[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam - Chương 657: Hoàn thành truyền tống trận

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 657: Hoàn thành truyền tống trận

Khi Đường Tam bố trí truyền tống trận thì do các thiếu nữ Hồng Hồ lưu lại Hoàng Kim sơn cốc sẽ thủ hộ. Trải qua một tháng suy nghĩ, xác nhận, thí nghiệm, Đường Tam đã rất nắm chắc, do đó quá trình bố trí truyền tống trận rất thuận lợi. Chỉ dùng mười ngày, hắn đã hoàn thành việc bố trí sơ bộ cho truyền tống trận.

Trong thành Gia Lý tất cả đều bình thường. Sau một thời gian gấp rút xây dựng, khu quần cư nhân loại ở phía đông thành Gia Lý đã dần thành hình. Mỹ công tử là tân Thành chủ có huyết mạch nhân loại nên đối với nhân loại có sức hấp dẫn rất lớn. Trong toàn bộ lịch sử Yêu Tinh Đại Lục, đây là lần đầu tiên có Thành chủ sở hữu huyết mạch nhân loại, điều này sao không khiến bọn họ mừng rỡ như điên đây?

Vì không muốn bị chú ý quá mức, tổ chức Cứu Thục hết sức cẩn thận, chỉ tuyên truyền và dẫn dắt ở phụ cận thành Gia Lý, nhưng dù vậy, trong thời gian ngắn cũng đã có mấy trăm ngàn nô ɭệ và phụ thuộc nhân loại từ khắp nơi tụ tập tới. Các đại quý tộc trong thành Gia Lý rất tức thời, phần lớn bọn họ chủ động đem nô ɭệ nhân loại của mình đưa đến khu quần cư ngoài thành.


Học viện Cứu Thục chịu trách nhiệm quan trọng là giáo dục, tổ chức Cứu Thục có nhiệm vụ dẫn dắt mọi người tiến hành xây dựng. Xây dựng gia viên của mình tự nhiên không cần Yêu Quái Tộc làm gì, tất cả nhân loại đều phi thường tích cực. Ở chỗ này không có áp bách cùng nô dịch, nơi này là thế giới thuộc về bọn họ.

Tổ chức Cứu Thục lấy ra một phần kinh phí, Linh Tê thương hội bí mật hỗ trợ một khoản tiền dưới ẩn ý của Mỹ công tử, trước mắt khu quần cư đã bắt đầu khai khẩn đất hoang và thành lập xưởng để tự cung tự cấp càng sớm càng tốt, bên cạnh đó cũng triển khai mậu dịch với thành Gia Lý.

Đối với nhân loại mà nói, cơ hội như vậy thật sự là quá hiếm, đây cũng là cơ hội để toàn bộ nhân loại thoát khỏi khổ ải.

Mỹ công tử cũng dành nhiều tinh lực vào việc này, Trương Hạo Hiên đảm nhiệm nhiệm vụ quản lý trọng yếu, mỗi ngày đều khẩn trương bận rộn xây dựng một tổ ấm dành cho nhân loại, đây thật sự là thiên đầu vạn tự (vô cùng ngổn ngang). Tuy nhiên, các thành viên học viện Cứu Thục đều bận rộn làm việc trong bầu không khí hạnh phúc.


Màn đêm buông xuống.

Ban đêm là lúc Hoàng Kim sơn cốc mỹ lệ nhất, quang huy màu vàng kim nhàn nhạt từ Hoàng Kim Thụ toả ra, mang đến ánh sáng cho sơn cốc tràn đầy khí tức sinh mệnh này.

Vì không ngừng sinh trưởng, Hoàng Kim Thụ không chỉ bản thể biến lớn, khí tức sinh mệnh cũng ngày càng nồng đậm, lại bị pháp trận ảnh hưởng, khí tức sinh mệnh chỉ tụ tập trong sơn cốc nên khí tức sinh mệnh nơi này nồng đậm không biết bao nhiêu lần so với bên ngoài. Sinh hoạt ở nơi này, mỗi ngày đều được tẩm bổ, ngay cả Đại trưởng lão Sư Hổ tộc cũng trẻ lại rất nhiều, khí huyết càng thêm cường thịnh.

Đường Tam ngồi minh tưởng dưới Hoàng Kim Thụ, hắn đã đổi một bộ trang phục màu xanh, xung quanh có kim quang vờn quanh, cả người hắn giống như một vòng ánh sáng vàng.

Qua mấy tháng, tóc hắn đã sớm mọc lại, nhưng hắn để tóc dài vừa phải mà không phải tóc dài hẳn. Sợi tóc màu xanh lam nhẹ nhàng phiêu động, nương theo hô hấp của hắn, khí huyết cường thịnh cũng rung động nhịp nhàng.


Bây giờ tu vi của hắn đã rất khó dùng hệ thống nguyên bản để so sánh, Cửu giai đỉnh phong cũng không thể so. Trong nhiều lạc ấn huyết mạch, trừ Lam Ngân Hoàng và Linh Tê Thiên Nhãn, cơ hồ tất cả đều đã đạt đến Cửu giai đỉnh phong, nhất là lạc ấn Kim Mông Biến, nó còn dung hợp kim sát khí từ Lục Hợp Bát Hoang Kim Sát Kiếp. Uy năng của nó rất cường đại, sau khi Đường Tam thử nghiệm cũng không khỏi líu lưỡi.

Tháo mặt nạ xuống, tóc lại thay đổi màu sắc, cộng thêm khí chất biến hoá, dù có đến Tổ đình, cũng không có ai nhận ra hắn là Tu La.

Đúng lúc này, một quang ảnh màu bạc lập loè, cách hắn không xa xuất hiện một người, chính là Mỹ công tử.

Mỹ công tử đã đổi một thân váy dài liền màu trắng đơn giản, trên người không có vật trang trí gì, càng không có trang sức châu báu, nhưng vẫn vô cùng thanh lệ thoát tục.
Nàng nhẹ nhàng hít một hơi, cảm thụ được sinh mệnh năng lượng tẩm bổ cơ thể, trên gương mặt đẹp hiện ra vẻ tươi cười, cũng không quấy rầy Đường Tam minh tưởng, chỉ đứng ở bên cạnh, yên lặng nhìn hắn.

Đường Tam khí tức bình ổn, tướng mạo anh tuấn, lông mi bởi vì đôi mắt khép kín mà có vẻ dài hơn. Nhìn qua hắn không cường tráng như khi dùng thân phận Tu La, nhưng dáng người thon dài, vai rộng eo thon, bên ngoài rõ ràng trong thành thục hơn so với tuổi.

Bởi vì bề ngoài của hắn, Mỹ công tử đã quên bây giờ hắn bao nhiêu tuổi, dù sao vẫn nhỏ hơn nàng.

Nàng còn nhớ rõ, lần đầu tiên nhìn thấy hắn, hắn còn là một tiểu hài tử bộ mặt non nớt. Chỉ ngắn ngủi vài năm, hắn đã phát triển đến trình độ hiện tại, hoàn toàn là bộ dáng của một thanh niên. Hai người ở cùng một chỗ không hề nhìn ra chênh lệch tuổi tác. Hơn nữa hắn đã mấy đời làm người, tâm trí thành thục, khiến nàng vô thức có cảm giác ỷ lại.
Mỹ công tử không khỏi khẽ thở dài, từ khi gặp được hắn, chính nàng liền lặng yên thay đổi. Rõ ràng hiện tại nàng cường đại hơn trước kia, tiềm lực cũng hoàn toàn khác, thân phận có địa vị cao hơn trước không biết bao nhiêu lần, nhưng nàng lại không độc lập như trước nữa. Mỗi khi gặp vấn đề, suy nghĩ đầu tiên chính là hỏi hắn nên làm thế nào.

Chính mình biến lười rồi, quá lười suy nghĩ độc lập, cũng không muốn một mình đối mặt, đều là bởi vì đã có hắn. Bất quá, cảm giác có người để ỷ lại thực tốt. Chỉ cần có hắn bên người, trái tim nàng liền đặc biệt an tâm, cảm thấy khó khăn nào cũng không còn khó khăn nữa.

Hắn từng nói, kiếp trước mình gọi là gì nhỉ? Tiểu Vũ sao? Đời trước là Tiểu Vũ, đời này lại biến thành Tiểu Mỹ. Kiếp trước khi mình cùng hắn ở bên nhau, rốt cuộc là như thế nào?
Nghĩ tới đây, khóe miệng Mỹ công tử không khỏi nở nụ cười nhẹ.

"Cười gì vậy? Có phải nghĩ tới ta hay không?" Đúng lúc này, một thanh âm mang vài phần đùa giỡn vang lên. Mỹ công tử lúc này mới chú ý tới, không biết từ lúc nào Đường Tam đã mở mắt ra, ánh mắt sáng rực nhìn nàng.

Lập tức, nàng đỏ mặt lên.

"Ai nhớ ngươi, lúc nào thì xuất phát?"

Hôm nay Đường Tam gọi nàng đến là vì bọn họ muốn lần nữa đến Tổ đình.

Ngay cả Mỹ công tử cũng không nghĩ đến, sau khi mình rời khỏi Tổ đình như vậy, trong thời gian ngắn lại lần nữa quay về, trong lòng có chút khẩn trương, đồng thời còn có hưng phấn.

Lần trước ở Tổ đình, bọn họ có thể nói là phong sinh thủy khởi, cuối cùng đi tới đỉnh phong, đây là chuyện trước kia tuyệt đối không nghĩ tới. Chính vì như vậy, bọn họ thậm chí được các Hoàng Giả chú ý. Lần này đi lại hoàn toàn khác.
Đường Tam nói: "Lập tức xuất phát."

Hắn từ trên mặt đất nhảy lên, đi đến bên người Mỹ công tử, rất tự nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng, mang nàng đi đến bên hồ.

Ngân quang lóe lên, trong nháy mắt tiếp theo, hai người đã xuất hiện bên bờ kia, ở trước sơn động.

Trong sơn động, các thiếu nữ Hồng Hồ vẫn đang đợi, khi nhìn thấy hai người đến thì cùng nhau khom người nói: "Chủ nhân, chủ mẫu."

Lần đầu tiên nghe các nàng gọi chủ mẫu, Mỹ công tử còn vội vàng uốn nắn, vô cùng thẹn thùng, nhưng các nàng vẫn không sửa đổi xưng hô, nghe nhiều cũng thành quen. Mỗi lúc như vậy, Đường Tam đều khẽ nhếch miệng lên, nhìn qua có chút đắc ý, Mỹ công tử thấy thế không khỏi âm thầm nghiến răng.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận