Ngủ Cùng Quỷ - Chương 1
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 1
Tôi tên là Chu Hiểu Hiểu, vào năm tôi 6 tuổi tôi tận mắt nhìn thấy hồn phách của cha mẹ mình bị bắt đi.
" Hiểu Hiểu à, cậu đang nằm mộng cái gì vậy, nhanh lên lãnh thưởng đi chứ!" Là giọng nói của bạn học Cố Noãn Tâm.
" Hả?"
Tôi bỗng nhiên bừng tỉnh, rõ ràng là mình đang tham gia rút thăm trúng thưởng cuối năm ở công ty, sao lại nghĩ về chuyện trước kia rồi?
Tôi vội vàng đi về phía bục lãnh giải, chỉ thấy một người đàn ông mặc bộ âu phục phẳng phiu cầm vé sổ xố trong tay.
Anh ta nhìn tôi vô cùng ôn hoà. Đây là con trai duy nhất của tập đoàn Hành Vũ - Lãnh Triết Lăng.
Có lẽ là khi trúng giải nhất thì tôi phải vui vẻ mới đúng nhưng mà khi tầm mắt của tôi chạm vào bóng người có vết máu loang lổ phía sau anh ta thù cả người tôi không khỏi kinh hãi mà toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Trải qua mấy năm kinh nghiệm tích lũy khi gặp quỷ, nên tôi có thể nhận ra là chỉ có những người sắp chết mới bị những đồ vật không sạch sẽ xuất hiện ở bên người.
Tôi đối với những thứ kia trước nay đều là kính nhi viễn chi(*) và tôi không quan tâm mục đích xuất hiện của bọn họ.
* Thành ngữ: Kính nhi viễn chi thường được dùng trong trường hợp: Bề ngoài tỏ ra kính nể, tôn trọng một đối tượng nào đó. Nhưng trên thực tế không muốn tiếp cận, gần gũi với đối tượng đó.
Hoặc thường dùng trong các trường hợp mỉa mai, châm biếm khi mình không muốn tiếp cận một đối tượng nào đó.
Lúc này đây, tôi tự do.
Từ khi ba mẹ tôi biến thành người thực vật thì công ty kinh doanh nhỏ của ba mẹ tôi bị bác trai cướp đi.
Nếu không phải có bạn đại học là Lãnh Triết Lăng bảo tôi đến nơi này làm việc thì tiền viện phí tôi cũng trả không nổi.
Nhưng, giờ tôi có thể làm gì đây?
Phía sau anh ta có bốn bóng người có máu chảy đầm đìa, giống như là bị chết thảm tại hiện trường tai nạn xe cộ.
Tròng mắt của họ rơi ra ngoài, mí và mắt đang lật lên nhìn tôi, không một tiếng động cảnh báo tôi.
Thấy tôi lâu quá mà chưa đi qua nên Lãnh Triết Lăng dứt khoát cầm vé sổ xố đi về phía tôi. Anh ta vừa động người, mấy người phía sau đó cũng đi theo anh ta tới.
" Giải nhất là vé đi du lịch Thái Lan dành cho hai người, em định sẽ đi cùng với ai?"
Nói thẳng ra như vậy thì đến tên ngốc cũng có thể nghe ra ám chỉ ở trong đó.
Nhưng tim của tôi đã sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Không phải vì lời ám chỉ đầy mờ ám của anh ta mà là vì bốn thứ phía sau anh ta đã vây lấy tôi.
" Nếu không muốn chết thì tốt nhất đừng xen vào việc của người khác."
Tiếng nói mang theo mùi máu tươi, phảng phất như từ địa ngục truyền tới, nó theo gió lạnh bay tới bên tai của tôi, làm tôi sởn da gà khắp cả người.
Đầu của tôi có chút thiếu oxi, tôi nhịn không được nên lắc đầu, đưa tay ra muốn nắm lấy tờ vé thưởng rồi chạy trốn.
Không ngờ là, Lãnh Triết Lăng lại trở tay nắm lấy tay của tôi.
" Hiểu Hiểu à, sao tay của em lạnh thế? Sắc mặt cũng khó coi nữa?"
" Em không sao...đầu em có hơi choáng váng...em trở về nghỉ ngơi một chút là tốt à."
Trước kia, những thứ không sạch sẽ thấy tôi sẽ không nói lời nào mà hôm nay bọn họ lại nói chuyện với tôi, đúng là doạ tôi sợ hãi mà.
Tôi tránh đi tay của anh ta, xoay người muốn chạy trốn, không ngờ là có một thân hình đầy đặn nghênh đón và chặn đường của tôi.
Người đó mặc váy đỏ, mà toàn bộ trên dưới công ty này, chỉ có đại tiểu thư Liễu Sương Sương là thích mặc quần áo màu đỏ. Ủ????g hộ chí????h chủ ????ào ????ga???? ﹍ Tr????ⅿtru ????ệ????.???????? ﹍
Nhưng bây giờ, người trước mặt tôi vẫn là Liễu Sương Sương chứ?
Khuôn mặt vốn được trang điểm đậm của cô ta lại bị vặn vẹo thành không còn hình dạng gì.
Hai mắt dữ tợn chảy ra huyết lệ, khoé miệng u ám nhếch lên. Đặc biệt là tròng mắt rơi xuống bên ngoài mí mắt. Giống hệt với mấy thứ không sạch sẽ nhìn chằm chằm tôi vào khi nãy.
Người ta nói người mặc đồ đỏ rất dễ thu hút quỷ hồn, mà Liễu sương sương này có lẽ đã bị quỷ hồn bám lên người.
" Chu Hiểu Hiểu có thể tự đi một mình, cô ta biết thân phận của bản thân mà, ai dám đi cùng cô ta, thì sẽ không về được nữa đâu!"
Nói xong, Liễu Sương Sương liền bị quỷ hồn bám lên người cười dữ tợn. Cười đến mức tròng mắt dưới mí mắt của cô ta có thể rớt xuống đất bất kỳ lúc nào.
Nhìn nó treo đung đưa trên mặt cô ta thế này thì dạ dày của tôi liền cuồn cuộn, súyt nữa là khiến tôi phun ra.
" Liễu Sương Sương, sao cô có thể nói ra như vậy hả? Cô có còn là con người không vậy?"
Cố Noãn Tâm đá một cước vào ghế dựa rồi đi về phía tôi. Thân người cao hơn tôi nửa cái đầu chen vào ở giữa tôi và Liễu Sương Sương.
Cô ấy dùng ánh mắt sắc bén trừng mắt với Liễu Sương Sương.
Hai người đó cứ trừng mắt với nhau, đến mức sắp dán hai cái mũi vào nhau.
Tất nhiên, tôi có thể khẳng định là cậu ấy không nhìn thâý bộ dạng bị quỷ ám của Liễu Sương Sương. nếu không cậu ấy sao dám thể hiện như vậy.
" Hiểu Hiểu à, cậu đang nằm mộng cái gì vậy, nhanh lên lãnh thưởng đi chứ!" Là giọng nói của bạn học Cố Noãn Tâm.
" Hả?"
Tôi bỗng nhiên bừng tỉnh, rõ ràng là mình đang tham gia rút thăm trúng thưởng cuối năm ở công ty, sao lại nghĩ về chuyện trước kia rồi?
Tôi vội vàng đi về phía bục lãnh giải, chỉ thấy một người đàn ông mặc bộ âu phục phẳng phiu cầm vé sổ xố trong tay.
Anh ta nhìn tôi vô cùng ôn hoà. Đây là con trai duy nhất của tập đoàn Hành Vũ - Lãnh Triết Lăng.
Có lẽ là khi trúng giải nhất thì tôi phải vui vẻ mới đúng nhưng mà khi tầm mắt của tôi chạm vào bóng người có vết máu loang lổ phía sau anh ta thù cả người tôi không khỏi kinh hãi mà toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Trải qua mấy năm kinh nghiệm tích lũy khi gặp quỷ, nên tôi có thể nhận ra là chỉ có những người sắp chết mới bị những đồ vật không sạch sẽ xuất hiện ở bên người.
Tôi đối với những thứ kia trước nay đều là kính nhi viễn chi(*) và tôi không quan tâm mục đích xuất hiện của bọn họ.
* Thành ngữ: Kính nhi viễn chi thường được dùng trong trường hợp: Bề ngoài tỏ ra kính nể, tôn trọng một đối tượng nào đó. Nhưng trên thực tế không muốn tiếp cận, gần gũi với đối tượng đó.
Hoặc thường dùng trong các trường hợp mỉa mai, châm biếm khi mình không muốn tiếp cận một đối tượng nào đó.
Lúc này đây, tôi tự do.
Từ khi ba mẹ tôi biến thành người thực vật thì công ty kinh doanh nhỏ của ba mẹ tôi bị bác trai cướp đi.
Nếu không phải có bạn đại học là Lãnh Triết Lăng bảo tôi đến nơi này làm việc thì tiền viện phí tôi cũng trả không nổi.
Nhưng, giờ tôi có thể làm gì đây?
Phía sau anh ta có bốn bóng người có máu chảy đầm đìa, giống như là bị chết thảm tại hiện trường tai nạn xe cộ.
Tròng mắt của họ rơi ra ngoài, mí và mắt đang lật lên nhìn tôi, không một tiếng động cảnh báo tôi.
Thấy tôi lâu quá mà chưa đi qua nên Lãnh Triết Lăng dứt khoát cầm vé sổ xố đi về phía tôi. Anh ta vừa động người, mấy người phía sau đó cũng đi theo anh ta tới.
" Giải nhất là vé đi du lịch Thái Lan dành cho hai người, em định sẽ đi cùng với ai?"
Nói thẳng ra như vậy thì đến tên ngốc cũng có thể nghe ra ám chỉ ở trong đó.
Nhưng tim của tôi đã sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Không phải vì lời ám chỉ đầy mờ ám của anh ta mà là vì bốn thứ phía sau anh ta đã vây lấy tôi.
" Nếu không muốn chết thì tốt nhất đừng xen vào việc của người khác."
Tiếng nói mang theo mùi máu tươi, phảng phất như từ địa ngục truyền tới, nó theo gió lạnh bay tới bên tai của tôi, làm tôi sởn da gà khắp cả người.
Đầu của tôi có chút thiếu oxi, tôi nhịn không được nên lắc đầu, đưa tay ra muốn nắm lấy tờ vé thưởng rồi chạy trốn.
Không ngờ là, Lãnh Triết Lăng lại trở tay nắm lấy tay của tôi.
" Hiểu Hiểu à, sao tay của em lạnh thế? Sắc mặt cũng khó coi nữa?"
" Em không sao...đầu em có hơi choáng váng...em trở về nghỉ ngơi một chút là tốt à."
Trước kia, những thứ không sạch sẽ thấy tôi sẽ không nói lời nào mà hôm nay bọn họ lại nói chuyện với tôi, đúng là doạ tôi sợ hãi mà.
Tôi tránh đi tay của anh ta, xoay người muốn chạy trốn, không ngờ là có một thân hình đầy đặn nghênh đón và chặn đường của tôi.
Người đó mặc váy đỏ, mà toàn bộ trên dưới công ty này, chỉ có đại tiểu thư Liễu Sương Sương là thích mặc quần áo màu đỏ. Ủ????g hộ chí????h chủ ????ào ????ga???? ﹍ Tr????ⅿtru ????ệ????.???????? ﹍
Nhưng bây giờ, người trước mặt tôi vẫn là Liễu Sương Sương chứ?
Khuôn mặt vốn được trang điểm đậm của cô ta lại bị vặn vẹo thành không còn hình dạng gì.
Hai mắt dữ tợn chảy ra huyết lệ, khoé miệng u ám nhếch lên. Đặc biệt là tròng mắt rơi xuống bên ngoài mí mắt. Giống hệt với mấy thứ không sạch sẽ nhìn chằm chằm tôi vào khi nãy.
Người ta nói người mặc đồ đỏ rất dễ thu hút quỷ hồn, mà Liễu sương sương này có lẽ đã bị quỷ hồn bám lên người.
" Chu Hiểu Hiểu có thể tự đi một mình, cô ta biết thân phận của bản thân mà, ai dám đi cùng cô ta, thì sẽ không về được nữa đâu!"
Nói xong, Liễu Sương Sương liền bị quỷ hồn bám lên người cười dữ tợn. Cười đến mức tròng mắt dưới mí mắt của cô ta có thể rớt xuống đất bất kỳ lúc nào.
Nhìn nó treo đung đưa trên mặt cô ta thế này thì dạ dày của tôi liền cuồn cuộn, súyt nữa là khiến tôi phun ra.
" Liễu Sương Sương, sao cô có thể nói ra như vậy hả? Cô có còn là con người không vậy?"
Cố Noãn Tâm đá một cước vào ghế dựa rồi đi về phía tôi. Thân người cao hơn tôi nửa cái đầu chen vào ở giữa tôi và Liễu Sương Sương.
Cô ấy dùng ánh mắt sắc bén trừng mắt với Liễu Sương Sương.
Hai người đó cứ trừng mắt với nhau, đến mức sắp dán hai cái mũi vào nhau.
Tất nhiên, tôi có thể khẳng định là cậu ấy không nhìn thâý bộ dạng bị quỷ ám của Liễu Sương Sương. nếu không cậu ấy sao dám thể hiện như vậy.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he