Ngủ Cùng Quỷ - Chương 76
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 76
Nói xong, thắt lưng của anh ta càng thêm dùng sức, vật nam tính cực nóng ở trong cơ thể tôi chọc phá lung tung, tôi nhịn không được vòng hai chân siết chặt hông của anh ta, nếu như đây là lần cuối cùng, vậy thì điên cuồng đi.
Đợi đến khi tình cảm mãnh liệt này rút đi, trong phòng đã sớm không còn bóng dáng của anh ta, quần áo trên người tôi cũng được anh ta tận tình mặc giúp lại rồi.
Cửa sổ đang mở, gió lạnh thổi vào từng đợt, tôi đi đến bên cửa sổ và nhảy xuống.
Công tác bảo vệ của nhà họ Lãnh khá nghiêm ngặt và bảo mật rất tốt, tôi phải mất rất nhiều mánh khoé mới tránh được đám vệ sĩ, cả người tôi chật vật xuất hiện trước cửa nhà sư phụ, mọi người nhìn thấy thế đều kinh ngạc.
Lỗ Gia Minh lo lắng tiến lên nhìn trái nhìn phải:
" Hiểu Hiểu, cô không phải lại đánh nhau với ai chứ? Sao bộ dáng lại thành ra thế này?"
" Sao con lại quay về?"
Sư phụ nhíu mày,có lẽ cũng đoán được sự việc này không đơn giản.
" Sư phụ, con ở nhà họ Lãnh đã gặp lại Lãnh Thiên Ngạo, anh ta nói nếu con giúp anh ta gặp lại người phụ nữ mà anh ta yêu sâu đậm lúc trước thì anh ta sẽ rời đi, nhưng người phụ nữ mà anh ta thích đã chết hơn 30 năm rồi, hiện tại dùng thuật tẩu âm còn có thể tìm được không?"
" Đã chết hơn 30 năm rồi? Nếu đã đầu thai chuyển kiếp thì có lẽ đã lớn bằng cô rồi đấy!"
Lỗ Gia Minh nhìn tôi từ trên xuống dưới, lắc đầu.
Quả nhiên,anh ta cũng nghĩ giống tôi, cũng không thể không đi đầu thai:
"Sư phụ, lẽ nào không có biện pháp khác sao? Lãnh Thiên Ngạo không đặc biệt phải xấu xa, hơn nữa anh ta và tên quái vật kia là kẻ địch không đội trời chung, tạm thời giữ lại anh ta còn có thể có chút tác dụng."
" Nếu còn lảng vảng ở trần gian thì có thể tìm được, nhưng nếu đã đi đầu thai rồi thì thực sự không có cách nào tìm được, quy củ của âm phủ là khi tiến vào âm tào địa phủ, mà người đó không có tội gì lớn, trong vòng ba năm là có thể đi đầu thai."
" Như thế, xem ra cơ hội rất xa vời, nhưng con vẫn muốn thử một lần, làm phiền sư phụ tối nay dạy cho con thuật tẩu âm."
Tôi ngoan ngoãn chạy ra phía sau lưng sư phụ đấm lưng và xoa bóp cho ông.
Sư phụ nắm lấy tay tôi một phen, quay đầu lại nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc:
"Đứa nhỏ ngốc này, tẩu âm nhân cũng không phải dễ làm như vậy, ở dưới âm giới vô cùng nguy hiểm, con vừa luyện tập đã muốn đi sâu tìm kiếm một người là không ổn, rất dễ tự làm bản thân bị bắt."
" Với lại, cô vẫn chưa rãnh rẽ về thuật Mao Sơn, không nên vì cái lợi trước mắt!"
Lỗ Gia Minh ở bên cạnh cũng gật đầu theo.
Nhưng tôi đã hứa với Lãnh Thiên Ngạo:
" Cũng còn thời gian một ngày một đêm mà, trong khoảng thời gian này luyện tập hẳn là không có vấn đề gì."
" Sư muội, cô nghĩ quá đơn giản..."
Sư huynh định nói gì đó nhưng lại bị sư phụ giơ tay lên ngăn cản:
"Nếu sư muội con muốn thử, thì trước tiên con cũng đi chuẩn bị đi, đừng quên chuẩn bị ít tiền giấy cho quỷ sai."
" Sư phụ, thầy thật sự muốn cho sư muội đi sao?"
" Nếu con bé đã có ý định trở thành tẩu âm nhân, sớm muộn gì cũng phải trải qua một kiếp này, hiện tại có hai người chúng ta ở bên cạnh giúp đỡ nó đi, thì thầy cũng yên tâm hơn."
Sư phụ nói xong đứng dậy, bảo tôi đi theo vào sảnh trong.
Sảnh trong có một chỗ có cái bình phong, sau khi đẩy bình phong ra, dĩ nhiên là một cánh cửa có thể mở ra, trên cửa phủ đầy bụi bặm, nhìn thế này thì có lẽ rất lâu rồi chưa được mở ra.
" Toà nhà này đã có lịch sử mấy trăm năm,mà gian phòng này là nơi mà đạo cô Tiêu Dao cũng là tẩu âm nhân duy nhất của phái Mao Sơn chúng ta từng dùng, nếu sau này con kế thừa con đường của ngài ấy, con phải tự quét dọn lại nơi này, để tỏ rõ sự thành tâm của con."
Tôi nhìn thoáng qua gian phòng này, nói lớn cũng không lớn mà nói nhỏ cũng không nhỏ, tuy nhiên có rất nhiều đồ đạc ở đây, nếu muốn quét sạch cũng phải quét qua nửa đêm, nhưng tôi đã kiên định, quyết tâm nên tôi gật đầu và bắt đầu quét tước.
Sư phụ hoàn toàn không có ý định giúp tôi, ông ta chỉ thắp hương và nến ở trước mặt chân dung đạo cô lên.
Chờ tôi quét dọn gần xong, sư phụ cầm ít giấy và kim ngân nguyên bảo tiến vào, còn bưng một bát máu chó, đem một cái bánh màn thầu trắng còn đang nóng hổi ném vào bên trong bát.
Sau đó, đem hai người giấy đặt ở hai bên thần đàn, rồi ném cho tôi một bộ thọ y ( áo liệm mặc cho người chết) của người chết.
" Mặc vào, sư muội!"
"Dạ"
Tôi vội vàng nhận lấy và mặc vào, chẳng lẽ muốn sắm vai người chết mới có thể tiến vào địa phủ cõi âm?
Tôi ăn mặc chỉnh tề ngồi xếp bằng trên ghế, trước người là một cái bàn dài, trên bàn có đốt nến, ở giữa đặt một bát gạo nếp, bên cạnh gạo nếp là hương chưa thắp, còn có một cành liễu đặt cách đó không xa.
Sư huynh dùng máu chó vẽ một trận Chiêu Hồn trên bàn, sau đó đem bát máu chó có ngâm màn thầu lúc trước đặt ở giữa trận Chiêu Hồn.
Đợi đến khi làm xong tất cả, sư huynh lo lắng liếc mắt nhìn tôi một cái:
" Sư muội, sư huynh đã chuẩn bị tốt, lúc nữa cô phải cẩn thận, hãy buộc sợi dây đỏ này vào chân, đừng chạy lung tung làm nó bị đứt, bằng không thì sư phụ sẽ không có cách kéo cô trở về."
Tôi nhận lấy sợi dây đỏ, cảm kích nhìn Lỗ Gia Minh:
"Cảm ơn anh, sư huynh!"
Lỗ Gia Minh cho tôi một ánh mắt cổ vũ rồi đi ra ngoài, sư phụ đứng trước mặt tôi:
" Hiện tại, đã là canh ba, là thời điểm tốt để thỉnh âm, thầy cũng không rành về thuật tẩu âm này, nên phải nhờ đạo cô bám vào mình để truyền đạt lại cho con, đợi lát nữa con gặp đạo cô, phải nhớ dập đầu gọi sư tổ."
" Dạ, đồ đệ nhất định sẽ không làm sư phụ mất mặt."
Sư phụ hài lòng gật đầu, sau đó hai tay kết chú, trong miệng lẩm bẩm sau đó dậm chân phải ba cái, ngay sau đó cả người run rẩy lên rồi từ từ mở mắt.
Một giây khi ông ta mở mắt, rõ ràng ánh mắt khác với lúc trước, khí thế kiêu ngạo sắc bén, còn có hơi thở nguy hiểm.
Tôi vội vàng quỳ trên mặt đất, dập đầu một cái:
" Đệ tử đời thứ nhất 184 Chu Hiểu Hiểu của phái Mao Sơn, bái kiến sư tổ."
" Ngươi là muốn làm tẩu âm nhân?"
Sư tổ nhìn thoáng qua tôi từ đầu đến chân, sau đó ngồi trước mặt tôi.
Nhìn thấy tôi nửa người nửa âm, đáy mắt cũng không có chút gợn sóng nào, bình tĩnh như vậy, người bình thường khó có thể làm được.
" Vâng, đệ tử là thành tâm muốn học tập thuật tẩu âm, vì người ở cõi dương xử lý những việc mà họ không thể làm."
Tôi nói xong lại dập đầu mạnh xuống đất, bị bà ấy nhìn thế tôi có chút chột dạ, nên dứt khoát cúi đầu không chịu đứng lên.
" Đứng dậy đi, đã có nền tảng rồi, chỉ xem ngươi cùng công việc này có cùng duyên phận hay không?"
Nói như vậy, sư tổ chịu truyền dạy thuật tẩu âm cho tôi? Tôi dập đầu cảm ơn:
"Cảm ơn sư tổ, đệ tử nhất định không phụ kỳ vọng của mọi người."
" Tẩu âm quan trọng nhất là phải có mục đích nhất định, sau khi tiến vào địa phủ phải nhanh chóng tìm được người mình muốn, hoặc là sau khi tìm được phải trở về ngay, nếu nén hương này đốt xong mà ngươi còn chưa trở về, vậy thì vĩnh viễn cũng không được trở về."
" Tiếp theo là để chó đen nhỏ dẫn đường, ngươi phải lấy cái màn thầu máu này chia cho nó ăn, không nhiều không ít chia làm 6 phần, lúc đi ba phần, lúc về ba phần, nhớ kỹ nhất định phải phân đều, nếu như lúc đi ngươi cho nó ăn hết cái màn thầu này, lúc trở về nó không có thức ăn, nó sẽ chạy loạn là ngươi sẽ lạc đường."
Đợi đến khi tình cảm mãnh liệt này rút đi, trong phòng đã sớm không còn bóng dáng của anh ta, quần áo trên người tôi cũng được anh ta tận tình mặc giúp lại rồi.
Cửa sổ đang mở, gió lạnh thổi vào từng đợt, tôi đi đến bên cửa sổ và nhảy xuống.
Công tác bảo vệ của nhà họ Lãnh khá nghiêm ngặt và bảo mật rất tốt, tôi phải mất rất nhiều mánh khoé mới tránh được đám vệ sĩ, cả người tôi chật vật xuất hiện trước cửa nhà sư phụ, mọi người nhìn thấy thế đều kinh ngạc.
Lỗ Gia Minh lo lắng tiến lên nhìn trái nhìn phải:
" Hiểu Hiểu, cô không phải lại đánh nhau với ai chứ? Sao bộ dáng lại thành ra thế này?"
" Sao con lại quay về?"
Sư phụ nhíu mày,có lẽ cũng đoán được sự việc này không đơn giản.
" Sư phụ, con ở nhà họ Lãnh đã gặp lại Lãnh Thiên Ngạo, anh ta nói nếu con giúp anh ta gặp lại người phụ nữ mà anh ta yêu sâu đậm lúc trước thì anh ta sẽ rời đi, nhưng người phụ nữ mà anh ta thích đã chết hơn 30 năm rồi, hiện tại dùng thuật tẩu âm còn có thể tìm được không?"
" Đã chết hơn 30 năm rồi? Nếu đã đầu thai chuyển kiếp thì có lẽ đã lớn bằng cô rồi đấy!"
Lỗ Gia Minh nhìn tôi từ trên xuống dưới, lắc đầu.
Quả nhiên,anh ta cũng nghĩ giống tôi, cũng không thể không đi đầu thai:
"Sư phụ, lẽ nào không có biện pháp khác sao? Lãnh Thiên Ngạo không đặc biệt phải xấu xa, hơn nữa anh ta và tên quái vật kia là kẻ địch không đội trời chung, tạm thời giữ lại anh ta còn có thể có chút tác dụng."
" Nếu còn lảng vảng ở trần gian thì có thể tìm được, nhưng nếu đã đi đầu thai rồi thì thực sự không có cách nào tìm được, quy củ của âm phủ là khi tiến vào âm tào địa phủ, mà người đó không có tội gì lớn, trong vòng ba năm là có thể đi đầu thai."
" Như thế, xem ra cơ hội rất xa vời, nhưng con vẫn muốn thử một lần, làm phiền sư phụ tối nay dạy cho con thuật tẩu âm."
Tôi ngoan ngoãn chạy ra phía sau lưng sư phụ đấm lưng và xoa bóp cho ông.
Sư phụ nắm lấy tay tôi một phen, quay đầu lại nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc:
"Đứa nhỏ ngốc này, tẩu âm nhân cũng không phải dễ làm như vậy, ở dưới âm giới vô cùng nguy hiểm, con vừa luyện tập đã muốn đi sâu tìm kiếm một người là không ổn, rất dễ tự làm bản thân bị bắt."
" Với lại, cô vẫn chưa rãnh rẽ về thuật Mao Sơn, không nên vì cái lợi trước mắt!"
Lỗ Gia Minh ở bên cạnh cũng gật đầu theo.
Nhưng tôi đã hứa với Lãnh Thiên Ngạo:
" Cũng còn thời gian một ngày một đêm mà, trong khoảng thời gian này luyện tập hẳn là không có vấn đề gì."
" Sư muội, cô nghĩ quá đơn giản..."
Sư huynh định nói gì đó nhưng lại bị sư phụ giơ tay lên ngăn cản:
"Nếu sư muội con muốn thử, thì trước tiên con cũng đi chuẩn bị đi, đừng quên chuẩn bị ít tiền giấy cho quỷ sai."
" Sư phụ, thầy thật sự muốn cho sư muội đi sao?"
" Nếu con bé đã có ý định trở thành tẩu âm nhân, sớm muộn gì cũng phải trải qua một kiếp này, hiện tại có hai người chúng ta ở bên cạnh giúp đỡ nó đi, thì thầy cũng yên tâm hơn."
Sư phụ nói xong đứng dậy, bảo tôi đi theo vào sảnh trong.
Sảnh trong có một chỗ có cái bình phong, sau khi đẩy bình phong ra, dĩ nhiên là một cánh cửa có thể mở ra, trên cửa phủ đầy bụi bặm, nhìn thế này thì có lẽ rất lâu rồi chưa được mở ra.
" Toà nhà này đã có lịch sử mấy trăm năm,mà gian phòng này là nơi mà đạo cô Tiêu Dao cũng là tẩu âm nhân duy nhất của phái Mao Sơn chúng ta từng dùng, nếu sau này con kế thừa con đường của ngài ấy, con phải tự quét dọn lại nơi này, để tỏ rõ sự thành tâm của con."
Tôi nhìn thoáng qua gian phòng này, nói lớn cũng không lớn mà nói nhỏ cũng không nhỏ, tuy nhiên có rất nhiều đồ đạc ở đây, nếu muốn quét sạch cũng phải quét qua nửa đêm, nhưng tôi đã kiên định, quyết tâm nên tôi gật đầu và bắt đầu quét tước.
Sư phụ hoàn toàn không có ý định giúp tôi, ông ta chỉ thắp hương và nến ở trước mặt chân dung đạo cô lên.
Chờ tôi quét dọn gần xong, sư phụ cầm ít giấy và kim ngân nguyên bảo tiến vào, còn bưng một bát máu chó, đem một cái bánh màn thầu trắng còn đang nóng hổi ném vào bên trong bát.
Sau đó, đem hai người giấy đặt ở hai bên thần đàn, rồi ném cho tôi một bộ thọ y ( áo liệm mặc cho người chết) của người chết.
" Mặc vào, sư muội!"
"Dạ"
Tôi vội vàng nhận lấy và mặc vào, chẳng lẽ muốn sắm vai người chết mới có thể tiến vào địa phủ cõi âm?
Tôi ăn mặc chỉnh tề ngồi xếp bằng trên ghế, trước người là một cái bàn dài, trên bàn có đốt nến, ở giữa đặt một bát gạo nếp, bên cạnh gạo nếp là hương chưa thắp, còn có một cành liễu đặt cách đó không xa.
Sư huynh dùng máu chó vẽ một trận Chiêu Hồn trên bàn, sau đó đem bát máu chó có ngâm màn thầu lúc trước đặt ở giữa trận Chiêu Hồn.
Đợi đến khi làm xong tất cả, sư huynh lo lắng liếc mắt nhìn tôi một cái:
" Sư muội, sư huynh đã chuẩn bị tốt, lúc nữa cô phải cẩn thận, hãy buộc sợi dây đỏ này vào chân, đừng chạy lung tung làm nó bị đứt, bằng không thì sư phụ sẽ không có cách kéo cô trở về."
Tôi nhận lấy sợi dây đỏ, cảm kích nhìn Lỗ Gia Minh:
"Cảm ơn anh, sư huynh!"
Lỗ Gia Minh cho tôi một ánh mắt cổ vũ rồi đi ra ngoài, sư phụ đứng trước mặt tôi:
" Hiện tại, đã là canh ba, là thời điểm tốt để thỉnh âm, thầy cũng không rành về thuật tẩu âm này, nên phải nhờ đạo cô bám vào mình để truyền đạt lại cho con, đợi lát nữa con gặp đạo cô, phải nhớ dập đầu gọi sư tổ."
" Dạ, đồ đệ nhất định sẽ không làm sư phụ mất mặt."
Sư phụ hài lòng gật đầu, sau đó hai tay kết chú, trong miệng lẩm bẩm sau đó dậm chân phải ba cái, ngay sau đó cả người run rẩy lên rồi từ từ mở mắt.
Một giây khi ông ta mở mắt, rõ ràng ánh mắt khác với lúc trước, khí thế kiêu ngạo sắc bén, còn có hơi thở nguy hiểm.
Tôi vội vàng quỳ trên mặt đất, dập đầu một cái:
" Đệ tử đời thứ nhất 184 Chu Hiểu Hiểu của phái Mao Sơn, bái kiến sư tổ."
" Ngươi là muốn làm tẩu âm nhân?"
Sư tổ nhìn thoáng qua tôi từ đầu đến chân, sau đó ngồi trước mặt tôi.
Nhìn thấy tôi nửa người nửa âm, đáy mắt cũng không có chút gợn sóng nào, bình tĩnh như vậy, người bình thường khó có thể làm được.
" Vâng, đệ tử là thành tâm muốn học tập thuật tẩu âm, vì người ở cõi dương xử lý những việc mà họ không thể làm."
Tôi nói xong lại dập đầu mạnh xuống đất, bị bà ấy nhìn thế tôi có chút chột dạ, nên dứt khoát cúi đầu không chịu đứng lên.
" Đứng dậy đi, đã có nền tảng rồi, chỉ xem ngươi cùng công việc này có cùng duyên phận hay không?"
Nói như vậy, sư tổ chịu truyền dạy thuật tẩu âm cho tôi? Tôi dập đầu cảm ơn:
"Cảm ơn sư tổ, đệ tử nhất định không phụ kỳ vọng của mọi người."
" Tẩu âm quan trọng nhất là phải có mục đích nhất định, sau khi tiến vào địa phủ phải nhanh chóng tìm được người mình muốn, hoặc là sau khi tìm được phải trở về ngay, nếu nén hương này đốt xong mà ngươi còn chưa trở về, vậy thì vĩnh viễn cũng không được trở về."
" Tiếp theo là để chó đen nhỏ dẫn đường, ngươi phải lấy cái màn thầu máu này chia cho nó ăn, không nhiều không ít chia làm 6 phần, lúc đi ba phần, lúc về ba phần, nhớ kỹ nhất định phải phân đều, nếu như lúc đi ngươi cho nó ăn hết cái màn thầu này, lúc trở về nó không có thức ăn, nó sẽ chạy loạn là ngươi sẽ lạc đường."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he