Ngủ Cùng Quỷ - Chương 159
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 159
Ý chính này cũng là nhắc nhở Tần Hách, thi quỷ tuy do anh ta quản, nhưng người phía dưới nếu có tâm tư lệch lạc gì, thì tôi cũng sẽ không chừa mặt mũi cho anh ta.
Tần Hách liên tục gật đầu, giơ tay lên vẫy hai thi quỷ bên ngoài vào để kéo tên thi quỷ nọ ra ngoài, sau đó thay đổi cho tôi một người mới tiến vào. .
Người mới lúc sau này không rên một tiếng, đều là ngoan ngoãn quỳ gối trước mặt tôi, tôi cũng thuận lợi tiến vào trạng thái bắt đầu làm việc. Đêm nay liên tiếp làm năm thi quỷ, sau đó tôi cảm giác thể lực của mình có chút không chống đỡ nổi nữa, nên bảo Tiểu Bạch đi nói với Tần Hách, hôm nay làm tới đây thôi.
Sau khi Tiểu Bạch quay trở lại nhìn bộ dáng suy yếu của tôi thì không khỏi lắc đầu:
" Chị Hiểu Hiểu, em thấy chị ngốc quá đi, ngày mai chị không nên như thế này nữa, tự làm cho mình suy yếu như vậy, lỡ như có người xấu đánh lén chị, thì chị còn sức lực nào để ứng phó? "
" Cũng chỉ có hai ngày này mà thôi, đem những người đó làm xong liền không có việc gì. "
" Có thể làm xong được không? Hôm nay Đặng Khải lại đem về một đám xác và đưa đến chỗ của Trần Kha rồi. ”
" Em nói cái gì? "
Tại sao tôi không biết?
" Thật đó, không tính mười người trong phòng thí nghiệm của Trần Kha thì trong nhà xác cũng còn có hơn năm mươi người! "
Tiểu Bạch lúc trước được Tần Hách dẫn đi tham quan, ngay cả nhà xác phía sau phòng thí nghiệm cũng đi. Sao lại có thể như vậy, họ muốn nhiều thi quỷ như vậy là để làm cái gì?
Thiên Ngạo, anh ta có biết chuyện này không?
Không được, tôi phải tìm Thiên Ngạo hỏi một chút.
" Em dọn dẹp nơi này lại một chút, rồi liền đi nghỉ ngơi đi, chị đi tìm Thiên Ngạo hỏi một chút "
Trên đường trở về phòng tôi luôn thấp thỏm, luôn cảm giác Thiên Ngạo đang gạt tôi về chuyện gì đó, vừa mở cửa phòng vậy mà thấy anh ta không có ở bên trong, lúc này anh ta không ở trong phòng thì có thể ở đâu chứ?
Tôi vội vàng vẽ một tờ bùa truy hồn và đốt đi, sau đó đi theo lá bùa và tìm được anh ta ở ngọn núi phía sau căn cứ. Trên đỉnh núi có một phiến đá bằng phẳng, Thiên Ngạo cùng Mậu Ngoan đang đứng đánh nhau ở trên đó, trong lòng tôi hoảng hốt, vốn định chạy tới ngăn cản, không ngờ nghe Thiên Ngạo nói.
" Sau khi học được một chiêu này, sau này con lại đánh nhau với Tề Quân kia thì chắc chắn sẽ không bị thua. "
" Con muốn không phải là chiến thắng, con muốn giết nó, con có thể trực tiếp đập vỡ đầu nó không? "
Giọng nói lạnh như băng từ trong miệng Mậu Ngoan thốt ra.
" Hiện tại vẫn chưa phải là lúc, hơn nữa với pháp thuật của con, muốn giết nó còn rất khó, dùng tốc độ nhanh hơn cho cha!! Có sơ hở! "
Thiên Ngạo dùng khói đen huyễn hóa ra cánh tay bọ của Tề Quân tiến hành công kích Mậu Ngoan, ra tay rất dứt khoát. Tôi vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm, hoá ra anh ta đang dạy con luyện thuật pháp, lời nói trước đó anh ta nói hoá ra là nói cho Trần Kha nghe.
" Nếu em đã tới thì đi ra đi, thuận tiện chỉ đạo con trai em một chút, thật sự là quá yếu! "
" Yếu thế sao? Làm gì có? "
Mậu Ngoan không phục hừ lạnh một tiếng, thoáng chốc sau lưng nó xé rách ra và vươn ra một đôi cánh màu đen, trông nó giống như là tiểu thiên sứ vậy, chẳng qua đôi cánh kia là màu đen.
Thoáng chốc gió mây cuồn cuộn, nó đập cánh một cái, làm cây cối chung quanh bị nhổ lên tận gốc, rồi bị lực lượng lớn mạnh bao trùm lấy và công kích thẳng về phía Thiên Ngạo.
" Không ngờ thằng nhóc con lại có huyễn hóa, còn giấu diếm cha! "
Lãnh Thiên Ngạo nhếch môi cười lạnh, sau lưng anh liền xé rách mở rộng ra một đôi cánh màu đen thật lớn, cánh mở ra dùng sức một cái, thoáng chốc trong đêm đen xuất hiện nhiều vật trong suốt, những thứ trong suốt kia giống như đom đóm bị gió thổi bay, bay qua cùng cây cối cát đá mà Mậu Ngoan đánh tới.
Thoáng chốc, trước mắt xuất hiện một cảnh tượng rung chuyển! Không chỉ có thế, những điểm sáng kia sau khi nuốt chửng cây cát đá liền bay hướng về phía Mậu Mậu.
Trước kia, Mậu Mậu đã từng nếm thử qua bột lân này, nó lập tức lộn một cái ra sau lui mấy thước, muốn dùng cánh kéo gió thổi bột lân bay đi, nhưng cánh nhỏ của nó làm sao địch nổi một cánh của Lãnh Thiên Ngạo, kình lực lớn tức thì ném cơ thể bé nhỏ của Mậu Ngoan đi, làm nó ngã trên mặt đất.
Tôi vội vàng bay người lên, ở trên không trung cắn nát ngón tay, sau khi rơi xuống đất thì nhanh chóng vẽ ra một trận thất tinh ở trên không trung, bột lân từ trên trời định đánh úp xuống nhưng vừa chạm vào trận thất tinh thì liền biến mất, tuy vậy đất đai xung quanh chúng tôi giống như bị đốt cháy thành mương rãnh, hiện ra một mảnh than cốc.
" Thiên Ngạo, anh suýt nữa là đã thương con rồi!"
Mặt tôi âm u xuống, sao tên này thích tranh cao thấp với con trai mình quá vậy. Thiên Ngạo cười ha ha vừa thu hồi cánh lại:
" Đàn ông đàn ang không bị chút thương tích thì làm sao có thể trở nên mạnh mẽ "
Nói xong anh ta đi đến chỗ tôi, dùng ánh mắt cưng chiều nhìn tôi.
" Ngược lại là đối với người phụ nữ, em đó, anh lại không có chút biện pháp nào! ”
" Hừ! "
Tôi hừ lạnh một tiếng giải trừ trận thất tinh. Mậu Ngoan vỗ vỗ bụi bặm trên người rồi đứng lên, nó không phục tiến lên hai bước nói:
" Vừa rồi là mẹ ra tay ngăn cản, không tính, con vốn có thể ứng phó, không được tính là cha thắng. "
Tôi gõ một cái cốc vào đầu Mậu Ngoan:
" Con với cha con thì so cái gì,nhóc con suốt ngày tranh mạnh hiếu thắng, mẹ cảnh cáo con nha, về sau mẹ không cho phép con đánh nhau với Tề Quân nữa ”
" Mẹ, con không còn là trẻ con nữa rồi! "
Mậu Mậu ôm đầu không nói gì dậm chân.
" Mặc kệ con bao nhiêu tuổi, trong mắt mẹ con vẫn là con nít. "
" Nếu thật sự là con nít, vậy con cùng Tề Quân đánh nhau không phải là chuyện rất bình thường hay sao? Con nít nào mà lại không đánh nhau? "
Mậu Mậu nói bĩu môi.
" Đó mà gọi là đánh nhau thôi à? Đó rõ ràng chính là đánh kiểu sống chết, có đứa con nít nào mà đánh nhau đến liều mình không? ”
" Cho nên con nói con không phải là con nít nữa rồi, mẹ đừng lo lắng cho con! "
Mậu Mậu tức giận dậm chân, xoay người bay đi. Tôi bị thằng nhóc thối này quay vòng vòng đến choáng váng, nhìn bóng lưng của nó rời đi khiến tôi tức giận tự đấm vào ngực bản thân:
" Anh nhìn đứa nhỏ này xem, thật không biết rốt cuộc là giống anh hay là giống em!! ”
" Đương nhiên là giống chúng ta, tính tình này giống anh, nhưng kỹ năng của nó lại giống em, dù sao trên người cũng chảy máu của em "
Thiên Ngạo vỗ vỗ bả vai tôi, ý bảo tôi đừng tức giận nữa. Sau khi nói xong anh ta nhìn bóng lưng Mậu Ngoan, nhịn không được tán thưởng nói:
" Nhóc con xấu bụng thật, lâu như vậy đến hôm nay mới lộ ra bộ mặt thật, tuổi còn nhỏ vậy mà lại có huyễn hóa "
Tôi cũng bị chiêu thức vừa rồi Mậu Ngoan làm cho khiếp sợ, thở dài nói:
" Thật ra thì Mậu Mậu đã sớm biết em dùng nó loại bỏ hàng đầu, nó là đợi em dời hết hàng đầu sang người nó rồi đợi đến lúc em sảy thai, như vậy nó sẽ biến thành quỷ lệ rất mạnh, nó không ngờ em đổi máu giữ lại nó, sau đó lại bị Liệt Phong làm cho sinh non, nếu không, năng lực của nó chắc còn cao hơn thế. ”
" Cứ như vậy cũng rất tốt rồi, đứa nhỏ này tính cách quật cường, ai nói cũng không nghe, thực lực quá mạnh cũng không phải là chuyện tốt, sau này em phải gần gũi với nó nhiều hơn, dẫn nó hướng đến chính đạo. "
Tôi thuận thế áp vào trong lòng Thiên Ngạo, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc, lời nói vừa rồi cho cảm giác giống như là vợ chồng chân chính.
" Anh yên tâm, em sẽ dẫn dắt nó cho tốt. "
" Ừm, nơi này gió lớn, chúng ta cũng trở về nghỉ ngơi đi. "
Thiên Ngạo ôm lấy tôi trở về, lúc này tôi mới nhớ tới mục đích chính mà mình tới nơi này, giật mình nắm lấy quần áo của anh ta:
" Thiên Ngạo, anh biết Trần Kha tạo ra bao nhiêu thi quỷ không? Nghe nói mấy cái xác còn chưa cải tạo thành thi quỷ thì vẫn còn hơn năm sáu mươi cái, chúng ta làm nhiều thi quỷ như vậy là để làm cái gì? ”
" Nhiêu đây là rất nhiều sao? Theo anh được biết, bên Hàng Thi đã biến người của toàn bộ tập đoàn Liễu thị thành thi quỷ rồi. ”
" Cái gì? Người của Liễu thị á? Họ không phải là người sống sao? "
" Ha ha, em quá đơn thuần rồi, thi quỷ không chỉ có thể được sống mãi, hơn nữa còn có được kỹ năng đặc biệt, đây là có người cầu mà còn không được, bọn họ còn cho thi quỷ một tên gọi mới, chính là nhân loại mới. "
Thiên Ngạo nói xong nhịn không được hừ lạnh mỉa mai, cả người tôi đều khiếp sợ, người trên thế giới này quá điên cuồng rồi, những người đó thế mà lại tự nguyện bỏ đi sinh mệnh để trở thành thi quỷ.
Chết tiệt, bây giờ nên làm thế nào mới tốt, thi quỷ đã bắt đầu tràn lan trong nhóm người thường.
Tần Hách liên tục gật đầu, giơ tay lên vẫy hai thi quỷ bên ngoài vào để kéo tên thi quỷ nọ ra ngoài, sau đó thay đổi cho tôi một người mới tiến vào. .
Người mới lúc sau này không rên một tiếng, đều là ngoan ngoãn quỳ gối trước mặt tôi, tôi cũng thuận lợi tiến vào trạng thái bắt đầu làm việc. Đêm nay liên tiếp làm năm thi quỷ, sau đó tôi cảm giác thể lực của mình có chút không chống đỡ nổi nữa, nên bảo Tiểu Bạch đi nói với Tần Hách, hôm nay làm tới đây thôi.
Sau khi Tiểu Bạch quay trở lại nhìn bộ dáng suy yếu của tôi thì không khỏi lắc đầu:
" Chị Hiểu Hiểu, em thấy chị ngốc quá đi, ngày mai chị không nên như thế này nữa, tự làm cho mình suy yếu như vậy, lỡ như có người xấu đánh lén chị, thì chị còn sức lực nào để ứng phó? "
" Cũng chỉ có hai ngày này mà thôi, đem những người đó làm xong liền không có việc gì. "
" Có thể làm xong được không? Hôm nay Đặng Khải lại đem về một đám xác và đưa đến chỗ của Trần Kha rồi. ”
" Em nói cái gì? "
Tại sao tôi không biết?
" Thật đó, không tính mười người trong phòng thí nghiệm của Trần Kha thì trong nhà xác cũng còn có hơn năm mươi người! "
Tiểu Bạch lúc trước được Tần Hách dẫn đi tham quan, ngay cả nhà xác phía sau phòng thí nghiệm cũng đi. Sao lại có thể như vậy, họ muốn nhiều thi quỷ như vậy là để làm cái gì?
Thiên Ngạo, anh ta có biết chuyện này không?
Không được, tôi phải tìm Thiên Ngạo hỏi một chút.
" Em dọn dẹp nơi này lại một chút, rồi liền đi nghỉ ngơi đi, chị đi tìm Thiên Ngạo hỏi một chút "
Trên đường trở về phòng tôi luôn thấp thỏm, luôn cảm giác Thiên Ngạo đang gạt tôi về chuyện gì đó, vừa mở cửa phòng vậy mà thấy anh ta không có ở bên trong, lúc này anh ta không ở trong phòng thì có thể ở đâu chứ?
Tôi vội vàng vẽ một tờ bùa truy hồn và đốt đi, sau đó đi theo lá bùa và tìm được anh ta ở ngọn núi phía sau căn cứ. Trên đỉnh núi có một phiến đá bằng phẳng, Thiên Ngạo cùng Mậu Ngoan đang đứng đánh nhau ở trên đó, trong lòng tôi hoảng hốt, vốn định chạy tới ngăn cản, không ngờ nghe Thiên Ngạo nói.
" Sau khi học được một chiêu này, sau này con lại đánh nhau với Tề Quân kia thì chắc chắn sẽ không bị thua. "
" Con muốn không phải là chiến thắng, con muốn giết nó, con có thể trực tiếp đập vỡ đầu nó không? "
Giọng nói lạnh như băng từ trong miệng Mậu Ngoan thốt ra.
" Hiện tại vẫn chưa phải là lúc, hơn nữa với pháp thuật của con, muốn giết nó còn rất khó, dùng tốc độ nhanh hơn cho cha!! Có sơ hở! "
Thiên Ngạo dùng khói đen huyễn hóa ra cánh tay bọ của Tề Quân tiến hành công kích Mậu Ngoan, ra tay rất dứt khoát. Tôi vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm, hoá ra anh ta đang dạy con luyện thuật pháp, lời nói trước đó anh ta nói hoá ra là nói cho Trần Kha nghe.
" Nếu em đã tới thì đi ra đi, thuận tiện chỉ đạo con trai em một chút, thật sự là quá yếu! "
" Yếu thế sao? Làm gì có? "
Mậu Ngoan không phục hừ lạnh một tiếng, thoáng chốc sau lưng nó xé rách ra và vươn ra một đôi cánh màu đen, trông nó giống như là tiểu thiên sứ vậy, chẳng qua đôi cánh kia là màu đen.
Thoáng chốc gió mây cuồn cuộn, nó đập cánh một cái, làm cây cối chung quanh bị nhổ lên tận gốc, rồi bị lực lượng lớn mạnh bao trùm lấy và công kích thẳng về phía Thiên Ngạo.
" Không ngờ thằng nhóc con lại có huyễn hóa, còn giấu diếm cha! "
Lãnh Thiên Ngạo nhếch môi cười lạnh, sau lưng anh liền xé rách mở rộng ra một đôi cánh màu đen thật lớn, cánh mở ra dùng sức một cái, thoáng chốc trong đêm đen xuất hiện nhiều vật trong suốt, những thứ trong suốt kia giống như đom đóm bị gió thổi bay, bay qua cùng cây cối cát đá mà Mậu Ngoan đánh tới.
Thoáng chốc, trước mắt xuất hiện một cảnh tượng rung chuyển! Không chỉ có thế, những điểm sáng kia sau khi nuốt chửng cây cát đá liền bay hướng về phía Mậu Mậu.
Trước kia, Mậu Mậu đã từng nếm thử qua bột lân này, nó lập tức lộn một cái ra sau lui mấy thước, muốn dùng cánh kéo gió thổi bột lân bay đi, nhưng cánh nhỏ của nó làm sao địch nổi một cánh của Lãnh Thiên Ngạo, kình lực lớn tức thì ném cơ thể bé nhỏ của Mậu Ngoan đi, làm nó ngã trên mặt đất.
Tôi vội vàng bay người lên, ở trên không trung cắn nát ngón tay, sau khi rơi xuống đất thì nhanh chóng vẽ ra một trận thất tinh ở trên không trung, bột lân từ trên trời định đánh úp xuống nhưng vừa chạm vào trận thất tinh thì liền biến mất, tuy vậy đất đai xung quanh chúng tôi giống như bị đốt cháy thành mương rãnh, hiện ra một mảnh than cốc.
" Thiên Ngạo, anh suýt nữa là đã thương con rồi!"
Mặt tôi âm u xuống, sao tên này thích tranh cao thấp với con trai mình quá vậy. Thiên Ngạo cười ha ha vừa thu hồi cánh lại:
" Đàn ông đàn ang không bị chút thương tích thì làm sao có thể trở nên mạnh mẽ "
Nói xong anh ta đi đến chỗ tôi, dùng ánh mắt cưng chiều nhìn tôi.
" Ngược lại là đối với người phụ nữ, em đó, anh lại không có chút biện pháp nào! ”
" Hừ! "
Tôi hừ lạnh một tiếng giải trừ trận thất tinh. Mậu Ngoan vỗ vỗ bụi bặm trên người rồi đứng lên, nó không phục tiến lên hai bước nói:
" Vừa rồi là mẹ ra tay ngăn cản, không tính, con vốn có thể ứng phó, không được tính là cha thắng. "
Tôi gõ một cái cốc vào đầu Mậu Ngoan:
" Con với cha con thì so cái gì,nhóc con suốt ngày tranh mạnh hiếu thắng, mẹ cảnh cáo con nha, về sau mẹ không cho phép con đánh nhau với Tề Quân nữa ”
" Mẹ, con không còn là trẻ con nữa rồi! "
Mậu Mậu ôm đầu không nói gì dậm chân.
" Mặc kệ con bao nhiêu tuổi, trong mắt mẹ con vẫn là con nít. "
" Nếu thật sự là con nít, vậy con cùng Tề Quân đánh nhau không phải là chuyện rất bình thường hay sao? Con nít nào mà lại không đánh nhau? "
Mậu Mậu nói bĩu môi.
" Đó mà gọi là đánh nhau thôi à? Đó rõ ràng chính là đánh kiểu sống chết, có đứa con nít nào mà đánh nhau đến liều mình không? ”
" Cho nên con nói con không phải là con nít nữa rồi, mẹ đừng lo lắng cho con! "
Mậu Mậu tức giận dậm chân, xoay người bay đi. Tôi bị thằng nhóc thối này quay vòng vòng đến choáng váng, nhìn bóng lưng của nó rời đi khiến tôi tức giận tự đấm vào ngực bản thân:
" Anh nhìn đứa nhỏ này xem, thật không biết rốt cuộc là giống anh hay là giống em!! ”
" Đương nhiên là giống chúng ta, tính tình này giống anh, nhưng kỹ năng của nó lại giống em, dù sao trên người cũng chảy máu của em "
Thiên Ngạo vỗ vỗ bả vai tôi, ý bảo tôi đừng tức giận nữa. Sau khi nói xong anh ta nhìn bóng lưng Mậu Ngoan, nhịn không được tán thưởng nói:
" Nhóc con xấu bụng thật, lâu như vậy đến hôm nay mới lộ ra bộ mặt thật, tuổi còn nhỏ vậy mà lại có huyễn hóa "
Tôi cũng bị chiêu thức vừa rồi Mậu Ngoan làm cho khiếp sợ, thở dài nói:
" Thật ra thì Mậu Mậu đã sớm biết em dùng nó loại bỏ hàng đầu, nó là đợi em dời hết hàng đầu sang người nó rồi đợi đến lúc em sảy thai, như vậy nó sẽ biến thành quỷ lệ rất mạnh, nó không ngờ em đổi máu giữ lại nó, sau đó lại bị Liệt Phong làm cho sinh non, nếu không, năng lực của nó chắc còn cao hơn thế. ”
" Cứ như vậy cũng rất tốt rồi, đứa nhỏ này tính cách quật cường, ai nói cũng không nghe, thực lực quá mạnh cũng không phải là chuyện tốt, sau này em phải gần gũi với nó nhiều hơn, dẫn nó hướng đến chính đạo. "
Tôi thuận thế áp vào trong lòng Thiên Ngạo, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc, lời nói vừa rồi cho cảm giác giống như là vợ chồng chân chính.
" Anh yên tâm, em sẽ dẫn dắt nó cho tốt. "
" Ừm, nơi này gió lớn, chúng ta cũng trở về nghỉ ngơi đi. "
Thiên Ngạo ôm lấy tôi trở về, lúc này tôi mới nhớ tới mục đích chính mà mình tới nơi này, giật mình nắm lấy quần áo của anh ta:
" Thiên Ngạo, anh biết Trần Kha tạo ra bao nhiêu thi quỷ không? Nghe nói mấy cái xác còn chưa cải tạo thành thi quỷ thì vẫn còn hơn năm sáu mươi cái, chúng ta làm nhiều thi quỷ như vậy là để làm cái gì? ”
" Nhiêu đây là rất nhiều sao? Theo anh được biết, bên Hàng Thi đã biến người của toàn bộ tập đoàn Liễu thị thành thi quỷ rồi. ”
" Cái gì? Người của Liễu thị á? Họ không phải là người sống sao? "
" Ha ha, em quá đơn thuần rồi, thi quỷ không chỉ có thể được sống mãi, hơn nữa còn có được kỹ năng đặc biệt, đây là có người cầu mà còn không được, bọn họ còn cho thi quỷ một tên gọi mới, chính là nhân loại mới. "
Thiên Ngạo nói xong nhịn không được hừ lạnh mỉa mai, cả người tôi đều khiếp sợ, người trên thế giới này quá điên cuồng rồi, những người đó thế mà lại tự nguyện bỏ đi sinh mệnh để trở thành thi quỷ.
Chết tiệt, bây giờ nên làm thế nào mới tốt, thi quỷ đã bắt đầu tràn lan trong nhóm người thường.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he