Ngủ Cùng Quỷ - Chương 77
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 77
" Đệ tử đã nhớ kỹ, sư tổ!"
Nói xong tầm mắt nhìn vào cái màn thầu trong bát máu chó đen, hiện tại cái màn thầu kia đã bị tẩm thành đỏ như máu, hơi nóng toả ra kèm theo mùi máu tươi.
Trong lòng tôi hoảng hốt, chẳng lẽ sư tổ đã biết chuyện của cha mẹ tôi ư?
" Vâng, đệ tử nhất định sẽ tuân thủ."
Trong lòng tôi cũng không ngừng tự nhắc nhở bản thân, chỉ cần người còn sống thì nhất định có biện pháp, không được xúc động, bồng bột.
" Còn có một chuyện ngươi nên biết, Tẩu Âm Nhân còn được gọi là Quá Âm Nhân, có đôi khi cần phải cho quỷ hồn mượn xác của mình, tuy nhiên những loại quỷ hồn có sát nghiệt quá nặng hoặc oán khí quá nặng thì nhất định không thể cho bọn họ bám vào người, nếu không sẽ xảy ra chuyện rắc rối."
* Quá âm: là gọi hồn, để cho người chết nhập vào thân xác, nó tương tự với bà đồng để hồn ma nhập vào người nói chuyện.
" Đệ tử đã rõ!"
" Ngươi không chỉ rõ, mà còn cần phải làm được."
Sư tổ nói xong, cầm lấy cành liễu đánh lên bàn, làm tôi giật nảy mình, vội vàng dập đầu:
"Đệ tử nhất định làm được!!"
" Nếu không có quỷ hồn bám lên người ngươi không chịu rời khỏi thì lấy cành liễu này quất nó, cành liễu đánh quỷ, đánh một chút lùn ba tấc, pháo lực của nó cũng sẽ bị giảm bớt ba phần, cho nên đối phó với quỷ hồn bình thường thì vẫn có hiệu quả."
Lúc này, sư tổ nói hết ra những lời cần nói, cần dặn dò thì mới bắt đầu dạy tôi, dạy tôi làm thế nào để tiến vào âm phủ.
Thông qua bấm đốt ngón tay tính toán, sư tổ tính ra cửa âm hôm nay mở ở phía Đông Nam, nên nắm một nắm gạo nếp liền rắc ở phương hướng Đông Nam.
" Sư tổ đã là người tiên phong( đã chết), không thể làm tẩu âm nhân, ta đến phía dưới chờ ngươi ngươi tới rồi thì hãy đi tìm ta."
" Sư tổ, nhưng con phải xuống như thế nào?"
" Nhắm mắt lại sẽ thấy thứ ngươi muốn nhìn thấy, chó đen nhỏ sẽ dẫn đường cho ngươi."
Nói xong câu đó, sư tổ thoát ra khỏi người sư phụ, sư phụ đang ngồi thẳng thì bỗng ngã xuống bên cạnh.
Tôi vội vàng nhắm mắt lại, học theo bộ dáng của sư tổ nắm gạo nếp rắc về hướng Đông Nam, âm thanh xì xì vang lên, chỗ gạo nếp tôi rải qua bị bốc cháy và mở ra một cánh cửa, bên kia cửa là một cái hang đen kịt không đáy, liếc mắt một cái nhìn không thấy điểm cuối.
Một con chó đen ngồi ở bên cạnh cửa vẫy đuôi với tôi, tôi vội vàng cầm màn thầu đứng dậy, cẩn thận chia màn thầu thành sáu phần và ném một phần về phía nó.
Vừa chạy mới phát hiện cơ thể tôi rất nhẹ, nhẹ giống như là đang bay, thế này là thế nào?
Tôi quay đầu lại nhìn mới phát hiện cơ thể mình vẫn ngồi ngay ngắn bên thần đàn, hóa ra là hồn phách của tôi xuất ra.
Con đường này vừa đem vừa dài, khắp nơi đều là sương mù mờ mịt, ngoại trừ tiếng tiểu Hắc thở, thì yên tĩnh đến mức không nghe thấy tiếng gió, đột nhiên bước chân của tiểu Hắc dừng lại, tôi đi đến bên cạnh nó mới nhìn thấy trước mắt xuất hiện một cánh cửa lớn hơn.
Tương tự như cánh cửa trường đại học hiện đại, sử dụng hắc điện thạch* để xây, từ trong ra ngoài tản mát ra hơi lạnh, làm cho người ta nhìn mà sợ hãi.
*Hắc điện thạch còn gọi là đá vỏ chai. Mn có thể tìm hiểu thêm nhé????.
Ở cửa có hai quỷ sai đầu dê đang đứng, tôi vội vàng tiến lên đem vàng bạc đã chuẩn bị sẵn dúi vào trong tay của quỷ sai:
"Quỷ sai đại ca, tôi là tẩu âm nhân Chu Hiểu Hiểu ở phái Mao Sơn, xuống đây có chút việc cần làm làm phiền đại ca chiếu cố."
" Ha ha, phái Mao Sơn lại đi âm nhân à."
Quỷ sai đầu dê nhận kim ngân nguyên bảo từ trong tay tôi, hài lòng gật gật đầu:
" Đệ tử của cô Tiêu Dao, huynh đệ chúng tôi đương nhiên là phải nể mặt, nhưng cô không thể làm loạn ở âm phủ, tẩu âm nhân phải tuân thủ quy tắc của tẩu âm nhân."
" Cảm ơn quỷ sai đại ca đã nhắc nhở, Hiểu Hiểu nhất định sẽ tuân thủ."
Tôi lại hành lễ với hai quỷ sai rồi ném tới cho tiểu Hắc một mẩu màn thầu nữa, nó dẫn tôi vào cửa lớn của âm giới.
Cửa lớn nhìn như lỗ trống, không có gì, nhưng vừa đi vào là một thế giới khác, ở đây giống như là một thôn hoang vu rách nát, khắp nơi đều là người đi đường, đó là du hồn dã quỷ mặt mũi hung tợn, trên người đều mặc thọ y giống như tôi, tất cả mọi người vùi đầu đi đường của mình, rất ít giao tiếp.
Bên cạnh có tiếng nước chảy xiết, nếu như tôi đoán không sai, không xa nữa thì chính là sông Vong Xuyên.
Uống canh Mạnh Bà đi qua sông Vong Xuyên, quên hết từng chuyện ở kiếp trước, cho nên tẩu âm nhân không cần đi qua sông Vong Xuyên này để qua đó tìm quỷ hồn.
Có điều, đạo cô Tiêu Dao là quỷ sai của âm giới, nhưng tôi nên đi đâu tìm bà ấy?
Tôi đi tới, tiểu Hắc đột nhiên dừng lại không đi nữa, tôi vội vàng ném thêm một phần màn thầu máu cho nó nó mới chậm chạp đi tiếp, tôi đi theo phương hướng của nó, cũng cảm nhận trong bóng tối có một cỗ lực lượng hấp dẫn tôi, để cho tôi nhìn thâú tất cả sự việc trước mắt, rồi phát hiện có một bóng hình ở chỗ xa xa.
" Là sư tổ!!"
Tôi vội vàng chạy về phía sư tổ, tôi di chuyển thì sư tổ cũng di chuyển, giống như là đang cố ý thử thách tôi vậy, nên rôi quyết định sử dụng bản lĩnh xuất chúng của thi quỷ, lộn nhào mấy cái trên không trung rồi đáp xuống trước mặt sư tổ.
" Sư tổ, con tìm được người rồi!"
" Ngươi tìm được ta ta liền phải đi theo ngươi sao?"
Sư tổ không chỉ không có khen tôi, còn lạnh lùng liếc mắt nhìn tôi một cái, nhất thời làm nhiệt huyết trong tôi kết lại thành băng, cảm thấy thất bại.
" Sư tổ, người theo con trở về đi, sư phụ có chuyện quan trọng tìm người."
"Vậy sao? Vậy thì ta sẽ trở về cùng ngươi!"
Sư tổ nói xong dùng ánh mắt ra hiệu bảo tôi dẫn đường.
Đây rốt cuộc là tình tiết gì vậy? Lát về lát lại không về. truyện xuyên nhanh
Hết cách, ai bảo bà ấy là sư tổ của tôi làm chi? Đợi lát nữa chỉ sợ bà ta làm ra chuyện gì xấu xa để làm khó tôi, dọc theo đường trở về tôi đều đề phòng bà ấy, nhưng bà ấy giống như không có việc gì, nói với tôi về chuyện ở âm phủ này.
" Lúc dẫn quỷ hồn rời khỏi âm giới, phải đăng ký với quỷ sai ở cửa lớn, nhất định không thể tùy tiện mang quỷ hồn đi đến dương gian."
" Vâng, con đã biết, sư tổ."
Tôi vội vàng gật đầu, dọc theo đường đi tôi cũng ghi nhớ kỹ lời của sư tổ nói.
Trên đường đi trở về dương gian, sư tổ vẫn rất bình thường, nghĩ đến lúc trước mình vẫn luôn đề phòng bà ấy thì trong lòng có chút áy náy, nhưng không ngờ được là vừa mới trở lại căn phòng kia thì sư tổ đã lập tức tiến vào trong cơ thể của tôi.
" Sư tổ, người muốn làm gì?"
" Không phải ta đã nói với ngươi là phải đề phòng ác quỷ đến chiếm cơ thể của ngươi hay sao? Ngươi xem ngươi đi, vừa rồi quá sơ xuất, hiện tại cơ thể này đã là của ta."
Sư tổ nói xong, đứng dậy đi tới trước mặt sư phụ tôi, liền đạp một cước vào bụng của thầy ấy.
Tôi nhìn mà còn cảm thấy đau, vội vàng chạy đến trước mặt sư tổ, quỳ xuống:
" Sư tổ, người đừng đùa nữa, trả lại cơ thể cho con đi."
" Ngươi xem bộ dáng của ta giống đang đùa sao? Bây giờ ta là một con ác quỷ, ngươi sẽ làm gì để đuổi ta ra khỏi cơ thể của ngươi?"
Sư tổ hét lớn một tiếng, xô đổ hết cả đồ vật trên bàn thờ xuống đất.
Nói xong tầm mắt nhìn vào cái màn thầu trong bát máu chó đen, hiện tại cái màn thầu kia đã bị tẩm thành đỏ như máu, hơi nóng toả ra kèm theo mùi máu tươi.
Trong lòng tôi hoảng hốt, chẳng lẽ sư tổ đã biết chuyện của cha mẹ tôi ư?
" Vâng, đệ tử nhất định sẽ tuân thủ."
Trong lòng tôi cũng không ngừng tự nhắc nhở bản thân, chỉ cần người còn sống thì nhất định có biện pháp, không được xúc động, bồng bột.
" Còn có một chuyện ngươi nên biết, Tẩu Âm Nhân còn được gọi là Quá Âm Nhân, có đôi khi cần phải cho quỷ hồn mượn xác của mình, tuy nhiên những loại quỷ hồn có sát nghiệt quá nặng hoặc oán khí quá nặng thì nhất định không thể cho bọn họ bám vào người, nếu không sẽ xảy ra chuyện rắc rối."
* Quá âm: là gọi hồn, để cho người chết nhập vào thân xác, nó tương tự với bà đồng để hồn ma nhập vào người nói chuyện.
" Đệ tử đã rõ!"
" Ngươi không chỉ rõ, mà còn cần phải làm được."
Sư tổ nói xong, cầm lấy cành liễu đánh lên bàn, làm tôi giật nảy mình, vội vàng dập đầu:
"Đệ tử nhất định làm được!!"
" Nếu không có quỷ hồn bám lên người ngươi không chịu rời khỏi thì lấy cành liễu này quất nó, cành liễu đánh quỷ, đánh một chút lùn ba tấc, pháo lực của nó cũng sẽ bị giảm bớt ba phần, cho nên đối phó với quỷ hồn bình thường thì vẫn có hiệu quả."
Lúc này, sư tổ nói hết ra những lời cần nói, cần dặn dò thì mới bắt đầu dạy tôi, dạy tôi làm thế nào để tiến vào âm phủ.
Thông qua bấm đốt ngón tay tính toán, sư tổ tính ra cửa âm hôm nay mở ở phía Đông Nam, nên nắm một nắm gạo nếp liền rắc ở phương hướng Đông Nam.
" Sư tổ đã là người tiên phong( đã chết), không thể làm tẩu âm nhân, ta đến phía dưới chờ ngươi ngươi tới rồi thì hãy đi tìm ta."
" Sư tổ, nhưng con phải xuống như thế nào?"
" Nhắm mắt lại sẽ thấy thứ ngươi muốn nhìn thấy, chó đen nhỏ sẽ dẫn đường cho ngươi."
Nói xong câu đó, sư tổ thoát ra khỏi người sư phụ, sư phụ đang ngồi thẳng thì bỗng ngã xuống bên cạnh.
Tôi vội vàng nhắm mắt lại, học theo bộ dáng của sư tổ nắm gạo nếp rắc về hướng Đông Nam, âm thanh xì xì vang lên, chỗ gạo nếp tôi rải qua bị bốc cháy và mở ra một cánh cửa, bên kia cửa là một cái hang đen kịt không đáy, liếc mắt một cái nhìn không thấy điểm cuối.
Một con chó đen ngồi ở bên cạnh cửa vẫy đuôi với tôi, tôi vội vàng cầm màn thầu đứng dậy, cẩn thận chia màn thầu thành sáu phần và ném một phần về phía nó.
Vừa chạy mới phát hiện cơ thể tôi rất nhẹ, nhẹ giống như là đang bay, thế này là thế nào?
Tôi quay đầu lại nhìn mới phát hiện cơ thể mình vẫn ngồi ngay ngắn bên thần đàn, hóa ra là hồn phách của tôi xuất ra.
Con đường này vừa đem vừa dài, khắp nơi đều là sương mù mờ mịt, ngoại trừ tiếng tiểu Hắc thở, thì yên tĩnh đến mức không nghe thấy tiếng gió, đột nhiên bước chân của tiểu Hắc dừng lại, tôi đi đến bên cạnh nó mới nhìn thấy trước mắt xuất hiện một cánh cửa lớn hơn.
Tương tự như cánh cửa trường đại học hiện đại, sử dụng hắc điện thạch* để xây, từ trong ra ngoài tản mát ra hơi lạnh, làm cho người ta nhìn mà sợ hãi.
*Hắc điện thạch còn gọi là đá vỏ chai. Mn có thể tìm hiểu thêm nhé????.
Ở cửa có hai quỷ sai đầu dê đang đứng, tôi vội vàng tiến lên đem vàng bạc đã chuẩn bị sẵn dúi vào trong tay của quỷ sai:
"Quỷ sai đại ca, tôi là tẩu âm nhân Chu Hiểu Hiểu ở phái Mao Sơn, xuống đây có chút việc cần làm làm phiền đại ca chiếu cố."
" Ha ha, phái Mao Sơn lại đi âm nhân à."
Quỷ sai đầu dê nhận kim ngân nguyên bảo từ trong tay tôi, hài lòng gật gật đầu:
" Đệ tử của cô Tiêu Dao, huynh đệ chúng tôi đương nhiên là phải nể mặt, nhưng cô không thể làm loạn ở âm phủ, tẩu âm nhân phải tuân thủ quy tắc của tẩu âm nhân."
" Cảm ơn quỷ sai đại ca đã nhắc nhở, Hiểu Hiểu nhất định sẽ tuân thủ."
Tôi lại hành lễ với hai quỷ sai rồi ném tới cho tiểu Hắc một mẩu màn thầu nữa, nó dẫn tôi vào cửa lớn của âm giới.
Cửa lớn nhìn như lỗ trống, không có gì, nhưng vừa đi vào là một thế giới khác, ở đây giống như là một thôn hoang vu rách nát, khắp nơi đều là người đi đường, đó là du hồn dã quỷ mặt mũi hung tợn, trên người đều mặc thọ y giống như tôi, tất cả mọi người vùi đầu đi đường của mình, rất ít giao tiếp.
Bên cạnh có tiếng nước chảy xiết, nếu như tôi đoán không sai, không xa nữa thì chính là sông Vong Xuyên.
Uống canh Mạnh Bà đi qua sông Vong Xuyên, quên hết từng chuyện ở kiếp trước, cho nên tẩu âm nhân không cần đi qua sông Vong Xuyên này để qua đó tìm quỷ hồn.
Có điều, đạo cô Tiêu Dao là quỷ sai của âm giới, nhưng tôi nên đi đâu tìm bà ấy?
Tôi đi tới, tiểu Hắc đột nhiên dừng lại không đi nữa, tôi vội vàng ném thêm một phần màn thầu máu cho nó nó mới chậm chạp đi tiếp, tôi đi theo phương hướng của nó, cũng cảm nhận trong bóng tối có một cỗ lực lượng hấp dẫn tôi, để cho tôi nhìn thâú tất cả sự việc trước mắt, rồi phát hiện có một bóng hình ở chỗ xa xa.
" Là sư tổ!!"
Tôi vội vàng chạy về phía sư tổ, tôi di chuyển thì sư tổ cũng di chuyển, giống như là đang cố ý thử thách tôi vậy, nên rôi quyết định sử dụng bản lĩnh xuất chúng của thi quỷ, lộn nhào mấy cái trên không trung rồi đáp xuống trước mặt sư tổ.
" Sư tổ, con tìm được người rồi!"
" Ngươi tìm được ta ta liền phải đi theo ngươi sao?"
Sư tổ không chỉ không có khen tôi, còn lạnh lùng liếc mắt nhìn tôi một cái, nhất thời làm nhiệt huyết trong tôi kết lại thành băng, cảm thấy thất bại.
" Sư tổ, người theo con trở về đi, sư phụ có chuyện quan trọng tìm người."
"Vậy sao? Vậy thì ta sẽ trở về cùng ngươi!"
Sư tổ nói xong dùng ánh mắt ra hiệu bảo tôi dẫn đường.
Đây rốt cuộc là tình tiết gì vậy? Lát về lát lại không về. truyện xuyên nhanh
Hết cách, ai bảo bà ấy là sư tổ của tôi làm chi? Đợi lát nữa chỉ sợ bà ta làm ra chuyện gì xấu xa để làm khó tôi, dọc theo đường trở về tôi đều đề phòng bà ấy, nhưng bà ấy giống như không có việc gì, nói với tôi về chuyện ở âm phủ này.
" Lúc dẫn quỷ hồn rời khỏi âm giới, phải đăng ký với quỷ sai ở cửa lớn, nhất định không thể tùy tiện mang quỷ hồn đi đến dương gian."
" Vâng, con đã biết, sư tổ."
Tôi vội vàng gật đầu, dọc theo đường đi tôi cũng ghi nhớ kỹ lời của sư tổ nói.
Trên đường đi trở về dương gian, sư tổ vẫn rất bình thường, nghĩ đến lúc trước mình vẫn luôn đề phòng bà ấy thì trong lòng có chút áy náy, nhưng không ngờ được là vừa mới trở lại căn phòng kia thì sư tổ đã lập tức tiến vào trong cơ thể của tôi.
" Sư tổ, người muốn làm gì?"
" Không phải ta đã nói với ngươi là phải đề phòng ác quỷ đến chiếm cơ thể của ngươi hay sao? Ngươi xem ngươi đi, vừa rồi quá sơ xuất, hiện tại cơ thể này đã là của ta."
Sư tổ nói xong, đứng dậy đi tới trước mặt sư phụ tôi, liền đạp một cước vào bụng của thầy ấy.
Tôi nhìn mà còn cảm thấy đau, vội vàng chạy đến trước mặt sư tổ, quỳ xuống:
" Sư tổ, người đừng đùa nữa, trả lại cơ thể cho con đi."
" Ngươi xem bộ dáng của ta giống đang đùa sao? Bây giờ ta là một con ác quỷ, ngươi sẽ làm gì để đuổi ta ra khỏi cơ thể của ngươi?"
Sư tổ hét lớn một tiếng, xô đổ hết cả đồ vật trên bàn thờ xuống đất.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he