Ngủ Cùng Quỷ - Chương 104
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 104
Nghe giọng điệu này chắc là chị của Lãnh Thiên Ngạo, tôi nhớ rõ anh từng nói qua là Hàng Thi còn bốn người con nuôi khác.
Người phụ nữ đó từ trên cây nhảy xuống, cách chúng tôi ít nhất là mười lăm mét, nhưng chân người nọ vừa rơi chạm đất thì đã ở trước mặt chúng tôi. Ngoại trừ quỷ thì không ai có thể làm được, ngay cả thi quỷ cũng không có loại năng lực di động này.
Tầm mắt của chị ta dừng ở trên người tôi, giống như là đang đánh giá hàng hóa, tinh tế quan sát tôi từ trên xuống dưới. Đối mặt với một người đẹp gái như vậy, e là ngay cả Liễu Sương Sương cũng phải tự ti khi đứng trước mặt người này, huống hồ là tôi, tôi xấu hổ trốn phía sau Lãnh Thiên Ngạo.
" Anh hai, anh tới là muốn giết tôi sao? "
Lãnh Thiên Ngạo bảo vệ tôi ở phía sau mình nên không nhìn thấy khoé miệng co giật của tôi, người đẹp này lại là anh hai của của Thiên Ngạo á?
Người đó là đàn ông à? Nhân yêu ( Nhân yêu: Người giới tính nam nhưng ngoài đời trông dáng vẻ là nữ, cũng chỉ các bạn nam chơi game tạo nhân vật nữ.)
" Đương nhiên không phải, nếu không hai người cho rằng còn sống mà đứng ở đây à? chú không hề phòng bị nụ hôn vừa rồi của tôi nha! "
Anh hai kia nói xong còn dụ hoặc chớp chớp mắt với Lãnh Thiên Ngạo. Làm da gà da vịt trên người tôi như muốn rớt xuống đất, người đó nói chuyện giống giọng con gái thật mà, sao có thể là anh hai chứ?
Tầm mắt của tôi không khỏi rơi xuống giữa hai chân váy của anh ta, vậy phía dưới đó có thứ của đàn ông không?
Anh ta hình như cảm nhận được ánh mắt hèn mọn của tôi, sắc mặt liền nghiêm túc lại, tiến lên một bước muốn bắt tôi nhưng bị Lãnh Thiên Ngạo nghiêng người che lại, mà nếu như tôi không nhìn lầm, bộ ngực đầy đặn của anh ta đã đặt lên người đàn ông của tôi.
" Vậy anh tới nơi này làm gì? "
" Em trai à, chú kết hôn nên tôi đến nói chú chúc mừng đến chú, thuận tiện cũng nói cho chú biết, ông già kia đã biết chú đến Thái Lan, lần này sợ là không dễ dàng thả chú đi nữa đâu."
Vậy mà anh ta lại dám gọi Hàng Thi là ông già, xem ra anh hai này cũng không phải thích Hàng Thi, trong nháy mắt đó tôi liền thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng vóc dáng của anh ta cao hơn một mét bảy, nên dễ dàng thấy được tôi đang trốn ở phía sau Lãnh Thiên Ngạo.
" Không giới thiệu em dâu cho tôi biết à? ”
Tôi có thể cảm giác được tay Lãnh Thiên Ngạo nắm lấy tay tôi có hơi căng thẳng, nhưng vẫn kéo tôi ra ngoài.
" Vợ của tôi Chu Hiểu Hiểu, đây là anh hai của anh Mạc Trát Tà, trong các anh chị thì anh hai là người quan tâm anh nhất."
" Chào anh hai ạ." Tôi vội vàng gật đầu chào.
" Được được, anh hai nhìn hai người còn sống rất vui đó, nhưng các người không thể ở lại nơi này nữa vì ngay cả tôi cũng có thể tìm được các người huống chi là anh cả chú, chú phải biết rằng anh ta ước gì chú chết sớm một chút đấy."
"Tôi vốn không muốn trốn tránh, bọn họ muốn tìm đến thì cứ tìm, đến một người giết một người, đến hai người tôi giết một đôi! "
Lãnh Thiên Ngạo nói xong trong ánh mắt hiện lên một tia hung ác.
" Một mình chú đối phó anh cả thì không thành vấn đề, nhưng mang theo người phụ nữ này, chỉ sợ là…"
Anh hai nói xong mím môi, chậc chậc hai tiếng sau đó nói:
" Tôi không biết chú coi trọng người phụ nữ này ở điểm này, tôi thấy không có gì đặc biệt."
"Bản thân tôi thích là được rồi, cảm ơn anh hai đã đến nhắc nhở. "
" Ha ha, nhắc nhở thế thôi, nhưng một ngày nào đó chúng ta sẽ đổi đầu, đến lúc đó tôi cũng sẽ không hạ thủ lưu tình với chú đâu."
Anh ta nói xong lui người ra, ném về phía Thiên Ngạo một ánh mắt yêu mị rồi mới xoay người vặn vẹo mông rời đi, đi tới đi lui liền biến mất ở trên bãi cát. Đúng là sợ bóng sợ gió một hồi mà, tôi buông tay Thiên Ngạo ra mới phát hiện trong lòng bàn tay của mình đều là mồ hôi lạnh.
" Thiên Ngạo, chúng ta nên rời khỏi nơi này đi, em sợ liên lụy đến những người khác."
Dù sao thì khách sạn cũng là sản nghiệp của Hành Vũ, nếu nơi này lại phát sinh ra chuyện gì khác thì s rằng sau này không có ai dám đến đây nữa.
" Vậy hai chúng ta dứt khoát lên núi dựng lều trại đi, coi như là cắm trại ngoài trời. "
"Thiên Ngạo!! Bây giờ là khi nào rồi mà anh còn trêu đùa em hả! "
Tôi không ngờ anh ta còn tâm trạng nói đùa đấy, nên tôi tức giận đến mức dậm chân. Lãnh Thiên Ngạo siết chặt lấy tay của tôi, dẫn tôi đi về phía khách sạn
" Không sao đâu, đêm nay chúng ta cứ nghỉ ngơi cho khoẻ, ngày mai em đi đến chỗ Long Bà, còn anh cũng yên tâm đi làm việc. "
"Không được, sao anh lại đi một mình hả "
" Chẳng lẽ em muốn đi cùng anh? Anh sợ anh không có biện pháp phân tâm để bảo vệ em, chỗ anh muốn đến chính là Long Đàm Hổ Huyệt ( Đầm rồng hang hổ là nơi có địa thế hiểm nguy ; nơi cực kỳ nguy hiểm.) ”
“Đến địa phủ em cũng đã đi qua thì còn sợ gì nơi Long Đàm Hổ Huyệt, em muốn đi cùng anh, không thì em không thể yên tâm.”
Tôi nắm bắt chặt lấy bàn tay của Thiên Ngạo, anh ta mà đồng ý với tôi thì tôi sẽ không đi đâu, anh ta hết cách nên đã đồng ý. Vào buổi tối lúc nằm chung trên giường, tôi giống như con bạch tuộc quấn lấy cơ thể của anh ta.
" Đêm nay anh không được vụng trộm rời đi đâu đấy, nếu như bị em phát hiện, em liền cắm một cây kim bạc vào trong đầu anh đó. "
"Yên tâm đi, anh sẽ không rời đi. "
Anh ta quay mặt lại đối mặt với tôi rồi dùng mũi cạ vào mũi tôi. Có lẽ do buổi tối bị thủ hạ của Hàng Thi tìm được nên rất căng thẳng nhưng hạnh phúc bây giờ đã hoà tan sự căng thẳng đó, tôi kìm không được tựa đầu lên vai anh ta và thiếp đi. Trong mơ mơ màng màng, tôi cảm giác được cơ thể của Thiên Ngạo giật giật, tôi bị đánh thức ngay lập tức, còn anh ta đã xuống giường, tôi nghiêng người ngồi dậy hỏi anh ta.
" Thiên Ngạo, anh muốn đi đâu? ”
" Đến rồi."
" Là ai? Hàng Thi hay là anh cả của anh? ”
" Em ở chỗ này đừng đi ra, anh đi gặp anh ta, chờ anh, anh nhất định sẽ an toàn trở về!"
Nói xong anh ta trực tiếp bay ra khỏi cửa sổ. Anh ta bơ đi vấn đề của tôi nhưng vẫn an ủi tôi, tim tôi vừa cảm động lại vừa lo, không ngủ được nữa nên vội vàng mặc quần áo vào.
Tôi rất mẫn cảm với hơi thở của quỷ hồn, vậy mà ngay cả tôi cũng không nhận ra người này, có lẽ anh cả của anh ta vẫn còn cách rất xa, bây giờ Thiên Ngạo ra ngoài nghênh chiến trước, chắc là không muốn liên lụy đến tôi.
Anh ta đã nhọc lòng như vậy, nếu như tôi đuổi theo chẳng phải sẽ phụ lòng anh ta sao?Hơn nữa còn rất có thể trở thành gánh nặng cho anh ta, hoặc là giống như lần trước bị người ta bắt đi rồi dùng tôi để uy hiếp Thiên Ngạo …
" Aaaa điên mất thôi, mình có nên đuổi theo anh ấy hay không? "
Tôi lo lắng đi đi lại lại trong phòng, cuối cùng tôi quyết định tin tưởng Thiên Ngạo, vẫn nên ở chỗ này chờ anh ta trở về. Thời gian chờ đợi quả thực làm cho người ta như đứng trên đống lửa ngồi trên đống than, một ngày trôi qua như là một năm vậy, thời gian mới qua mười phút mà tôi đã đứng ngồi không yên, chống được qua nửa giờ thì tôi đã sụp đổ rồi, tôi túm lấy mấy pháp khí mình đem từ trong nước đến rồi nhảy từ cửa sổ ra ngoài.
Ở bên ngoài không có cảm giác được hơi thở của Thiên Ngạo, sợ rằng anh đã dẫn dụ anh cả của mình đến chỗ rất xa, nên tôi phải đốt lên một lá bùa.
" Thiên linh linh địa linh linh, phù giấy truy hồn đem lộ dẫn! "
Lá bùa hoá thành tro đuổi theo hướng của Thiên Ngạo, tôi nhìn theo không dám chớp mắt thả lỏng dù là một giây, cho đến khi nước biển ngập qua đầu gối tôi mới sững lại, trước mắt dĩ nhiên là biển rộng mênh mông không thấy bến bờ.
Nước mắt của tôi liền chảy xuống, tôi ngồi xổm xuống dưới mặt đất khóc đến xé lòng xé dạ.
" Thiên Ngạo, sao anh lại ngốc như vậy hả, tại sao hả? "
" Anh ngàn lần vạn lần đừng có xảy ra chuyện gì nha, anh nhất định phải toàn toàn vẹn vẹn trở về."
Nhất định là do anh ta sợ tôi đuổi theo, cho nên mới dẫn anh cả của mình ra biển, mà cơ thể người phàm này của tôi không thể băng được qua biển.
Người phụ nữ đó từ trên cây nhảy xuống, cách chúng tôi ít nhất là mười lăm mét, nhưng chân người nọ vừa rơi chạm đất thì đã ở trước mặt chúng tôi. Ngoại trừ quỷ thì không ai có thể làm được, ngay cả thi quỷ cũng không có loại năng lực di động này.
Tầm mắt của chị ta dừng ở trên người tôi, giống như là đang đánh giá hàng hóa, tinh tế quan sát tôi từ trên xuống dưới. Đối mặt với một người đẹp gái như vậy, e là ngay cả Liễu Sương Sương cũng phải tự ti khi đứng trước mặt người này, huống hồ là tôi, tôi xấu hổ trốn phía sau Lãnh Thiên Ngạo.
" Anh hai, anh tới là muốn giết tôi sao? "
Lãnh Thiên Ngạo bảo vệ tôi ở phía sau mình nên không nhìn thấy khoé miệng co giật của tôi, người đẹp này lại là anh hai của của Thiên Ngạo á?
Người đó là đàn ông à? Nhân yêu ( Nhân yêu: Người giới tính nam nhưng ngoài đời trông dáng vẻ là nữ, cũng chỉ các bạn nam chơi game tạo nhân vật nữ.)
" Đương nhiên không phải, nếu không hai người cho rằng còn sống mà đứng ở đây à? chú không hề phòng bị nụ hôn vừa rồi của tôi nha! "
Anh hai kia nói xong còn dụ hoặc chớp chớp mắt với Lãnh Thiên Ngạo. Làm da gà da vịt trên người tôi như muốn rớt xuống đất, người đó nói chuyện giống giọng con gái thật mà, sao có thể là anh hai chứ?
Tầm mắt của tôi không khỏi rơi xuống giữa hai chân váy của anh ta, vậy phía dưới đó có thứ của đàn ông không?
Anh ta hình như cảm nhận được ánh mắt hèn mọn của tôi, sắc mặt liền nghiêm túc lại, tiến lên một bước muốn bắt tôi nhưng bị Lãnh Thiên Ngạo nghiêng người che lại, mà nếu như tôi không nhìn lầm, bộ ngực đầy đặn của anh ta đã đặt lên người đàn ông của tôi.
" Vậy anh tới nơi này làm gì? "
" Em trai à, chú kết hôn nên tôi đến nói chú chúc mừng đến chú, thuận tiện cũng nói cho chú biết, ông già kia đã biết chú đến Thái Lan, lần này sợ là không dễ dàng thả chú đi nữa đâu."
Vậy mà anh ta lại dám gọi Hàng Thi là ông già, xem ra anh hai này cũng không phải thích Hàng Thi, trong nháy mắt đó tôi liền thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng vóc dáng của anh ta cao hơn một mét bảy, nên dễ dàng thấy được tôi đang trốn ở phía sau Lãnh Thiên Ngạo.
" Không giới thiệu em dâu cho tôi biết à? ”
Tôi có thể cảm giác được tay Lãnh Thiên Ngạo nắm lấy tay tôi có hơi căng thẳng, nhưng vẫn kéo tôi ra ngoài.
" Vợ của tôi Chu Hiểu Hiểu, đây là anh hai của anh Mạc Trát Tà, trong các anh chị thì anh hai là người quan tâm anh nhất."
" Chào anh hai ạ." Tôi vội vàng gật đầu chào.
" Được được, anh hai nhìn hai người còn sống rất vui đó, nhưng các người không thể ở lại nơi này nữa vì ngay cả tôi cũng có thể tìm được các người huống chi là anh cả chú, chú phải biết rằng anh ta ước gì chú chết sớm một chút đấy."
"Tôi vốn không muốn trốn tránh, bọn họ muốn tìm đến thì cứ tìm, đến một người giết một người, đến hai người tôi giết một đôi! "
Lãnh Thiên Ngạo nói xong trong ánh mắt hiện lên một tia hung ác.
" Một mình chú đối phó anh cả thì không thành vấn đề, nhưng mang theo người phụ nữ này, chỉ sợ là…"
Anh hai nói xong mím môi, chậc chậc hai tiếng sau đó nói:
" Tôi không biết chú coi trọng người phụ nữ này ở điểm này, tôi thấy không có gì đặc biệt."
"Bản thân tôi thích là được rồi, cảm ơn anh hai đã đến nhắc nhở. "
" Ha ha, nhắc nhở thế thôi, nhưng một ngày nào đó chúng ta sẽ đổi đầu, đến lúc đó tôi cũng sẽ không hạ thủ lưu tình với chú đâu."
Anh ta nói xong lui người ra, ném về phía Thiên Ngạo một ánh mắt yêu mị rồi mới xoay người vặn vẹo mông rời đi, đi tới đi lui liền biến mất ở trên bãi cát. Đúng là sợ bóng sợ gió một hồi mà, tôi buông tay Thiên Ngạo ra mới phát hiện trong lòng bàn tay của mình đều là mồ hôi lạnh.
" Thiên Ngạo, chúng ta nên rời khỏi nơi này đi, em sợ liên lụy đến những người khác."
Dù sao thì khách sạn cũng là sản nghiệp của Hành Vũ, nếu nơi này lại phát sinh ra chuyện gì khác thì s rằng sau này không có ai dám đến đây nữa.
" Vậy hai chúng ta dứt khoát lên núi dựng lều trại đi, coi như là cắm trại ngoài trời. "
"Thiên Ngạo!! Bây giờ là khi nào rồi mà anh còn trêu đùa em hả! "
Tôi không ngờ anh ta còn tâm trạng nói đùa đấy, nên tôi tức giận đến mức dậm chân. Lãnh Thiên Ngạo siết chặt lấy tay của tôi, dẫn tôi đi về phía khách sạn
" Không sao đâu, đêm nay chúng ta cứ nghỉ ngơi cho khoẻ, ngày mai em đi đến chỗ Long Bà, còn anh cũng yên tâm đi làm việc. "
"Không được, sao anh lại đi một mình hả "
" Chẳng lẽ em muốn đi cùng anh? Anh sợ anh không có biện pháp phân tâm để bảo vệ em, chỗ anh muốn đến chính là Long Đàm Hổ Huyệt ( Đầm rồng hang hổ là nơi có địa thế hiểm nguy ; nơi cực kỳ nguy hiểm.) ”
“Đến địa phủ em cũng đã đi qua thì còn sợ gì nơi Long Đàm Hổ Huyệt, em muốn đi cùng anh, không thì em không thể yên tâm.”
Tôi nắm bắt chặt lấy bàn tay của Thiên Ngạo, anh ta mà đồng ý với tôi thì tôi sẽ không đi đâu, anh ta hết cách nên đã đồng ý. Vào buổi tối lúc nằm chung trên giường, tôi giống như con bạch tuộc quấn lấy cơ thể của anh ta.
" Đêm nay anh không được vụng trộm rời đi đâu đấy, nếu như bị em phát hiện, em liền cắm một cây kim bạc vào trong đầu anh đó. "
"Yên tâm đi, anh sẽ không rời đi. "
Anh ta quay mặt lại đối mặt với tôi rồi dùng mũi cạ vào mũi tôi. Có lẽ do buổi tối bị thủ hạ của Hàng Thi tìm được nên rất căng thẳng nhưng hạnh phúc bây giờ đã hoà tan sự căng thẳng đó, tôi kìm không được tựa đầu lên vai anh ta và thiếp đi. Trong mơ mơ màng màng, tôi cảm giác được cơ thể của Thiên Ngạo giật giật, tôi bị đánh thức ngay lập tức, còn anh ta đã xuống giường, tôi nghiêng người ngồi dậy hỏi anh ta.
" Thiên Ngạo, anh muốn đi đâu? ”
" Đến rồi."
" Là ai? Hàng Thi hay là anh cả của anh? ”
" Em ở chỗ này đừng đi ra, anh đi gặp anh ta, chờ anh, anh nhất định sẽ an toàn trở về!"
Nói xong anh ta trực tiếp bay ra khỏi cửa sổ. Anh ta bơ đi vấn đề của tôi nhưng vẫn an ủi tôi, tim tôi vừa cảm động lại vừa lo, không ngủ được nữa nên vội vàng mặc quần áo vào.
Tôi rất mẫn cảm với hơi thở của quỷ hồn, vậy mà ngay cả tôi cũng không nhận ra người này, có lẽ anh cả của anh ta vẫn còn cách rất xa, bây giờ Thiên Ngạo ra ngoài nghênh chiến trước, chắc là không muốn liên lụy đến tôi.
Anh ta đã nhọc lòng như vậy, nếu như tôi đuổi theo chẳng phải sẽ phụ lòng anh ta sao?Hơn nữa còn rất có thể trở thành gánh nặng cho anh ta, hoặc là giống như lần trước bị người ta bắt đi rồi dùng tôi để uy hiếp Thiên Ngạo …
" Aaaa điên mất thôi, mình có nên đuổi theo anh ấy hay không? "
Tôi lo lắng đi đi lại lại trong phòng, cuối cùng tôi quyết định tin tưởng Thiên Ngạo, vẫn nên ở chỗ này chờ anh ta trở về. Thời gian chờ đợi quả thực làm cho người ta như đứng trên đống lửa ngồi trên đống than, một ngày trôi qua như là một năm vậy, thời gian mới qua mười phút mà tôi đã đứng ngồi không yên, chống được qua nửa giờ thì tôi đã sụp đổ rồi, tôi túm lấy mấy pháp khí mình đem từ trong nước đến rồi nhảy từ cửa sổ ra ngoài.
Ở bên ngoài không có cảm giác được hơi thở của Thiên Ngạo, sợ rằng anh đã dẫn dụ anh cả của mình đến chỗ rất xa, nên tôi phải đốt lên một lá bùa.
" Thiên linh linh địa linh linh, phù giấy truy hồn đem lộ dẫn! "
Lá bùa hoá thành tro đuổi theo hướng của Thiên Ngạo, tôi nhìn theo không dám chớp mắt thả lỏng dù là một giây, cho đến khi nước biển ngập qua đầu gối tôi mới sững lại, trước mắt dĩ nhiên là biển rộng mênh mông không thấy bến bờ.
Nước mắt của tôi liền chảy xuống, tôi ngồi xổm xuống dưới mặt đất khóc đến xé lòng xé dạ.
" Thiên Ngạo, sao anh lại ngốc như vậy hả, tại sao hả? "
" Anh ngàn lần vạn lần đừng có xảy ra chuyện gì nha, anh nhất định phải toàn toàn vẹn vẹn trở về."
Nhất định là do anh ta sợ tôi đuổi theo, cho nên mới dẫn anh cả của mình ra biển, mà cơ thể người phàm này của tôi không thể băng được qua biển.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he