Ngủ Cùng Quỷ - Chương 174
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 174
Nhiếp Tranh nói xong, kéo ngăn kéo ra lấy ra một khẩu súng lục, nòng súng dài hơn súng ngắn thông thường hay nhìn thấy trên TV, phía trước còn có thêm trang bị giảm thanh. Anh ta giơ súng lục ném về phía tôi, tôi vội vàng cẩn thận bắt lấy:
" Trong súng này không có đạn hả? "
" Có, ngay cả khi em bắn ngay bây giờ, thì bên ngoài cũng không có nghe bất kỳ âm thanh nào đâu, hơn nửa viên đạn của nó là rất rất nhỏ, nhưng xuyên qua đầu lại mạnh mẽ hơn những viên đạn khác, anh đã thử nó, chỉ cần đó là đầu của một con thi quỷ.
Anh ta nói trong tư thế giả nắm súng lục nhắm vào tối, và sau đó.
" pằng! "
" Thi quỷ liền chết? "
Nhiếp Tranh gật đầu, tôi vẫn nghĩ rằng phải làm nổ đầu mới được, không nghĩ tới như vậy cũng được. Khẩu súng lục này nhỏ gọn và tinh tế, tôi yêu thích cầm trong tay không muốn buông xuống:
" Có bao nhiêu thứ này, chúng tôi có một kế hoạch vào ba ngày tới, có lẽ nó sẽ hữu ích. "
" Kế hoạch nào, không phải chúng ta nghĩ đến cùng một việc chứ? Anh vội vàng trở về như vậy, cũng là nghe được tin tức Lãnh Triết Lăng và Liễu Sương Sương sắp kết hôn. "
Khuôn mặt của Nhiếp Tranh đã khôi phục lại vẻ nghiêm túc.
" Có vẻ như chúng ta đã nghĩ đến chung một việc đó, chúng tôi tính toán sẽ ra tay vào thời điểm diễn ra tiệc cưới? "
" Anh cũng nghĩ như vậy, vũ khí này là công cụ ám sát phổ biến nhất của băng đảng ở Mỹ, sau một phát súng bắn vỡ đầu lại chỉ có kích thước bằng đầu đũa, hơn nữa còn không chảy ra máu, chỉ cần nhắm vào vị trí có tóc, thì thần không biết quỷ không hay đã giải quyết được đổi phương, huống chi lần này anh đến quân đoàn lính đánh thuê đã tìm không ít tay súng bắn tỉa. "
" Không nghĩ tới anh nghĩ chu toàn như vậy, Lãnh Triết Lăng bên cạnh Liễu Sương Sương là người của chúng ta, lúc anh động tay ngàn vạn lần không được đả thương anh ta, nhờ có anh ta hỗ trợ, hôn lễ sẽ được tổ chức sớm sau hai ngày nữa, bên anh có thể chuẩn bị kịp hay không? "
" Ha ha, luôn luôn trong trạng thái chuẩn bị! "
Nhiếp Tranh nói xong đứng lên:
" Nếu chúng ta đã nghĩ đến cùng một việc, vậy thì không bằng lập tức khởi hành trở về đi, trên đường chúng ta vừa đi vừa bàn bạc. "
" Cũng được, tôi có sơ đồ bố trí của khách sạn ở đó, chúng ta quay về và nghiên cứu trước, cũng tập hợp những lính đánh thuê của anh lại với nhau. "
Tôi đứng dậy theo, nhưng đột nhiên nghĩ ra một vấn đề quan trọng, vội vàng kéo cổ tay của Nhiếp Tranh:
" Về phần lính đánh thuê bên kia, danh tính của chúng ta vẫn chưa bị bại lộ, đúng không? "
" Tất nhiên là không, những người đó chỉ nhận tiền không nhận ra người khác, chuyên nghiệp hơn sẽ không hỏi những thứ khác ngoài nhiệm vụ."
" Như vậy là tốt rồi "
Trong lòng tôi còn có chút khiếp sợ nho nhỏ, không nghĩ tới lính đánh thuê máu lạnh vô tình trong truyền thuyết thật sự tồn tại:
" Đem dụng cụ điện tử phát hiện thi quỷ mà phòng thí nghiệm của anh nghiên cứu ra đi, mang theo một ít về, có thể sẽ dùng đến. "
" Được, một số đã được sản xuất hàng loạt. "
Nhiếp Tranh nói xong dẫn tôi đi về phía phòng thí nghiệm.
Đã gần hai tháng không gặp, mọi người nhìn thấy tôi đều đặc biệt nhiệt tình, chỉ là vừa nghe nói chúng tôi nói chuẩn bị diệt trừ thi quỷ, nụ cười trên mặt Nhạc Đình chậm rãi tản đi, ngay cả phòng thí nghiệm cũng yên tĩnh lại.
Tôi biết họ có thể tụ tập ở đây ngày hôm nay, tất cả để nghiên cứu huyết thanh để trở thành thi quỷ, còn chúng tôi muốn là đi giết quỷ, thứ mà họ ước mơ để người thân của mình biến thành.
" Các người đừng nản chí, mọi người còn nhớ Tiểu Bạch không, người trước kia bị chồng tôi vô tình đánh chết đó, hiện tại em ấy đã thành công hồi sinh thành thi quỷ rồi. "
Tiểu Bạch là người mà tất cả mọi người đều biết, nghe nói Tiểu Bạch trở thành thi quỷ, tất cả mọi người lại dấy lên hy vọng.
" Trời ơi, Hiểu Hiểu, làm thế nào mà cô làm được điều đó? "
" Hiểu Hiểu, cô đã làm thế nào vậy? "
Từng người một duỗi dài cổ chờ tôi trả lời, tôi vội vàng xua tay:
" Không phải tôi, là một nhà nghiên cứu ở bên kia chúng tôi, chỉ là cô ta đã chết, nhưng phòng thí nghiệm vẫn còn, để tôi trở lại xem nếu tôi có thể tìm thấy một số dữ liệu có thể sử dụng được không, nếu được, sau đó tôi gửi cho mọi người!"
" Hiểu Hiểu, cô dẫn tôi đi cùng đi, tôi vẫn phụ trách hạng mục này, đối với số liệu rất nhạy, tôi đi nhất định có thể phát hiện ra gì đó! "
Nhạc Đình nắm lấy tay tôi, kích động đến sắp khóc. Tôi quay đầu lại và nhìn Nhiếp Tranh, anh ta không từ chối.
Nhìn vào ánh mắt mong đợi của tất cả mọi người, tôi không thể nói ra bất kỳ lời từ chối nào, nên chỉ có thể gật đầu.
Sau bữa tối, chúng tôi liền lên đường trở về thành phố L, trở lại đổi thành Nhiếp Tranh lái xe còn tôi ngồi ở ghế phụ, hai đứa nhỏ ở ghế sau luôn nghiêm túc nhìn chúng tôi, đặc biệt là Tề Quân, ngay cả phong cảnh ngoài cửa sổ xe cũng không nhìn, vẫn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Nhiếp Tranh.
" Sao anh cảm thấy hai đứa nhỏ này không được thân thiện lắm? "
" Ha ha, hai đứa nó luôn luôn như thế đó, cả hai đều từng suýt lấy mạng tôi, nên anh phải cẩn thận nha, đứng đắn một chút. "
Tôi chỉ có thể mỉm cười xấu hổ, hai đứa trẻ chắc chắn sợ Nhiếp Tranh cướp tôi.
" Nói như vậy bọn nó cũng có sức chiến đấu hiếm có, kế hoạch lần này em sẽ để cho bọn nó đi cùng sao? "
" Không!!!"
Tôi chém đinh chặt sắt nói.
" Mẹ ơi, con muốn đi! "
Hai đứa nhỏ trăm miệng một lời gần như đồng thanh nói ra.
Trên đường đi, chúng nó không ít lần nghe lén tôi và Nhiếp Tranh nói chuyện, thì ra trong lòng đã sớm chuẩn bị cùng nhau đi mạo hiểm. Tôi nghiêm túc nhìn hai đứa từ gương chiếu hậu:
" Không phải mẹ không cho các con đi cùng mà là mẹ có chuyện quan trọng hơn cần nhờ các con đi làm, ngoại trừ các con ra thì mẹ không thể nghĩ ra ai khác nữa, các con sẽ giúp mẹ chứ. "
Đột nhiên nhớ tới chuyện Thiên Ngạo trước kia để cho Mậu Mậu đi lấy CD, nếu như không để cho bọn nó đi, bọn nó khẳng định cũng sẽ lén đi theo, còn không bằng đem bọn nó tách ra. Vừa nghe nói chỉ có hai người bọn nó mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, hai thằng nhóc liền liếc nhau kích động nhìn tôi.
" Mẹ ơi, là nhiệm vụ gì thế? "
" Đây là một nhiệm vụ rất quan trọng, tạm thời cần giữ bí mật "
Tôi đã thành công trong việc chuyển hướng sự chú ý của hai đứa nhỏ, cuối cùng tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng Nhiếp Tranh phát hiện ra dụng ý của tôi, ở một bên nghẹn cười đến nói không được, tôi tức giận trừng mắt nhìn anh ta một cái. Nếu anh ta dám vạch trần tôi, tôi sẽ không để anh ta yên!
Nhiếp Tranh lái xe tương đối nhanh, lúc trời tối chúng tôi đã đến căn cứ, Nhiếp Tranh nói kế hoạch của mình, Tần Hách và Đặng Khải đồng loạt tiến lên ôm anh ta một cái:
" Anh hùng có ý kiến giống nhau, chúng ta đến bố trí chiến lược một chút đi. "
" Các người nghiên cứu trước đi, tôi dẫn Nhạc Đình đến phòng thí nghiệm của Trần Kha xem một chút. "
" Trong súng này không có đạn hả? "
" Có, ngay cả khi em bắn ngay bây giờ, thì bên ngoài cũng không có nghe bất kỳ âm thanh nào đâu, hơn nửa viên đạn của nó là rất rất nhỏ, nhưng xuyên qua đầu lại mạnh mẽ hơn những viên đạn khác, anh đã thử nó, chỉ cần đó là đầu của một con thi quỷ.
Anh ta nói trong tư thế giả nắm súng lục nhắm vào tối, và sau đó.
" pằng! "
" Thi quỷ liền chết? "
Nhiếp Tranh gật đầu, tôi vẫn nghĩ rằng phải làm nổ đầu mới được, không nghĩ tới như vậy cũng được. Khẩu súng lục này nhỏ gọn và tinh tế, tôi yêu thích cầm trong tay không muốn buông xuống:
" Có bao nhiêu thứ này, chúng tôi có một kế hoạch vào ba ngày tới, có lẽ nó sẽ hữu ích. "
" Kế hoạch nào, không phải chúng ta nghĩ đến cùng một việc chứ? Anh vội vàng trở về như vậy, cũng là nghe được tin tức Lãnh Triết Lăng và Liễu Sương Sương sắp kết hôn. "
Khuôn mặt của Nhiếp Tranh đã khôi phục lại vẻ nghiêm túc.
" Có vẻ như chúng ta đã nghĩ đến chung một việc đó, chúng tôi tính toán sẽ ra tay vào thời điểm diễn ra tiệc cưới? "
" Anh cũng nghĩ như vậy, vũ khí này là công cụ ám sát phổ biến nhất của băng đảng ở Mỹ, sau một phát súng bắn vỡ đầu lại chỉ có kích thước bằng đầu đũa, hơn nữa còn không chảy ra máu, chỉ cần nhắm vào vị trí có tóc, thì thần không biết quỷ không hay đã giải quyết được đổi phương, huống chi lần này anh đến quân đoàn lính đánh thuê đã tìm không ít tay súng bắn tỉa. "
" Không nghĩ tới anh nghĩ chu toàn như vậy, Lãnh Triết Lăng bên cạnh Liễu Sương Sương là người của chúng ta, lúc anh động tay ngàn vạn lần không được đả thương anh ta, nhờ có anh ta hỗ trợ, hôn lễ sẽ được tổ chức sớm sau hai ngày nữa, bên anh có thể chuẩn bị kịp hay không? "
" Ha ha, luôn luôn trong trạng thái chuẩn bị! "
Nhiếp Tranh nói xong đứng lên:
" Nếu chúng ta đã nghĩ đến cùng một việc, vậy thì không bằng lập tức khởi hành trở về đi, trên đường chúng ta vừa đi vừa bàn bạc. "
" Cũng được, tôi có sơ đồ bố trí của khách sạn ở đó, chúng ta quay về và nghiên cứu trước, cũng tập hợp những lính đánh thuê của anh lại với nhau. "
Tôi đứng dậy theo, nhưng đột nhiên nghĩ ra một vấn đề quan trọng, vội vàng kéo cổ tay của Nhiếp Tranh:
" Về phần lính đánh thuê bên kia, danh tính của chúng ta vẫn chưa bị bại lộ, đúng không? "
" Tất nhiên là không, những người đó chỉ nhận tiền không nhận ra người khác, chuyên nghiệp hơn sẽ không hỏi những thứ khác ngoài nhiệm vụ."
" Như vậy là tốt rồi "
Trong lòng tôi còn có chút khiếp sợ nho nhỏ, không nghĩ tới lính đánh thuê máu lạnh vô tình trong truyền thuyết thật sự tồn tại:
" Đem dụng cụ điện tử phát hiện thi quỷ mà phòng thí nghiệm của anh nghiên cứu ra đi, mang theo một ít về, có thể sẽ dùng đến. "
" Được, một số đã được sản xuất hàng loạt. "
Nhiếp Tranh nói xong dẫn tôi đi về phía phòng thí nghiệm.
Đã gần hai tháng không gặp, mọi người nhìn thấy tôi đều đặc biệt nhiệt tình, chỉ là vừa nghe nói chúng tôi nói chuẩn bị diệt trừ thi quỷ, nụ cười trên mặt Nhạc Đình chậm rãi tản đi, ngay cả phòng thí nghiệm cũng yên tĩnh lại.
Tôi biết họ có thể tụ tập ở đây ngày hôm nay, tất cả để nghiên cứu huyết thanh để trở thành thi quỷ, còn chúng tôi muốn là đi giết quỷ, thứ mà họ ước mơ để người thân của mình biến thành.
" Các người đừng nản chí, mọi người còn nhớ Tiểu Bạch không, người trước kia bị chồng tôi vô tình đánh chết đó, hiện tại em ấy đã thành công hồi sinh thành thi quỷ rồi. "
Tiểu Bạch là người mà tất cả mọi người đều biết, nghe nói Tiểu Bạch trở thành thi quỷ, tất cả mọi người lại dấy lên hy vọng.
" Trời ơi, Hiểu Hiểu, làm thế nào mà cô làm được điều đó? "
" Hiểu Hiểu, cô đã làm thế nào vậy? "
Từng người một duỗi dài cổ chờ tôi trả lời, tôi vội vàng xua tay:
" Không phải tôi, là một nhà nghiên cứu ở bên kia chúng tôi, chỉ là cô ta đã chết, nhưng phòng thí nghiệm vẫn còn, để tôi trở lại xem nếu tôi có thể tìm thấy một số dữ liệu có thể sử dụng được không, nếu được, sau đó tôi gửi cho mọi người!"
" Hiểu Hiểu, cô dẫn tôi đi cùng đi, tôi vẫn phụ trách hạng mục này, đối với số liệu rất nhạy, tôi đi nhất định có thể phát hiện ra gì đó! "
Nhạc Đình nắm lấy tay tôi, kích động đến sắp khóc. Tôi quay đầu lại và nhìn Nhiếp Tranh, anh ta không từ chối.
Nhìn vào ánh mắt mong đợi của tất cả mọi người, tôi không thể nói ra bất kỳ lời từ chối nào, nên chỉ có thể gật đầu.
Sau bữa tối, chúng tôi liền lên đường trở về thành phố L, trở lại đổi thành Nhiếp Tranh lái xe còn tôi ngồi ở ghế phụ, hai đứa nhỏ ở ghế sau luôn nghiêm túc nhìn chúng tôi, đặc biệt là Tề Quân, ngay cả phong cảnh ngoài cửa sổ xe cũng không nhìn, vẫn nghiêm túc nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Nhiếp Tranh.
" Sao anh cảm thấy hai đứa nhỏ này không được thân thiện lắm? "
" Ha ha, hai đứa nó luôn luôn như thế đó, cả hai đều từng suýt lấy mạng tôi, nên anh phải cẩn thận nha, đứng đắn một chút. "
Tôi chỉ có thể mỉm cười xấu hổ, hai đứa trẻ chắc chắn sợ Nhiếp Tranh cướp tôi.
" Nói như vậy bọn nó cũng có sức chiến đấu hiếm có, kế hoạch lần này em sẽ để cho bọn nó đi cùng sao? "
" Không!!!"
Tôi chém đinh chặt sắt nói.
" Mẹ ơi, con muốn đi! "
Hai đứa nhỏ trăm miệng một lời gần như đồng thanh nói ra.
Trên đường đi, chúng nó không ít lần nghe lén tôi và Nhiếp Tranh nói chuyện, thì ra trong lòng đã sớm chuẩn bị cùng nhau đi mạo hiểm. Tôi nghiêm túc nhìn hai đứa từ gương chiếu hậu:
" Không phải mẹ không cho các con đi cùng mà là mẹ có chuyện quan trọng hơn cần nhờ các con đi làm, ngoại trừ các con ra thì mẹ không thể nghĩ ra ai khác nữa, các con sẽ giúp mẹ chứ. "
Đột nhiên nhớ tới chuyện Thiên Ngạo trước kia để cho Mậu Mậu đi lấy CD, nếu như không để cho bọn nó đi, bọn nó khẳng định cũng sẽ lén đi theo, còn không bằng đem bọn nó tách ra. Vừa nghe nói chỉ có hai người bọn nó mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, hai thằng nhóc liền liếc nhau kích động nhìn tôi.
" Mẹ ơi, là nhiệm vụ gì thế? "
" Đây là một nhiệm vụ rất quan trọng, tạm thời cần giữ bí mật "
Tôi đã thành công trong việc chuyển hướng sự chú ý của hai đứa nhỏ, cuối cùng tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng Nhiếp Tranh phát hiện ra dụng ý của tôi, ở một bên nghẹn cười đến nói không được, tôi tức giận trừng mắt nhìn anh ta một cái. Nếu anh ta dám vạch trần tôi, tôi sẽ không để anh ta yên!
Nhiếp Tranh lái xe tương đối nhanh, lúc trời tối chúng tôi đã đến căn cứ, Nhiếp Tranh nói kế hoạch của mình, Tần Hách và Đặng Khải đồng loạt tiến lên ôm anh ta một cái:
" Anh hùng có ý kiến giống nhau, chúng ta đến bố trí chiến lược một chút đi. "
" Các người nghiên cứu trước đi, tôi dẫn Nhạc Đình đến phòng thí nghiệm của Trần Kha xem một chút. "
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he