Ngủ Cùng Quỷ - Chương 182
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 182
" Mẹ à, mẹ giao những con quỷ này cho con đi! "
Ngoan Mậu tiến lên một bước.
Tôi dùng một tay khoác lên vai nó, biết nó không có tức giận sùi bọt mép, lúc chiến đấu sẽ không hảo thắng đến nỗi dũng cảm xông pha. Nên tôi liền gật gật đầu:
" Cẩn thận một chút, đừng để bản thân bị thương, cũng đừng để bọn họ làm bác hai con bị thương. "
Về phần tôi, tôi đương nhiên sẽ vì dân trừ hại!
" Không biết bác thuộc phái nào? "
" Tôi cùng Trương thiên sư từng là sư huynh đệ đồng môn, hiện giờ tự lập môn phái gọi là phái Lư Sơn, người ta gọi tôi là Lư Sơn chân nhân! "
" À, thì ra ông là phản đồ của nhà Trương thiên sư, vậy hôm nay tôi liền thay Trương thiên sư thanh lý môn hộ! "
Tôi nói xong lập tức bay người dựng đứng lên, tơ tằm trong tay bay ra ngoài. Đánh thẳng vào trái tim và khuôn mặt của Lư Sơn chân nhân, ông ta không nghĩ tới tôi lại đột nhiên ra tay, sợ tới mức lui về phía sau một bước, vội vàng kéo hai quỷ hồn làm đệm lưng che cho mình.
Ngược lại là quỷ hồn kia đã có chuẩn bị từ lâu, vung ống tay áo lên, làm ngân châm tam lăng toa của tôi bị văng đi, nhưng trải qua thời gian thao luyện.
Tôi sử dụng kỹ pháp này đã thông thạo như cá gặp nước, ngón tay khẽ động, tam lăng toa kia giống như là quỳ hoa bảo điển của Đông Phương Bất Bại, châm châm sát khí vây quanh hai con quỷ.
Tôi ở bên này vừa động thủ, Ngoan Mậu lập tức ra tay với ba quỷ hồn khác, Ngoan Mậu lâu rồi chưa động võ, hôm nay phi thường dũng mãnh, ba quái vật từ sông Vong Xuyên cùng xông đến cũng không phải là đối thủ của nó. Thân thể nhỏ nhắn của nó nhảy lên nhảy xuống, đặc biệt linh hoạt.
Tôi vừa động thủ thì mới phát hiện mấy con quỷ hồn này tuy thoạt nhìn trông hung mãnh, nhưng kinh nghiệm thực chiến là không đủ, nếu đánh tiếp nữa chúng nhất định bị thất bại thảm hại.
Tôi lo lắng chính là, nơi này cách Quỷ Môn Quan rất gần, nếu kinh động đến quỷ sai. Thì sẽ gặp rắc rối đó.
" Con trai, phải tốc chiến tốc thắng! "
" Tuân lệnh! Mẹ! ”
Trên vẻ mặt Ngoan Mậu, khóe miệng lộ ra nụ cười tàn nhẫn, nó phát cuồng xuất chiêu mãnh liệt, nhanh như chớp.
Chỉ thấy tam lăng toa của nó xoạc một tiếng đâm vào lồng ngực của một ác quỷ, một giây sau rộp một tiếng giòn vang, tam lăng toa vốn đang đóng lại đột nhiên mở ra, hơn nữa còn dùng tốc độ cực nhanh xoay tròn.
Bùm bùm một tiếng, tam lăng toa từ trong cơ thể quỷ kia bị một sức mạnh kéo ra, còn mang theo máu thịt ra ngoài, trên người con quỷ kia bị đào rỗng thành một lỗ thật lớn, một giây sau đó, một cây tam lăng toa khác trực tiếp cắm vào đầu quỷ hồn kia, tiếng rắc rắc vang lên trong đầu đã thành tiếng xay thịt.
Người ta nói mẹ nào con nấy, lúc này, pháp khí mà Ngoan Mậu đúng quả thực là phiên bản phóng lớn của ngân châm tơ tằm của tôi.
Tôi vội vàng dời tầm mắt đi, khi còn nhỏ tôi hay tưởng tượng hàng trăm lần là về việc chiếc quạt trần trong lớp có thể rơi xuống đập vào đầu người, hôm nay cuối cùng tôi cũng thấy rõ.
Đối phó với những ác quỷ này nếu như không dùng thủ đoạn tàn nhẫn một chút, không thể làm nó tan thành mây khói trong một lần, nó sẽ dễ dàng đào tẩu rồi quay lại. Tôi ở bên này cũng không cam lòng yếu thế, đánh hai ba cái liền giải quyết xong một ác quỷ.
Mặt của Lư Sơn chân nhân đã tái xanh, ông ta không ngờ tôi lại lợi hại như vậy, còn có Ngoan Mậu, hai chiêu vừa rồi thằng nhóc này dùng làm cho ông ta kinh ngạc lẫn sợ hãi.
Ông ta chắc chắn không dám đối diện trực tiếp với chúng tôi, thừa dịp chúng tôi đối với phó ác quỷ, Lư Sơn chân nhân lặng lẽ đi đường vòng đến trước mặt Mạc Trát Tà, muốn diệt trừ anh ta, tôi nhìn thấy, nhưng có một ác quỷ có thực lực cũng coi như không tệ vẫn cản trở tôi làm cho tôi căn bản không thể thoát thân.
" Anh hai, anh tỉnh lại đi! "
Tôi hô to một tiếng, sau đó tôi mới nhớ tới không thể lớn tiếng ồn ào ở nơi này nên mau chóng ngậm miệng lại.
" Chết tiệt, cút ngay cho tôi! "
Tôi đã nổi bão, đột nhiên, phía sau lưng tôi rách ra làm cánh chim bung ra.
" Hóa ra cô là thuẫn hóa? "
" Thuẫn hóa thì sao, bà đây vẫn là đạo sĩ, nếu ông tiếp tục chấp mê bất ngộ, hiện tại tối liền đánh ông hồn phi phách tán! "
Tôi gằn giọng uy hiếp nói.
Lư Sơn chân nhân thấy quỷ hồn kia do dự, liền hung tợn uy hiếp:
" Đừng quên là ai cứu mày ra khỏi sông Vọng Xuyên, bây giờ mày là kẻ đào tẩu, cho dù cô ta không giết mày, âm giới này cũng sẽ không bỏ qua cho mày, chỉ có đi theo bên cạnh tao tao có thể bảo hộ chúng mày, chỉ có giết con đàn bà này, mày mới có thể sống! ”
" Cô nói cô là đạo sĩ, cô bảo hộ chúng tôi được không? "
Tên quỷ kia không nhìn Lư Sơn chân nhân. Tôi nhếch môi cười lạnh:
" Loại cỏ đầu tường xấu xí như các người, bên cạnh tôi không thiếu! ”
Nói xong tôi dùng nửa cánh che khuất trước người, rất nhanh di chuyển tới gần ác quỷ, có tấm chắn bảo vệ người, tôi có thể tiếp nhận bất kỳ công kích nào của nó, chờ đến lúc dừng lại tôi đã vọt tới trước mặt nó.
Cánh chim xốc lên, tôi đánh một chưởng vào lồng ngực của nó, chỉ thoáng chốc một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.
Vừa rồi lúc tới gần, tôi vẽ lá bùa trảm thần ở trên tay, đây là pháp thuật thu quỷ tương đối mạnh của Mao Sơn chính tông, bình thường phải sau khi chế phục ác quỷ mới có thể sử dụng, nếu như không thể đem bùa ấn vừa vặn ở trên trái tim của ác quỷ thì hiệu quả sẽ giảm đi một nửa.
Lá bùa này rất có uy lực, ác quỷ kia kêu thảm một tiếng sau đó liền bị nổ tung.
Lư Sơn chân nhân thấy tôi không bị thương một chút nào còn ra tay giết hai tên ác quỷ kia, giờ phút này ông ta mới cảm giác được nguy hiểm, kiếm thất tinh trong tay ông ta vốn đang chuẩn bị ám sát Mạc Trát Tà thì giờ nghiêng sang một bên, đặt ở trên cổ họng Mạc Trát Tà, ông dùng một tay túm lấy cổ áo phía sau Mạc Trát Tà kéo anh ta lên làm con tin.
" Mày đừng qua đây, mau bảo đứa nhỏ kia dừng tay! "
Lúc này, Ngoan Mậu đã diệt trừ hai ác quỷ, trên người nó tuy chảy máu, nhưng vẫn chiếm thế thượng phong khi chiến đấu với con ác quỷ cuối cùng.
Con trai có bị ít vết thương cũng không sao, mắt thấy Ngoan Mậu muốn diệt trừ ác quỷ kia, tôi không có bảo nó dừng lại ngay, mà là nhìn về phía Lư Sơn chân nhân:
" Bác này, ông vẫn nên nhanh chóng tỉnh ngộ lại đi, ông chỉ là bị Liễu Sương Sương mê hoặc, không thì tại sao ông lại bí quá hóa liều vì cô ta mà làm ra những việc này, nó không có lợi ích nào cho ông, ông nhìn xem mấy con gọi là ác quỷ này, không chịu nổi một đòn. ”
" Mày đừng nói, mau kêu đứa nhỏ kia dừng tay! "
Ngoan Mậu tiến lên một bước.
Tôi dùng một tay khoác lên vai nó, biết nó không có tức giận sùi bọt mép, lúc chiến đấu sẽ không hảo thắng đến nỗi dũng cảm xông pha. Nên tôi liền gật gật đầu:
" Cẩn thận một chút, đừng để bản thân bị thương, cũng đừng để bọn họ làm bác hai con bị thương. "
Về phần tôi, tôi đương nhiên sẽ vì dân trừ hại!
" Không biết bác thuộc phái nào? "
" Tôi cùng Trương thiên sư từng là sư huynh đệ đồng môn, hiện giờ tự lập môn phái gọi là phái Lư Sơn, người ta gọi tôi là Lư Sơn chân nhân! "
" À, thì ra ông là phản đồ của nhà Trương thiên sư, vậy hôm nay tôi liền thay Trương thiên sư thanh lý môn hộ! "
Tôi nói xong lập tức bay người dựng đứng lên, tơ tằm trong tay bay ra ngoài. Đánh thẳng vào trái tim và khuôn mặt của Lư Sơn chân nhân, ông ta không nghĩ tới tôi lại đột nhiên ra tay, sợ tới mức lui về phía sau một bước, vội vàng kéo hai quỷ hồn làm đệm lưng che cho mình.
Ngược lại là quỷ hồn kia đã có chuẩn bị từ lâu, vung ống tay áo lên, làm ngân châm tam lăng toa của tôi bị văng đi, nhưng trải qua thời gian thao luyện.
Tôi sử dụng kỹ pháp này đã thông thạo như cá gặp nước, ngón tay khẽ động, tam lăng toa kia giống như là quỳ hoa bảo điển của Đông Phương Bất Bại, châm châm sát khí vây quanh hai con quỷ.
Tôi ở bên này vừa động thủ, Ngoan Mậu lập tức ra tay với ba quỷ hồn khác, Ngoan Mậu lâu rồi chưa động võ, hôm nay phi thường dũng mãnh, ba quái vật từ sông Vong Xuyên cùng xông đến cũng không phải là đối thủ của nó. Thân thể nhỏ nhắn của nó nhảy lên nhảy xuống, đặc biệt linh hoạt.
Tôi vừa động thủ thì mới phát hiện mấy con quỷ hồn này tuy thoạt nhìn trông hung mãnh, nhưng kinh nghiệm thực chiến là không đủ, nếu đánh tiếp nữa chúng nhất định bị thất bại thảm hại.
Tôi lo lắng chính là, nơi này cách Quỷ Môn Quan rất gần, nếu kinh động đến quỷ sai. Thì sẽ gặp rắc rối đó.
" Con trai, phải tốc chiến tốc thắng! "
" Tuân lệnh! Mẹ! ”
Trên vẻ mặt Ngoan Mậu, khóe miệng lộ ra nụ cười tàn nhẫn, nó phát cuồng xuất chiêu mãnh liệt, nhanh như chớp.
Chỉ thấy tam lăng toa của nó xoạc một tiếng đâm vào lồng ngực của một ác quỷ, một giây sau rộp một tiếng giòn vang, tam lăng toa vốn đang đóng lại đột nhiên mở ra, hơn nữa còn dùng tốc độ cực nhanh xoay tròn.
Bùm bùm một tiếng, tam lăng toa từ trong cơ thể quỷ kia bị một sức mạnh kéo ra, còn mang theo máu thịt ra ngoài, trên người con quỷ kia bị đào rỗng thành một lỗ thật lớn, một giây sau đó, một cây tam lăng toa khác trực tiếp cắm vào đầu quỷ hồn kia, tiếng rắc rắc vang lên trong đầu đã thành tiếng xay thịt.
Người ta nói mẹ nào con nấy, lúc này, pháp khí mà Ngoan Mậu đúng quả thực là phiên bản phóng lớn của ngân châm tơ tằm của tôi.
Tôi vội vàng dời tầm mắt đi, khi còn nhỏ tôi hay tưởng tượng hàng trăm lần là về việc chiếc quạt trần trong lớp có thể rơi xuống đập vào đầu người, hôm nay cuối cùng tôi cũng thấy rõ.
Đối phó với những ác quỷ này nếu như không dùng thủ đoạn tàn nhẫn một chút, không thể làm nó tan thành mây khói trong một lần, nó sẽ dễ dàng đào tẩu rồi quay lại. Tôi ở bên này cũng không cam lòng yếu thế, đánh hai ba cái liền giải quyết xong một ác quỷ.
Mặt của Lư Sơn chân nhân đã tái xanh, ông ta không ngờ tôi lại lợi hại như vậy, còn có Ngoan Mậu, hai chiêu vừa rồi thằng nhóc này dùng làm cho ông ta kinh ngạc lẫn sợ hãi.
Ông ta chắc chắn không dám đối diện trực tiếp với chúng tôi, thừa dịp chúng tôi đối với phó ác quỷ, Lư Sơn chân nhân lặng lẽ đi đường vòng đến trước mặt Mạc Trát Tà, muốn diệt trừ anh ta, tôi nhìn thấy, nhưng có một ác quỷ có thực lực cũng coi như không tệ vẫn cản trở tôi làm cho tôi căn bản không thể thoát thân.
" Anh hai, anh tỉnh lại đi! "
Tôi hô to một tiếng, sau đó tôi mới nhớ tới không thể lớn tiếng ồn ào ở nơi này nên mau chóng ngậm miệng lại.
" Chết tiệt, cút ngay cho tôi! "
Tôi đã nổi bão, đột nhiên, phía sau lưng tôi rách ra làm cánh chim bung ra.
" Hóa ra cô là thuẫn hóa? "
" Thuẫn hóa thì sao, bà đây vẫn là đạo sĩ, nếu ông tiếp tục chấp mê bất ngộ, hiện tại tối liền đánh ông hồn phi phách tán! "
Tôi gằn giọng uy hiếp nói.
Lư Sơn chân nhân thấy quỷ hồn kia do dự, liền hung tợn uy hiếp:
" Đừng quên là ai cứu mày ra khỏi sông Vọng Xuyên, bây giờ mày là kẻ đào tẩu, cho dù cô ta không giết mày, âm giới này cũng sẽ không bỏ qua cho mày, chỉ có đi theo bên cạnh tao tao có thể bảo hộ chúng mày, chỉ có giết con đàn bà này, mày mới có thể sống! ”
" Cô nói cô là đạo sĩ, cô bảo hộ chúng tôi được không? "
Tên quỷ kia không nhìn Lư Sơn chân nhân. Tôi nhếch môi cười lạnh:
" Loại cỏ đầu tường xấu xí như các người, bên cạnh tôi không thiếu! ”
Nói xong tôi dùng nửa cánh che khuất trước người, rất nhanh di chuyển tới gần ác quỷ, có tấm chắn bảo vệ người, tôi có thể tiếp nhận bất kỳ công kích nào của nó, chờ đến lúc dừng lại tôi đã vọt tới trước mặt nó.
Cánh chim xốc lên, tôi đánh một chưởng vào lồng ngực của nó, chỉ thoáng chốc một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.
Vừa rồi lúc tới gần, tôi vẽ lá bùa trảm thần ở trên tay, đây là pháp thuật thu quỷ tương đối mạnh của Mao Sơn chính tông, bình thường phải sau khi chế phục ác quỷ mới có thể sử dụng, nếu như không thể đem bùa ấn vừa vặn ở trên trái tim của ác quỷ thì hiệu quả sẽ giảm đi một nửa.
Lá bùa này rất có uy lực, ác quỷ kia kêu thảm một tiếng sau đó liền bị nổ tung.
Lư Sơn chân nhân thấy tôi không bị thương một chút nào còn ra tay giết hai tên ác quỷ kia, giờ phút này ông ta mới cảm giác được nguy hiểm, kiếm thất tinh trong tay ông ta vốn đang chuẩn bị ám sát Mạc Trát Tà thì giờ nghiêng sang một bên, đặt ở trên cổ họng Mạc Trát Tà, ông dùng một tay túm lấy cổ áo phía sau Mạc Trát Tà kéo anh ta lên làm con tin.
" Mày đừng qua đây, mau bảo đứa nhỏ kia dừng tay! "
Lúc này, Ngoan Mậu đã diệt trừ hai ác quỷ, trên người nó tuy chảy máu, nhưng vẫn chiếm thế thượng phong khi chiến đấu với con ác quỷ cuối cùng.
Con trai có bị ít vết thương cũng không sao, mắt thấy Ngoan Mậu muốn diệt trừ ác quỷ kia, tôi không có bảo nó dừng lại ngay, mà là nhìn về phía Lư Sơn chân nhân:
" Bác này, ông vẫn nên nhanh chóng tỉnh ngộ lại đi, ông chỉ là bị Liễu Sương Sương mê hoặc, không thì tại sao ông lại bí quá hóa liều vì cô ta mà làm ra những việc này, nó không có lợi ích nào cho ông, ông nhìn xem mấy con gọi là ác quỷ này, không chịu nổi một đòn. ”
" Mày đừng nói, mau kêu đứa nhỏ kia dừng tay! "
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he