Ngủ Cùng Quỷ - Chương 18
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 18
Sự khiếp sợ trong giây phút ngắn ngủi đã thoáng vụt qua, thay thế vào đó là đáy mắt đầy sự phẫn nộ của nó.
Nó giương nanh, múa vuốt, xoắn ngọn lửa đỏ xung quanh người thành bánh quai chèo dài rồi công kích về phía ác quỷ. ngôn tình hay
Trong hơi thở của ác quỷ phát ra một tiếng hầm hừ khinh thường, thậm chí anh ta còn không buồn động đậy người, ngọn lửa màu xanh đã tự động phòng ngự ở phía trước người anh ta.
Sự công kích của Mậu Ngoan giống như một ngọn sóng hung mãnh đập vào trên mặt đá, nhìn có vẻ mãnh liệt nhưng thật ra không có chút sức lực nào.
Tất nhiên, Mậu Ngoan cũng đã đoán được kết quả này từ trước, nên nó nhanh chóng thu hồi lại lệ khí rồi lại công kích thêm lần nữa.
Lúc này đây, tay của nó đột nhiên duỗi dài ra, biến thành một cái vừa mềm dẻo vừa có gai nhọn, phía trước biến thành tam lăng hoa còn có một thanh máu để hút máu.
Tam lăng hoa bay ra phát ra một tiếng ' boang' thành công phá hủy được lớp phòng ngự của ác quỷ rồi lao thẳng đến muốn cắm vào đầu của anh ta.
Từ góc độ quan sát của tôi, tôi có thể thấy được là khoé miệng của nó gợi lên một độ vòng cung, điều này khiến trong lòng tôi bị chấn động, lẽ nào lần này ác quỷ sẽ chết chắc ư?
Mặc dù, ác quỷ đã gây ra cho tôi những chuyện mà tôi không thể tha thứ, nhưng bây giờ anh ta rất là chính nghĩa và tôi còn đang chờ anh ta cứu chiếc máy bay chở đầy người này.
" Đừng mà!!".
Tôi không biết bản thân mình lấy dũng khí ở đâu ra, la lên một tiếng rồi lao vọt lên, nhưng tôi không ngờ rằng, tên ác quỷ kia lại hoá thành làn khói đen và nhẹ nhàng biến mất ngay trước mắt tôi...
Tam lăng hoa không cắm vào tên ác quỷ như mong đợi mà lại bay thẳng đến giữa mày của tôi..
Hai mắt của tôi mở to lên, tam lăng hoa dừng lại ngay giữa mày tôi nhói đau lên, máu tươi chảy dọc từ khoé mắt vào hốc mắt và nhuộm đỏ tầm nhìn của tôi.
Hai chân của tôi run rẩy không chống đỡ được nữa, nên tôi xụi lơ ngồi phịch xuống đất, tôi nghĩ Mậu Ngoan đã tỉnh ngộ và ngừng công kích nhưng không ngờ là phía sau lưng ác quỷ mọc ra đôi cánh, một cánh đã cuốn lấy tay của Mậu Ngoan.
"Nhóc là con quỷ đầu tiên ép tôi sử dụng quỷ hoá vũ(*)".
Ác quỷ nói xong nheo mắt lại, đây không phải là ánh mắt khen ngợi, đây là ánh mắt nguy hiểm muốn đuổi cùng giết tận.
Mậu Ngoan được khen cũng không tỏ ra vui vẻ gì, ngược lại nó có vẻ sợ hãi lùi về sau một bước, nhìn ác quỷ với vẻ không thể tin được và còn liên tục nói không thể nào.
" Không thể nào, sao ông có thể mọc ra cánh?"
" Như nhóc đã thấy, nhưng mà, nhóc cho rằng sau khi nhìn thấy mọi thứ thì còn sống yên ổn ở cõi âm ư?"
Ác quỷ nói xong thả lỏng cánh buông cánh tay bị cuốn của Mậu Ngoan ra.
Và giây tiếp theo, một đôi cánh đen tuyệt đẹp ở phía sau lưng ác quỷ xoè rộng ra, khi anh ta bước đi, trên đường có bột lân màu xanh đậm rơi xuống, đám bột lân bay trên không trung rồi hướng về phía Mậu Ngoan.
" Không..."
Mậu Ngoan thét lên một tiếng rồi vội vàng thu lại cánh tay đang duỗi ra của mình, rồi nó nhảy lên nhảy xuống để tránh né đi đòn tấn công của bột lân.
Bột lân đó dính vào người Mậu Ngoan giống như axit, ăn mòn đi cơ thể của nó, ngọn lửa màu đen xung quanh nó liền kết lại thành lớp phòng ngự, nhưng cũng không đỡ được bột lân từ ác quỷ.
"Một con quỷ anh thấp kém lại dám càn quấy ở trước mặt bổn tôn. Hừ! Là tự nhóc muốn tìm đường chết."
Ác quỷ giống như là ác ma ngoi lên từ địa ngục, anh ta đứng trước mặt Mậu Ngoan, rất hài lòng nhìn nó bị bột lân tra tấn mà la hét thảm thiết.
Thứ bột lâm đẹp đẽ lấp lánh như đom đóm lộng lẫy, vậy mà lại là thứ vũ khí công kích tàn độc.
Cuối cùng tôi cũng hiểu rõ là chúng ta hiểu biết quá ít về những thứ tồn tại bên cạnh mình
Bây giờ cũng không phải là lúc tìm hiểu về nó, nếu cứ để mặc như vậy thì Mậu Ngoan sẽ bị hồn phi phách tán...
Tôi cố chịu đựng cơn đau ở bụng, bò về phía Mậu Ngoan, vết máu mà tôi để lại trên mặt đất còn toả ra còn kèm theo mùi hôi thối, còn kèm hạt nhỏ li ti động đậy.
Tam lắng hoa là một thứ giống như lăng kính lục giác.
Quỷ hoá vũ là quỷ mọc ra cánh.
Nó giương nanh, múa vuốt, xoắn ngọn lửa đỏ xung quanh người thành bánh quai chèo dài rồi công kích về phía ác quỷ. ngôn tình hay
Trong hơi thở của ác quỷ phát ra một tiếng hầm hừ khinh thường, thậm chí anh ta còn không buồn động đậy người, ngọn lửa màu xanh đã tự động phòng ngự ở phía trước người anh ta.
Sự công kích của Mậu Ngoan giống như một ngọn sóng hung mãnh đập vào trên mặt đá, nhìn có vẻ mãnh liệt nhưng thật ra không có chút sức lực nào.
Tất nhiên, Mậu Ngoan cũng đã đoán được kết quả này từ trước, nên nó nhanh chóng thu hồi lại lệ khí rồi lại công kích thêm lần nữa.
Lúc này đây, tay của nó đột nhiên duỗi dài ra, biến thành một cái vừa mềm dẻo vừa có gai nhọn, phía trước biến thành tam lăng hoa còn có một thanh máu để hút máu.
Tam lăng hoa bay ra phát ra một tiếng ' boang' thành công phá hủy được lớp phòng ngự của ác quỷ rồi lao thẳng đến muốn cắm vào đầu của anh ta.
Từ góc độ quan sát của tôi, tôi có thể thấy được là khoé miệng của nó gợi lên một độ vòng cung, điều này khiến trong lòng tôi bị chấn động, lẽ nào lần này ác quỷ sẽ chết chắc ư?
Mặc dù, ác quỷ đã gây ra cho tôi những chuyện mà tôi không thể tha thứ, nhưng bây giờ anh ta rất là chính nghĩa và tôi còn đang chờ anh ta cứu chiếc máy bay chở đầy người này.
" Đừng mà!!".
Tôi không biết bản thân mình lấy dũng khí ở đâu ra, la lên một tiếng rồi lao vọt lên, nhưng tôi không ngờ rằng, tên ác quỷ kia lại hoá thành làn khói đen và nhẹ nhàng biến mất ngay trước mắt tôi...
Tam lăng hoa không cắm vào tên ác quỷ như mong đợi mà lại bay thẳng đến giữa mày của tôi..
Hai mắt của tôi mở to lên, tam lăng hoa dừng lại ngay giữa mày tôi nhói đau lên, máu tươi chảy dọc từ khoé mắt vào hốc mắt và nhuộm đỏ tầm nhìn của tôi.
Hai chân của tôi run rẩy không chống đỡ được nữa, nên tôi xụi lơ ngồi phịch xuống đất, tôi nghĩ Mậu Ngoan đã tỉnh ngộ và ngừng công kích nhưng không ngờ là phía sau lưng ác quỷ mọc ra đôi cánh, một cánh đã cuốn lấy tay của Mậu Ngoan.
"Nhóc là con quỷ đầu tiên ép tôi sử dụng quỷ hoá vũ(*)".
Ác quỷ nói xong nheo mắt lại, đây không phải là ánh mắt khen ngợi, đây là ánh mắt nguy hiểm muốn đuổi cùng giết tận.
Mậu Ngoan được khen cũng không tỏ ra vui vẻ gì, ngược lại nó có vẻ sợ hãi lùi về sau một bước, nhìn ác quỷ với vẻ không thể tin được và còn liên tục nói không thể nào.
" Không thể nào, sao ông có thể mọc ra cánh?"
" Như nhóc đã thấy, nhưng mà, nhóc cho rằng sau khi nhìn thấy mọi thứ thì còn sống yên ổn ở cõi âm ư?"
Ác quỷ nói xong thả lỏng cánh buông cánh tay bị cuốn của Mậu Ngoan ra.
Và giây tiếp theo, một đôi cánh đen tuyệt đẹp ở phía sau lưng ác quỷ xoè rộng ra, khi anh ta bước đi, trên đường có bột lân màu xanh đậm rơi xuống, đám bột lân bay trên không trung rồi hướng về phía Mậu Ngoan.
" Không..."
Mậu Ngoan thét lên một tiếng rồi vội vàng thu lại cánh tay đang duỗi ra của mình, rồi nó nhảy lên nhảy xuống để tránh né đi đòn tấn công của bột lân.
Bột lân đó dính vào người Mậu Ngoan giống như axit, ăn mòn đi cơ thể của nó, ngọn lửa màu đen xung quanh nó liền kết lại thành lớp phòng ngự, nhưng cũng không đỡ được bột lân từ ác quỷ.
"Một con quỷ anh thấp kém lại dám càn quấy ở trước mặt bổn tôn. Hừ! Là tự nhóc muốn tìm đường chết."
Ác quỷ giống như là ác ma ngoi lên từ địa ngục, anh ta đứng trước mặt Mậu Ngoan, rất hài lòng nhìn nó bị bột lân tra tấn mà la hét thảm thiết.
Thứ bột lâm đẹp đẽ lấp lánh như đom đóm lộng lẫy, vậy mà lại là thứ vũ khí công kích tàn độc.
Cuối cùng tôi cũng hiểu rõ là chúng ta hiểu biết quá ít về những thứ tồn tại bên cạnh mình
Bây giờ cũng không phải là lúc tìm hiểu về nó, nếu cứ để mặc như vậy thì Mậu Ngoan sẽ bị hồn phi phách tán...
Tôi cố chịu đựng cơn đau ở bụng, bò về phía Mậu Ngoan, vết máu mà tôi để lại trên mặt đất còn toả ra còn kèm theo mùi hôi thối, còn kèm hạt nhỏ li ti động đậy.
Tam lắng hoa là một thứ giống như lăng kính lục giác.
Quỷ hoá vũ là quỷ mọc ra cánh.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he