Ngủ Cùng Quỷ - Chương 68
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he
Tùy
chỉnh
Màu nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ngủ Cùng Quỷ
Chương 68
Tôi đóng cửa lại cho sư phụ, thấy Lỗ Gia Minh đứng bên ngoài thì trong ánh mắt của tôi hiện lên một tia chột dạ, không dám nhìn vào tầm mắt đối diện:
"Anh nghe thấy hết rồi hả?"
" Gia Minh, tôi xin lỗi tôi không nghĩ sẽ nhận lời thầy, tôi chỉ muốn học một ít kỹ năng bảo vệ bản thân thôi."
Tôi còn chưa nói xong thì anh ta liền cười, giống như người làm anh giơ tay ra xoa xoa tóc của tôi:
"Tiểu sư muội, cô nghĩ gì thế, tôi là người cần phải nói cảm ơn cô mới đúng, bất kể tôi đã nỗ lực ra sao thì vẫn làm cho sư phụ thất vọng, hiện tại có cô, cuối cùng tôi cũng được giải thoát rồi."
" Gia Minh, anh không cần nói điều trái với lương tâm..."
" Không hề trái lương tâm, tôi tin tưởng cô, tôi không muốn nhìn thấy phái Mao Sơn xuống dốc dưới tay mình, mà hiện tại có cô, tôi cũng có thêm hy vọng, cô cần phải cố lên, sư ca này cũng sẽ cố gắng hơn."
Tôi nhìn vào mắt anh ta, mong sẽ tìm thấy một chút sự không tình nguyện, nhưng tôi sai rồi, Lỗ Gia Minh là thiệt tình nói vậy.
Mặc kệ là sư phụ hay Lỗ Gia Minh, đều hy vọng tôi có thể làm cho phái Mao Sơn phát dương quang đại, có lẽ đây cũng là cách mà họ cứu vớt tôi là để cho tôi có ý thức trách nhiệm thì sau này tôi sẽ không đi lệch đường.
Nhưng vừa nghĩ đến Lãnh Thiên Ngạo tôi liền mất đi tin tưởng, anh ta là quỷ, nên sau này có lẽ chính tay tôi sẽ diệt trừ anh ta.
Cánh cửa phía sau phát ra tiếng kẽo kẹt, Nhiếp Tranh đi từ bên trong ra, vẻ mặt không có gì thay đổi, tôi vội vàng tiến lên hỏi:
" Sư phụ nói gì với anh vậy?"
"Sư phụ bảo tôi giám sát chặt chẽ cô!"
" Anh đang nói giỡn à? Là tôi nên giám sát chặt chẽ anh mới đúng, vì anh là thi quỷ mà vừa rồi anh cũng nói những lời dễ nghe đó là có dụng ý gì?"
" Không có dụng ý gì, chỉ là tôi không còn chỗ để đi."
Nói xong, anh ta rời đi, hoàn toàn không có tự giác của một người được cho ở lại, làm tôi tức giận giậm chân.
Đúng lúc này, Noãn Tâm cầm túi xách đi tới:
"Hiểu Hiểu à, hôm nay là ngày 25 đó, tớ gọi điện xin mẹ tớ nghỉ phép rồi, bọn mình tới bệnh viện thăm bác gái nha!"
Tôi vỗ trán một cái, hôm nay đã là ngày 25 rồi hả?
Ngồi ở ghế sau, tôi nhìn thấy Noãn Tâm và Lỗ Gia Minh đùa giỡn, trong lòng cũng ngập tràn ấm áp theo họ, đời này tôi có thể quen biết và làm bạn với bọn họ là đã mãn nguyện lắm rồi.
Nếu trước đây, nếu không có tình hình gì khẩn cấp thì tôi ít đi bệnh viện, vì luôn luôn đụng trúng mấy thứ không sạch sẽ, tôi ghét cái cảm giác đó, nhưng mà hiện tại, tôi lại có cảm giác nóng lòng muốn thử.
" Sư huynh, nếu ở khắp nơi mà gặp phải quỷ bám mà không làm hại người thì chúng ta có nên diệt trừ không?"
" Đương nhiên là nên, không hại người cũng doạ người. Hơn nữa, người sau khi chết nếu buông được kiếp trước thì mới được đi đầu thai, còn nếu ở trên dương gian thì ắt hẳn là còn mục đích, không chừng một ngày nào đó sẽ phạm tội."
Tôi nghe xong gật gật đầu:
" Có đạo lý!"
Tôi đẩy cửa phòng bệnh ra, chỉ thấy cha mẹ vẫn nằm an tĩnh trên giường, đã qua 10 năm, bọn họ vẫn như vậy, khuôn mặt đã già đi nhưng vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.
Noãn Tâm trực tiếp đi qua xoa bóp cho mẹ tôi, vừa làm vừa nói:
" Dì ơi, dì yên tâm, con sẽ chăm sóc cho Hiểu Hiểu, chờ hai người tỉnh dậy, con nhất định sẽ trả lại cho dì một Hiểu Hiểu tung tăng nhảy nhót."
Tôi nghe vào trong hai tai mà ấm vào trong lòng.
" A, chị Hiểu Hiểu, chị đến rồi!"
Tiểu Lệ bưng nước ấm tiến vào, vội vàng đặt nước ấm xuống rồi đi đến trước mặt tôi.
Cô ấy là người chăm sóc tôi mời đến, chăm sóc cho cha mẹ tôi cũng được 5 năm, tôi nhanh chóng lôi kéo tay của tiểu Lệ:
"Trong khoảng thời gian này chị tương đối bận rộn, bên này vất vả cho em rồi!"
" Không vất vả, không vất vả, chị Hiểu Hiểu, bác trai của chị vừa mới rời đi, cũng may chị đến chậm một bước."
Tiểu Lệ biết quan hệ giữa tôi và bác cả, vừa nhắc đến bác ta thì khuôn mặt của tiểu Lệ lộ ra vẻ ghét bỏ.
" Bác tôi? Đến thăm cha mẹ chị hả?"
" Không phải, vào sáng nay con trai của ông ta được đưa đến nơi này, hiện tại vẫn đang hôn mê, nửa sống nửa chết."
Tiểu Lệ nhỏ giọng nói ở bên tai tôi.
Anh họ tôi?
Lúc này tôi mới nhớ đêm qua bị trì hoãn, chắc là chị dâu lại đi tìm anh họ tôi, mà tính ra thì buổi tối hôm nay chính là ngày đầu thất của chị ấy. Mà anh tôi đang nằm viện ở bệnh viện này, thế này thì có lẽ chị dâu sẽ đến đây đúng không?
Chết tiệt, nằm ở chỗ nào không nằm cứ phải cố tình nằm ở đây, nếu tối nay hoạ ập trúng ba mẹ tôi thì làm sao?
Lỗ Gia Minh và Noãn Tâm vẫn chưa biết chuyện chị dâu tôi biến thành lệ quỷ, mà tôi cũng không muốn họ lo lắng, cho nên sau khi xoa bóp cho cha mẹ tôi xong thì tôi kéo họ trở về.
Rồi tôi đặc biệt đi một chuyến đến phòng sư phụ, nhờ sư phụ tìm kiếm biện pháp.
Bởi vì thời gian gấp gáp nên sư phụ cấp tốc dạy tôi pháp thuật Mao Sơn cấp trung, không phải tôi không biết đủ mà nhìn bộ dạng của chị dâu thế kia thì pháp thuật cấp trung này không thể đối phó được với với chị ta.
" Sư phụ, thầy dạy con một số pháp thuật cấp cao đi ạ, hiện tại con cảm nhận được thực lực của mình vẫn chưa đủ dùng, để phòng ngừa bất trắc, con vẫn nên học thêm."
" Con thành thật nói cho thầy nghe, có phải con còn điều gì gạt thầy không?"
Quả nhiên, đúng là sư phụ có hoả nhãn kim tinh, bị ông ta nhìn thế tôi cũng hết cách đành phải nói thật.
"Lúc chị dâu con chết, chị ấy đang mang thai, còn tìm một thai phụ để lót thi."
" Lót thi?" Sư phụ đại kinh thất sắc.
Tôi gật gật đầu sau đó kể lại toàn bộ sự việc xảy ra ở khách sạn khi trước.
Sư phụ nghe xong sắc mặt cũng nghiêm trọng đi, ông ta xốc chăn xuống giường, mặc đạo bào lên người:
"Lệ quỷ này, một mình con sẽ không thể đối phó được, thầy đi cùng con."
" Sư phụ, nhưng hôm qua nguyên khí của thầy bị trọng thương, còn chưa lành!"
" Uống nước bùa do sư huynh con vẽ đã tốt hơn nhiều rồi, sư huynh con không có bản lĩnh gì nhưng vẽ bùa thì lại rất giỏi."
Sư phụ không nghe tôi khuyên, tôi thì lại không dám để cho Lỗ Gia Minh và Noãn Tâm biết được chuyện này nên đành để ông đi cùng.
Sau khi vào bệnh viện, bác sĩ sống chết cũng không cho đạo sĩ mặc đạo bào đi vào, tôi đành phải nói là mình đã mời đạo sĩ đến trừ tà cho cha mẹ tôi nên mới đi vào được.
Cũng nhân dịp này, tôi kể lại chuyện tôi đã nhìn thấy cha mẹ mình bị quỷ bắt đi cho sư phụ nghe, cũng nhờ ông ta xem cha mẹ tôi.
Sư phụ liếc mắt một cái đã nhìn ra:
"Hồn phách của bọn họ đã rời cơ thể, nếu không tìm được hồn phách về thì họ sẽ không tỉnh lại."
" Con không biết tại sao quỷ đó lại bắt ba mẹ con đi, nhiều năm rồi, con gặp nhiều quỷ hồn nhưng vẫn không tìm thấy hồn phách của cha mẹ, sư phụ nghĩ họ sẽ bắt cha mẹ con đi đâu?"
" Con vốn không nên sinh ra, cha mẹ con phạm phải thiên mệnh, có lẽ là bị quỷ sai bắt đi. Nhưng cơ thể của họ vẫn còn độ ấm thì hồn phách chắc hẳn vẫn còn tồn tại."
" Có thật không sư phụ?"
Tôi kích động nắm lấy đạo bào, trong lòng mừng như điên.
Tôi biết mà, cha mẹ chắc chắn vẫn còn có thể cứu chữa, tôi nhất định sẽ nghĩ cách cứu họ về:
"Sư phụ, thầy nói cho con nghe đi, có cách nào để cứu được bọn họ về không? Chỉ cần có thể cứu bọn họ, con tình nguyện làm tất cả."
"Anh nghe thấy hết rồi hả?"
" Gia Minh, tôi xin lỗi tôi không nghĩ sẽ nhận lời thầy, tôi chỉ muốn học một ít kỹ năng bảo vệ bản thân thôi."
Tôi còn chưa nói xong thì anh ta liền cười, giống như người làm anh giơ tay ra xoa xoa tóc của tôi:
"Tiểu sư muội, cô nghĩ gì thế, tôi là người cần phải nói cảm ơn cô mới đúng, bất kể tôi đã nỗ lực ra sao thì vẫn làm cho sư phụ thất vọng, hiện tại có cô, cuối cùng tôi cũng được giải thoát rồi."
" Gia Minh, anh không cần nói điều trái với lương tâm..."
" Không hề trái lương tâm, tôi tin tưởng cô, tôi không muốn nhìn thấy phái Mao Sơn xuống dốc dưới tay mình, mà hiện tại có cô, tôi cũng có thêm hy vọng, cô cần phải cố lên, sư ca này cũng sẽ cố gắng hơn."
Tôi nhìn vào mắt anh ta, mong sẽ tìm thấy một chút sự không tình nguyện, nhưng tôi sai rồi, Lỗ Gia Minh là thiệt tình nói vậy.
Mặc kệ là sư phụ hay Lỗ Gia Minh, đều hy vọng tôi có thể làm cho phái Mao Sơn phát dương quang đại, có lẽ đây cũng là cách mà họ cứu vớt tôi là để cho tôi có ý thức trách nhiệm thì sau này tôi sẽ không đi lệch đường.
Nhưng vừa nghĩ đến Lãnh Thiên Ngạo tôi liền mất đi tin tưởng, anh ta là quỷ, nên sau này có lẽ chính tay tôi sẽ diệt trừ anh ta.
Cánh cửa phía sau phát ra tiếng kẽo kẹt, Nhiếp Tranh đi từ bên trong ra, vẻ mặt không có gì thay đổi, tôi vội vàng tiến lên hỏi:
" Sư phụ nói gì với anh vậy?"
"Sư phụ bảo tôi giám sát chặt chẽ cô!"
" Anh đang nói giỡn à? Là tôi nên giám sát chặt chẽ anh mới đúng, vì anh là thi quỷ mà vừa rồi anh cũng nói những lời dễ nghe đó là có dụng ý gì?"
" Không có dụng ý gì, chỉ là tôi không còn chỗ để đi."
Nói xong, anh ta rời đi, hoàn toàn không có tự giác của một người được cho ở lại, làm tôi tức giận giậm chân.
Đúng lúc này, Noãn Tâm cầm túi xách đi tới:
"Hiểu Hiểu à, hôm nay là ngày 25 đó, tớ gọi điện xin mẹ tớ nghỉ phép rồi, bọn mình tới bệnh viện thăm bác gái nha!"
Tôi vỗ trán một cái, hôm nay đã là ngày 25 rồi hả?
Ngồi ở ghế sau, tôi nhìn thấy Noãn Tâm và Lỗ Gia Minh đùa giỡn, trong lòng cũng ngập tràn ấm áp theo họ, đời này tôi có thể quen biết và làm bạn với bọn họ là đã mãn nguyện lắm rồi.
Nếu trước đây, nếu không có tình hình gì khẩn cấp thì tôi ít đi bệnh viện, vì luôn luôn đụng trúng mấy thứ không sạch sẽ, tôi ghét cái cảm giác đó, nhưng mà hiện tại, tôi lại có cảm giác nóng lòng muốn thử.
" Sư huynh, nếu ở khắp nơi mà gặp phải quỷ bám mà không làm hại người thì chúng ta có nên diệt trừ không?"
" Đương nhiên là nên, không hại người cũng doạ người. Hơn nữa, người sau khi chết nếu buông được kiếp trước thì mới được đi đầu thai, còn nếu ở trên dương gian thì ắt hẳn là còn mục đích, không chừng một ngày nào đó sẽ phạm tội."
Tôi nghe xong gật gật đầu:
" Có đạo lý!"
Tôi đẩy cửa phòng bệnh ra, chỉ thấy cha mẹ vẫn nằm an tĩnh trên giường, đã qua 10 năm, bọn họ vẫn như vậy, khuôn mặt đã già đi nhưng vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.
Noãn Tâm trực tiếp đi qua xoa bóp cho mẹ tôi, vừa làm vừa nói:
" Dì ơi, dì yên tâm, con sẽ chăm sóc cho Hiểu Hiểu, chờ hai người tỉnh dậy, con nhất định sẽ trả lại cho dì một Hiểu Hiểu tung tăng nhảy nhót."
Tôi nghe vào trong hai tai mà ấm vào trong lòng.
" A, chị Hiểu Hiểu, chị đến rồi!"
Tiểu Lệ bưng nước ấm tiến vào, vội vàng đặt nước ấm xuống rồi đi đến trước mặt tôi.
Cô ấy là người chăm sóc tôi mời đến, chăm sóc cho cha mẹ tôi cũng được 5 năm, tôi nhanh chóng lôi kéo tay của tiểu Lệ:
"Trong khoảng thời gian này chị tương đối bận rộn, bên này vất vả cho em rồi!"
" Không vất vả, không vất vả, chị Hiểu Hiểu, bác trai của chị vừa mới rời đi, cũng may chị đến chậm một bước."
Tiểu Lệ biết quan hệ giữa tôi và bác cả, vừa nhắc đến bác ta thì khuôn mặt của tiểu Lệ lộ ra vẻ ghét bỏ.
" Bác tôi? Đến thăm cha mẹ chị hả?"
" Không phải, vào sáng nay con trai của ông ta được đưa đến nơi này, hiện tại vẫn đang hôn mê, nửa sống nửa chết."
Tiểu Lệ nhỏ giọng nói ở bên tai tôi.
Anh họ tôi?
Lúc này tôi mới nhớ đêm qua bị trì hoãn, chắc là chị dâu lại đi tìm anh họ tôi, mà tính ra thì buổi tối hôm nay chính là ngày đầu thất của chị ấy. Mà anh tôi đang nằm viện ở bệnh viện này, thế này thì có lẽ chị dâu sẽ đến đây đúng không?
Chết tiệt, nằm ở chỗ nào không nằm cứ phải cố tình nằm ở đây, nếu tối nay hoạ ập trúng ba mẹ tôi thì làm sao?
Lỗ Gia Minh và Noãn Tâm vẫn chưa biết chuyện chị dâu tôi biến thành lệ quỷ, mà tôi cũng không muốn họ lo lắng, cho nên sau khi xoa bóp cho cha mẹ tôi xong thì tôi kéo họ trở về.
Rồi tôi đặc biệt đi một chuyến đến phòng sư phụ, nhờ sư phụ tìm kiếm biện pháp.
Bởi vì thời gian gấp gáp nên sư phụ cấp tốc dạy tôi pháp thuật Mao Sơn cấp trung, không phải tôi không biết đủ mà nhìn bộ dạng của chị dâu thế kia thì pháp thuật cấp trung này không thể đối phó được với với chị ta.
" Sư phụ, thầy dạy con một số pháp thuật cấp cao đi ạ, hiện tại con cảm nhận được thực lực của mình vẫn chưa đủ dùng, để phòng ngừa bất trắc, con vẫn nên học thêm."
" Con thành thật nói cho thầy nghe, có phải con còn điều gì gạt thầy không?"
Quả nhiên, đúng là sư phụ có hoả nhãn kim tinh, bị ông ta nhìn thế tôi cũng hết cách đành phải nói thật.
"Lúc chị dâu con chết, chị ấy đang mang thai, còn tìm một thai phụ để lót thi."
" Lót thi?" Sư phụ đại kinh thất sắc.
Tôi gật gật đầu sau đó kể lại toàn bộ sự việc xảy ra ở khách sạn khi trước.
Sư phụ nghe xong sắc mặt cũng nghiêm trọng đi, ông ta xốc chăn xuống giường, mặc đạo bào lên người:
"Lệ quỷ này, một mình con sẽ không thể đối phó được, thầy đi cùng con."
" Sư phụ, nhưng hôm qua nguyên khí của thầy bị trọng thương, còn chưa lành!"
" Uống nước bùa do sư huynh con vẽ đã tốt hơn nhiều rồi, sư huynh con không có bản lĩnh gì nhưng vẽ bùa thì lại rất giỏi."
Sư phụ không nghe tôi khuyên, tôi thì lại không dám để cho Lỗ Gia Minh và Noãn Tâm biết được chuyện này nên đành để ông đi cùng.
Sau khi vào bệnh viện, bác sĩ sống chết cũng không cho đạo sĩ mặc đạo bào đi vào, tôi đành phải nói là mình đã mời đạo sĩ đến trừ tà cho cha mẹ tôi nên mới đi vào được.
Cũng nhân dịp này, tôi kể lại chuyện tôi đã nhìn thấy cha mẹ mình bị quỷ bắt đi cho sư phụ nghe, cũng nhờ ông ta xem cha mẹ tôi.
Sư phụ liếc mắt một cái đã nhìn ra:
"Hồn phách của bọn họ đã rời cơ thể, nếu không tìm được hồn phách về thì họ sẽ không tỉnh lại."
" Con không biết tại sao quỷ đó lại bắt ba mẹ con đi, nhiều năm rồi, con gặp nhiều quỷ hồn nhưng vẫn không tìm thấy hồn phách của cha mẹ, sư phụ nghĩ họ sẽ bắt cha mẹ con đi đâu?"
" Con vốn không nên sinh ra, cha mẹ con phạm phải thiên mệnh, có lẽ là bị quỷ sai bắt đi. Nhưng cơ thể của họ vẫn còn độ ấm thì hồn phách chắc hẳn vẫn còn tồn tại."
" Có thật không sư phụ?"
Tôi kích động nắm lấy đạo bào, trong lòng mừng như điên.
Tôi biết mà, cha mẹ chắc chắn vẫn còn có thể cứu chữa, tôi nhất định sẽ nghĩ cách cứu họ về:
"Sư phụ, thầy nói cho con nghe đi, có cách nào để cứu được bọn họ về không? Chỉ cần có thể cứu bọn họ, con tình nguyện làm tất cả."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24: (H+)
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63: (H+)
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81: Lễ cưới
- Chương 82: Lễ cưới (2)
- Chương 83
- Chương 84: Động phòng
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200: Kết he