Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi - Chương 33: Thiện Lương, Cậu Nói Chuyện Với Tôi
Chương trước- Chương 1: Nam Thần Gợi Cảm Online
- Chương 2: Bảo Bối, Sờ Cơ Bụng Của Tôi Đi
- Chương 3: Một Năm Này Anh Ấy Thuộc Về Cậu
- Chương 4: Trong Nháy Mắt Đã Có Người Tới Khiêu Chiến
- Chương 5: Tại Sao Cậu Không Để Ý Đến Tôi?
- Chương 6: Thiện Lương, Cậu Không Yêu Tôi
- Chương 7: Chúng Tôi Không Nhận Thua
- Chương 8: Cái Đám Người Rác Rưởi Này
- Chương 9: Cậu Lén Lút Thổ Lộ Với Anh
- Chương 10: Cậu Muốn Ở Chung Với Tôi Không?
- Chương 11: Anh Nhìn Thấy Lời Tỏ Tình Của Cậu
- Chương 12: Về Sau Cùng Chung Chăn Gối
- Chương 13: Tay Hai Người Bọn Họ Không Thành Thật
- Chương 14: Muốn Chơi Vài Lần
- Chương 15: Không Muốn Đến Thế Giới Này
- Chương 16: Được Nhiều Một Chút Cũng Tốt
- Chương 17: Cậu Ăn Giúp Tôi Đi
- Chương 18: Tất Cả Đều Là Ảnh Chụp Trộm
- Chương 19: Giống Như Hổ Và Chuột Hamster
- Chương 20: Cậu Phải Nghe Theo Lời Em Ấy Nói
- Chương 21: Chúng Ta Chơi Gay Tức Chết Cô Ấy
- Chương 22: Anh Nói Anh Muốn Thử Làm Gay
- Chương 23: Cho Tôi Hôn Một Cái Trước Mặt Cô Ấy
- Chương 24: Tại Sao Lại Mất Tiền Rồi?
- Chương 25: Tôi Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Cậu
- Chương 26: Xin Hãy Bổ Sung Cho Não Của Cô
- Chương 27: Cậu Không Định Mời Tôi Đi Ăn À?
- Chương 28: Ông Đây Chơi Liều Hôn Cậu
- Chương 29: Đối Với Anh Em Như Này Là Không Bình Thường
- Chương 30: Không Phải Tôi Còn Có Cậu À?
- Chương 31: Một Nụ Hôn Bất Ngờ
- Chương 32: Chỉ Có Tôi Sốt Ruột Vì Cậu
- Chương 33: Thiện Lương, Cậu Nói Chuyện Với Tôi
- Chương 34: Không Để Ý Tới Cậu Thì Không Để Ý Thôi
- Chương 35: Đây Là Tình Anh Em Chó Má
- Chương 36: Bí Mật Yêu Thầm Đã Bị Phơi Bày
- Chương 37: Lương Lương, Tôi Sai Rồi
- Chương 38: Cái Đồ Vô Lương Tâm Nhà Cậu
- Chương 39: Cảm Nhận Hương Thơm Của Toán Học
- Chương 40: Điện Thoại Của Cậu Có Cái Gì
- Chương 41: Cậu Giả Vờ Làm Vợ Tôi
- Chương 42: Xin Diễn Tốt Nhân Vật Của Cậu
- Chương 43: Tâm Tư Của Tên Vô Lại Này Rất Nhiều
- Chương 44: Cậu Có Muốn Thử Một Lần Không
- Chương 45: Tác Dụng Khác Của Anh Em
- Chương 46: Điều Ngọt Ngào Nhất Trên Đời Chính Là Em
- Chương 47: Tôi Muốn Nói Chuyện Với Cậu Một Lúc
- Chương 48: Tôi Sẽ Luôn Ở Bên Cậu
- Chương 49: Chúng Ta Trở Về Xem Một Lúc Đi
- Chương 50: Không Có Bọn Họ, Nhưng Còn Có Anh
- Chương 51: Uống Quá Nhiều Rượu Rất Dễ Trở Nên Mơ Màng
- Chương 52: Cậu Và Phòng Tắm Đều Thật Nóng
- Chương 53: Lần Đầu Tiên Làm Loại Chuyện Này
- Chương 54: Kéo Mấy Tên Con Trai Kia "Xuống Nước"
- Chương 55: Đứa Trẻ Ngoan Không Đi Cũng Chẳng Sao
- Chương 56: Đưa Tôi Đến Bất Cứ Nơi Nào Cậu Đi
- Chương 57: Kẻ Có Tiền Ngợp Trong Vàng Son
- Chương 58: Uyên Ương Hí Thủy Long Diễn Châu
- Chương 59: Sự Bất Ngờ Bí Ẩn
- Chương 60: Các Anh Em Có Ý Tốt Tặng
- Chương 61: Đám Người Cơ Bắp Trên Tầng
- Chương 62: Tính Tình Thiếu Gia Lại Bộc Phát
- Chương 63: Anh Em Có Thể Làm Này Đó Sao
- Chương 64: Cảm Thấy Cậu Là Vợ Tôi Á
- Chương 65: Sớm Đã Hòa Vào Nhau
- Chương 66: Tìm Thời Gian Nói Chuyện Với Cậu Ấy
- Chương 67: Không Nghĩ Tên Tuổi Sẽ Lưu Danh Khắp Nơi
- Chương 68: Phải Làm Chuyện Tình Táo Bạo
- Chương 69: Đây Là Người Đàn Ông Của Ông Đây
- Chương 70: Ngôi Sao Sáng Nhất Bầu Trời Đêm
- Chương 71: Tôi Bằng Lòng Suốt Đời Ngưỡng Vọng
- Chương 72: Có Ham Muốn Chiếm Hữu Mạnh Mẽ
- Chương 73: Ngày Nào Đó Sắp Tới
- Chương 74: Thấy Được Hình Ảnh Gay
- Chương 75: Đưa Cho Nữ Sinh Cái Gì Đó
- Chương 76: Nếu Tôi Ghen Tị Thì Phải Làm Sao
- Chương 77: Anh Chính Là Đang Giả Ngu
- Chương 78: Thì Ra Cô Ấy Chính Là Thiến Thiến
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi
Chương 33: Thiện Lương, Cậu Nói Chuyện Với Tôi
Editor: Minnnn
Thiện Lương đứng yên tại chỗ, cậu nhìn đôi mắt của Cố Gia Duệ, nghe tiếng hít thở của anh.
Một lúc lâu sau, cậu mở miệng nói: “Tôi rất muốn giúp cậu từ căn bản tốt lên nhưng mà chợt nhận ra, chỉ có tôi sốt ruột vì cậu. Còn cậu thì không lo lắng một tí gì cả.”
Cố Gia Duệ dùng khăn lông trên tay lau mồ hôi, nhíu mày nói: “......Tôi đối với học tập không có chút hứng thú nào cả, chứ không phải không muốn tốt lên.”
“Bây giờ cậu đi về với tôi.” Thiện Lương kéo tay Cố Gia Duệ đi, đôi mắt cậu như hai ngọn nến đang cháy: “Lúc về cậu phải tự giác học tập, sau này cũng đừng trốn học, phải chăm chỉ học tập hơn, được không?”
Cố Gia Duệ gãi đầu, gương mặt lộ ra chút ngượng nghịu.
Đúng như lời Gia Duệ nói thì anh không thích học một chút nào cả.
Đối với anh, so sánh với sức lực để học tập và chơi bóng rổ thì một cái lại bé như một tế bào của một phần tử của một hạt nguyên tử của một hạt nơ tron trong một hạt vi lượng, còn cái kia lại to lớn như vũ trụ bao la.
Mặc dù có chút cường điệu nhưng mà chắc chắn một điều là anh không thích học tập. Bắt anh phải học thì chẳng khác nào để người ta ấn đầu ép anh, vô cùng đau khổ.
Thiện Lương nhìn biểu cảm của Cố Gia Duệ.
Một lúc lâu sau, cậu chỉ im lặng mà buông tay Gia Duệ ra: “Vậy đi đi, cậu ra chơi bóng rổ đi.”
Cố Gia Duệ sờ mặt của Thiện Lương: “Cậu sẽ không tức giận chứ?”
“Không có gì phải tức giận cả.” Thiện Lương cúi đầu, trên mặt cậu không biểu cảm gì.
Cố Gia Duệ thở dài một tiếng, nhéo lấy tai của Thiện Lương: “Sau khi tập lừa bóng hai mươi phút xong thì tôi về với cậu, được chưa? Cậu chờ tôi một lúc được không?"
Thiện Lương đẩy tay anh ra: “Cậu cứ đi đi.”
Cố Gia Duệ lưu luyến từng bước mà đi vào sân bóng rổ.
Đội cổ động viên tiếp tục cổ vũ. Một nữ sinh trong đội cổ động viên kia vẫn luôn dừng mắt trên người Cố Gia Duệ vừa cuồng dã lại đẹp trai ấy.
Thiện Lương ngồi một lúc ở trên cái ghế nhỏ trong góc cho đến khi sự chú ý của Cố Gia Duệ hoàn toàn tập trung vào bóng rổ thì một lúc sau, cậu đứng dậy, khập khiễng rời khỏi sân bóng rổ.
Cậu về phòng học lấy bài thi ra, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Cố Gia Duệ đúng hẹn sau khi huấn luyện lừa bóng xong đã quay trở lại, ngồi sau Thiện Lương mà thỉnh thoảng trêu cậu.
Nhưng mà Gia Duệ chợt phát hiện, dù anh có trêu cậu như thế nào đi nữa thì Thiện Lương cũng im lặng, không để ý tới anh.
Thái độ cũng rất lạnh lùng, hờ hững.
Vào lúc ban đêm, hai người họ trở về căn hộ, Thiện Lương tắm trước rồi đến Cố Gia Duệ.
Cố Gia Duệ tắm rửa xong, Thiện Lương đã nằm ở trên giường đọc một quyển sách.
“Nhìn cái gì mà mê mẩn thế.” Cố Gia Duệ chui vào trong ổ chăn, tay ôm lấy eo cậu.
Tay cậu dùng sức gạt tay Gia Duệ ra.
“Có chuyện gì vậy?” Cố Gia Duệ nhíu mày: “ Tại sao cậu không nói chuyện với tôi?”
Thiện Lương vẫn đọc sách và không nói lời nào cả.
“Rốt cuộc cậu bị làm sao vậy?” Cố Gia Duệ rướn thẳng người lên, nhíu mày: "Từ lúc tiết tự học buổi tối bắt đầu, cậu đã không để ý tới tôi, bây giờ cậu cũng không để ý tới tôi!"
Thiện Lương hơi ngẩng đầu lên mà nhìn Cố Gia Duệ: “Tạm thời không muốn cùng cậu nói chuyện, đi ngủ đi.”
Sau đó, cậu gấp quyển sách lại để trên đầu giường rồi tắt đèn.
Căn phòng bỗng tối sầm.
Chỉ còn lại Cố Gia Duệ vẫn rướn thẳng người, thở hổn hển trong đêm đen.
Thiện Lương vừa nằm xuống, nhắm mắt lại một lúc thì bỗng cảm thấy có sức lực mạnh mẽ ôm lấy như muốn giam cầm cậu, sau đó thì có một luồng hơi thở nóng như lửa lại gần.
Cậu nghe được Cố Gia Duệ nói chuyện một cách hung dữ: “Con mẹ nó cậu bị làm sao vậy hả? Nói chuyện nhanh!”
Thiện Lương hít sâu một hơi: "Ngủ đi, không có chuyện gì để nói."
Cố Gia Duệ nghiến răng hằn học trong bóng tối, giống như một con sói hoang đang chuẩn bị nuốt chửng con mồi.
Hai người giằng co trong chốc lát.
Ngay khi Thiện Lương nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc thì Cố Gia Duệ bỗng bật cả người dậy rồi sau đó có một nụ hôn mãnh liệt tiếp cận cậu.
“Thiện Lương! Con mẹ nó cậu nói chuyện với tôi!”
------------*-------------
Thiện Lương đứng yên tại chỗ, cậu nhìn đôi mắt của Cố Gia Duệ, nghe tiếng hít thở của anh.
Một lúc lâu sau, cậu mở miệng nói: “Tôi rất muốn giúp cậu từ căn bản tốt lên nhưng mà chợt nhận ra, chỉ có tôi sốt ruột vì cậu. Còn cậu thì không lo lắng một tí gì cả.”
Cố Gia Duệ dùng khăn lông trên tay lau mồ hôi, nhíu mày nói: “......Tôi đối với học tập không có chút hứng thú nào cả, chứ không phải không muốn tốt lên.”
“Bây giờ cậu đi về với tôi.” Thiện Lương kéo tay Cố Gia Duệ đi, đôi mắt cậu như hai ngọn nến đang cháy: “Lúc về cậu phải tự giác học tập, sau này cũng đừng trốn học, phải chăm chỉ học tập hơn, được không?”
Cố Gia Duệ gãi đầu, gương mặt lộ ra chút ngượng nghịu.
Đúng như lời Gia Duệ nói thì anh không thích học một chút nào cả.
Đối với anh, so sánh với sức lực để học tập và chơi bóng rổ thì một cái lại bé như một tế bào của một phần tử của một hạt nguyên tử của một hạt nơ tron trong một hạt vi lượng, còn cái kia lại to lớn như vũ trụ bao la.
Mặc dù có chút cường điệu nhưng mà chắc chắn một điều là anh không thích học tập. Bắt anh phải học thì chẳng khác nào để người ta ấn đầu ép anh, vô cùng đau khổ.
Thiện Lương nhìn biểu cảm của Cố Gia Duệ.
Một lúc lâu sau, cậu chỉ im lặng mà buông tay Gia Duệ ra: “Vậy đi đi, cậu ra chơi bóng rổ đi.”
Cố Gia Duệ sờ mặt của Thiện Lương: “Cậu sẽ không tức giận chứ?”
“Không có gì phải tức giận cả.” Thiện Lương cúi đầu, trên mặt cậu không biểu cảm gì.
Cố Gia Duệ thở dài một tiếng, nhéo lấy tai của Thiện Lương: “Sau khi tập lừa bóng hai mươi phút xong thì tôi về với cậu, được chưa? Cậu chờ tôi một lúc được không?"
Thiện Lương đẩy tay anh ra: “Cậu cứ đi đi.”
Cố Gia Duệ lưu luyến từng bước mà đi vào sân bóng rổ.
Đội cổ động viên tiếp tục cổ vũ. Một nữ sinh trong đội cổ động viên kia vẫn luôn dừng mắt trên người Cố Gia Duệ vừa cuồng dã lại đẹp trai ấy.
Thiện Lương ngồi một lúc ở trên cái ghế nhỏ trong góc cho đến khi sự chú ý của Cố Gia Duệ hoàn toàn tập trung vào bóng rổ thì một lúc sau, cậu đứng dậy, khập khiễng rời khỏi sân bóng rổ.
Cậu về phòng học lấy bài thi ra, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Cố Gia Duệ đúng hẹn sau khi huấn luyện lừa bóng xong đã quay trở lại, ngồi sau Thiện Lương mà thỉnh thoảng trêu cậu.
Nhưng mà Gia Duệ chợt phát hiện, dù anh có trêu cậu như thế nào đi nữa thì Thiện Lương cũng im lặng, không để ý tới anh.
Thái độ cũng rất lạnh lùng, hờ hững.
Vào lúc ban đêm, hai người họ trở về căn hộ, Thiện Lương tắm trước rồi đến Cố Gia Duệ.
Cố Gia Duệ tắm rửa xong, Thiện Lương đã nằm ở trên giường đọc một quyển sách.
“Nhìn cái gì mà mê mẩn thế.” Cố Gia Duệ chui vào trong ổ chăn, tay ôm lấy eo cậu.
Tay cậu dùng sức gạt tay Gia Duệ ra.
“Có chuyện gì vậy?” Cố Gia Duệ nhíu mày: “ Tại sao cậu không nói chuyện với tôi?”
Thiện Lương vẫn đọc sách và không nói lời nào cả.
“Rốt cuộc cậu bị làm sao vậy?” Cố Gia Duệ rướn thẳng người lên, nhíu mày: "Từ lúc tiết tự học buổi tối bắt đầu, cậu đã không để ý tới tôi, bây giờ cậu cũng không để ý tới tôi!"
Thiện Lương hơi ngẩng đầu lên mà nhìn Cố Gia Duệ: “Tạm thời không muốn cùng cậu nói chuyện, đi ngủ đi.”
Sau đó, cậu gấp quyển sách lại để trên đầu giường rồi tắt đèn.
Căn phòng bỗng tối sầm.
Chỉ còn lại Cố Gia Duệ vẫn rướn thẳng người, thở hổn hển trong đêm đen.
Thiện Lương vừa nằm xuống, nhắm mắt lại một lúc thì bỗng cảm thấy có sức lực mạnh mẽ ôm lấy như muốn giam cầm cậu, sau đó thì có một luồng hơi thở nóng như lửa lại gần.
Cậu nghe được Cố Gia Duệ nói chuyện một cách hung dữ: “Con mẹ nó cậu bị làm sao vậy hả? Nói chuyện nhanh!”
Thiện Lương hít sâu một hơi: "Ngủ đi, không có chuyện gì để nói."
Cố Gia Duệ nghiến răng hằn học trong bóng tối, giống như một con sói hoang đang chuẩn bị nuốt chửng con mồi.
Hai người giằng co trong chốc lát.
Ngay khi Thiện Lương nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc thì Cố Gia Duệ bỗng bật cả người dậy rồi sau đó có một nụ hôn mãnh liệt tiếp cận cậu.
“Thiện Lương! Con mẹ nó cậu nói chuyện với tôi!”
------------*-------------
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nam Thần Gợi Cảm Online
- Chương 2: Bảo Bối, Sờ Cơ Bụng Của Tôi Đi
- Chương 3: Một Năm Này Anh Ấy Thuộc Về Cậu
- Chương 4: Trong Nháy Mắt Đã Có Người Tới Khiêu Chiến
- Chương 5: Tại Sao Cậu Không Để Ý Đến Tôi?
- Chương 6: Thiện Lương, Cậu Không Yêu Tôi
- Chương 7: Chúng Tôi Không Nhận Thua
- Chương 8: Cái Đám Người Rác Rưởi Này
- Chương 9: Cậu Lén Lút Thổ Lộ Với Anh
- Chương 10: Cậu Muốn Ở Chung Với Tôi Không?
- Chương 11: Anh Nhìn Thấy Lời Tỏ Tình Của Cậu
- Chương 12: Về Sau Cùng Chung Chăn Gối
- Chương 13: Tay Hai Người Bọn Họ Không Thành Thật
- Chương 14: Muốn Chơi Vài Lần
- Chương 15: Không Muốn Đến Thế Giới Này
- Chương 16: Được Nhiều Một Chút Cũng Tốt
- Chương 17: Cậu Ăn Giúp Tôi Đi
- Chương 18: Tất Cả Đều Là Ảnh Chụp Trộm
- Chương 19: Giống Như Hổ Và Chuột Hamster
- Chương 20: Cậu Phải Nghe Theo Lời Em Ấy Nói
- Chương 21: Chúng Ta Chơi Gay Tức Chết Cô Ấy
- Chương 22: Anh Nói Anh Muốn Thử Làm Gay
- Chương 23: Cho Tôi Hôn Một Cái Trước Mặt Cô Ấy
- Chương 24: Tại Sao Lại Mất Tiền Rồi?
- Chương 25: Tôi Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Cậu
- Chương 26: Xin Hãy Bổ Sung Cho Não Của Cô
- Chương 27: Cậu Không Định Mời Tôi Đi Ăn À?
- Chương 28: Ông Đây Chơi Liều Hôn Cậu
- Chương 29: Đối Với Anh Em Như Này Là Không Bình Thường
- Chương 30: Không Phải Tôi Còn Có Cậu À?
- Chương 31: Một Nụ Hôn Bất Ngờ
- Chương 32: Chỉ Có Tôi Sốt Ruột Vì Cậu
- Chương 33: Thiện Lương, Cậu Nói Chuyện Với Tôi
- Chương 34: Không Để Ý Tới Cậu Thì Không Để Ý Thôi
- Chương 35: Đây Là Tình Anh Em Chó Má
- Chương 36: Bí Mật Yêu Thầm Đã Bị Phơi Bày
- Chương 37: Lương Lương, Tôi Sai Rồi
- Chương 38: Cái Đồ Vô Lương Tâm Nhà Cậu
- Chương 39: Cảm Nhận Hương Thơm Của Toán Học
- Chương 40: Điện Thoại Của Cậu Có Cái Gì
- Chương 41: Cậu Giả Vờ Làm Vợ Tôi
- Chương 42: Xin Diễn Tốt Nhân Vật Của Cậu
- Chương 43: Tâm Tư Của Tên Vô Lại Này Rất Nhiều
- Chương 44: Cậu Có Muốn Thử Một Lần Không
- Chương 45: Tác Dụng Khác Của Anh Em
- Chương 46: Điều Ngọt Ngào Nhất Trên Đời Chính Là Em
- Chương 47: Tôi Muốn Nói Chuyện Với Cậu Một Lúc
- Chương 48: Tôi Sẽ Luôn Ở Bên Cậu
- Chương 49: Chúng Ta Trở Về Xem Một Lúc Đi
- Chương 50: Không Có Bọn Họ, Nhưng Còn Có Anh
- Chương 51: Uống Quá Nhiều Rượu Rất Dễ Trở Nên Mơ Màng
- Chương 52: Cậu Và Phòng Tắm Đều Thật Nóng
- Chương 53: Lần Đầu Tiên Làm Loại Chuyện Này
- Chương 54: Kéo Mấy Tên Con Trai Kia "Xuống Nước"
- Chương 55: Đứa Trẻ Ngoan Không Đi Cũng Chẳng Sao
- Chương 56: Đưa Tôi Đến Bất Cứ Nơi Nào Cậu Đi
- Chương 57: Kẻ Có Tiền Ngợp Trong Vàng Son
- Chương 58: Uyên Ương Hí Thủy Long Diễn Châu
- Chương 59: Sự Bất Ngờ Bí Ẩn
- Chương 60: Các Anh Em Có Ý Tốt Tặng
- Chương 61: Đám Người Cơ Bắp Trên Tầng
- Chương 62: Tính Tình Thiếu Gia Lại Bộc Phát
- Chương 63: Anh Em Có Thể Làm Này Đó Sao
- Chương 64: Cảm Thấy Cậu Là Vợ Tôi Á
- Chương 65: Sớm Đã Hòa Vào Nhau
- Chương 66: Tìm Thời Gian Nói Chuyện Với Cậu Ấy
- Chương 67: Không Nghĩ Tên Tuổi Sẽ Lưu Danh Khắp Nơi
- Chương 68: Phải Làm Chuyện Tình Táo Bạo
- Chương 69: Đây Là Người Đàn Ông Của Ông Đây
- Chương 70: Ngôi Sao Sáng Nhất Bầu Trời Đêm
- Chương 71: Tôi Bằng Lòng Suốt Đời Ngưỡng Vọng
- Chương 72: Có Ham Muốn Chiếm Hữu Mạnh Mẽ
- Chương 73: Ngày Nào Đó Sắp Tới
- Chương 74: Thấy Được Hình Ảnh Gay
- Chương 75: Đưa Cho Nữ Sinh Cái Gì Đó
- Chương 76: Nếu Tôi Ghen Tị Thì Phải Làm Sao
- Chương 77: Anh Chính Là Đang Giả Ngu
- Chương 78: Thì Ra Cô Ấy Chính Là Thiến Thiến
- bình luận