Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi - Chương 74: Thấy Được Hình Ảnh Gay
Chương trước- Chương 1: Nam Thần Gợi Cảm Online
- Chương 2: Bảo Bối, Sờ Cơ Bụng Của Tôi Đi
- Chương 3: Một Năm Này Anh Ấy Thuộc Về Cậu
- Chương 4: Trong Nháy Mắt Đã Có Người Tới Khiêu Chiến
- Chương 5: Tại Sao Cậu Không Để Ý Đến Tôi?
- Chương 6: Thiện Lương, Cậu Không Yêu Tôi
- Chương 7: Chúng Tôi Không Nhận Thua
- Chương 8: Cái Đám Người Rác Rưởi Này
- Chương 9: Cậu Lén Lút Thổ Lộ Với Anh
- Chương 10: Cậu Muốn Ở Chung Với Tôi Không?
- Chương 11: Anh Nhìn Thấy Lời Tỏ Tình Của Cậu
- Chương 12: Về Sau Cùng Chung Chăn Gối
- Chương 13: Tay Hai Người Bọn Họ Không Thành Thật
- Chương 14: Muốn Chơi Vài Lần
- Chương 15: Không Muốn Đến Thế Giới Này
- Chương 16: Được Nhiều Một Chút Cũng Tốt
- Chương 17: Cậu Ăn Giúp Tôi Đi
- Chương 18: Tất Cả Đều Là Ảnh Chụp Trộm
- Chương 19: Giống Như Hổ Và Chuột Hamster
- Chương 20: Cậu Phải Nghe Theo Lời Em Ấy Nói
- Chương 21: Chúng Ta Chơi Gay Tức Chết Cô Ấy
- Chương 22: Anh Nói Anh Muốn Thử Làm Gay
- Chương 23: Cho Tôi Hôn Một Cái Trước Mặt Cô Ấy
- Chương 24: Tại Sao Lại Mất Tiền Rồi?
- Chương 25: Tôi Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Cậu
- Chương 26: Xin Hãy Bổ Sung Cho Não Của Cô
- Chương 27: Cậu Không Định Mời Tôi Đi Ăn À?
- Chương 28: Ông Đây Chơi Liều Hôn Cậu
- Chương 29: Đối Với Anh Em Như Này Là Không Bình Thường
- Chương 30: Không Phải Tôi Còn Có Cậu À?
- Chương 31: Một Nụ Hôn Bất Ngờ
- Chương 32: Chỉ Có Tôi Sốt Ruột Vì Cậu
- Chương 33: Thiện Lương, Cậu Nói Chuyện Với Tôi
- Chương 34: Không Để Ý Tới Cậu Thì Không Để Ý Thôi
- Chương 35: Đây Là Tình Anh Em Chó Má
- Chương 36: Bí Mật Yêu Thầm Đã Bị Phơi Bày
- Chương 37: Lương Lương, Tôi Sai Rồi
- Chương 38: Cái Đồ Vô Lương Tâm Nhà Cậu
- Chương 39: Cảm Nhận Hương Thơm Của Toán Học
- Chương 40: Điện Thoại Của Cậu Có Cái Gì
- Chương 41: Cậu Giả Vờ Làm Vợ Tôi
- Chương 42: Xin Diễn Tốt Nhân Vật Của Cậu
- Chương 43: Tâm Tư Của Tên Vô Lại Này Rất Nhiều
- Chương 44: Cậu Có Muốn Thử Một Lần Không
- Chương 45: Tác Dụng Khác Của Anh Em
- Chương 46: Điều Ngọt Ngào Nhất Trên Đời Chính Là Em
- Chương 47: Tôi Muốn Nói Chuyện Với Cậu Một Lúc
- Chương 48: Tôi Sẽ Luôn Ở Bên Cậu
- Chương 49: Chúng Ta Trở Về Xem Một Lúc Đi
- Chương 50: Không Có Bọn Họ, Nhưng Còn Có Anh
- Chương 51: Uống Quá Nhiều Rượu Rất Dễ Trở Nên Mơ Màng
- Chương 52: Cậu Và Phòng Tắm Đều Thật Nóng
- Chương 53: Lần Đầu Tiên Làm Loại Chuyện Này
- Chương 54: Kéo Mấy Tên Con Trai Kia "Xuống Nước"
- Chương 55: Đứa Trẻ Ngoan Không Đi Cũng Chẳng Sao
- Chương 56: Đưa Tôi Đến Bất Cứ Nơi Nào Cậu Đi
- Chương 57: Kẻ Có Tiền Ngợp Trong Vàng Son
- Chương 58: Uyên Ương Hí Thủy Long Diễn Châu
- Chương 59: Sự Bất Ngờ Bí Ẩn
- Chương 60: Các Anh Em Có Ý Tốt Tặng
- Chương 61: Đám Người Cơ Bắp Trên Tầng
- Chương 62: Tính Tình Thiếu Gia Lại Bộc Phát
- Chương 63: Anh Em Có Thể Làm Này Đó Sao
- Chương 64: Cảm Thấy Cậu Là Vợ Tôi Á
- Chương 65: Sớm Đã Hòa Vào Nhau
- Chương 66: Tìm Thời Gian Nói Chuyện Với Cậu Ấy
- Chương 67: Không Nghĩ Tên Tuổi Sẽ Lưu Danh Khắp Nơi
- Chương 68: Phải Làm Chuyện Tình Táo Bạo
- Chương 69: Đây Là Người Đàn Ông Của Ông Đây
- Chương 70: Ngôi Sao Sáng Nhất Bầu Trời Đêm
- Chương 71: Tôi Bằng Lòng Suốt Đời Ngưỡng Vọng
- Chương 72: Có Ham Muốn Chiếm Hữu Mạnh Mẽ
- Chương 73: Ngày Nào Đó Sắp Tới
- Chương 74: Thấy Được Hình Ảnh Gay
- Chương 75: Đưa Cho Nữ Sinh Cái Gì Đó
- Chương 76: Nếu Tôi Ghen Tị Thì Phải Làm Sao
- Chương 77: Anh Chính Là Đang Giả Ngu
- Chương 78: Thì Ra Cô Ấy Chính Là Thiến Thiến
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi
Chương 74: Thấy Được Hình Ảnh Gay
Thiện Lương phát hiện gần đây Cố Gia Duệ có chút đứng ngồi không yên.
Đi học cũng không an phận giống như khoảng thời gian trước, anh luôn cho người ta truyền giấy.
Mà những tờ giấy kia đều truyền cho nữ sinh.
Thần thần bí bí, không biết đang nói gì với những nữ sinh đó.
Khi tiết tự học buổi tối bắt đầu, Cố Gia Duệ lại đang viết giấy truyền cho con gái. Thiện Lương nghe thấy động tĩnh sau lưng mình, không biết tại sao lại cảm thấy tâm phiền ý loạn, thế là cậu nâng chân lên dẫm thật mạnh vào đôi giày chơi bóng quý báu của Cố Gia Duệ.
Cố Gia Duệ đau đến mức kêu rên lên một tiếng, sau đó anh nhẹ giọng hừ nói: “Lương Lương, cậu dẫm chân tôi làm gì?”
Thiện Lương hơi nghiêng đầu ra sau, nhìn chằm chằm anh: “Tiết tự học buổi tối bắt đầu rồi kìa, bài tập của cậu còn chưa làm xong đâu đấy, giờ bảo người ta truyền giấy làm gì.”
“Tôi truyền giấy chẳng phải là vì……”
Cố Gia Duệ nói được một nữa, bỗng nhiên ngừng lại.
Anh niết tờ giấy kia trong tay, nhìn sườn mặt không vui của Thiện Lương. Cố Gia Duệ nở một nụ cười gợi đòn: “Ghen à?”
“Không!” Lỗ tai Thiện Lương có hơi hồng: “Dấm của cậu thì ngon cái gì, tôi không ghen.”
Nói rồi, cậu quay đầu lại tiếp tục làm bài tập của mình.
Cố Gia Duệ cười hì hì một tiếng, anh nhìn dáng vẻ biệt nữu của cậu.
Còn thật mẹ nó đáng yêu.
Sau khi tiết tự học buổi tối kết thúc, các học sinh trong lớp đều đông loạt đứng dậy, đeo ba lô trên lưng, một đám chuẩn bị về lại ký túc xá hoặc trở về nhà.
Động tác Cố Gia Duệ chầm chậm, chủ yếu là vừa nãy chưa làm xong bài tập trong tiết tự học buổi tối vừa nãy, cho nên giờ còn một đống bài tập cần phải sửa lại.
Thiện Lương nhìn anh mà phiền lòng: “Đã bảo cậu làm xong bài tập trong tiết tự học đi rồi, tối về cũng không cần phải làm một đống lớn như thế, vậy mà cậu còn không viết, đúng là nói mà không nghe.”
Cố Gia Duệ nhún vai, anh lấy điện thoại trong hộc bàn ra ném cho Thiện Lương: “Cậu giữ điện thoại cho tôi đi.”
Cố Gia Duệ vẫn đang cúi đầu làm nốt, Thiện Lương thở dài, cậu đi ra ngoài cửa hít thở không khí.
Thiện Lương vừa mới đi ra ngoài cửa thì điện thoại trong tay bỗng nhiên rung lên.
Có tin nhắn được gửi tới.
Thiện Lương tựa như có tật giật mình mà nhìn thoáng qua phía sau, cậu do dự một chút, cuối cùng vẫn cầm điện thoại đặt trước mắt mà nhìn.
Chắc hẳn tin nhắn này được nữ sinh nào đó gửi tới, tên người nhắn cũng rất nữ tính hóa, tuy rằng cậu không quen người ta.
Nội dung tin nhắn cũng vô cùng ngắn: Cái này thật sự rất đáng yêu, thật sự rất đáng yêu nha.
Đáng yêu? Cái gì đáng yêu cơ?
Thiện Lương nhíu mày, cảm thấy đầu óc có hơi mơ hồ.
Điện thoại lại rung lên một lần nữa, lần này là tin nhắn khác được gửi tới: Mình luôn muốn nó, thật đấy.
Đầu óc Thiện Lương nhanh chóng liên kết nội dung hai tin nhắn này với nhau, trong đầu cậu tức khắc hiện lên một hình ảnh.
Gần đây Cố Gia Duệ càng ngày càng thân thiết với một nữ sinh nào đó, mà nữ sinh này cũng trở nên càng thêm ỷ lại anh, còn sẽ làm nũng, bảo anh mua cho mình thứ gì đó đáng yêu.
Là như vậy sao?
Lúc Thiện Lương liên tưởng đến hình ảnh này, trái tim cậu tức khắc co chặt lại.
Cậu nắm chặt điện thoại, lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Đang lúc Thiện Lương miên man suy nghĩ, bỗng nhiên bả vai của cậu bị ai đó vỗ một cái: “Nghĩ có gì mà thất thần vậy?”
Cậu vừa quay đầu lại, thì ra là Cố Gia Duệ đã sửa sang lại sách vở xong nên anh đi tới bên cạnh cậu.
Thiện Lương ném điện thoại cho Cố Gia Duệ giống như đang ném một củ khoai lang nóng phỏng tay cho anh: “Điện thoại của cậu này, cầm đi.”
Giọng nói có hơi kỳ lạ.
Cố Gia Duệ nhìn thái độ của Thiện Lương còn ác liệt hơn so với ban nãy, anh cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Nhưng ngay khi Cố Gia Duệ nhìn thấy hai tin nhắn trên màn hình điện thoại đang sáng lên của mình, anh tức khắc hiểu rõ.
Cố Gia Duệ duỗi tay sờ mặt Thiện Lương: “Còn dám nói không thích tôi à, còn nói không ăn dấm đâu đúng không, nhìn đi, mặt nhăn thành cái gì rồi đây này.”
Thiện Lương đẩy tay anh ra: “Nói vớ vẩn gì đấy.”
Cố Gia Duệ cười hì hì, sau đó anh tháo chiếc khăn quàng cổ trên cổ mình xuống, không chút do dự mà quàng lên cho Thiện Lương.
Sau đó, Cố Gia Duệ tựa như có tật giật mình mà nhìn ra bên ngoài phòng học, sau đó lại nhìn lớp một lượt.
Không có ai cả.
Rất tốt.
Khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười mờ ám, Cố Gia Duệ nắm tay Thiện Lương rồi đè cậu vào ván cửa giữa lớp học và hành lang, trực tiếp hôn lên.
Thiện Lương mắng một tiếng: “Cố Gia Duệ, cậu làm gì thế?”
“Bảo bối.” Giọng nói Cố Gia Duệ trầm thấp: “Cậu không cần ghen đâu, tôi không có thích người khác, thật đấy.”
Trái tim Thiện Lương đập thình thịch thình thịch.
Hai người con trai hôn môi ở nơi như phòng học này, hình ảnh ấy vô cùng kích thích khiến hô hấp của cậu có chút hỗn loạn.
Cố Gia Duệ nhìn bộ dáng giãy giụa của Thiện Lương, anh ghé vào người cậu rồi hôn thêm một cái nữa: “Tin tôi không?”
Hai người bọn họ đang thân thiết mà quấn lấy nhau, bỗng nhiên từ đằng sau truyền đến một tiếng ho khan.
Cả người Cố Gia Duệ chấn động, anh quay đầu lại.
Triệu Tư Vũ mang vẻ mặt tràn đầy ý cười, cô đứng đứng sau, khoanh tay: “Nếu mình không về lớp để lấy đồ thì chỉ sợ cũng không thể nào nhìn thấy được hình ảnh này đâu nhỉ.”
Đi học cũng không an phận giống như khoảng thời gian trước, anh luôn cho người ta truyền giấy.
Mà những tờ giấy kia đều truyền cho nữ sinh.
Thần thần bí bí, không biết đang nói gì với những nữ sinh đó.
Khi tiết tự học buổi tối bắt đầu, Cố Gia Duệ lại đang viết giấy truyền cho con gái. Thiện Lương nghe thấy động tĩnh sau lưng mình, không biết tại sao lại cảm thấy tâm phiền ý loạn, thế là cậu nâng chân lên dẫm thật mạnh vào đôi giày chơi bóng quý báu của Cố Gia Duệ.
Cố Gia Duệ đau đến mức kêu rên lên một tiếng, sau đó anh nhẹ giọng hừ nói: “Lương Lương, cậu dẫm chân tôi làm gì?”
Thiện Lương hơi nghiêng đầu ra sau, nhìn chằm chằm anh: “Tiết tự học buổi tối bắt đầu rồi kìa, bài tập của cậu còn chưa làm xong đâu đấy, giờ bảo người ta truyền giấy làm gì.”
“Tôi truyền giấy chẳng phải là vì……”
Cố Gia Duệ nói được một nữa, bỗng nhiên ngừng lại.
Anh niết tờ giấy kia trong tay, nhìn sườn mặt không vui của Thiện Lương. Cố Gia Duệ nở một nụ cười gợi đòn: “Ghen à?”
“Không!” Lỗ tai Thiện Lương có hơi hồng: “Dấm của cậu thì ngon cái gì, tôi không ghen.”
Nói rồi, cậu quay đầu lại tiếp tục làm bài tập của mình.
Cố Gia Duệ cười hì hì một tiếng, anh nhìn dáng vẻ biệt nữu của cậu.
Còn thật mẹ nó đáng yêu.
Sau khi tiết tự học buổi tối kết thúc, các học sinh trong lớp đều đông loạt đứng dậy, đeo ba lô trên lưng, một đám chuẩn bị về lại ký túc xá hoặc trở về nhà.
Động tác Cố Gia Duệ chầm chậm, chủ yếu là vừa nãy chưa làm xong bài tập trong tiết tự học buổi tối vừa nãy, cho nên giờ còn một đống bài tập cần phải sửa lại.
Thiện Lương nhìn anh mà phiền lòng: “Đã bảo cậu làm xong bài tập trong tiết tự học đi rồi, tối về cũng không cần phải làm một đống lớn như thế, vậy mà cậu còn không viết, đúng là nói mà không nghe.”
Cố Gia Duệ nhún vai, anh lấy điện thoại trong hộc bàn ra ném cho Thiện Lương: “Cậu giữ điện thoại cho tôi đi.”
Cố Gia Duệ vẫn đang cúi đầu làm nốt, Thiện Lương thở dài, cậu đi ra ngoài cửa hít thở không khí.
Thiện Lương vừa mới đi ra ngoài cửa thì điện thoại trong tay bỗng nhiên rung lên.
Có tin nhắn được gửi tới.
Thiện Lương tựa như có tật giật mình mà nhìn thoáng qua phía sau, cậu do dự một chút, cuối cùng vẫn cầm điện thoại đặt trước mắt mà nhìn.
Chắc hẳn tin nhắn này được nữ sinh nào đó gửi tới, tên người nhắn cũng rất nữ tính hóa, tuy rằng cậu không quen người ta.
Nội dung tin nhắn cũng vô cùng ngắn: Cái này thật sự rất đáng yêu, thật sự rất đáng yêu nha.
Đáng yêu? Cái gì đáng yêu cơ?
Thiện Lương nhíu mày, cảm thấy đầu óc có hơi mơ hồ.
Điện thoại lại rung lên một lần nữa, lần này là tin nhắn khác được gửi tới: Mình luôn muốn nó, thật đấy.
Đầu óc Thiện Lương nhanh chóng liên kết nội dung hai tin nhắn này với nhau, trong đầu cậu tức khắc hiện lên một hình ảnh.
Gần đây Cố Gia Duệ càng ngày càng thân thiết với một nữ sinh nào đó, mà nữ sinh này cũng trở nên càng thêm ỷ lại anh, còn sẽ làm nũng, bảo anh mua cho mình thứ gì đó đáng yêu.
Là như vậy sao?
Lúc Thiện Lương liên tưởng đến hình ảnh này, trái tim cậu tức khắc co chặt lại.
Cậu nắm chặt điện thoại, lòng bàn tay đổ mồ hôi.
Đang lúc Thiện Lương miên man suy nghĩ, bỗng nhiên bả vai của cậu bị ai đó vỗ một cái: “Nghĩ có gì mà thất thần vậy?”
Cậu vừa quay đầu lại, thì ra là Cố Gia Duệ đã sửa sang lại sách vở xong nên anh đi tới bên cạnh cậu.
Thiện Lương ném điện thoại cho Cố Gia Duệ giống như đang ném một củ khoai lang nóng phỏng tay cho anh: “Điện thoại của cậu này, cầm đi.”
Giọng nói có hơi kỳ lạ.
Cố Gia Duệ nhìn thái độ của Thiện Lương còn ác liệt hơn so với ban nãy, anh cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Nhưng ngay khi Cố Gia Duệ nhìn thấy hai tin nhắn trên màn hình điện thoại đang sáng lên của mình, anh tức khắc hiểu rõ.
Cố Gia Duệ duỗi tay sờ mặt Thiện Lương: “Còn dám nói không thích tôi à, còn nói không ăn dấm đâu đúng không, nhìn đi, mặt nhăn thành cái gì rồi đây này.”
Thiện Lương đẩy tay anh ra: “Nói vớ vẩn gì đấy.”
Cố Gia Duệ cười hì hì, sau đó anh tháo chiếc khăn quàng cổ trên cổ mình xuống, không chút do dự mà quàng lên cho Thiện Lương.
Sau đó, Cố Gia Duệ tựa như có tật giật mình mà nhìn ra bên ngoài phòng học, sau đó lại nhìn lớp một lượt.
Không có ai cả.
Rất tốt.
Khóe miệng anh nhếch lên một nụ cười mờ ám, Cố Gia Duệ nắm tay Thiện Lương rồi đè cậu vào ván cửa giữa lớp học và hành lang, trực tiếp hôn lên.
Thiện Lương mắng một tiếng: “Cố Gia Duệ, cậu làm gì thế?”
“Bảo bối.” Giọng nói Cố Gia Duệ trầm thấp: “Cậu không cần ghen đâu, tôi không có thích người khác, thật đấy.”
Trái tim Thiện Lương đập thình thịch thình thịch.
Hai người con trai hôn môi ở nơi như phòng học này, hình ảnh ấy vô cùng kích thích khiến hô hấp của cậu có chút hỗn loạn.
Cố Gia Duệ nhìn bộ dáng giãy giụa của Thiện Lương, anh ghé vào người cậu rồi hôn thêm một cái nữa: “Tin tôi không?”
Hai người bọn họ đang thân thiết mà quấn lấy nhau, bỗng nhiên từ đằng sau truyền đến một tiếng ho khan.
Cả người Cố Gia Duệ chấn động, anh quay đầu lại.
Triệu Tư Vũ mang vẻ mặt tràn đầy ý cười, cô đứng đứng sau, khoanh tay: “Nếu mình không về lớp để lấy đồ thì chỉ sợ cũng không thể nào nhìn thấy được hình ảnh này đâu nhỉ.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nam Thần Gợi Cảm Online
- Chương 2: Bảo Bối, Sờ Cơ Bụng Của Tôi Đi
- Chương 3: Một Năm Này Anh Ấy Thuộc Về Cậu
- Chương 4: Trong Nháy Mắt Đã Có Người Tới Khiêu Chiến
- Chương 5: Tại Sao Cậu Không Để Ý Đến Tôi?
- Chương 6: Thiện Lương, Cậu Không Yêu Tôi
- Chương 7: Chúng Tôi Không Nhận Thua
- Chương 8: Cái Đám Người Rác Rưởi Này
- Chương 9: Cậu Lén Lút Thổ Lộ Với Anh
- Chương 10: Cậu Muốn Ở Chung Với Tôi Không?
- Chương 11: Anh Nhìn Thấy Lời Tỏ Tình Của Cậu
- Chương 12: Về Sau Cùng Chung Chăn Gối
- Chương 13: Tay Hai Người Bọn Họ Không Thành Thật
- Chương 14: Muốn Chơi Vài Lần
- Chương 15: Không Muốn Đến Thế Giới Này
- Chương 16: Được Nhiều Một Chút Cũng Tốt
- Chương 17: Cậu Ăn Giúp Tôi Đi
- Chương 18: Tất Cả Đều Là Ảnh Chụp Trộm
- Chương 19: Giống Như Hổ Và Chuột Hamster
- Chương 20: Cậu Phải Nghe Theo Lời Em Ấy Nói
- Chương 21: Chúng Ta Chơi Gay Tức Chết Cô Ấy
- Chương 22: Anh Nói Anh Muốn Thử Làm Gay
- Chương 23: Cho Tôi Hôn Một Cái Trước Mặt Cô Ấy
- Chương 24: Tại Sao Lại Mất Tiền Rồi?
- Chương 25: Tôi Nhất Định Sẽ Bảo Vệ Cậu
- Chương 26: Xin Hãy Bổ Sung Cho Não Của Cô
- Chương 27: Cậu Không Định Mời Tôi Đi Ăn À?
- Chương 28: Ông Đây Chơi Liều Hôn Cậu
- Chương 29: Đối Với Anh Em Như Này Là Không Bình Thường
- Chương 30: Không Phải Tôi Còn Có Cậu À?
- Chương 31: Một Nụ Hôn Bất Ngờ
- Chương 32: Chỉ Có Tôi Sốt Ruột Vì Cậu
- Chương 33: Thiện Lương, Cậu Nói Chuyện Với Tôi
- Chương 34: Không Để Ý Tới Cậu Thì Không Để Ý Thôi
- Chương 35: Đây Là Tình Anh Em Chó Má
- Chương 36: Bí Mật Yêu Thầm Đã Bị Phơi Bày
- Chương 37: Lương Lương, Tôi Sai Rồi
- Chương 38: Cái Đồ Vô Lương Tâm Nhà Cậu
- Chương 39: Cảm Nhận Hương Thơm Của Toán Học
- Chương 40: Điện Thoại Của Cậu Có Cái Gì
- Chương 41: Cậu Giả Vờ Làm Vợ Tôi
- Chương 42: Xin Diễn Tốt Nhân Vật Của Cậu
- Chương 43: Tâm Tư Của Tên Vô Lại Này Rất Nhiều
- Chương 44: Cậu Có Muốn Thử Một Lần Không
- Chương 45: Tác Dụng Khác Của Anh Em
- Chương 46: Điều Ngọt Ngào Nhất Trên Đời Chính Là Em
- Chương 47: Tôi Muốn Nói Chuyện Với Cậu Một Lúc
- Chương 48: Tôi Sẽ Luôn Ở Bên Cậu
- Chương 49: Chúng Ta Trở Về Xem Một Lúc Đi
- Chương 50: Không Có Bọn Họ, Nhưng Còn Có Anh
- Chương 51: Uống Quá Nhiều Rượu Rất Dễ Trở Nên Mơ Màng
- Chương 52: Cậu Và Phòng Tắm Đều Thật Nóng
- Chương 53: Lần Đầu Tiên Làm Loại Chuyện Này
- Chương 54: Kéo Mấy Tên Con Trai Kia "Xuống Nước"
- Chương 55: Đứa Trẻ Ngoan Không Đi Cũng Chẳng Sao
- Chương 56: Đưa Tôi Đến Bất Cứ Nơi Nào Cậu Đi
- Chương 57: Kẻ Có Tiền Ngợp Trong Vàng Son
- Chương 58: Uyên Ương Hí Thủy Long Diễn Châu
- Chương 59: Sự Bất Ngờ Bí Ẩn
- Chương 60: Các Anh Em Có Ý Tốt Tặng
- Chương 61: Đám Người Cơ Bắp Trên Tầng
- Chương 62: Tính Tình Thiếu Gia Lại Bộc Phát
- Chương 63: Anh Em Có Thể Làm Này Đó Sao
- Chương 64: Cảm Thấy Cậu Là Vợ Tôi Á
- Chương 65: Sớm Đã Hòa Vào Nhau
- Chương 66: Tìm Thời Gian Nói Chuyện Với Cậu Ấy
- Chương 67: Không Nghĩ Tên Tuổi Sẽ Lưu Danh Khắp Nơi
- Chương 68: Phải Làm Chuyện Tình Táo Bạo
- Chương 69: Đây Là Người Đàn Ông Của Ông Đây
- Chương 70: Ngôi Sao Sáng Nhất Bầu Trời Đêm
- Chương 71: Tôi Bằng Lòng Suốt Đời Ngưỡng Vọng
- Chương 72: Có Ham Muốn Chiếm Hữu Mạnh Mẽ
- Chương 73: Ngày Nào Đó Sắp Tới
- Chương 74: Thấy Được Hình Ảnh Gay
- Chương 75: Đưa Cho Nữ Sinh Cái Gì Đó
- Chương 76: Nếu Tôi Ghen Tị Thì Phải Làm Sao
- Chương 77: Anh Chính Là Đang Giả Ngu
- Chương 78: Thì Ra Cô Ấy Chính Là Thiến Thiến
- bình luận