Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi - Chương 11
Chương trước- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi
Chương 11
Tần Nguyên chột dạ, điều chỉnh tốt cảm xúc: “Có chút việc nên nghỉ ngơi không tốt lắm.”
Cô không có giấu Lăng Hiểu Huyên, thái độ giống như kiếp trước hai người ở chung vậy.
Lăng Hiểu Huyên biết thân phận Tần Nguyên, con riêng của Tần gia, thân phận xấu hổ ở nhà khẳng định có chút cảnh ngộ không muốn người biết.
Cô phong tình hất tóc quăn trên vai: “Không có gì chuyện gì không qua được, ăn cơm không? Hay là đi ăn chung đi, chị đang đói bụng đây.”
“Được thôi.”
Tần Nguyên nheo hai mắt lại, cười dịu dàng.
Lăng Hiểu Huyên chính là như vậy, cô là người rất có chừng mực, hiểu được một vừa hai phải, cho người ta lưu lại thể diện.
Hai nữ sinh phong tình đặc sắc đi trong vườn trường vô cùng hấp dẫn ánh mắt người khác.
Hai cô một người gợi cảm quyến rũ, một người trong thanh thuần lại lộ ra vũ mị, hai người sóng vai đi với nhau tạo thành một bức tranh cực kỳ xinh đẹp.
Lăng Hiểu Huyên thân là thế gia chi nữ, đã quen bị người khác chú ý, mắt cô nhìn thẳng cùng Tần Nguyên nói nói cười cười.
Tần Nguyên cũng đã sớm thoát thai hoán cốt, hiện giờ cô không hề bị mẹ con Hàn gia ảnh hưởng như kiếp trước mà sinh lòng đê hèn với một đám thiên chi kiêu tử chung quanh, cảm thấy bản thân không hợp nơi đây.
Lúc này, hai mắt cô mịt mờ đặt trên người Lăng Hiểu Huyên.
Lúc nãy vừa mới nhìn thấy Lăng Hiểu Huyên, Tần Nguyên đích xác không nhận ra đối phương.
Lúc ấy cô bị những thứ khác hấp dẫn lực chú ý.
Một khắc nhìn thấy Lăng Hiểu Huyên, lọt vào trong tầm mắt chính là toàn thân cô ấy bị sương mờ màu đỏ quấn quanh, nếu không nhìn kỹ thì ngũ quan đối phương cơ hồ đều bị sương màu đỏ bao phủ.
Nếu không phải thái độ Lăng Hiểu Huyên quen thuộc cùng với sự tồn tại của đối phương ở kiếp trước khá ấn tượng với cô, nói không chừng Tần Nguyên thật đúng là quên người này là ai rồi.
Cô nhận ra Lăng Hiểu Huyên cũng nhận ra cô ấy không sống được bao
lâu.
Nhanh nhất là đêm nay, muộn nhất là ngày mai, cô ấy sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Tần Nguyên nỗ lực hồi tưởng ký ức kiếp trước.
Kiếp trước, hôm nay, cô không biết bị Hàn Khả Tâm tính kế, trời xui đất khiến cùng Hoắc tam gia làm một đêm phong tình.
Sau khi bị Hàn Khả Tâm chặn ở trong phòng, người chật vật, áo rách quần manh bị mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ, chửi rủa, hèn hạ, vũ nhục.
Cô không thể đứng vững trước mấy
lời dơ bẩn bôi nhọ của bọn họ, chật vật rời khỏi khách sạn, người đầy vết thương nên cô không về trường học.
Kế tiếp, Hàn Khả Tâm còn cố tình tuyên truyền để tất cả mọi người biết con riêng của Tần gia không biết kiểm điểm lăn lộn với đàn ông.
Sau này càng truyền càng thái quá, nói cô trở nên rất khủng bố.
Cô không có giấu Lăng Hiểu Huyên, thái độ giống như kiếp trước hai người ở chung vậy.
Lăng Hiểu Huyên biết thân phận Tần Nguyên, con riêng của Tần gia, thân phận xấu hổ ở nhà khẳng định có chút cảnh ngộ không muốn người biết.
Cô phong tình hất tóc quăn trên vai: “Không có gì chuyện gì không qua được, ăn cơm không? Hay là đi ăn chung đi, chị đang đói bụng đây.”
“Được thôi.”
Tần Nguyên nheo hai mắt lại, cười dịu dàng.
Lăng Hiểu Huyên chính là như vậy, cô là người rất có chừng mực, hiểu được một vừa hai phải, cho người ta lưu lại thể diện.
Hai nữ sinh phong tình đặc sắc đi trong vườn trường vô cùng hấp dẫn ánh mắt người khác.
Hai cô một người gợi cảm quyến rũ, một người trong thanh thuần lại lộ ra vũ mị, hai người sóng vai đi với nhau tạo thành một bức tranh cực kỳ xinh đẹp.
Lăng Hiểu Huyên thân là thế gia chi nữ, đã quen bị người khác chú ý, mắt cô nhìn thẳng cùng Tần Nguyên nói nói cười cười.
Tần Nguyên cũng đã sớm thoát thai hoán cốt, hiện giờ cô không hề bị mẹ con Hàn gia ảnh hưởng như kiếp trước mà sinh lòng đê hèn với một đám thiên chi kiêu tử chung quanh, cảm thấy bản thân không hợp nơi đây.
Lúc này, hai mắt cô mịt mờ đặt trên người Lăng Hiểu Huyên.
Lúc nãy vừa mới nhìn thấy Lăng Hiểu Huyên, Tần Nguyên đích xác không nhận ra đối phương.
Lúc ấy cô bị những thứ khác hấp dẫn lực chú ý.
Một khắc nhìn thấy Lăng Hiểu Huyên, lọt vào trong tầm mắt chính là toàn thân cô ấy bị sương mờ màu đỏ quấn quanh, nếu không nhìn kỹ thì ngũ quan đối phương cơ hồ đều bị sương màu đỏ bao phủ.
Nếu không phải thái độ Lăng Hiểu Huyên quen thuộc cùng với sự tồn tại của đối phương ở kiếp trước khá ấn tượng với cô, nói không chừng Tần Nguyên thật đúng là quên người này là ai rồi.
Cô nhận ra Lăng Hiểu Huyên cũng nhận ra cô ấy không sống được bao
lâu.
Nhanh nhất là đêm nay, muộn nhất là ngày mai, cô ấy sẽ chết bất đắc kỳ tử.
Tần Nguyên nỗ lực hồi tưởng ký ức kiếp trước.
Kiếp trước, hôm nay, cô không biết bị Hàn Khả Tâm tính kế, trời xui đất khiến cùng Hoắc tam gia làm một đêm phong tình.
Sau khi bị Hàn Khả Tâm chặn ở trong phòng, người chật vật, áo rách quần manh bị mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ, chửi rủa, hèn hạ, vũ nhục.
Cô không thể đứng vững trước mấy
lời dơ bẩn bôi nhọ của bọn họ, chật vật rời khỏi khách sạn, người đầy vết thương nên cô không về trường học.
Kế tiếp, Hàn Khả Tâm còn cố tình tuyên truyền để tất cả mọi người biết con riêng của Tần gia không biết kiểm điểm lăn lộn với đàn ông.
Sau này càng truyền càng thái quá, nói cô trở nên rất khủng bố.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- bình luận