Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi - Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
Chương trước- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi
Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
Tần Nguyên ôm tay, đuôi lông mày hơi nhướng lên, cười như không cười nhìn Hàn Khả Tâm hát tuồng một mình.
Đối phương là đang cảnh cáo cô, ba với anh trai không ở trong nước, cô không uy hiếp được Hàn Khả Tâm.
Đến nỗi câu nói kế tiếp, thuần túy là bôi đen cô, mấy cái tiểu xiếc này Tần Nguyên sớm đã nhìn thành thói quen.
Khóe môi Tần Nguyên nhếch lên thành một đường cong tà khí.
Cô duỗi tay đào đào lỗ tai, ánh mắt quét về phía Hàn Khả Tâm, giọng nói trào phúng không nên lời.
“Hàn Khả Tâm lỗ tai cô còn dùng được không vậy? Ai nói tôi lêu lổng, tôi quen bạn trai bình thường phát sinh từ tình cảm không ngừng với lễ cầm lòng không đậu, này cô cũng muốn quản à? Ba cũng mặc kệ tôi, cô thì tính là cái gì?!”
“Tần Nguyên!” Hàn Khả Tâm nheo hai mắt lại lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Nguyên.
Từ trước đến nay cô luôn bắt chẹt Tần Nguyên, hôm nay cô ta phản kích lại, cái này làm cho cô cảm thấy không ổn tí nào.
Hành lang khách sạn có không ít người lui tới vây xem.
Xem chuẩn thời cơ rồi, Hàn Khả Tâm mới đem nước bẩn hất lên người Tần Nguyên.
Nhưng không nghĩ tới, đối phương căn bản không trầm mặc giống lúc trước.
Sao Tần Nguyên lại không rõ ràng Hàn Khả Tâm tính kế thế nào, cô cầm lấy di động trên bàn, mở danh bạ ra tìm số của ba, mắt lạnh liếc Hàn Khả Tâm một cái.
“Hàn Khả Tâm, tôi không muốn lặp lại câu hồi nãy, cô muốn tự cút hay là để chính miệng ba tiễn cô một đoạn đường?”
Có một số việc, cô thật không ngại tố giác trước tiên.
Nếu cô không vui thì phải có người không vui theo.
Dù Hàn Khả Tâm không sống được bao lâu nữa, nhưng có thể cắm mấy đao trên người đối phương, cô cũng rất vui vẻ nha.
Hai mắt Hàn Khả Tâm nhìn qua thông tin hiện trên màn hình di động Tần Nguyên trên, cô cắn chặt răng: “Cô tự giải quyết cho tốt!”
Nói xong liền xoay người chật vật rời đi.
Cô muốn tìm mẹ hỏi rõ ràng, Tần Nguyên đến tột cùng biết cái gì, vì sao lại đột nhiên tự tin như vậy.
Đến tột cùng là đang lừa cô hay là thật sự bắt được nhược điểm gì rồi.
Hàn Khả Tâm rời đi, chó săn phía sau cũng đi xuống sân khấu theo.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Tần Nguyên.
Cô cũng không có chờ lâu, sửa sang lại quần áo rồi không chút nào lưu luyến rời khỏi khách sạn.
Hoắc tam gia phát bệnh trong đêm, đã được người Hoắc gia mang đi, cô lưu lại nơi này cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Công tử có thân phận quý trọng đỉnh cấp này có bệnh gì, cụ thể cô cũng không rõ ràng lắm.
Sở dĩ biết chuyện này là do khi Hoắc tam gia tế bái cô cùng con thì có ngẫu nhiên nhắc qua.
Đối phương vội vàng ra nước ngoài, một năm sau mới có thể trở về.
Kiếp trước một năm sau Tần Nguyên đã chết.
Một đời này tất cả những thứ thuộc về cô, bất luận kẻ nào cũng không được đụng vào, bao gồm ba của đứa con trong bụng cô.
Kiếp trước tình nghĩa Hoắc tam gia đối với cô và con, Tần Nguyên xem ở trong mắt từng chút một.
Muốn nói, hai bọn họ thật sự là có duyên không phận, cả đời ngắn ngủi chỉ có thể gặp mặt một lần.
Rõ ràng trải qua thế gian, chỉ có giữa vợ chồng mới có thể hưởng thụ đôn luân lại không nhớ rõ mặt lẫn nhau.
Bọn họ một người bị bỏ thuốc, một người say rượu, thật đúng là tuyệt phối.
Cho dù Hoắc tam gia không nhớ rõ mặt cô, chỉ cần muốn tra, bất luận để lại dấu vết nào đều có thể hoàn nguyên chân tướng.
Tất cả chân tướng rõ ràng, người đàn ông kia lấy thủ đoạn lôi đình đem hung thủ hại chết cô cùng ba, bức bách anh hai ra nước ngoài, anh ba mất tích không rõ vĩnh đọa địa ngục.
Đối phương có câu nói mà Tần Nguyên rất tán đồng.
Chết đối với kẻ thù mà nói chính là giải thoát, giữ lại mạng bọn họ, ngày ngày chịu dày vò mới là chân chính thống khổ tra tấn.
Tần Nguyên đi giữa lúc tờ mờ sáng, người đi đường thưa thớt.
Cô hồi tưởng ký ức gần trăm năm sau khi chết, hai tròng mắt óng ánh ảm đạm đáy mắt nổi lên vẻ trầm tịch.
Vì để trở về, cô nghiêm túc làm một cuộc giao dịch ở trong Điện Diêm La.
Cái giá để trọng sinh chính là mở thiên nhãn, lấy sát tục mệnh, rửa sạch hết thảy yêu ma quỷ quái trên thế gian.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- bình luận