Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi - Chương 55
Chương trước- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi
Chương 55
“Cút đi.”
“Vâng.”
Hoắc Khương đứng lên, mịt mờ quét về phía cách đó không xa Hoắc Chi nằm liệt trên mặt đất không đứng dậy nổi.
Trong mắt nổi lên quang mang tĩnh mịch.
Cô liên tiếp gây lỗi, chọc giận nhị gia, đêm nay là chạy trời không khỏi
nắng.
Hoắc Khương đi rồi, Hoắc Dịch Dung đi đến trước người Hoắc Chi.
Anh mang dép ở nhà dẫm đạp ở trên mặt Hoắc Chi, giống như đang đạp lên một miếng giẻ lau.
“Tiểu Chi, mặc kệ cô được ưu ái trong ám bộ thế nào, cũng mặc kệ năng lực cô phi phàm thế nào, nhớ kỹ cô vĩnh viễn là chó cuat Hoắc gia, nếu tôi muốn giết cô, cô cũng chỉ có thể tự sát, hiểu chưa?”
“Thuộc hạ ghi nhớ trong lòng.”
Mặt Hoắc Chi bị dẫm đến biến hình,
thanh âm mơ hồ không rõ.
Hai tròng mắt tràn ngập nước mắt nhìn lên người đàn ông trước mặt.
Đối phương không có mặc đồ đầy đủ, cô không dám nhìn loạn, ánh mắt cung kính khiêm tốn chăm chú nhìn người đàn ông giống như nhìn vị thần của cuộc đời này.
Hoắc tam gia là chủ tử của toàn bộ ám bộ, mà Hoắc nhị gia chính là đao phủ tàn nhẫn.
Sống chết của mọi người trong ám bộ đều nằm trên tay hai người này.
Thủ đoạn của nhị gia là hung tàn
nhất.
Nghĩ đến kết cục của người phạm sai lầm lúc trước, sự hãi đáy lòng Hoắc Chi càng mở rộng, thân thể không chịu khống chế mà phát run.
Khuôn mặt thanh tuấn Hoắc Dịch Dung cười nhạt, giọng điệu nhẹ nhàng: “Tôi thấy trí nhớ cô không tốt lắm, vẫn là nên khắc sâu một ít mới nhớ kỹ được.”
“Mặc cho Nhị gia xử trí.” Hoắc Chi không dám có bất luận hành động sai lầm nào.
Người ám bộ chính là vũ khí trong tay Hoắc gia, bọn họ không có tôn nghiêm, không có bản thân.
Chủ nhân muốn bọn họ sống, bọn họ sẽ sống.
Nếu chủ nhân muốn bọn họ chết, bọn họ chỉ có lựa chọn tự sát, tuyệt đối
không làm bất luận cái gì khó xử cho chủ tử.
“Vâng.”
Hoắc Khương đứng lên, mịt mờ quét về phía cách đó không xa Hoắc Chi nằm liệt trên mặt đất không đứng dậy nổi.
Trong mắt nổi lên quang mang tĩnh mịch.
Cô liên tiếp gây lỗi, chọc giận nhị gia, đêm nay là chạy trời không khỏi
nắng.
Hoắc Khương đi rồi, Hoắc Dịch Dung đi đến trước người Hoắc Chi.
Anh mang dép ở nhà dẫm đạp ở trên mặt Hoắc Chi, giống như đang đạp lên một miếng giẻ lau.
“Tiểu Chi, mặc kệ cô được ưu ái trong ám bộ thế nào, cũng mặc kệ năng lực cô phi phàm thế nào, nhớ kỹ cô vĩnh viễn là chó cuat Hoắc gia, nếu tôi muốn giết cô, cô cũng chỉ có thể tự sát, hiểu chưa?”
“Thuộc hạ ghi nhớ trong lòng.”
Mặt Hoắc Chi bị dẫm đến biến hình,
thanh âm mơ hồ không rõ.
Hai tròng mắt tràn ngập nước mắt nhìn lên người đàn ông trước mặt.
Đối phương không có mặc đồ đầy đủ, cô không dám nhìn loạn, ánh mắt cung kính khiêm tốn chăm chú nhìn người đàn ông giống như nhìn vị thần của cuộc đời này.
Hoắc tam gia là chủ tử của toàn bộ ám bộ, mà Hoắc nhị gia chính là đao phủ tàn nhẫn.
Sống chết của mọi người trong ám bộ đều nằm trên tay hai người này.
Thủ đoạn của nhị gia là hung tàn
nhất.
Nghĩ đến kết cục của người phạm sai lầm lúc trước, sự hãi đáy lòng Hoắc Chi càng mở rộng, thân thể không chịu khống chế mà phát run.
Khuôn mặt thanh tuấn Hoắc Dịch Dung cười nhạt, giọng điệu nhẹ nhàng: “Tôi thấy trí nhớ cô không tốt lắm, vẫn là nên khắc sâu một ít mới nhớ kỹ được.”
“Mặc cho Nhị gia xử trí.” Hoắc Chi không dám có bất luận hành động sai lầm nào.
Người ám bộ chính là vũ khí trong tay Hoắc gia, bọn họ không có tôn nghiêm, không có bản thân.
Chủ nhân muốn bọn họ sống, bọn họ sẽ sống.
Nếu chủ nhân muốn bọn họ chết, bọn họ chỉ có lựa chọn tự sát, tuyệt đối
không làm bất luận cái gì khó xử cho chủ tử.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- bình luận