Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi - Chương 35
Chương trước- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi
Chương 35
“A Phong….”
“Nói bao nhiêu lần rồi, đừng có kêu tôi như vậy!”
Anh nhìn chằm chằm mặt Hàn Nhàn làm bộ làm tịch, dung nhan lưu manh tràn đầy không kiên nhẫn: “Về sau chuyện của Nguyên Nguyên không cần dì nhúng tay, lần này ba với anh hai đi công tác đã nói qua, Nguyên Nguyên ở cái nhà này không cần người nào thuyết giáo. Là bất luận kẻ nào, thậm chí bao gồm cả tôi và anh hai.”
Một câu cuối cùng, Tần Phong tăng thêm ngữ khí.
Nói cho hết lời, anh nhanh chóng lui về phía sau hai bước, làm ra tư thái không quan hệ không thân với bà.
Thật là mất hứng!
Một năm qua, thật vất vả mới có được cơ hội thân cận với em gái, thế nhưng lại bị Hàn Nhàn phá hư.
Sắc mặt Tần Phong âm trầm đến cực điểm, mặc cho ai cũng nhìn ra được anh khó chịu.
Nhu nhược ủy khuất trên mặt Hàn Nhàn thiếu chút nữa không giữ được:
“Con nói vậy là có ý gì? Lão Tần sao có thể nói như vậy!”
“Nếu không tin, có thể gọi điện thoại tự mình hỏi ba tôi đi.”
Tần Phong âm thầm mắt trợn trắng, anh lười lặp lại.
Hàn Nhàn quên ngụy trang bộ dáng thâm chịu đả kích yếu ớt, bà hạ mi, đáy mắt giấu giếm kinh hoảng vô hạn.
Từ khi Tần Nguyên vào cửa Tần gia, tất cả những chuyện có liên quan đến cô ta đều do bà phụ trách bao gồm câu thông quan hệ giữa Tần Nguyên cùng ba cha con Tần gia.
Đúng là bởi vì như vậy mới để Hàn Nhàn có cơ hội châm ngòi ly gián.
Bà quá rõ ràng tầm quan trọng của Tần Nguyên với ba cha con Tần gia.
Từ khi Tần Nguyên trở lại Tần gia được đến 20% cổ phần Tập đoàn Tần thị có thể thấy được cô được ba cha con Tần gia yêu thích thế nào.
Vi cái gì hiện tại không cho bà nhúng tay vào chuyện Tần Nguyên nữa, chẳng lẽ là bị phát hiện cái gì rồi sao.
Hàn Nhàn rũ mắt, hồi tưởng những chuyện trong một năm nay.
Lúc Tần Nguyên trở về Tần gia chưa
bao giờ chính thức công khai, tất cả mọi người cho rằng cô là đứa con riêng không lên nổi mặt bàn.
Tần gia sở dĩ không công khai thân phận Tần Nguyên cũng là do bà làm.
Bà cố ý thổi gió bên tai Tần Nguyên, nói cho cô biết một khi công khai sẽ phải chịu đủ loại hậu quả cùng phiền toái.
Sau khi công khai tất cả mọi người sẽ biết, cô xuất thân ờ khu dân nghèo Tây Thành chướng khí mù mịt, mọi người sẽ nghi kỵ thân phận của cô, sẽ đào bỏ’i những chuyện bất kham cô đã trải qua, như thế sẽ ảnh hưởng đến ích lợi Tập đoàn Tần thị.
Tài sản mà Tần gia nhiều năm qua đau khổ kinh doanh hết thảy sẽ xuống dốc không phanh.
“Nói bao nhiêu lần rồi, đừng có kêu tôi như vậy!”
Anh nhìn chằm chằm mặt Hàn Nhàn làm bộ làm tịch, dung nhan lưu manh tràn đầy không kiên nhẫn: “Về sau chuyện của Nguyên Nguyên không cần dì nhúng tay, lần này ba với anh hai đi công tác đã nói qua, Nguyên Nguyên ở cái nhà này không cần người nào thuyết giáo. Là bất luận kẻ nào, thậm chí bao gồm cả tôi và anh hai.”
Một câu cuối cùng, Tần Phong tăng thêm ngữ khí.
Nói cho hết lời, anh nhanh chóng lui về phía sau hai bước, làm ra tư thái không quan hệ không thân với bà.
Thật là mất hứng!
Một năm qua, thật vất vả mới có được cơ hội thân cận với em gái, thế nhưng lại bị Hàn Nhàn phá hư.
Sắc mặt Tần Phong âm trầm đến cực điểm, mặc cho ai cũng nhìn ra được anh khó chịu.
Nhu nhược ủy khuất trên mặt Hàn Nhàn thiếu chút nữa không giữ được:
“Con nói vậy là có ý gì? Lão Tần sao có thể nói như vậy!”
“Nếu không tin, có thể gọi điện thoại tự mình hỏi ba tôi đi.”
Tần Phong âm thầm mắt trợn trắng, anh lười lặp lại.
Hàn Nhàn quên ngụy trang bộ dáng thâm chịu đả kích yếu ớt, bà hạ mi, đáy mắt giấu giếm kinh hoảng vô hạn.
Từ khi Tần Nguyên vào cửa Tần gia, tất cả những chuyện có liên quan đến cô ta đều do bà phụ trách bao gồm câu thông quan hệ giữa Tần Nguyên cùng ba cha con Tần gia.
Đúng là bởi vì như vậy mới để Hàn Nhàn có cơ hội châm ngòi ly gián.
Bà quá rõ ràng tầm quan trọng của Tần Nguyên với ba cha con Tần gia.
Từ khi Tần Nguyên trở lại Tần gia được đến 20% cổ phần Tập đoàn Tần thị có thể thấy được cô được ba cha con Tần gia yêu thích thế nào.
Vi cái gì hiện tại không cho bà nhúng tay vào chuyện Tần Nguyên nữa, chẳng lẽ là bị phát hiện cái gì rồi sao.
Hàn Nhàn rũ mắt, hồi tưởng những chuyện trong một năm nay.
Lúc Tần Nguyên trở về Tần gia chưa
bao giờ chính thức công khai, tất cả mọi người cho rằng cô là đứa con riêng không lên nổi mặt bàn.
Tần gia sở dĩ không công khai thân phận Tần Nguyên cũng là do bà làm.
Bà cố ý thổi gió bên tai Tần Nguyên, nói cho cô biết một khi công khai sẽ phải chịu đủ loại hậu quả cùng phiền toái.
Sau khi công khai tất cả mọi người sẽ biết, cô xuất thân ờ khu dân nghèo Tây Thành chướng khí mù mịt, mọi người sẽ nghi kỵ thân phận của cô, sẽ đào bỏ’i những chuyện bất kham cô đã trải qua, như thế sẽ ảnh hưởng đến ích lợi Tập đoàn Tần thị.
Tài sản mà Tần gia nhiều năm qua đau khổ kinh doanh hết thảy sẽ xuống dốc không phanh.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- bình luận