Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi - Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
Chương trước- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi
Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
Kiếp trước, Tần Nguyên thật sự quá ngốc.
Bốn tháng không tới tháng nhưng theo thói quen tưởng khi còn nhỏ dinh dưỡng không đủ nên nội tiết hỗn loạn mà ra.
Rốt cuộc nửa năm không có tới một lần, cô cũng không để ý quá.
Bụng dưới to lên thì cô lại nghĩ là do không tập thể dục lại không biết là mang thai.
Cô sơ ý không phát hiện vấn đề mà bởi vì một tô canh cá mà bị mẹ kế chị kế phát hiện.
Sau khi hai mẹ con kia xác định cô có thai liền thiết kế hãm hại cô, hao tổn tâm cơ đưa cô vào ngục.
Ở dưới hoàn cảnh bị người có tâm sắp xếp, dù Tần Nguyên có thân thủ tốt thì ở trong ngục cũng ăn hết khổ.
Trong một lần quần ẩu, cô bị người công kích vào bụng, đau đến sắp chết.
Trên người xuất huyết nhiều, huyết chảy đầy đất, hai mắt cô đau đớn.
Sinh non cộng thêm khó sinh, đứa trẻ bị mổ ra trước thời gian.
Đứa nhỏ hơn bốn tháng đã thành hình, cậu bé đi vào đời này còn chưa mở hai mắt, như mèo con suy yếu khóc rồi vĩnh viễn rời khỏi nhân thế.
Tần Nguyên ngồi ở trên giường, gắt gao nắm lấy chăn gấm dưới thân, hai mắt cô đỏ bừng, trong mắt hiện lên sát ý âm lãnh thị huyết.
Đó là con cô, là thịt từ trên người cô rơi xuống.
Dù không biết ba ruột là ai, cô cũng không cách nào tiếp thu con cô cứ như vậy mà rời đi.
Cô tự trách, thống khổ, hối hận, mỗi ngày đều mơ màng hồ đồ.
Thẳng đến cô phát hiện cô mất con là bởi vì mẹ cùng chị kế thiết kế, cô điên cuồng, không màng tất cả liều mạng cùng các cô.
Nhưng mà chung quy vẫn là kém hơn.
Thanh danh hỗn độn dơ bẩn của cô đã sớm truyền ra xa, không có người nào tin tưởng cô, cô bị hai mẹ con kia coi người bệnh tâm thần đưa vào bệnh viện.
Cuối cùng, cô là chết ở trong tay mẹ con Hàn Nhàn, Hàn vừa ý.
Một ống thuốc trực tiếp đưa cô xuống địa ngục.
Trước khi chết, hai mẹ con kia trên cao nhìn xuống cô, cười nhạo cô không biết lượng sức.
Lấy giọng điệu vui đùa báo cho cô rất nhiều việc xấu xa dơ bẩn, bao gồm thân phận ba ruột đứa trẻ trong bụng cô.
Hoắc gia, danh môn vọng tộc trăm năm, nội tình thâm hậu, thực lực cường hãn.
Gia tộc chấp chưởng quyền cùng thế nhiều năm, đến nay thống lĩnh tứ đại gia tộc Kinh Thành, sáu đại thế gia.
Đó là tồn tại cách Tần Nguyên, thậm chí toàn bộ Tần gia đều là xa xôi không thể với tới.
Thân phận ba đứa trẻ thật sự quá quý trọng.
Hoắc tam gia, công tử quyền quý đỉnh cấp Kinh Thành.
Trước khi chết, lòng Tần Nguyên tràn đầy chua xót nghĩ có lẽ cả đời người đàn ông kia cũng sẽ không biết, anh ấy thiếu chút nữa đã có con.
Sau khi chết, cô lấy linh hồn không tiêu tan, nhìn thấy người đàn ông kia vì cô làm hết thảy.
Hoắc gia, chung quy là quyền quý thông thiên, trên đời này không chuyện có thể giấu được họ.
Sau khi Tần Nguyên cùng Hoắc tam gia xuân phong nhất độ, bởi vì thân thể đối phương suy yếu nên được gia tộc suốt đêm đưa đến nước ngoài trị liệu, một năm sau trở về.
Khi đối phương về nước, chuyện thứ nhất chính là huỷ diệt Tần gia.
Nghĩ đến người ba chết trước cô, còn có anh hai mất tích không rõ, Tần Nguyên hung hăng nhắm lại hai mắt điên cuồng cùng thù hận.
Có chút chuyện phải tính từ từ, cô không thể gấp.
Một lát sau, Tần Nguyên mở hai tròng mắt, khôi phục một chút lý trí.
Không qua bao lâu, chị kế sẽ mang theo đám bạn thân vọt vào tới xem chuyện chê cười của cô, truyền ra thanh danh bại hoại của cô.
Bắt đầu từ ngày này, cô sẽ là vết nhơ Tần gia, trở thành trò cười của người thượng lưu cùng khách quán rượu.
Tần Nguyên kéo thân thể đau nhức, cầm lấy quần áo nhăn nhó một bên, lấy tốc độ thong thả trầm ổn mặc lên người.
Kiếp trước Tần Nguyên vẫn luôn không rõ vì sao Hàn Nhàn, Hàn Khả Tâm lại hận cô như vậy.
Trở lại Tần gia, cô chưa bao giờ gây trở ngại với ngày tháng phú quý của bọn họ.
Đến trước khi chết mới biết được mẹ kế Hàn Nhàn cùng bác hai cấu kết với nhau, cô mới hiểu được là bọn họ quá tham lam, muốn bá chiếm sản nghiệp lớn của Tần gia.
Bốn tháng không tới tháng nhưng theo thói quen tưởng khi còn nhỏ dinh dưỡng không đủ nên nội tiết hỗn loạn mà ra.
Rốt cuộc nửa năm không có tới một lần, cô cũng không để ý quá.
Bụng dưới to lên thì cô lại nghĩ là do không tập thể dục lại không biết là mang thai.
Cô sơ ý không phát hiện vấn đề mà bởi vì một tô canh cá mà bị mẹ kế chị kế phát hiện.
Sau khi hai mẹ con kia xác định cô có thai liền thiết kế hãm hại cô, hao tổn tâm cơ đưa cô vào ngục.
Ở dưới hoàn cảnh bị người có tâm sắp xếp, dù Tần Nguyên có thân thủ tốt thì ở trong ngục cũng ăn hết khổ.
Trong một lần quần ẩu, cô bị người công kích vào bụng, đau đến sắp chết.
Trên người xuất huyết nhiều, huyết chảy đầy đất, hai mắt cô đau đớn.
Sinh non cộng thêm khó sinh, đứa trẻ bị mổ ra trước thời gian.
Đứa nhỏ hơn bốn tháng đã thành hình, cậu bé đi vào đời này còn chưa mở hai mắt, như mèo con suy yếu khóc rồi vĩnh viễn rời khỏi nhân thế.
Tần Nguyên ngồi ở trên giường, gắt gao nắm lấy chăn gấm dưới thân, hai mắt cô đỏ bừng, trong mắt hiện lên sát ý âm lãnh thị huyết.
Đó là con cô, là thịt từ trên người cô rơi xuống.
Dù không biết ba ruột là ai, cô cũng không cách nào tiếp thu con cô cứ như vậy mà rời đi.
Cô tự trách, thống khổ, hối hận, mỗi ngày đều mơ màng hồ đồ.
Thẳng đến cô phát hiện cô mất con là bởi vì mẹ cùng chị kế thiết kế, cô điên cuồng, không màng tất cả liều mạng cùng các cô.
Nhưng mà chung quy vẫn là kém hơn.
Thanh danh hỗn độn dơ bẩn của cô đã sớm truyền ra xa, không có người nào tin tưởng cô, cô bị hai mẹ con kia coi người bệnh tâm thần đưa vào bệnh viện.
Cuối cùng, cô là chết ở trong tay mẹ con Hàn Nhàn, Hàn vừa ý.
Một ống thuốc trực tiếp đưa cô xuống địa ngục.
Trước khi chết, hai mẹ con kia trên cao nhìn xuống cô, cười nhạo cô không biết lượng sức.
Lấy giọng điệu vui đùa báo cho cô rất nhiều việc xấu xa dơ bẩn, bao gồm thân phận ba ruột đứa trẻ trong bụng cô.
Hoắc gia, danh môn vọng tộc trăm năm, nội tình thâm hậu, thực lực cường hãn.
Gia tộc chấp chưởng quyền cùng thế nhiều năm, đến nay thống lĩnh tứ đại gia tộc Kinh Thành, sáu đại thế gia.
Đó là tồn tại cách Tần Nguyên, thậm chí toàn bộ Tần gia đều là xa xôi không thể với tới.
Thân phận ba đứa trẻ thật sự quá quý trọng.
Hoắc tam gia, công tử quyền quý đỉnh cấp Kinh Thành.
Trước khi chết, lòng Tần Nguyên tràn đầy chua xót nghĩ có lẽ cả đời người đàn ông kia cũng sẽ không biết, anh ấy thiếu chút nữa đã có con.
Sau khi chết, cô lấy linh hồn không tiêu tan, nhìn thấy người đàn ông kia vì cô làm hết thảy.
Hoắc gia, chung quy là quyền quý thông thiên, trên đời này không chuyện có thể giấu được họ.
Sau khi Tần Nguyên cùng Hoắc tam gia xuân phong nhất độ, bởi vì thân thể đối phương suy yếu nên được gia tộc suốt đêm đưa đến nước ngoài trị liệu, một năm sau trở về.
Khi đối phương về nước, chuyện thứ nhất chính là huỷ diệt Tần gia.
Nghĩ đến người ba chết trước cô, còn có anh hai mất tích không rõ, Tần Nguyên hung hăng nhắm lại hai mắt điên cuồng cùng thù hận.
Có chút chuyện phải tính từ từ, cô không thể gấp.
Một lát sau, Tần Nguyên mở hai tròng mắt, khôi phục một chút lý trí.
Không qua bao lâu, chị kế sẽ mang theo đám bạn thân vọt vào tới xem chuyện chê cười của cô, truyền ra thanh danh bại hoại của cô.
Bắt đầu từ ngày này, cô sẽ là vết nhơ Tần gia, trở thành trò cười của người thượng lưu cùng khách quán rượu.
Tần Nguyên kéo thân thể đau nhức, cầm lấy quần áo nhăn nhó một bên, lấy tốc độ thong thả trầm ổn mặc lên người.
Kiếp trước Tần Nguyên vẫn luôn không rõ vì sao Hàn Nhàn, Hàn Khả Tâm lại hận cô như vậy.
Trở lại Tần gia, cô chưa bao giờ gây trở ngại với ngày tháng phú quý của bọn họ.
Đến trước khi chết mới biết được mẹ kế Hàn Nhàn cùng bác hai cấu kết với nhau, cô mới hiểu được là bọn họ quá tham lam, muốn bá chiếm sản nghiệp lớn của Tần gia.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- bình luận