Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi - Chương 73: Chương 73
Chương trước- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi
Chương 73: Chương 73
Hoắc Dịch Dung vững vàng nhìn chằm chằm video cay mắt trong dí động.
Ánh mắt anh minh minh diệt diệt, trong mắt đã có gió lốc, ngũ quan ở dưới ánh sáng trong phòng làm việc như Tu La trên đời.
Người đàn ông ngẩng đầu, lộ ra một đôi mắt đen sâu thẳm đến cực điểm: “Video giám sát ở khách sạn đêm đó còn không?”
Hoắc Khương: “Còn, bất quá khúc Tam gia vào phòng là một đoạn trống, theo dõi bị trục trặc.
”
Ngón tay Hoắc Dịch Dung điểm lên bàn làm việc, thanh âm gõ thanh thúy, không khí trong phòng quỷ quyệt áp lực thấp.
Qua không biết bao lâu, trong phòng lạl vang lên tiếng cười lạnh âm trầm.
“Khách sạn Hoàng Đình là sản nghiệp Tô gia, sao có thể trùng hợp thiết bị theo dõi đêm đó xảy ra vấn đề!”
Hoắc Dịch Dung tiếng nói âm lãnh hung ác, rõ ràng là tức giận đến mức tận cùng.
Hoắc Khương tự nhiên rõ ràng khách sạn Hoàng Đình là sản nghiệp Tô gia.
Đêm Tam gia xảy ra là lúc gặp người Tô gia thương nghị hôn sự của Nhị gia cùng Tô Tĩnh Thư Tô gia ở khách sạn.
Anh mím môi, thẳng tanh thành khẩn nói: “Nhị gia, việc này có chỗ kì quái.
”
Hoắc Dịch Dung gợi lên độ cung tà khí, thầm nghĩ tự nhiên là có chỗ kì quái.
Ban ngày bác sĩ Trần lấy máu Hàn Khả Tâm, kết quả kiểm tra ra người phụ nữ kia quả nhiên mang thai.
Nhưng không phải dòng dõi Hoắc gia bọn họ.
Hàn Khả Tâm mang thai nửa tháng, Hoắc Vân Giao cùng cô phát sinh quan hệ không đủ mười ngày, đứa bé là của ai đã rõ như ban ngày.
“Nếu tôi nhớ rõ không tồi thì đêm đó là Hoắc Chi tự mình đi đón Tam đệ phải không?”
Hoắc Dịch Dung nheo hai mắt lại, trong mắt lập loè tinh quang.
“Vâng, đêm đỏ Hoắc Chi nhận được tin tức, tự mình dẫn người đi đón Tam gia.
”
“Đem cô ta tới đây, ngay bây giờ.
”
“Vâng, nhị gia!”
Hoắc Khương xoay người chuẩn bị rời đi liền bị gọi lại.
“Từ từ.
”
Hoắc Dịch Dung nhìn chằm chằm video trong di động, Hàn Khả Tâm quỳ trên mặt đất tùy ý để Dung Kính làm bậy, nhìn mấy thứ này, trong mắt thâm thúy hiện lên một tia sát ý.
Anh nâng tay lên, chỉ vào người đàn ông trong video, phân phó nói: “Mang thằng nhãi này đến đây cho tôi.
”
Nửa giờ sau.
Hoắc Chi người đầy máu me chật vật bị người mang vào phòng làm việc của Hoắc
Dịch Dung.
Hình Phạt Đường Hoắc gia, mặc cho ai đi vào dù không chết cũng bị lột mất một lớp da.
Hoắc Chi ở bên trong một ngày một đêm, sớm bị tra tấn không ra hình người.
Cũng may còn lưu lại được một hơi tàn.
.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- bình luận