Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi - Chương 13
Chương trước- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi
Chương 13
Cô lôi kéo cánh tay Tần Nguyên, bước nhanh đi vào nhà ăn chỗ để cà chua hầm thịt bò nạm.
Tần Nguyên người này nhìn như quạnh quẽ lại rất là trường tình, thích ăn nhất cà chua hầm thịt bò nạm.
Trong mấy tháng Lăng Hiểu Huyên
quen biết cô, chỉ cần cùng đối phương ăn cơm, đều sẽ thấy trên bàn có cà chua hầm thịt bò nạm.
Có thể thấy được cô rất thích ăn món này.
Nghe thấy cà chua hầm thịt bò nạm, hai mắt Tần Nguyên hơi lóe tia âm u rồi lại thực nhanh như không có chuyện gì, khóe môi nhếch lên.
“Được.”
Kiếp trước Tần gia xảy ra chuyện, đến khi Tần Nguyên chết đều chưa có ăn lại món này.
Hiện giờ, thực sự có chút suy nghĩ.
Cà chua hầm thịt bò nạm, món này đối với Tần Nguyên mà nói, ở kiếp trước trước 18 tuổi là bóng ma của cô.
Từ khi được khu dân nghèo đón về Tần gia đến một khắc khi chết kia, món này thành chấp niệm của cô.
Tây thành, Kinh Thành, tam giáo cửu lưu chiếm đa số, phần lớn là đồ đệ bỏ mạng, trộm đoạt lừa gạt đều là chuyện thường.
Dù cô ở cô nhi viện thì những đứa nhỏ ở đó cũng đều hung tàn.
Khi còn nhỏ Tần Nguyên gầy như khỉ, vĩnh viễn ăn không đủ no, mặc không
Theo tuổi lớn một chút, hiểu được đạo lý cá lớn nuốt cá bé, cô bắt đầu phản kháng, học xong các tật xấu ở Tây Thành để sinh tồn, vì để lấp đầy bụng để tồn tại.
Tần Nguyên vĩnh viễn nhớ rõ, thảm kịch mà năm cô bảy tuổi đã trải qua.
Cô nhi viện có một người bảo mẫu nam là thân thích của viện trưởng, đối phương phụ trách trông giữ các đứa trẻ ở cô nhi viện rất nhiều đứa nhỏ sợ anh ta.
Ngày hè người đàn ông đó mặc áo ngắn tay, lộ ra hình xăm Thanh Long
bên trái Bạch Hổ bên phải, mở rộng áo ra còn thấy trước ngực càng là một mảnh xăm mình đen nghìn nghịt.
Nếu đứa trẻ nào ở cô nhi viện chọc anh không vui thì sẽ nhận được một trận hành hung.
Đối phương phần lớn là ra tay với con trai, rất ít khi đánh con gái.
Phát giác được hiện tượng này, Tần Nguyên mang theo tâm lý may mắn trêu chọc đối phương.
Mỗi năm cô nhi viện nhận được tiền tài vật tư ở trên cùng với tư nhân, xí nghiệp tới quyên góp, mấy thứ này phần lớn đều vào tay viện trưởng
cùng nhân viên công tác cô nhi viện.
Tần Nguyên người này nhìn như quạnh quẽ lại rất là trường tình, thích ăn nhất cà chua hầm thịt bò nạm.
Trong mấy tháng Lăng Hiểu Huyên
quen biết cô, chỉ cần cùng đối phương ăn cơm, đều sẽ thấy trên bàn có cà chua hầm thịt bò nạm.
Có thể thấy được cô rất thích ăn món này.
Nghe thấy cà chua hầm thịt bò nạm, hai mắt Tần Nguyên hơi lóe tia âm u rồi lại thực nhanh như không có chuyện gì, khóe môi nhếch lên.
“Được.”
Kiếp trước Tần gia xảy ra chuyện, đến khi Tần Nguyên chết đều chưa có ăn lại món này.
Hiện giờ, thực sự có chút suy nghĩ.
Cà chua hầm thịt bò nạm, món này đối với Tần Nguyên mà nói, ở kiếp trước trước 18 tuổi là bóng ma của cô.
Từ khi được khu dân nghèo đón về Tần gia đến một khắc khi chết kia, món này thành chấp niệm của cô.
Tây thành, Kinh Thành, tam giáo cửu lưu chiếm đa số, phần lớn là đồ đệ bỏ mạng, trộm đoạt lừa gạt đều là chuyện thường.
Dù cô ở cô nhi viện thì những đứa nhỏ ở đó cũng đều hung tàn.
Khi còn nhỏ Tần Nguyên gầy như khỉ, vĩnh viễn ăn không đủ no, mặc không
Theo tuổi lớn một chút, hiểu được đạo lý cá lớn nuốt cá bé, cô bắt đầu phản kháng, học xong các tật xấu ở Tây Thành để sinh tồn, vì để lấp đầy bụng để tồn tại.
Tần Nguyên vĩnh viễn nhớ rõ, thảm kịch mà năm cô bảy tuổi đã trải qua.
Cô nhi viện có một người bảo mẫu nam là thân thích của viện trưởng, đối phương phụ trách trông giữ các đứa trẻ ở cô nhi viện rất nhiều đứa nhỏ sợ anh ta.
Ngày hè người đàn ông đó mặc áo ngắn tay, lộ ra hình xăm Thanh Long
bên trái Bạch Hổ bên phải, mở rộng áo ra còn thấy trước ngực càng là một mảnh xăm mình đen nghìn nghịt.
Nếu đứa trẻ nào ở cô nhi viện chọc anh không vui thì sẽ nhận được một trận hành hung.
Đối phương phần lớn là ra tay với con trai, rất ít khi đánh con gái.
Phát giác được hiện tượng này, Tần Nguyên mang theo tâm lý may mắn trêu chọc đối phương.
Mỗi năm cô nhi viện nhận được tiền tài vật tư ở trên cùng với tư nhân, xí nghiệp tới quyên góp, mấy thứ này phần lớn đều vào tay viện trưởng
cùng nhân viên công tác cô nhi viện.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Xin lỗi, anh đến chậm rồi
- Chương 2: Hoắc tam gia sát phạt quyết đoán
- Chương 3: Cô bò ra từ địa ngục
- Chương 4: Người đàn ông của tôi chướng mắt cô
- Chương 5: Chó nhà ai sủa vậy, sủa thật vui
- Chương 6: Cái giá của trọng sinh, lấy sát tục mệnh
- Chương 7: Cô gái, bói một quẻ không?
- Chương 8: Cầu vượt Thông Sát, chỉ điểm bến mê
- Chương 9: Quân tử không đoạt đồ người khác thích
- Chương 10: Lục đại thế gia, học tỷ Lăng Hiểu Huyên
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: Chương 69
- Chương 70: Chương 70
- Chương 71: Chương 71
- Chương 72: Chương 72
- Chương 73: Chương 73
- Chương 74: Chương 74
- Chương 75: Chương 75
- Chương 76: Chương 76
- Chương 77: Chương 77
- Chương 78: Chương 78
- Chương 79: Chương 79
- Chương 80: Chương 80
- bình luận