Phù Dao Hoàng Hậu - Quyển 08 - Chương 50
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phù Dao Hoàng Hậu
Quyển 08 - Chương 50
"Ngươi tới đây có việc gì?" Phía cuối cầu thang dài, một lão giả mặc áo trường bào màu xanh bay tới, phong thái ung dung kỳ ảo, liếc mắt tra hỏi.
Mạnh Phù Dao ngẩng cao đầu, chân không ngừng bước, bình thản hỏi lại: "Các hạ là Điện chủ sao?"
Lão giả ngạo mạn đáp: "Bổn tọa là Thất Trưởng lão, trông coi bộ Dạ Xoa."
"Chưa từng nghe qua." Mạnh Phù Dao thản nhiên đáp trả, tiếp tục đi về phía trước.
"Dừng lại." Thất Trưởng lão đó phẩy tay áo quát lớn, sắc mặt tối sầm lại, "Thần điện của ta để cho ngươi vào đã là phá lệ rồi, sao ngươi có thể không hiểu quy tắc như vậy được, dám tiến thẳng vào giáo tông đại điện của ta!"
"Quy định hàng trăm năm của Trường Thanh Thần điện." Mạnh Phù Dao đứng dưới lão giả hai bậc, ngẩng đầu lên, ánh mắt như tia chớp nhìn lại, như thể nàng đang ở trên cao nhìn xuống, "Kẻ xông vào tứ đại cảnh, đều là khách quý của Thần điện, đồng thời sẽ được Điện chủ giúp đỡ, lẽ nào bao nhiêu năm như vậy không có ai xông vào tứ đại cảnh, nên quý điện đã quên mất quy định này sao? Hoặc nói cách khác, lẽ nào thái độ thế này là nghi lễ Thần điện chào đón khách quý?"
Thất Trưởng lão vô cùng tức giận, nghiêm nghị đáp: "Ngươi thì là khách quý gì chứ, yêu nữ này..."
"Thất Trưởng lão." Đột nhiên một giọng nói bình thản truyền tới, nghe không ra tuổi tác, cũng nghe không đoán ra được tâm trạng, càng không nghe được rốt cuộc nó phát ra từ nơi nào, dường như gần ngay bên tai mà cũng như ở một nơi rất xa. Giọng nói đó không hề cao, cũng không uy nghi, nhưng Thất Trưởng lão lại im lặng không nói gì nữa, cúi người lui về phía sau. Mạnh Phù Dao nhìn về phía đại điện, ánh mắt hết sức bình tĩnh, hất cằm lộ rõ vẻ kiên định, trong bóng của ánh đèn màu xanh giống như một cây ngọc đao tú tệ mà thanh mảnh.
Phía trên đại điện, trong bóng tối từ từ xuất hiện một bóng dáng mặc trường bào màu vàng, nguời đó xuất hiện vô cùng kỳ ảo, không hề thấy hình bóng cũng không hề có bước chân di chuyển, giống như ngay từ ban đầu đã ở chỗ đó rồi sau đó khi bóng tối bị xua đi thì bóng dáng đó hiện ra như một vị thần giáng thế.
"Mạnh Phù Dao, lần này tới có việc gì?" Thật là biết giả ngốc đó, ta bị các ngươi đuổi giết không biết bao nhiêu lần rồi còn hỏi ta tới đây có việc gì? Mạnh Phù Dao mỉm cười khinh bỉ, lớn tiếng nói: "Tới xin Điện chủ thực hiện lời hứa".
Cả Thần điện bỗng trầm xuống, trong không khí trầm mặc đó sát khí có vẻ vơi đi phần nào, không biết từ đâu đó phát ra âm thanh rất nhỏ, dường như có cả âm nhạc kỳ điệu bay bổng trong không trung. Khuôn mặt của Trường Thanh Điện chủ ẩn trong bóng tối, đeo mặt nạ hoàng kim, trường bào màu kim viền đen, ánh mắt còn bình thản hơn cả nàng. Ông ta nhìn nàng hồi lâu, ánh mắt đó không giống như đang nhìn kẻ thù cũng không giống như đang nhìn người lạ, mà giống như đang nhìn thấy thứ mà mình vô cùng kinh tởm, dù đã cố gắng gột bỏ nhưng không thể làm gì được, đành để mặc nó xuất hiện trước mặt mình vậy.
Một lúc sau ông ta bình thản nói: "Ngươi có yêu cầu gì?"
Mạnh Phù Dao nhếch đôi mày lên, nàng đã thắng cược. Thần thánh quả nhiên vẫn ưa thể diện lắm. Nàng đặt cược vào mấy vị thần hay lấy việc duy trì tôn nghiêm làm đầu, rằng họ sẽ không dễ dàng phá vỡ quy tắc mấy trăm năm trước mặt nhiều người, nên nàng thản nhiên đi vào, yêu cầu Điện chủ thực hiện lời hứa trước mặt nhiều người, ông già đó cũng chỉ có thể đồng ý trước mà thôi. Quan trọng hơn nữa là, trong khoảng không tối đen phía trên Thần điện, sau lưng Trường Thanh Điện chủ bỗng xuất hiện một cái đầu trọc trơn nhẵn sáng bóng như vỏ trứng gà, đang cười tít mắt nhìn nàng như thể nhìn con dâu vậy, đó chính là Lôi Động, người từng muốn dạy bảo nàng lại bị nàng dùng hai ba kích đánh lui, cuối cùng lại nên tình bằng hữu. Bên cạnh lão còn có một phụ nữ trung niên y phục màu xanh lơ, dung mạo nhẹ nhàng, sắc mặt như tuyết, nhìn ánh mắt của bà ấy không thân thiết, vui vẻ như Lôi lão đầu mà có chút gì đó không hài lòng. Vị tiền bối này nàng chưa gặp bao giờ, nhưng dựa vào cảm giác nàng nghĩ chắc đó là Tiên y Cốc Nhất Điệp - sư phụ của Tông Việt, có giao tình với lão chim lửa.
Nghĩ tới Tông Việt, nàng lập tức cảm thấy khó thở, hắn sao rồi? Hiện giờ đang ở đâu? Sư phụ hắn cũng đã tới đây rồi, chắc hắn không sao chứ? Có điều, ánh mắt Cốc Nhất Điệp nhìn nàng không mấy thiện cảm, Mạnh Phù Dao nghĩ một cách thảm thương, mình chính là một tội nhân.
Lôi Động và Cốc Nhất Điệp đều có qua lại với Thần điện, hai người họ đều là các bậc tiền bối có uy danh ở Đại lục Năm châu, có bọn họ ở đây, Trường Thanh Điện chủ chắc chắn sẽ không thể ngang nhiên quỵt nợ được.
Trường Thanh Điện chủ đứng ở đỉnh cao nhất của thang ngọc trong Cửu Nghi đại điện, từ trên cao nhìn xuống phía nàng, thấy cô gái này dung mạo sáng láng, trắng mịn hồng hào, tuy là khí chất thần thái xán lạn tươi trẻ kia có khác một chút so với tưởng tượng của ông ta, nhưng phong thái đó tựa như một đóa hoa sen vậy.
Yêu sen.
Sư tổ sáng lập giáo phái cả đời yêu đến mức gần như mê dại, đã vì nó mà không tiếc thần lực và tâm huyết ngày đêm bồi đắp, cuối cùng nghịch thiên cải mệnh luyện nó thành hình người, lòng bàn tay có hoa sen.
Ả đã quay về rồi. Yêu nữ, mấy trăm năm trước đã hủy hoại Thần điện, cuối cùng cũng giẫm chân lên đất của Trường Thanh thần điện. Rời khỏi Năm châu gì chứ? Muốn quay về gì chứ, đừng nói là ông ta không đồng ý để ả đi, mà là dù có để ả đi thì ai dám bảo đảm ả sẽ không vì lý do nào đó mà quay trở lại? Tới lúc đó, ông ta không có ở Thần điện, lẽ nào lại để cho yêu nữ này phá hủy Thần điện, làm loạn hồng trần lần nữa?
Mấy trăm năm trước, vì ả mà Sư tổ sáng lập tông giáo đã tự hủy hoại mình, cũng tự hủy hoại cả Thần điện, địa cung tiếp hồn xảy ra đại chiến, tổn thất phần lớn tinh anh của bổn giáo, Sư tổ tẩu hỏa nhập ma cuối cùng thần lực không đủ đã để lại mối họa ngầm cho các đời Trường Thanh Điện chủ tiếp theo, đại họa đến giờ vẫn chưa được dập tắt, tất cả là do ả mà ra.
Hôm nay sao ông ta có thể để ả quay về được, há chẳng phải đảo lộn tam cương ngũ thường, mê hoặc chúng sinh sao? Ông ta hàng trăm năm nay chuyên tâm tu luyện, thời gian cả đời người chủ yếu đều bế quan, cũng là người có tu vi cao nhất trong các đời Điện chủ, cứ tưởng là như vậy có thể khắc phục được những khuyết điểm và những nguy hiểm trong thần lực mà Sư tổ để lại, không muốn một lần đau khổ, tới cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi nanh vuốt của số mệnh. Ngày hôm đó nhìn thấy đôi lông mày mình đã hóa xanh, trái tim ông ta trong phút chốc đã vỡ vụn.
Phi thăng... phi thăng gì chứ? Có ai biết được bắt đầu từ Sư tổ, các đời Trường Thanh Điện chủ đều thành ma? Tháng cuối cùng bế quan trên đỉnh Tiếp Thiên ấy, thật ra chỉ là Bát bộ thiên vương hợp lực tống giam Sư tổ sáng lập tông giáo, lúc đó ông ta đã là Ma vương, chứ không còn là thần mà trần gian hằng ngưỡng mộ nữa.
Ma vương cuối cùng tỉnh ngộ, đem hết thần lực truyền lại cho Điện chủ đời sau, ai biết được một nửa năng lực một cuồng đó lại như một ngọn đao sắc nguy hiểm, ẩn nấp sâu thẳm trong vận mệnh của các đời Điện chủ, không sớm thì muộn, khi lông mày của các đời Điện chủ dần dần hóa xanh giống với Sư tổ năm đó, thì ngày thành ma quỷ đã không còn xa nữa.
Hơn hai mươi năm trước Sư tổ đã chuyển kiếp ỏ Vô Cực quốc, ông ta vui mừng nhưng cũng bất an, vui mừng là bởi vì ai buộc chuông thì người đó phải tự cởi, Sư tổ chuyển kiếp có nghĩa là mây đen treo cao hàng trăm năm của Trường Thanh Điện chủ cuối cùng cũng có cơ hội tan đi, bất an là vì nếu như Sư tổ gặp lại Yêu sen, liệu lịch sử có bị lặp lại không?
Ông ta vì thế mà ngày ngày suy tính, chờ đợi ngày nữ yêu đó quay lại, quả nhiên ả đã quay lại. Tuy là giờ sinh bát tự của ả đã tính ra được rõ ràng, vậy mà từ đầu tới cuối vẫn không thấy tung tích của ả.
Nhưng mà rất tốt, ả tự mình tới đây rồi.
Chỉ khi thu được hồn của yêu nữ này, vĩnh viễn trấn dưới địa cung, ác mộng treo trên đầu của Trường Thanh Thần điện mới có thể vĩnh viễn kết thúc.
Bắt buộc phải giết ả.
Ả có một nước thì đã sao, ả dám xuất binh thì sao? Một nước thần quyền bách tính trung thành khó mà tưởng tượng, bất luận quân đội của nước nào xâm nhập cũng sẽ nhận được nỏ thưomg liều chết chống lại của toàn dân. Chỉ cần ông ta ở đó, chỉ cần Trường Thanh Thần điện an toàn tồn tại, nỏ thương sẽ không bao giờ hết.
Ánh mắt lạnh lùng mà quyết đoán của Trường Thanh Điện chủ bình thản rơi trên người Mạnh Phù Dao. Đây là bí mật lớn nhất hàng trăm năm nay của Trường Thanh Thần điện, ngoài các đời Điện chủ, không ai được biết, ông ta cũng không bao giờ có ý định nói cho ai biết. Ông ta vốn dĩ có rất nhiều cơ hội để giết nàng, nhưng vô ý mà như cố ý, gần đây có rất nhiều người và rất nhiều chuyện bó buộc ông ta, khiến ông ta không thể ra tay, để tới hôm nay nàng đã đến được dưới thang ngọc.
Như vậy cũng tốt, xử lý càng sạch sẽ.
"Ngươi có yêu cầu gì?" Ông ta nhìn nàng, hỏi lại lần nữa.
Ngươi có yêu cầu gì? Có yêu cầu gì? Có yêu cầu gì? Mạnh Phù Dao trong chốc lát có chút hoang mang.
Mạnh Phù Dao ngẩng cao đầu, chân không ngừng bước, bình thản hỏi lại: "Các hạ là Điện chủ sao?"
Lão giả ngạo mạn đáp: "Bổn tọa là Thất Trưởng lão, trông coi bộ Dạ Xoa."
"Chưa từng nghe qua." Mạnh Phù Dao thản nhiên đáp trả, tiếp tục đi về phía trước.
"Dừng lại." Thất Trưởng lão đó phẩy tay áo quát lớn, sắc mặt tối sầm lại, "Thần điện của ta để cho ngươi vào đã là phá lệ rồi, sao ngươi có thể không hiểu quy tắc như vậy được, dám tiến thẳng vào giáo tông đại điện của ta!"
"Quy định hàng trăm năm của Trường Thanh Thần điện." Mạnh Phù Dao đứng dưới lão giả hai bậc, ngẩng đầu lên, ánh mắt như tia chớp nhìn lại, như thể nàng đang ở trên cao nhìn xuống, "Kẻ xông vào tứ đại cảnh, đều là khách quý của Thần điện, đồng thời sẽ được Điện chủ giúp đỡ, lẽ nào bao nhiêu năm như vậy không có ai xông vào tứ đại cảnh, nên quý điện đã quên mất quy định này sao? Hoặc nói cách khác, lẽ nào thái độ thế này là nghi lễ Thần điện chào đón khách quý?"
Thất Trưởng lão vô cùng tức giận, nghiêm nghị đáp: "Ngươi thì là khách quý gì chứ, yêu nữ này..."
"Thất Trưởng lão." Đột nhiên một giọng nói bình thản truyền tới, nghe không ra tuổi tác, cũng nghe không đoán ra được tâm trạng, càng không nghe được rốt cuộc nó phát ra từ nơi nào, dường như gần ngay bên tai mà cũng như ở một nơi rất xa. Giọng nói đó không hề cao, cũng không uy nghi, nhưng Thất Trưởng lão lại im lặng không nói gì nữa, cúi người lui về phía sau. Mạnh Phù Dao nhìn về phía đại điện, ánh mắt hết sức bình tĩnh, hất cằm lộ rõ vẻ kiên định, trong bóng của ánh đèn màu xanh giống như một cây ngọc đao tú tệ mà thanh mảnh.
Phía trên đại điện, trong bóng tối từ từ xuất hiện một bóng dáng mặc trường bào màu vàng, nguời đó xuất hiện vô cùng kỳ ảo, không hề thấy hình bóng cũng không hề có bước chân di chuyển, giống như ngay từ ban đầu đã ở chỗ đó rồi sau đó khi bóng tối bị xua đi thì bóng dáng đó hiện ra như một vị thần giáng thế.
"Mạnh Phù Dao, lần này tới có việc gì?" Thật là biết giả ngốc đó, ta bị các ngươi đuổi giết không biết bao nhiêu lần rồi còn hỏi ta tới đây có việc gì? Mạnh Phù Dao mỉm cười khinh bỉ, lớn tiếng nói: "Tới xin Điện chủ thực hiện lời hứa".
Cả Thần điện bỗng trầm xuống, trong không khí trầm mặc đó sát khí có vẻ vơi đi phần nào, không biết từ đâu đó phát ra âm thanh rất nhỏ, dường như có cả âm nhạc kỳ điệu bay bổng trong không trung. Khuôn mặt của Trường Thanh Điện chủ ẩn trong bóng tối, đeo mặt nạ hoàng kim, trường bào màu kim viền đen, ánh mắt còn bình thản hơn cả nàng. Ông ta nhìn nàng hồi lâu, ánh mắt đó không giống như đang nhìn kẻ thù cũng không giống như đang nhìn người lạ, mà giống như đang nhìn thấy thứ mà mình vô cùng kinh tởm, dù đã cố gắng gột bỏ nhưng không thể làm gì được, đành để mặc nó xuất hiện trước mặt mình vậy.
Một lúc sau ông ta bình thản nói: "Ngươi có yêu cầu gì?"
Mạnh Phù Dao nhếch đôi mày lên, nàng đã thắng cược. Thần thánh quả nhiên vẫn ưa thể diện lắm. Nàng đặt cược vào mấy vị thần hay lấy việc duy trì tôn nghiêm làm đầu, rằng họ sẽ không dễ dàng phá vỡ quy tắc mấy trăm năm trước mặt nhiều người, nên nàng thản nhiên đi vào, yêu cầu Điện chủ thực hiện lời hứa trước mặt nhiều người, ông già đó cũng chỉ có thể đồng ý trước mà thôi. Quan trọng hơn nữa là, trong khoảng không tối đen phía trên Thần điện, sau lưng Trường Thanh Điện chủ bỗng xuất hiện một cái đầu trọc trơn nhẵn sáng bóng như vỏ trứng gà, đang cười tít mắt nhìn nàng như thể nhìn con dâu vậy, đó chính là Lôi Động, người từng muốn dạy bảo nàng lại bị nàng dùng hai ba kích đánh lui, cuối cùng lại nên tình bằng hữu. Bên cạnh lão còn có một phụ nữ trung niên y phục màu xanh lơ, dung mạo nhẹ nhàng, sắc mặt như tuyết, nhìn ánh mắt của bà ấy không thân thiết, vui vẻ như Lôi lão đầu mà có chút gì đó không hài lòng. Vị tiền bối này nàng chưa gặp bao giờ, nhưng dựa vào cảm giác nàng nghĩ chắc đó là Tiên y Cốc Nhất Điệp - sư phụ của Tông Việt, có giao tình với lão chim lửa.
Nghĩ tới Tông Việt, nàng lập tức cảm thấy khó thở, hắn sao rồi? Hiện giờ đang ở đâu? Sư phụ hắn cũng đã tới đây rồi, chắc hắn không sao chứ? Có điều, ánh mắt Cốc Nhất Điệp nhìn nàng không mấy thiện cảm, Mạnh Phù Dao nghĩ một cách thảm thương, mình chính là một tội nhân.
Lôi Động và Cốc Nhất Điệp đều có qua lại với Thần điện, hai người họ đều là các bậc tiền bối có uy danh ở Đại lục Năm châu, có bọn họ ở đây, Trường Thanh Điện chủ chắc chắn sẽ không thể ngang nhiên quỵt nợ được.
Trường Thanh Điện chủ đứng ở đỉnh cao nhất của thang ngọc trong Cửu Nghi đại điện, từ trên cao nhìn xuống phía nàng, thấy cô gái này dung mạo sáng láng, trắng mịn hồng hào, tuy là khí chất thần thái xán lạn tươi trẻ kia có khác một chút so với tưởng tượng của ông ta, nhưng phong thái đó tựa như một đóa hoa sen vậy.
Yêu sen.
Sư tổ sáng lập giáo phái cả đời yêu đến mức gần như mê dại, đã vì nó mà không tiếc thần lực và tâm huyết ngày đêm bồi đắp, cuối cùng nghịch thiên cải mệnh luyện nó thành hình người, lòng bàn tay có hoa sen.
Ả đã quay về rồi. Yêu nữ, mấy trăm năm trước đã hủy hoại Thần điện, cuối cùng cũng giẫm chân lên đất của Trường Thanh thần điện. Rời khỏi Năm châu gì chứ? Muốn quay về gì chứ, đừng nói là ông ta không đồng ý để ả đi, mà là dù có để ả đi thì ai dám bảo đảm ả sẽ không vì lý do nào đó mà quay trở lại? Tới lúc đó, ông ta không có ở Thần điện, lẽ nào lại để cho yêu nữ này phá hủy Thần điện, làm loạn hồng trần lần nữa?
Mấy trăm năm trước, vì ả mà Sư tổ sáng lập tông giáo đã tự hủy hoại mình, cũng tự hủy hoại cả Thần điện, địa cung tiếp hồn xảy ra đại chiến, tổn thất phần lớn tinh anh của bổn giáo, Sư tổ tẩu hỏa nhập ma cuối cùng thần lực không đủ đã để lại mối họa ngầm cho các đời Trường Thanh Điện chủ tiếp theo, đại họa đến giờ vẫn chưa được dập tắt, tất cả là do ả mà ra.
Hôm nay sao ông ta có thể để ả quay về được, há chẳng phải đảo lộn tam cương ngũ thường, mê hoặc chúng sinh sao? Ông ta hàng trăm năm nay chuyên tâm tu luyện, thời gian cả đời người chủ yếu đều bế quan, cũng là người có tu vi cao nhất trong các đời Điện chủ, cứ tưởng là như vậy có thể khắc phục được những khuyết điểm và những nguy hiểm trong thần lực mà Sư tổ để lại, không muốn một lần đau khổ, tới cuối cùng vẫn không thể thoát khỏi nanh vuốt của số mệnh. Ngày hôm đó nhìn thấy đôi lông mày mình đã hóa xanh, trái tim ông ta trong phút chốc đã vỡ vụn.
Phi thăng... phi thăng gì chứ? Có ai biết được bắt đầu từ Sư tổ, các đời Trường Thanh Điện chủ đều thành ma? Tháng cuối cùng bế quan trên đỉnh Tiếp Thiên ấy, thật ra chỉ là Bát bộ thiên vương hợp lực tống giam Sư tổ sáng lập tông giáo, lúc đó ông ta đã là Ma vương, chứ không còn là thần mà trần gian hằng ngưỡng mộ nữa.
Ma vương cuối cùng tỉnh ngộ, đem hết thần lực truyền lại cho Điện chủ đời sau, ai biết được một nửa năng lực một cuồng đó lại như một ngọn đao sắc nguy hiểm, ẩn nấp sâu thẳm trong vận mệnh của các đời Điện chủ, không sớm thì muộn, khi lông mày của các đời Điện chủ dần dần hóa xanh giống với Sư tổ năm đó, thì ngày thành ma quỷ đã không còn xa nữa.
Hơn hai mươi năm trước Sư tổ đã chuyển kiếp ỏ Vô Cực quốc, ông ta vui mừng nhưng cũng bất an, vui mừng là bởi vì ai buộc chuông thì người đó phải tự cởi, Sư tổ chuyển kiếp có nghĩa là mây đen treo cao hàng trăm năm của Trường Thanh Điện chủ cuối cùng cũng có cơ hội tan đi, bất an là vì nếu như Sư tổ gặp lại Yêu sen, liệu lịch sử có bị lặp lại không?
Ông ta vì thế mà ngày ngày suy tính, chờ đợi ngày nữ yêu đó quay lại, quả nhiên ả đã quay lại. Tuy là giờ sinh bát tự của ả đã tính ra được rõ ràng, vậy mà từ đầu tới cuối vẫn không thấy tung tích của ả.
Nhưng mà rất tốt, ả tự mình tới đây rồi.
Chỉ khi thu được hồn của yêu nữ này, vĩnh viễn trấn dưới địa cung, ác mộng treo trên đầu của Trường Thanh Thần điện mới có thể vĩnh viễn kết thúc.
Bắt buộc phải giết ả.
Ả có một nước thì đã sao, ả dám xuất binh thì sao? Một nước thần quyền bách tính trung thành khó mà tưởng tượng, bất luận quân đội của nước nào xâm nhập cũng sẽ nhận được nỏ thưomg liều chết chống lại của toàn dân. Chỉ cần ông ta ở đó, chỉ cần Trường Thanh Thần điện an toàn tồn tại, nỏ thương sẽ không bao giờ hết.
Ánh mắt lạnh lùng mà quyết đoán của Trường Thanh Điện chủ bình thản rơi trên người Mạnh Phù Dao. Đây là bí mật lớn nhất hàng trăm năm nay của Trường Thanh Thần điện, ngoài các đời Điện chủ, không ai được biết, ông ta cũng không bao giờ có ý định nói cho ai biết. Ông ta vốn dĩ có rất nhiều cơ hội để giết nàng, nhưng vô ý mà như cố ý, gần đây có rất nhiều người và rất nhiều chuyện bó buộc ông ta, khiến ông ta không thể ra tay, để tới hôm nay nàng đã đến được dưới thang ngọc.
Như vậy cũng tốt, xử lý càng sạch sẽ.
"Ngươi có yêu cầu gì?" Ông ta nhìn nàng, hỏi lại lần nữa.
Ngươi có yêu cầu gì? Có yêu cầu gì? Có yêu cầu gì? Mạnh Phù Dao trong chốc lát có chút hoang mang.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70
- bình luận