Phù Dao Hoàng Hậu - Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phù Dao Hoàng Hậu
Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
Sáng sớm sắc xuân gợn sóng, sương mù lãng đãng trôi trên mặt sông, một con thuyền nhỏ từ vách núi hai bờ nhẹ nhàng chèo ra, thuyền nương khéo léo chèo, chở chút ánh nắng hồng của buổi bình minh xuyên qua sương mù mà đi, tiếng mái chèo khua nhẹ trên sông, làm lay động mặt nước.
"Này, thuyền nương." Trên bờ đột nhiên truyền đến tiếng hô trong trẻo, thuyền nương nghe tiếng nhìn lại, thấy một thiếu nữ quần áo xanh nhạt đứng trên bờ vẫy tay với bà, dáng người còn đẹp hơn so với bờ Vọng Nguyệt, đôi mắt sáng kia khiến sương mù bình minh dường như mỏng đi vài phần.
Đứng bên cạnh nàng ấy là một nam tử cao ráo, chỉ thấy một nửa dung nhan, chắp tay mỉm cười nhìn sóng gợn lăn tăn, gió lướt trên vạt áo hắn, sóng mắt hắn thản nhiên gợn chuyến, bất giác khiến người nhìn hơi thở rối loạn.
Thuyền nương kinh ngạc nhìn đôi nam nữ, bà không hiểu những cụm từ hoa mỹ như là "một đôi thần tiên người ngọc sánh bước", chỉ chất phác thốt lên: "Quả là một đôi đẹp đẽ!"
Cô gái kia nhìn thấy bà ngẩn ngơ thì cười hì hì, chìa ra một thỏi bạc, nói: "Chúng tôi muốn sang sông, làm phiền bà."
Bạc ròng tỉ lệ chín chín phần trăm, chừng năm lượng đủ để thuyền nương sống nửa năm, bà vội vàng vui vẻ ra mặt nhận lấy, chèo thuyền qua, cô gái kia lại cười hì hì nói: "Xuống thuyền sẽ đưa bà thêm năm lượng."
Thuyền nương vô cùng mừng rỡ, cô gái lại mỉm cười nói: "Nhưng mà có điều kiện." Nàng đếm ngón tay, nói rất nhanh: "Thứ nhất không cho phép nhìn lâu, thứ hai không cho phép hỏi nhiều, thứ ba đồ ăn đã nấu không được phép không ngon, mỗi lần liếc mắt liền trừ một lượng, nói nhiều một câu sẽ trừ hai lượng, trừ đến hết mới thôi, ngược lại cũng tính."
Thuyền nương nhanh chóng câm miệng, vốn muốn đến bắt chuyện vài câu với hai người đẹp này cũng liền thôi, im lặng chèo thuyền, nghe thấy cô gái vẫy tay gọi một chàng trai đôn hậu tới, "Thiết Thành, làm ơn nhanh lên, ta đâu nói ngươi không thể nhìn, nhìn sang chỗ khác làm gì?"
Nàng thoải mái không câu nệ nằm xuống khoang thuyền, hai tay gối đầu vô cùng hứng thú, "Ai dà, thời gian này mới gọi là thực sự thoải mái."
Thuyền nương yên lặng liếc nhìn nữ tử lanh lợi kỳ quái này, nhịn một lúc lâu vẫn phải nói: "Vẫn có một câu ta nhất định phải hỏi."
Nam tử kia cười cười, "Đừng nghe lời nàng ấy, bà cứ nói đi."
"Các vị khách quan là huynh muội hay là phu thê?"
"Huynh muội."
"Phu thê."
Hai câu trả lời không giống nhau, hồi lâu cô gái ngồi dậy, đá nam tử một cước, "Huynh nói nhiều rồi.” Rồi quay đầu hỏi thuyền nương, "Hỏi cái này làm gì, ta muốn trừ bạc thật rồi đấy."
"Khách quan muốn ăn đồ ngon, huynh muội có cách ăn của huynh muội, phu thê có cách ăn của phu thê." Thuyền nương cười đến khóe mắt cong cong, "Nếu là huynh muội, vậy để nô gia xuống bếp làm cho các vị, còn nếu là phu thê, trước tiên qua mười tám chỗ ngoặt, trên thuyền ăn của Ngô gia gần đây có vị khách từ kinh thành, tay nghề nấu nướng tuyệt diệu, nhưng mà có rất nhiều quy củ, hon nữa mỗi ngày tối đa nấu ba món, còn nói là chỉ dành cho phu thê tình thâm thưởng thức, hai vị nếu không phải vợ chồng, nô gia sẽ không mất công đi qua đó."
"Thức ăn ngon sao..." Cô gái nuốt nước miếng đảo mắt lung tung, bộ dạng đang bị hấp dẫn vô cùng mà lại cố gắng chống cự. Thuyền nương cười dịu dàng nhìn nàng, tiếp theo liền trừng to mắt, trông thấy trong tay áo nàng dường như có thứ gì động dậy, lập tức cổ áo nàng thò ra một móng vuổt nho nhỏ, túm lấy tai nàng dốc sức kéo, kéo...
Ấy... Cái gì vậy...
Không cần hỏi, tất nhiên là Nguyên Bảo đại nhân tham ăn yêu ngủ đệ nhất thiên hạ cùng Điện hạ nam chủ tử phúc hắc gian ngoan đệ nhất thiên hạ và nữ chủ tử Hãn Vương gia hung hãn vô sỉ đệ nhất thiên hạ.
Chuyến du lịch ba người, đối với ba người một chuột mà nói chính là phút rảnh rỗi hiếm có trong đời, cảnh sắc Toàn Cơ tú lệ, thợ tay nghề giỏi phân bố các ngành các nghề, dù là cảnh chợ phiên vật liệu kiến trúc cũng rất đáng xem, ba người một chuột chậm lì rì dạo tới đây, đến bây giờ mới qua huyện Thái Nguyên không đến trăm dặm.
Mạnh Phù Dao ngồi ở đó, còn đang đấu tranh tư tưởng giữa danh nghĩa vợ chồng và đồ ăn ngon, Trưởng Tôn Vô Cực đã nói: "Vốn là phu thê, chỉ là cô gái nhỏ này thích hờn dỗi, làm phiền nhà đò chèo qua đó."
"Được thôi!"
Thuyền nương khua mái chèo, thuyền nhỏ nhẹ nhàng lướt đi, Mạnh Phù Dao khoanh chân ngồi, mắt đen lúng liếng nói: "Nghe nói họ tra xét rất kĩ càng?"
"Đúng vậy." Trưởng Tôn Vô Cực giúp nàng khép ống tay áo lại, "Tất nhiên, chúng ta và cả hai bên đều đang diễn kịch. Toàn Cơ sốt ruột, hai bên đều phái trọng thần mang người ngựa tọa trấn thành Đồng, đợi tìm được chúng ta."
"Tên Thập nhất kia như thế nào?"
"Tiêu diệt không hiệu quả, để hắn tự nhận tội, nhưng mà đêm đó hắn không ở hiện trường, sau đó hắn đã cách chức Huyện lệnh, hắn lập công chuộc tội, tiếp tục chịu trách nhiệm tiêu diệt toàn bộ Lục Lâm phía Bắc, nghe nói đã giết được nhiều thủ lĩnh Trường Thiên, cũng không biết là thật hay giả, kể cả là thật, tám phần cũng là vì nâng đỡ tên thủ lĩnh làm lão đại đã đầu quân cho hắn."
"Từ xưa cảnh phỉ một nhà thân."(*) Mạnh Phù Dao cảm thán, "Ta yêu xã hội đen."
(*) Cảnh sát, thổ phi luôn đi liền với nhau.
"Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn."(*) Trưởng Tôn Vô Cực nói: "Nàng hãy nhân lúc này mà nghỉ ngơi trọn vẹn, đi đến thành Đồng rồi, tám phần sẽ lại là cục diện rối rắm.”
(*) Trích trong bài thơ “Đề Hạc Lâm tự bích” (Đề trên tường chùa Hạc Lâm) của Lý Thiệp, ý là chẳng mấy khi được buổi rảnh rỗi.
"Ta không có hứng thú với chuyện của bọn họ, chỉ cần bọn họ đừng chọc đến ta." Mạnh Phù Dao nhăn nhăn mũi, đột nhiên nói: "Mùi gì vậy?"
Nàng cẩn thận ngửi ngửi, ánh mắt dần dần sáng bừng lên.
Thuyền nương quay đầu, chỉ vào ngọn cờ bay cao đế hồng có chữ đen "Thuyền thực", cười nói: "Đến rồi, thuyền Ngô gia, lớn nhất Kim Giang, các vị khách quan đến đúng lúc, đúng là giờ cơm, vị đầu bếp Kinh thành kia tám phần là đang nấu ăn."
Mạnh Phù Dao ngạc nhiên, "Bây giờ mới buổi sáng, tại sao lại là giờ cơm?"
"Là do vị khách Kinh thành cổ quái đấy, hằng ngày nấu đồ ăn vào giữa buổi sáng, hơn nữa trước khi nấu phải nghe hắn nói về quốc gia đại sự, nói cái gì gia sự quốc sự thiên hạ sự, việc nào cũng quan tâm, đồ xào đồ nấu đồ hầm, ai ai cũng có phần."
Mạnh Phù Dao "ha" một tiếng, nổi lên hứng thú, "Người này lại thú vị đến vậy sao!"
Nàng một cước đã nhảy lên thuyền lớn của Ngô gia. Thuyền trang trí rất phong nhã, trên boong yên tĩnh không người, cũng không có ai nghênh đón, rồi lại mơ hồ nghe thấy trong khoang có tiếng nguời bàn luận viển vông, liền men theo âm thanh đi tới.
"Hôm nay tin mới nhất..." Có tiếng lật giấy sàn sạt, “...Thái tử Vô Cực cùng Mạnh Đại Hãn Vương mất tích ở huyện Thái Nguyên... Toàn Cơ của chúng ta hiện giờ đang ở thời kì rối loạn, việc nối việc như thêm dầu vào lửa. Thực ra trị quốc cũng như xào rau, gia vị nhiều quá không được, ít quá cũng không được, lửa to quá không ổn, nhỏ cũng không xong. Ngươi xem trận thế vang dội mà Thập nhất Hoàng tử diệt trừ phiến loạn... nhưng cấp độ của lửa quá lớn... Nói đến cấp độ của lửa, khi tráng trứng, thì trứng tráng ra phải có màu vàng óng mượt mà, trải đều trên một đĩa lớn, dầu muối tương dấm, hành tây, rượu, mười tám vị đủ hết... Món ăn trong nhà mà cũng thật dày công phu... Thôi không nói đến ăn nữa, nói đến ăn rồi cũng không được ăn."
“Lại nói, gần đây thật sự không ổn định... Không lâu trước, Hiên Viên Nhiếp Chính vương đã chết." Tiếng dời ghế phát ra, "Ngươi xem năm ngoái cuộc sống ở Hiên Vien, ngoài thanh trong triều, trong cung trong quan, trong trong ngoài ngoài, trên trên dưới dưới đều trở mình một bước lớn... Một bước lớn... Giống như sắp xếp một bàn ăn, khai vị là món nguội, tiếp đó là đồ xào nóng, thêm vào món canh, rồi tráng miệng thư thái. Món nguội phải đẹp, không ôn không hỏa, sắc màu tươi nhã, phong phú đa dạng, cũng có thể ăn một cách tùy ý, giống như những người mà bổ một búa chỗ này, chọc một gậy chỗ kia trong Hoàng cung Hiên Viên. Còn món nóng xào phải như vạn quân lôi đình đập vào mặt, hương thơm ngào ngạt, nóng hôi hổi, còn chưa động đũa đã bức bách người ta nói ra suy nghĩ trong lòng, giống như vụ việc "thỏ của Đại Hãn Vưang bị giết", hay như đêm kinh biến Thái Uyên do một tay Trưởng Tôn Thái tử thao túng, đúng là kinh hồn bạt vía! Món canh thêm vào phải là một bát lớn, rau cải xanh tươi ở bên trên, còn nước canh phải đậm đà, tựa như một khi đã vung đao lên thì những kẻ nên chết đều phải chết. Xem xem, đêm hôm đó, Chỉ huy sứ làm loạn, Tây Bình Vương tạo phản, triều đình Hiên Viên đã chết bao nhiêu người? Đến cuối cùng nên nhớ kĩ, món tráng miệng phải là một bàn hoa quả tuyệt sắc, tuyết sắc hồng mai, yến hội cao trào, chính là lúc Nhiếp chính vương Hiên Viên phải thiêu mình trong lửa đỏ trên lầu cao...”
"Thôi được rồi không nói đến ăn uống nữa, cứ nói chuyện ăn uống thì sẽ không ăn nhanh được."
"Hôm nay mở đầu câu chuyện sẽ nói về vị Hãn vương nào đó. Đầu tiên là chiến sự ở Vô Cực quốc..." tiếng lật giấy lại vang lên, "Lúc đó Vô Cực quốc và Cao La đối chiến, Đức vương cứ ngỡ đó là cơ hội để ông ta ngồi lên ngai vàng, kết quả lại là người khác... Nước Cao La bốn bề giáp biển, có một năm ta đã đi qua đó. Có ai đã ăn qua Hàu chưa? Chưa à? Ai dà, món này ăn sống rất ngon. Thứ hải sản này tuyệt đối không thể xào nấu quá kĩ, như vậy sẽ mất đi vị ngọt. Dùng Hàu kèm với tương dấm chua, và Hồ tiêu. Chắc là các ngươi không biết Hồ tiêu đâu, thịt hàu có tính lạnh, Hồ tiêu lại có tính nóng, nóng lạnh điều hòa, hoạt huyết trừ ứ... À, tiếp tục nói đến chuyện đối đầu giữa Đức vương và Thái tử, làm gì có trận đối đầu nào chứ? Các người nói xem, Trưởng Tôn Vô Cực là loại người gì? Hắn sẽ để cho mình phải lâm vào cảnh đối đầu hao binh tổn tướng sao? Khổ thân Đức vương ôm mộng xuân thu, không hiểu người ta đang thả dây dài câu cá lớn... Nói đến cá..."
Mạnh Phù Dao yên lặng nở nụ cười.
Trưởng Tôn Vô Cực cũng yên lặng mỉm cười.
Đúng là thực thần nha...
Dùng món ăn để nói về chính trị, là một người lợi hại đấy, có thể nhìn thấu thế cục các nước.
Mạnh Phù Dao - người làm giàu lịch sử, cùng Trưởng Tôn Vô Cực - người thao túng thế cục, bị hắn ta hạ bút thành văn.
"Này, thuyền nương." Trên bờ đột nhiên truyền đến tiếng hô trong trẻo, thuyền nương nghe tiếng nhìn lại, thấy một thiếu nữ quần áo xanh nhạt đứng trên bờ vẫy tay với bà, dáng người còn đẹp hơn so với bờ Vọng Nguyệt, đôi mắt sáng kia khiến sương mù bình minh dường như mỏng đi vài phần.
Đứng bên cạnh nàng ấy là một nam tử cao ráo, chỉ thấy một nửa dung nhan, chắp tay mỉm cười nhìn sóng gợn lăn tăn, gió lướt trên vạt áo hắn, sóng mắt hắn thản nhiên gợn chuyến, bất giác khiến người nhìn hơi thở rối loạn.
Thuyền nương kinh ngạc nhìn đôi nam nữ, bà không hiểu những cụm từ hoa mỹ như là "một đôi thần tiên người ngọc sánh bước", chỉ chất phác thốt lên: "Quả là một đôi đẹp đẽ!"
Cô gái kia nhìn thấy bà ngẩn ngơ thì cười hì hì, chìa ra một thỏi bạc, nói: "Chúng tôi muốn sang sông, làm phiền bà."
Bạc ròng tỉ lệ chín chín phần trăm, chừng năm lượng đủ để thuyền nương sống nửa năm, bà vội vàng vui vẻ ra mặt nhận lấy, chèo thuyền qua, cô gái kia lại cười hì hì nói: "Xuống thuyền sẽ đưa bà thêm năm lượng."
Thuyền nương vô cùng mừng rỡ, cô gái lại mỉm cười nói: "Nhưng mà có điều kiện." Nàng đếm ngón tay, nói rất nhanh: "Thứ nhất không cho phép nhìn lâu, thứ hai không cho phép hỏi nhiều, thứ ba đồ ăn đã nấu không được phép không ngon, mỗi lần liếc mắt liền trừ một lượng, nói nhiều một câu sẽ trừ hai lượng, trừ đến hết mới thôi, ngược lại cũng tính."
Thuyền nương nhanh chóng câm miệng, vốn muốn đến bắt chuyện vài câu với hai người đẹp này cũng liền thôi, im lặng chèo thuyền, nghe thấy cô gái vẫy tay gọi một chàng trai đôn hậu tới, "Thiết Thành, làm ơn nhanh lên, ta đâu nói ngươi không thể nhìn, nhìn sang chỗ khác làm gì?"
Nàng thoải mái không câu nệ nằm xuống khoang thuyền, hai tay gối đầu vô cùng hứng thú, "Ai dà, thời gian này mới gọi là thực sự thoải mái."
Thuyền nương yên lặng liếc nhìn nữ tử lanh lợi kỳ quái này, nhịn một lúc lâu vẫn phải nói: "Vẫn có một câu ta nhất định phải hỏi."
Nam tử kia cười cười, "Đừng nghe lời nàng ấy, bà cứ nói đi."
"Các vị khách quan là huynh muội hay là phu thê?"
"Huynh muội."
"Phu thê."
Hai câu trả lời không giống nhau, hồi lâu cô gái ngồi dậy, đá nam tử một cước, "Huynh nói nhiều rồi.” Rồi quay đầu hỏi thuyền nương, "Hỏi cái này làm gì, ta muốn trừ bạc thật rồi đấy."
"Khách quan muốn ăn đồ ngon, huynh muội có cách ăn của huynh muội, phu thê có cách ăn của phu thê." Thuyền nương cười đến khóe mắt cong cong, "Nếu là huynh muội, vậy để nô gia xuống bếp làm cho các vị, còn nếu là phu thê, trước tiên qua mười tám chỗ ngoặt, trên thuyền ăn của Ngô gia gần đây có vị khách từ kinh thành, tay nghề nấu nướng tuyệt diệu, nhưng mà có rất nhiều quy củ, hon nữa mỗi ngày tối đa nấu ba món, còn nói là chỉ dành cho phu thê tình thâm thưởng thức, hai vị nếu không phải vợ chồng, nô gia sẽ không mất công đi qua đó."
"Thức ăn ngon sao..." Cô gái nuốt nước miếng đảo mắt lung tung, bộ dạng đang bị hấp dẫn vô cùng mà lại cố gắng chống cự. Thuyền nương cười dịu dàng nhìn nàng, tiếp theo liền trừng to mắt, trông thấy trong tay áo nàng dường như có thứ gì động dậy, lập tức cổ áo nàng thò ra một móng vuổt nho nhỏ, túm lấy tai nàng dốc sức kéo, kéo...
Ấy... Cái gì vậy...
Không cần hỏi, tất nhiên là Nguyên Bảo đại nhân tham ăn yêu ngủ đệ nhất thiên hạ cùng Điện hạ nam chủ tử phúc hắc gian ngoan đệ nhất thiên hạ và nữ chủ tử Hãn Vương gia hung hãn vô sỉ đệ nhất thiên hạ.
Chuyến du lịch ba người, đối với ba người một chuột mà nói chính là phút rảnh rỗi hiếm có trong đời, cảnh sắc Toàn Cơ tú lệ, thợ tay nghề giỏi phân bố các ngành các nghề, dù là cảnh chợ phiên vật liệu kiến trúc cũng rất đáng xem, ba người một chuột chậm lì rì dạo tới đây, đến bây giờ mới qua huyện Thái Nguyên không đến trăm dặm.
Mạnh Phù Dao ngồi ở đó, còn đang đấu tranh tư tưởng giữa danh nghĩa vợ chồng và đồ ăn ngon, Trưởng Tôn Vô Cực đã nói: "Vốn là phu thê, chỉ là cô gái nhỏ này thích hờn dỗi, làm phiền nhà đò chèo qua đó."
"Được thôi!"
Thuyền nương khua mái chèo, thuyền nhỏ nhẹ nhàng lướt đi, Mạnh Phù Dao khoanh chân ngồi, mắt đen lúng liếng nói: "Nghe nói họ tra xét rất kĩ càng?"
"Đúng vậy." Trưởng Tôn Vô Cực giúp nàng khép ống tay áo lại, "Tất nhiên, chúng ta và cả hai bên đều đang diễn kịch. Toàn Cơ sốt ruột, hai bên đều phái trọng thần mang người ngựa tọa trấn thành Đồng, đợi tìm được chúng ta."
"Tên Thập nhất kia như thế nào?"
"Tiêu diệt không hiệu quả, để hắn tự nhận tội, nhưng mà đêm đó hắn không ở hiện trường, sau đó hắn đã cách chức Huyện lệnh, hắn lập công chuộc tội, tiếp tục chịu trách nhiệm tiêu diệt toàn bộ Lục Lâm phía Bắc, nghe nói đã giết được nhiều thủ lĩnh Trường Thiên, cũng không biết là thật hay giả, kể cả là thật, tám phần cũng là vì nâng đỡ tên thủ lĩnh làm lão đại đã đầu quân cho hắn."
"Từ xưa cảnh phỉ một nhà thân."(*) Mạnh Phù Dao cảm thán, "Ta yêu xã hội đen."
(*) Cảnh sát, thổ phi luôn đi liền với nhau.
"Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn."(*) Trưởng Tôn Vô Cực nói: "Nàng hãy nhân lúc này mà nghỉ ngơi trọn vẹn, đi đến thành Đồng rồi, tám phần sẽ lại là cục diện rối rắm.”
(*) Trích trong bài thơ “Đề Hạc Lâm tự bích” (Đề trên tường chùa Hạc Lâm) của Lý Thiệp, ý là chẳng mấy khi được buổi rảnh rỗi.
"Ta không có hứng thú với chuyện của bọn họ, chỉ cần bọn họ đừng chọc đến ta." Mạnh Phù Dao nhăn nhăn mũi, đột nhiên nói: "Mùi gì vậy?"
Nàng cẩn thận ngửi ngửi, ánh mắt dần dần sáng bừng lên.
Thuyền nương quay đầu, chỉ vào ngọn cờ bay cao đế hồng có chữ đen "Thuyền thực", cười nói: "Đến rồi, thuyền Ngô gia, lớn nhất Kim Giang, các vị khách quan đến đúng lúc, đúng là giờ cơm, vị đầu bếp Kinh thành kia tám phần là đang nấu ăn."
Mạnh Phù Dao ngạc nhiên, "Bây giờ mới buổi sáng, tại sao lại là giờ cơm?"
"Là do vị khách Kinh thành cổ quái đấy, hằng ngày nấu đồ ăn vào giữa buổi sáng, hơn nữa trước khi nấu phải nghe hắn nói về quốc gia đại sự, nói cái gì gia sự quốc sự thiên hạ sự, việc nào cũng quan tâm, đồ xào đồ nấu đồ hầm, ai ai cũng có phần."
Mạnh Phù Dao "ha" một tiếng, nổi lên hứng thú, "Người này lại thú vị đến vậy sao!"
Nàng một cước đã nhảy lên thuyền lớn của Ngô gia. Thuyền trang trí rất phong nhã, trên boong yên tĩnh không người, cũng không có ai nghênh đón, rồi lại mơ hồ nghe thấy trong khoang có tiếng nguời bàn luận viển vông, liền men theo âm thanh đi tới.
"Hôm nay tin mới nhất..." Có tiếng lật giấy sàn sạt, “...Thái tử Vô Cực cùng Mạnh Đại Hãn Vương mất tích ở huyện Thái Nguyên... Toàn Cơ của chúng ta hiện giờ đang ở thời kì rối loạn, việc nối việc như thêm dầu vào lửa. Thực ra trị quốc cũng như xào rau, gia vị nhiều quá không được, ít quá cũng không được, lửa to quá không ổn, nhỏ cũng không xong. Ngươi xem trận thế vang dội mà Thập nhất Hoàng tử diệt trừ phiến loạn... nhưng cấp độ của lửa quá lớn... Nói đến cấp độ của lửa, khi tráng trứng, thì trứng tráng ra phải có màu vàng óng mượt mà, trải đều trên một đĩa lớn, dầu muối tương dấm, hành tây, rượu, mười tám vị đủ hết... Món ăn trong nhà mà cũng thật dày công phu... Thôi không nói đến ăn nữa, nói đến ăn rồi cũng không được ăn."
“Lại nói, gần đây thật sự không ổn định... Không lâu trước, Hiên Viên Nhiếp Chính vương đã chết." Tiếng dời ghế phát ra, "Ngươi xem năm ngoái cuộc sống ở Hiên Vien, ngoài thanh trong triều, trong cung trong quan, trong trong ngoài ngoài, trên trên dưới dưới đều trở mình một bước lớn... Một bước lớn... Giống như sắp xếp một bàn ăn, khai vị là món nguội, tiếp đó là đồ xào nóng, thêm vào món canh, rồi tráng miệng thư thái. Món nguội phải đẹp, không ôn không hỏa, sắc màu tươi nhã, phong phú đa dạng, cũng có thể ăn một cách tùy ý, giống như những người mà bổ một búa chỗ này, chọc một gậy chỗ kia trong Hoàng cung Hiên Viên. Còn món nóng xào phải như vạn quân lôi đình đập vào mặt, hương thơm ngào ngạt, nóng hôi hổi, còn chưa động đũa đã bức bách người ta nói ra suy nghĩ trong lòng, giống như vụ việc "thỏ của Đại Hãn Vưang bị giết", hay như đêm kinh biến Thái Uyên do một tay Trưởng Tôn Thái tử thao túng, đúng là kinh hồn bạt vía! Món canh thêm vào phải là một bát lớn, rau cải xanh tươi ở bên trên, còn nước canh phải đậm đà, tựa như một khi đã vung đao lên thì những kẻ nên chết đều phải chết. Xem xem, đêm hôm đó, Chỉ huy sứ làm loạn, Tây Bình Vương tạo phản, triều đình Hiên Viên đã chết bao nhiêu người? Đến cuối cùng nên nhớ kĩ, món tráng miệng phải là một bàn hoa quả tuyệt sắc, tuyết sắc hồng mai, yến hội cao trào, chính là lúc Nhiếp chính vương Hiên Viên phải thiêu mình trong lửa đỏ trên lầu cao...”
"Thôi được rồi không nói đến ăn uống nữa, cứ nói chuyện ăn uống thì sẽ không ăn nhanh được."
"Hôm nay mở đầu câu chuyện sẽ nói về vị Hãn vương nào đó. Đầu tiên là chiến sự ở Vô Cực quốc..." tiếng lật giấy lại vang lên, "Lúc đó Vô Cực quốc và Cao La đối chiến, Đức vương cứ ngỡ đó là cơ hội để ông ta ngồi lên ngai vàng, kết quả lại là người khác... Nước Cao La bốn bề giáp biển, có một năm ta đã đi qua đó. Có ai đã ăn qua Hàu chưa? Chưa à? Ai dà, món này ăn sống rất ngon. Thứ hải sản này tuyệt đối không thể xào nấu quá kĩ, như vậy sẽ mất đi vị ngọt. Dùng Hàu kèm với tương dấm chua, và Hồ tiêu. Chắc là các ngươi không biết Hồ tiêu đâu, thịt hàu có tính lạnh, Hồ tiêu lại có tính nóng, nóng lạnh điều hòa, hoạt huyết trừ ứ... À, tiếp tục nói đến chuyện đối đầu giữa Đức vương và Thái tử, làm gì có trận đối đầu nào chứ? Các người nói xem, Trưởng Tôn Vô Cực là loại người gì? Hắn sẽ để cho mình phải lâm vào cảnh đối đầu hao binh tổn tướng sao? Khổ thân Đức vương ôm mộng xuân thu, không hiểu người ta đang thả dây dài câu cá lớn... Nói đến cá..."
Mạnh Phù Dao yên lặng nở nụ cười.
Trưởng Tôn Vô Cực cũng yên lặng mỉm cười.
Đúng là thực thần nha...
Dùng món ăn để nói về chính trị, là một người lợi hại đấy, có thể nhìn thấu thế cục các nước.
Mạnh Phù Dao - người làm giàu lịch sử, cùng Trưởng Tôn Vô Cực - người thao túng thế cục, bị hắn ta hạ bút thành văn.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70