Phù Dao Hoàng Hậu - Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phù Dao Hoàng Hậu
Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
Trưởng Tôn Vô Cực đến đón nàng. Mang tâm sự nặng nề bước vào kiệu, vừa vào thì bị Nguyên Bảo đại nhân lao ra ngửi ngửi liên hồi, sau đó nó quay đầu lại nhfin Trưởng Tôn Vô Cực kêu lên chít chít, nàng bèn nghi ngờ dóng tai lên lắng nghe, Nguyên Bảo liền khinh bỉ giơ tay lên chắn lại.
Trưởng Tôn Vô Cực dịch từ tiếng chuột sang tiếng người, rằng là: "Nó nói trên người nàng có mùi hương phấn của nữ nhân."
Khóe miệng Mạnh Phù Dao giật giật - đây là lời gì vậy, ta không phái là nữ nhân à? Chẳng lẽ từ trước đến giờ ta là nam cải nữ sao?
Nàng cẩn thận suy nghĩ - hình như đâu có chuyện đó đâu.
Mạnh Phù Dao híp mắt ngẩng đầu, hì hì cười, nàng đang say, mấy hôm nay ở phủ Hằng Vương không có ai giám sát nên nàng uống sảng khoái, đầu óc cứ ở trạng thái lâng lâng, nhìn thấy hoa đỏ, trời xanh, còn đỉnh kiệu thì cứ xoay tròn, y phục của Trưởng Tôn Vô Cực mềm mại, hắn vẫn im lìm.
Nàng tì tay trên ngực hắn, nghiêng đầu cười híp mắt với hắn, "Trưởng Tôn Vô Cực, sao ta cảm thấy huynh mặc cái áo màu xanh này với cái mũ quả dưa trên đầu còn bảnh bao hơn khi mặc trang phục Thái tử vậy?"
"Thật sao?" Trưởng Tôn Vô Cực bật cười nhìn nàng, cô gái này ngày thường thì cự tuyệt tiếp xúc với hắn, hôm nay bởi vì say mà không phát giác ra tư thế của họ lúc này như thế nào - hai người trong một chiếc kiệu nhỏ, nàng vùi mình trong ngực hắn, gương mặt đỏ ửng, hương tóc thơm ngọt ngào lãng đãng, dù hắn không say lòng cũng muốn say.
Phù Dao đang say mèm, không hay biết rằng mình đang ở ngay trước miệng sói, sao sói có thể từ bỏ mồi ngon mà không thưởng thức?
Hắn cũng đã kìm nén rất lâu rồi, sợ độc khóa tình trong ngươi nàng phát tác nên hắn không dám khiêu khích bản thân mình.
Nàng vẫn bình thường - vậy thì hắn nên làm điều gì đó mới phải.
Trưởng Tôn Vô Cực mỉm cười, hắn cố tình chọn chiếc kiệu nhỏ hẹp này, xoay người nàng lại, tư thế thân mật đến mức chẳng thể thân mật hơn, ôm chặt nàng không cho nàng cơ hội phản kháng.
Hắn mỉm cười thỏa mãn, ánh mắt như men rượu say nồng, hiển hiện gương mặt phiếm hồng của cô gái nhỏ, quyến rũ động lòng người.
Nàng lí nhí chống cự, đẩy hắn ra, "Trưởng Tôn Vô Cực, đừng có thừa dịp..."
Lời chưa dứt, Vô Cực Thái tử đã cúi người xuống, khóa chặt môi nàng.
... Như có gió từ cao nguyên thổi tới, mang theo hương cỏ tươi mát của đêm hè, xen lẫn hương hoa cúc chớm thu, vượt qua núi cao ngàn dặm, đồng cỏ mênh mông, núi non gấm vóc một dải liền kề, giang sơn vạn dặm, lả lướt lùa vào nơi hai người đang hôn nhau say đắm.
Nàng không nhịn được bật ra tiếng rên rỉ thật thấp, không muốn phóng túng cùng hắn, thế nhưng bởi vì bị ôm quá chặt, hai cánh tay như bị khóa lại, không thể nhúc nhích, khiến cơ thể nàng mềm nhũn ra, như một đám mây bồng bềnh nhẹ trôi chẳng thể dừng lại.
Cỗ kiệu chầm chậm lắc lư, hai cơ thể dán chặt vào nhau, nhiệt độ nóng bỏng, lòng dào dạt sóng... không biết hơi thở của ai vì ai mà trở nên vội vàng gấp gáp.
Mạnh Phù Dao đột nhiên nhảy lên.
"Rầm!"
Đỉnh kiệu thủng một lỗ.
Nàng thò đầu nhìn ra ngoài.
Kiệu phu đã được "Tổng quản đại nhân" của Mạnh phủ hết sức nghiêm chỉnh dặn dò từ sớm rằng: không cần để ý đến động tĩnh gì hết, dù cỗ kiệu có lảo đảo lắc lư chao đảo cũng cứ làm như không hay không biết. Mạnh Phù Dao dùng hết toàn lực, bọn họ có thể chống cự được sao? Bốn người chỉ cảm thấy tay mình mềm nhũn, cỗ kiệu rơi xuống đất, vừa quay đầu lại thì Mạnh thống lĩnh đã đứng hiên ngang sừng sững trước mặt họ.
Phía sau Mạnh thống lĩnh, "Tổng quản đại nhân” tao nhã lịch lãm chắp tay đứng dậy từ trong chiếc kiệu đổ nát, mỉm cười nói: "Thống lĩnh đại nhân say rượu, tưởng mình đang ở trên công đường."
Thống lĩnh đại nhân ngửa đầu nhìn trời, dáng vẻ hiên ngang quyết tuyệt, từ cổ đến mặt đều đỏ bừng.
Trưởng Tôn Vô Cực ngoắc ngoắc tay, hai hộ vệ đi theo lập tức dắt hai con ngựa tới, Thái tử điện hạ thản nhiên mỉm cười, "Mời lên ngựa."
Thì ra là có ngựa. Mạnh Phù Dao tức giận, dùng ánh mắt chất vấn hắn: sao huynh lại bắt ta ngồi kiệu?
Thái tử điện hạ nhoẻn cười, kiệu nhất định phải ngồi, tám phần cũng phải hư, ngựa cũng phải chuẩn bị, nếu ngựa mà cũng "hư" thì đi bộ vậy.
…
Chiến Nam Thành dạo này hay thở dài than vắn, như có vẻ ưu sầu nặng nề - Thái tử gần đây chẳng biết bị mắc phải căn bệnh quái dị gì, không biết vì sao cứ ngủ mê man, tinh thần uể oải, thái y nhìn không ra nguyên cớ, tất cả danh y trong thiên hạ đều bó tay.
Không khí dần dần trầm xuống, đèn trong cung Kiền An được đốt sáng, Hoa công công chỉ huy các tiểu thái giám treo đèn cung đình, mặt mày hớn hở nói cười gì đó, Chiến Nam Thành đang thong thả đi tới đi lui trong điện, nghe được ông ta đang nói về Mạnh Phù Dao - Mạnh thống lĩnh mở dạ vũ ở nhà, mặc đồ hở cả lưng, chậc chậc... một thái giám cười sặc sụa, quay đầu lại nhìn thấy Chiến Nam Thành liền biển sắc.
Chiến Nam Thành đột nhiên nổi hứng, mấy ngày không gặp tiểu tử kia, có phải hắn ta có trò gì mới hay không? Tới xem một chút, cũng coi như giải sầu.
Từ lần bị bắt uy hiếp đến nay y rất ít khi xuất cung, lần này ra ngoài trước sau có rất nhiều người, vừa đến cửa thì thấy quả nhiên Mạnh phủ hết sức náo nhiệt, Mạnh Phù Dao và một đám người đang đeo mặt nạ khiêu vũ loạn xạ.
Mạnh Phù Dao nhìn thấy Chiến Nam Thành thì hết sức vui mừng, sau khi hành lễ liền kéo y lại đeo mặt nạ và khiêu vũ. Chiến Nam Thành mặc dù hiếu kì nhưng cũng kiên quyết cự tuyệt, đùa chứ, đeo mặt nạ cùng một đám người khiêu vũ lẫn lộn? Nếu có ai đó thình lình đâm y một đao thì không phải y sẽ tiêu đời hay sao?
Mạnh Phù Dao cũng không miễn cưỡng, cùng y ngồi xuống hàn huyên một hồi rồi khuyên Chiến Nam Thành nghỉ ngơi, nơi này quá ồn ào náo nhiệt.
Y ngồi tựa vào lan can đình, nhìn Mạnh Phù Dao ra khiêu vũ, một mình uống trà, nghĩ đến bệnh tình của Thái tử liền nhíu mày.
Mạnh Phù Dao nhảy loạn xạ đến mức đầu đầy mồ hôi, nhìn thấy Chiến Nam Thành chuẩn bị rời đi vội bước đến, ngạc nhiên nói, "Sao Bệ hạ lại đi vội thế? Là vi thần không đúng, không nên bỏ mặc Bệ hạ."
"Không phải do ngươi." Chiến Nam Thành khoát khoát tay, cười nói, "Đêm khuya quá, đi đường dễ gặp chuyện không may."
"Vâng." Mạnh Phù Dao thông minh lập tức khom người hành lễ, "Thuộc hạ phái một đội Hoàng doanh đưa bệ hạ hồi cung."
"Ừ." Chiến Nam Thành mỉm cười nhìn nàng.
Mạnh Phù Dao khom người tiễn y tới cửa, nhìn Chiến Nam Thành rời đi, biến mất trong bóng tối, khóe môi khẽ nhếch lên.
Nụ cười kia giống như một đóa hoa Mạn đà la nở rộ trong bóng đêm.
Ba ngày sau, tin tức như sét đánh chấn động Kinh hoa.
Thần vương được Bệ hạ tín nhiệm nhất, có địa vị nhất trong Hoàng tộc Thiên Sát - Chiến Bắc Hằng, đột nhiên bị hạ ngục!
Ngày 19 tháng 8, Cấm Vệ quân thừa lúc đêm khuya, âm thầm bao vây Hằng Vương phủ, nhanh chóng khống chế tất cả các thị vệ của Vương phủ, Trung thư đại thần ở bên ngoài tự mình dẫn quân vào trong, tiến hành thanh tra và tịch thu tài sản của Hằng vương.
Ngày 20 tháng 8, Hằng Vương bị phế bỏ Vương tước, đợi ngày thẩm tra định tội.
Vu Cổ, đại án!
Mọi người lập tức im bặt, đầu đầy mồ hôi lạnh, dù triều đại thay đổi, song từ trước đến nay Vu cổ là điều cấm kỵ nhất, hơn thế nữa, đối với Hoàng tộc, là điều hết sức cấm kỵ, một khi liên quan đến, dù có bị giết chết một trăm lần cũng không đủ.
Đáy lòng ai nấy đều thoáng qua câu nói.
Hằng Vương, tiêu rồi!
Thiên Sát Thiên Thu năm thứ bảy, ngày 24 tháng 8, Đêm, không khí đâu đâu cũng khẩn trương, chỉ có phủ Mạnh thống lĩnh là nhàn nhã.
Trong phòng khách của Mạnh thống lĩnh, cả phòng đang hòa thuận vui vẻ đánh mạt chược do nàng tự chế, ai thua thì bị phạt ăn đậu phộng - không cho dùng tay.
Thật ra thì Mạnh Phù Dao chỉ muốn ngắm trai đẹp ăn đậu phộng bằng cách khó coi nhất mà thôi... Nàng cười híp mắt xào bài -- Nhớ ngày nào nàng là cao thủ chơi mạt chược, đụng đâu thắng đó, các người sẽ mất hết mặt mũi với ta cho mà xem, hahaha...
Ván đầu tiên Vân Ngấn thua, lạnh lùng rút kiếm ra, sắc mặt Mạnh Phù Dao trắng bệch - Đại a ca này, đừng có dại dột quá, có gì thì cứ năn nỉ tỷ tỷ ta đây một tiếng, không cần tự tử đâu?
Vân Ngấn xuất kiếm, kiếm quang lóe lên, những hạt đậu phộng kia không cánh mà bay vào trong miệng hắn.
…
Ván thứ hai, Tông Việt thua, Mông Cổ đại phu thong thả ung dung nghiêng mắt nhìn hạt đậu phộng một tích tắc, ống tay no run lên, bột phấn bắn ra, sau đó... không thấy hạt đậu phộng đâu nữa.
Mạnh Phù Dao không phục, là ăn đậu phộng chứ cỏ phải tiêu hủy đậu phộng đâu, Tông Việt nhìn nàng cười, "Đây là phấn tiêu hủy thi thể, lần sau ta cho cô thử nhé?”
…
Ván thứ ba, cuối cùng Trưởng Tôn Vô Cực cũng thua, ánh mắt Mạnh Phù Dao liền sáng rỡ, "Không cho dùng vũ khí, không được dùng tay!"
Trưởng Tôn Vô Cực mỉm cười gật đầu, hết sức hợp tác, phù Dao hớn hở không thôi, cuối cùng cũng có thể thấy Thái tử điện hạ bất nhã một lần.
Kết quả là, Thái tử điện hạ mỉm cười nhìn Nguyên Bảo đại nhân, chuột mập lập tức vui vẻ phồng má ra sức thổi hạt đậu phộng trên bàn, thế là từng hạt một rơi vào trong miệng hắn.
Thái tử điện hạ ưu nhã nhai, gật đầu tấm tắc: "Rất thơm."
…
Vừa xong ba ván, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Phù Dao sầm mặc đi đến bên cửa sổ, sắc đen chợt lóe lên trong bóng tối, một viên thuốc sáp nhỏ được bắn vào trong tay nàng.
Mạnh Phù Dao cười nói, "Tám phần là tên kia báo cáo thắng lợi rồi..."
Tấm giấy bày ra trên bàn còn vương mùi khói, tựa như không khí của những trận huyết chiến phảng phất đâu đây.
Trên giấy là mấy chữ rồng bay phượng múa vẫn còn ướt mực,
"Phù Dao! Ta đến Nghi Thủy rồi, chờ ta!"
Trưởng Tôn Vô Cực dịch từ tiếng chuột sang tiếng người, rằng là: "Nó nói trên người nàng có mùi hương phấn của nữ nhân."
Khóe miệng Mạnh Phù Dao giật giật - đây là lời gì vậy, ta không phái là nữ nhân à? Chẳng lẽ từ trước đến giờ ta là nam cải nữ sao?
Nàng cẩn thận suy nghĩ - hình như đâu có chuyện đó đâu.
Mạnh Phù Dao híp mắt ngẩng đầu, hì hì cười, nàng đang say, mấy hôm nay ở phủ Hằng Vương không có ai giám sát nên nàng uống sảng khoái, đầu óc cứ ở trạng thái lâng lâng, nhìn thấy hoa đỏ, trời xanh, còn đỉnh kiệu thì cứ xoay tròn, y phục của Trưởng Tôn Vô Cực mềm mại, hắn vẫn im lìm.
Nàng tì tay trên ngực hắn, nghiêng đầu cười híp mắt với hắn, "Trưởng Tôn Vô Cực, sao ta cảm thấy huynh mặc cái áo màu xanh này với cái mũ quả dưa trên đầu còn bảnh bao hơn khi mặc trang phục Thái tử vậy?"
"Thật sao?" Trưởng Tôn Vô Cực bật cười nhìn nàng, cô gái này ngày thường thì cự tuyệt tiếp xúc với hắn, hôm nay bởi vì say mà không phát giác ra tư thế của họ lúc này như thế nào - hai người trong một chiếc kiệu nhỏ, nàng vùi mình trong ngực hắn, gương mặt đỏ ửng, hương tóc thơm ngọt ngào lãng đãng, dù hắn không say lòng cũng muốn say.
Phù Dao đang say mèm, không hay biết rằng mình đang ở ngay trước miệng sói, sao sói có thể từ bỏ mồi ngon mà không thưởng thức?
Hắn cũng đã kìm nén rất lâu rồi, sợ độc khóa tình trong ngươi nàng phát tác nên hắn không dám khiêu khích bản thân mình.
Nàng vẫn bình thường - vậy thì hắn nên làm điều gì đó mới phải.
Trưởng Tôn Vô Cực mỉm cười, hắn cố tình chọn chiếc kiệu nhỏ hẹp này, xoay người nàng lại, tư thế thân mật đến mức chẳng thể thân mật hơn, ôm chặt nàng không cho nàng cơ hội phản kháng.
Hắn mỉm cười thỏa mãn, ánh mắt như men rượu say nồng, hiển hiện gương mặt phiếm hồng của cô gái nhỏ, quyến rũ động lòng người.
Nàng lí nhí chống cự, đẩy hắn ra, "Trưởng Tôn Vô Cực, đừng có thừa dịp..."
Lời chưa dứt, Vô Cực Thái tử đã cúi người xuống, khóa chặt môi nàng.
... Như có gió từ cao nguyên thổi tới, mang theo hương cỏ tươi mát của đêm hè, xen lẫn hương hoa cúc chớm thu, vượt qua núi cao ngàn dặm, đồng cỏ mênh mông, núi non gấm vóc một dải liền kề, giang sơn vạn dặm, lả lướt lùa vào nơi hai người đang hôn nhau say đắm.
Nàng không nhịn được bật ra tiếng rên rỉ thật thấp, không muốn phóng túng cùng hắn, thế nhưng bởi vì bị ôm quá chặt, hai cánh tay như bị khóa lại, không thể nhúc nhích, khiến cơ thể nàng mềm nhũn ra, như một đám mây bồng bềnh nhẹ trôi chẳng thể dừng lại.
Cỗ kiệu chầm chậm lắc lư, hai cơ thể dán chặt vào nhau, nhiệt độ nóng bỏng, lòng dào dạt sóng... không biết hơi thở của ai vì ai mà trở nên vội vàng gấp gáp.
Mạnh Phù Dao đột nhiên nhảy lên.
"Rầm!"
Đỉnh kiệu thủng một lỗ.
Nàng thò đầu nhìn ra ngoài.
Kiệu phu đã được "Tổng quản đại nhân" của Mạnh phủ hết sức nghiêm chỉnh dặn dò từ sớm rằng: không cần để ý đến động tĩnh gì hết, dù cỗ kiệu có lảo đảo lắc lư chao đảo cũng cứ làm như không hay không biết. Mạnh Phù Dao dùng hết toàn lực, bọn họ có thể chống cự được sao? Bốn người chỉ cảm thấy tay mình mềm nhũn, cỗ kiệu rơi xuống đất, vừa quay đầu lại thì Mạnh thống lĩnh đã đứng hiên ngang sừng sững trước mặt họ.
Phía sau Mạnh thống lĩnh, "Tổng quản đại nhân” tao nhã lịch lãm chắp tay đứng dậy từ trong chiếc kiệu đổ nát, mỉm cười nói: "Thống lĩnh đại nhân say rượu, tưởng mình đang ở trên công đường."
Thống lĩnh đại nhân ngửa đầu nhìn trời, dáng vẻ hiên ngang quyết tuyệt, từ cổ đến mặt đều đỏ bừng.
Trưởng Tôn Vô Cực ngoắc ngoắc tay, hai hộ vệ đi theo lập tức dắt hai con ngựa tới, Thái tử điện hạ thản nhiên mỉm cười, "Mời lên ngựa."
Thì ra là có ngựa. Mạnh Phù Dao tức giận, dùng ánh mắt chất vấn hắn: sao huynh lại bắt ta ngồi kiệu?
Thái tử điện hạ nhoẻn cười, kiệu nhất định phải ngồi, tám phần cũng phải hư, ngựa cũng phải chuẩn bị, nếu ngựa mà cũng "hư" thì đi bộ vậy.
…
Chiến Nam Thành dạo này hay thở dài than vắn, như có vẻ ưu sầu nặng nề - Thái tử gần đây chẳng biết bị mắc phải căn bệnh quái dị gì, không biết vì sao cứ ngủ mê man, tinh thần uể oải, thái y nhìn không ra nguyên cớ, tất cả danh y trong thiên hạ đều bó tay.
Không khí dần dần trầm xuống, đèn trong cung Kiền An được đốt sáng, Hoa công công chỉ huy các tiểu thái giám treo đèn cung đình, mặt mày hớn hở nói cười gì đó, Chiến Nam Thành đang thong thả đi tới đi lui trong điện, nghe được ông ta đang nói về Mạnh Phù Dao - Mạnh thống lĩnh mở dạ vũ ở nhà, mặc đồ hở cả lưng, chậc chậc... một thái giám cười sặc sụa, quay đầu lại nhìn thấy Chiến Nam Thành liền biển sắc.
Chiến Nam Thành đột nhiên nổi hứng, mấy ngày không gặp tiểu tử kia, có phải hắn ta có trò gì mới hay không? Tới xem một chút, cũng coi như giải sầu.
Từ lần bị bắt uy hiếp đến nay y rất ít khi xuất cung, lần này ra ngoài trước sau có rất nhiều người, vừa đến cửa thì thấy quả nhiên Mạnh phủ hết sức náo nhiệt, Mạnh Phù Dao và một đám người đang đeo mặt nạ khiêu vũ loạn xạ.
Mạnh Phù Dao nhìn thấy Chiến Nam Thành thì hết sức vui mừng, sau khi hành lễ liền kéo y lại đeo mặt nạ và khiêu vũ. Chiến Nam Thành mặc dù hiếu kì nhưng cũng kiên quyết cự tuyệt, đùa chứ, đeo mặt nạ cùng một đám người khiêu vũ lẫn lộn? Nếu có ai đó thình lình đâm y một đao thì không phải y sẽ tiêu đời hay sao?
Mạnh Phù Dao cũng không miễn cưỡng, cùng y ngồi xuống hàn huyên một hồi rồi khuyên Chiến Nam Thành nghỉ ngơi, nơi này quá ồn ào náo nhiệt.
Y ngồi tựa vào lan can đình, nhìn Mạnh Phù Dao ra khiêu vũ, một mình uống trà, nghĩ đến bệnh tình của Thái tử liền nhíu mày.
Mạnh Phù Dao nhảy loạn xạ đến mức đầu đầy mồ hôi, nhìn thấy Chiến Nam Thành chuẩn bị rời đi vội bước đến, ngạc nhiên nói, "Sao Bệ hạ lại đi vội thế? Là vi thần không đúng, không nên bỏ mặc Bệ hạ."
"Không phải do ngươi." Chiến Nam Thành khoát khoát tay, cười nói, "Đêm khuya quá, đi đường dễ gặp chuyện không may."
"Vâng." Mạnh Phù Dao thông minh lập tức khom người hành lễ, "Thuộc hạ phái một đội Hoàng doanh đưa bệ hạ hồi cung."
"Ừ." Chiến Nam Thành mỉm cười nhìn nàng.
Mạnh Phù Dao khom người tiễn y tới cửa, nhìn Chiến Nam Thành rời đi, biến mất trong bóng tối, khóe môi khẽ nhếch lên.
Nụ cười kia giống như một đóa hoa Mạn đà la nở rộ trong bóng đêm.
Ba ngày sau, tin tức như sét đánh chấn động Kinh hoa.
Thần vương được Bệ hạ tín nhiệm nhất, có địa vị nhất trong Hoàng tộc Thiên Sát - Chiến Bắc Hằng, đột nhiên bị hạ ngục!
Ngày 19 tháng 8, Cấm Vệ quân thừa lúc đêm khuya, âm thầm bao vây Hằng Vương phủ, nhanh chóng khống chế tất cả các thị vệ của Vương phủ, Trung thư đại thần ở bên ngoài tự mình dẫn quân vào trong, tiến hành thanh tra và tịch thu tài sản của Hằng vương.
Ngày 20 tháng 8, Hằng Vương bị phế bỏ Vương tước, đợi ngày thẩm tra định tội.
Vu Cổ, đại án!
Mọi người lập tức im bặt, đầu đầy mồ hôi lạnh, dù triều đại thay đổi, song từ trước đến nay Vu cổ là điều cấm kỵ nhất, hơn thế nữa, đối với Hoàng tộc, là điều hết sức cấm kỵ, một khi liên quan đến, dù có bị giết chết một trăm lần cũng không đủ.
Đáy lòng ai nấy đều thoáng qua câu nói.
Hằng Vương, tiêu rồi!
Thiên Sát Thiên Thu năm thứ bảy, ngày 24 tháng 8, Đêm, không khí đâu đâu cũng khẩn trương, chỉ có phủ Mạnh thống lĩnh là nhàn nhã.
Trong phòng khách của Mạnh thống lĩnh, cả phòng đang hòa thuận vui vẻ đánh mạt chược do nàng tự chế, ai thua thì bị phạt ăn đậu phộng - không cho dùng tay.
Thật ra thì Mạnh Phù Dao chỉ muốn ngắm trai đẹp ăn đậu phộng bằng cách khó coi nhất mà thôi... Nàng cười híp mắt xào bài -- Nhớ ngày nào nàng là cao thủ chơi mạt chược, đụng đâu thắng đó, các người sẽ mất hết mặt mũi với ta cho mà xem, hahaha...
Ván đầu tiên Vân Ngấn thua, lạnh lùng rút kiếm ra, sắc mặt Mạnh Phù Dao trắng bệch - Đại a ca này, đừng có dại dột quá, có gì thì cứ năn nỉ tỷ tỷ ta đây một tiếng, không cần tự tử đâu?
Vân Ngấn xuất kiếm, kiếm quang lóe lên, những hạt đậu phộng kia không cánh mà bay vào trong miệng hắn.
…
Ván thứ hai, Tông Việt thua, Mông Cổ đại phu thong thả ung dung nghiêng mắt nhìn hạt đậu phộng một tích tắc, ống tay no run lên, bột phấn bắn ra, sau đó... không thấy hạt đậu phộng đâu nữa.
Mạnh Phù Dao không phục, là ăn đậu phộng chứ cỏ phải tiêu hủy đậu phộng đâu, Tông Việt nhìn nàng cười, "Đây là phấn tiêu hủy thi thể, lần sau ta cho cô thử nhé?”
…
Ván thứ ba, cuối cùng Trưởng Tôn Vô Cực cũng thua, ánh mắt Mạnh Phù Dao liền sáng rỡ, "Không cho dùng vũ khí, không được dùng tay!"
Trưởng Tôn Vô Cực mỉm cười gật đầu, hết sức hợp tác, phù Dao hớn hở không thôi, cuối cùng cũng có thể thấy Thái tử điện hạ bất nhã một lần.
Kết quả là, Thái tử điện hạ mỉm cười nhìn Nguyên Bảo đại nhân, chuột mập lập tức vui vẻ phồng má ra sức thổi hạt đậu phộng trên bàn, thế là từng hạt một rơi vào trong miệng hắn.
Thái tử điện hạ ưu nhã nhai, gật đầu tấm tắc: "Rất thơm."
…
Vừa xong ba ván, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Phù Dao sầm mặc đi đến bên cửa sổ, sắc đen chợt lóe lên trong bóng tối, một viên thuốc sáp nhỏ được bắn vào trong tay nàng.
Mạnh Phù Dao cười nói, "Tám phần là tên kia báo cáo thắng lợi rồi..."
Tấm giấy bày ra trên bàn còn vương mùi khói, tựa như không khí của những trận huyết chiến phảng phất đâu đây.
Trên giấy là mấy chữ rồng bay phượng múa vẫn còn ướt mực,
"Phù Dao! Ta đến Nghi Thủy rồi, chờ ta!"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70