Phù Dao Hoàng Hậu - Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phù Dao Hoàng Hậu
Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
Sau một hồi lâu ngắm nghía, Nguyên Chiêu Hủ chậm rãi cuộn tròn giấy lại, bỏ vào túi tay áo, ánh mắt Nguyên Bảo đại nhân lập tức tỏa sáng lấp lánh.
“Nguyên Bảo…”
Nguyên Bảo đại nhân lập tức vểnh tai.
“Ta thấy ngươi học chữ có tiến bộ đấy, gần đây ngươi học thêm à?”
Nguyên Bảo đại nhân xấu hổ gật đầu.
“Viết rất đúng ý.”
Ánh mắt Nguyên Bảo đại nhân đắm đuối…
“Lần sau hãy viết ba ngàn chữ, ta sẽ suy nghĩ lại…’
…
Trái tim bé nhỏ của Nguyên Bảo đại nhân lạnh cóng, nó bị ai đó đuổi đi chẳng hề lưu luyến, Mạnh Phù Dao cảm thấy nó thật tội nghiệp…dùng ánh mắt hả hê tiễn nó đi xa, sau đó liền vỗ tay bôm bốp, cười ha hả nói: “Ha ha, đây là tiết mục Lolita muốn tấn công sói xám…”
Nguyên Chiêu Hủ tựa lưng vào ghế lười biếng nhìn nàng, đôi mắt sáng ngời.
Mạnh Phù Dao gian ác cười thỏa mãn một hồi lâu, lại thấy đồng chí Nguyên Chiêu Hủ chả màng để ý đến chuyện này, đành tức tối nói: “Che mắt lại đi, ta làm ảo thuật cho huynh xem.”
Nguyên Chiêu Hủ cười đáp: “Hôm nay nàng thật lắm trò.”
Mạnh Phù Dao nhún vai, “Ta đã chuẩn bị sẵn sàng, bắt chước nữ sĩ Quỳnh Dao(1)”. Nàng bịt mắt Nguyên Chiêu Hủ, cười nói: “Chờ ta một chút.” Sau đó nhanh chóng chui tọt vào phía sau cánh cửa ngầm.
Nguyên Chiêu Hủ nhắm mắt, hơi ngửa đầu, khóe môi thoáng hiện nét cười như có như không, hắn là ai kia chứ, chỉ một tấm vải mỏng làm sao có thể ngăn cản được tầm nhìn của hắn. Hắn nghe thấy tiếng quần áo sột soạt khe khẽ, là tiếng của vải lụa ma sát với da thịt, tiếng suối tóc từ từ buông xuống đôi bờ vai, tiếng gót giày va chạm với nền đất, còn có tiếng động gì đó nữa mà hắn không biết được. Hình như là tiếng ngâm của một nhạc cụ, như ai đó dùng sức chạm vào vật gì đó, tiếng hít thở của Mạnh Phù Dao, tiếng ngực phập phồng, khiến lòng hắn cũng khe khẽ gợn sóng.
Đáng tiếc là chẳng mấy chốc đã bị tiếng lẩm bẩm bực bội của người nào đó cắt đứt, “...M* nó, sao chật như vậy...”, “...Ta muốn giảm béo...”, “Cổ áo này...cổ áo này...Diêu Tấn chết bầm...”, “Đây là giày? Sao cứng ngắc như vậy chứ...”
Nguyên Chiêu Hủ nhịn không được bật cười, sau đó liền nghe thấy váy áo kéo sột soạt trên nền đất, tiếng ai đó dùng tay nhẹ nhàng xé vải...
Cảnh xuân đập mạnh vào mắt, vẻ mặt hắn lập tức biến đổi trong tích tắc.
Đập vào mắt Nguyên Chiêu Hủ là một bộ váy dài trắng như tuyết, khe ngực sâu hoắm.
Tiếng lòng hắn tựa như tiếng suối chảy róc rách, dù băng qua thác ghềnh hay đắm chìm trong gió mưa vần vũ vẫn thủy chung một màu trong suốt. Cô gái trước mặt hắn như được khắc họa bởi nét bút của thần linh, chỉ một nét bút thôi mà đã khắc họa được đủ nét phong tình.
Như ánh cầu vồng rạng rỡ sau cơn mưa khiến bao người đắm đuối, mọi đường nét cơ thể đều yêu kiều quyến rũ như mỹ nhân được tạc từ ngọc.
Nàng thong dong đứng trước mặt Nguyên Chiêu Hủ, sắc mặt ửng hồng.
Mạnh Phù Dao sơ ý không phát hiện ra khi nàng cúi đầu thì cảnh xuân liền phơi bày trước mặt Nguyên Chiêu Hủ. Nàng thẳng người, lùi về phía sau hai bước, xòe vạt áo, duyên dáng hành lễ theo nghi thức cung đình với Nguyên Chiêu Hủ.
Mạnh Phù Dao khẽ mỉm cười, toàn thân đẹp rạng rỡ, thần bí, cao quý, tao nhã, lấn át cả muôn vẻ đẹp của các loài hoa được trang trí trong hoa viên.
Nàng xinh đẹp kiêu kì tựa như một đóa hồng, làn da trắng ngần, tóc dài đen nhánh, ánh mắt trong veo, tất cả đều là nét đẹp và khí chất trời ban, chẳng chút tì vết.
Nguyên Chiêu Hủ ngỡ ngàng đắm đuối nhìn nàng.
Hắn khẽ hít vào một hơi, sau đó thật lâu mới cất tiếng khàn khàn, “Phù Dao...”
“Hả?”
“Y phục này...”
Mạnh Phù Dao hồi hộp nhìn hắn, không phải hắn muốn nói y phục này rất cổ quái và quá xấu đấy chứ?
Ánh nhìn Nguyên Chiêu Hủ khẽ dời đến khoảng trống nơi chiếc cổ trắng ngần, cất tiếng: “Có thể hay không chỉ mặc cho một mình ta xem thôi nhé?”
Mạnh Phù Dao nhíu mày, phì cười.
“Hứ, huynh nghĩ rằng ta thích mặc đồ hở hang thế này lắm sao? Không phải tại vì khiêu vũ à, haiz, mặc cái này mệt chết đi được, hại ta không dám ăn cơm chiều.”
Nàng nháy nháy mắt, tao nhã nghiêng người, chìa tay ra, “Thưa ngài, ta có thể mời ngài khiêu vũ cùng không?”
Vừa dứt lời, tiếng đàn sáo réo rắt vang lên từ phòng bên cạnh, giai điệu mượt mà tràn ngập ý thơ, dù Nguyên Chiêu Hủ là người thông thạo âm điệu cũng không nhận ra đây là nhạc gì.
“Sông Đa-nuyp xanh”(2) Mạnh Phù Dao ngẩng đầu lên, vẻ mặt mang nét hoài niệm mơ màng, nhẹ nhàng nói “Đây là bản nhạc kinh điển của Johann Strauss II, mặc dù có chút biến dạng, vì ta đã rất nhiều năm không được nghe lại bản nhạc này...”
Nguyên Chiêu Hủ nhìn sắc mặt của nàng, ánh mắt nàng giờ phút này xa xăm mà ngập tràn ưu thương, tựa như bị ngăn cách bởi một dãy núi xa tận chốn nào, mịt mờ không rõ. Trong mắt hắn chợt léo lên tia sáng âm u, nhưng hắn vẫn mỉm cười nắm lấy tay nàng, “Nữ vương, xin nhờ nàng chỉ dẫn.”
Mạnh Phù Dao lấy lại tinh thần, mỉm cười, tỉ mỉ dìu Nguyên Chiêu Hủ bước từng bước một, bước lên, bước lùi, lướt ngang, xoay người, lắc lư, nghiêng...
Nguyên Chiêu Hủ nhanh chóng nắm bắt, chỉ sau nửa canh giờ ngắn ngủi, hắn buông Mạnh Phù Dao ra, nhẹ nhàng cười. Bắt chước theo cách thức mà Mạnh Phù Dao đã làm trước khi bắt đầu nhảy điệu Waltz, tao nhã lễ độ khẽ khom lưng, một tay đặt sau lưng, một tay giơ ra đưa về phía Mạnh Phù Dao.
“Tiểu thư xinh đẹp, ta có thể mời nàng cùng khiêu vũ không?”
Mạnh Phù Dao mỉm cười, nhẹ nhàng đặt tay mình vào lòng bàn tay của hắn.
“Vinh hạnh của ta.”
Ánh trăng như dát bạc, trải dài trên ngàn vạn mái ngói, sáng hơn cả ánh châu long lanh, soi rọi bóng hình đôi trai tài gái sắc cùng nhau khiêu vũ, này là ôm eo, đỡ eo, lướt đi, nhìn nhau mỉm cười. Cứ thế này mà vĩnh bất phân ly, cứ thế này mà thiên trường địa cửu.
Tiếng nhạc ngân nga dịu dàng như một dòng nước, quấn quýt bên tai tựa như hai người đang ôm nhau khiêu vũ kia. Mỗi động tác xoay người lướt đi đều tuyệt đẹp, đều khiến hai con tim cùng rung động, cùng hòa nhịp, tất cả như một bức tranh sống động tươi đẹp vô cùng.
Bàn tay Nguyên Chiêu Hủ khẽ khàng xiết chặt eo Mạnh Phù Dao, cảm thụ vòng eo nàng mềm mại uyển chuyển như đuôi cá. Cô gái tinh ranh trước mặt hắn như một con cá bơi vào lòng hắn, cũng giống như những con cá bơi lội trong dòng Trường Giang và Hoàng Hà. Nàng thông minh linh hoạt như vậy khiến hắn đê mê, hắn bỗng nhiên cảm thấy muốn bao dung nàng cả đời, không muốn thả nàng ra khỏi lãnh thổ mà hắn cai trị.
Trước khi gặp nàng, hắn nghĩ rằng tất cả những thứ mà hắn có được trong tay chẳng thú vị gì, giống như một mình đứng trên lầu cao chót vót ngắm nhìn giang sơn mà lòng trống rỗng.
Nhưng mà nàng đã đến, đem đến cho hắn niềm vui, cho dù hắn có vắt óc suy nghĩ đến tận cuối đời cũng chẳng hề nào ngờ được.
Nhưng mà trên thế gian này, trong buổi tối hôm nay, nàng đã khiến hắn say.
Hắn nguyện say, không nguyện tỉnh lại.
Nguyên Chiêu Hủ say, hai mươi lăm năm qua ngày nào cũng giống như ngày nào, hắn đều luôn thanh tỉnh, nhưng mà trong đêm sinh nhật vĩnh viễn không quên này, hắn lại có cảm giác như vậy. hai mươi lăm năm qua, đây là lần đầu tiên hắn buông bỏ tất cả, không muốn bất kì ai, bất kì sự việc gì quấy nhiễu giờ phút hạnh phúc ấm áp này.
Chính bởi vì vậy mà hắn không hề phát hiện ra Hồ Tang cô nương đã lọt vào hoa viên, không phát hiện nàng ta vì bộ lễ phục vướng víu mà bị trượt ngã sóng soài trên nền đất gần gian tĩnh thất, khiến tất cả mọi người đều dõi mắt nhìn về hướng này, thấy được cảnh đẹp trong gian phòng sáng qua ô cửa sổ.
Mọi người nhìn thấy trong gian phòng sáng lấp lánh kia, mành tơ buông rơi bay bay, hoa trong bình nở rộ, ánh sáng long lanh lóng lánh, dù mọi thứ đều rất đẹp nhưng cũng không đẹp bằng cảnh tượng đang diễn ra trước mắt họ.
Mọi người nhìn thấy một cô gái xinh đẹp kiều diễm đang ở trong lòng chàng trai mắt mày như tranh vẽ, tư thế vững chãi đang lưu loát bước những bước ngang dọc tới lui, thấy đôi nam nữ đang dìu nhau uyển chuyển sóng bước tựa như đang bồng bềnh trên sóng, hay như giẫm trên nhưng áng mây trôi.
Họ thấy hình ảnh chàng trai khẽ cúi đầu chăm chú nhìn cô gái, cô gái ngẩng đầu lên mỉm cười, sóng mắt hai người trào dâng cuồn cuộn. Họ thấy cô gái trong lòng chàng trai không ngừng lắc lư xoay tròn, tựa như một chú cá đang quẫy đuôi tung mình trong lòng nước xanh biêng biếc.
Hồ Tang cô nương vẫn duy trì tư thế ngã sóng soài trên mặt đất, nàng ta quên cả việc đứng dậy, si ngốc nhìn hình ảnh đôi nam nữ đang không ngừng xoay chuyển qua ô cửa sổ, tức thì lòng tự tôn và sự tự tin của nàng ta hoàn toàn bị đè bẹp. Trước đây, cô gái đẹp nhất Diêu thành này cho rằng mình là người đẹp nhất thế gian này, chỉ có nàng mới xứng đôi sánh bước cùng hắn, nhưng mà hôm nay, nàng mới hiểu rõ ràng rằng, thế gian này có muôn vạn người hơn hẳn mình, tựa như cô gái đang ở bên cạnh hắn, khoảng cách giữa nàng và cô ấy tựa như khoảng cách từ thâm sơn cùng cốc đến bầu trời cao xa vời vợi.
Hồ Tang cứ nằm sấp như vậy, bất chợt khóc òa lên, khóc cho tình yêu vừa mới chớm nở của mình chẳng mấy chốc đã bị lụi tắt.
Nhưng không ai nhìn thấy nàng khóc, cũng không ai đến kéo nàng đứng dậy, tất cả mọi người đều đứng bất động, ngây ngốc nhìn đôi nam nữ tuyệt đẹp đang ôm nhau khiêu vũ, dưới bầu trời đêm lộng gió hát ca, dưới ánh trăng sáng óng ánh rạng ngời.
Vũ điệu kinh thế.
Giờ phút này, thời gian ngừng trôi, đất trời tĩnh lặng, không ai hay biết vài dặm bên ngoài có tiếng khoái mã lộc cộc giẫm trên mặt đất, âm thanh rầu rĩ, đạp lên ánh trăng trên quan ải, phi như bay.
Hướng về Diêu Thành.
(1). Quỳnh Dao: nhà văn Trung Quốc.
(2). Ai yêu nhạc cổ điển đều không thể không biết bài Danube xanh. Bài hát này có tên tiếng Đức là An der schönen blauen Donau, có nghĩa là “Dòng sông Đa-nuyp trong xanh và xinh đẹp”, được Johann Strauss II sáng tác năm 1866. Như vậy bài hát có tuổi đời xấp xỉ 150 năm, giai điệu thật cổ xưa nhưng cũng thật đẹp tuyệt vời. Hàng năm cứ mỗi lần đón chào năm mới, hàng trăm triệu khán giả truyền hình trên khắp thế giới đều háo hức chờ đợi dàn nhạc giao hưởng “Wiener Philharmoniker” của Áo trình diễn buổi hòa nhạc truyền thống “New Year Concert” chào mừng năm mới với bản nhạc kết thúc luôn luôn là bản Waltz “The Blue Danube” của Johann Strauss II.
“Nguyên Bảo…”
Nguyên Bảo đại nhân lập tức vểnh tai.
“Ta thấy ngươi học chữ có tiến bộ đấy, gần đây ngươi học thêm à?”
Nguyên Bảo đại nhân xấu hổ gật đầu.
“Viết rất đúng ý.”
Ánh mắt Nguyên Bảo đại nhân đắm đuối…
“Lần sau hãy viết ba ngàn chữ, ta sẽ suy nghĩ lại…’
…
Trái tim bé nhỏ của Nguyên Bảo đại nhân lạnh cóng, nó bị ai đó đuổi đi chẳng hề lưu luyến, Mạnh Phù Dao cảm thấy nó thật tội nghiệp…dùng ánh mắt hả hê tiễn nó đi xa, sau đó liền vỗ tay bôm bốp, cười ha hả nói: “Ha ha, đây là tiết mục Lolita muốn tấn công sói xám…”
Nguyên Chiêu Hủ tựa lưng vào ghế lười biếng nhìn nàng, đôi mắt sáng ngời.
Mạnh Phù Dao gian ác cười thỏa mãn một hồi lâu, lại thấy đồng chí Nguyên Chiêu Hủ chả màng để ý đến chuyện này, đành tức tối nói: “Che mắt lại đi, ta làm ảo thuật cho huynh xem.”
Nguyên Chiêu Hủ cười đáp: “Hôm nay nàng thật lắm trò.”
Mạnh Phù Dao nhún vai, “Ta đã chuẩn bị sẵn sàng, bắt chước nữ sĩ Quỳnh Dao(1)”. Nàng bịt mắt Nguyên Chiêu Hủ, cười nói: “Chờ ta một chút.” Sau đó nhanh chóng chui tọt vào phía sau cánh cửa ngầm.
Nguyên Chiêu Hủ nhắm mắt, hơi ngửa đầu, khóe môi thoáng hiện nét cười như có như không, hắn là ai kia chứ, chỉ một tấm vải mỏng làm sao có thể ngăn cản được tầm nhìn của hắn. Hắn nghe thấy tiếng quần áo sột soạt khe khẽ, là tiếng của vải lụa ma sát với da thịt, tiếng suối tóc từ từ buông xuống đôi bờ vai, tiếng gót giày va chạm với nền đất, còn có tiếng động gì đó nữa mà hắn không biết được. Hình như là tiếng ngâm của một nhạc cụ, như ai đó dùng sức chạm vào vật gì đó, tiếng hít thở của Mạnh Phù Dao, tiếng ngực phập phồng, khiến lòng hắn cũng khe khẽ gợn sóng.
Đáng tiếc là chẳng mấy chốc đã bị tiếng lẩm bẩm bực bội của người nào đó cắt đứt, “...M* nó, sao chật như vậy...”, “...Ta muốn giảm béo...”, “Cổ áo này...cổ áo này...Diêu Tấn chết bầm...”, “Đây là giày? Sao cứng ngắc như vậy chứ...”
Nguyên Chiêu Hủ nhịn không được bật cười, sau đó liền nghe thấy váy áo kéo sột soạt trên nền đất, tiếng ai đó dùng tay nhẹ nhàng xé vải...
Cảnh xuân đập mạnh vào mắt, vẻ mặt hắn lập tức biến đổi trong tích tắc.
Đập vào mắt Nguyên Chiêu Hủ là một bộ váy dài trắng như tuyết, khe ngực sâu hoắm.
Tiếng lòng hắn tựa như tiếng suối chảy róc rách, dù băng qua thác ghềnh hay đắm chìm trong gió mưa vần vũ vẫn thủy chung một màu trong suốt. Cô gái trước mặt hắn như được khắc họa bởi nét bút của thần linh, chỉ một nét bút thôi mà đã khắc họa được đủ nét phong tình.
Như ánh cầu vồng rạng rỡ sau cơn mưa khiến bao người đắm đuối, mọi đường nét cơ thể đều yêu kiều quyến rũ như mỹ nhân được tạc từ ngọc.
Nàng thong dong đứng trước mặt Nguyên Chiêu Hủ, sắc mặt ửng hồng.
Mạnh Phù Dao sơ ý không phát hiện ra khi nàng cúi đầu thì cảnh xuân liền phơi bày trước mặt Nguyên Chiêu Hủ. Nàng thẳng người, lùi về phía sau hai bước, xòe vạt áo, duyên dáng hành lễ theo nghi thức cung đình với Nguyên Chiêu Hủ.
Mạnh Phù Dao khẽ mỉm cười, toàn thân đẹp rạng rỡ, thần bí, cao quý, tao nhã, lấn át cả muôn vẻ đẹp của các loài hoa được trang trí trong hoa viên.
Nàng xinh đẹp kiêu kì tựa như một đóa hồng, làn da trắng ngần, tóc dài đen nhánh, ánh mắt trong veo, tất cả đều là nét đẹp và khí chất trời ban, chẳng chút tì vết.
Nguyên Chiêu Hủ ngỡ ngàng đắm đuối nhìn nàng.
Hắn khẽ hít vào một hơi, sau đó thật lâu mới cất tiếng khàn khàn, “Phù Dao...”
“Hả?”
“Y phục này...”
Mạnh Phù Dao hồi hộp nhìn hắn, không phải hắn muốn nói y phục này rất cổ quái và quá xấu đấy chứ?
Ánh nhìn Nguyên Chiêu Hủ khẽ dời đến khoảng trống nơi chiếc cổ trắng ngần, cất tiếng: “Có thể hay không chỉ mặc cho một mình ta xem thôi nhé?”
Mạnh Phù Dao nhíu mày, phì cười.
“Hứ, huynh nghĩ rằng ta thích mặc đồ hở hang thế này lắm sao? Không phải tại vì khiêu vũ à, haiz, mặc cái này mệt chết đi được, hại ta không dám ăn cơm chiều.”
Nàng nháy nháy mắt, tao nhã nghiêng người, chìa tay ra, “Thưa ngài, ta có thể mời ngài khiêu vũ cùng không?”
Vừa dứt lời, tiếng đàn sáo réo rắt vang lên từ phòng bên cạnh, giai điệu mượt mà tràn ngập ý thơ, dù Nguyên Chiêu Hủ là người thông thạo âm điệu cũng không nhận ra đây là nhạc gì.
“Sông Đa-nuyp xanh”(2) Mạnh Phù Dao ngẩng đầu lên, vẻ mặt mang nét hoài niệm mơ màng, nhẹ nhàng nói “Đây là bản nhạc kinh điển của Johann Strauss II, mặc dù có chút biến dạng, vì ta đã rất nhiều năm không được nghe lại bản nhạc này...”
Nguyên Chiêu Hủ nhìn sắc mặt của nàng, ánh mắt nàng giờ phút này xa xăm mà ngập tràn ưu thương, tựa như bị ngăn cách bởi một dãy núi xa tận chốn nào, mịt mờ không rõ. Trong mắt hắn chợt léo lên tia sáng âm u, nhưng hắn vẫn mỉm cười nắm lấy tay nàng, “Nữ vương, xin nhờ nàng chỉ dẫn.”
Mạnh Phù Dao lấy lại tinh thần, mỉm cười, tỉ mỉ dìu Nguyên Chiêu Hủ bước từng bước một, bước lên, bước lùi, lướt ngang, xoay người, lắc lư, nghiêng...
Nguyên Chiêu Hủ nhanh chóng nắm bắt, chỉ sau nửa canh giờ ngắn ngủi, hắn buông Mạnh Phù Dao ra, nhẹ nhàng cười. Bắt chước theo cách thức mà Mạnh Phù Dao đã làm trước khi bắt đầu nhảy điệu Waltz, tao nhã lễ độ khẽ khom lưng, một tay đặt sau lưng, một tay giơ ra đưa về phía Mạnh Phù Dao.
“Tiểu thư xinh đẹp, ta có thể mời nàng cùng khiêu vũ không?”
Mạnh Phù Dao mỉm cười, nhẹ nhàng đặt tay mình vào lòng bàn tay của hắn.
“Vinh hạnh của ta.”
Ánh trăng như dát bạc, trải dài trên ngàn vạn mái ngói, sáng hơn cả ánh châu long lanh, soi rọi bóng hình đôi trai tài gái sắc cùng nhau khiêu vũ, này là ôm eo, đỡ eo, lướt đi, nhìn nhau mỉm cười. Cứ thế này mà vĩnh bất phân ly, cứ thế này mà thiên trường địa cửu.
Tiếng nhạc ngân nga dịu dàng như một dòng nước, quấn quýt bên tai tựa như hai người đang ôm nhau khiêu vũ kia. Mỗi động tác xoay người lướt đi đều tuyệt đẹp, đều khiến hai con tim cùng rung động, cùng hòa nhịp, tất cả như một bức tranh sống động tươi đẹp vô cùng.
Bàn tay Nguyên Chiêu Hủ khẽ khàng xiết chặt eo Mạnh Phù Dao, cảm thụ vòng eo nàng mềm mại uyển chuyển như đuôi cá. Cô gái tinh ranh trước mặt hắn như một con cá bơi vào lòng hắn, cũng giống như những con cá bơi lội trong dòng Trường Giang và Hoàng Hà. Nàng thông minh linh hoạt như vậy khiến hắn đê mê, hắn bỗng nhiên cảm thấy muốn bao dung nàng cả đời, không muốn thả nàng ra khỏi lãnh thổ mà hắn cai trị.
Trước khi gặp nàng, hắn nghĩ rằng tất cả những thứ mà hắn có được trong tay chẳng thú vị gì, giống như một mình đứng trên lầu cao chót vót ngắm nhìn giang sơn mà lòng trống rỗng.
Nhưng mà nàng đã đến, đem đến cho hắn niềm vui, cho dù hắn có vắt óc suy nghĩ đến tận cuối đời cũng chẳng hề nào ngờ được.
Nhưng mà trên thế gian này, trong buổi tối hôm nay, nàng đã khiến hắn say.
Hắn nguyện say, không nguyện tỉnh lại.
Nguyên Chiêu Hủ say, hai mươi lăm năm qua ngày nào cũng giống như ngày nào, hắn đều luôn thanh tỉnh, nhưng mà trong đêm sinh nhật vĩnh viễn không quên này, hắn lại có cảm giác như vậy. hai mươi lăm năm qua, đây là lần đầu tiên hắn buông bỏ tất cả, không muốn bất kì ai, bất kì sự việc gì quấy nhiễu giờ phút hạnh phúc ấm áp này.
Chính bởi vì vậy mà hắn không hề phát hiện ra Hồ Tang cô nương đã lọt vào hoa viên, không phát hiện nàng ta vì bộ lễ phục vướng víu mà bị trượt ngã sóng soài trên nền đất gần gian tĩnh thất, khiến tất cả mọi người đều dõi mắt nhìn về hướng này, thấy được cảnh đẹp trong gian phòng sáng qua ô cửa sổ.
Mọi người nhìn thấy trong gian phòng sáng lấp lánh kia, mành tơ buông rơi bay bay, hoa trong bình nở rộ, ánh sáng long lanh lóng lánh, dù mọi thứ đều rất đẹp nhưng cũng không đẹp bằng cảnh tượng đang diễn ra trước mắt họ.
Mọi người nhìn thấy một cô gái xinh đẹp kiều diễm đang ở trong lòng chàng trai mắt mày như tranh vẽ, tư thế vững chãi đang lưu loát bước những bước ngang dọc tới lui, thấy đôi nam nữ đang dìu nhau uyển chuyển sóng bước tựa như đang bồng bềnh trên sóng, hay như giẫm trên nhưng áng mây trôi.
Họ thấy hình ảnh chàng trai khẽ cúi đầu chăm chú nhìn cô gái, cô gái ngẩng đầu lên mỉm cười, sóng mắt hai người trào dâng cuồn cuộn. Họ thấy cô gái trong lòng chàng trai không ngừng lắc lư xoay tròn, tựa như một chú cá đang quẫy đuôi tung mình trong lòng nước xanh biêng biếc.
Hồ Tang cô nương vẫn duy trì tư thế ngã sóng soài trên mặt đất, nàng ta quên cả việc đứng dậy, si ngốc nhìn hình ảnh đôi nam nữ đang không ngừng xoay chuyển qua ô cửa sổ, tức thì lòng tự tôn và sự tự tin của nàng ta hoàn toàn bị đè bẹp. Trước đây, cô gái đẹp nhất Diêu thành này cho rằng mình là người đẹp nhất thế gian này, chỉ có nàng mới xứng đôi sánh bước cùng hắn, nhưng mà hôm nay, nàng mới hiểu rõ ràng rằng, thế gian này có muôn vạn người hơn hẳn mình, tựa như cô gái đang ở bên cạnh hắn, khoảng cách giữa nàng và cô ấy tựa như khoảng cách từ thâm sơn cùng cốc đến bầu trời cao xa vời vợi.
Hồ Tang cứ nằm sấp như vậy, bất chợt khóc òa lên, khóc cho tình yêu vừa mới chớm nở của mình chẳng mấy chốc đã bị lụi tắt.
Nhưng không ai nhìn thấy nàng khóc, cũng không ai đến kéo nàng đứng dậy, tất cả mọi người đều đứng bất động, ngây ngốc nhìn đôi nam nữ tuyệt đẹp đang ôm nhau khiêu vũ, dưới bầu trời đêm lộng gió hát ca, dưới ánh trăng sáng óng ánh rạng ngời.
Vũ điệu kinh thế.
Giờ phút này, thời gian ngừng trôi, đất trời tĩnh lặng, không ai hay biết vài dặm bên ngoài có tiếng khoái mã lộc cộc giẫm trên mặt đất, âm thanh rầu rĩ, đạp lên ánh trăng trên quan ải, phi như bay.
Hướng về Diêu Thành.
(1). Quỳnh Dao: nhà văn Trung Quốc.
(2). Ai yêu nhạc cổ điển đều không thể không biết bài Danube xanh. Bài hát này có tên tiếng Đức là An der schönen blauen Donau, có nghĩa là “Dòng sông Đa-nuyp trong xanh và xinh đẹp”, được Johann Strauss II sáng tác năm 1866. Như vậy bài hát có tuổi đời xấp xỉ 150 năm, giai điệu thật cổ xưa nhưng cũng thật đẹp tuyệt vời. Hàng năm cứ mỗi lần đón chào năm mới, hàng trăm triệu khán giả truyền hình trên khắp thế giới đều háo hức chờ đợi dàn nhạc giao hưởng “Wiener Philharmoniker” của Áo trình diễn buổi hòa nhạc truyền thống “New Year Concert” chào mừng năm mới với bản nhạc kết thúc luôn luôn là bản Waltz “The Blue Danube” của Johann Strauss II.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70
- bình luận