Phù Dao Hoàng Hậu - Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phù Dao Hoàng Hậu
Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
“Ta không phải là một đầy tớ bình thường, ta muốn được hưởng đãi ngộ xứng đáng với năng lực xuất sắc của ta!” Mạnh Phù Dao ngồi xổm trước cửa Đức vương phủ “Đức Hinh viện” tại ngã tư đường ở thành Đông của Trung Châu, cầm bộ quần áo dành cho đầy tớ đung đưa phản đối.
Xung quanh im ắng như tờ, Diêu Tấn liếc mắt nhìn, kéo nàng, “Nè, Mạnh cô nương, cô uống hết bình rượu giá trị vạn kim của người ta, bây giờ cũng nên làm vợ lẽ cho người ta để trừ nợ chứ, đằng này lại còn đưa ra yêu cầu quá đáng nữa…”
“Ngươi biết cái gì hả!” Mạnh Phù Dao chặn họng hắn: “Ta đây đang muốn làm phiền hắn đấy, người này thích yên tĩnh sạch sẽ, ta muốn gây rối đến khi hắn tình nguyện đầu hàng.”
Nàng ì ạch cạy cửa sổ, đáng tiếc là cửa sổ đóng quá chặt, Mạnh Phù Dao cạy không được bèn chọc chọc lên giấy dán cửa, ta chọc ta chọc, chọc chọc chọc...Hì hì hì, giấy dán cửa nhanh chóng trở thành tổ ong vò vẽ.
Nghĩ đến cảnh tượng gió lạnh ban đêm sẽ ùa qua những lỗ thủng trên ô cửa sổ, thổi vù vù vào người ai đó, Mạnh Phù Dao cảm thấy thật sung sướng hả hê, cười toe toét, ta chọc ta chọc...Ôi, cảnh tượng thật đẹp!
Bỗng nhiên đầu ngón tay nàng đau nhói như bị kim đâm, Mạnh Phù Dao vội vàng rút tay lại, vừa nhìn đã thấy đầu ngón tay dính một giọt máu tròn như hạt châu, không khỏi tức giận mắng to: “Ngươi đúng là tiểu nhân độc ác! Âm thầm ra tay đánh lén!”
Cửa sổ đột nhiên mở toang mà không phát ra tiếng động nào, toàn thân Tông Việt trắng như tuyết đang ngồi xếp bằng nhìn ra ô cửa, sau lưng là tấm bình phong lớn thêu hình lá phong, lá phong có màu đỏ thẫm, răng cưa trên lá có màu vàng nhạt. Như trong nét tươi sáng đẹp đẽ ẩn hiện dũng khí đã kinh qua tang thương sương giá, Tông Việt thanh thoát tuấn tú đang ngồi trước bình phong càng thêm nổi bật.
Hai ngón tay hắn kẹp một ống nhỏ, đăm chiêu nhìn máu lưu động trong cái ống nhỏ xíu ấy, thản nhiên nói: “Ta đã từng gặp Thánh nữ Phi Yên thần thông quảng đại tại nước Phù Phong, cô ta từng nói với ta, nếu như có trinh nữ nào mười bảy tuổi luyện Đại Vô Thượng tâm pháp thì máu của cô gái này quý hiếm vô cùng, cô ta đã tìm kiếm nhiều năm nhưng vẫn không gặp, nếu như ta vô tình gặp được thì phải báo cho cô ta biết.” Hắn lắ lắc cái ống nhỏ xíu kia, trầm tư chẳng để ý đến Mạnh Phù Dao, lẩm bẩm: “Loại máu mà Thánh nữ Phi Yên cần dùng để tế ta đã thử rất nhiều người mà không tìm được, không biết lần này có đúng không?”
Mạnh Phù Dao ngồi xổm dưới cửa sổ, giận quá hóa cười, lẩm bẩm “Đời này ngươi ngoài làm các việc đe dọa xảo trá bức bách hãm hại người khác, thì còn có thể làm được việc gì khác nữa sao?”
Tông Việt giơ tay ném một cái rổ qua cửa sổ cho nàng, bảo: “Bây giờ ta sẽ cho ngươi xem ta làm được cái gì ---Phiền ngươi hái hết những lá non của thất diệp thảo ở trong vườn, mài vụn rồi cho vào trong nồi thuốc, ta cần dùng, nhớ kỹ là phải mài vụn như bột phấn, phải là những lá non nhất trong số những lá non.”
Mạnh Phù Dao hếch mũi giấu tay vào trong áo chẳng thèm động đậy, ngược lại Diêu Tấn lại bước tới nhận lấy, kéo tay nàng rời đi.
“Ngươi nhận thì ngươi đi hái đi.”
Mạnh Phù Dao vừa đi vừa đá, khóe mắt liếc thấy đám cỏ ven đường, đột nhiên nói: “Ê, đám cỏ này rất giống thất diệp thảo, giống y chang luôn...Này, ngươi hái đi rồi mài vụn cho Tông Việt. Không phải hắn muốn cho ta xem bản lĩnh của hắn sao? Để ta xem hắn có nhận biết được hay không.”
Không đợi Diêu Tấn đồng ý, nàng vẫy tay chào nói: “Ta đi dạo phố.”
Đại Thành ở Trung Châu này không hổ danh là chốn phồn hoa nhất của Năm châu đại lục, khác với đô thành Bàn Đô của nước Thiên Sát với tường cao vách dày theo như lời mọi người nói. Trung Châu phồn hoa tráng lệ, dân chúng an nhàn, nhìn khắp mọi nơi đều có thể nhận ra người dân nơi đây rất thỏa mãn với cuộc sống chỉ có ở thời kỳ thịnh thế này. Từ đôi chân trần như tuyết trắng của thiếu nữ bán hoa, từ những vị khác ngồi suốt buổi thưởng thức trà trong trà lâu, từ đủ mọi thứ hàng hóa của khắp các nước đều có mặt ở chợ phiên nơi đây, từ các thiếu nữ xinh đẹp đứng hóng gió nơi thanh lâu, tất cả mọi thứ trên đời đều có thể tìm thấy tại đô thành rộng lớn phồn hoa này.
Theo lời nói rất lãng mạn của một thi nhân nổi tiếng, Bàn Đô tựa như một nam nử cao lớn oai phong dũng mãnh, khí phách ngất trời, ngay thẳng sừng sững như núi. Trung Châu lại tựa như một nữ nhi thướt tha yểu điệu, phóng khoáng mà thanh tao, yêu kiều lại lãng mạn.
Mạnh Phù Dao thong dong đi trên phố, vừa mua đại dăm món đồ chơi vừa nhìn quanh quất, từ từ đi hết con phố chính lúc nào chẳng hay, người qua lại thưa dần, đường phố cũng trở nên vắng vẻ thênh thang. Phía trước mặt nàng là dãy tòa nhà kiến trúc nguy nga lộng lẫy, nhưng không giống hoàng cung, những bức tường xung quanh thấp đến độ chỉ cần nhấc chân là có thể vượt qua, xung quanh dân cư thưa thớt. Mạnh Phù Dao kéo tay một ông lão đi ngang qua đường để hỏi, ông hiền từ mỉm cười nhìn nàng đáp: “Cô nương từ nơi khác đến đây à, đây là hành cung của Thái tử điện hạ đấy.”
“Hành cung Thái tử?” Mạnh Phù Dao ngạc nhiên hỏi tiếp: “Không phải chỉ có Hoàng đế mới có hành cung thôi sao?”
“Thái tử Vô Cực giống các Thái tử khác sao? Ngài đã chấp chính nắm giữ quyền hành nước Vô Cực từ rất lâu rồi, chỉ còn thiếu đăng cơ mà thôi.” Ông nửa giận nửa không, “Theo như cô nói thì chỉ có Hoàng đế mới có tôn hiệu, Vô Cực Thái tử không thể có tôn hiệu ư?”
“Ồ...Tôn hiệu gì?” Mạnh Phù Dao hời hợt hỏi, xem ra Trưởng Tôn Vô Cực ở trong nước rất được dân chúng yêu mến.
“Tôn hiệu của Thái tử há để những người như chúng ta nói đến sao?” Ông vội vàng tiến lên phía trước “Cô nương cứ ở đây chiêm ngưỡng nơi này đi, Thái tử rất ít khi đến đây, hành cung này là nơi vô cùng thanh tĩnh, xem tình hình hôm nay chắc hẳn Thái tử không có ở trong rồi.” Rồi ông lại chỉ bức tường thấp nơi kia, “Có thấy bức tường thấp kia không, hoa viên ngoài hành cung trồng rất nhiều dược thảo, nếu dân chúng không có tiền chữa bệnh thì có thể đến đây để hái thuốc, bước qua tường là có thể vào được. Thật ra thì muốn gặp Thái tử đâu có khó, chỉ cần mọi người tự giác đừng quấy rối là được.”
Mạnh Phù Dao bật thốt “Ồ!” rồi nói thầm: “Nếu không có người canh giữ, coi chừng thích khách trà trộn vào đó.” Nàng nhìn quanh quất xung quanh, quả nhiên thấy trong vườn có rất nhiều dược thảo, đột nhiên nảy sinh ý tưởng --- Hái trộm đem ra ngoài bán, chắc là sẽ kiếm được bộn tiền nhỉ?
Một phút đồng hồ sau đó Mạnh Phù Dao đã xông vào đứng trong vườn thuốc như một bóng ma, có một đống bao rỗng để sẵn trong vườn. Nàng nhận biết được công dụng của các cây thuốc nên chỉ tuyển chọn những cây thuốc đắt tiền, dự định mang về để bán cho Tông Việt, nhất định phải bán được bộn tiền mới thôi.
Mạnh Phù Dao hái trộm hồi lâu nên trên tay lấm lem bùn đất, bèn nhìn khắp xung quanh tìm nước để rửa tay. Nàng nhìn thấy trước mặt có một hòn núi giả, hình như phía sau nó có một hồ nước biếc, đối diện hồ nước hình như có một gốc cây có màu đỏ thẫm, hoa của nó lại có màu đen. Nàng cảm thấy cây hoa này giống như cây hoa thần mà lão đạo sĩ từng nhắc đến, vỏ cây màu đỏ cứng như sắt kia là một loại dược thảo quý hiếm, nhất thời ham muốn trỗi dậy, lén lút đi đến đó.
Còn chưa đến gần thì phía sau núi ấy đột nhiên nhảy ra hai thị vệ mặc kim giáp, giương song thương ra cản lại, nói: “Phía sau là hành cung Thái tử nghỉ ngơi, nếu tới hái dược thảo thì xin dừng bước tại đây.”
“Ồ...” Mạnh Phù Dao ngó quanh quẩn, vui vẻ cười đáp: “Ta không đi qua đó, nhưng mà thị vệ đại ca ơi, có thể để cho ta leo lên hòn núi giả nhìn hành cung như thế nào không, để khi trở về ta sẽ kể cho mọi người cùng biết.”
Hai thị vệ cùng nhìn nhau, bởi vì thường hay có người đến đây đưa ra yêu cầu này do quá ngưỡng mộ Thái tử, nên họ cũng không lấy làm lạ, rộng lượng mỉm cười đồng ý: “Vậy ngươi lên xem một chút đi, đừng để trượt chân đấy.”
“Ôi, cám ơn hai vị.” Mạnh Phù Dao hớn hở bước qua đó, khi ngang qua họ thì ngón tay nàng khẽ cong, hai thị vệ này bất thình lình ngã xuống đất.
“Ôi chà, Trưởng Tôn Vô Cực dạy dỗ bọn thị vệ này tốt thật, thật dễ sai bảo, bảo ngã thì liền ngã, ngoan thật.” Nàng nhìn khắp xung quanh, quả nhiên chẳng có ai ở nơi này, thật sự trống không mà cũng không người trông coi, không khỏi mừng rỡ, mới hai ba bước đã trèo lên hòn núi giả, căn bản là đâu có muốn nhìn hành cung như thế nào đã lập tức chuẩn bị nhảy xuống.
Dưới bầu trời ba la, người áo xanh thẫm nào đó đứng nghênh ngang trên hòn non giả, sắp sửa nhảy ào xuống hồ nước phía sau hòn non giả này, như con chim non mới tập bay.
“Ta tới đây, bơi thôi!”
Xung quanh im ắng như tờ, Diêu Tấn liếc mắt nhìn, kéo nàng, “Nè, Mạnh cô nương, cô uống hết bình rượu giá trị vạn kim của người ta, bây giờ cũng nên làm vợ lẽ cho người ta để trừ nợ chứ, đằng này lại còn đưa ra yêu cầu quá đáng nữa…”
“Ngươi biết cái gì hả!” Mạnh Phù Dao chặn họng hắn: “Ta đây đang muốn làm phiền hắn đấy, người này thích yên tĩnh sạch sẽ, ta muốn gây rối đến khi hắn tình nguyện đầu hàng.”
Nàng ì ạch cạy cửa sổ, đáng tiếc là cửa sổ đóng quá chặt, Mạnh Phù Dao cạy không được bèn chọc chọc lên giấy dán cửa, ta chọc ta chọc, chọc chọc chọc...Hì hì hì, giấy dán cửa nhanh chóng trở thành tổ ong vò vẽ.
Nghĩ đến cảnh tượng gió lạnh ban đêm sẽ ùa qua những lỗ thủng trên ô cửa sổ, thổi vù vù vào người ai đó, Mạnh Phù Dao cảm thấy thật sung sướng hả hê, cười toe toét, ta chọc ta chọc...Ôi, cảnh tượng thật đẹp!
Bỗng nhiên đầu ngón tay nàng đau nhói như bị kim đâm, Mạnh Phù Dao vội vàng rút tay lại, vừa nhìn đã thấy đầu ngón tay dính một giọt máu tròn như hạt châu, không khỏi tức giận mắng to: “Ngươi đúng là tiểu nhân độc ác! Âm thầm ra tay đánh lén!”
Cửa sổ đột nhiên mở toang mà không phát ra tiếng động nào, toàn thân Tông Việt trắng như tuyết đang ngồi xếp bằng nhìn ra ô cửa, sau lưng là tấm bình phong lớn thêu hình lá phong, lá phong có màu đỏ thẫm, răng cưa trên lá có màu vàng nhạt. Như trong nét tươi sáng đẹp đẽ ẩn hiện dũng khí đã kinh qua tang thương sương giá, Tông Việt thanh thoát tuấn tú đang ngồi trước bình phong càng thêm nổi bật.
Hai ngón tay hắn kẹp một ống nhỏ, đăm chiêu nhìn máu lưu động trong cái ống nhỏ xíu ấy, thản nhiên nói: “Ta đã từng gặp Thánh nữ Phi Yên thần thông quảng đại tại nước Phù Phong, cô ta từng nói với ta, nếu như có trinh nữ nào mười bảy tuổi luyện Đại Vô Thượng tâm pháp thì máu của cô gái này quý hiếm vô cùng, cô ta đã tìm kiếm nhiều năm nhưng vẫn không gặp, nếu như ta vô tình gặp được thì phải báo cho cô ta biết.” Hắn lắ lắc cái ống nhỏ xíu kia, trầm tư chẳng để ý đến Mạnh Phù Dao, lẩm bẩm: “Loại máu mà Thánh nữ Phi Yên cần dùng để tế ta đã thử rất nhiều người mà không tìm được, không biết lần này có đúng không?”
Mạnh Phù Dao ngồi xổm dưới cửa sổ, giận quá hóa cười, lẩm bẩm “Đời này ngươi ngoài làm các việc đe dọa xảo trá bức bách hãm hại người khác, thì còn có thể làm được việc gì khác nữa sao?”
Tông Việt giơ tay ném một cái rổ qua cửa sổ cho nàng, bảo: “Bây giờ ta sẽ cho ngươi xem ta làm được cái gì ---Phiền ngươi hái hết những lá non của thất diệp thảo ở trong vườn, mài vụn rồi cho vào trong nồi thuốc, ta cần dùng, nhớ kỹ là phải mài vụn như bột phấn, phải là những lá non nhất trong số những lá non.”
Mạnh Phù Dao hếch mũi giấu tay vào trong áo chẳng thèm động đậy, ngược lại Diêu Tấn lại bước tới nhận lấy, kéo tay nàng rời đi.
“Ngươi nhận thì ngươi đi hái đi.”
Mạnh Phù Dao vừa đi vừa đá, khóe mắt liếc thấy đám cỏ ven đường, đột nhiên nói: “Ê, đám cỏ này rất giống thất diệp thảo, giống y chang luôn...Này, ngươi hái đi rồi mài vụn cho Tông Việt. Không phải hắn muốn cho ta xem bản lĩnh của hắn sao? Để ta xem hắn có nhận biết được hay không.”
Không đợi Diêu Tấn đồng ý, nàng vẫy tay chào nói: “Ta đi dạo phố.”
Đại Thành ở Trung Châu này không hổ danh là chốn phồn hoa nhất của Năm châu đại lục, khác với đô thành Bàn Đô của nước Thiên Sát với tường cao vách dày theo như lời mọi người nói. Trung Châu phồn hoa tráng lệ, dân chúng an nhàn, nhìn khắp mọi nơi đều có thể nhận ra người dân nơi đây rất thỏa mãn với cuộc sống chỉ có ở thời kỳ thịnh thế này. Từ đôi chân trần như tuyết trắng của thiếu nữ bán hoa, từ những vị khác ngồi suốt buổi thưởng thức trà trong trà lâu, từ đủ mọi thứ hàng hóa của khắp các nước đều có mặt ở chợ phiên nơi đây, từ các thiếu nữ xinh đẹp đứng hóng gió nơi thanh lâu, tất cả mọi thứ trên đời đều có thể tìm thấy tại đô thành rộng lớn phồn hoa này.
Theo lời nói rất lãng mạn của một thi nhân nổi tiếng, Bàn Đô tựa như một nam nử cao lớn oai phong dũng mãnh, khí phách ngất trời, ngay thẳng sừng sững như núi. Trung Châu lại tựa như một nữ nhi thướt tha yểu điệu, phóng khoáng mà thanh tao, yêu kiều lại lãng mạn.
Mạnh Phù Dao thong dong đi trên phố, vừa mua đại dăm món đồ chơi vừa nhìn quanh quất, từ từ đi hết con phố chính lúc nào chẳng hay, người qua lại thưa dần, đường phố cũng trở nên vắng vẻ thênh thang. Phía trước mặt nàng là dãy tòa nhà kiến trúc nguy nga lộng lẫy, nhưng không giống hoàng cung, những bức tường xung quanh thấp đến độ chỉ cần nhấc chân là có thể vượt qua, xung quanh dân cư thưa thớt. Mạnh Phù Dao kéo tay một ông lão đi ngang qua đường để hỏi, ông hiền từ mỉm cười nhìn nàng đáp: “Cô nương từ nơi khác đến đây à, đây là hành cung của Thái tử điện hạ đấy.”
“Hành cung Thái tử?” Mạnh Phù Dao ngạc nhiên hỏi tiếp: “Không phải chỉ có Hoàng đế mới có hành cung thôi sao?”
“Thái tử Vô Cực giống các Thái tử khác sao? Ngài đã chấp chính nắm giữ quyền hành nước Vô Cực từ rất lâu rồi, chỉ còn thiếu đăng cơ mà thôi.” Ông nửa giận nửa không, “Theo như cô nói thì chỉ có Hoàng đế mới có tôn hiệu, Vô Cực Thái tử không thể có tôn hiệu ư?”
“Ồ...Tôn hiệu gì?” Mạnh Phù Dao hời hợt hỏi, xem ra Trưởng Tôn Vô Cực ở trong nước rất được dân chúng yêu mến.
“Tôn hiệu của Thái tử há để những người như chúng ta nói đến sao?” Ông vội vàng tiến lên phía trước “Cô nương cứ ở đây chiêm ngưỡng nơi này đi, Thái tử rất ít khi đến đây, hành cung này là nơi vô cùng thanh tĩnh, xem tình hình hôm nay chắc hẳn Thái tử không có ở trong rồi.” Rồi ông lại chỉ bức tường thấp nơi kia, “Có thấy bức tường thấp kia không, hoa viên ngoài hành cung trồng rất nhiều dược thảo, nếu dân chúng không có tiền chữa bệnh thì có thể đến đây để hái thuốc, bước qua tường là có thể vào được. Thật ra thì muốn gặp Thái tử đâu có khó, chỉ cần mọi người tự giác đừng quấy rối là được.”
Mạnh Phù Dao bật thốt “Ồ!” rồi nói thầm: “Nếu không có người canh giữ, coi chừng thích khách trà trộn vào đó.” Nàng nhìn quanh quất xung quanh, quả nhiên thấy trong vườn có rất nhiều dược thảo, đột nhiên nảy sinh ý tưởng --- Hái trộm đem ra ngoài bán, chắc là sẽ kiếm được bộn tiền nhỉ?
Một phút đồng hồ sau đó Mạnh Phù Dao đã xông vào đứng trong vườn thuốc như một bóng ma, có một đống bao rỗng để sẵn trong vườn. Nàng nhận biết được công dụng của các cây thuốc nên chỉ tuyển chọn những cây thuốc đắt tiền, dự định mang về để bán cho Tông Việt, nhất định phải bán được bộn tiền mới thôi.
Mạnh Phù Dao hái trộm hồi lâu nên trên tay lấm lem bùn đất, bèn nhìn khắp xung quanh tìm nước để rửa tay. Nàng nhìn thấy trước mặt có một hòn núi giả, hình như phía sau nó có một hồ nước biếc, đối diện hồ nước hình như có một gốc cây có màu đỏ thẫm, hoa của nó lại có màu đen. Nàng cảm thấy cây hoa này giống như cây hoa thần mà lão đạo sĩ từng nhắc đến, vỏ cây màu đỏ cứng như sắt kia là một loại dược thảo quý hiếm, nhất thời ham muốn trỗi dậy, lén lút đi đến đó.
Còn chưa đến gần thì phía sau núi ấy đột nhiên nhảy ra hai thị vệ mặc kim giáp, giương song thương ra cản lại, nói: “Phía sau là hành cung Thái tử nghỉ ngơi, nếu tới hái dược thảo thì xin dừng bước tại đây.”
“Ồ...” Mạnh Phù Dao ngó quanh quẩn, vui vẻ cười đáp: “Ta không đi qua đó, nhưng mà thị vệ đại ca ơi, có thể để cho ta leo lên hòn núi giả nhìn hành cung như thế nào không, để khi trở về ta sẽ kể cho mọi người cùng biết.”
Hai thị vệ cùng nhìn nhau, bởi vì thường hay có người đến đây đưa ra yêu cầu này do quá ngưỡng mộ Thái tử, nên họ cũng không lấy làm lạ, rộng lượng mỉm cười đồng ý: “Vậy ngươi lên xem một chút đi, đừng để trượt chân đấy.”
“Ôi, cám ơn hai vị.” Mạnh Phù Dao hớn hở bước qua đó, khi ngang qua họ thì ngón tay nàng khẽ cong, hai thị vệ này bất thình lình ngã xuống đất.
“Ôi chà, Trưởng Tôn Vô Cực dạy dỗ bọn thị vệ này tốt thật, thật dễ sai bảo, bảo ngã thì liền ngã, ngoan thật.” Nàng nhìn khắp xung quanh, quả nhiên chẳng có ai ở nơi này, thật sự trống không mà cũng không người trông coi, không khỏi mừng rỡ, mới hai ba bước đã trèo lên hòn núi giả, căn bản là đâu có muốn nhìn hành cung như thế nào đã lập tức chuẩn bị nhảy xuống.
Dưới bầu trời ba la, người áo xanh thẫm nào đó đứng nghênh ngang trên hòn non giả, sắp sửa nhảy ào xuống hồ nước phía sau hòn non giả này, như con chim non mới tập bay.
“Ta tới đây, bơi thôi!”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70