Phù Dao Hoàng Hậu - Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phù Dao Hoàng Hậu
Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
Ngày mười ba tháng Chạp, "Lễ tế thần" của người Nhung.
Dựa theo phong tục, ngày này là ngày lễ tế thần của tộc Nhung. Trời vừa rạng sáng, sau khi tắm rửa và làm việc nhà qua loa thì mọi người đều ra ngoài tụ tập vui vẻ, chơi đấu vật với nhau. Đến buổi chiều tối lại đốt lửa trại, nam thanh nữ tú cùng nhau thi triển tài nghệ, bày tỏ lòng mình với đối phương.
Mạnh Phù Dao ngồi xổm trên ghế, sau khi gấp lại một đống thiếp mời thì phát rầu, thì thào mắng: "Phát bệnh kinh phong, nhiều nhà cùng mời một lúc như vậy, ta có chạy gãy chân cũng không tới kịp, hic..."
"Nếu nàng tuỳ tiện bỏ sót một nhà..." Công tử Nguyên Chiêu Hủ rảnh rang ngồi bên cạnh cùng với Nguyên Bảo đại nhân, chẳng buồn ngẩng đầu: "Nàng phải giải thích với tất cả con dân Nhung tộc luôn nghiêm khắc trong thành, tội khinh thường thần Mặt trời vĩ đại và vô cùng tôn quý của họ. Nếu ta nhớ không nhầm, thì người Nhung có thói quen dùng đao hoặc kiếm lấy máu của mình để giải thích".
Mạnh Phù Dao trừng mắt nhìn hắn, "Sao ta có cảm giác huynh rất vui vẻ khi người khác gặp nạn vậy?"
Nguyên Chiêu Hủ thờ ơ nhìn nàng, mỉm cười nói: "Thật à?" Hắn vươn tay, ngón tay thon dài vuốt ve má nàng, "Ta thấy Thành chủ của chúng ta vĩ đại lắm, rất giỏi xử lý những việc khó khăn, quá đỗi anh minh cơ trí, nên tin tưởng cô cùng."
Mạnh Phù Dao nghiêng đầu nhìn hắn, tự nhiên cảm thấy đồng chí Nguyên Chiêu Hủ hôm nay có gì đó là lạ, có phải vì hắn cảm thấy ngượng ngùng khi biết nàng nhìn hắn tắm không nhỉ?
Hoặc là, hắn cảm thấy khó chịu khi nàng không chịu nhìn hắn tắm?
Dựa theo nhân phẩm của hắn mà nói, cái thứ hai có khả năng đúng nhiều hơn.
Mạnh Phù Dao vô sỉ cười hắc hắc, đẩy đống thiệp mời sang một bên nói: "Bọn họ không phục vì tiền Thành chủ A Sử Na bị Đức vương điện hạ bãi nhiệm do tội bất lực trong việc quản lý Diêu thành, muốn tìm thời cơ để khiến ta khó xử. Chuyện hôm nay chắc chắn là có dụng ý bên trong."
"Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn". Nàng đứng dậy duỗi lưng, ánh mặt sáng rực khoa trương hét to lên: "Muốn làm theo ta à, ta chưa bao giờ không vượt qua được, hồi từ trong bụng mẹ ta đã tập bước rồi."
Từ khi Mạnh Phù Dao nhậm chức đến nay, bảy đại thủ lĩnh Nhung tộc ở Diêu thành này vẫn chưa từ bỏ ý định lật đổ nàng, hôm nay thừa dịp này để tìm cách hạ bệ tân thành chủ. Bảy đại thủ lĩnh này đều đồng loạt dâng thiệp mời, thỉnh Thành chủ đại nhân hòa mình chung vui lễ hội với dân chúng. Tất cả họ đều mời nàng đến tham dự yến hội vào đúng giờ Ngọ. Mở rộng cửa chính, trang hoàng lộng lẫy, phô bày khoa trương long trọng, để cho dân chúng khắp mọi nơi đều biết rằng: bọn hắn vô cùng trân trọng, tràn đầy tình cảm mời Thành chủ đại nhân đến dự tiệc.
Nếu như, tân Thành chủ mặt trắng kia ma không tới được dù chỉ một nhà, bọn hắn cũng có lý do khơi mào gây sự --- yến hội "Lễ tế thần" đại biểu cho việc thỉnh cầu thần linh mang lại sự bình an cho dân chúng, nếu Thành chủ không tham gia. thì đó là một sự bất kính đối với thần linh.
Bởi vì trong ngày hội này có tiết mục luận võ, nên bọn họ có thể mang theo vũ khí bên người, đến lúc đó chỉ cần châm ngòi thổi gió, kích động người Nhung toàn thành nổi giận, thì chắc chắn giết chết được tân Thành chủ mặt trắng kia, giúp A Sử na khôi phục lại chức vụ thành chủ. Lúc đó người Nhung lại hoàn toàn làm chủ Diêu thành, kế hoạch tỉ mỉ nắm chắc mười phần thắng trong tay.
Ôm tính toán như vậy, bảy đại Thành chủ trong lòng hả hê mừng thầm, tạo điều kiện để cho Mạnh Thành chủ mặt trắng không thể tới được, việc này biểu đạt ý "giẫm đạp lên tôn nghiêm" của họ, mọi việc đều được nghiên cứu kỹ càng, chỉ còn chờ đợi đối phương tự đưa mình vào bẫy mà thôi.
Bảy gã sai vặt chạy tới chạy lui liên lạc phối hợp chặt chẽ với nhau, báo cáo tất cả tin tức bất cứ lúc nào, giờ Dậu... Thành chủ không ra ngoài, giờ Tuất, cửa huyện nha vẫn đóng chặt; giờ Tuất canh ba... Thành chủ vẫn không ra ngoài.
Bảy đại thủ lĩnh bắt đầu đứng ngồi không yên, Thành chủ không đến bất kì nhà nào hết? Hắn điên rồi ư?
Không đến càng tốt! Chờ xem!
Tới gần giờ Ngọ, tất cả bọn họ đều hồi hộp suy đoán, cửa huyện nha đóng chặt đột nhiên mở ra, một đội nha dịch rất trẻ tuổi nhanh nhẹn linh hoạt đi ra ngoài, mỗi người lên một ngựa, tản đi khắp nơi trong thành.
Nửa canh giờ sau, bảy đại thủ lĩnh đều nhận được mỗi người một thiếp vàng do các nha dịch này đưa tới.
Thiếp mời vô cùng trịnh trọng, Thành chủ tự nói mình trẻ tuổi, kiến thức nông cạn lại từ xa đến, nên không dám đến tham dự yến tiệc quá long trọng của bọn họ. Vừa khéo hôm nay là một ngày hội lớn, thế nên đành tự làm chủ, cung thỉnh chư vị thủ lĩnh đến "Thiên Kim Lâu" uống rượu nhạt và tán gẫu.
Thiếp mời cũng biểu đạt sự kính trọng vô vàn đối với thần Mặt trời, rất hy vọng các vị thủ lĩnh hiểu rõ thần tích (1), giảng giải những những thần tích để thỏa lòng ngưỡng mộ. Tất cả sẽ gặp mặt nhau tại "Thiên Kim Lâu" cùng với các nhân sĩ đến từ Kinh thành, để những người này cũng có thể lắng nghe những câu chuyện truyền thuyết về Thần Mặt trời vĩ đại... vân vân và vân vân...
(1) Thần tích: sự tích về thần Mặt trời.
Những nha dịch đến đưa thiếp mời đều to cao, đứng ở cửa lớn cao giọng tuyên đọc thiếp mời, cho nên tất cả mọi người trong khắp hang cùng ngõ hẻm đều nghe thấy. Dân chúng nhao nhao khen tân Thành chủ lễ nghĩa khiêm ngường, người Nhung nghe nói Thành chủ vô cùng sùng bái thần Mặt trời của họ thì lộ vẻ mặt mãn nguyện. Kế hoạch của bảy đại thủ lĩnh hóa thành tro tàn, thất bại hoàn toàn.
Thành chủ đảo khách thành chủ, chân thành mời tiệc, lại đem thần Mặt trời ra làm lý do chính đáng, khiến bọn họ không có lý do nào để không đi cả.
Giờ Ngọ, cửa lớn huyện nha lại mở ra, một thiếu niên y phục bình thường màu trắng mộc mạc, chẳng nhiễm chút xíu xiu bụi bẩn, đai lưng màu tím dịu mềm tôn thêm nét rạng ngời tươi cười bước ra. Ánh mắt sáng trong như ánh mặt trời, khí chất cao quý như ngọc.
Đi bên cạnh hắn là nam tử mặc y bào màu tím đai lưng bạch ngọc, ống tay áo phất phơ, tư thái phong lưu, một nửa gương mặt đeo mặt nạ, nhưng mắt mày vẫn hiển hiện sự rạng rỡ chói lòa, khiến người ta không khỏi kinh ngạc trầm trồ trước dung mạo của hắn ta.
Đó chính là Mạnh Phù Dao và Nguyên Chiêu Hủ.
Mạnh Phù Dao căn bản đâu có để ý đến đám đông trên đường, vừa đi bên cạnh Nguyên Chiêu Hủ vừa giận dỗi nói, "Này, ta đi uống rượu huynh đi theo ta làm gì, sao huynh không ở trong huyện nha uống rượu một mình."
"Bởi vì nàng uống rượu nên ta mới đi theo." Nguyên Chiêu Hủ thản nhiên đáp.
"Huynh quan tâm ta nhiều làm gì chứ?" Mạnh Phù Dao nhăn mặt nhăn mũi "Không có việc gì xảy ra đâu, ta đã cân nhắc rồi, có thể không uống rượu.."
"Ta không sợ nàng uống say." Nguyên Chiêu Hủ mỉm cười nói, "Ta chỉ sợ nàng uống không say"
"Hả?" Mạnh Phù Dao quay đầu ngạc nhiên nhìn hắn, lương tâm người này có phải bị trục trặc gì đó hay không nhỉ?
Nguyên Chiêu Hủ khẽ cúi người, kề sát tai nàng, lúc hắn nói phả ra hơi thở nong nóng khiến nàng cảm thấy nhộn nhạo, Mạnh Phù Dao không nhịn được muốn cười to, nghĩ đến hai người đang đi trên đường lớn bèn cố gắng nín nhịn.
"... Mỗi lần nàng uống rượu say đều cướp đồ của ta, lần thứ nhất là cướp nụ hôn đầu đời của ta, lần thứ hai là ôm ta ngủ, cướp cái ôm đầu tiên của ta... ta rất muốn biết xem lần thứ ba nàng sẽ làm gì..."
"Huynh đi chết đi!"
Đột nhiên trên đường lớn có tiếng người gầm thét, khiến ai nấy đều hoảng hồn, đám đông trên đường giương mắt nhìn chằm chằm như muốn nhảy dựng lên.
Thiếu niên áo trắng lập tức tung mình lên ngựa nhanh như một cơn gió, nam tử áo bào tím mỉm cười nhàn nhạt, đi theo.
Dân chúng đưa mắt nhìn nhau, một lúc sau mọi người mới bừng tỉnh ngộ, mắt sáng rỡ.
À, thì ra đây là một đôi đoạn tụ.
"Mời, mời, xin các vị thủ lĩnh đừng khách sáo!" Mạnh Phù Dao nâng ly rượu lên cung kính mời từng người, cười ma mãnh. Rượu mời đến người nào đều dừng lại huyênh hoang ba hoa chích chòe với người đó, "... Hương nhi cô nương thật quyến rũ nha! Thân hình mềm mại như bông, giống như không có xương vậy. Haizz, sao đại nhân lại im lặng thế, thích hay không thích nàng? Haizz, thật là đáng tiếc mà! Bản huyện vốn muốn mua cô nương này để tặng cho đại nhân... Haizz, thật ra là ngài thích đúng không? Sao ngài không chịu nói sớm chứ... Để ta chuộc thân cho nàng, đưa nàng đến cho ngài..."
"Thiết Nhĩ đại nhân, trên mặt ngài sao lại có sẹo thế? Hừm... nhưng mà nhìn rất mạnh mẽ giống như mèo hoang vậy... Tháp Mộc Nhĩ đại nhân, ngày nào đây mà mèo hoang này tranh giành tình nhân với ngài thì sẽ cực kì phiền toái đó... thật hiếm thấy ai có đến mười bảy thê thiếp như ngài đó, không dễ dàng, quả thật không dễ dàng mà..."
"Nỗ Lực đại nhân, cha mẹ của ngài vẫn khỏe chứ? Lệnh tôn ngài chắc là khỏe lắm? Ông nội ngài chắc cũng khỏe hả? Đại phu nhân của ông nội ngài thế nào? Nhị phu nhân, còn tam phu nhân nữa...?"
"Tư Lôi đại nhân..."
"Mộc Đương đại nhân..."
Sau khi nàng kính rượu một vòng thì mặt mày hớn hở, trong bụng vui như mở cờ, trái lại bảy đại thủ lĩnh thì mặt mày xanh mét, cả người ẩm ướt mồ hôi...
Tiểu tử này, sao có thể biết tường tận hết tất cả nhũng bí mật riêng tư mà người ta không muốn ai biết thế này nhỉ?
Mạnh Phù Dao cười toe toét, trong đôi mắt sáng lấp lánh nét ma mãnh tinh ranh, đầu ngấm ngầm mưu tính hàng loạt kế sách, nhanh như một chiếc xe ô tô đang phóng trên đại lộ.
Những chuyện bát quái này đều là do Tông VIệt nói cho nàng nghe, Tông tiên sinh đích thật là một đại phu nhưng lại chả giống một đại phu chút nào. Bên cạnh lúc nào cũng có người hầu hạ, lúc nào cũng có người cung cấp tin tình báo của các nước. Nhưng hắn chẳng những chưa bao giờ đề phòng Mạnh Phù Dao, mà còn để cho nàng biết hết tất cả những tin tức mà hắn nhận được. Mạnh Phù Dao liền giao cho người quản lý hết thảy những chuyện tào lao trên đường phố là Diêu Tấn điều tra, để bổ sung thêm những chi tiết tào lao, khiến nàng vô cùng hứng thú, như: thủ lĩnh nào đó có đến mười bảy thê thiếp mắc bệnh ghen tuông, bà nội của thủ lĩnh nào đó thì làm hồng hạnh vượt tường... Mạnh Phù Dao biết, những thủ lĩnh tộc Nhung này đều coi trọng danh dự hơn tính mạng mình rất nhiều.
Gây sự với ta à? Ta liền điều tra mười tám đời tổ tông của nhà ngươi, ngươi mặc quần lót làm bằng vải gì ta cũng tra luôn!
Các thủ lĩnh Nhung tộc đều mướt mồ hôi miễn cưỡng xã giao, trong lòng đánh trống ầm ầm, tân Thành chủ này thật đúng là thiếu đạo đức, xem ra không biết liêm sỉ là gì... Rõ ràng bày cho bọn họ nhìn thấy ý đồ muốn trả thù mà, tuy nhiên Thành chủ trẻ tuổi này lại vượt quá mức tưởng tượng của bọn họ. Người này dám làm ra cái bô giống như thần Mặt trời, điều tra được ông nội nhà người ta có ba ả tình nhân, thì còn có cái gì không dám làm nữa chứ?
Các thủ lĩnh đều dẫn theo những hộ vệ mạnh mẽ, đang chờ xem Mạnh Phù Dao bày ra chuyện gì nữa.
Người thoải mái uống rượu duy nhất chỉ có Nguyên Chiêu Hủ, nét cười trên mặt hiện rõ rành rành, lóng lánh soi trong ly rượu --- Cô gái nhỏ này lăn lộn mò mẫm bên ngoài, cả người đều bị nhiễm tính lưu manh, không biết là ai đã dạy nàng lưu manh đến mức này, haizz...
Rượu quá ba tuần, Mạnh Phù Dao đặt ly rượu xuống, hắng giọng nói tiếp: Trong lòng các thủ lĩnh đều vô cùng căng thẳng --- tới nữa rồi! Theo phản xạ cũng đặt ly rượu xuống, ngồi thẳng người.
"Tư Lôi đại nhân". Mạnh Phù Dao nghiêm túc nói, mi tâm hiển lộ sự ngạo nghễ và tàn bạo, không còn bộ dạng lưu manh láu cá nói chuyện tào lao ban nãy nữa, mà thể hiện khí phách tôn quý trời sinh, khiến các thủ lĩnh kia đều lập tức nghẹn giọng.
Nàng uy nghi ngồi nơi vị trí chủ tọa, liếc xéo người vừa mới bị kêu đích danh.
Tư Lôi đại nhân bị gọi đích danh thì sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt hung hăng quét khắp xung quanh, nhưng người nào người nấy vẫn cực kì trầm mặc, nghe thấy Mạnh Phù Dao lại gọi tên mình, tay chậm rãi đặt lên bàn, ngẩng đầu, "Hử?"
Mạnh Phù Dao nhìn chằm chằm kẻ cầm đầu các thủ lĩnh người Nhung tại Diêu thành này với ánh mắt ta đây là chủ, còn các ngươi là khách.
"Tư Lôi đại nhân bận rộn lắm sao?" Mạnh Phù Dao cười nhạt nhẽo, "Đêm qua ngủ có ngon không?"
Các thủ lĩnh đều đưa mắt nhìn nhau, không biết Mạnh Thành chủ sao tự nhiên lại hỏi câu hỏi chả liên quan gì đến việc hôm nay cả, sắc mặt Tư Lôi lập tức thay đổi.
Ánh mắt hắn khẽ chớp, một lúc lâu sau cẩn thận trả lời: "Không tệ".
"Vậy à." Mạnh Phù Dao gật đầu nói: "Bản huyện có nghe đại nhân A Sử Na nói qua, Tư Lôi thủ lĩnh có chứng mất ngủ, xem ra hiện giờ thì tốt rồi."
Tư Lôi giật mình ngẩn ra, vờ như nhẹ nhàng thở ra, đáp: "Đa tạ đại nhân quan tâm."
"Tiền Thành chủ A Sử na rất muốn gặp ngài đó." Mạnh Phù Dao hờ hững nói tiếp, "Đại nhân hôm nay không được khỏe, nên nhờ ta nói với Tư Lôi đại nhân một câu, lát nữa khi tham gia lễ hội, mời Tư Lôi thủ lĩnh đảm đường chức vụ phó Thành chủ!"
Nàng mỉm cười, khẽ vươn tay ra, nói tiếp "Đại nhân mai chóng đồng ý đi, bản huyện chờ ngài cùng nhau đi tham gia lễ hội."
Dựa theo phong tục, ngày này là ngày lễ tế thần của tộc Nhung. Trời vừa rạng sáng, sau khi tắm rửa và làm việc nhà qua loa thì mọi người đều ra ngoài tụ tập vui vẻ, chơi đấu vật với nhau. Đến buổi chiều tối lại đốt lửa trại, nam thanh nữ tú cùng nhau thi triển tài nghệ, bày tỏ lòng mình với đối phương.
Mạnh Phù Dao ngồi xổm trên ghế, sau khi gấp lại một đống thiếp mời thì phát rầu, thì thào mắng: "Phát bệnh kinh phong, nhiều nhà cùng mời một lúc như vậy, ta có chạy gãy chân cũng không tới kịp, hic..."
"Nếu nàng tuỳ tiện bỏ sót một nhà..." Công tử Nguyên Chiêu Hủ rảnh rang ngồi bên cạnh cùng với Nguyên Bảo đại nhân, chẳng buồn ngẩng đầu: "Nàng phải giải thích với tất cả con dân Nhung tộc luôn nghiêm khắc trong thành, tội khinh thường thần Mặt trời vĩ đại và vô cùng tôn quý của họ. Nếu ta nhớ không nhầm, thì người Nhung có thói quen dùng đao hoặc kiếm lấy máu của mình để giải thích".
Mạnh Phù Dao trừng mắt nhìn hắn, "Sao ta có cảm giác huynh rất vui vẻ khi người khác gặp nạn vậy?"
Nguyên Chiêu Hủ thờ ơ nhìn nàng, mỉm cười nói: "Thật à?" Hắn vươn tay, ngón tay thon dài vuốt ve má nàng, "Ta thấy Thành chủ của chúng ta vĩ đại lắm, rất giỏi xử lý những việc khó khăn, quá đỗi anh minh cơ trí, nên tin tưởng cô cùng."
Mạnh Phù Dao nghiêng đầu nhìn hắn, tự nhiên cảm thấy đồng chí Nguyên Chiêu Hủ hôm nay có gì đó là lạ, có phải vì hắn cảm thấy ngượng ngùng khi biết nàng nhìn hắn tắm không nhỉ?
Hoặc là, hắn cảm thấy khó chịu khi nàng không chịu nhìn hắn tắm?
Dựa theo nhân phẩm của hắn mà nói, cái thứ hai có khả năng đúng nhiều hơn.
Mạnh Phù Dao vô sỉ cười hắc hắc, đẩy đống thiệp mời sang một bên nói: "Bọn họ không phục vì tiền Thành chủ A Sử Na bị Đức vương điện hạ bãi nhiệm do tội bất lực trong việc quản lý Diêu thành, muốn tìm thời cơ để khiến ta khó xử. Chuyện hôm nay chắc chắn là có dụng ý bên trong."
"Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn". Nàng đứng dậy duỗi lưng, ánh mặt sáng rực khoa trương hét to lên: "Muốn làm theo ta à, ta chưa bao giờ không vượt qua được, hồi từ trong bụng mẹ ta đã tập bước rồi."
Từ khi Mạnh Phù Dao nhậm chức đến nay, bảy đại thủ lĩnh Nhung tộc ở Diêu thành này vẫn chưa từ bỏ ý định lật đổ nàng, hôm nay thừa dịp này để tìm cách hạ bệ tân thành chủ. Bảy đại thủ lĩnh này đều đồng loạt dâng thiệp mời, thỉnh Thành chủ đại nhân hòa mình chung vui lễ hội với dân chúng. Tất cả họ đều mời nàng đến tham dự yến hội vào đúng giờ Ngọ. Mở rộng cửa chính, trang hoàng lộng lẫy, phô bày khoa trương long trọng, để cho dân chúng khắp mọi nơi đều biết rằng: bọn hắn vô cùng trân trọng, tràn đầy tình cảm mời Thành chủ đại nhân đến dự tiệc.
Nếu như, tân Thành chủ mặt trắng kia ma không tới được dù chỉ một nhà, bọn hắn cũng có lý do khơi mào gây sự --- yến hội "Lễ tế thần" đại biểu cho việc thỉnh cầu thần linh mang lại sự bình an cho dân chúng, nếu Thành chủ không tham gia. thì đó là một sự bất kính đối với thần linh.
Bởi vì trong ngày hội này có tiết mục luận võ, nên bọn họ có thể mang theo vũ khí bên người, đến lúc đó chỉ cần châm ngòi thổi gió, kích động người Nhung toàn thành nổi giận, thì chắc chắn giết chết được tân Thành chủ mặt trắng kia, giúp A Sử na khôi phục lại chức vụ thành chủ. Lúc đó người Nhung lại hoàn toàn làm chủ Diêu thành, kế hoạch tỉ mỉ nắm chắc mười phần thắng trong tay.
Ôm tính toán như vậy, bảy đại Thành chủ trong lòng hả hê mừng thầm, tạo điều kiện để cho Mạnh Thành chủ mặt trắng không thể tới được, việc này biểu đạt ý "giẫm đạp lên tôn nghiêm" của họ, mọi việc đều được nghiên cứu kỹ càng, chỉ còn chờ đợi đối phương tự đưa mình vào bẫy mà thôi.
Bảy gã sai vặt chạy tới chạy lui liên lạc phối hợp chặt chẽ với nhau, báo cáo tất cả tin tức bất cứ lúc nào, giờ Dậu... Thành chủ không ra ngoài, giờ Tuất, cửa huyện nha vẫn đóng chặt; giờ Tuất canh ba... Thành chủ vẫn không ra ngoài.
Bảy đại thủ lĩnh bắt đầu đứng ngồi không yên, Thành chủ không đến bất kì nhà nào hết? Hắn điên rồi ư?
Không đến càng tốt! Chờ xem!
Tới gần giờ Ngọ, tất cả bọn họ đều hồi hộp suy đoán, cửa huyện nha đóng chặt đột nhiên mở ra, một đội nha dịch rất trẻ tuổi nhanh nhẹn linh hoạt đi ra ngoài, mỗi người lên một ngựa, tản đi khắp nơi trong thành.
Nửa canh giờ sau, bảy đại thủ lĩnh đều nhận được mỗi người một thiếp vàng do các nha dịch này đưa tới.
Thiếp mời vô cùng trịnh trọng, Thành chủ tự nói mình trẻ tuổi, kiến thức nông cạn lại từ xa đến, nên không dám đến tham dự yến tiệc quá long trọng của bọn họ. Vừa khéo hôm nay là một ngày hội lớn, thế nên đành tự làm chủ, cung thỉnh chư vị thủ lĩnh đến "Thiên Kim Lâu" uống rượu nhạt và tán gẫu.
Thiếp mời cũng biểu đạt sự kính trọng vô vàn đối với thần Mặt trời, rất hy vọng các vị thủ lĩnh hiểu rõ thần tích (1), giảng giải những những thần tích để thỏa lòng ngưỡng mộ. Tất cả sẽ gặp mặt nhau tại "Thiên Kim Lâu" cùng với các nhân sĩ đến từ Kinh thành, để những người này cũng có thể lắng nghe những câu chuyện truyền thuyết về Thần Mặt trời vĩ đại... vân vân và vân vân...
(1) Thần tích: sự tích về thần Mặt trời.
Những nha dịch đến đưa thiếp mời đều to cao, đứng ở cửa lớn cao giọng tuyên đọc thiếp mời, cho nên tất cả mọi người trong khắp hang cùng ngõ hẻm đều nghe thấy. Dân chúng nhao nhao khen tân Thành chủ lễ nghĩa khiêm ngường, người Nhung nghe nói Thành chủ vô cùng sùng bái thần Mặt trời của họ thì lộ vẻ mặt mãn nguyện. Kế hoạch của bảy đại thủ lĩnh hóa thành tro tàn, thất bại hoàn toàn.
Thành chủ đảo khách thành chủ, chân thành mời tiệc, lại đem thần Mặt trời ra làm lý do chính đáng, khiến bọn họ không có lý do nào để không đi cả.
Giờ Ngọ, cửa lớn huyện nha lại mở ra, một thiếu niên y phục bình thường màu trắng mộc mạc, chẳng nhiễm chút xíu xiu bụi bẩn, đai lưng màu tím dịu mềm tôn thêm nét rạng ngời tươi cười bước ra. Ánh mắt sáng trong như ánh mặt trời, khí chất cao quý như ngọc.
Đi bên cạnh hắn là nam tử mặc y bào màu tím đai lưng bạch ngọc, ống tay áo phất phơ, tư thái phong lưu, một nửa gương mặt đeo mặt nạ, nhưng mắt mày vẫn hiển hiện sự rạng rỡ chói lòa, khiến người ta không khỏi kinh ngạc trầm trồ trước dung mạo của hắn ta.
Đó chính là Mạnh Phù Dao và Nguyên Chiêu Hủ.
Mạnh Phù Dao căn bản đâu có để ý đến đám đông trên đường, vừa đi bên cạnh Nguyên Chiêu Hủ vừa giận dỗi nói, "Này, ta đi uống rượu huynh đi theo ta làm gì, sao huynh không ở trong huyện nha uống rượu một mình."
"Bởi vì nàng uống rượu nên ta mới đi theo." Nguyên Chiêu Hủ thản nhiên đáp.
"Huynh quan tâm ta nhiều làm gì chứ?" Mạnh Phù Dao nhăn mặt nhăn mũi "Không có việc gì xảy ra đâu, ta đã cân nhắc rồi, có thể không uống rượu.."
"Ta không sợ nàng uống say." Nguyên Chiêu Hủ mỉm cười nói, "Ta chỉ sợ nàng uống không say"
"Hả?" Mạnh Phù Dao quay đầu ngạc nhiên nhìn hắn, lương tâm người này có phải bị trục trặc gì đó hay không nhỉ?
Nguyên Chiêu Hủ khẽ cúi người, kề sát tai nàng, lúc hắn nói phả ra hơi thở nong nóng khiến nàng cảm thấy nhộn nhạo, Mạnh Phù Dao không nhịn được muốn cười to, nghĩ đến hai người đang đi trên đường lớn bèn cố gắng nín nhịn.
"... Mỗi lần nàng uống rượu say đều cướp đồ của ta, lần thứ nhất là cướp nụ hôn đầu đời của ta, lần thứ hai là ôm ta ngủ, cướp cái ôm đầu tiên của ta... ta rất muốn biết xem lần thứ ba nàng sẽ làm gì..."
"Huynh đi chết đi!"
Đột nhiên trên đường lớn có tiếng người gầm thét, khiến ai nấy đều hoảng hồn, đám đông trên đường giương mắt nhìn chằm chằm như muốn nhảy dựng lên.
Thiếu niên áo trắng lập tức tung mình lên ngựa nhanh như một cơn gió, nam tử áo bào tím mỉm cười nhàn nhạt, đi theo.
Dân chúng đưa mắt nhìn nhau, một lúc sau mọi người mới bừng tỉnh ngộ, mắt sáng rỡ.
À, thì ra đây là một đôi đoạn tụ.
"Mời, mời, xin các vị thủ lĩnh đừng khách sáo!" Mạnh Phù Dao nâng ly rượu lên cung kính mời từng người, cười ma mãnh. Rượu mời đến người nào đều dừng lại huyênh hoang ba hoa chích chòe với người đó, "... Hương nhi cô nương thật quyến rũ nha! Thân hình mềm mại như bông, giống như không có xương vậy. Haizz, sao đại nhân lại im lặng thế, thích hay không thích nàng? Haizz, thật là đáng tiếc mà! Bản huyện vốn muốn mua cô nương này để tặng cho đại nhân... Haizz, thật ra là ngài thích đúng không? Sao ngài không chịu nói sớm chứ... Để ta chuộc thân cho nàng, đưa nàng đến cho ngài..."
"Thiết Nhĩ đại nhân, trên mặt ngài sao lại có sẹo thế? Hừm... nhưng mà nhìn rất mạnh mẽ giống như mèo hoang vậy... Tháp Mộc Nhĩ đại nhân, ngày nào đây mà mèo hoang này tranh giành tình nhân với ngài thì sẽ cực kì phiền toái đó... thật hiếm thấy ai có đến mười bảy thê thiếp như ngài đó, không dễ dàng, quả thật không dễ dàng mà..."
"Nỗ Lực đại nhân, cha mẹ của ngài vẫn khỏe chứ? Lệnh tôn ngài chắc là khỏe lắm? Ông nội ngài chắc cũng khỏe hả? Đại phu nhân của ông nội ngài thế nào? Nhị phu nhân, còn tam phu nhân nữa...?"
"Tư Lôi đại nhân..."
"Mộc Đương đại nhân..."
Sau khi nàng kính rượu một vòng thì mặt mày hớn hở, trong bụng vui như mở cờ, trái lại bảy đại thủ lĩnh thì mặt mày xanh mét, cả người ẩm ướt mồ hôi...
Tiểu tử này, sao có thể biết tường tận hết tất cả nhũng bí mật riêng tư mà người ta không muốn ai biết thế này nhỉ?
Mạnh Phù Dao cười toe toét, trong đôi mắt sáng lấp lánh nét ma mãnh tinh ranh, đầu ngấm ngầm mưu tính hàng loạt kế sách, nhanh như một chiếc xe ô tô đang phóng trên đại lộ.
Những chuyện bát quái này đều là do Tông VIệt nói cho nàng nghe, Tông tiên sinh đích thật là một đại phu nhưng lại chả giống một đại phu chút nào. Bên cạnh lúc nào cũng có người hầu hạ, lúc nào cũng có người cung cấp tin tình báo của các nước. Nhưng hắn chẳng những chưa bao giờ đề phòng Mạnh Phù Dao, mà còn để cho nàng biết hết tất cả những tin tức mà hắn nhận được. Mạnh Phù Dao liền giao cho người quản lý hết thảy những chuyện tào lao trên đường phố là Diêu Tấn điều tra, để bổ sung thêm những chi tiết tào lao, khiến nàng vô cùng hứng thú, như: thủ lĩnh nào đó có đến mười bảy thê thiếp mắc bệnh ghen tuông, bà nội của thủ lĩnh nào đó thì làm hồng hạnh vượt tường... Mạnh Phù Dao biết, những thủ lĩnh tộc Nhung này đều coi trọng danh dự hơn tính mạng mình rất nhiều.
Gây sự với ta à? Ta liền điều tra mười tám đời tổ tông của nhà ngươi, ngươi mặc quần lót làm bằng vải gì ta cũng tra luôn!
Các thủ lĩnh Nhung tộc đều mướt mồ hôi miễn cưỡng xã giao, trong lòng đánh trống ầm ầm, tân Thành chủ này thật đúng là thiếu đạo đức, xem ra không biết liêm sỉ là gì... Rõ ràng bày cho bọn họ nhìn thấy ý đồ muốn trả thù mà, tuy nhiên Thành chủ trẻ tuổi này lại vượt quá mức tưởng tượng của bọn họ. Người này dám làm ra cái bô giống như thần Mặt trời, điều tra được ông nội nhà người ta có ba ả tình nhân, thì còn có cái gì không dám làm nữa chứ?
Các thủ lĩnh đều dẫn theo những hộ vệ mạnh mẽ, đang chờ xem Mạnh Phù Dao bày ra chuyện gì nữa.
Người thoải mái uống rượu duy nhất chỉ có Nguyên Chiêu Hủ, nét cười trên mặt hiện rõ rành rành, lóng lánh soi trong ly rượu --- Cô gái nhỏ này lăn lộn mò mẫm bên ngoài, cả người đều bị nhiễm tính lưu manh, không biết là ai đã dạy nàng lưu manh đến mức này, haizz...
Rượu quá ba tuần, Mạnh Phù Dao đặt ly rượu xuống, hắng giọng nói tiếp: Trong lòng các thủ lĩnh đều vô cùng căng thẳng --- tới nữa rồi! Theo phản xạ cũng đặt ly rượu xuống, ngồi thẳng người.
"Tư Lôi đại nhân". Mạnh Phù Dao nghiêm túc nói, mi tâm hiển lộ sự ngạo nghễ và tàn bạo, không còn bộ dạng lưu manh láu cá nói chuyện tào lao ban nãy nữa, mà thể hiện khí phách tôn quý trời sinh, khiến các thủ lĩnh kia đều lập tức nghẹn giọng.
Nàng uy nghi ngồi nơi vị trí chủ tọa, liếc xéo người vừa mới bị kêu đích danh.
Tư Lôi đại nhân bị gọi đích danh thì sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt hung hăng quét khắp xung quanh, nhưng người nào người nấy vẫn cực kì trầm mặc, nghe thấy Mạnh Phù Dao lại gọi tên mình, tay chậm rãi đặt lên bàn, ngẩng đầu, "Hử?"
Mạnh Phù Dao nhìn chằm chằm kẻ cầm đầu các thủ lĩnh người Nhung tại Diêu thành này với ánh mắt ta đây là chủ, còn các ngươi là khách.
"Tư Lôi đại nhân bận rộn lắm sao?" Mạnh Phù Dao cười nhạt nhẽo, "Đêm qua ngủ có ngon không?"
Các thủ lĩnh đều đưa mắt nhìn nhau, không biết Mạnh Thành chủ sao tự nhiên lại hỏi câu hỏi chả liên quan gì đến việc hôm nay cả, sắc mặt Tư Lôi lập tức thay đổi.
Ánh mắt hắn khẽ chớp, một lúc lâu sau cẩn thận trả lời: "Không tệ".
"Vậy à." Mạnh Phù Dao gật đầu nói: "Bản huyện có nghe đại nhân A Sử Na nói qua, Tư Lôi thủ lĩnh có chứng mất ngủ, xem ra hiện giờ thì tốt rồi."
Tư Lôi giật mình ngẩn ra, vờ như nhẹ nhàng thở ra, đáp: "Đa tạ đại nhân quan tâm."
"Tiền Thành chủ A Sử na rất muốn gặp ngài đó." Mạnh Phù Dao hờ hững nói tiếp, "Đại nhân hôm nay không được khỏe, nên nhờ ta nói với Tư Lôi đại nhân một câu, lát nữa khi tham gia lễ hội, mời Tư Lôi thủ lĩnh đảm đường chức vụ phó Thành chủ!"
Nàng mỉm cười, khẽ vươn tay ra, nói tiếp "Đại nhân mai chóng đồng ý đi, bản huyện chờ ngài cùng nhau đi tham gia lễ hội."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70