Phù Dao Hoàng Hậu - Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phù Dao Hoàng Hậu
Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
Hắn ta nói đến đây, Mạnh Phù Dao đột nhiên nhớ tới viên thuốc màu trắng Tông Việt tặng cho nàng, Tông Việt từng nói hắn có ý định dùng một loại dược khác thay thế cho cây thuốc chỉ có ở Trường Thanh thần điện, cũng là vị thuốc cuối cùng cần cho thuốc giải của độc khóa tình, hắn trải qua vô số lần mới luyện ra được viên thuốc kia, khó khăn lắm đến lúc sắp thành công lại có sự biến đổi, vì vậy viên thuốc kia không có tác dụng lớn đối với độc tính của khóa tình, tuy nhiên lại có thể nâng cao công lực của nàng, chỉ là Tông Việt cũng đã nói, tác dụng của dược rất mạnh, cần tu luyện lâu dài hoặc có cơ duyên nhất định mới có thể hòa hợp, bây giờ tâm trạng nàng đang phiền muộn như vậy, rốt cuộc nên uống hay là không uống đây?
Thấy nàng ở bên này cau mày suy nghĩ, Trưởng Tôn Vô Cực dùng ánh mắt thăm hỏi nhìn qua, Mạnh Phù Dao đơn giản nói vài câu, Trưởng Tôn Vô Cực liền nói: "Đưa cho ta."
Hắn nhận lấy viên thuốc, vừa lật tay đã lấy ra một vật gì đó giống như nửa hạt châu, vật nọ ánh lên ánh sáng lấp lánh, giống như một viên châu màu xám, Trưởng Tôn Vô Cực đặt vật kia dưới ánh trăng, cẩn thận quan sát màu sắc của nó, thở ra một tiếng, "Thứ này thì nàng có thể dùng được rồi."
Mạnh Phù Dao nhận ra đó chính là nửa phần luyện khí tinh hoa còn lại của Nguyệt Phách, lúc đó Tông Việt để lại một nửa này nói là đợi công lực của nàng tăng lên có đủ khả năng được thừa nhận thì đem ra dùng, sau đó lại bị Trưởng Tôn Vô Cực lấy đi, Mạnh Phù Dao cũng quên luôn chuyện đó, hôm nay Trưởng Tôn Vô Cực lấy nó ra đưa cho nàng, nó đã không còn giống như lúc trước nữa mà mịn màng, trong suốt hơn thêm. Mạnh Phù Dao dùng ngón tay nhẹ nhàng nhón lấy, cảm giác trơn bóng mà mát mẻ như ánh trăng sáng rót thẳng vào đáy lòng nàng. Một lúc lâu sau, nàng thấp giọng nói: "Thứ này là do huynh dùng công lực của bản thân nhiều ngày luyện nên đúng không?"
Trưởng Tôn Vô Cực mỉm cười không đáp, Mạnh Phù Dao trầm tư thật lâu, sau đó đẩy vật kia lại phía hắn, "Ta biết rằng từ ngày đụng phải ta, võ công của huynh không hề có tiến triển, lúc đầu ta còn không hiểu, hôm nay thì hiểu được rồi, một người quanh năm suốt tháng đem chân khí tặng không cho người khác, liệu có bao người chịu được đây? Ta đã hiểu rõ thì sẽ không để huynh tiếp tục làm vậy, thứ này bây giờ đã không còn là thứ Nguyệt Phách ban đầu đưa cho ta nữa, bởi vì có một phần trong đó là tinh hoa của huynh, huynh lấy lại đi."
Trưởng Tôn Vô Cực chỉ mỉm cười, đột nhiên chuyển đề tài, "Nàng biết ta sợ nhất điều gì không?"
Mạnh Phù Dao hồ nghi nhìn hắn.
"Ta sợ nàng gặp nguy hiểm mà ta không kịp tới cứu." Trưởng Tôn Vô Cực khều khều đống lửa, thản nhiên nói: "Nàng quá biết gây rắc rối cho mình, cũng quá độc lập, ta rất sợ lúc nào đó xảy ra chuyện gì, nàng không thể giải quyết mà ta lại không ở bên cạnh nàng, vì thế biện pháp tốt nhất chính là giúp nàng đủ khả năng để có thể tự mình giải quyết, nàng phải mạnh, mạnh hơn ta thì càng tốt.”
Hắn giơ tay, tay áo vừa nâng lên liền chặn lại hơi thở của Mạnh Phù Dao, nàng đang mở miệng hít thở theo bản năng, nháy mắt liền thấy viên đan dược nhỏ bé giống như hạt châu kia đã lọt vào miệng mình, Trưởng Tôn Vô Cực ở đối diện còn sợ nàng nhả ra, duỗi tay ra ấn vào cổ họng nàng, nàng chỉ có thể nuốt xuống bụng.
Trưởng Tôn Vô Cực cười cười, hạ tay xuống, sờ lên mái tóc nàng, sau đó nằm xuống không nói gì thêm nữa, Phù Dao thở dài, ngồi lên chiếc giường được trải bằng rơm. Đống lửa dần dần lụi tắt, mùi hương của hoa đào mới nở đầu xuân lãng đãng trong không khí, hai bóng người chìm vào trong đêm tối, một người đang ngồi, một người đang nằm, cả hai đều im lặng mở to mắt, một đêm không ngủ.
Ngày hôm sau, Chung Dị thật sự làm hết phận sự của một người dẫn đường kiêm luôn cả chân sai vặt, hắn ta tích cực dẫn đường, tìm khách điếm để nghỉ chân, thậm chí đến cả đũa của Mạnh Phù Dao đã được luộc qua chưa, ngựa của nàng đã ăn no chưa hắn ra cũng đều quan tâm, đương nhiên chuyện của nhũng người còn lại hắn ra không hề để ý một thứ gì, cả ngày cười ha ha giống như một đóa hoa chỉ nở xung quanh Mạnh Phù Dao.
Trưởng Tôn Vô Cực luôn im lặng, đặc biệt vào lúc Mạnh Phù Dao nói chuyện với Chung Dị thì càng trở nên im lặng hơn, gần đây hắn rõ ràng cũng đang gia tăng khôi phục chân khí, môn võ công của hắn luyện thật sự rất kì quái, có lúc sáng sớm nhìn sắc mặt của hắn trong suốt, đến tối lại biến thành giống như ngọc, hắn và thú cung của hắn không quan tâm tới chuyện gì khác, chỉ là trong lúc ăn cơm Nguyên Bảo đại nhân luôn kiên quyết ngồi giữa Mạnh Phù Dao và Trưởng Tôn Vô Cực, cứ như vậy khiến mỗi lần Chung Dị muốn qua đó chen vào ngồi cùng Mạnh Phù Dao thì chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi phía đối diện.
Mạnh Phù Dao phát hiện ra, con đường Chung Dị dẫn bọn họ đi, không phải rừng núi hoang sơ, cũng không phải đường lớn rộng rãi, hắn ta đã quen thuộc đường đi tới trình độ khiến người khác phải chửi thề, có lúc đi qua một thị trấn nào đó, rõ ràng chỉ có một con đường, vậy mà hắn có thể từ đám cỏ trong vách tường của một nhà nào đó tìm ra một con đường tắt có thể đi xuyên qua cả trấn, vừa nhìn liền biết con đường đấy đến cả trong trấn cũng có rất ít người biết đến, bốn phía đều là cỏ, chưa hề có người đi qua.
Còn về cái tên có bộ dạng công tử nhà giàu kia tại sao đến đường tắt trong một trấn nhỏ cũng nắm rõ như vậy, Mạnh Phù Dao không hề hỏi qua, lai lịch của Chung Dị bất minh, là bạn hay là thù còn chưa rõ, nhưng trước khi chưa rõ, có thể dùng được cớ gì nàng lại không tận dụng cơ chứ.
Ngày hôm đó họ đã đi tới trấn Đông Lan huyện Quan Nguyên, nơi này đã thuộc lãnh thổ Toàn Cơ, tới được nơi đây, coi như đã thoát khỏi phạm vi thế lực của Phượng Tịnh Duệ, tốc độ nhanh hơn mấy ngày so với dự tính.
Trấn Đông Lan là một trấn không lớn, nhưng do gần kề huyện lớn Quan Nguyên, số dân cũng đến hai nghìn người, cũng coi là một thị trấn sầm uất, đường đi bằng phẳng, không biết nhà ai đang có việc vui, mùi hương của cơm canh cùng tiếng chiêng trống từ xa xa vọng đến.
Sắc trời có chút âm u, hoàng hôn đang dần buông xuống. Mạnh Phù Dao buộc ngựa lại cửa trấn, chống cằm, nhìn lên trời nói, “Thời tiết thật quái đản, tám phần sẽ có mưa lớn.”
“Ý kiến của ta là chúng ta sẽ đi lên ngọn núi phía sau trấn này." Chung Dị nói: "Nghe nói gần đây, bọn người Tử Phi Phong của Hoàng hậu đang hoạt động xung quanh vùng này, tuy chúng ta không sợ chúng, nhưng cũng không nhất thiết phải va chạm với đám cẩu tử đó, náo loạn trên đường sẽ rất phiền phức, nhưng trên ngọn núi phía sau trấn kia cũng không có nơi nào tốt có thể ngăn mưa chặn gió, nếu gặp phải mưa lớn, phải ngủ ngoài trời thì sẽ khá khó chịu."
Mạnh Phù Dao quay đầu lại nhìn Trưởng Tôn Vô Cực, nàng biết từ sau khi lên bờ, Trưởng Tôn Vô Cực đã liên lạc với Ẩn vệ, nếu như lên núi không có chỗ trú mưa, bọn họ còn có thể tạm tránh đi, khổ cực nhất chính là những Ẩn vệ của Trưởng Tôn Vô Cực lúc ấy phải đứng bên ngoài chờ đợi, Trưởng Tôn Vô Cực tất nhiên hiểu được suy nghĩ của nàng, liền noi: “An toàn là trên hết."
Mạnh Phù Dao lại nhướn mày đáp, "Cái gì vậy, bắt ta phải trốn đông trốn tây sao? Mưa lớn còn bắt ngủ ngoài trời? Ta không chịu.”
May mắn là sau đo hai người tìm được một đình viện ở một trấn nhỏ dưới chân núi.
Mạnh Phù Dao cười nói: “Mưa thật lớn", rồi nàng quay ra nói với Trưởng Tôn Vô Cực: "Nghỉ ngơi cho tốt đi, ta thấy sắc mặt của huynh không tốt lắm."
Trưởng Tôn Vô Cực gật đầu. Mạnh Phù Dao nhắm mắt lại nghỉ ngơi, không hiểu sao tâm trạng rất bất an, luôn có cảm giác hết thảy đều không đơn giản như vẻ bề ngoài, giống như có chuyện gì đó sắp xảy ra. Nàng chợp mắt chìm vào giấc ngủ nhưng mãi mà không thể ngủ yên, đột nhiên nghe thấy ngoài cửa có tiếng động rất to, nàng ngồi dậy nhìn ra bên ngoài, hóa ra là trời đang nổi gió lớn, cửa sổ bị gió thổi đập vào tường, cơn gió này thật to, suýt chút nữa đã làm rách cả cửa sổ.
Mưa lớn theo cửa sổ ùa vào, hắt ướt hết mặt và cổ Mạnh Phù Dao, nàng vội vã đứng lên đóng cửa, đúng lúc đó, một tia chớp đánh xuống, toàn bộ đình viện đều sáng lên, nhờ vào ánh sáng của tia chớp, Mạnh Phù Dao bỗng nhiên nhìn thấy cửa sổ phía đối diện bị gió đập cũng đang mở ra, qua cửa sổ có thể nhìn thấy Trưởng Tôn Vô Cực đang ngồi điều tức trên giường, nhưng hắn đột nhiên ngã về phía sau.
Vừa chớp mắt, mọi thứ đều chìm lại trong màn mưa gió tối đen, khoảnh khắc ấy chỉ hiện ra khi tia chóp lóe lên, nhưng đã đủ khiến Mạnh Phù Dao kinh hãi, nàng nhảy qua cửa sổ, vội vàng tiến vào gian phòng của Trưởng Tôn Vô Cực, nước đã lênh láng trên nền đất trong phòng, nàng vừa tiến vào, một bóng trắng liền lao tớì, Mạnh Phù Dao quát lên: "Con chuột kia, là ta đây! Đã xảy ra chuyện gì?"
Nguyên Bào đại nhân ở trong bóng tối lớn tiếng kêu chít chít, tiếng kêu hoảng loạn, không biết tại sao Mạnh Phù Dao như nghe thấy trong đó xen lẫn cả tiếng khóc nức nở.
Nàng xông đến phía trước, sải bước lên giường, ngón tay vừa chạm vào Trưởng Tôn Vô Cực, lòng nàng liền giật thót, cơ thể hắn lạnh ngắt, mạch dường như không còn đập nữa!
Trước mắt Mạnh Phù Dao tối sầm lại, nàng vội vàng tự tát mình một, dựa vào cảm giác đau đớn đển bỏng rát để lấy lại vài phần tỉnh táo, nàng bình tĩnh cẩn thận bắt mạch lại, phát hiện ra Trưởng Tôn Vô Cực có vẻ do luyện công quá gấp gáp mà sắp sửa tẩu hỏa nhập ma, nhưng dù sao hắn cũng là người có năng lực phi phàm, ngay trước khi tẩu hỏa nhập ma đã nhanh chóng ngừng thở, để tránh cho nội lực và cơ thể đồng thời bị phá hủy, nhưng làm vậy cũng khiến bản thân hắn tiến vào trạng thái hôn mê sâu.
Mạnh Phù Dao vận công thăm dò trong cơ thể hắn, liền biết được hắn vì sao lại xuất hiện trạng thái tẩu hỏa nhập ma này. Trưởng Tôn Vô Cực vì sử dụng chân khí để giúp nàng trong một thời gian dài, khiến chân lực và việc tu luyện của bản thân bị ngưng trệ, đến khi hắn muốn quay lại tiếp tục luyện công pháp, lại nhất thời không thể chống đỡ môn vỗ công nhìn như nước chảy mây trôi thực chất lại vô cùng mạnh mẽ này, nhưng vì mối hận trong lòng hai người mà hắn quyết không từ bỏ, vì thế dẫn đến tình trạng như vậy.
Hắn đến nước này, không phải là do nàng gây ra sao?
Mạnh Phù Dao cắn môi, dang tay dìu hắn ngồi dậy, một tay đỡ phía sau hắn, "Chuột mập, mi đi gọi Thiết Thành dậy, đến canh chừng cho chúng ta, hiện tại chúng ta không thể bị quấy rầy được."
Nguyên Bảo đại nhân như thể đang vô cùng lo lắng, nhảy lên nhảy xuống không ngừng kêu chít chít, trong lòng Mạnh Phù Dao đang lo cho an nguy của Trưởng Tôn Vô Cực, đâu còn tâm trí quan tâm nó, phất tay liền đóng cửa sổ lại, cả nguời ướt đẫm ngồi xuống, ngăn lại mưa gió sấm chớp ở bên ngoài.
Thấy nàng ở bên này cau mày suy nghĩ, Trưởng Tôn Vô Cực dùng ánh mắt thăm hỏi nhìn qua, Mạnh Phù Dao đơn giản nói vài câu, Trưởng Tôn Vô Cực liền nói: "Đưa cho ta."
Hắn nhận lấy viên thuốc, vừa lật tay đã lấy ra một vật gì đó giống như nửa hạt châu, vật nọ ánh lên ánh sáng lấp lánh, giống như một viên châu màu xám, Trưởng Tôn Vô Cực đặt vật kia dưới ánh trăng, cẩn thận quan sát màu sắc của nó, thở ra một tiếng, "Thứ này thì nàng có thể dùng được rồi."
Mạnh Phù Dao nhận ra đó chính là nửa phần luyện khí tinh hoa còn lại của Nguyệt Phách, lúc đó Tông Việt để lại một nửa này nói là đợi công lực của nàng tăng lên có đủ khả năng được thừa nhận thì đem ra dùng, sau đó lại bị Trưởng Tôn Vô Cực lấy đi, Mạnh Phù Dao cũng quên luôn chuyện đó, hôm nay Trưởng Tôn Vô Cực lấy nó ra đưa cho nàng, nó đã không còn giống như lúc trước nữa mà mịn màng, trong suốt hơn thêm. Mạnh Phù Dao dùng ngón tay nhẹ nhàng nhón lấy, cảm giác trơn bóng mà mát mẻ như ánh trăng sáng rót thẳng vào đáy lòng nàng. Một lúc lâu sau, nàng thấp giọng nói: "Thứ này là do huynh dùng công lực của bản thân nhiều ngày luyện nên đúng không?"
Trưởng Tôn Vô Cực mỉm cười không đáp, Mạnh Phù Dao trầm tư thật lâu, sau đó đẩy vật kia lại phía hắn, "Ta biết rằng từ ngày đụng phải ta, võ công của huynh không hề có tiến triển, lúc đầu ta còn không hiểu, hôm nay thì hiểu được rồi, một người quanh năm suốt tháng đem chân khí tặng không cho người khác, liệu có bao người chịu được đây? Ta đã hiểu rõ thì sẽ không để huynh tiếp tục làm vậy, thứ này bây giờ đã không còn là thứ Nguyệt Phách ban đầu đưa cho ta nữa, bởi vì có một phần trong đó là tinh hoa của huynh, huynh lấy lại đi."
Trưởng Tôn Vô Cực chỉ mỉm cười, đột nhiên chuyển đề tài, "Nàng biết ta sợ nhất điều gì không?"
Mạnh Phù Dao hồ nghi nhìn hắn.
"Ta sợ nàng gặp nguy hiểm mà ta không kịp tới cứu." Trưởng Tôn Vô Cực khều khều đống lửa, thản nhiên nói: "Nàng quá biết gây rắc rối cho mình, cũng quá độc lập, ta rất sợ lúc nào đó xảy ra chuyện gì, nàng không thể giải quyết mà ta lại không ở bên cạnh nàng, vì thế biện pháp tốt nhất chính là giúp nàng đủ khả năng để có thể tự mình giải quyết, nàng phải mạnh, mạnh hơn ta thì càng tốt.”
Hắn giơ tay, tay áo vừa nâng lên liền chặn lại hơi thở của Mạnh Phù Dao, nàng đang mở miệng hít thở theo bản năng, nháy mắt liền thấy viên đan dược nhỏ bé giống như hạt châu kia đã lọt vào miệng mình, Trưởng Tôn Vô Cực ở đối diện còn sợ nàng nhả ra, duỗi tay ra ấn vào cổ họng nàng, nàng chỉ có thể nuốt xuống bụng.
Trưởng Tôn Vô Cực cười cười, hạ tay xuống, sờ lên mái tóc nàng, sau đó nằm xuống không nói gì thêm nữa, Phù Dao thở dài, ngồi lên chiếc giường được trải bằng rơm. Đống lửa dần dần lụi tắt, mùi hương của hoa đào mới nở đầu xuân lãng đãng trong không khí, hai bóng người chìm vào trong đêm tối, một người đang ngồi, một người đang nằm, cả hai đều im lặng mở to mắt, một đêm không ngủ.
Ngày hôm sau, Chung Dị thật sự làm hết phận sự của một người dẫn đường kiêm luôn cả chân sai vặt, hắn ta tích cực dẫn đường, tìm khách điếm để nghỉ chân, thậm chí đến cả đũa của Mạnh Phù Dao đã được luộc qua chưa, ngựa của nàng đã ăn no chưa hắn ra cũng đều quan tâm, đương nhiên chuyện của nhũng người còn lại hắn ra không hề để ý một thứ gì, cả ngày cười ha ha giống như một đóa hoa chỉ nở xung quanh Mạnh Phù Dao.
Trưởng Tôn Vô Cực luôn im lặng, đặc biệt vào lúc Mạnh Phù Dao nói chuyện với Chung Dị thì càng trở nên im lặng hơn, gần đây hắn rõ ràng cũng đang gia tăng khôi phục chân khí, môn võ công của hắn luyện thật sự rất kì quái, có lúc sáng sớm nhìn sắc mặt của hắn trong suốt, đến tối lại biến thành giống như ngọc, hắn và thú cung của hắn không quan tâm tới chuyện gì khác, chỉ là trong lúc ăn cơm Nguyên Bảo đại nhân luôn kiên quyết ngồi giữa Mạnh Phù Dao và Trưởng Tôn Vô Cực, cứ như vậy khiến mỗi lần Chung Dị muốn qua đó chen vào ngồi cùng Mạnh Phù Dao thì chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi phía đối diện.
Mạnh Phù Dao phát hiện ra, con đường Chung Dị dẫn bọn họ đi, không phải rừng núi hoang sơ, cũng không phải đường lớn rộng rãi, hắn ta đã quen thuộc đường đi tới trình độ khiến người khác phải chửi thề, có lúc đi qua một thị trấn nào đó, rõ ràng chỉ có một con đường, vậy mà hắn có thể từ đám cỏ trong vách tường của một nhà nào đó tìm ra một con đường tắt có thể đi xuyên qua cả trấn, vừa nhìn liền biết con đường đấy đến cả trong trấn cũng có rất ít người biết đến, bốn phía đều là cỏ, chưa hề có người đi qua.
Còn về cái tên có bộ dạng công tử nhà giàu kia tại sao đến đường tắt trong một trấn nhỏ cũng nắm rõ như vậy, Mạnh Phù Dao không hề hỏi qua, lai lịch của Chung Dị bất minh, là bạn hay là thù còn chưa rõ, nhưng trước khi chưa rõ, có thể dùng được cớ gì nàng lại không tận dụng cơ chứ.
Ngày hôm đó họ đã đi tới trấn Đông Lan huyện Quan Nguyên, nơi này đã thuộc lãnh thổ Toàn Cơ, tới được nơi đây, coi như đã thoát khỏi phạm vi thế lực của Phượng Tịnh Duệ, tốc độ nhanh hơn mấy ngày so với dự tính.
Trấn Đông Lan là một trấn không lớn, nhưng do gần kề huyện lớn Quan Nguyên, số dân cũng đến hai nghìn người, cũng coi là một thị trấn sầm uất, đường đi bằng phẳng, không biết nhà ai đang có việc vui, mùi hương của cơm canh cùng tiếng chiêng trống từ xa xa vọng đến.
Sắc trời có chút âm u, hoàng hôn đang dần buông xuống. Mạnh Phù Dao buộc ngựa lại cửa trấn, chống cằm, nhìn lên trời nói, “Thời tiết thật quái đản, tám phần sẽ có mưa lớn.”
“Ý kiến của ta là chúng ta sẽ đi lên ngọn núi phía sau trấn này." Chung Dị nói: "Nghe nói gần đây, bọn người Tử Phi Phong của Hoàng hậu đang hoạt động xung quanh vùng này, tuy chúng ta không sợ chúng, nhưng cũng không nhất thiết phải va chạm với đám cẩu tử đó, náo loạn trên đường sẽ rất phiền phức, nhưng trên ngọn núi phía sau trấn kia cũng không có nơi nào tốt có thể ngăn mưa chặn gió, nếu gặp phải mưa lớn, phải ngủ ngoài trời thì sẽ khá khó chịu."
Mạnh Phù Dao quay đầu lại nhìn Trưởng Tôn Vô Cực, nàng biết từ sau khi lên bờ, Trưởng Tôn Vô Cực đã liên lạc với Ẩn vệ, nếu như lên núi không có chỗ trú mưa, bọn họ còn có thể tạm tránh đi, khổ cực nhất chính là những Ẩn vệ của Trưởng Tôn Vô Cực lúc ấy phải đứng bên ngoài chờ đợi, Trưởng Tôn Vô Cực tất nhiên hiểu được suy nghĩ của nàng, liền noi: “An toàn là trên hết."
Mạnh Phù Dao lại nhướn mày đáp, "Cái gì vậy, bắt ta phải trốn đông trốn tây sao? Mưa lớn còn bắt ngủ ngoài trời? Ta không chịu.”
May mắn là sau đo hai người tìm được một đình viện ở một trấn nhỏ dưới chân núi.
Mạnh Phù Dao cười nói: “Mưa thật lớn", rồi nàng quay ra nói với Trưởng Tôn Vô Cực: "Nghỉ ngơi cho tốt đi, ta thấy sắc mặt của huynh không tốt lắm."
Trưởng Tôn Vô Cực gật đầu. Mạnh Phù Dao nhắm mắt lại nghỉ ngơi, không hiểu sao tâm trạng rất bất an, luôn có cảm giác hết thảy đều không đơn giản như vẻ bề ngoài, giống như có chuyện gì đó sắp xảy ra. Nàng chợp mắt chìm vào giấc ngủ nhưng mãi mà không thể ngủ yên, đột nhiên nghe thấy ngoài cửa có tiếng động rất to, nàng ngồi dậy nhìn ra bên ngoài, hóa ra là trời đang nổi gió lớn, cửa sổ bị gió thổi đập vào tường, cơn gió này thật to, suýt chút nữa đã làm rách cả cửa sổ.
Mưa lớn theo cửa sổ ùa vào, hắt ướt hết mặt và cổ Mạnh Phù Dao, nàng vội vã đứng lên đóng cửa, đúng lúc đó, một tia chớp đánh xuống, toàn bộ đình viện đều sáng lên, nhờ vào ánh sáng của tia chớp, Mạnh Phù Dao bỗng nhiên nhìn thấy cửa sổ phía đối diện bị gió đập cũng đang mở ra, qua cửa sổ có thể nhìn thấy Trưởng Tôn Vô Cực đang ngồi điều tức trên giường, nhưng hắn đột nhiên ngã về phía sau.
Vừa chớp mắt, mọi thứ đều chìm lại trong màn mưa gió tối đen, khoảnh khắc ấy chỉ hiện ra khi tia chóp lóe lên, nhưng đã đủ khiến Mạnh Phù Dao kinh hãi, nàng nhảy qua cửa sổ, vội vàng tiến vào gian phòng của Trưởng Tôn Vô Cực, nước đã lênh láng trên nền đất trong phòng, nàng vừa tiến vào, một bóng trắng liền lao tớì, Mạnh Phù Dao quát lên: "Con chuột kia, là ta đây! Đã xảy ra chuyện gì?"
Nguyên Bào đại nhân ở trong bóng tối lớn tiếng kêu chít chít, tiếng kêu hoảng loạn, không biết tại sao Mạnh Phù Dao như nghe thấy trong đó xen lẫn cả tiếng khóc nức nở.
Nàng xông đến phía trước, sải bước lên giường, ngón tay vừa chạm vào Trưởng Tôn Vô Cực, lòng nàng liền giật thót, cơ thể hắn lạnh ngắt, mạch dường như không còn đập nữa!
Trước mắt Mạnh Phù Dao tối sầm lại, nàng vội vàng tự tát mình một, dựa vào cảm giác đau đớn đển bỏng rát để lấy lại vài phần tỉnh táo, nàng bình tĩnh cẩn thận bắt mạch lại, phát hiện ra Trưởng Tôn Vô Cực có vẻ do luyện công quá gấp gáp mà sắp sửa tẩu hỏa nhập ma, nhưng dù sao hắn cũng là người có năng lực phi phàm, ngay trước khi tẩu hỏa nhập ma đã nhanh chóng ngừng thở, để tránh cho nội lực và cơ thể đồng thời bị phá hủy, nhưng làm vậy cũng khiến bản thân hắn tiến vào trạng thái hôn mê sâu.
Mạnh Phù Dao vận công thăm dò trong cơ thể hắn, liền biết được hắn vì sao lại xuất hiện trạng thái tẩu hỏa nhập ma này. Trưởng Tôn Vô Cực vì sử dụng chân khí để giúp nàng trong một thời gian dài, khiến chân lực và việc tu luyện của bản thân bị ngưng trệ, đến khi hắn muốn quay lại tiếp tục luyện công pháp, lại nhất thời không thể chống đỡ môn vỗ công nhìn như nước chảy mây trôi thực chất lại vô cùng mạnh mẽ này, nhưng vì mối hận trong lòng hai người mà hắn quyết không từ bỏ, vì thế dẫn đến tình trạng như vậy.
Hắn đến nước này, không phải là do nàng gây ra sao?
Mạnh Phù Dao cắn môi, dang tay dìu hắn ngồi dậy, một tay đỡ phía sau hắn, "Chuột mập, mi đi gọi Thiết Thành dậy, đến canh chừng cho chúng ta, hiện tại chúng ta không thể bị quấy rầy được."
Nguyên Bảo đại nhân như thể đang vô cùng lo lắng, nhảy lên nhảy xuống không ngừng kêu chít chít, trong lòng Mạnh Phù Dao đang lo cho an nguy của Trưởng Tôn Vô Cực, đâu còn tâm trí quan tâm nó, phất tay liền đóng cửa sổ lại, cả nguời ướt đẫm ngồi xuống, ngăn lại mưa gió sấm chớp ở bên ngoài.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: Giông tố cuồng nộ
- Chương 12: Gặp mai phục sau núi
- Chương 13: Phá trận tuyệt đẹp
- Chương 14: Ta ở địa ngục
- Chương 15: Chịu trách nhiệm với ta
- Chương 16: Mỗi người một tâm tư
- Chương 17: Kế hủy Huyền Nguyên
- Chương 18: Đai áo bay ngang hồ nước biếc
- Chương 19: Thoát y ngăn địch
- Chương 20: Phơi bày cảnh xuân
- Chương 21: Liệt vương chiến bắc dã
- Chương 22: Dạ chiếu ba người
- Chương 23: Gió lớn dấy lên
- Chương 24: Khuyển thọ vô cương
- Chương 25: Truy đuổi đàn ông trên phố
- Chương 26: Đa tạ hầu hạ
- Chương 27: Ve sầu lột xác
- Chương 28: Gặp lại kẻ thù
- Chương 29: Vu oan giá hoạ
- Chương 30: Vô cùng căng thẳng
- Chương 31: Rút kiếm uy hiếp
- Chương 32: Trước lúc cung biến
- Chương 33: Trước lúc cung biến (2)
- Chương 34: Mưa gió nổi lên
- Chương 35: Dã uyên ương
- Chương 36: Ngụy trang như vậy
- Chương 37: Lửa thiêng hoàng thành
- Chương 38: Sát mưa
- Chương 39: Lúc nàng gặp lại
- Chương 40: Nhất tiễu kinh tâm
- Chương 41: Sấm chớp chợt đến
- Chương 42: Bàn về ngực trước đám đông
- Chương 43: Uy hiếp nơi cửa cung
- Chương 44: Ước hẹn tuyệt thế
- Chương 45: Chạy quáng chạy quàng
- Chương 46: Ánh sao sáng chói
- Quyển 2 - Chương 1: Giựt tiền cướp sắc
- Quyển 2 - Chương 2: Ai dạy dỗ ai?
- Quyển 2 - Chương 3: Kẻ trộm nơi hành cung
- Quyển 2 - Chương 4: Mỹ nhân giữa hồ
- Quyển 2 - Chương 5: Hoạt sắc sinh hương
- Quyển 2 - Chương 6: Thanh lâu say mèm
- Quyển 2 - Chương 7: Tiếng lòng thì thầm
- Quyển 2 - Chương 8: Khu vườn hoang vắng kinh hoàng
- Quyển 2 - Chương 9: Thiên hạ xuất chúng
- Quyển 2 - Chương 10: Gặp nhau trên núi Lục Châu
- Quyển 2 - Chương 11: Nụ hôn đầu của ai?
- Quyển 2 - Chương 12: Một mình vượt trùng vây
- Quyển 2 - Chương 13-1: Hình bóng trong tim (1)
- Quyển 2 - Chương 13-2: Hình bóng trong tim (2)
- Quyển 2 - Chương 13-3: Hình bóng trong tim (3)
- Quyển 2 - Chương 14-1: Quyết tâm hành động (1)
- Quyển 2 - Chương 14-2: Quyết tâm hành động (2)
- Quyển 2 - Chương 15-1: Từng bước áp sát (1)
- Quyển 2 - Chương 15-2: Từng bước áp sát (2)
- Quyển 2 - Chương 15-3: Từng bước áp sát (3)
- Quyển 2 - Chương 16-1: Vô cực chi tâm (1)
- Quyển 2 - Chương 16-2: Vô Cực Chi Tâm (2)
- Quyển 2 - Chương 16-3: Vô cực chi tâm (3)
- Quyển 2 - Chương 17-1: Đêm tỏ tình (1)
- Quyển 2 - Chương 17-2: Đêm tỏ tình (2)
- Quyển 2 - Chương 17-3: Đêm tỏ tình (3)
- Quyển 2 - Chương 18-1: Nụ hôn cưỡng ép (1)
- Quyển 2 - Chương 18-2: Nụ hôn cưỡng ép (2)
- Quyển 2 - Chương 18-3: Nụ hôn cưỡng ép (3)
- Quyển 2 - Chương 19: Vũ điệu kinh thế
- Quyển 2 - Chương 19-2: Vũ điệu kinh thế (2)
- Quyển 2 - Chương 20-1: Đau khổ lựa chọn (1)
- Quyển 2 - Chương 20-2: Đau khổ lựa chọn (2)
- Quyển 2 - Chương 20-3: Đau khổ lựa chọn (3)
- Quyển 2 - Chương 21: Hiểm nguy cận kề
- Quyển 2 - Chương 22: Sự sống trong đường chết
- Quyển 2 - Chương 23: Một đêm “Cảnh xuân”
- Quyển 2 - Chương 24: Lòng này rất chân thành
- Quyển 2 - Chương 25: Ba người tranh giành
- Quyển 3 - Chương 1: Ẩn nhẫn chờ thời cơ
- Quyển 3 - Chương 2: Đêm trong thâm cung
- Quyển 3 - Chương 3: Không buông tay
- Quyển 3 - Chương 4: Lòng nàng đã quyết
- Quyển 3 - Chương 5: Theo đuổi tình yêu
- Quyển 3 - Chương 6: Hãy để ta đau
- Quyển 3 - Chương 7: Nói chuyện với ma
- Quyển 3 - Chương 8: Nhớ sâu
- Quyển 3 - Chương 9: Quyết định nặng nề
- Quyển 3 - Chương 10: Oan gia ngõ hẹp
- Quyển 3 - Chương 11: Tình nàng rất sâu
- Quyển 3 - Chương 12: Nụ hôn triền miên
- Quyển 3 - Chương 13: Miệng lưỡi sắc bén
- Quyển 3 - Chương 14: Tình yêu chân thành
- Quyển 3 - Chương 15: Vì ta trân trọng
- Quyển 3 - Chương 16: Ngự phong thành kỳ
- Quyển 3 - Chương 17: Thiên Thượng nhân gian
- Quyển 3 - Chương 18: Thời gian nào có tội tình gì
- Quyển 3 - Chương 19: Nụ hôn khuynh tình
- Quyển 3 - Chương 20: Huyết sắc giang sơn
- Quyển 3 - Chương 21: Lưỡng tâm vướng mắc
- Quyển 3 - Chương 22: Ấm áp hòa thuận
- Quyển 3 - Chương 23: Lật đổ càn khôn
- Quyển 3 - Chương 24: Cưỡng hôn bên đường
- Quyển 3 - Chương 25: Bi kịch hiểu lầm
- Quyển 3 - Chương 26: Vô tình bị hại
- Quyển 4 - Chương 1: Mỹ nhân sát thủ
- Quyển 4 - Chương 2: Quý phi say rượu
- Quyển 4 - Chương 3: Đồng hành với mỹ nhân
- Quyển 4 - Chương 4: Ám Dạ tiêu hồn
- Quyển 4 - Chương 5: Tranh giành
- Quyển 4 - Chương 6-1: Ngàn dặm truy tung (1)
- Quyển 4 - Chương 6-2: Ngàn dặm truy tung (2)
- Quyển 4 - Chương 7-1: Người cũ quay về (1)
- Quyển 4 - Chương 7-2: Người cũ quay về (2)
- Quyển 4 - Chương 8-1: Món quà khuynh thành (1)
- Quyển 4 - Chương 8-2: Món quà khuynh thành (2)
- Quyển 4 - Chương 9-1: Phượng bay Cửu Tiêu (1)
- Quyển 4 - Chương 9-2: Phượng bay Cửu Tiêu (2)
- Quyển 4 - Chương 9-3: Phượng bay Cửu Tiêu (3)
- Quyển 4 - Chương 10-1: Máu chảy Côn Kinh (1)
- Quyển 4 - Chương 10-2: Máu chảy Côn Kinh (2)
- Quyển 4 - Chương 10-3: Máu chảy Côn Kinh (3)
- Quyển 4 - Chương 10-4: Máu chảy Côn Kinh (4)
- Quyển 4 - Chương 10-5: Máu chảy Côn Kinh (5)
- Quyển 4 - Chương 11-1: Lửa cháy Lâm Thiên (1)
- Quyển 4 - Chương 11-2: Lửa cháy Lâm Thiên (2)
- Quyển 4 - Chương 11-3: Lửa cháy Lâm Thiên (3)
- Quyển 4 - Chương 11-4: Lửa cháy Lâm Thiên (4)
- Quyển 5 - Chương 1-1: Đêm pháo hoa (1)
- Quyển 5 - Chương 1-2: Đêm pháo hoa (2)
- Quyển 5 - Chương 1-3: Đêm pháo hoa (3)
- Quyển 5 - Chương 1-4: Đêm pháo hoa (4)
- Quyển 5 - Chương 2-1: Tâm nơi phương nào (1)
- Quyển 5 - Chương 2-2: Tâm nơi phương nào (2)
- Quyển 5 - Chương 3-1: Vừa gõ vừa đánh (1)
- Quyển 5 - Chương 3-2: Vừa gõ vừa đánh (2)
- Quyển 5 - Chương 3-3: Vừa gõ vừa đánh (3)
- Quyển 5 - Chương 4-1: Hành trình vui vẻ (1)
- Quyển 5 - Chương 4-2: Hành trình vui vẻ (2)
- Quyển 5 - Chương 4-3: Hành trình vui vẻ (3)
- Quyển 5 - Chương 5-1: Duyên cộng chẩm
- Quyển 5 - Chương 5-2: Duyên cộng chẩm (2)
- Quyển 5 - Chương 6-1: Tận dụng thời cơ (1)
- Quyển 5 - Chương 6-2: Tận dụng thời cơ (2)
- Quyển 5 - Chương 6-3: Tận dụng thời cơ (3)
- Quyển 5 - Chương 7-1: Gần mặt cách lòng (1)
- Quyển 5 - Chương 7-2: Gần mặt cách lòng (2)
- Quyển 5 - Chương 7-3: Gần mặt cách lòng (3)
- Quyển 5 - Chương 8-1: Lòng như lửa đốt (1)
- Quyển 5 - Chương 8-2: Lòng như lửa đốt (2)
- Quyển 5 - Chương 8-3: Lòng như lửa đốt (3)
- Quyển 5 - Chương 8-4: Lòng như lửa đốt (4)
- Quyển 5 - Chương 9-1: Cuộc gặp trong nhà lao (1)
- Quyển 5 - Chương 9-2: Cuộc gặp trong nhà lao (2)
- Quyển 5 - Chương 9-3: Cuộc gặp trong nhà lao (3)
- Quyển 5 - Chương 9-4: Cuộc gặp trong nhà lao (4)
- Quyển 5 - Chương 10-1: Người xưa yên lặng (1)
- Quyển 5 - Chương 10-2: Người xưa yên lặng (2)
- Quyển 5 - Chương 10-3: Người xưa yên lặng (3)
- Quyển 06- Chương 11: THOÁT Y CHẠY LOẠN
- Quyển 06 - Chương 12: MẠNH VƯƠNG PHÁCH LỐI
- Quyển 06 - Chương 13: HOÀNG TỘC TOÀN CƠ TRANH QUYỀN ĐOẠT VỊ Truyện: Phù Dao Hoàng Hậu
- Quyển 06 - Chương 14: TỪNG ĐOẠN KÍ ỨC NGẮT QUÃNG
- Quyển 06 - Chương 14-2
- Quyển 06 - Chương 14-3
- Quyển 06 - Chương 15: TRUY TÌM THÂN THẾ
- Quyển 06 - Chương 15-2
- Quyển 06 - Chương 16: SỰ THẬT ĐAU LÒNG
- Quyển 06 - Chương 16-2
- Quyển 06 - Chương 16-3
- Quyển 06 - Chương 17: TƯƠNG TƯ LÀ THẾ
- Quyển 06 - Chương 17-2
- Quyển 06 - Chương 17-3
- Quyển 06 - Chương 18
- Quyển 06 - Chương 18-2
- Quyển 06 - Chương 19: AI LÀ LANG VƯƠNG(*)
- Quyển 06 - Chương 19-2
- Quyển 06 - Chương 20: NỮ ĐẾ GIÁ LÂM
- Quyển 06 - Chương 20-2
- Quyển 07 - Chương 01: NHƯ THỂ GẶP GỠ LẦN ĐẦU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 2: CON HÁT TƯƠNG LAI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 3: KẾ HOẠCH BỒI DƯỠNG HOÀNG HẬU
- Quyển 7 - CHƯƠNG 4: CƯỚP ĐOẠT TẬP THỂ
- Quyển 7 - CHƯƠNG 5: THẦN THÔNG ĐẠI PHÁP
- Quyển 7 - CHƯƠNG 6: GIẢI QUYẾT HỮU PHÁI
- Quyển 7 - CHƯƠNG 7: BỘC BẠCH TIẾNG LÒNG
- Quyển 7 - CHƯƠNG 8: ĐÊM TRĂNG LA SÁT
- Quyển 07 - Chương 8-2
- Quyển 07 - Chương 8-3
- Quyển 07 - Chương 09: TÂM TA NHƯ ĐÁ
- Quyển 07 - Chương 9-2
- Quyển 07 - Chương 10: GIAN KHỔ CHẠY TRỐN
- Quyển 07 - Chương 10-2
- Quyển 07 - Chương 11: CƯỚP BIỂN DUY KINH
- Quyển 07 - Chương 11-2
- Quyển 07 - Chương 12: ÁC QUỶ BIỂN SÂU
- Quyển 07 - Chương 12-2
- Quyển 07 - Chương 12-3
- Quyển 07 - Chương 13: TIM TA DẰN VẶT
- Quyển 07 - Chương 13-2
- Quyển 07 - Chương 13-3
- Quyển 07 - Chương 14: THÁNH NỮ PHI YÊN
- Quyển 07 - Chương 14-2
- Quyển 07 - Chương 14-3
- Quyển 8 - Chương 1: TUYỆT VỰC HẢI CỐC
- Quyển 8 - Chương 2
- Quyển 08 - Chương 03: LẤY THÂN BẢO VỆ
- Quyển 08 - Chương 04
- Quyển 08 - Chương 05
- Quyển 8 - Chương 6: KHÔNG CHO MƯỢN HOÀNG HẬU
- Quyển 8 - Chương 7
- Quyển 8 - Chương 8: MỸ NHÂN KHÓ THEO ĐUỔI
- Quyển 8 - Chương 9
- Quyển 8 - Chương 10: THẦN ĐIỆN HÁO SẮC
- Quyển 08 - Chương 11
- Quyển 08 - Chương 12: MỸ NHÂN KẾ
- Quyển 08 - Chương 13: NGUY CƠ TIỀM ẨN
- Quyển 08 - Chương 14: SƯ MÔN ĐỐI KHÁNG
- Quyển 08 - Chương 15
- Quyển 08 - Chương 16
- Quyển 08 - Chương 17: LÒNG ĐAU NHƯ CẮT
- Quyển 08 - Chương 18
- Quyển 08 - Chương 19
- Quyển 08 - Chương 20: SỰ LỰA CHỌN CỦA NGUYÊN BẢO
- Quyển 07 - Chương 21
- Quyển 08 - Chương 22: KHỔ TÂM ĐẾN THẾ
- Quyển 08 - Chương 23
- Quyển 08 - Chương 24: ĐỦ MỌI TÂM TƯ
- Quyển 08 - Chương 25
- Quyển 08 - Chương 26
- Quyển 08 - Chương 27
- Quyển 08 - Chương 28: NỤ HÔN TRONG ÁM CẢNH (*)
- Quyển 08 - Chương 29
- Quyển 08 - Chương 30
- Quyển 08 - Chương 31: ĐẠI KẾT CỤC - THƯỢNG
- Quyển 08 - Chương 32
- Quyển 08 - Chương 33
- Quyển 08 - Chương 34
- Quyển 08 - Chương 35
- Quyển 08 - Chương 36
- Quyển 08 - Chương 37
- Quyển 08 - Chương 38
- Quyển 08 - Chương 39
- Quyển 08 - Chương 40
- Quyển 08 - Chương41
- Quyển 08 - Chương 42
- Quyển 08 - Chương 43
- Quyển 08 - Chương 44
- Quyển 08 - Chương 45: ĐẠI KẾT CỤC - TRUNG
- Quyển 08 - Chương 46
- Quyển 08 - Chương 47
- Quyển 08 - Chương 48
- Quyển 08 - Chương 49: ĐẠI KẾT CỤC - HẠ
- Quyển 08 - Chương 50
- Quyển 08 - Chương 51
- Quyển 08 - Chương 52
- Quyển 08 - Chương 53
- Quyển 08 - Chương 54
- Quyển 08 - Chương 55
- Quyển 08 - Chương 56
- Quyển 08 - Chương 57
- Quyển 08 - Chương 58
- Quyển 08 - Chương 59
- Quyển 08 - Chương 60
- Quyển 08 - Chương 61
- Quyển 08 - Chương 62
- Quyển 08 - Chương 63
- Quyển 08 - Chương 64
- Quyển 08 - Chương 65
- Quyển 08 - Chương 66
- Quyển 08 - Chương 67
- Quyển 08 - Chương 68
- Quyển 08 - Chương 69
- Quyển 08 - Chương 70