Tôi Dựa Vào Nghèo Khó Quét Ngang Trò Chơi Kinh Dị - Chương 150
Chương trước- Chương 1: Mới vào
- Chương 2: Lạc
- Chương 3: Sự lựa chọn đầu tiên
- Chương 4: Tôi vừa nảy ra một ý tưởng rất táo bạo
- Chương 5: Cạm bẫy miễn phí
- Chương 6: Vòng lựa chọn thứ hai (p1)
- Chương 7: Vòng lựa chọn thứ hai (p2)
- Chương 8: Đại nguy cơ
- Chương 9: Cướp đoạt
- Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội.
- Chương 11: Vòng lựa chọn thứ ba
- Chương 12: Nghèo đói không thể hạn chế trí tưởng tượng của tôi.
- Chương 13: Qua cửa
- Chương 14: Trạm dừng chân của người chơi.
- Chương 15: Hình tượng mới của Lạc.
- Chương 16: Lục đạo suối nước nóng [1]
- Chương 17: Cô ấy
- Chương 18: Mười năm trước.
- Chương 19: App
- Chương 20: Cuộc gọi ma quái.
- Chương 21: Năm đó.
- Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ.
- Chương 23: Nguyên nhân chết.
- Chương 24: Phá hủy
- Chương 25: Trong sương mù (1)
- Chương 25-2: Trong sương mù (2)
- Chương 25-3: Trong sương mù (3)
- Chương 25-4: Trong sương mù (4)
- Chương 26: Ở lại đi.
- Chương 27: Cuối cùng cũng qua cửa.
- Chương 28: Nam nhân khiến trò chơi phải thay đổi quy tắc.
- Chương 29: Trang viên phu nhân Bella.
- Chương 30: Tiệc tối.
- Chương 31: Đêm
- Chương 32: Căn phòng khép kín.
- Chương 34: Mật thất da người.
- Chương 35: Bữa tối cuối cùng.
- Chương 36: Edmond
- Chương 37: Khế ước Otia.
- Chương 38: Đây là một con dao găm tẩm độc.
- Chương 39: Nhân danh tình yêu và công lý, tiêu diệt ngươi.
- Chương 40: Bạn cảm nhận được sự hạnh phúc của nghèo khó.
- Chương 41: Thông quan
- Chương 42: Người chơi trung cấp
- Chương 43: Nhiệm vụ hiện thực
- Chương 44: Nhiệm vụ hiện thực 2
- Chương 45: Nhiệm vụ hiện thực (3)
- Chương 46: Nhiệm vụ hiện thực ( 4 )
- Chương 47: Chung cư số 404
- Chương 48: Bóng cao su nhỏ
- Chương 49: Hàng xóm
- Chương 50: Âm thầm quan sát
- Chương 51: Cá trích đóng hộp trộn sầu riêng
- Chương 52: TV cũ
- Chương 53: Máy giặt
- Chương 54: Phòng tắm
- Chương 55: Hẹn nhau nhé
- Chương 56: Phòng
- Chương 57: Hành lang
- Chương 58: Phòng bếp
- Chương 59: Lầu 5
- Chương 60: Gặp lại
- Chương 61: Mạt chược
- Chương 62: Ống heo của người bạn nhỏ không biết tên
- Chương 63: Một đồng tiền
- Chương 64: Nhặt ve chai
- Chương 65: Qua cửa 404
- Chương 66: Điều tra
- Chương 67: Đi hóng gió
- Chương 68: Khách sạn Ái Ái
- Chương 69: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ
- Chương 70: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (2)
- Chương 71: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (3)
- Chương 72: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (4)
- Chương 73: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (5)
- Chương 74: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (6)
- Chương 75: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (7)
- Chương 76: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (8)
- Chương 77: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (9)
- Chương 78: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (10)
- Chương 79: Cuối cùng cũng có thịt ăn
- Chương 80: Túc địch
- Chương 81: Ông hiểu lầm rồi
- Chương 82: Trạm tàu điện ngầm số 13
- Chương 83: Trạm tàu điện ngầm số 13 (2)
- Chương 84: Trạm tàu điện ngầm số 13 (3)
- Chương 86: Trạm tàu điện ngầm số 13 (5)
- Chương 87: Trạm tàu điện ngầm số 13 (6)
- Chương 88: Trạm tàu điện ngầm số 13 (7)
- Chương 89: Trạm tàu điện ngầm số 13 (8)
- Chương 90: Trạm tàu điện ngầm số 13 (9)
- Chương 91: Trạm tàu điện ngầm số 13 (10)
- Chương 92: Trạm tàu điện ngầm số 13 (11)
- Chương 93: Trạm tàu điện ngầm số 13 (12)
- Chương 94: Xương của Dalit*
- Chương 95: Quà tặng
- Chương 96: Thằng ngốc mới đi mở vé rút thăm trúng thưởng
- Chương 97: Tuyết Chước
- Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
- Chương 99: Phòng làm việc trò chơi Death (2)
- Chương 100: Phòng làm việc trò chơi Death (3)
- Chương 101: Phòng làm việc trò chơi Death (4)
- Chương 102: Phòng làm việc trò chơi Death (5)
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113: Quan trọng là khí thế
- Chương 114: Kinh doanh ở giữa ăn phí chênh lệch
- Chương 115: Bạo quân
- Chương 116: Lịch sử đen tối
- Chương 117: Tới chơi
- Chương 118: Học viện Coriff
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132: Người chơi cao cấp
- Chương 133: Sinh nhật
- Chương 134: Bánh kem
- Chương 135: Kịch bản
- Chương 136: Du lịch
- Chương 137: Biến cố
- Chương 138: Minh Nguyệt Quán
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Chiếc hộp Pandora
- Chương 155: Rượu
- Chương 156: Tất cả tựa hồ đều là ngoài ý muốn
- Chương 157: Hoa Giáp
- Chương 158: Nghi hoặc đến từ linh hồn
- Chương 159: Tàu Endymion*
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Mộng
- Chương 174: Hẹn hò
- Chương 175: Ba ngày sau gặp
- Chương 176: Tiếng ca của Sarah
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189: Đảo
- Chương 190: Cáo biệt
- Chương 191: Thích giúp đỡ mọi người
- Chương 192: Phản kích
- Chương 193: Cầu thang
- Chương 194: Chăn thả
- Chương 195: Hẹn gặp lại
- Chương 196: Anh hùng
- Chương 197: Trung tâm
- Chương 198: Hoàn cảnh xấu của cẩu độc thân
- Chương 199: End
- Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
- Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
- Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
- Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
- Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
- Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
- Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
- Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
- Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
- Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
- Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tôi Dựa Vào Nghèo Khó Quét Ngang Trò Chơi Kinh Dị
Chương 150
Nhóm hoa tỷ muội plastic đồng ý trò chơi mới, Tiêu Lam rốt cuộc cũng có thể từ vị trí quân cờ bước lên vị trí người chơi cờ.
Tiểu thư B xoay sang Tiêu Lam: “Nếu muốn tham dự trò chơi của bọn tôi, tiền đặt cược của cậu đâu? Nếu lấy không ra, bọn tôi cũng sẽ không đáp ứng cho cậu gia nhập.”
Nghe vậy, Tiêu Lam mở cánh tay ra, trong ánh mắt khó hiểu của hai người giấy, thay đổi tạo hình của 【 Bộ đồ mới của hoàng đế bản 2.0】 trên người mình.
Tiếp theo, hai người giấy bỗng thấy bộ quần áo vốn bình thường chẳng có gì đặc biệt này, lúc thì biến thành đồ vest, khi lại biến thành lễ phục, sau khi chuyển qua nhiều kiểu dáng lại về áo thun ban đầu.
Tiêu Lam nhìn các nàng, phát huy ra kỹ xảo tiêu thụ bản thân đã từng có: “Có muốn có được số lượng quần áo đếm không hết, hoàn toàn từ tâm ý mình định chế không? Không cần chờ đợi may vá lâu, không cần lo lắng phải trao đổi với nhà thiết kế, không cần lo lắng tìm không thấy nguyên vật liệu đủ đẹp, chỉ cần nó xuất hiện trong đầu bạn, là bạn có thể có được nó.”
“Bất luận kiểu dáng hay là kích cỡ, mỗi một chi tiết đều là chuyên chúc thuộc về bạn.”
“Từ đây, tự mình nắm giữ trang phục mình mặc, thế nào?”
Tiểu thư B kích động đến giọng nói cũng cao hơn mấy độ: “Đồ này! Có thể hoàn toàn từ tôi khống chế? Kiểu dáng không có bất luận hạn chế nào, cũng không có hạn mức số lượng cao nhất?!”
Tiêu Lam gật gật đầu: “Đúng vậy, nó sẽ là quần áo thích hợp nhất với cô trên thế giới này.”
Phu nhân A cũng hưng phấn lên: “Đây quả thực chính là chế tạo riêng cho tôi!”
Tiểu thư B không chịu dù chỉ mảy may: “Là chế tạo cho tôi!”
Giọng điệu phu nhân A mang theo vài phần khinh thường: “Em gái lại đang nói đùa rồi.”
Tiểu thư B dùng giọng điệu nhất định phải lấy được, nói: “Thì chị cứ chờ xem đi.”
Lúc này, trên mặt đất xuất hiện một cái bục mới.
Cái bục tiến đến trước mặt Tiêu Lam, Tiêu Lam đem làm đạo cụ quan trọng để chơi trò chơi tiếp theo 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 thả lên.
Ngay sau đó, ba chiếc ghế dựa bằng giấy từ trên mặt đất dâng lên.
Một cái ở trên sân khấu, hai cái ở bên mép sân khấu, vừa lúc ở ngay sau lưng ba người.
Hai người giấy trực tiếp ngồi lên.
Tiêu Lam lo lắng một chút chất lượng ghế giấy, cũng ngồi lên, còn may là thứ này rất ổn.
Sau khi ba người ngồi xuống, trên ghê bằng giấy đột nhiên xuất hiện vài tờ giấy, tờ giấy giống như có sinh mệnh, trói buộc thân thể ba người vào ghế dựa, chỉ để lại một bàn tay có thể cử động cho mỗi người.
Tiêu Lam thử giãy giụa một chút, phát hiện không thể tránh thoát.
Ghế dựa trói buộc rõ ràng làm từ giấy, lại còn thiếu điều cứng rắn hơn cả kim loại, làm cậu vô pháp rời đi.
Bên cạnh, phu nhân A và tiểu thư B cũng giống nhau.
Xem ra, đây lại là sức mạnh đến từ quy tắc, bất luận là NPC hay là cậu cũng đều không thể thoát khỏi.
Trò chơi rốt cuộc cũng bắt đầu.
Phu nhân A nói: “Như vậy, vẫn như lần trước đó, chúng ta ném xúc xắc tới quyết định thứ tự đi.”
Giọng nói nàng rơi xuống, xúc xắc trước đó từng hiện lên trên sân khấu lại một lần nữa xuất hiện.
Nhưng lúc này đây, trước mặt ba người đều phân biệt ra, mỗi người có một cái.
Ba người từng người tung xúc xắc.
Phu nhân A ——3.
Tiểu thư B ——2.
Tiêu Lam ——1.
Ba người liên hợp lại nhận thầu toàn bộ số nhỏ của một cái xúc xắc.
Thật là tù châu Phi đến chỉnh chỉnh tề tề.
Nếu trên xúc xắc có số 0 mà nói, có lẽ số nút của bọn họ còn có thể toàn bộ dời xuống thêm một đơn vị nữa.
Phu nhân A liếc nhìn hai người khác một cái, trên mặt bằng giấy lộ ra một nụ cười tươi, tuy rằng không nói gì lại hết thảy như ngàn lời đã nói.
Tiểu thư B làm bộ như không thấy được biểu cảm đắc ý của con bích chì này.
Tiêu-tù châu Phi-sáng nhất toàn trường-Lam: “……”
Trong cục diện gà quèn mổ nhau cũng có thể lót đế là một loại trải nghiệm gì?
Sao cứ cảm giác nếu không nạp tiền mà nói, bá chủ trong đám tù châu Phi không phải cậu còn ai.
Cậu một chút cũng chẳng muốn biết loại chân tướng tàn khốc này được không……
Làm người ném xúc xắc lót đế, 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 đầu tiên đi tới trước mặt Tiêu Lam.
Nhìn cái đạo cụ tạo hình khoa trương, sắc thái diễm tục, chất liệu thấp kém này, Tiêu Lam lặng lẽ sử dụng 【 Nạp tiền hả 】.
【 Tên: Nạp tiền hả 】
【 Năng lực: Tiêu hao tài phú cá nhân ngẫu nhiên, tăng lên tỉ lệ phần trăm giá trị may mắn ngẫu nhiên (50%~2000%), thời gian liên tục 5 phút (số lần có thể sử dụng 1/1) 】
【 Thuyết minh: Nạp tiền, là thủ đoạn duy nhất cứu vớt tù châu Phi, nhưng có đôi khi cũng sẽ dẫn tới phá sản 】
“Bạn sử dụng đạo cụ 【 Nạp tiền hả 】, khấu trừ ngẫu nhiên tài sản cá nhân”
“Tích ——, kiểm tra đo lường đến người chơi Tiêu Lam không có nhà”
“Tích ——, kiểm tra đo lường đến người chơi Tiêu Lam không có xe”
“Tích ——, kiểm tra đo lường đến người chơi Tiêu Lam không có tiền tiết kiệm”
“Tích ——, kiểm tra đo lường đến người chơi Tiêu Lam không có đạo cụ đáng giá”
“……”
“Nạp tiền làm ta vui sướng, giá trị bần cùng tăng 2000 vạn”
“Chú thích: Phạm vi bổn đạo cụ tiêu hao tài sản là từ 50 vạn ~2000 vạn”
“Không nạp tiền làm sao có thể mạnh hơn, giá trị may mắn của bạn tăng lên 50%, thời gian liên tục 5 phút”
“Chú thích: Phạm vi bổn đạo cụ tăng lên giá trị may mắn là từ 50%~2000%”
Tiêu Lam: “……”
Cậu đây là nạp với giá gốc?
Cái gọi là tù châu Phi, chính là tiêu tiền nhiều nhất, lấy tiền lời nhỏ nhân, trên bước đường nhân sinh luôn là tràn ngập chua xót.
Nhưng còn hên, Tiêu Lam là một con đỗ nghèo khỉ.
Tuy rằng thu hoạch không được bao nhiêu may mắn, nhưng tóm lại có thể thu hoạch bần cùng, đối với giá trị bần cùng, cậu là sẽ không kháng cự chút nào.
Còn không phải là chỉ nạp ra 50% giá trị may mắn thôi sao.
Xem trường hợp ba người bọn họ vừa nãy ném xúc xắc, ba tên tù châu Phi giá trị may mắn cộng lại có khả năng cũng chưa vượt qua 50%.
Một mình Tiêu Lam đã tăng 50% giá trị may mắn, hẳn là cũng đủ ngạo thị quần hùng trong quần thể tù châu Phi…… nhỉ?
Dưới ánh mắt của hai người giấy, Tiêu Lam cầm lấy 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】, đem mục tiêu chọn là chính mình.
【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 phát ra một luồng sáng màu mè phù hoa, bao phủ lấy Tiêu Lam trong đó, còn cùng với âm thanh hiệu ứng chém đao cực kỳ plastic.
Hiệu ứng và âm thanh kia đóng gói cộng lại nhiều nhất là giá trị cái 5 mao tiền, không thể nhiều hơn.
Tiêu Lam nín thở chờ đợi.
Tuy rằng hiệu ứng này rất rác rưởi, nhưng 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 làm một cái đạo cụ, 50% xác suất tức chết cũng không phải là giỡn.
Vì phòng ngừa ngoài ý muốn, cậu chuẩn bị thấy tình thế không ổn liền trực tiếp sử dụng 【 Nghịch thời kế 】 reset lại hiệu quả của thứ này.
Chẳng sợ như vậy sẽ có chút lãng phí, nhưng cũng không còn biện pháp nào.
Phu nhân A cùng tiểu thư B cũng khẩn trương mà nhìn chằm chằm về hướng Tiêu Lam.
Hiệu ứng ánh sáng lập loè, sau đó ——
Không có gì cả.
Hiệu ứng ánh sáng màu mè thanh thế to lớn mà tới, tiếp theo nó biến mất.
Cả nhắc nhở của hệ thống cũng không có, cứ như vậy qua luôn……
Phảng phất như một cái rắm bị tịt.
Nếu không phải trên đạo cụ thuyết minh giảm bớt một lần số lần sử dụng, Tiêu Lam cũng không cảm giác được công kích của【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 đã kết thúc.
Tiêu Lam: “……”
Không hổ là đạo cụ cấp bậc plastic, triển lãm ra việc ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu đến vô cùng nhuần nhuyễn, hoàn mỹ thuyết minh cái gì gọi là “Phí tổn có hạn chắp vá nhìn đỡ đi”.
Mày tốt xấu cũng đính kèm một câu giọng nói của hệ thống đi chứ!
Trong ánh mắt có chút ngây người của hai vị nữ sĩ người giấy, Tiêu Lam giả vòe bình tĩnh mà buông xuống đao nhựa trong tay.
Phảng phất như đây hết thảy vốn nên là thế này, các nàng chỉ là chuyện bé xé to mà thôi.
Phu nhân A cùng tiểu thư B gặp được động tác của Tiêu Lam, cũng mạnh mẽ tự trấn định xuống.
Ừ, chuyện này rất bình thường, việc nhỏ thôi mà.
Cái bục chuyển tới trước mặt tiểu thư B.
Tiểu thư B dùng bàn tay mảnh khảnh bằng giấy cầm lên 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】, thế mà còn cầm khá chắc.
Tuy rằng cái của nợ này nhìn qua cực kỳ không đáng tin cậy, nhưng xác suất 50% vẫn làm nàng rất hồi hộp.
Nhìn ra tiểu thư B hồi hộp, phu nhân A nhịn không được bỏ đá xuống giếng: “Lá gan của em nhỏ như vậy, không bằng đừng chơi đi.”
Tiểu thư B nhìn nàng một cái, không phục mà “Hừ” một tiếng.
Miệng nàng nhếch lên, sử dụng đạo cụ.
Sau hiệu ứng đạo cụ thấp kém, tiểu thư B bình yên vô sự.
Nàng vội vàng ném 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 về, lấy ra một cái khăn tay giấy làm ra động tác lau mồ hôi.
Tay tiểu thư B còn có chút run rẩy, nhưng ngoài miệng lại không buông tha người khác: “Cái này cần phải xem chị rồi.”
Bục chuyển đến trước mặt phu nhân A.
Lúc này đây đến phiên nàng do dự.
Tuy rằng lúc trào phúng bích chì tiểu thư B kia rất sướng mồm, nhưng nàng cũng chỉ là muốn nhìn đối phương xui xẻo mà thôi, sao tiểu thư B lại không bị gì, ngày thường cũng không thấy vận khí của nó tốt như vậy!
Phu nhân A âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
Tiểu thư B sửa sang lại cảm xúc: “Ha ha, nếu chị sợ thì cũng có thể trực tiếp nhận thua nha, em đây sẽ không nói cho người khác nghe đâu.”
Nhưng dùng mông nghĩ cũng biết, nàng sẽ đem chuyện này truyền đến cả con chó ven đường cũng biết.
Phu nhân A quyết tâm, sử dụng đạo cụ.
Vẫn là hiệu ứng 5 xu cay mắt kia. Nhưng lúc này đây, hiệu ứng xuất hiện thêm tiếng thét chói tai của phu nhân A: “A ——”
Hai người khác vội vàng nhìn sang nàng.
Bỗng thấy thân thể bằng giấy của phu nhân A phảng phất như đã bị lưỡi đao vô hình cắt vào, đang chậm rãi vỡ ra.
Chỉ là thanh đao kia chắc là không quá bén, mặt cắt gồ ghề lồi lõm, giống như tác phẩm thủ công của mấy bạn nhỏ.
Giờ phút này, trong lòng Tiêu Lam tràn ngập đồng tình.
Quả nhiên là cái đạo cụ không đáng tin cậy, cái gì một đao 99999 chứ, căn bản chính là tuyên truyền giả dối.
Bị đao nát như vậy chém chết, còn không bằng một đao mất mạng còn thống khoái hơn.
Trong thống khổ giãy giụa, phu nhân A bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
Nửa người trên của nàng đã nứt làm đôi, đầu gục xuống không cam lòng nhìn tiểu thư B, phát ra tiếng thét chói tai phẫn nộ: “Tại sao! Tại sao người chết không phải là mày ——”
Bởi vì bị công kích, trói buộc trên người nàng đã cởi bỏ, thân thể phân liệt thành hai nửa làm tay nàng có thể duỗi đến xa hơn.
Phu nhân A dùng sức mà vươn tay, gắt gao bắt được góc váy của tiểu thư B.
Tay bằng giấy của nàng dùng sức đến biến hình, hung hăng xé toạc.
Làm một người giấy, góc váy bị xé rách làm tiểu thư B cũng cảm giác được đau đớn, nàng cũng hét lên: “Mày buông ra! Buông ra!!”
Nhưng nàng còn bị trói buộc, hoàn toàn vô pháp thoát khỏi phu nhân A dây dưa.
Sức lực trong tay phu nhân A không giảm chút nào, cứ như vậy sống sờ sờ xé xuống một góc váy của tiểu thư B.
Tiểu thư B đau đến kêu thảm thiết lên: “A ——”
“Ha ha…… A…… A……” Phu nhân A cười như thần kinh, thân thể hoàn toàn nứt thành hai nửa, chậm rãi ngừng hẳn động tác.
Tiểu thư B kinh hồn chưa định run rẩy, dùng sức một chân đá văng cái tay buông xuống của phu nhân A.
Hoàn mỹ triển lãm ra tình chị em plastic.
Trò chơi kết thúc, trói buộc trên người hai người còn lại biến mất.
Tiêu Lam và tiểu thư B khôi phục tự do.
Thân thể bằng giấy của tiểu thư B lay động một chút, thật vất vả mới đứng vững.
Làn váy màu xanh nhạt hoa lệ của nàng thiếu một khối, lại dưới hoảng sợ trước đó mất đi khí chất quý tộc bình tĩnh, thoạt nhìn có vài phần chật vật.
Còn chưa kịp hoãn lại từ trò chơi quá sức kíƈɦ ŧɦíƈɦ vừa rồi, nàng liền nghe được một câu: “Còn chơi sao?”
Tiểu thư B cứng đờ ngẩng đầu, thẳng tắp đối diện nụ cười suиɠ sướиɠ của Tiêu Lam.
Tiêu Lam nói với nàng: “Chơi vui quá, không bằng chúng ta lại chơi thêm một lần?”
Nụ cười kia Tiêu Lam dung hợp thêm tinh túy của gã mập thích ăn óc người trước đó gặp qua, hơn nữa từ đỉnh chóp trực tiếp đánh xuống ánh đèn, ở quanh đôi mắt cậu vẽ ra bóng đen thật sâu, làm nụ cười này càng có vẻ vặn vẹo.
Nhìn qua tựa như một kẻ điên thích tìm kíƈɦ ŧɦíƈɦ giữa sinh tử.
Tiểu thư B: “……”
Đậu má, đây là lời con người nói được sao?!
Gia hỏa này quả thực là đồ điên, biếи ŧɦái, bệnh tâm thần!
Tiểu thư B cuống quít nói đến: “Không không không…… Tôi không chơi.”
Tiêu Lam tựa hồ rất là tiếc nuối: “Hầy…. Thật ra tôi còn có trò khác có thể cùng nhau chơi, cô nhất định sẽ thích.”
tiểu thư B giống như trốn ôn dịch, vội không ngừng mà nói: “Tôi bỏ quyền tôi bỏ quyền tôi bỏ quyền!!!”
Nàng nói không ngừng nghỉ xíu nào, rất sợ nói chậm một chút thì gia hỏa đối diện lại móc ra một đạo cụ đáng sợ tới chia sẻ với nàng.
Niềm vui như vậy nàng hưởng thụ không được, thật sự hưởng thụ không được.
Cùng với tiếng tiểu thư B nói, hai cái bục để món đồ đặt cược đến trước mặt Tiêu Lam.
Tiêu Lam lén lút nhẹ nhàng thở ra, không thành kế* này thành công thật là tốt, cậu cũng không có những thứ khác cùng chơi với tiểu thư B đâu.
(*Gia Cát Lượng từng dùng 'không thành kế' và một mình ngồi trên thành gãy đàn để đánh đuổi 15 vạn hùng binh của Tư Mã Ý.)
Thuận lợi như vậy chẳng lẽ cũng là hiệu quả khi giá trị may mắn được tăng thêm?
Tù châu Phi thâm niên hiếm khi dưới phụ trợ trải nghiệm được cảm giác vua châu Âu, lại đột nhiên có một chút ưu thương nhàn nhạt.
Bởi vì, thẻ trải nghiệm làm vua châu Âu trong năm phút, vừa mới hết hạn.
Tiểu thư B xoay sang Tiêu Lam: “Nếu muốn tham dự trò chơi của bọn tôi, tiền đặt cược của cậu đâu? Nếu lấy không ra, bọn tôi cũng sẽ không đáp ứng cho cậu gia nhập.”
Nghe vậy, Tiêu Lam mở cánh tay ra, trong ánh mắt khó hiểu của hai người giấy, thay đổi tạo hình của 【 Bộ đồ mới của hoàng đế bản 2.0】 trên người mình.
Tiếp theo, hai người giấy bỗng thấy bộ quần áo vốn bình thường chẳng có gì đặc biệt này, lúc thì biến thành đồ vest, khi lại biến thành lễ phục, sau khi chuyển qua nhiều kiểu dáng lại về áo thun ban đầu.
Tiêu Lam nhìn các nàng, phát huy ra kỹ xảo tiêu thụ bản thân đã từng có: “Có muốn có được số lượng quần áo đếm không hết, hoàn toàn từ tâm ý mình định chế không? Không cần chờ đợi may vá lâu, không cần lo lắng phải trao đổi với nhà thiết kế, không cần lo lắng tìm không thấy nguyên vật liệu đủ đẹp, chỉ cần nó xuất hiện trong đầu bạn, là bạn có thể có được nó.”
“Bất luận kiểu dáng hay là kích cỡ, mỗi một chi tiết đều là chuyên chúc thuộc về bạn.”
“Từ đây, tự mình nắm giữ trang phục mình mặc, thế nào?”
Tiểu thư B kích động đến giọng nói cũng cao hơn mấy độ: “Đồ này! Có thể hoàn toàn từ tôi khống chế? Kiểu dáng không có bất luận hạn chế nào, cũng không có hạn mức số lượng cao nhất?!”
Tiêu Lam gật gật đầu: “Đúng vậy, nó sẽ là quần áo thích hợp nhất với cô trên thế giới này.”
Phu nhân A cũng hưng phấn lên: “Đây quả thực chính là chế tạo riêng cho tôi!”
Tiểu thư B không chịu dù chỉ mảy may: “Là chế tạo cho tôi!”
Giọng điệu phu nhân A mang theo vài phần khinh thường: “Em gái lại đang nói đùa rồi.”
Tiểu thư B dùng giọng điệu nhất định phải lấy được, nói: “Thì chị cứ chờ xem đi.”
Lúc này, trên mặt đất xuất hiện một cái bục mới.
Cái bục tiến đến trước mặt Tiêu Lam, Tiêu Lam đem làm đạo cụ quan trọng để chơi trò chơi tiếp theo 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 thả lên.
Ngay sau đó, ba chiếc ghế dựa bằng giấy từ trên mặt đất dâng lên.
Một cái ở trên sân khấu, hai cái ở bên mép sân khấu, vừa lúc ở ngay sau lưng ba người.
Hai người giấy trực tiếp ngồi lên.
Tiêu Lam lo lắng một chút chất lượng ghế giấy, cũng ngồi lên, còn may là thứ này rất ổn.
Sau khi ba người ngồi xuống, trên ghê bằng giấy đột nhiên xuất hiện vài tờ giấy, tờ giấy giống như có sinh mệnh, trói buộc thân thể ba người vào ghế dựa, chỉ để lại một bàn tay có thể cử động cho mỗi người.
Tiêu Lam thử giãy giụa một chút, phát hiện không thể tránh thoát.
Ghế dựa trói buộc rõ ràng làm từ giấy, lại còn thiếu điều cứng rắn hơn cả kim loại, làm cậu vô pháp rời đi.
Bên cạnh, phu nhân A và tiểu thư B cũng giống nhau.
Xem ra, đây lại là sức mạnh đến từ quy tắc, bất luận là NPC hay là cậu cũng đều không thể thoát khỏi.
Trò chơi rốt cuộc cũng bắt đầu.
Phu nhân A nói: “Như vậy, vẫn như lần trước đó, chúng ta ném xúc xắc tới quyết định thứ tự đi.”
Giọng nói nàng rơi xuống, xúc xắc trước đó từng hiện lên trên sân khấu lại một lần nữa xuất hiện.
Nhưng lúc này đây, trước mặt ba người đều phân biệt ra, mỗi người có một cái.
Ba người từng người tung xúc xắc.
Phu nhân A ——3.
Tiểu thư B ——2.
Tiêu Lam ——1.
Ba người liên hợp lại nhận thầu toàn bộ số nhỏ của một cái xúc xắc.
Thật là tù châu Phi đến chỉnh chỉnh tề tề.
Nếu trên xúc xắc có số 0 mà nói, có lẽ số nút của bọn họ còn có thể toàn bộ dời xuống thêm một đơn vị nữa.
Phu nhân A liếc nhìn hai người khác một cái, trên mặt bằng giấy lộ ra một nụ cười tươi, tuy rằng không nói gì lại hết thảy như ngàn lời đã nói.
Tiểu thư B làm bộ như không thấy được biểu cảm đắc ý của con bích chì này.
Tiêu-tù châu Phi-sáng nhất toàn trường-Lam: “……”
Trong cục diện gà quèn mổ nhau cũng có thể lót đế là một loại trải nghiệm gì?
Sao cứ cảm giác nếu không nạp tiền mà nói, bá chủ trong đám tù châu Phi không phải cậu còn ai.
Cậu một chút cũng chẳng muốn biết loại chân tướng tàn khốc này được không……
Làm người ném xúc xắc lót đế, 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 đầu tiên đi tới trước mặt Tiêu Lam.
Nhìn cái đạo cụ tạo hình khoa trương, sắc thái diễm tục, chất liệu thấp kém này, Tiêu Lam lặng lẽ sử dụng 【 Nạp tiền hả 】.
【 Tên: Nạp tiền hả 】
【 Năng lực: Tiêu hao tài phú cá nhân ngẫu nhiên, tăng lên tỉ lệ phần trăm giá trị may mắn ngẫu nhiên (50%~2000%), thời gian liên tục 5 phút (số lần có thể sử dụng 1/1) 】
【 Thuyết minh: Nạp tiền, là thủ đoạn duy nhất cứu vớt tù châu Phi, nhưng có đôi khi cũng sẽ dẫn tới phá sản 】
“Bạn sử dụng đạo cụ 【 Nạp tiền hả 】, khấu trừ ngẫu nhiên tài sản cá nhân”
“Tích ——, kiểm tra đo lường đến người chơi Tiêu Lam không có nhà”
“Tích ——, kiểm tra đo lường đến người chơi Tiêu Lam không có xe”
“Tích ——, kiểm tra đo lường đến người chơi Tiêu Lam không có tiền tiết kiệm”
“Tích ——, kiểm tra đo lường đến người chơi Tiêu Lam không có đạo cụ đáng giá”
“……”
“Nạp tiền làm ta vui sướng, giá trị bần cùng tăng 2000 vạn”
“Chú thích: Phạm vi bổn đạo cụ tiêu hao tài sản là từ 50 vạn ~2000 vạn”
“Không nạp tiền làm sao có thể mạnh hơn, giá trị may mắn của bạn tăng lên 50%, thời gian liên tục 5 phút”
“Chú thích: Phạm vi bổn đạo cụ tăng lên giá trị may mắn là từ 50%~2000%”
Tiêu Lam: “……”
Cậu đây là nạp với giá gốc?
Cái gọi là tù châu Phi, chính là tiêu tiền nhiều nhất, lấy tiền lời nhỏ nhân, trên bước đường nhân sinh luôn là tràn ngập chua xót.
Nhưng còn hên, Tiêu Lam là một con đỗ nghèo khỉ.
Tuy rằng thu hoạch không được bao nhiêu may mắn, nhưng tóm lại có thể thu hoạch bần cùng, đối với giá trị bần cùng, cậu là sẽ không kháng cự chút nào.
Còn không phải là chỉ nạp ra 50% giá trị may mắn thôi sao.
Xem trường hợp ba người bọn họ vừa nãy ném xúc xắc, ba tên tù châu Phi giá trị may mắn cộng lại có khả năng cũng chưa vượt qua 50%.
Một mình Tiêu Lam đã tăng 50% giá trị may mắn, hẳn là cũng đủ ngạo thị quần hùng trong quần thể tù châu Phi…… nhỉ?
Dưới ánh mắt của hai người giấy, Tiêu Lam cầm lấy 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】, đem mục tiêu chọn là chính mình.
【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 phát ra một luồng sáng màu mè phù hoa, bao phủ lấy Tiêu Lam trong đó, còn cùng với âm thanh hiệu ứng chém đao cực kỳ plastic.
Hiệu ứng và âm thanh kia đóng gói cộng lại nhiều nhất là giá trị cái 5 mao tiền, không thể nhiều hơn.
Tiêu Lam nín thở chờ đợi.
Tuy rằng hiệu ứng này rất rác rưởi, nhưng 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 làm một cái đạo cụ, 50% xác suất tức chết cũng không phải là giỡn.
Vì phòng ngừa ngoài ý muốn, cậu chuẩn bị thấy tình thế không ổn liền trực tiếp sử dụng 【 Nghịch thời kế 】 reset lại hiệu quả của thứ này.
Chẳng sợ như vậy sẽ có chút lãng phí, nhưng cũng không còn biện pháp nào.
Phu nhân A cùng tiểu thư B cũng khẩn trương mà nhìn chằm chằm về hướng Tiêu Lam.
Hiệu ứng ánh sáng lập loè, sau đó ——
Không có gì cả.
Hiệu ứng ánh sáng màu mè thanh thế to lớn mà tới, tiếp theo nó biến mất.
Cả nhắc nhở của hệ thống cũng không có, cứ như vậy qua luôn……
Phảng phất như một cái rắm bị tịt.
Nếu không phải trên đạo cụ thuyết minh giảm bớt một lần số lần sử dụng, Tiêu Lam cũng không cảm giác được công kích của【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 đã kết thúc.
Tiêu Lam: “……”
Không hổ là đạo cụ cấp bậc plastic, triển lãm ra việc ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu đến vô cùng nhuần nhuyễn, hoàn mỹ thuyết minh cái gì gọi là “Phí tổn có hạn chắp vá nhìn đỡ đi”.
Mày tốt xấu cũng đính kèm một câu giọng nói của hệ thống đi chứ!
Trong ánh mắt có chút ngây người của hai vị nữ sĩ người giấy, Tiêu Lam giả vòe bình tĩnh mà buông xuống đao nhựa trong tay.
Phảng phất như đây hết thảy vốn nên là thế này, các nàng chỉ là chuyện bé xé to mà thôi.
Phu nhân A cùng tiểu thư B gặp được động tác của Tiêu Lam, cũng mạnh mẽ tự trấn định xuống.
Ừ, chuyện này rất bình thường, việc nhỏ thôi mà.
Cái bục chuyển tới trước mặt tiểu thư B.
Tiểu thư B dùng bàn tay mảnh khảnh bằng giấy cầm lên 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】, thế mà còn cầm khá chắc.
Tuy rằng cái của nợ này nhìn qua cực kỳ không đáng tin cậy, nhưng xác suất 50% vẫn làm nàng rất hồi hộp.
Nhìn ra tiểu thư B hồi hộp, phu nhân A nhịn không được bỏ đá xuống giếng: “Lá gan của em nhỏ như vậy, không bằng đừng chơi đi.”
Tiểu thư B nhìn nàng một cái, không phục mà “Hừ” một tiếng.
Miệng nàng nhếch lên, sử dụng đạo cụ.
Sau hiệu ứng đạo cụ thấp kém, tiểu thư B bình yên vô sự.
Nàng vội vàng ném 【 Bảo đao đồ long bằng nhựa 】 về, lấy ra một cái khăn tay giấy làm ra động tác lau mồ hôi.
Tay tiểu thư B còn có chút run rẩy, nhưng ngoài miệng lại không buông tha người khác: “Cái này cần phải xem chị rồi.”
Bục chuyển đến trước mặt phu nhân A.
Lúc này đây đến phiên nàng do dự.
Tuy rằng lúc trào phúng bích chì tiểu thư B kia rất sướng mồm, nhưng nàng cũng chỉ là muốn nhìn đối phương xui xẻo mà thôi, sao tiểu thư B lại không bị gì, ngày thường cũng không thấy vận khí của nó tốt như vậy!
Phu nhân A âm thầm nghiến răng nghiến lợi.
Tiểu thư B sửa sang lại cảm xúc: “Ha ha, nếu chị sợ thì cũng có thể trực tiếp nhận thua nha, em đây sẽ không nói cho người khác nghe đâu.”
Nhưng dùng mông nghĩ cũng biết, nàng sẽ đem chuyện này truyền đến cả con chó ven đường cũng biết.
Phu nhân A quyết tâm, sử dụng đạo cụ.
Vẫn là hiệu ứng 5 xu cay mắt kia. Nhưng lúc này đây, hiệu ứng xuất hiện thêm tiếng thét chói tai của phu nhân A: “A ——”
Hai người khác vội vàng nhìn sang nàng.
Bỗng thấy thân thể bằng giấy của phu nhân A phảng phất như đã bị lưỡi đao vô hình cắt vào, đang chậm rãi vỡ ra.
Chỉ là thanh đao kia chắc là không quá bén, mặt cắt gồ ghề lồi lõm, giống như tác phẩm thủ công của mấy bạn nhỏ.
Giờ phút này, trong lòng Tiêu Lam tràn ngập đồng tình.
Quả nhiên là cái đạo cụ không đáng tin cậy, cái gì một đao 99999 chứ, căn bản chính là tuyên truyền giả dối.
Bị đao nát như vậy chém chết, còn không bằng một đao mất mạng còn thống khoái hơn.
Trong thống khổ giãy giụa, phu nhân A bỗng nhiên ngẩng đầu lên.
Nửa người trên của nàng đã nứt làm đôi, đầu gục xuống không cam lòng nhìn tiểu thư B, phát ra tiếng thét chói tai phẫn nộ: “Tại sao! Tại sao người chết không phải là mày ——”
Bởi vì bị công kích, trói buộc trên người nàng đã cởi bỏ, thân thể phân liệt thành hai nửa làm tay nàng có thể duỗi đến xa hơn.
Phu nhân A dùng sức mà vươn tay, gắt gao bắt được góc váy của tiểu thư B.
Tay bằng giấy của nàng dùng sức đến biến hình, hung hăng xé toạc.
Làm một người giấy, góc váy bị xé rách làm tiểu thư B cũng cảm giác được đau đớn, nàng cũng hét lên: “Mày buông ra! Buông ra!!”
Nhưng nàng còn bị trói buộc, hoàn toàn vô pháp thoát khỏi phu nhân A dây dưa.
Sức lực trong tay phu nhân A không giảm chút nào, cứ như vậy sống sờ sờ xé xuống một góc váy của tiểu thư B.
Tiểu thư B đau đến kêu thảm thiết lên: “A ——”
“Ha ha…… A…… A……” Phu nhân A cười như thần kinh, thân thể hoàn toàn nứt thành hai nửa, chậm rãi ngừng hẳn động tác.
Tiểu thư B kinh hồn chưa định run rẩy, dùng sức một chân đá văng cái tay buông xuống của phu nhân A.
Hoàn mỹ triển lãm ra tình chị em plastic.
Trò chơi kết thúc, trói buộc trên người hai người còn lại biến mất.
Tiêu Lam và tiểu thư B khôi phục tự do.
Thân thể bằng giấy của tiểu thư B lay động một chút, thật vất vả mới đứng vững.
Làn váy màu xanh nhạt hoa lệ của nàng thiếu một khối, lại dưới hoảng sợ trước đó mất đi khí chất quý tộc bình tĩnh, thoạt nhìn có vài phần chật vật.
Còn chưa kịp hoãn lại từ trò chơi quá sức kíƈɦ ŧɦíƈɦ vừa rồi, nàng liền nghe được một câu: “Còn chơi sao?”
Tiểu thư B cứng đờ ngẩng đầu, thẳng tắp đối diện nụ cười suиɠ sướиɠ của Tiêu Lam.
Tiêu Lam nói với nàng: “Chơi vui quá, không bằng chúng ta lại chơi thêm một lần?”
Nụ cười kia Tiêu Lam dung hợp thêm tinh túy của gã mập thích ăn óc người trước đó gặp qua, hơn nữa từ đỉnh chóp trực tiếp đánh xuống ánh đèn, ở quanh đôi mắt cậu vẽ ra bóng đen thật sâu, làm nụ cười này càng có vẻ vặn vẹo.
Nhìn qua tựa như một kẻ điên thích tìm kíƈɦ ŧɦíƈɦ giữa sinh tử.
Tiểu thư B: “……”
Đậu má, đây là lời con người nói được sao?!
Gia hỏa này quả thực là đồ điên, biếи ŧɦái, bệnh tâm thần!
Tiểu thư B cuống quít nói đến: “Không không không…… Tôi không chơi.”
Tiêu Lam tựa hồ rất là tiếc nuối: “Hầy…. Thật ra tôi còn có trò khác có thể cùng nhau chơi, cô nhất định sẽ thích.”
tiểu thư B giống như trốn ôn dịch, vội không ngừng mà nói: “Tôi bỏ quyền tôi bỏ quyền tôi bỏ quyền!!!”
Nàng nói không ngừng nghỉ xíu nào, rất sợ nói chậm một chút thì gia hỏa đối diện lại móc ra một đạo cụ đáng sợ tới chia sẻ với nàng.
Niềm vui như vậy nàng hưởng thụ không được, thật sự hưởng thụ không được.
Cùng với tiếng tiểu thư B nói, hai cái bục để món đồ đặt cược đến trước mặt Tiêu Lam.
Tiêu Lam lén lút nhẹ nhàng thở ra, không thành kế* này thành công thật là tốt, cậu cũng không có những thứ khác cùng chơi với tiểu thư B đâu.
(*Gia Cát Lượng từng dùng 'không thành kế' và một mình ngồi trên thành gãy đàn để đánh đuổi 15 vạn hùng binh của Tư Mã Ý.)
Thuận lợi như vậy chẳng lẽ cũng là hiệu quả khi giá trị may mắn được tăng thêm?
Tù châu Phi thâm niên hiếm khi dưới phụ trợ trải nghiệm được cảm giác vua châu Âu, lại đột nhiên có một chút ưu thương nhàn nhạt.
Bởi vì, thẻ trải nghiệm làm vua châu Âu trong năm phút, vừa mới hết hạn.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mới vào
- Chương 2: Lạc
- Chương 3: Sự lựa chọn đầu tiên
- Chương 4: Tôi vừa nảy ra một ý tưởng rất táo bạo
- Chương 5: Cạm bẫy miễn phí
- Chương 6: Vòng lựa chọn thứ hai (p1)
- Chương 7: Vòng lựa chọn thứ hai (p2)
- Chương 8: Đại nguy cơ
- Chương 9: Cướp đoạt
- Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội.
- Chương 11: Vòng lựa chọn thứ ba
- Chương 12: Nghèo đói không thể hạn chế trí tưởng tượng của tôi.
- Chương 13: Qua cửa
- Chương 14: Trạm dừng chân của người chơi.
- Chương 15: Hình tượng mới của Lạc.
- Chương 16: Lục đạo suối nước nóng [1]
- Chương 17: Cô ấy
- Chương 18: Mười năm trước.
- Chương 19: App
- Chương 20: Cuộc gọi ma quái.
- Chương 21: Năm đó.
- Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ.
- Chương 23: Nguyên nhân chết.
- Chương 24: Phá hủy
- Chương 25: Trong sương mù (1)
- Chương 25-2: Trong sương mù (2)
- Chương 25-3: Trong sương mù (3)
- Chương 25-4: Trong sương mù (4)
- Chương 26: Ở lại đi.
- Chương 27: Cuối cùng cũng qua cửa.
- Chương 28: Nam nhân khiến trò chơi phải thay đổi quy tắc.
- Chương 29: Trang viên phu nhân Bella.
- Chương 30: Tiệc tối.
- Chương 31: Đêm
- Chương 32: Căn phòng khép kín.
- Chương 34: Mật thất da người.
- Chương 35: Bữa tối cuối cùng.
- Chương 36: Edmond
- Chương 37: Khế ước Otia.
- Chương 38: Đây là một con dao găm tẩm độc.
- Chương 39: Nhân danh tình yêu và công lý, tiêu diệt ngươi.
- Chương 40: Bạn cảm nhận được sự hạnh phúc của nghèo khó.
- Chương 41: Thông quan
- Chương 42: Người chơi trung cấp
- Chương 43: Nhiệm vụ hiện thực
- Chương 44: Nhiệm vụ hiện thực 2
- Chương 45: Nhiệm vụ hiện thực (3)
- Chương 46: Nhiệm vụ hiện thực ( 4 )
- Chương 47: Chung cư số 404
- Chương 48: Bóng cao su nhỏ
- Chương 49: Hàng xóm
- Chương 50: Âm thầm quan sát
- Chương 51: Cá trích đóng hộp trộn sầu riêng
- Chương 52: TV cũ
- Chương 53: Máy giặt
- Chương 54: Phòng tắm
- Chương 55: Hẹn nhau nhé
- Chương 56: Phòng
- Chương 57: Hành lang
- Chương 58: Phòng bếp
- Chương 59: Lầu 5
- Chương 60: Gặp lại
- Chương 61: Mạt chược
- Chương 62: Ống heo của người bạn nhỏ không biết tên
- Chương 63: Một đồng tiền
- Chương 64: Nhặt ve chai
- Chương 65: Qua cửa 404
- Chương 66: Điều tra
- Chương 67: Đi hóng gió
- Chương 68: Khách sạn Ái Ái
- Chương 69: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ
- Chương 70: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (2)
- Chương 71: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (3)
- Chương 72: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (4)
- Chương 73: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (5)
- Chương 74: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (6)
- Chương 75: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (7)
- Chương 76: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (8)
- Chương 77: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (9)
- Chương 78: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (10)
- Chương 79: Cuối cùng cũng có thịt ăn
- Chương 80: Túc địch
- Chương 81: Ông hiểu lầm rồi
- Chương 82: Trạm tàu điện ngầm số 13
- Chương 83: Trạm tàu điện ngầm số 13 (2)
- Chương 84: Trạm tàu điện ngầm số 13 (3)
- Chương 86: Trạm tàu điện ngầm số 13 (5)
- Chương 87: Trạm tàu điện ngầm số 13 (6)
- Chương 88: Trạm tàu điện ngầm số 13 (7)
- Chương 89: Trạm tàu điện ngầm số 13 (8)
- Chương 90: Trạm tàu điện ngầm số 13 (9)
- Chương 91: Trạm tàu điện ngầm số 13 (10)
- Chương 92: Trạm tàu điện ngầm số 13 (11)
- Chương 93: Trạm tàu điện ngầm số 13 (12)
- Chương 94: Xương của Dalit*
- Chương 95: Quà tặng
- Chương 96: Thằng ngốc mới đi mở vé rút thăm trúng thưởng
- Chương 97: Tuyết Chước
- Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
- Chương 99: Phòng làm việc trò chơi Death (2)
- Chương 100: Phòng làm việc trò chơi Death (3)
- Chương 101: Phòng làm việc trò chơi Death (4)
- Chương 102: Phòng làm việc trò chơi Death (5)
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113: Quan trọng là khí thế
- Chương 114: Kinh doanh ở giữa ăn phí chênh lệch
- Chương 115: Bạo quân
- Chương 116: Lịch sử đen tối
- Chương 117: Tới chơi
- Chương 118: Học viện Coriff
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132: Người chơi cao cấp
- Chương 133: Sinh nhật
- Chương 134: Bánh kem
- Chương 135: Kịch bản
- Chương 136: Du lịch
- Chương 137: Biến cố
- Chương 138: Minh Nguyệt Quán
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Chiếc hộp Pandora
- Chương 155: Rượu
- Chương 156: Tất cả tựa hồ đều là ngoài ý muốn
- Chương 157: Hoa Giáp
- Chương 158: Nghi hoặc đến từ linh hồn
- Chương 159: Tàu Endymion*
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Mộng
- Chương 174: Hẹn hò
- Chương 175: Ba ngày sau gặp
- Chương 176: Tiếng ca của Sarah
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189: Đảo
- Chương 190: Cáo biệt
- Chương 191: Thích giúp đỡ mọi người
- Chương 192: Phản kích
- Chương 193: Cầu thang
- Chương 194: Chăn thả
- Chương 195: Hẹn gặp lại
- Chương 196: Anh hùng
- Chương 197: Trung tâm
- Chương 198: Hoàn cảnh xấu của cẩu độc thân
- Chương 199: End
- Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
- Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
- Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
- Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
- Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
- Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
- Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
- Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
- Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
- Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
- Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
- bình luận