Tôi Dựa Vào Nghèo Khó Quét Ngang Trò Chơi Kinh Dị - Chương 166
Chương trước- Chương 1: Mới vào
- Chương 2: Lạc
- Chương 3: Sự lựa chọn đầu tiên
- Chương 4: Tôi vừa nảy ra một ý tưởng rất táo bạo
- Chương 5: Cạm bẫy miễn phí
- Chương 6: Vòng lựa chọn thứ hai (p1)
- Chương 7: Vòng lựa chọn thứ hai (p2)
- Chương 8: Đại nguy cơ
- Chương 9: Cướp đoạt
- Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội.
- Chương 11: Vòng lựa chọn thứ ba
- Chương 12: Nghèo đói không thể hạn chế trí tưởng tượng của tôi.
- Chương 13: Qua cửa
- Chương 14: Trạm dừng chân của người chơi.
- Chương 15: Hình tượng mới của Lạc.
- Chương 16: Lục đạo suối nước nóng [1]
- Chương 17: Cô ấy
- Chương 18: Mười năm trước.
- Chương 19: App
- Chương 20: Cuộc gọi ma quái.
- Chương 21: Năm đó.
- Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ.
- Chương 23: Nguyên nhân chết.
- Chương 24: Phá hủy
- Chương 25: Trong sương mù (1)
- Chương 25-2: Trong sương mù (2)
- Chương 25-3: Trong sương mù (3)
- Chương 25-4: Trong sương mù (4)
- Chương 26: Ở lại đi.
- Chương 27: Cuối cùng cũng qua cửa.
- Chương 28: Nam nhân khiến trò chơi phải thay đổi quy tắc.
- Chương 29: Trang viên phu nhân Bella.
- Chương 30: Tiệc tối.
- Chương 31: Đêm
- Chương 32: Căn phòng khép kín.
- Chương 34: Mật thất da người.
- Chương 35: Bữa tối cuối cùng.
- Chương 36: Edmond
- Chương 37: Khế ước Otia.
- Chương 38: Đây là một con dao găm tẩm độc.
- Chương 39: Nhân danh tình yêu và công lý, tiêu diệt ngươi.
- Chương 40: Bạn cảm nhận được sự hạnh phúc của nghèo khó.
- Chương 41: Thông quan
- Chương 42: Người chơi trung cấp
- Chương 43: Nhiệm vụ hiện thực
- Chương 44: Nhiệm vụ hiện thực 2
- Chương 45: Nhiệm vụ hiện thực (3)
- Chương 46: Nhiệm vụ hiện thực ( 4 )
- Chương 47: Chung cư số 404
- Chương 48: Bóng cao su nhỏ
- Chương 49: Hàng xóm
- Chương 50: Âm thầm quan sát
- Chương 51: Cá trích đóng hộp trộn sầu riêng
- Chương 52: TV cũ
- Chương 53: Máy giặt
- Chương 54: Phòng tắm
- Chương 55: Hẹn nhau nhé
- Chương 56: Phòng
- Chương 57: Hành lang
- Chương 58: Phòng bếp
- Chương 59: Lầu 5
- Chương 60: Gặp lại
- Chương 61: Mạt chược
- Chương 62: Ống heo của người bạn nhỏ không biết tên
- Chương 63: Một đồng tiền
- Chương 64: Nhặt ve chai
- Chương 65: Qua cửa 404
- Chương 66: Điều tra
- Chương 67: Đi hóng gió
- Chương 68: Khách sạn Ái Ái
- Chương 69: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ
- Chương 70: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (2)
- Chương 71: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (3)
- Chương 72: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (4)
- Chương 73: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (5)
- Chương 74: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (6)
- Chương 75: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (7)
- Chương 76: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (8)
- Chương 77: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (9)
- Chương 78: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (10)
- Chương 79: Cuối cùng cũng có thịt ăn
- Chương 80: Túc địch
- Chương 81: Ông hiểu lầm rồi
- Chương 82: Trạm tàu điện ngầm số 13
- Chương 83: Trạm tàu điện ngầm số 13 (2)
- Chương 84: Trạm tàu điện ngầm số 13 (3)
- Chương 86: Trạm tàu điện ngầm số 13 (5)
- Chương 87: Trạm tàu điện ngầm số 13 (6)
- Chương 88: Trạm tàu điện ngầm số 13 (7)
- Chương 89: Trạm tàu điện ngầm số 13 (8)
- Chương 90: Trạm tàu điện ngầm số 13 (9)
- Chương 91: Trạm tàu điện ngầm số 13 (10)
- Chương 92: Trạm tàu điện ngầm số 13 (11)
- Chương 93: Trạm tàu điện ngầm số 13 (12)
- Chương 94: Xương của Dalit*
- Chương 95: Quà tặng
- Chương 96: Thằng ngốc mới đi mở vé rút thăm trúng thưởng
- Chương 97: Tuyết Chước
- Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
- Chương 99: Phòng làm việc trò chơi Death (2)
- Chương 100: Phòng làm việc trò chơi Death (3)
- Chương 101: Phòng làm việc trò chơi Death (4)
- Chương 102: Phòng làm việc trò chơi Death (5)
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113: Quan trọng là khí thế
- Chương 114: Kinh doanh ở giữa ăn phí chênh lệch
- Chương 115: Bạo quân
- Chương 116: Lịch sử đen tối
- Chương 117: Tới chơi
- Chương 118: Học viện Coriff
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132: Người chơi cao cấp
- Chương 133: Sinh nhật
- Chương 134: Bánh kem
- Chương 135: Kịch bản
- Chương 136: Du lịch
- Chương 137: Biến cố
- Chương 138: Minh Nguyệt Quán
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Chiếc hộp Pandora
- Chương 155: Rượu
- Chương 156: Tất cả tựa hồ đều là ngoài ý muốn
- Chương 157: Hoa Giáp
- Chương 158: Nghi hoặc đến từ linh hồn
- Chương 159: Tàu Endymion*
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Mộng
- Chương 174: Hẹn hò
- Chương 175: Ba ngày sau gặp
- Chương 176: Tiếng ca của Sarah
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189: Đảo
- Chương 190: Cáo biệt
- Chương 191: Thích giúp đỡ mọi người
- Chương 192: Phản kích
- Chương 193: Cầu thang
- Chương 194: Chăn thả
- Chương 195: Hẹn gặp lại
- Chương 196: Anh hùng
- Chương 197: Trung tâm
- Chương 198: Hoàn cảnh xấu của cẩu độc thân
- Chương 199: End
- Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
- Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
- Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
- Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
- Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
- Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
- Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
- Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
- Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
- Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
- Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tôi Dựa Vào Nghèo Khó Quét Ngang Trò Chơi Kinh Dị
Chương 166
Cha xứ Michael đã đứng ngay trước mặt Carlos.
Ông ta nói: “Ta đã tìm rất nhiều tế phẩm, bọn chúng đều không thể hoàn mỹ hứng lấy sức mạnh của thần. Nhưng ngươi thì không giống vậy, ngươi là kẻ tay nhuốm đầy máu, tàn nhẫn độc ác, nghị lực cũng vượt xa người thường.”
“Tuy ngươi đã già rồi, nhưng mà không sao, ta thật sự không có lừa ngươi, nước suối của thần có thể giải quyết tất cả tổn thương do già cả tạo thành, hiện tại có phải ngươi cảm thấy thân thể tràn ngập sức mạnh không?”
“Rất nhanh thôi, ngươi sẽ trở thành thân thể hoàn mỹ nhất của thần.”
Nhưng mà hiện tại Carlos đã vô pháp phân tâm ra, công kích đầu sỏ gây tội làm lão rơi xuống kết cục này.
Lão đang quỳ xuống đất thống khổ mà giãy giụa, lại vô lực ngăn cản thân thể mình đang biến đổi lớn.
Cha xứ Michael thưởng thức một chút bộ dáng Carlos chật vật, thản nhiên mà đi đến pháp trận bên cạnh.
Thiếu niên trong pháp trận trung vẫn cứ nhắm lại hai mắt, trên mặt non nớt vẫn bình tĩnh như cũ, phảng phất như thiên sứ đang ngủ say.
Cha xứ Michael khi đối mặt với thiếu niên lại có vẻ rất cung kính.
Thậm chí nói cung kính cũng có chút quá đơn giản, biểu cảm của ông ta căn bản chính là gần như cuồng nhiệt.
Ông ta quỳ xuống lạy thiếu niên: “Thần ơi, tôi đã vì ngài chuẩn bị cơ thể sống lại tốt nhất, ngài không bao giờ cần phải ngủ say nữa.”
Nói rồi, ông ta dùng móng tay bén nhọn cắt cổ tay của mình ra, máu màu đỏ tươi từ miệng vết thương phun trào ra.
Pháp trận dùng bột phấn kì dị vẽ dưới đất bỗng giống như có tư duy, chủ động hấp thu mớ máu đó.
Ngay sau đó, pháp trận liền bắt đầu chậm rãi sáng lên.
Thiếu niên đang ngủ say giữa pháp trận cũng chậm rãi mở bừng mắt.
Khác với khuôn mặt như thiên sứ, đôi mắt nó thoạt nhìn rất nguy hiểm, trung tâm của tròng đen màu đỏ tươi là đồng tử dựng đứng cùng loại với loài động vật máu lạnh nào đó, đôi mắt này hoàn toàn phá hủy bình thản mà gương mặt mang đến.
Đắm chìm trong ánh sáng pháp trận, trên mặt thiếu niên hiện ra nụ cười thích thú.
Nó hé miệng, phát ra tiếng cười quỷ dị.
Tiếng cười kia khàn khàn lại chói tai, hoàn toàn không giống như là tiếng nói của một thiếu niên.
Ánh sáng pháp trận trở nên càng thêm chói mắt.
Cùng đồng bộ, thần thức thiếu niên cũng nhanh chóng biến hóa lên, hình người vốn có đã bị vỡ nứt ra từ bên trong, như là xoang tràng vặn vẹo của loài động vật nào đó, tạo hình còn tùy ý hơn cả mấy loài cá dưới biển sâu.
Biến hóa lại không ngừng như vậy, thân thể thiếu niên không ngừng bành trướng chậm rãi hướng tới Carlos đang mấp máy giãy giụa một bên.
Trong nháy mắt đến gần, vô số xúc tu vươn ra, trực tiếp bao vây lấy thân thể Carlos đang biến dị.
Carlos ra sức mà múa may cánh tay và nắm tay thô khỏe cường tráng, lại hoàn toàn vô pháp chống cự đối phương ăn mòn.
Hai con quái vật vặn vẹo không ngừng dung hợp, dần dần hình thành một con quái vật mới khó có thể miêu tả.
Đã có cơ bắp cù kết, lại mang theo cảm giác cổ quái của động vật thân mềm, mặt ngoài cơ thể quái vật dày đặc mặt người, có một bộ phận của Carlos, cũng có mặt của rất nhiều những người khác, chính giữa lại là thiếu niên kia.
Chứng kiến con quái vật này ra đời, cha xứ Michael mừng như điên mà quơ chân múa tay lên: “Thần!!! Thần của tôi!!!! Ngài thật sự buông xuống nhân gian rồi!!!”
Cái gọi là “Thần” hoạt động một chút thân thể vặn vẹo của mình.
Bỗng nhiên, tất cả mặt của nó chuyển hướng về phía Tiêu Lam và Lạc đang ẩn thân, mỗi một khuôn mặt thay phiên hé miệng, âm điệu quỷ dị lại kéo dài: “Nhóm…… khách… xem… náo… nhiệt… không ra… gặp… mặt… một chút… sao?”
Tiêu Lam căng thẳng trong lòng, bọn chúng bị phát hiện rồi ư?
Còn không đợi bọn họ đáp lại.
Nháy mắt tiếp theo, mặt người trên người "Thần" sôi nổi mở ra miệng, từ trong miệng chúng bắn nhanh ra vô số gai nhọn hoắt.
Gai nhọn thẳng tắp hướng về căn phòng hai người Tiêu Lam ẩn thân, đánh dập nát tường ngoài căn phòng.
Giữa một mảnh bụi mù, hai người Tiêu Lam nhanh chóng lắc mình ra khỏi phòng.
Tiêu Lam cũng nhận được hệ thống nhắc nhở:
“Chứng kiến nghi thức nước suối của thần ban cho (1/1)”
“Nhiệm vụ 【 Nghi thức ban cho 】 đã hoàn thành, kích phát nhiệm vụ tiếp theo”
Lựa chọn xuất hiện có hai cái:
【 Kích phát nhiệm vụ chi nhánh: Tín đồ của thần 】
【 Thuyết minh nhiệm vụ: Hoàn thành khảo nghiệm của thần, trở thành tín đồ của thần (0/1) 】
【 Nhiệm vụ khen thưởng: Toàn thể chất tăng lên 10%】
【 Nhắc nhở: Tín đồ của thần và Lửa giận của thần chỉ có thể lựa chọn một trong hai. Nhiệm vụ chi nhánh không cưỡng chế, có thể từ bỏ mọi lúc, từ bỏ không trừng phạt 】
【 Kích phát nhiệm vụ chi nhánh: Lửa giận của thần】
【 Thuyết minh nhiệm vụ: Phá hư nghi thức ban cho, đánh chết bản thể của thần (0/1) 】
【 Nhiệm vụ khen thưởng: Toàn thể chất tăng lên 20%】
【 Nhắc nhở: Tín đồ của thần và Lửa giận của thần chỉ có thể lựa chọn một trong hai. Nhiệm vụ chi nhánh không cưỡng chế, có thể từ bỏ mọi lúc, từ bỏ không trừng phạt 】
Tiêu Lam nhìn khen thưởng của nhiệm vụ này, cảm giác có phần kinh ngạc.
Trách không được có nhiều người chơi vì nhiệm vụ chi nhánh điên cuồng như vậy, hơn nữa cam nguyện dấn thân nguy hiểm, thậm chí chết ở chi nhánh, bởi vì khen thưởng như vậy thật sự là quá làm người ta điên cuồng.
Chẳng sợ người chơi không đi con đường cường hóa thể chất, đạt được tiền lời như vậy rồi cũng có thể gia tăng không ít xác suất sinh tồn.
Rốt cuộc, chiến đấu và chạy trốn cũng cần thể lực.
Mà đối với loại người chơi kiểu thể chất như Tiêu Lam mà nói, đây quả thực chính là trúng giải thưởng lớn, thậm chí lực hấp dẫn cao xa hơn cả vật phẩm hi hữu.
Rất rõ ràng, 【 Tín đồ của thần 】không cần cương với "thần" sẽ đơn giản hơn【 Lửa giận của thần 】 rồi.
Nhưng hai nhiệm vụ tiền lời lại hơn kém nhau gấp đôi, hồi báo kếch xù kích thích Tiêu Lam lựa chọn nhiệm vụ khó hơn kia.
Có điều, dù không có khen thưởng khác nhau, cậu cũng không muốn trở thành tín đồ của cái thứ này.
Cậu quyết đoán mà lựa chọn 【 Lửa giận của thần 】.
Tiêu Lam cầm【 Xương Kẻ Bội Nghịch 】 trong tay, nhìn về phía dưới sân khấu.
Nghi thức đã tiến hành đến giai đoạn cuối cùng, “Thần” sắp hoàn toàn cắn nuốt thân thể Carlos.
Thời gian còn lại của nhiệm vụ không nhiều lắm.
Tiêu Lam nói với Lạc: “Đi, ngăn cản nghi thức thôi.”
Nói xong cậu bước nhanh vọt tới trước, một tay chống tay vịn rách nát xoay người nhảy, từ lầu 3 trực tiếp nhảy xuống.
Nhìn thấy bộ dáng hai người Tiêu Lam tới không có ý tốt, “Thần” ra mệnh lệnh: “Ngăn lại bọn chúng!”
“Dạ rõ.” Cha xứ Michael nhằm về Tiêu Lam đang chạy phía trước.
Móng vuốt sắc bén hung hăng mà chụp vào Tiêu Lam, bị Tiêu Lam dùng 【 Xương Kẻ Bội Nghịch 】 ngăn lại.
Thấy thế, Lạc nói: “Tôi đi ngăn cản nghi thức trước.”
Tiêu Lam gật đầu: “Được.”
Cậu nhìn người thằn lằn bụng mỡ trước mắt, nắm chặt gậy trong tay.
Nếu mục tiêu tuyến chính đưa tới cửa rồi, vừa lúc cùng giải quyết luôn đi.
Cha xứ Michael tươi cười dữ tợn: “Thần buông xuống là không thể ngăn cản, không bằng quy y thần toàn năng đi!”
Tiêu Lam nhún nhún vai: “Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú với thần giáo có phong cách quá mức gà rừng.”
Mắt cha xứ Michael mang phẫn nộ, còn muốn nói gì đó.
Hiểu rõ đạo lý vai ác chết vì nói nhiều, Tiêu Lam căn bản không cùng ông ta nói lời vô nghĩa, gậy đen nhánh cũng đã tấn như tia chớp mà công kích qua.
Cha xứ Michael vội vàng né tránh, nhưng bụng mỡ quá mức no đủ đã kéo chân sau.
Gậy vẫn cứ đánh trúng eo sườn ông ta, mang theo mạnh mẽ muốn đánh luôn bữa cơm đêm qua ra ngoài.
Lớp vảy có thể chống cự viên đạn công kích lại không thể phản kháng mạnh mẽ như vậy, thân thể cha xứ Michael trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
“Rầm ——”
Cơ thể phủ kín vảy của cha xứ Michael trực tiếp đập vào từng hàng ghế dựa, đập từng hàng chỗ ngồi chỉnh tề sắp hàng ra một chỗ trống dài thẳng hàng.
Cha xứ Michael giãy giụa đứng dậy, quơ quơ cái đầu có chút choáng váng.
Ông ta nhìn Tiêu Lam đang xông tới mình, mở miệng ra.
Nháy mắt, đầu lưỡi của ông ta như mũi tên nhọn, đâm về phía đầu của Tiêu Lam.
Tiêu Lam lắc mình né qua, động tác dưới chân không ngừng, nhanh chóng nhằm vào cha xứ Michael.
Vào thời điểm cha xứ Michael ý đồ kéo khoảng cách ra, lại phát hiện giờ phút này thân ảnh Tiêu Lam đã tiếp cận ông ta.
Thấy tình thế không ổn, ánh mắt cha xứ Michael hung ác, móng vuốt bén nhọn cào về ngực Tiêu Lam.
Lại không nghĩ đến, cây gậy đen nhánh đã nhanh chóng vung đến trước mặt ông ta.
【 Xương Kẻ Bội Nghịch 】 hung hăng mà đập lên trán cha xứ Michael.
Một kích này Tiêu Lam không hề giữ lại, là một kích thật mạnh dùng hết toàn lực.
“Bốp ——”
Sọ não cứng rắn và cây gậy đồng dạng cứng rắn va chạm nhau, phát ra âm thanh thật lớn.
Thân thể cha xứ Michael lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài, đập vỡ một cây cột giữa sân khấu.
Nhưng lúc này đây, thân thể ông ta lăn xuống mặt đất lại không hề nhúc nhích.
Đồng thời, Tiêu Lam cũng nhận được hệ thống nhắc nhở.
“Bạn đánh chết cha xứ Michael”
Cứ như vậy, Tiêu Lam chỉ cần không chết ở nhiệm vụ chi nhánh là có thể qua cửa rồi.
Đương nhiên, chỗ khó nhất cũng là ở hai chữ "không chết" này.
Bỗng nhiên, thân thể cha xứ Michael dùng một loại tư thế quỷ dị hướng tới Tiêu Lam mấp máy lên.
Đây là trước đó Thế Giới Hàng Lâm đã giả thiết, đánh chế NPC xong sẽ bị đối phương cắn nuốt thay thế.
Nhưng động tác trước kia thoạt nhìn nhanh chóng vô cùng, hiện tại ở trong mắt Tiêu Lam lại thong thả đến giống như bà cố nội qua đường.
Tiêu Lam một gậy quất thi thể cha xứ Michael đến phía sau một lối đi nhỏ, sau đó trực tiếp đóng cửa lại, cũng lấy mấy mảnh vỡ vụn kiến trúc trên mặt đất chặn luôn cửa lại.
Phía sau cửa truyền đến âm thanh sột sột soạt soạt, nhưng rất nhanh liền không còn động tĩnh nữa.
Trách không được các người chơi ở màn cao cấp sẽ chẳng kiêng nể gì như vậy, sau khi chiến lực người chơi đạt tới cao cấp, hạn chế như vậy xác thật đã vô pháp ngăn cản bọn họ đánh chết NPC.
Rất nhiều quy tắc trò chơi, ở màn cao cấp đích xác đã là thùng rỗng kêu to.
Xử lý xong cha xứ Michael, Tiêu Lam nhanh chóng xoay người chạy sang chỗ Lạc bên kia.
Quái vật trên sân khấu vẫn còn đang sinh trưởng, nhưng tiến độ nó cắn nuốt Carlos đã bị Lạc gây trở ngại.
Không chỉ như thế, trên người nó còn không ngừng bị luồng gió đen nhánh cắt lấy tứ chi hoặc là xúc tua, sau đó không ngừng tái sinh.
Đồng thời, pháp trận dưới chân nó đã bị sức mạnh không biết tên ăn mòn, đang dần dần ảm đạm.
Thật hiển nhiên, còn tiếp tục như vậy thì nghi thức sẽ vô pháp hoàn toàn hoàn thành.
Mỗi một khuôn mặt của “Thần” đều phát ra rống giận phẫn nộ: “Các… ngươi…! Chọc… giận… thần!!!”
Lạc tươi cười ưu nhã, trong ánh mắt lại mang theo khinh thường mười phần không nhã: “Ngươi, còn không xứng ở trước mặt ta tự xưng là ‘Thần’.”
Lúc này Tiêu Lam đã đuổi tới.
Sau khi trao đổi một chút ánh mắt với Lạc, Tiêu Lam trực tiếp nhằm phía bản thể của “Thần”,【 Xương Kẻ Bội Nghịch 】 chuyển sang hình thái 'nhận', một đao hung hăng mà chém tới nơi mọc ra gương mặt thiếu niên của nó.
Lưỡi dao sắc bén chia gương mặt thiếu niên kia ra làm đôi, “Thần” phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Gần như là cùng thời gian, pháp trận dưới chân nó hoàn toàn tắt đi, bột phấn màu đỏ cũng biến thành màu xám như bụi đất.
“Thần” rít gào bén nhọn, âm thanh kia đâm vào màng tai Tiêu Lam gây đau đớn.
Dưới cơn phẫn nộ, thân thể không hề có quy tắc đáng nói của nó đột nhiên vươn vô số xúc tua mang theo gai nhọn, nổi điên mà công kích khắp nơi.
Trên gai nhọn đó đều mang theo màu xanh lá khả nghi, Tiêu Lam không quá muốn biết bị đâm trúng sẽ có cảm giác gì.
Sau khi hai người né tránh đi xúc tua công kích, bọn họ lại nhìn về hướng “Thần”, bỗng nhìn thấy nơi đó đã không còn thân thể vặn vẹo quỷ dị của nó nữa.
Sau khi làm ra tư thái bạo nộ, tên kia thế mà lại bỏ chuồn rồi.
Thần của giáo phái gà rừng, thế mà không diễn theo kịch bản gì cả.
Chỉ có rất nhiều xúc tua còn đang mấp máy lưu tại mặt đất, hỗn tạp chất nhầy màu xanh lá, thoạt nhìn cực kỳ ghê tởm.
Cách đó không xa, Carlos cô độc mà nằm trên sàn nhà.
Thân thể lão lại khôi phục bộ dáng thanh niên, hóa ra hồi còn trẻ Carlos cũng từng là một chàng trai dung mạo xuất chúng.
Lão có một đôi mắt xinh đẹp như biển rộng xanh thẳm, gương mặt như đao tước, cùng một đầu tóc nâu dày rậm, đường cong cơ bắp trên người trơn tr mà không mập mạp, mang theo mỹ cảm như điêu khắc.
Nhưng hiện tại, thân thể này lại chỉ còn nửa bên trái, đôi mắt xanh thẳm mở to, nhìn chằm chằm trần nhà trên đỉnh đầu, không hề nhúc nhích.
Lão đã từng chỉ là một thiếu niên làng chài bình thường, hâm mộ phồn hoa nơi thành thị.
Sau khi trải qua liều mạng lang bạt, lão cũng từng có được tài phú kinh người, quyền thế ngập trời, uy tín đáng sợ.
Sau đó lão chịu đủ già cả và tử vong tra tấn, không tiếc hết thảy mà tìm kiếm biện pháp làm mình trở về thời trẻ, thậm chí nguyện ý nếm thử các loại thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi.
Đáng tiếc, hiện tại hết thảy đều chỉ là công dã tràng.
Bất luận bạn giàu có hoặc là bần cùng, quyền thế ngang trời hoặc là vắng vẻ vô danh, tử vong đều là chốn về cuối cùng của bạn.
Ông ta nói: “Ta đã tìm rất nhiều tế phẩm, bọn chúng đều không thể hoàn mỹ hứng lấy sức mạnh của thần. Nhưng ngươi thì không giống vậy, ngươi là kẻ tay nhuốm đầy máu, tàn nhẫn độc ác, nghị lực cũng vượt xa người thường.”
“Tuy ngươi đã già rồi, nhưng mà không sao, ta thật sự không có lừa ngươi, nước suối của thần có thể giải quyết tất cả tổn thương do già cả tạo thành, hiện tại có phải ngươi cảm thấy thân thể tràn ngập sức mạnh không?”
“Rất nhanh thôi, ngươi sẽ trở thành thân thể hoàn mỹ nhất của thần.”
Nhưng mà hiện tại Carlos đã vô pháp phân tâm ra, công kích đầu sỏ gây tội làm lão rơi xuống kết cục này.
Lão đang quỳ xuống đất thống khổ mà giãy giụa, lại vô lực ngăn cản thân thể mình đang biến đổi lớn.
Cha xứ Michael thưởng thức một chút bộ dáng Carlos chật vật, thản nhiên mà đi đến pháp trận bên cạnh.
Thiếu niên trong pháp trận trung vẫn cứ nhắm lại hai mắt, trên mặt non nớt vẫn bình tĩnh như cũ, phảng phất như thiên sứ đang ngủ say.
Cha xứ Michael khi đối mặt với thiếu niên lại có vẻ rất cung kính.
Thậm chí nói cung kính cũng có chút quá đơn giản, biểu cảm của ông ta căn bản chính là gần như cuồng nhiệt.
Ông ta quỳ xuống lạy thiếu niên: “Thần ơi, tôi đã vì ngài chuẩn bị cơ thể sống lại tốt nhất, ngài không bao giờ cần phải ngủ say nữa.”
Nói rồi, ông ta dùng móng tay bén nhọn cắt cổ tay của mình ra, máu màu đỏ tươi từ miệng vết thương phun trào ra.
Pháp trận dùng bột phấn kì dị vẽ dưới đất bỗng giống như có tư duy, chủ động hấp thu mớ máu đó.
Ngay sau đó, pháp trận liền bắt đầu chậm rãi sáng lên.
Thiếu niên đang ngủ say giữa pháp trận cũng chậm rãi mở bừng mắt.
Khác với khuôn mặt như thiên sứ, đôi mắt nó thoạt nhìn rất nguy hiểm, trung tâm của tròng đen màu đỏ tươi là đồng tử dựng đứng cùng loại với loài động vật máu lạnh nào đó, đôi mắt này hoàn toàn phá hủy bình thản mà gương mặt mang đến.
Đắm chìm trong ánh sáng pháp trận, trên mặt thiếu niên hiện ra nụ cười thích thú.
Nó hé miệng, phát ra tiếng cười quỷ dị.
Tiếng cười kia khàn khàn lại chói tai, hoàn toàn không giống như là tiếng nói của một thiếu niên.
Ánh sáng pháp trận trở nên càng thêm chói mắt.
Cùng đồng bộ, thần thức thiếu niên cũng nhanh chóng biến hóa lên, hình người vốn có đã bị vỡ nứt ra từ bên trong, như là xoang tràng vặn vẹo của loài động vật nào đó, tạo hình còn tùy ý hơn cả mấy loài cá dưới biển sâu.
Biến hóa lại không ngừng như vậy, thân thể thiếu niên không ngừng bành trướng chậm rãi hướng tới Carlos đang mấp máy giãy giụa một bên.
Trong nháy mắt đến gần, vô số xúc tu vươn ra, trực tiếp bao vây lấy thân thể Carlos đang biến dị.
Carlos ra sức mà múa may cánh tay và nắm tay thô khỏe cường tráng, lại hoàn toàn vô pháp chống cự đối phương ăn mòn.
Hai con quái vật vặn vẹo không ngừng dung hợp, dần dần hình thành một con quái vật mới khó có thể miêu tả.
Đã có cơ bắp cù kết, lại mang theo cảm giác cổ quái của động vật thân mềm, mặt ngoài cơ thể quái vật dày đặc mặt người, có một bộ phận của Carlos, cũng có mặt của rất nhiều những người khác, chính giữa lại là thiếu niên kia.
Chứng kiến con quái vật này ra đời, cha xứ Michael mừng như điên mà quơ chân múa tay lên: “Thần!!! Thần của tôi!!!! Ngài thật sự buông xuống nhân gian rồi!!!”
Cái gọi là “Thần” hoạt động một chút thân thể vặn vẹo của mình.
Bỗng nhiên, tất cả mặt của nó chuyển hướng về phía Tiêu Lam và Lạc đang ẩn thân, mỗi một khuôn mặt thay phiên hé miệng, âm điệu quỷ dị lại kéo dài: “Nhóm…… khách… xem… náo… nhiệt… không ra… gặp… mặt… một chút… sao?”
Tiêu Lam căng thẳng trong lòng, bọn chúng bị phát hiện rồi ư?
Còn không đợi bọn họ đáp lại.
Nháy mắt tiếp theo, mặt người trên người "Thần" sôi nổi mở ra miệng, từ trong miệng chúng bắn nhanh ra vô số gai nhọn hoắt.
Gai nhọn thẳng tắp hướng về căn phòng hai người Tiêu Lam ẩn thân, đánh dập nát tường ngoài căn phòng.
Giữa một mảnh bụi mù, hai người Tiêu Lam nhanh chóng lắc mình ra khỏi phòng.
Tiêu Lam cũng nhận được hệ thống nhắc nhở:
“Chứng kiến nghi thức nước suối của thần ban cho (1/1)”
“Nhiệm vụ 【 Nghi thức ban cho 】 đã hoàn thành, kích phát nhiệm vụ tiếp theo”
Lựa chọn xuất hiện có hai cái:
【 Kích phát nhiệm vụ chi nhánh: Tín đồ của thần 】
【 Thuyết minh nhiệm vụ: Hoàn thành khảo nghiệm của thần, trở thành tín đồ của thần (0/1) 】
【 Nhiệm vụ khen thưởng: Toàn thể chất tăng lên 10%】
【 Nhắc nhở: Tín đồ của thần và Lửa giận của thần chỉ có thể lựa chọn một trong hai. Nhiệm vụ chi nhánh không cưỡng chế, có thể từ bỏ mọi lúc, từ bỏ không trừng phạt 】
【 Kích phát nhiệm vụ chi nhánh: Lửa giận của thần】
【 Thuyết minh nhiệm vụ: Phá hư nghi thức ban cho, đánh chết bản thể của thần (0/1) 】
【 Nhiệm vụ khen thưởng: Toàn thể chất tăng lên 20%】
【 Nhắc nhở: Tín đồ của thần và Lửa giận của thần chỉ có thể lựa chọn một trong hai. Nhiệm vụ chi nhánh không cưỡng chế, có thể từ bỏ mọi lúc, từ bỏ không trừng phạt 】
Tiêu Lam nhìn khen thưởng của nhiệm vụ này, cảm giác có phần kinh ngạc.
Trách không được có nhiều người chơi vì nhiệm vụ chi nhánh điên cuồng như vậy, hơn nữa cam nguyện dấn thân nguy hiểm, thậm chí chết ở chi nhánh, bởi vì khen thưởng như vậy thật sự là quá làm người ta điên cuồng.
Chẳng sợ người chơi không đi con đường cường hóa thể chất, đạt được tiền lời như vậy rồi cũng có thể gia tăng không ít xác suất sinh tồn.
Rốt cuộc, chiến đấu và chạy trốn cũng cần thể lực.
Mà đối với loại người chơi kiểu thể chất như Tiêu Lam mà nói, đây quả thực chính là trúng giải thưởng lớn, thậm chí lực hấp dẫn cao xa hơn cả vật phẩm hi hữu.
Rất rõ ràng, 【 Tín đồ của thần 】không cần cương với "thần" sẽ đơn giản hơn【 Lửa giận của thần 】 rồi.
Nhưng hai nhiệm vụ tiền lời lại hơn kém nhau gấp đôi, hồi báo kếch xù kích thích Tiêu Lam lựa chọn nhiệm vụ khó hơn kia.
Có điều, dù không có khen thưởng khác nhau, cậu cũng không muốn trở thành tín đồ của cái thứ này.
Cậu quyết đoán mà lựa chọn 【 Lửa giận của thần 】.
Tiêu Lam cầm【 Xương Kẻ Bội Nghịch 】 trong tay, nhìn về phía dưới sân khấu.
Nghi thức đã tiến hành đến giai đoạn cuối cùng, “Thần” sắp hoàn toàn cắn nuốt thân thể Carlos.
Thời gian còn lại của nhiệm vụ không nhiều lắm.
Tiêu Lam nói với Lạc: “Đi, ngăn cản nghi thức thôi.”
Nói xong cậu bước nhanh vọt tới trước, một tay chống tay vịn rách nát xoay người nhảy, từ lầu 3 trực tiếp nhảy xuống.
Nhìn thấy bộ dáng hai người Tiêu Lam tới không có ý tốt, “Thần” ra mệnh lệnh: “Ngăn lại bọn chúng!”
“Dạ rõ.” Cha xứ Michael nhằm về Tiêu Lam đang chạy phía trước.
Móng vuốt sắc bén hung hăng mà chụp vào Tiêu Lam, bị Tiêu Lam dùng 【 Xương Kẻ Bội Nghịch 】 ngăn lại.
Thấy thế, Lạc nói: “Tôi đi ngăn cản nghi thức trước.”
Tiêu Lam gật đầu: “Được.”
Cậu nhìn người thằn lằn bụng mỡ trước mắt, nắm chặt gậy trong tay.
Nếu mục tiêu tuyến chính đưa tới cửa rồi, vừa lúc cùng giải quyết luôn đi.
Cha xứ Michael tươi cười dữ tợn: “Thần buông xuống là không thể ngăn cản, không bằng quy y thần toàn năng đi!”
Tiêu Lam nhún nhún vai: “Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú với thần giáo có phong cách quá mức gà rừng.”
Mắt cha xứ Michael mang phẫn nộ, còn muốn nói gì đó.
Hiểu rõ đạo lý vai ác chết vì nói nhiều, Tiêu Lam căn bản không cùng ông ta nói lời vô nghĩa, gậy đen nhánh cũng đã tấn như tia chớp mà công kích qua.
Cha xứ Michael vội vàng né tránh, nhưng bụng mỡ quá mức no đủ đã kéo chân sau.
Gậy vẫn cứ đánh trúng eo sườn ông ta, mang theo mạnh mẽ muốn đánh luôn bữa cơm đêm qua ra ngoài.
Lớp vảy có thể chống cự viên đạn công kích lại không thể phản kháng mạnh mẽ như vậy, thân thể cha xứ Michael trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
“Rầm ——”
Cơ thể phủ kín vảy của cha xứ Michael trực tiếp đập vào từng hàng ghế dựa, đập từng hàng chỗ ngồi chỉnh tề sắp hàng ra một chỗ trống dài thẳng hàng.
Cha xứ Michael giãy giụa đứng dậy, quơ quơ cái đầu có chút choáng váng.
Ông ta nhìn Tiêu Lam đang xông tới mình, mở miệng ra.
Nháy mắt, đầu lưỡi của ông ta như mũi tên nhọn, đâm về phía đầu của Tiêu Lam.
Tiêu Lam lắc mình né qua, động tác dưới chân không ngừng, nhanh chóng nhằm vào cha xứ Michael.
Vào thời điểm cha xứ Michael ý đồ kéo khoảng cách ra, lại phát hiện giờ phút này thân ảnh Tiêu Lam đã tiếp cận ông ta.
Thấy tình thế không ổn, ánh mắt cha xứ Michael hung ác, móng vuốt bén nhọn cào về ngực Tiêu Lam.
Lại không nghĩ đến, cây gậy đen nhánh đã nhanh chóng vung đến trước mặt ông ta.
【 Xương Kẻ Bội Nghịch 】 hung hăng mà đập lên trán cha xứ Michael.
Một kích này Tiêu Lam không hề giữ lại, là một kích thật mạnh dùng hết toàn lực.
“Bốp ——”
Sọ não cứng rắn và cây gậy đồng dạng cứng rắn va chạm nhau, phát ra âm thanh thật lớn.
Thân thể cha xứ Michael lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài, đập vỡ một cây cột giữa sân khấu.
Nhưng lúc này đây, thân thể ông ta lăn xuống mặt đất lại không hề nhúc nhích.
Đồng thời, Tiêu Lam cũng nhận được hệ thống nhắc nhở.
“Bạn đánh chết cha xứ Michael”
Cứ như vậy, Tiêu Lam chỉ cần không chết ở nhiệm vụ chi nhánh là có thể qua cửa rồi.
Đương nhiên, chỗ khó nhất cũng là ở hai chữ "không chết" này.
Bỗng nhiên, thân thể cha xứ Michael dùng một loại tư thế quỷ dị hướng tới Tiêu Lam mấp máy lên.
Đây là trước đó Thế Giới Hàng Lâm đã giả thiết, đánh chế NPC xong sẽ bị đối phương cắn nuốt thay thế.
Nhưng động tác trước kia thoạt nhìn nhanh chóng vô cùng, hiện tại ở trong mắt Tiêu Lam lại thong thả đến giống như bà cố nội qua đường.
Tiêu Lam một gậy quất thi thể cha xứ Michael đến phía sau một lối đi nhỏ, sau đó trực tiếp đóng cửa lại, cũng lấy mấy mảnh vỡ vụn kiến trúc trên mặt đất chặn luôn cửa lại.
Phía sau cửa truyền đến âm thanh sột sột soạt soạt, nhưng rất nhanh liền không còn động tĩnh nữa.
Trách không được các người chơi ở màn cao cấp sẽ chẳng kiêng nể gì như vậy, sau khi chiến lực người chơi đạt tới cao cấp, hạn chế như vậy xác thật đã vô pháp ngăn cản bọn họ đánh chết NPC.
Rất nhiều quy tắc trò chơi, ở màn cao cấp đích xác đã là thùng rỗng kêu to.
Xử lý xong cha xứ Michael, Tiêu Lam nhanh chóng xoay người chạy sang chỗ Lạc bên kia.
Quái vật trên sân khấu vẫn còn đang sinh trưởng, nhưng tiến độ nó cắn nuốt Carlos đã bị Lạc gây trở ngại.
Không chỉ như thế, trên người nó còn không ngừng bị luồng gió đen nhánh cắt lấy tứ chi hoặc là xúc tua, sau đó không ngừng tái sinh.
Đồng thời, pháp trận dưới chân nó đã bị sức mạnh không biết tên ăn mòn, đang dần dần ảm đạm.
Thật hiển nhiên, còn tiếp tục như vậy thì nghi thức sẽ vô pháp hoàn toàn hoàn thành.
Mỗi một khuôn mặt của “Thần” đều phát ra rống giận phẫn nộ: “Các… ngươi…! Chọc… giận… thần!!!”
Lạc tươi cười ưu nhã, trong ánh mắt lại mang theo khinh thường mười phần không nhã: “Ngươi, còn không xứng ở trước mặt ta tự xưng là ‘Thần’.”
Lúc này Tiêu Lam đã đuổi tới.
Sau khi trao đổi một chút ánh mắt với Lạc, Tiêu Lam trực tiếp nhằm phía bản thể của “Thần”,【 Xương Kẻ Bội Nghịch 】 chuyển sang hình thái 'nhận', một đao hung hăng mà chém tới nơi mọc ra gương mặt thiếu niên của nó.
Lưỡi dao sắc bén chia gương mặt thiếu niên kia ra làm đôi, “Thần” phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Gần như là cùng thời gian, pháp trận dưới chân nó hoàn toàn tắt đi, bột phấn màu đỏ cũng biến thành màu xám như bụi đất.
“Thần” rít gào bén nhọn, âm thanh kia đâm vào màng tai Tiêu Lam gây đau đớn.
Dưới cơn phẫn nộ, thân thể không hề có quy tắc đáng nói của nó đột nhiên vươn vô số xúc tua mang theo gai nhọn, nổi điên mà công kích khắp nơi.
Trên gai nhọn đó đều mang theo màu xanh lá khả nghi, Tiêu Lam không quá muốn biết bị đâm trúng sẽ có cảm giác gì.
Sau khi hai người né tránh đi xúc tua công kích, bọn họ lại nhìn về hướng “Thần”, bỗng nhìn thấy nơi đó đã không còn thân thể vặn vẹo quỷ dị của nó nữa.
Sau khi làm ra tư thái bạo nộ, tên kia thế mà lại bỏ chuồn rồi.
Thần của giáo phái gà rừng, thế mà không diễn theo kịch bản gì cả.
Chỉ có rất nhiều xúc tua còn đang mấp máy lưu tại mặt đất, hỗn tạp chất nhầy màu xanh lá, thoạt nhìn cực kỳ ghê tởm.
Cách đó không xa, Carlos cô độc mà nằm trên sàn nhà.
Thân thể lão lại khôi phục bộ dáng thanh niên, hóa ra hồi còn trẻ Carlos cũng từng là một chàng trai dung mạo xuất chúng.
Lão có một đôi mắt xinh đẹp như biển rộng xanh thẳm, gương mặt như đao tước, cùng một đầu tóc nâu dày rậm, đường cong cơ bắp trên người trơn tr mà không mập mạp, mang theo mỹ cảm như điêu khắc.
Nhưng hiện tại, thân thể này lại chỉ còn nửa bên trái, đôi mắt xanh thẳm mở to, nhìn chằm chằm trần nhà trên đỉnh đầu, không hề nhúc nhích.
Lão đã từng chỉ là một thiếu niên làng chài bình thường, hâm mộ phồn hoa nơi thành thị.
Sau khi trải qua liều mạng lang bạt, lão cũng từng có được tài phú kinh người, quyền thế ngập trời, uy tín đáng sợ.
Sau đó lão chịu đủ già cả và tử vong tra tấn, không tiếc hết thảy mà tìm kiếm biện pháp làm mình trở về thời trẻ, thậm chí nguyện ý nếm thử các loại thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi.
Đáng tiếc, hiện tại hết thảy đều chỉ là công dã tràng.
Bất luận bạn giàu có hoặc là bần cùng, quyền thế ngang trời hoặc là vắng vẻ vô danh, tử vong đều là chốn về cuối cùng của bạn.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mới vào
- Chương 2: Lạc
- Chương 3: Sự lựa chọn đầu tiên
- Chương 4: Tôi vừa nảy ra một ý tưởng rất táo bạo
- Chương 5: Cạm bẫy miễn phí
- Chương 6: Vòng lựa chọn thứ hai (p1)
- Chương 7: Vòng lựa chọn thứ hai (p2)
- Chương 8: Đại nguy cơ
- Chương 9: Cướp đoạt
- Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội.
- Chương 11: Vòng lựa chọn thứ ba
- Chương 12: Nghèo đói không thể hạn chế trí tưởng tượng của tôi.
- Chương 13: Qua cửa
- Chương 14: Trạm dừng chân của người chơi.
- Chương 15: Hình tượng mới của Lạc.
- Chương 16: Lục đạo suối nước nóng [1]
- Chương 17: Cô ấy
- Chương 18: Mười năm trước.
- Chương 19: App
- Chương 20: Cuộc gọi ma quái.
- Chương 21: Năm đó.
- Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ.
- Chương 23: Nguyên nhân chết.
- Chương 24: Phá hủy
- Chương 25: Trong sương mù (1)
- Chương 25-2: Trong sương mù (2)
- Chương 25-3: Trong sương mù (3)
- Chương 25-4: Trong sương mù (4)
- Chương 26: Ở lại đi.
- Chương 27: Cuối cùng cũng qua cửa.
- Chương 28: Nam nhân khiến trò chơi phải thay đổi quy tắc.
- Chương 29: Trang viên phu nhân Bella.
- Chương 30: Tiệc tối.
- Chương 31: Đêm
- Chương 32: Căn phòng khép kín.
- Chương 34: Mật thất da người.
- Chương 35: Bữa tối cuối cùng.
- Chương 36: Edmond
- Chương 37: Khế ước Otia.
- Chương 38: Đây là một con dao găm tẩm độc.
- Chương 39: Nhân danh tình yêu và công lý, tiêu diệt ngươi.
- Chương 40: Bạn cảm nhận được sự hạnh phúc của nghèo khó.
- Chương 41: Thông quan
- Chương 42: Người chơi trung cấp
- Chương 43: Nhiệm vụ hiện thực
- Chương 44: Nhiệm vụ hiện thực 2
- Chương 45: Nhiệm vụ hiện thực (3)
- Chương 46: Nhiệm vụ hiện thực ( 4 )
- Chương 47: Chung cư số 404
- Chương 48: Bóng cao su nhỏ
- Chương 49: Hàng xóm
- Chương 50: Âm thầm quan sát
- Chương 51: Cá trích đóng hộp trộn sầu riêng
- Chương 52: TV cũ
- Chương 53: Máy giặt
- Chương 54: Phòng tắm
- Chương 55: Hẹn nhau nhé
- Chương 56: Phòng
- Chương 57: Hành lang
- Chương 58: Phòng bếp
- Chương 59: Lầu 5
- Chương 60: Gặp lại
- Chương 61: Mạt chược
- Chương 62: Ống heo của người bạn nhỏ không biết tên
- Chương 63: Một đồng tiền
- Chương 64: Nhặt ve chai
- Chương 65: Qua cửa 404
- Chương 66: Điều tra
- Chương 67: Đi hóng gió
- Chương 68: Khách sạn Ái Ái
- Chương 69: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ
- Chương 70: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (2)
- Chương 71: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (3)
- Chương 72: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (4)
- Chương 73: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (5)
- Chương 74: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (6)
- Chương 75: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (7)
- Chương 76: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (8)
- Chương 77: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (9)
- Chương 78: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (10)
- Chương 79: Cuối cùng cũng có thịt ăn
- Chương 80: Túc địch
- Chương 81: Ông hiểu lầm rồi
- Chương 82: Trạm tàu điện ngầm số 13
- Chương 83: Trạm tàu điện ngầm số 13 (2)
- Chương 84: Trạm tàu điện ngầm số 13 (3)
- Chương 86: Trạm tàu điện ngầm số 13 (5)
- Chương 87: Trạm tàu điện ngầm số 13 (6)
- Chương 88: Trạm tàu điện ngầm số 13 (7)
- Chương 89: Trạm tàu điện ngầm số 13 (8)
- Chương 90: Trạm tàu điện ngầm số 13 (9)
- Chương 91: Trạm tàu điện ngầm số 13 (10)
- Chương 92: Trạm tàu điện ngầm số 13 (11)
- Chương 93: Trạm tàu điện ngầm số 13 (12)
- Chương 94: Xương của Dalit*
- Chương 95: Quà tặng
- Chương 96: Thằng ngốc mới đi mở vé rút thăm trúng thưởng
- Chương 97: Tuyết Chước
- Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
- Chương 99: Phòng làm việc trò chơi Death (2)
- Chương 100: Phòng làm việc trò chơi Death (3)
- Chương 101: Phòng làm việc trò chơi Death (4)
- Chương 102: Phòng làm việc trò chơi Death (5)
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113: Quan trọng là khí thế
- Chương 114: Kinh doanh ở giữa ăn phí chênh lệch
- Chương 115: Bạo quân
- Chương 116: Lịch sử đen tối
- Chương 117: Tới chơi
- Chương 118: Học viện Coriff
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132: Người chơi cao cấp
- Chương 133: Sinh nhật
- Chương 134: Bánh kem
- Chương 135: Kịch bản
- Chương 136: Du lịch
- Chương 137: Biến cố
- Chương 138: Minh Nguyệt Quán
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Chiếc hộp Pandora
- Chương 155: Rượu
- Chương 156: Tất cả tựa hồ đều là ngoài ý muốn
- Chương 157: Hoa Giáp
- Chương 158: Nghi hoặc đến từ linh hồn
- Chương 159: Tàu Endymion*
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Mộng
- Chương 174: Hẹn hò
- Chương 175: Ba ngày sau gặp
- Chương 176: Tiếng ca của Sarah
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189: Đảo
- Chương 190: Cáo biệt
- Chương 191: Thích giúp đỡ mọi người
- Chương 192: Phản kích
- Chương 193: Cầu thang
- Chương 194: Chăn thả
- Chương 195: Hẹn gặp lại
- Chương 196: Anh hùng
- Chương 197: Trung tâm
- Chương 198: Hoàn cảnh xấu của cẩu độc thân
- Chương 199: End
- Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
- Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
- Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
- Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
- Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
- Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
- Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
- Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
- Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
- Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
- Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
- bình luận