Tôi Dựa Vào Nghèo Khó Quét Ngang Trò Chơi Kinh Dị - Chương 64: Nhặt ve chai
Chương trước- Chương 1: Mới vào
- Chương 2: Lạc
- Chương 3: Sự lựa chọn đầu tiên
- Chương 4: Tôi vừa nảy ra một ý tưởng rất táo bạo
- Chương 5: Cạm bẫy miễn phí
- Chương 6: Vòng lựa chọn thứ hai (p1)
- Chương 7: Vòng lựa chọn thứ hai (p2)
- Chương 8: Đại nguy cơ
- Chương 9: Cướp đoạt
- Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội.
- Chương 11: Vòng lựa chọn thứ ba
- Chương 12: Nghèo đói không thể hạn chế trí tưởng tượng của tôi.
- Chương 13: Qua cửa
- Chương 14: Trạm dừng chân của người chơi.
- Chương 15: Hình tượng mới của Lạc.
- Chương 16: Lục đạo suối nước nóng [1]
- Chương 17: Cô ấy
- Chương 18: Mười năm trước.
- Chương 19: App
- Chương 20: Cuộc gọi ma quái.
- Chương 21: Năm đó.
- Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ.
- Chương 23: Nguyên nhân chết.
- Chương 24: Phá hủy
- Chương 25: Trong sương mù (1)
- Chương 25-2: Trong sương mù (2)
- Chương 25-3: Trong sương mù (3)
- Chương 25-4: Trong sương mù (4)
- Chương 26: Ở lại đi.
- Chương 27: Cuối cùng cũng qua cửa.
- Chương 28: Nam nhân khiến trò chơi phải thay đổi quy tắc.
- Chương 29: Trang viên phu nhân Bella.
- Chương 30: Tiệc tối.
- Chương 31: Đêm
- Chương 32: Căn phòng khép kín.
- Chương 34: Mật thất da người.
- Chương 35: Bữa tối cuối cùng.
- Chương 36: Edmond
- Chương 37: Khế ước Otia.
- Chương 38: Đây là một con dao găm tẩm độc.
- Chương 39: Nhân danh tình yêu và công lý, tiêu diệt ngươi.
- Chương 40: Bạn cảm nhận được sự hạnh phúc của nghèo khó.
- Chương 41: Thông quan
- Chương 42: Người chơi trung cấp
- Chương 43: Nhiệm vụ hiện thực
- Chương 44: Nhiệm vụ hiện thực 2
- Chương 45: Nhiệm vụ hiện thực (3)
- Chương 46: Nhiệm vụ hiện thực ( 4 )
- Chương 47: Chung cư số 404
- Chương 48: Bóng cao su nhỏ
- Chương 49: Hàng xóm
- Chương 50: Âm thầm quan sát
- Chương 51: Cá trích đóng hộp trộn sầu riêng
- Chương 52: TV cũ
- Chương 53: Máy giặt
- Chương 54: Phòng tắm
- Chương 55: Hẹn nhau nhé
- Chương 56: Phòng
- Chương 57: Hành lang
- Chương 58: Phòng bếp
- Chương 59: Lầu 5
- Chương 60: Gặp lại
- Chương 61: Mạt chược
- Chương 62: Ống heo của người bạn nhỏ không biết tên
- Chương 63: Một đồng tiền
- Chương 64: Nhặt ve chai
- Chương 65: Qua cửa 404
- Chương 66: Điều tra
- Chương 67: Đi hóng gió
- Chương 68: Khách sạn Ái Ái
- Chương 69: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ
- Chương 70: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (2)
- Chương 71: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (3)
- Chương 72: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (4)
- Chương 73: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (5)
- Chương 74: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (6)
- Chương 75: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (7)
- Chương 76: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (8)
- Chương 77: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (9)
- Chương 78: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (10)
- Chương 79: Cuối cùng cũng có thịt ăn
- Chương 80: Túc địch
- Chương 81: Ông hiểu lầm rồi
- Chương 82: Trạm tàu điện ngầm số 13
- Chương 83: Trạm tàu điện ngầm số 13 (2)
- Chương 84: Trạm tàu điện ngầm số 13 (3)
- Chương 86: Trạm tàu điện ngầm số 13 (5)
- Chương 87: Trạm tàu điện ngầm số 13 (6)
- Chương 88: Trạm tàu điện ngầm số 13 (7)
- Chương 89: Trạm tàu điện ngầm số 13 (8)
- Chương 90: Trạm tàu điện ngầm số 13 (9)
- Chương 91: Trạm tàu điện ngầm số 13 (10)
- Chương 92: Trạm tàu điện ngầm số 13 (11)
- Chương 93: Trạm tàu điện ngầm số 13 (12)
- Chương 94: Xương của Dalit*
- Chương 95: Quà tặng
- Chương 96: Thằng ngốc mới đi mở vé rút thăm trúng thưởng
- Chương 97: Tuyết Chước
- Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
- Chương 99: Phòng làm việc trò chơi Death (2)
- Chương 100: Phòng làm việc trò chơi Death (3)
- Chương 101: Phòng làm việc trò chơi Death (4)
- Chương 102: Phòng làm việc trò chơi Death (5)
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113: Quan trọng là khí thế
- Chương 114: Kinh doanh ở giữa ăn phí chênh lệch
- Chương 115: Bạo quân
- Chương 116: Lịch sử đen tối
- Chương 117: Tới chơi
- Chương 118: Học viện Coriff
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132: Người chơi cao cấp
- Chương 133: Sinh nhật
- Chương 134: Bánh kem
- Chương 135: Kịch bản
- Chương 136: Du lịch
- Chương 137: Biến cố
- Chương 138: Minh Nguyệt Quán
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Chiếc hộp Pandora
- Chương 155: Rượu
- Chương 156: Tất cả tựa hồ đều là ngoài ý muốn
- Chương 157: Hoa Giáp
- Chương 158: Nghi hoặc đến từ linh hồn
- Chương 159: Tàu Endymion*
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Mộng
- Chương 174: Hẹn hò
- Chương 175: Ba ngày sau gặp
- Chương 176: Tiếng ca của Sarah
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189: Đảo
- Chương 190: Cáo biệt
- Chương 191: Thích giúp đỡ mọi người
- Chương 192: Phản kích
- Chương 193: Cầu thang
- Chương 194: Chăn thả
- Chương 195: Hẹn gặp lại
- Chương 196: Anh hùng
- Chương 197: Trung tâm
- Chương 198: Hoàn cảnh xấu của cẩu độc thân
- Chương 199: End
- Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
- Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
- Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
- Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
- Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
- Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
- Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
- Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
- Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
- Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
- Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tôi Dựa Vào Nghèo Khó Quét Ngang Trò Chơi Kinh Dị
Chương 64: Nhặt ve chai
Gặp phải thảm trạng của đồng đội, mấy quỷ chuẩn bị dạy Tiêu Lam làm người lâm vào trầm mặc, bọn họ cảm thấy mình đã làm ra sai lầm lớn nhất từ khi mới chết đến nay.
Làm một con quỷ an an phận phận chẳng lẽ không ngon sao?
Vì cái gì một hai phải làm loại chết yêu cầu cao này?
Vào thời điểm ánh mắt Tiêu Lam quét vo bọn họ, hai mẹ con kia nháy mắt biến mất tại chỗ, thai phụ bị bỏ lại nhìn thấy tình huống này cũng trực tiếp bỏ chạy, vệt nước kèm theo quỷ ảnh biến mất nhanh như gió.
Tình đồng đội tổ đội dạo chính là plastic như vậy đó.
Đôi tình nhân bị bỏ lại tại chỗ, còn trông cậy vào đồng đội kéo một phen tình: “……”
Hiện tại chính là hối hận, cực kỳ hối hận.
Thừa dịp ánh mắt Tiêu Lam còn chưa kịp quay lại, bọn họ nhanh chóng thu thập vũng máu của mình trốn đi, tứ chi cũng không kịp xách theo về đã biến mất dọc theo khe hở trên mặt đất.
——
Sớm hơn trước đó.
Vào lúc Tiêu Lam và chủ nhà giằng co, Hạ Duệ và Đoạn Tuyết Âm cũng đi đến gần đó.
Trong chiến đấu trước đó, chân Đoạn Tuyết Âm bị thương rất nghiêm trọng, tuy đã dùng đạo cụ khôi phục, nhưng miệng vết thương khôi phục thật sự chậm, ảnh hưởng hành động của cô, chỉ có thể bị Hạ Duệ nâng đi tới.
Nhìn thấy trường hợp chiến đấu điện quang bắn ra bốn phía, ánh đỏ tán loạn, gạch đá tung tóe, hai người thật sự không dám ngoi đầu, tạm thời tìm một cái phòng núp lùm.
Điện quang thỉnh thoảng đem hành lang chiếu rọi một mảnh sáng như tuyết.
Bên cạnh, hai người đều âm thầm kinh hãi, hai vị này đánh lên có phải cũng quá khoa trương một chút rồi không! Bọn họ nghiêm trọng hoài nghi, mặc kệ là hồ quang màu trắng hay là ánh sáng màu đỏ, nếu không cẩn thận cọ đến một chút đều tuyệt đối không phải dễ chịu gì, chẳng sợ thể chất người chơi trải qua cường hóa mà nói cũng là như thế.
Người chơi trung cấp từ khi nào có sức chiến đấu như vậy?! Đoạn Tuyết Âm khiếp sợ, mồ hôi lạnh trên đầu Hạ Duệ lại lách tách ứa ra, nếu Tiêu Lam dùng chiêu số này tới cho gã một xíu thôi….
Gã đột nhiên cảm thấy chỉ là bị đánh ba trận thật là quá tiện nghi cho mình, cũng không biết đồng đội nhìn qua rất đáng sợ của Tiêu Lam đi đâu rồi. Hạ Duệ nghĩ, nhịn không được nhìn quanh bốn phía, sợ Phí Lạc ở góc nào đó đột nhiên nhảy ra.
Không được, vẫn là nhanh chóng rời khỏi màn chơi này tương đối ổn hơn.
Hạ Duệ quan sát đến chiến cuộc: “Thừa dịp Tiêu Lam kiềm chế Boss, chúng ta mở cửa rời đi trước đi.”
Đoạn Tuyết Âm dựa vào tường chống đỡ thân thể: “Cái cửa đó không thành vấn đề sao?”
Hạ Duệ cười ha hả: “Xác suất một nửa một nửa đi, tóm lại là phải đi thử, bằng không vạn nhất Tiêu Lam không đứng vững, chúng ta có thể kháng được Boss trạng thái này bao lâu?”
“Chuyện này……” Đoạn Tuyết Âm tựa hồ còn có chút chần chờ.
Hạ Duệ an ủi cô: “Dù có là cái bẫy rập, bên tôi cũng có biện pháp làm cô thoát thân, chúng ta chính là đồng đội mà.”
Nghe được hai chữ đồng đội, Đoạn Tuyết Âm trợn trắng mắt trong lòng, tỏ vẻ hoàn toàn không dám tin, rốt cuộc một cái đồng đội khác của gã đã lạnh trong phòng bếp rồi, cũng chưa thấy người này hỏi qua một câu.
Nhưng Đoạn Tuyết Âm ngoài mặt nhìn qua hết thảy như thường, cô gật gật đầu: “Được rồi, đến lúc đó có khi phải dựa vào anh.”
Hạ Duệ vỗ vỗ ngực, bộ dáng nhìn qua thật đáng tin cậy: “Yên tâm đi, đợi khi tìm được cơ hội, chúng ta liền đi.”
Hai người cứ như vậy hoài tâm tư khác nhau chờ đợi.
Vài phút sau, một trận ánh sáng trắng kịch liệt hơn các lần trước đó hiện lên, động tĩnh bên ngoài tạm thời dừng lại.
Hai người nhân cơ hội từ trong phòng ẩn thân ra tới, vừa lúc nhìn thấy chủ nhà không biết tung tích, mấy quỷ quái 404 chuẩn bị tập kích Tiêu Lam, Đoạn Tuyết Âm dùng ánh mắt dò hỏi Hạ Duệ có muốn đi lên hỗ trợ hay không, lại bị Hạ Duệ ngăn cản.
“Hiện tại là cơ hội tốt nhất. Boss không có, NPC phiền toái cũng bị cậu ta hấp dẫn qua đó, chúng ta hẳn nên nắm chặt thời gian.” Hạ Duệ nói đến nghĩa chính nghiêm từ, nói xong gã liền dẫn đầu đi về phía cửa.
Đoạn Tuyết Âm cảm thấy mình cứ như vậy rời đi tựa hồ có chút bạch nhãn lang. Trước đó Tiêu Lam chính là cứu cô một lần, nhưng trạng thái cơ bản của cô bây giờ không thể đánh, bùa chú dùng để công kích cũng không còn mấy lá, cơ hồ chính là trạng thái một cọng bún sức chiến đấu bằng 5.
Tuy rằng cảm thấy hơi có lỗi, nhưng cô vẫn lựa chọn thừa dịp Tiêu Lam chế tạo cơ hội mà qua cửa.
Đoạn Tuyết Âm nhìn thoáng qua Tiêu Lam bị vây quanh, đỡ tường đuổi kịp bước chân Hạ Duệ.
Người chơi, đều là cực kỳ hiện thực.
Hạ Duệ đứng ở phía trước, duỗi tay đặt lên then cửa, cửa mà gã vốn cho rằng dày nặng đẩy lên sẽ mất rất nhiều sức lực, kết quả không nghĩ tới cơ hồ là vào nháy mắt gã mới dùng sức, cửa liền tự động mở ra.
Trong lòng Hạ Duệ trầm xuống, tức khắc cảm thấy không ổn.
Cùng với cánh cửa mở ra, xuất hiện trước mặt Hạ Duệ chính là —— tín đồ tà giáo dùng thân thể Mạnh Trạch nâng đầu của mình!
Trên mặt khô gầy của tín đồ tà giáo tràn đầy nụ cười ác ý, hắn mở rộng miệng đi về phía Hạ Duệ, một bàn tay nâng lên, duỗi đến cổ Hạ Duệ.
Hạ Duệ theo bản năng liền muốn tránh ra, nhưng không nghĩ rằng thân thể giống như bị giam cầm lại, hoàn toàn không nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn cái tay kia duỗi lại đây.
“Làm sao vậy? Sao anh không đi?” Đoạn Tuyết Âm bị Hạ Duệ che đậy tầm mắt, thân ảnh tín đồ tà giáo lại ở trong bóng tối cô cũng không rõ ràng đã xảy ra cái gì, còn đang khập khiễng mà tiếp cận lại Hạ Duệ.
Nghe được giọng Đoạn Tuyết Âm, trong mắt Hạ Duệ lộ ra ánh sáng hy vọng.
Gã nghe tiếng bước chân Đoạn Tuyết Âm hướng tới gần mình, một bước, hai bước, ba bước…… Đã càng ngày càng gần.
Đoạn Tuyết Âm thấy Hạ Duệ bất động cũng không nói lời nào, trong lòng đã nhấc lên, đang định tiến lên nhìn xem tình huống.
Lại không ngờ, nháy mắt tiếp theo, hình ảnh trước mắt cô đổi một cái.
Đoạn Tuyết Âm thẳng tắp đối diện ánh mắt tràn ngập ác ý của tín đồ tà giáo, hắn ta vươn tay đã cách cổ Đoạn Tuyết Âm không đầy năm centimet. Cô muốn né tránh, lại phát hiện bây giờ mình đã không động đậy được.
Thế mà là Hạ Duệ, vào lúc Đoạn Tuyết Âm tới gần gã khoảng ba bước, gã trao đổi vị trí của hai người!
Trong lòng Đoạn Tuyết Âm có một trăm câu cmn muôn đưa cho thằng chó Hạ Duệ này.
Hạ Duệ thoát khỏi tín đồ tà giáo công kích, cười nói: “Ngại quá à, làm đồng đội chính là nên giúp đỡ cho nhau mà, cô cứ…… Ngoan ngoãn đi tìm chết đi.”
Nhìn đến bàn tay lạnh băng than chì che kín thi đốm đã nắm lấy cổ Đoạn Tuyết Âm, Hạ Duệ nhẹ nhàng thở ra, gã vẫn luôn cho rằng đồng đội là rất quan trọng, nhiều đồng đội nhiều mạng nha.
Hạ Duệ xoay người, không tính toán đi nhìn tử trạng của Đoạn Tuyết Âm.
Lại nhìn thoáng qua Tiêu Lam bị mấy hàng xóm quỷ vây quanh bên kia, gã quyết định vẫn là trở lại những phòng kia chuyển động vài vòng, nhìn sắc trời bây giờ, không được bao lâu là có thể thuận lợi qua cửa.
Gã đi về phòng phía trước, đang định tiến lên mở cửa, lại bỗng nhiên cảm giác trên cổ căng thẳng.
Hạ Duệ ngạc nhiên mà ngẩng đầu, mặt tín đồ tà giáo lại xuất hiện trước mặt gã, lúc này đây còn gắt gao mà bắt lấy cổ gã.
Gã dùng hết toàn lực lệch đi tầm mắt, nhìn về phía Đoạn Tuyết Âm đang ngã ngồi một bên.
Đây vậy mà là một gia hỏa giả heo ăn thịt hổ!
Đoạn Tuyết Âm che cổ lại ho khan, cô hướng tới Hạ Duệ vươn tay, trong lòng bàn tay là một lá bùa đã sử dụng qua. Bùa chú đã sớm được giấu trước trong lòng bàn tay, cô chính là thông qua cái này lại lần nữa trao đổi vị trí với Hạ Duệ.
Trong ánh mắt khó có thể tin của Hạ Duệ, Đoạn Tuyết Âm trở về cho gã một nụ cười: “Khụ khụ, tạm biệt, đồng đội.”
Cùng với tiếng xương khớp bị bẻ gãy rõ ràng, đầu Hạ Duệ bị trực tiếp hái xuống.
Tựa hồ là cảm thấy thân thể vẫn là mới mẻ tương đối tốt hơn, tín đồ tà giáo thao túng tay Mạnh Trạch, đem đầu của hắn ta đặt lên thân thể Hạ Duệ. Một lát sau, lại như không hài lòng, đầu của tín đồ tà giáo lại lần nữa lệch đi, gian nan đứng dậy chuẩn bị tiến vào trong phòng Đoạn Tuyết Âm.
Đoạn Tuyết Âm đua hết toàn lực bò dậy khỏi mặt đất, đang đỡ tường hòng rời xa nguy hiểm sau lưng.
Bởi vì trên đùi bị thương và di chứng mạnh mẽ vận dụng năng lực, hiện tại Đoạn Tuyết Âm đã gần như hư thoát, một người chân bị thương làm sao có thể chạy trốn khỏi thân thể tứ chi kiện toàn.
Tín đồ tà giáo nhanh tiến lên, trực tiếp túm chặt tóc dài Đoạn Tuyết Âm kéo mạnh cô về phía sau.
“A ——” Đoạn Tuyết Âm nhịn không được gào hô đau, té ngã xuống mặt đất cứng rắn.
Đầu của tín đồ tà giáo sắp đặt bên người Hạ Duệ thật tùy ý, hắn ta cứ như vậy nghiêng đầu, vươn tay về Đoạn Tuyết Âm, bộ dáng giống như muốn thử giả gái một lần, nụ cười kèm vẻ mặt đáng kinh làm hắn ta nhìn qua giống một tên lưu manh chết không biết xấu hổ.
Đoạn Tuyết Âm tuyệt vọng mà nhìn tay đang duỗi về phía cô, thân thể lại lần nữa không thể nhúc nhích, tựa hồ nơi này đã là điểm cuối nhân sinh của cô.
“Vèo ——”
Một đồng tiền xu cùng với điện quang sáng như tuyết hướng tới bên này mà đến, đột nhiên đánh trúng đầu tín đồ tà giáo đang cười ác ý đầy cõi lòng, đánh bay nó ra khỏi cổ Hạ Duệ, trực tiếp bay ngược về bóng đêm bên trong cánh cửa.
Đồng thời, thân thể Hạ Duệ mất đi thao túng ầm ầm ngã xuống đất.
Đoạn Tuyết Âm tìm được đường sống trong chỗ chết có chút lăng mà quay đầu nhìn qua.
Là Tiêu Lam, sau khi thu thập xong đám hàng xóm, thừa dịp thời gian ba giây cuối cùng của kỹ năng mà ra tay.
Tiêu Lam cười cười với cô: “Sao hai lần nhìn thấy cô đều là loại tình huống sinh tử một đường này thế.”
Quảng cáo
Đoạn Tuyết Âm cảm thấy có điểm hổ thẹn: “Cảm ơn cậu…… Lại cứu tôi một lần nữa……”
Phát hiện tình trạng cô nhìn qua có phần chật vật, Tiêu Lam đi lên kéo Đoạn Tuyết Âm, đỡ cô đến một bên: “Hiện tại cách qua cửa hẳn là không xa, trước tiên cô chờ ở nơi này, nghỉ ngơi một chút đi.”
Nói xong liền xoay người đi về phía trước đó để Lạc lại, bên kia đã bị gạch đá đánh rớt trong chiến đấu bao trùm, còn phải tốn chút thời gian đào Lạc ra tới.
Lạc hẳn là…… Sẽ không quải luôn đi.
Sau khi Tiêu Lam xoay người đi, trên mặt Đoạn Tuyết Âm hiện ra biểu cảm rối rắm, tựa hồ hạ quyết tâm rất lớn, cô thấp giọng nói: “Trước đó…… Tôi có nghe lén được ở chỗ Hạ Duệ, hắn tiếp nhận một tổ chức lớn ủy thác đến điều tra cậu, bảo hắn tận lực thử chi tiết của cậu nhiều vào…… Thủ đoạn không hạn chế.”
Bước chân Tiêu Lam hơi khựng lại một chút.
Đoạn Tuyết Âm cắn chặt răng: “Tổ chức kia gọi là Luân Hồi, là một tổ chức người chơi rất có thế lực, phong cách hành sự của bọn họ rất có phần không từ thủ đoạn, cậu vẫn là tự mình cẩn trọng đi.”
Nói xong lại bổ sung: “Xem dưới tình huống hai lần ân cứu mạng tôi mới nói cho cậu, ngàn vạn, ngàn vạn đừng để người của Luân Hồi biết là tôi nói ra.”
Tiêu Lam quay đầu lại nhìn cô một cái, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng: “Yên tâm đi, tôi chỉ là thuận tay cứu cô, sau đó chúng ta chẳng nói chuyện gì hết.”
Đoạn Tuyết Âm nhẹ nhàng thở ra.
Nói xong, Tiêu Lam liền chạy tới xới núi chất thải công nghiệp, bóng dáng nhìn qua vui sướng đến giống một người chuyên nhặt ve chai.
Đoạn Tuyết Âm một hơi khựng lại: “……”
Người này thấy thế nào ra một bộ dáng không đáng tin cậy cho lắm ý nhờ? Cô sợ là phải muốn xong……
Tiêu Lam ở gạch tàn ngói vỡ lay lất nửa ngày, rốt cuộc cũng tìm được Lạc.
Lạc lúc này bị mảnh vải bao vây lấy, bên ngoài phủ đầy một tầng bụi bặm thật dày, nhìn qua giống một con gà ăn mày sắp chuẩn bị đi nướng. Không biết có phải bị gạch rơi xuống đập trúng hay không, cái sọ não vốn đã móp thật sự nghệ thuật hiện tại trở nên có hơi bẹp lại, hình ảnh quả thực quá thê lương.
Nhấc lên, bụi trên người Lạc xôn xao rơi xuống, nhìn qua không khác gì mấy món đồ rách nát.
Tiêu Lam: “Khụ……”
Cậu đột nhiên có điểm chột dạ, nếu không đợi lát nữa trở về nơi dừng chân người chơi vẫn nên tắm táp cho anh ta đi, ngàn vạn đừng để Lạc tỉnh lại phát hiện lúc mình mất đi ý thức thế nhưng gặp phải loại đãi ngộ không dành cho người này.
Tiêu Lam vỗ vỗ bụi trên người Lạc, ôm hắn tìm một nơi sạch sẽ một chút ngồi, chờ đợi hừng đông.
Làm một con quỷ an an phận phận chẳng lẽ không ngon sao?
Vì cái gì một hai phải làm loại chết yêu cầu cao này?
Vào thời điểm ánh mắt Tiêu Lam quét vo bọn họ, hai mẹ con kia nháy mắt biến mất tại chỗ, thai phụ bị bỏ lại nhìn thấy tình huống này cũng trực tiếp bỏ chạy, vệt nước kèm theo quỷ ảnh biến mất nhanh như gió.
Tình đồng đội tổ đội dạo chính là plastic như vậy đó.
Đôi tình nhân bị bỏ lại tại chỗ, còn trông cậy vào đồng đội kéo một phen tình: “……”
Hiện tại chính là hối hận, cực kỳ hối hận.
Thừa dịp ánh mắt Tiêu Lam còn chưa kịp quay lại, bọn họ nhanh chóng thu thập vũng máu của mình trốn đi, tứ chi cũng không kịp xách theo về đã biến mất dọc theo khe hở trên mặt đất.
——
Sớm hơn trước đó.
Vào lúc Tiêu Lam và chủ nhà giằng co, Hạ Duệ và Đoạn Tuyết Âm cũng đi đến gần đó.
Trong chiến đấu trước đó, chân Đoạn Tuyết Âm bị thương rất nghiêm trọng, tuy đã dùng đạo cụ khôi phục, nhưng miệng vết thương khôi phục thật sự chậm, ảnh hưởng hành động của cô, chỉ có thể bị Hạ Duệ nâng đi tới.
Nhìn thấy trường hợp chiến đấu điện quang bắn ra bốn phía, ánh đỏ tán loạn, gạch đá tung tóe, hai người thật sự không dám ngoi đầu, tạm thời tìm một cái phòng núp lùm.
Điện quang thỉnh thoảng đem hành lang chiếu rọi một mảnh sáng như tuyết.
Bên cạnh, hai người đều âm thầm kinh hãi, hai vị này đánh lên có phải cũng quá khoa trương một chút rồi không! Bọn họ nghiêm trọng hoài nghi, mặc kệ là hồ quang màu trắng hay là ánh sáng màu đỏ, nếu không cẩn thận cọ đến một chút đều tuyệt đối không phải dễ chịu gì, chẳng sợ thể chất người chơi trải qua cường hóa mà nói cũng là như thế.
Người chơi trung cấp từ khi nào có sức chiến đấu như vậy?! Đoạn Tuyết Âm khiếp sợ, mồ hôi lạnh trên đầu Hạ Duệ lại lách tách ứa ra, nếu Tiêu Lam dùng chiêu số này tới cho gã một xíu thôi….
Gã đột nhiên cảm thấy chỉ là bị đánh ba trận thật là quá tiện nghi cho mình, cũng không biết đồng đội nhìn qua rất đáng sợ của Tiêu Lam đi đâu rồi. Hạ Duệ nghĩ, nhịn không được nhìn quanh bốn phía, sợ Phí Lạc ở góc nào đó đột nhiên nhảy ra.
Không được, vẫn là nhanh chóng rời khỏi màn chơi này tương đối ổn hơn.
Hạ Duệ quan sát đến chiến cuộc: “Thừa dịp Tiêu Lam kiềm chế Boss, chúng ta mở cửa rời đi trước đi.”
Đoạn Tuyết Âm dựa vào tường chống đỡ thân thể: “Cái cửa đó không thành vấn đề sao?”
Hạ Duệ cười ha hả: “Xác suất một nửa một nửa đi, tóm lại là phải đi thử, bằng không vạn nhất Tiêu Lam không đứng vững, chúng ta có thể kháng được Boss trạng thái này bao lâu?”
“Chuyện này……” Đoạn Tuyết Âm tựa hồ còn có chút chần chờ.
Hạ Duệ an ủi cô: “Dù có là cái bẫy rập, bên tôi cũng có biện pháp làm cô thoát thân, chúng ta chính là đồng đội mà.”
Nghe được hai chữ đồng đội, Đoạn Tuyết Âm trợn trắng mắt trong lòng, tỏ vẻ hoàn toàn không dám tin, rốt cuộc một cái đồng đội khác của gã đã lạnh trong phòng bếp rồi, cũng chưa thấy người này hỏi qua một câu.
Nhưng Đoạn Tuyết Âm ngoài mặt nhìn qua hết thảy như thường, cô gật gật đầu: “Được rồi, đến lúc đó có khi phải dựa vào anh.”
Hạ Duệ vỗ vỗ ngực, bộ dáng nhìn qua thật đáng tin cậy: “Yên tâm đi, đợi khi tìm được cơ hội, chúng ta liền đi.”
Hai người cứ như vậy hoài tâm tư khác nhau chờ đợi.
Vài phút sau, một trận ánh sáng trắng kịch liệt hơn các lần trước đó hiện lên, động tĩnh bên ngoài tạm thời dừng lại.
Hai người nhân cơ hội từ trong phòng ẩn thân ra tới, vừa lúc nhìn thấy chủ nhà không biết tung tích, mấy quỷ quái 404 chuẩn bị tập kích Tiêu Lam, Đoạn Tuyết Âm dùng ánh mắt dò hỏi Hạ Duệ có muốn đi lên hỗ trợ hay không, lại bị Hạ Duệ ngăn cản.
“Hiện tại là cơ hội tốt nhất. Boss không có, NPC phiền toái cũng bị cậu ta hấp dẫn qua đó, chúng ta hẳn nên nắm chặt thời gian.” Hạ Duệ nói đến nghĩa chính nghiêm từ, nói xong gã liền dẫn đầu đi về phía cửa.
Đoạn Tuyết Âm cảm thấy mình cứ như vậy rời đi tựa hồ có chút bạch nhãn lang. Trước đó Tiêu Lam chính là cứu cô một lần, nhưng trạng thái cơ bản của cô bây giờ không thể đánh, bùa chú dùng để công kích cũng không còn mấy lá, cơ hồ chính là trạng thái một cọng bún sức chiến đấu bằng 5.
Tuy rằng cảm thấy hơi có lỗi, nhưng cô vẫn lựa chọn thừa dịp Tiêu Lam chế tạo cơ hội mà qua cửa.
Đoạn Tuyết Âm nhìn thoáng qua Tiêu Lam bị vây quanh, đỡ tường đuổi kịp bước chân Hạ Duệ.
Người chơi, đều là cực kỳ hiện thực.
Hạ Duệ đứng ở phía trước, duỗi tay đặt lên then cửa, cửa mà gã vốn cho rằng dày nặng đẩy lên sẽ mất rất nhiều sức lực, kết quả không nghĩ tới cơ hồ là vào nháy mắt gã mới dùng sức, cửa liền tự động mở ra.
Trong lòng Hạ Duệ trầm xuống, tức khắc cảm thấy không ổn.
Cùng với cánh cửa mở ra, xuất hiện trước mặt Hạ Duệ chính là —— tín đồ tà giáo dùng thân thể Mạnh Trạch nâng đầu của mình!
Trên mặt khô gầy của tín đồ tà giáo tràn đầy nụ cười ác ý, hắn mở rộng miệng đi về phía Hạ Duệ, một bàn tay nâng lên, duỗi đến cổ Hạ Duệ.
Hạ Duệ theo bản năng liền muốn tránh ra, nhưng không nghĩ rằng thân thể giống như bị giam cầm lại, hoàn toàn không nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn cái tay kia duỗi lại đây.
“Làm sao vậy? Sao anh không đi?” Đoạn Tuyết Âm bị Hạ Duệ che đậy tầm mắt, thân ảnh tín đồ tà giáo lại ở trong bóng tối cô cũng không rõ ràng đã xảy ra cái gì, còn đang khập khiễng mà tiếp cận lại Hạ Duệ.
Nghe được giọng Đoạn Tuyết Âm, trong mắt Hạ Duệ lộ ra ánh sáng hy vọng.
Gã nghe tiếng bước chân Đoạn Tuyết Âm hướng tới gần mình, một bước, hai bước, ba bước…… Đã càng ngày càng gần.
Đoạn Tuyết Âm thấy Hạ Duệ bất động cũng không nói lời nào, trong lòng đã nhấc lên, đang định tiến lên nhìn xem tình huống.
Lại không ngờ, nháy mắt tiếp theo, hình ảnh trước mắt cô đổi một cái.
Đoạn Tuyết Âm thẳng tắp đối diện ánh mắt tràn ngập ác ý của tín đồ tà giáo, hắn ta vươn tay đã cách cổ Đoạn Tuyết Âm không đầy năm centimet. Cô muốn né tránh, lại phát hiện bây giờ mình đã không động đậy được.
Thế mà là Hạ Duệ, vào lúc Đoạn Tuyết Âm tới gần gã khoảng ba bước, gã trao đổi vị trí của hai người!
Trong lòng Đoạn Tuyết Âm có một trăm câu cmn muôn đưa cho thằng chó Hạ Duệ này.
Hạ Duệ thoát khỏi tín đồ tà giáo công kích, cười nói: “Ngại quá à, làm đồng đội chính là nên giúp đỡ cho nhau mà, cô cứ…… Ngoan ngoãn đi tìm chết đi.”
Nhìn đến bàn tay lạnh băng than chì che kín thi đốm đã nắm lấy cổ Đoạn Tuyết Âm, Hạ Duệ nhẹ nhàng thở ra, gã vẫn luôn cho rằng đồng đội là rất quan trọng, nhiều đồng đội nhiều mạng nha.
Hạ Duệ xoay người, không tính toán đi nhìn tử trạng của Đoạn Tuyết Âm.
Lại nhìn thoáng qua Tiêu Lam bị mấy hàng xóm quỷ vây quanh bên kia, gã quyết định vẫn là trở lại những phòng kia chuyển động vài vòng, nhìn sắc trời bây giờ, không được bao lâu là có thể thuận lợi qua cửa.
Gã đi về phòng phía trước, đang định tiến lên mở cửa, lại bỗng nhiên cảm giác trên cổ căng thẳng.
Hạ Duệ ngạc nhiên mà ngẩng đầu, mặt tín đồ tà giáo lại xuất hiện trước mặt gã, lúc này đây còn gắt gao mà bắt lấy cổ gã.
Gã dùng hết toàn lực lệch đi tầm mắt, nhìn về phía Đoạn Tuyết Âm đang ngã ngồi một bên.
Đây vậy mà là một gia hỏa giả heo ăn thịt hổ!
Đoạn Tuyết Âm che cổ lại ho khan, cô hướng tới Hạ Duệ vươn tay, trong lòng bàn tay là một lá bùa đã sử dụng qua. Bùa chú đã sớm được giấu trước trong lòng bàn tay, cô chính là thông qua cái này lại lần nữa trao đổi vị trí với Hạ Duệ.
Trong ánh mắt khó có thể tin của Hạ Duệ, Đoạn Tuyết Âm trở về cho gã một nụ cười: “Khụ khụ, tạm biệt, đồng đội.”
Cùng với tiếng xương khớp bị bẻ gãy rõ ràng, đầu Hạ Duệ bị trực tiếp hái xuống.
Tựa hồ là cảm thấy thân thể vẫn là mới mẻ tương đối tốt hơn, tín đồ tà giáo thao túng tay Mạnh Trạch, đem đầu của hắn ta đặt lên thân thể Hạ Duệ. Một lát sau, lại như không hài lòng, đầu của tín đồ tà giáo lại lần nữa lệch đi, gian nan đứng dậy chuẩn bị tiến vào trong phòng Đoạn Tuyết Âm.
Đoạn Tuyết Âm đua hết toàn lực bò dậy khỏi mặt đất, đang đỡ tường hòng rời xa nguy hiểm sau lưng.
Bởi vì trên đùi bị thương và di chứng mạnh mẽ vận dụng năng lực, hiện tại Đoạn Tuyết Âm đã gần như hư thoát, một người chân bị thương làm sao có thể chạy trốn khỏi thân thể tứ chi kiện toàn.
Tín đồ tà giáo nhanh tiến lên, trực tiếp túm chặt tóc dài Đoạn Tuyết Âm kéo mạnh cô về phía sau.
“A ——” Đoạn Tuyết Âm nhịn không được gào hô đau, té ngã xuống mặt đất cứng rắn.
Đầu của tín đồ tà giáo sắp đặt bên người Hạ Duệ thật tùy ý, hắn ta cứ như vậy nghiêng đầu, vươn tay về Đoạn Tuyết Âm, bộ dáng giống như muốn thử giả gái một lần, nụ cười kèm vẻ mặt đáng kinh làm hắn ta nhìn qua giống một tên lưu manh chết không biết xấu hổ.
Đoạn Tuyết Âm tuyệt vọng mà nhìn tay đang duỗi về phía cô, thân thể lại lần nữa không thể nhúc nhích, tựa hồ nơi này đã là điểm cuối nhân sinh của cô.
“Vèo ——”
Một đồng tiền xu cùng với điện quang sáng như tuyết hướng tới bên này mà đến, đột nhiên đánh trúng đầu tín đồ tà giáo đang cười ác ý đầy cõi lòng, đánh bay nó ra khỏi cổ Hạ Duệ, trực tiếp bay ngược về bóng đêm bên trong cánh cửa.
Đồng thời, thân thể Hạ Duệ mất đi thao túng ầm ầm ngã xuống đất.
Đoạn Tuyết Âm tìm được đường sống trong chỗ chết có chút lăng mà quay đầu nhìn qua.
Là Tiêu Lam, sau khi thu thập xong đám hàng xóm, thừa dịp thời gian ba giây cuối cùng của kỹ năng mà ra tay.
Tiêu Lam cười cười với cô: “Sao hai lần nhìn thấy cô đều là loại tình huống sinh tử một đường này thế.”
Quảng cáo
Đoạn Tuyết Âm cảm thấy có điểm hổ thẹn: “Cảm ơn cậu…… Lại cứu tôi một lần nữa……”
Phát hiện tình trạng cô nhìn qua có phần chật vật, Tiêu Lam đi lên kéo Đoạn Tuyết Âm, đỡ cô đến một bên: “Hiện tại cách qua cửa hẳn là không xa, trước tiên cô chờ ở nơi này, nghỉ ngơi một chút đi.”
Nói xong liền xoay người đi về phía trước đó để Lạc lại, bên kia đã bị gạch đá đánh rớt trong chiến đấu bao trùm, còn phải tốn chút thời gian đào Lạc ra tới.
Lạc hẳn là…… Sẽ không quải luôn đi.
Sau khi Tiêu Lam xoay người đi, trên mặt Đoạn Tuyết Âm hiện ra biểu cảm rối rắm, tựa hồ hạ quyết tâm rất lớn, cô thấp giọng nói: “Trước đó…… Tôi có nghe lén được ở chỗ Hạ Duệ, hắn tiếp nhận một tổ chức lớn ủy thác đến điều tra cậu, bảo hắn tận lực thử chi tiết của cậu nhiều vào…… Thủ đoạn không hạn chế.”
Bước chân Tiêu Lam hơi khựng lại một chút.
Đoạn Tuyết Âm cắn chặt răng: “Tổ chức kia gọi là Luân Hồi, là một tổ chức người chơi rất có thế lực, phong cách hành sự của bọn họ rất có phần không từ thủ đoạn, cậu vẫn là tự mình cẩn trọng đi.”
Nói xong lại bổ sung: “Xem dưới tình huống hai lần ân cứu mạng tôi mới nói cho cậu, ngàn vạn, ngàn vạn đừng để người của Luân Hồi biết là tôi nói ra.”
Tiêu Lam quay đầu lại nhìn cô một cái, ánh mắt bình tĩnh không gợn sóng: “Yên tâm đi, tôi chỉ là thuận tay cứu cô, sau đó chúng ta chẳng nói chuyện gì hết.”
Đoạn Tuyết Âm nhẹ nhàng thở ra.
Nói xong, Tiêu Lam liền chạy tới xới núi chất thải công nghiệp, bóng dáng nhìn qua vui sướng đến giống một người chuyên nhặt ve chai.
Đoạn Tuyết Âm một hơi khựng lại: “……”
Người này thấy thế nào ra một bộ dáng không đáng tin cậy cho lắm ý nhờ? Cô sợ là phải muốn xong……
Tiêu Lam ở gạch tàn ngói vỡ lay lất nửa ngày, rốt cuộc cũng tìm được Lạc.
Lạc lúc này bị mảnh vải bao vây lấy, bên ngoài phủ đầy một tầng bụi bặm thật dày, nhìn qua giống một con gà ăn mày sắp chuẩn bị đi nướng. Không biết có phải bị gạch rơi xuống đập trúng hay không, cái sọ não vốn đã móp thật sự nghệ thuật hiện tại trở nên có hơi bẹp lại, hình ảnh quả thực quá thê lương.
Nhấc lên, bụi trên người Lạc xôn xao rơi xuống, nhìn qua không khác gì mấy món đồ rách nát.
Tiêu Lam: “Khụ……”
Cậu đột nhiên có điểm chột dạ, nếu không đợi lát nữa trở về nơi dừng chân người chơi vẫn nên tắm táp cho anh ta đi, ngàn vạn đừng để Lạc tỉnh lại phát hiện lúc mình mất đi ý thức thế nhưng gặp phải loại đãi ngộ không dành cho người này.
Tiêu Lam vỗ vỗ bụi trên người Lạc, ôm hắn tìm một nơi sạch sẽ một chút ngồi, chờ đợi hừng đông.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mới vào
- Chương 2: Lạc
- Chương 3: Sự lựa chọn đầu tiên
- Chương 4: Tôi vừa nảy ra một ý tưởng rất táo bạo
- Chương 5: Cạm bẫy miễn phí
- Chương 6: Vòng lựa chọn thứ hai (p1)
- Chương 7: Vòng lựa chọn thứ hai (p2)
- Chương 8: Đại nguy cơ
- Chương 9: Cướp đoạt
- Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội.
- Chương 11: Vòng lựa chọn thứ ba
- Chương 12: Nghèo đói không thể hạn chế trí tưởng tượng của tôi.
- Chương 13: Qua cửa
- Chương 14: Trạm dừng chân của người chơi.
- Chương 15: Hình tượng mới của Lạc.
- Chương 16: Lục đạo suối nước nóng [1]
- Chương 17: Cô ấy
- Chương 18: Mười năm trước.
- Chương 19: App
- Chương 20: Cuộc gọi ma quái.
- Chương 21: Năm đó.
- Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ.
- Chương 23: Nguyên nhân chết.
- Chương 24: Phá hủy
- Chương 25: Trong sương mù (1)
- Chương 25-2: Trong sương mù (2)
- Chương 25-3: Trong sương mù (3)
- Chương 25-4: Trong sương mù (4)
- Chương 26: Ở lại đi.
- Chương 27: Cuối cùng cũng qua cửa.
- Chương 28: Nam nhân khiến trò chơi phải thay đổi quy tắc.
- Chương 29: Trang viên phu nhân Bella.
- Chương 30: Tiệc tối.
- Chương 31: Đêm
- Chương 32: Căn phòng khép kín.
- Chương 34: Mật thất da người.
- Chương 35: Bữa tối cuối cùng.
- Chương 36: Edmond
- Chương 37: Khế ước Otia.
- Chương 38: Đây là một con dao găm tẩm độc.
- Chương 39: Nhân danh tình yêu và công lý, tiêu diệt ngươi.
- Chương 40: Bạn cảm nhận được sự hạnh phúc của nghèo khó.
- Chương 41: Thông quan
- Chương 42: Người chơi trung cấp
- Chương 43: Nhiệm vụ hiện thực
- Chương 44: Nhiệm vụ hiện thực 2
- Chương 45: Nhiệm vụ hiện thực (3)
- Chương 46: Nhiệm vụ hiện thực ( 4 )
- Chương 47: Chung cư số 404
- Chương 48: Bóng cao su nhỏ
- Chương 49: Hàng xóm
- Chương 50: Âm thầm quan sát
- Chương 51: Cá trích đóng hộp trộn sầu riêng
- Chương 52: TV cũ
- Chương 53: Máy giặt
- Chương 54: Phòng tắm
- Chương 55: Hẹn nhau nhé
- Chương 56: Phòng
- Chương 57: Hành lang
- Chương 58: Phòng bếp
- Chương 59: Lầu 5
- Chương 60: Gặp lại
- Chương 61: Mạt chược
- Chương 62: Ống heo của người bạn nhỏ không biết tên
- Chương 63: Một đồng tiền
- Chương 64: Nhặt ve chai
- Chương 65: Qua cửa 404
- Chương 66: Điều tra
- Chương 67: Đi hóng gió
- Chương 68: Khách sạn Ái Ái
- Chương 69: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ
- Chương 70: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (2)
- Chương 71: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (3)
- Chương 72: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (4)
- Chương 73: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (5)
- Chương 74: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (6)
- Chương 75: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (7)
- Chương 76: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (8)
- Chương 77: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (9)
- Chương 78: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (10)
- Chương 79: Cuối cùng cũng có thịt ăn
- Chương 80: Túc địch
- Chương 81: Ông hiểu lầm rồi
- Chương 82: Trạm tàu điện ngầm số 13
- Chương 83: Trạm tàu điện ngầm số 13 (2)
- Chương 84: Trạm tàu điện ngầm số 13 (3)
- Chương 86: Trạm tàu điện ngầm số 13 (5)
- Chương 87: Trạm tàu điện ngầm số 13 (6)
- Chương 88: Trạm tàu điện ngầm số 13 (7)
- Chương 89: Trạm tàu điện ngầm số 13 (8)
- Chương 90: Trạm tàu điện ngầm số 13 (9)
- Chương 91: Trạm tàu điện ngầm số 13 (10)
- Chương 92: Trạm tàu điện ngầm số 13 (11)
- Chương 93: Trạm tàu điện ngầm số 13 (12)
- Chương 94: Xương của Dalit*
- Chương 95: Quà tặng
- Chương 96: Thằng ngốc mới đi mở vé rút thăm trúng thưởng
- Chương 97: Tuyết Chước
- Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
- Chương 99: Phòng làm việc trò chơi Death (2)
- Chương 100: Phòng làm việc trò chơi Death (3)
- Chương 101: Phòng làm việc trò chơi Death (4)
- Chương 102: Phòng làm việc trò chơi Death (5)
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113: Quan trọng là khí thế
- Chương 114: Kinh doanh ở giữa ăn phí chênh lệch
- Chương 115: Bạo quân
- Chương 116: Lịch sử đen tối
- Chương 117: Tới chơi
- Chương 118: Học viện Coriff
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132: Người chơi cao cấp
- Chương 133: Sinh nhật
- Chương 134: Bánh kem
- Chương 135: Kịch bản
- Chương 136: Du lịch
- Chương 137: Biến cố
- Chương 138: Minh Nguyệt Quán
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Chiếc hộp Pandora
- Chương 155: Rượu
- Chương 156: Tất cả tựa hồ đều là ngoài ý muốn
- Chương 157: Hoa Giáp
- Chương 158: Nghi hoặc đến từ linh hồn
- Chương 159: Tàu Endymion*
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Mộng
- Chương 174: Hẹn hò
- Chương 175: Ba ngày sau gặp
- Chương 176: Tiếng ca của Sarah
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189: Đảo
- Chương 190: Cáo biệt
- Chương 191: Thích giúp đỡ mọi người
- Chương 192: Phản kích
- Chương 193: Cầu thang
- Chương 194: Chăn thả
- Chương 195: Hẹn gặp lại
- Chương 196: Anh hùng
- Chương 197: Trung tâm
- Chương 198: Hoàn cảnh xấu của cẩu độc thân
- Chương 199: End
- Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
- Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
- Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
- Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
- Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
- Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
- Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
- Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
- Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
- Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
- Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
- bình luận