Tôi Dựa Vào Nghèo Khó Quét Ngang Trò Chơi Kinh Dị - Chương 6: Vòng lựa chọn thứ hai (p1)
Chương trước- Chương 1: Mới vào
- Chương 2: Lạc
- Chương 3: Sự lựa chọn đầu tiên
- Chương 4: Tôi vừa nảy ra một ý tưởng rất táo bạo
- Chương 5: Cạm bẫy miễn phí
- Chương 6: Vòng lựa chọn thứ hai (p1)
- Chương 7: Vòng lựa chọn thứ hai (p2)
- Chương 8: Đại nguy cơ
- Chương 9: Cướp đoạt
- Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội.
- Chương 11: Vòng lựa chọn thứ ba
- Chương 12: Nghèo đói không thể hạn chế trí tưởng tượng của tôi.
- Chương 13: Qua cửa
- Chương 14: Trạm dừng chân của người chơi.
- Chương 15: Hình tượng mới của Lạc.
- Chương 16: Lục đạo suối nước nóng [1]
- Chương 17: Cô ấy
- Chương 18: Mười năm trước.
- Chương 19: App
- Chương 20: Cuộc gọi ma quái.
- Chương 21: Năm đó.
- Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ.
- Chương 23: Nguyên nhân chết.
- Chương 24: Phá hủy
- Chương 25: Trong sương mù (1)
- Chương 25-2: Trong sương mù (2)
- Chương 25-3: Trong sương mù (3)
- Chương 25-4: Trong sương mù (4)
- Chương 26: Ở lại đi.
- Chương 27: Cuối cùng cũng qua cửa.
- Chương 28: Nam nhân khiến trò chơi phải thay đổi quy tắc.
- Chương 29: Trang viên phu nhân Bella.
- Chương 30: Tiệc tối.
- Chương 31: Đêm
- Chương 32: Căn phòng khép kín.
- Chương 34: Mật thất da người.
- Chương 35: Bữa tối cuối cùng.
- Chương 36: Edmond
- Chương 37: Khế ước Otia.
- Chương 38: Đây là một con dao găm tẩm độc.
- Chương 39: Nhân danh tình yêu và công lý, tiêu diệt ngươi.
- Chương 40: Bạn cảm nhận được sự hạnh phúc của nghèo khó.
- Chương 41: Thông quan
- Chương 42: Người chơi trung cấp
- Chương 43: Nhiệm vụ hiện thực
- Chương 44: Nhiệm vụ hiện thực 2
- Chương 45: Nhiệm vụ hiện thực (3)
- Chương 46: Nhiệm vụ hiện thực ( 4 )
- Chương 47: Chung cư số 404
- Chương 48: Bóng cao su nhỏ
- Chương 49: Hàng xóm
- Chương 50: Âm thầm quan sát
- Chương 51: Cá trích đóng hộp trộn sầu riêng
- Chương 52: TV cũ
- Chương 53: Máy giặt
- Chương 54: Phòng tắm
- Chương 55: Hẹn nhau nhé
- Chương 56: Phòng
- Chương 57: Hành lang
- Chương 58: Phòng bếp
- Chương 59: Lầu 5
- Chương 60: Gặp lại
- Chương 61: Mạt chược
- Chương 62: Ống heo của người bạn nhỏ không biết tên
- Chương 63: Một đồng tiền
- Chương 64: Nhặt ve chai
- Chương 65: Qua cửa 404
- Chương 66: Điều tra
- Chương 67: Đi hóng gió
- Chương 68: Khách sạn Ái Ái
- Chương 69: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ
- Chương 70: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (2)
- Chương 71: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (3)
- Chương 72: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (4)
- Chương 73: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (5)
- Chương 74: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (6)
- Chương 75: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (7)
- Chương 76: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (8)
- Chương 77: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (9)
- Chương 78: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (10)
- Chương 79: Cuối cùng cũng có thịt ăn
- Chương 80: Túc địch
- Chương 81: Ông hiểu lầm rồi
- Chương 82: Trạm tàu điện ngầm số 13
- Chương 83: Trạm tàu điện ngầm số 13 (2)
- Chương 84: Trạm tàu điện ngầm số 13 (3)
- Chương 86: Trạm tàu điện ngầm số 13 (5)
- Chương 87: Trạm tàu điện ngầm số 13 (6)
- Chương 88: Trạm tàu điện ngầm số 13 (7)
- Chương 89: Trạm tàu điện ngầm số 13 (8)
- Chương 90: Trạm tàu điện ngầm số 13 (9)
- Chương 91: Trạm tàu điện ngầm số 13 (10)
- Chương 92: Trạm tàu điện ngầm số 13 (11)
- Chương 93: Trạm tàu điện ngầm số 13 (12)
- Chương 94: Xương của Dalit*
- Chương 95: Quà tặng
- Chương 96: Thằng ngốc mới đi mở vé rút thăm trúng thưởng
- Chương 97: Tuyết Chước
- Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
- Chương 99: Phòng làm việc trò chơi Death (2)
- Chương 100: Phòng làm việc trò chơi Death (3)
- Chương 101: Phòng làm việc trò chơi Death (4)
- Chương 102: Phòng làm việc trò chơi Death (5)
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113: Quan trọng là khí thế
- Chương 114: Kinh doanh ở giữa ăn phí chênh lệch
- Chương 115: Bạo quân
- Chương 116: Lịch sử đen tối
- Chương 117: Tới chơi
- Chương 118: Học viện Coriff
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132: Người chơi cao cấp
- Chương 133: Sinh nhật
- Chương 134: Bánh kem
- Chương 135: Kịch bản
- Chương 136: Du lịch
- Chương 137: Biến cố
- Chương 138: Minh Nguyệt Quán
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Chiếc hộp Pandora
- Chương 155: Rượu
- Chương 156: Tất cả tựa hồ đều là ngoài ý muốn
- Chương 157: Hoa Giáp
- Chương 158: Nghi hoặc đến từ linh hồn
- Chương 159: Tàu Endymion*
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Mộng
- Chương 174: Hẹn hò
- Chương 175: Ba ngày sau gặp
- Chương 176: Tiếng ca của Sarah
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189: Đảo
- Chương 190: Cáo biệt
- Chương 191: Thích giúp đỡ mọi người
- Chương 192: Phản kích
- Chương 193: Cầu thang
- Chương 194: Chăn thả
- Chương 195: Hẹn gặp lại
- Chương 196: Anh hùng
- Chương 197: Trung tâm
- Chương 198: Hoàn cảnh xấu của cẩu độc thân
- Chương 199: End
- Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
- Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
- Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
- Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
- Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
- Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
- Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
- Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
- Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
- Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
- Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Tôi Dựa Vào Nghèo Khó Quét Ngang Trò Chơi Kinh Dị
Chương 6: Vòng lựa chọn thứ hai (p1)
Mọi người một lần nữa tập trung trước quầy thu ngân, không khí đợt này còn căng thẳng hơn lần trước, Tiêu Lam cùng Triệu Tiểu Hà đứng một bên, phía đối diện là năm người còn lại, để lại một khoảng không tĩnh lặng ở giữa.
Tiêu Lam thấp giọng hỏi Triệu Tiểu Hà: "Em có tìm được manh mối nào không?"
Triệu Tiểu Hà gật gật đầu, ánh mắt lộ rõ vẻ chắc chắn và đầy an tâm.
Tiêu Lam cũng không nhiều lời, cậu không muốn làm phiền Triệu Tiểu Hà. Dù sao hiện tại không phải là thời điểm tốt để trao đổi manh mối.
Nhưng không ngờ phía bên kia lại có người mở lời trước, người đàn bà trung niên nhìn chằm chằm vào Tiêu Lam đầy bất mãn: "Có được thông tin quan trọng cũng không thèm nói ra, người trẻ tuổi thời nay đều là ích kỷ như vậy sao."
Tiêu Lam khinh thường lườm bà ta một cái: "Dì à, dì không cần phải sợ Boss nữa đâu. Đem da mặt của dì ném về phía người ta, cháu đảm bảo mười Boss thay phiên nhau đánh một ngày một đêm cũng đâm không thủng nha."
Dù đang trong tình cảnh căng thẳng nhưng Triệu Tiểu Hà vẫn không nhịn được bật cười thành tiếng.
Lạc cũng phối hợp vô cùng nhịp nhàng, vẽ một cái huy chương lớn đeo lên cho bà ta, phía dưới còn ghi: "Đệ nhất da mặt dày.", tâm hồn họa sĩ cùng với chữ viết tay của Lạc đều xứng đáng được gọi là hoàn hảo, thì ra đây chính là người được mệnh danh là hoàn mỹ trong truyền thuyết, tuy rằng vị này không phải là người..
Nghe vậy mặt của bà ta liền đỏ bừng lên, vội đưa ánh mắt cầu cứu quay sang đồng đội, không ngờ bọn họ đều nhìn bà ta với ánh mắt ghét bỏ "Bà ăn no rửng mỡ đi nhiều chuyện cái gì?"
Bà ta vội vàng nói: "Cái này tôi cũng vì mọi người thôi.."
Lâm Nghiêm thở dài, chuyển hướng sang Tiêu Lam: "Xem ra hai người quyết tâm chống lại tôi sao?"
Giọng anh ta trầm xuống, tên lưu manh xăm tay lập tức giơ nắm đấm nhìn về phía cậu cùng với Triệu Tiểu Hà. Không cần nhiều lời cũng lộ rõ vẻ uy hiếp.
Tiêu Lam không một chút sợ hãi nhìn ngược lại: "Trò chơi này hình như có quy định người chơi không thể tự ý giết người chơi đúng không?"
Lâm Nghiêm nghe xong mặt liền biến sắc, thấy thế tên lưu manh cũng lộ ra vài phần bất an, người vừa muốn động thủ chính là hắn.
Tiêu Lam nở nụ cười: "Quả nhiên là vậy, anh đến quy định trò chơi còn không nói rõ cho mọi ngừi cùng biết, chỉ sợ là cái danh" người chơi kinh nghiệm phong phú nhất "cũng chỉ là hữu danh vô thực đi."
"Thậm chí -- anh còn cần bọn họ." Tiêu Lam vừa nói vừa chỉ mấy người đứng bên cạnh Lâm Nghiêm.
Cậu không muốn nói rõ mục đích của Lâm Nghiêm, thứ nhất là vì sợ sẽ khiến anh ta nổi giận, thứ hai là vì cho dù có nói thì bọn họ cũng vốn bị anh ta tẩy não rồi, sẽ không tình nguyện tin tưởng cậu.
Mấy người bị chỉ đều lộ vẻ mờ mịt, quay đầu nhìn Lâm Nghiêm.
Sắc mặt Lâm Nghiêm càng thêm âm trầm: "Đừng bận tâm, cậu ta đang cố ý châm ngòi ly gián chung ta mà thôi."
Mọi người trao đổi tầm mắt với nhau, không nói nửa lời, không biết là do thật sự tin vào lời bào chữa của anh ta, hay là do đã lỡ phóng lao đành phải theo lao.
"Ha ha ha.. Thú vị thật, ha ha ha ha ha!"
Tiếng cười khàn khàn quen thuộc của Trương Đông từ phía sau đột ngột vang lên, làm gián đoạn cuộc cãi vả bọn họ. Mọi người lúc này mới phát hiện sự có mặt của hắn, không biết hắn đã đứng bên cạnh nhìn bao lâu rồi.
Đôi mắt đục ngầu của hắn đảo quanh người chơi một vòng, mang theo khí tức lạnh lẽo, làm cho người khác cảm thấy cực kì không thoải mái.
"Được rồi, bắt đầu từ bà đi." Ngón tay hắn chỉ vào người đàn bà trung niên, "Bà ồn ào quá, tôi không muốn chơi cùng bà."
Sắc mặt người đàn bà nhất thời trắng bệch, tâm tư muốn chiếm tiện nghi gì đó đều vứt lên chín tầng mây. Bà ta cong người lại như con tôm bước từng bước rụt rè về phía trước, sau đó quay đầu lại nhìn về phía Lâm Nghiêm, thấy anh ta gật đầu, bà ta mới dám bước tiếp.
Vài phút sau bà ta đã quay trở lại.
Người đàn bà ấy lấy từ trong lòng ra một cái trứng gà màu đen, kích thước cũng trông cực kì quen mắt.. đây không phải là thứ mà Tiêu Lam đã chọn ở vòng trước sao.
Bà ta nơm nớp lo sợ mà đem trứng đưa tới trước mặt Trương Đông, khuôn mặt xám xịt thối rữa của hắn mang theo hơi thở lạnh lẽo bỗng ghé sát vào mặt bà ta, hai người lúc này chỉ còn cách nhau đúng một cm.
Chỉ thấy hắn ta lộ ra vẻ mặt tươi cười, nụ cười đó càng lúc càng lớn, dần vượt quá mức cho phép của cơ thể con người, lộ ra hàm răng trắng toát kéo dài đến tận mang tai!
"Bà tính gian lận phải không?" giọng nói của Trương Đông tràn đầy sự hưng phấn, "Phải phạt bà như thế nào đây.."
"Không! Không thể thế được!" người đàn bà trung niên kích động quay đầu tìm sự giúp đỡ của Lâm Nghiêm, nhưng đáp lại bà ta chỉ là vẻ mặt thờ ơ.
Trong nháy mắt, bà ta như hiểu ra toàn bộ.
Tên Lâm Nghiêm này chính là muốn lợi dụng bọn họ, cố ý đảm bảo với người chơi khác đây đều là những lựa chọn an toàn, rồi đem bà ta ra làm thí nghiệm -- xem nó có đụng trúng điều kiện tử vong hay không.
"Lâm Nghiêm! Mày chính là chết ngàn lần cũng không hết tội !"
Người đàn bà còn chưa mắng hết câu, thân thể của bà ta đã bị khống chế làm cho trở nên vặn vẹo, dường như có bàn tay vô hình nào đó đang đem cơ thể bà ta vắt như vắt khăn lau mặt, khiến xương cốt không chịu nổi liền phát ra âm thanh "cót két"
Cuối cùng cả cơ thể bà ta như một cái khăn bị vắt khô, máu trong cơ thể đều bị ép chảy ra ngoài, chỉ để lại một cỗ thân thể bị biến dạng.
"Lâm ca, anh.." Người bạn trai nhìn Lâm Nghiêm với vẻ mặt khó chịu.
"Hừ, hiện tại các người cũng đã biết không thể chọn lại vật đã từng được chọn. Sao thế, tính qua cầu rút ván hả?" Lâm Nghiêm lạnh lùng nói.
"Ha ha.. Sao có thể như vậy được." người bạn trai gượng cười phụ họa.
Một lực vô hình kéo xác người đàn bà trung niên đi, ánh mắt Trương Đông lại tập trung trên đám người chơi, lúc này hắn phát hiện ra một người đang run rẫy đến lợi hại.
"Kế tiếp -- chính là cô." Nơi ngón tay hắn chỉ đến chính là người bạn gái trong đôi tình nhân.
"Không.. đừng mà.." cô ta khóc nấc lên, nước mắt nước mũi rơi đầy mặt, khiến lớp trang điểm lem luốc hẳn đi, trông có hơi buồn cười. Cô ta nhìn bạn trai mình với ánh mắt đáng thương: "Kiệt ca, em sợ."
Nam nhân thoạt nhìn có vẻ ích kỷ và cáu kỉnh lúc trước giờ phút này đang nhìn bạn gái mình, khẽ cắn môi kéo cô ra phía sau: "Tôi tự nguyện chọn trước."
Trương Đông nhìn bọn họ, làm như thấy được gì thú vị lắm, vì thế liền đồng ý.
"Phải cẩn thận nha.." cô bạn gái khóc nói.
Người bạn trai cười gượng: "Yên tâm, Lâm ca đã nói rồi.. vòng đầu chúng ta đều an toàn không phải sao."
Một lát sau, cậu ta quay trở lại, trên tay là một món đồ thuộc khu đặc biệt, cẩn thận đặt lên quầy thu ngân.
"Tôi còn nghĩ cậu sẽ đem đến bất ngờ gì chứ." Trương Đông lạnh lùng nói.
Mọi người nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, có phải lại chọn sai rồi không? Bọn họ lặng lẽ nhìn Lâm Nghiêm đầy cảnh giác, thậm chí còn ý đồ tránh xa anh ta ra một chút.
Trương Đông cười một cách u ám.
Sau đó hắn lập tức vung tay một cách thô bạo, cơ thể người bạn trai trực tiếp bay lên.
Sắc mặt cậu ta trắng bệch, nhưng vẫn không quên biện hộ: "Từ từ đã! Không phải đồ vật ở khu đặc biệt đều rất rẻ sao, tôi không có tiêu tiền bừa bãi mà!"
Nụ cười trên mặt Trương Đông càng lúc càng lớn, hắn chỉ nhìn người bạn trai mà không đáp lại, tốc độ hướng lên trên càng lúc càng nhanh.
Thấy đã không còn cơ hội, người bạn trai quay đầu lại muốn nhìn bạn gái mình lần cuối. Nhưng còn chưa kịp nhìn, thân thể cậu ta đã bị hất văng thẳng lên trần nhà.
Một tiếng va đập cực lớn vang lên, sau đó.. trên trần nhà chỉ còn lại một bãi huyết nhục mơ hồ.
"Kiệt ca --" người bạn gái vội hét lên.
Sau đó cô ta như phát điên mà lao về phía Lâm Nghiêm, đưa tay kéo mạnh cổ áo anh ta mà gằn từng tiếng: "Cái tên lừa đảo này chết tiệt này! Nếu không phải do anh lừa gạt thì Kiệt ca đã không phải chết thảm như vậy!"
Cô vừa đánh vừa mắng hắn một cách điên cuồng, nhưng Lâm Nghiêm vẫn đứng yên như cũ, dường như chút sức lực này đối với anh ta không là gì cả. Anh ta nhướng mày, đối với tình huống như vậy có chút không kiên nhẫn.
Chỉ thấy anh ta nhẹ nhàng bắt lấy vai của nữ nhân kia, dùng một chút lực rồi trực tiếp đẩy cô ngã ra ngoài, lưng đập vào kệ hàng gần đó gây ra tiếng động rất lớn.
Tiêu Lam sau khi chứng kiến một màn này liền cau mày lại, đồng thời trong lòng nảy sinh ra chút nghi hoặc.
Nữ nhân kia trông cũng không có vẻ gì là gầy yếu, ít nhất cũng phải 60 kg (120 cân), Lâm Nghiêm chỉ cao cỡ 1m7, cơ thể bên ngoài cũng không cường tráng, làm sao có thể dùng một tay hất văng đối phương một cách nhẹ nhàng như vậy, anh ta lấy sức lực từ đâu ra?
Chẳng lẽ người chơi lâu năm sẽ có kĩ năng tăng cường gì đó mà Lâm Nghiêm không chịu nói?
"Kiệt ca.." cô bạn gái kia khóc nấc lên, hồn bay phách lạc ngồi lầm bầm trên mặt đất, ngay cả lời hối thúc của nữ hướng dẫn viên cô cũng không để tâm.
Thẳng cho đến lần nhắc nhở thứ ba, cô đột nhiên đứng bật dậy, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người chạy đến đâm thẳng vào tường, chết ngay lập tức.
Chỗ cô vừa ngã xuống lại vô tình trùng khớp với chỗ vết máu của bạn trai mình nhỏ xuống. Cặp đôi dù vốn không được người khác yêu thích nhưng lại có kết cục khiến người khác đau lòng như thế này..
"Hỡi thế gian tình là chi, mà.."
Trương Đông dường như muốn ngâm vài câu thơ nho nhã, nhưng chợt nhận ra được trình độ bản thân có hạn, căn bản không nhớ ra được nửa vế sau. Hai con mắt đục ngầu của hắn mang theo tia cầu cứu hướng về phía nữ hướng dẫn viên.
Nhưng nữ nhân viên không hề có ý định muốn trợ giúp, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười ngọt ngào như ban đầu, nhưng giờ đây lại trông có vẻ trào phúng, cho thấy nội bộ NPC đang đấu tranh gay gắt đến mức nào.
Rõ ràng tình cảnh hiện tại đang vô cùng tàn khốc, vậy mà giờ phút này lại nhiễm vài phần hài kịch đen [*]
Ánh mắt Trương Đông quét qua người chơi, rốt cuộc cũng tìm được tên đầu sỏ khiến hắn mất mặt như vậy -- chính là tên đeo mắt kính kia.
(Hài đen: Là một thể loại hài kịch sử dụng sự hài hước một cách không lành mạnh, bắt nguồn từ những vấn đề mang tính cấm kị và được xem là tương đương với bối cảnh trước đây của thể loại "gallows humor" [theo Wikipedia] )
Tiêu Lam thấp giọng hỏi Triệu Tiểu Hà: "Em có tìm được manh mối nào không?"
Triệu Tiểu Hà gật gật đầu, ánh mắt lộ rõ vẻ chắc chắn và đầy an tâm.
Tiêu Lam cũng không nhiều lời, cậu không muốn làm phiền Triệu Tiểu Hà. Dù sao hiện tại không phải là thời điểm tốt để trao đổi manh mối.
Nhưng không ngờ phía bên kia lại có người mở lời trước, người đàn bà trung niên nhìn chằm chằm vào Tiêu Lam đầy bất mãn: "Có được thông tin quan trọng cũng không thèm nói ra, người trẻ tuổi thời nay đều là ích kỷ như vậy sao."
Tiêu Lam khinh thường lườm bà ta một cái: "Dì à, dì không cần phải sợ Boss nữa đâu. Đem da mặt của dì ném về phía người ta, cháu đảm bảo mười Boss thay phiên nhau đánh một ngày một đêm cũng đâm không thủng nha."
Dù đang trong tình cảnh căng thẳng nhưng Triệu Tiểu Hà vẫn không nhịn được bật cười thành tiếng.
Lạc cũng phối hợp vô cùng nhịp nhàng, vẽ một cái huy chương lớn đeo lên cho bà ta, phía dưới còn ghi: "Đệ nhất da mặt dày.", tâm hồn họa sĩ cùng với chữ viết tay của Lạc đều xứng đáng được gọi là hoàn hảo, thì ra đây chính là người được mệnh danh là hoàn mỹ trong truyền thuyết, tuy rằng vị này không phải là người..
Nghe vậy mặt của bà ta liền đỏ bừng lên, vội đưa ánh mắt cầu cứu quay sang đồng đội, không ngờ bọn họ đều nhìn bà ta với ánh mắt ghét bỏ "Bà ăn no rửng mỡ đi nhiều chuyện cái gì?"
Bà ta vội vàng nói: "Cái này tôi cũng vì mọi người thôi.."
Lâm Nghiêm thở dài, chuyển hướng sang Tiêu Lam: "Xem ra hai người quyết tâm chống lại tôi sao?"
Giọng anh ta trầm xuống, tên lưu manh xăm tay lập tức giơ nắm đấm nhìn về phía cậu cùng với Triệu Tiểu Hà. Không cần nhiều lời cũng lộ rõ vẻ uy hiếp.
Tiêu Lam không một chút sợ hãi nhìn ngược lại: "Trò chơi này hình như có quy định người chơi không thể tự ý giết người chơi đúng không?"
Lâm Nghiêm nghe xong mặt liền biến sắc, thấy thế tên lưu manh cũng lộ ra vài phần bất an, người vừa muốn động thủ chính là hắn.
Tiêu Lam nở nụ cười: "Quả nhiên là vậy, anh đến quy định trò chơi còn không nói rõ cho mọi ngừi cùng biết, chỉ sợ là cái danh" người chơi kinh nghiệm phong phú nhất "cũng chỉ là hữu danh vô thực đi."
"Thậm chí -- anh còn cần bọn họ." Tiêu Lam vừa nói vừa chỉ mấy người đứng bên cạnh Lâm Nghiêm.
Cậu không muốn nói rõ mục đích của Lâm Nghiêm, thứ nhất là vì sợ sẽ khiến anh ta nổi giận, thứ hai là vì cho dù có nói thì bọn họ cũng vốn bị anh ta tẩy não rồi, sẽ không tình nguyện tin tưởng cậu.
Mấy người bị chỉ đều lộ vẻ mờ mịt, quay đầu nhìn Lâm Nghiêm.
Sắc mặt Lâm Nghiêm càng thêm âm trầm: "Đừng bận tâm, cậu ta đang cố ý châm ngòi ly gián chung ta mà thôi."
Mọi người trao đổi tầm mắt với nhau, không nói nửa lời, không biết là do thật sự tin vào lời bào chữa của anh ta, hay là do đã lỡ phóng lao đành phải theo lao.
"Ha ha ha.. Thú vị thật, ha ha ha ha ha!"
Tiếng cười khàn khàn quen thuộc của Trương Đông từ phía sau đột ngột vang lên, làm gián đoạn cuộc cãi vả bọn họ. Mọi người lúc này mới phát hiện sự có mặt của hắn, không biết hắn đã đứng bên cạnh nhìn bao lâu rồi.
Đôi mắt đục ngầu của hắn đảo quanh người chơi một vòng, mang theo khí tức lạnh lẽo, làm cho người khác cảm thấy cực kì không thoải mái.
"Được rồi, bắt đầu từ bà đi." Ngón tay hắn chỉ vào người đàn bà trung niên, "Bà ồn ào quá, tôi không muốn chơi cùng bà."
Sắc mặt người đàn bà nhất thời trắng bệch, tâm tư muốn chiếm tiện nghi gì đó đều vứt lên chín tầng mây. Bà ta cong người lại như con tôm bước từng bước rụt rè về phía trước, sau đó quay đầu lại nhìn về phía Lâm Nghiêm, thấy anh ta gật đầu, bà ta mới dám bước tiếp.
Vài phút sau bà ta đã quay trở lại.
Người đàn bà ấy lấy từ trong lòng ra một cái trứng gà màu đen, kích thước cũng trông cực kì quen mắt.. đây không phải là thứ mà Tiêu Lam đã chọn ở vòng trước sao.
Bà ta nơm nớp lo sợ mà đem trứng đưa tới trước mặt Trương Đông, khuôn mặt xám xịt thối rữa của hắn mang theo hơi thở lạnh lẽo bỗng ghé sát vào mặt bà ta, hai người lúc này chỉ còn cách nhau đúng một cm.
Chỉ thấy hắn ta lộ ra vẻ mặt tươi cười, nụ cười đó càng lúc càng lớn, dần vượt quá mức cho phép của cơ thể con người, lộ ra hàm răng trắng toát kéo dài đến tận mang tai!
"Bà tính gian lận phải không?" giọng nói của Trương Đông tràn đầy sự hưng phấn, "Phải phạt bà như thế nào đây.."
"Không! Không thể thế được!" người đàn bà trung niên kích động quay đầu tìm sự giúp đỡ của Lâm Nghiêm, nhưng đáp lại bà ta chỉ là vẻ mặt thờ ơ.
Trong nháy mắt, bà ta như hiểu ra toàn bộ.
Tên Lâm Nghiêm này chính là muốn lợi dụng bọn họ, cố ý đảm bảo với người chơi khác đây đều là những lựa chọn an toàn, rồi đem bà ta ra làm thí nghiệm -- xem nó có đụng trúng điều kiện tử vong hay không.
"Lâm Nghiêm! Mày chính là chết ngàn lần cũng không hết tội !"
Người đàn bà còn chưa mắng hết câu, thân thể của bà ta đã bị khống chế làm cho trở nên vặn vẹo, dường như có bàn tay vô hình nào đó đang đem cơ thể bà ta vắt như vắt khăn lau mặt, khiến xương cốt không chịu nổi liền phát ra âm thanh "cót két"
Cuối cùng cả cơ thể bà ta như một cái khăn bị vắt khô, máu trong cơ thể đều bị ép chảy ra ngoài, chỉ để lại một cỗ thân thể bị biến dạng.
"Lâm ca, anh.." Người bạn trai nhìn Lâm Nghiêm với vẻ mặt khó chịu.
"Hừ, hiện tại các người cũng đã biết không thể chọn lại vật đã từng được chọn. Sao thế, tính qua cầu rút ván hả?" Lâm Nghiêm lạnh lùng nói.
"Ha ha.. Sao có thể như vậy được." người bạn trai gượng cười phụ họa.
Một lực vô hình kéo xác người đàn bà trung niên đi, ánh mắt Trương Đông lại tập trung trên đám người chơi, lúc này hắn phát hiện ra một người đang run rẫy đến lợi hại.
"Kế tiếp -- chính là cô." Nơi ngón tay hắn chỉ đến chính là người bạn gái trong đôi tình nhân.
"Không.. đừng mà.." cô ta khóc nấc lên, nước mắt nước mũi rơi đầy mặt, khiến lớp trang điểm lem luốc hẳn đi, trông có hơi buồn cười. Cô ta nhìn bạn trai mình với ánh mắt đáng thương: "Kiệt ca, em sợ."
Nam nhân thoạt nhìn có vẻ ích kỷ và cáu kỉnh lúc trước giờ phút này đang nhìn bạn gái mình, khẽ cắn môi kéo cô ra phía sau: "Tôi tự nguyện chọn trước."
Trương Đông nhìn bọn họ, làm như thấy được gì thú vị lắm, vì thế liền đồng ý.
"Phải cẩn thận nha.." cô bạn gái khóc nói.
Người bạn trai cười gượng: "Yên tâm, Lâm ca đã nói rồi.. vòng đầu chúng ta đều an toàn không phải sao."
Một lát sau, cậu ta quay trở lại, trên tay là một món đồ thuộc khu đặc biệt, cẩn thận đặt lên quầy thu ngân.
"Tôi còn nghĩ cậu sẽ đem đến bất ngờ gì chứ." Trương Đông lạnh lùng nói.
Mọi người nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, có phải lại chọn sai rồi không? Bọn họ lặng lẽ nhìn Lâm Nghiêm đầy cảnh giác, thậm chí còn ý đồ tránh xa anh ta ra một chút.
Trương Đông cười một cách u ám.
Sau đó hắn lập tức vung tay một cách thô bạo, cơ thể người bạn trai trực tiếp bay lên.
Sắc mặt cậu ta trắng bệch, nhưng vẫn không quên biện hộ: "Từ từ đã! Không phải đồ vật ở khu đặc biệt đều rất rẻ sao, tôi không có tiêu tiền bừa bãi mà!"
Nụ cười trên mặt Trương Đông càng lúc càng lớn, hắn chỉ nhìn người bạn trai mà không đáp lại, tốc độ hướng lên trên càng lúc càng nhanh.
Thấy đã không còn cơ hội, người bạn trai quay đầu lại muốn nhìn bạn gái mình lần cuối. Nhưng còn chưa kịp nhìn, thân thể cậu ta đã bị hất văng thẳng lên trần nhà.
Một tiếng va đập cực lớn vang lên, sau đó.. trên trần nhà chỉ còn lại một bãi huyết nhục mơ hồ.
"Kiệt ca --" người bạn gái vội hét lên.
Sau đó cô ta như phát điên mà lao về phía Lâm Nghiêm, đưa tay kéo mạnh cổ áo anh ta mà gằn từng tiếng: "Cái tên lừa đảo này chết tiệt này! Nếu không phải do anh lừa gạt thì Kiệt ca đã không phải chết thảm như vậy!"
Cô vừa đánh vừa mắng hắn một cách điên cuồng, nhưng Lâm Nghiêm vẫn đứng yên như cũ, dường như chút sức lực này đối với anh ta không là gì cả. Anh ta nhướng mày, đối với tình huống như vậy có chút không kiên nhẫn.
Chỉ thấy anh ta nhẹ nhàng bắt lấy vai của nữ nhân kia, dùng một chút lực rồi trực tiếp đẩy cô ngã ra ngoài, lưng đập vào kệ hàng gần đó gây ra tiếng động rất lớn.
Tiêu Lam sau khi chứng kiến một màn này liền cau mày lại, đồng thời trong lòng nảy sinh ra chút nghi hoặc.
Nữ nhân kia trông cũng không có vẻ gì là gầy yếu, ít nhất cũng phải 60 kg (120 cân), Lâm Nghiêm chỉ cao cỡ 1m7, cơ thể bên ngoài cũng không cường tráng, làm sao có thể dùng một tay hất văng đối phương một cách nhẹ nhàng như vậy, anh ta lấy sức lực từ đâu ra?
Chẳng lẽ người chơi lâu năm sẽ có kĩ năng tăng cường gì đó mà Lâm Nghiêm không chịu nói?
"Kiệt ca.." cô bạn gái kia khóc nấc lên, hồn bay phách lạc ngồi lầm bầm trên mặt đất, ngay cả lời hối thúc của nữ hướng dẫn viên cô cũng không để tâm.
Thẳng cho đến lần nhắc nhở thứ ba, cô đột nhiên đứng bật dậy, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người chạy đến đâm thẳng vào tường, chết ngay lập tức.
Chỗ cô vừa ngã xuống lại vô tình trùng khớp với chỗ vết máu của bạn trai mình nhỏ xuống. Cặp đôi dù vốn không được người khác yêu thích nhưng lại có kết cục khiến người khác đau lòng như thế này..
"Hỡi thế gian tình là chi, mà.."
Trương Đông dường như muốn ngâm vài câu thơ nho nhã, nhưng chợt nhận ra được trình độ bản thân có hạn, căn bản không nhớ ra được nửa vế sau. Hai con mắt đục ngầu của hắn mang theo tia cầu cứu hướng về phía nữ hướng dẫn viên.
Nhưng nữ nhân viên không hề có ý định muốn trợ giúp, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười ngọt ngào như ban đầu, nhưng giờ đây lại trông có vẻ trào phúng, cho thấy nội bộ NPC đang đấu tranh gay gắt đến mức nào.
Rõ ràng tình cảnh hiện tại đang vô cùng tàn khốc, vậy mà giờ phút này lại nhiễm vài phần hài kịch đen [*]
Ánh mắt Trương Đông quét qua người chơi, rốt cuộc cũng tìm được tên đầu sỏ khiến hắn mất mặt như vậy -- chính là tên đeo mắt kính kia.
(Hài đen: Là một thể loại hài kịch sử dụng sự hài hước một cách không lành mạnh, bắt nguồn từ những vấn đề mang tính cấm kị và được xem là tương đương với bối cảnh trước đây của thể loại "gallows humor" [theo Wikipedia] )
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mới vào
- Chương 2: Lạc
- Chương 3: Sự lựa chọn đầu tiên
- Chương 4: Tôi vừa nảy ra một ý tưởng rất táo bạo
- Chương 5: Cạm bẫy miễn phí
- Chương 6: Vòng lựa chọn thứ hai (p1)
- Chương 7: Vòng lựa chọn thứ hai (p2)
- Chương 8: Đại nguy cơ
- Chương 9: Cướp đoạt
- Chương 10: Chúng ta vẫn còn cơ hội.
- Chương 11: Vòng lựa chọn thứ ba
- Chương 12: Nghèo đói không thể hạn chế trí tưởng tượng của tôi.
- Chương 13: Qua cửa
- Chương 14: Trạm dừng chân của người chơi.
- Chương 15: Hình tượng mới của Lạc.
- Chương 16: Lục đạo suối nước nóng [1]
- Chương 17: Cô ấy
- Chương 18: Mười năm trước.
- Chương 19: App
- Chương 20: Cuộc gọi ma quái.
- Chương 21: Năm đó.
- Chương 22: Oan có đầu nợ có chủ.
- Chương 23: Nguyên nhân chết.
- Chương 24: Phá hủy
- Chương 25: Trong sương mù (1)
- Chương 25-2: Trong sương mù (2)
- Chương 25-3: Trong sương mù (3)
- Chương 25-4: Trong sương mù (4)
- Chương 26: Ở lại đi.
- Chương 27: Cuối cùng cũng qua cửa.
- Chương 28: Nam nhân khiến trò chơi phải thay đổi quy tắc.
- Chương 29: Trang viên phu nhân Bella.
- Chương 30: Tiệc tối.
- Chương 31: Đêm
- Chương 32: Căn phòng khép kín.
- Chương 34: Mật thất da người.
- Chương 35: Bữa tối cuối cùng.
- Chương 36: Edmond
- Chương 37: Khế ước Otia.
- Chương 38: Đây là một con dao găm tẩm độc.
- Chương 39: Nhân danh tình yêu và công lý, tiêu diệt ngươi.
- Chương 40: Bạn cảm nhận được sự hạnh phúc của nghèo khó.
- Chương 41: Thông quan
- Chương 42: Người chơi trung cấp
- Chương 43: Nhiệm vụ hiện thực
- Chương 44: Nhiệm vụ hiện thực 2
- Chương 45: Nhiệm vụ hiện thực (3)
- Chương 46: Nhiệm vụ hiện thực ( 4 )
- Chương 47: Chung cư số 404
- Chương 48: Bóng cao su nhỏ
- Chương 49: Hàng xóm
- Chương 50: Âm thầm quan sát
- Chương 51: Cá trích đóng hộp trộn sầu riêng
- Chương 52: TV cũ
- Chương 53: Máy giặt
- Chương 54: Phòng tắm
- Chương 55: Hẹn nhau nhé
- Chương 56: Phòng
- Chương 57: Hành lang
- Chương 58: Phòng bếp
- Chương 59: Lầu 5
- Chương 60: Gặp lại
- Chương 61: Mạt chược
- Chương 62: Ống heo của người bạn nhỏ không biết tên
- Chương 63: Một đồng tiền
- Chương 64: Nhặt ve chai
- Chương 65: Qua cửa 404
- Chương 66: Điều tra
- Chương 67: Đi hóng gió
- Chương 68: Khách sạn Ái Ái
- Chương 69: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ
- Chương 70: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (2)
- Chương 71: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (3)
- Chương 72: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (4)
- Chương 73: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (5)
- Chương 74: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (6)
- Chương 75: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (7)
- Chương 76: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (8)
- Chương 77: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (9)
- Chương 78: Bà nội kể chuyện trước khi ngủ (10)
- Chương 79: Cuối cùng cũng có thịt ăn
- Chương 80: Túc địch
- Chương 81: Ông hiểu lầm rồi
- Chương 82: Trạm tàu điện ngầm số 13
- Chương 83: Trạm tàu điện ngầm số 13 (2)
- Chương 84: Trạm tàu điện ngầm số 13 (3)
- Chương 86: Trạm tàu điện ngầm số 13 (5)
- Chương 87: Trạm tàu điện ngầm số 13 (6)
- Chương 88: Trạm tàu điện ngầm số 13 (7)
- Chương 89: Trạm tàu điện ngầm số 13 (8)
- Chương 90: Trạm tàu điện ngầm số 13 (9)
- Chương 91: Trạm tàu điện ngầm số 13 (10)
- Chương 92: Trạm tàu điện ngầm số 13 (11)
- Chương 93: Trạm tàu điện ngầm số 13 (12)
- Chương 94: Xương của Dalit*
- Chương 95: Quà tặng
- Chương 96: Thằng ngốc mới đi mở vé rút thăm trúng thưởng
- Chương 97: Tuyết Chước
- Chương 98: Phòng làm việc trò chơi Death
- Chương 99: Phòng làm việc trò chơi Death (2)
- Chương 100: Phòng làm việc trò chơi Death (3)
- Chương 101: Phòng làm việc trò chơi Death (4)
- Chương 102: Phòng làm việc trò chơi Death (5)
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113: Quan trọng là khí thế
- Chương 114: Kinh doanh ở giữa ăn phí chênh lệch
- Chương 115: Bạo quân
- Chương 116: Lịch sử đen tối
- Chương 117: Tới chơi
- Chương 118: Học viện Coriff
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132: Người chơi cao cấp
- Chương 133: Sinh nhật
- Chương 134: Bánh kem
- Chương 135: Kịch bản
- Chương 136: Du lịch
- Chương 137: Biến cố
- Chương 138: Minh Nguyệt Quán
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154: Chiếc hộp Pandora
- Chương 155: Rượu
- Chương 156: Tất cả tựa hồ đều là ngoài ý muốn
- Chương 157: Hoa Giáp
- Chương 158: Nghi hoặc đến từ linh hồn
- Chương 159: Tàu Endymion*
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173: Mộng
- Chương 174: Hẹn hò
- Chương 175: Ba ngày sau gặp
- Chương 176: Tiếng ca của Sarah
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189: Đảo
- Chương 190: Cáo biệt
- Chương 191: Thích giúp đỡ mọi người
- Chương 192: Phản kích
- Chương 193: Cầu thang
- Chương 194: Chăn thả
- Chương 195: Hẹn gặp lại
- Chương 196: Anh hùng
- Chương 197: Trung tâm
- Chương 198: Hoàn cảnh xấu của cẩu độc thân
- Chương 199: End
- Chương 200: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (1)
- Chương 201: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (2)
- Chương 202: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (3)
- Chương 203: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (4)
- Chương 204: Phiên Ngoại 1: Ngôi nhà ma ám (5)
- Chương 205: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (1)
- Chương 206: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (2)
- Chương 207: Phiên ngoại 2: Khu vui chơi thú cưng (3)
- Chương 208: Phiên ngoại 3: Hậu trường
- Chương 209: Phiên ngoại 4: Kỳ Ninh và Sầm Duy
- Chương 210: Phiên ngoại 5: Cẩu Đản
- bình luận