Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về! - Chương 115:
Chương trước- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 115:
Long Cẩm Vân cầm theo bản kết quả khám thai đến Khương gia.
Ông ta muốn Khương Trạch Dương nhận cái thai của nữ chính, dù sao ngày hôm đó cũng có hắn ta tham gia. Thế nhưng Khương lão gia thì lại không đồng ý với chuyện đấy.
Chuyện ngày hôm ấy phát sinh đâu phải chỉ có một mình con trai lão ta tham gia, chẳng phải còn ba vị đại thiếu gia của ba thế gia kia sao?
Vậy mà Long Cẩm Vân không biết xấu hổ lại dám chạy đến Khương gia bắt ép đổ vỏ? Trong khi vẫn chưa biết rõ cái thai của Long Thi Tịnh đang mang là của ai.
Chắc có lẽ là do Long Cẩm Vân không thể cũng như không dám tìm kiếm đến ba gia tộc kia, nên chỉ đành dùng mọi cách để thương lượng với Khương gia của lão.
Hai bên ban đầu từ bàn bạc rồi chuyển sang tranh cãi một cách quyết liệt. Âm thanh cãi vã giữa hai người càng lúc càng lớn, khi đó Khương Trạch Dương từ trên lầu bước xuống.
Hắn lúc này không còn là một nam chính phong độ ngời ngời nữa. Gương mặt hắn hốc hác, râu ria xồm xoàm, hai hốc mắt trũng sâu thâm quầng.
“Cha có chuyện gì mà ồn ào thế?” Giọng nói của Khương Trạch Dương đã không còn như trước mà trở nên khàn đục như thể hắn đã la hét gào thét trong suốt một khoảng thời gian dài.
Nhìn thấy dáng vẻ lúc này của nam chính thì Long Cẩm Vân chợt khựng lại và có chút chần chừ, nhưng rồi nghĩ đến danh tiết của con gái nên cũng đành cắn răng chịu đựng.
“Chuyện tôi nói với ông có bấy nhiêu, giờ ông liệu mà giải quyết. Chuyện này mà bể ra thì cùng lắm hai nhà Khương Long chết cùng thôi.” Long Cẩm Vân vẻ mặt ngoan độc nói.
“Thôi được rồi! Nếu ông đã nói vậy, tôi cũng nể tình chúng ta giao tình lâu năm. Giờ như vậy đi, ông tuyên bố Long Thị phá sản và để Khương Thị thu mua lại thì chúng ta lại bàn tiếp. Nhưng ông yên tâm đi, sau khi thu mua lại tôi sẽ sắp xếp cho ông tiếp tục quản lý cái tòa nhà tập đoàn Long Thị ấy. Còn không thì... ông cứ tự nhiên mà công khai, dù sao người chết chìm trước chính là cô con gái Long Thi Tịnh của ông.” Khương lão gia nở nụ cười nói.
Long Cẩm Vân lúc đó tức giận lắm nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống, bởi vì Khương lão gia ông ta nói không sai, mặc dù chuyện này có truyền ra ngoài thì người hứng chịu đầu tiên chính là con gái ông.
“Được rồi! Tôi sẽ sớm cho ông câu trả lời. Tốt nhất ông đừng có nuốt lời.” Long Cẩm Vân vành mắt đỏ lên, ông cố gắng hít sâu từng ngụm không khí mà nói.
“Tất nhiên! Còn giờ thì không tiễn Long lão gia. À không, phải nói là ông thông gia.” Khương lão gia gian trá nói.
Đợi đến lúc cha của nữ chính rời đi thì Khương lão gia mới ngước nhìn sang nam chính mà hỏi:
“Con nghĩ sao về hôn ước giữa con và Long Thi Tịnh.”
“Sao cũng được!” Khương Trạch Dương thờ ơ đáp lại rồi quay lưng bỏ đi về phòng.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Ngày hôm đó Long Cẩm Vân cả thân thể đều rã rời mệt mỏi, ông lê từng bước chân nặng nề vào phòng làm việc.
Ông ta đã ngồi suốt đêm suy nghĩ rất nhiều về chuyện lúc sáng đã nói với cái lão cáo già họ Khương kia.
Càng nghĩ Long Cẩm Vân càng rối rắm, ông ta lại đưa tay lên vò đầu.
Long Thị quan trọng nhưng danh tiếng và danh tiết của con gái ông lại quan trọng gấp bội.
Thế nên cuối cùng Long Cẩm Vân cũng quyết định làm theo thỏa thuận của ông ta với lão già họ Khương.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Qua ngày hôm sau, Long Cẩm Vân nhanh chóng làm theo như thỏa thuận.
Ông ta khi này thông báo Long Thị phá sản và đang trong thời gian chờ đợi thu mua.
Và trước khi công khai phá sản thì ông ta đã báo cho cái tên cáo già họ Khương kia biết.
Cứ tưởng người mua lại Long Thị sẽ là Khương gia nhưng nào ngờ lại là cái công ty chết tiệt kia.
Long Quân Dao quăng ra một số tiền lớn thu mua lại toàn bộ sản nghiệp của Long Thị.
Chờ đến khi Long Cẩm Vân hay tin thì đã quá muộn màng.
Long Cẩm Vân lúc đó mới bắt đầu ý thức được rằng cái tên già họ Khương và cái ả tên Quân Dao kia đã thông đồng với nhau chơi ông ta một vố lớn.
Cha nữ chính khi biết được tin đó thì tức đến mức muốn đột quỵ nhưng may mắn là ông ta phước lớn mạng lớn nên không sao.
Ngồi bên trong phòng sách ở nhà, Long Cẩm Vân không kiềm chế được sự phẫn nộ mà xô đổ hết tất cả những thứ nằm trên bàn xuống đất.
Lúc ấy thì chợt bản kiểm nghiệm ADN lại xuất hiện trong tầm mắt ông ta.
Chợt nhớ ra gì đó, Long Cẩm Vân cầm bản kết quả mau chóng mở ra xem bên trong viết gì. Lúc đấy, tim của ông ta không ngừng đập thình thịch một cách hồi hộp.
Chậm rãi liếc xuống bên dưới cuối trang giấy có dòng chữ kết luận.
ADN tương thích lên đến 99.99%, xác định có mối quan hệ huyết thống cha con.
Nhìn đến đó, Long Cẩm Vân từ hồi hộp chuyển sang bối rối rồi lại đến ngỡ ngàng.
Ông ta chưa từng nghĩ đến đứa con gái dị dạng xấu xí của mình vẫn còn sống, đã vậy bây giờ lại trở nên xinh đẹp đến thế.
Ngoài những cảm xúc kinh ngạc, ngỡ ngàng kia ra thì Long Cẩm Vân cũng cảm thấy khi này như vớ được một cái cộc cứu mạng giữa biển khơi.
Ông ta ngồi trong phòng sách tay vẫn cầm chặt bản kết quả bỗng bật cười lớn:
“Haha, đúng là ông trời giúp mình mà! Khương Tín, ông không ngờ đến đúng không!? Lần này để xem ai mới là người chết đầu tiên.”
Đôi mắt của Long Cẩm Vân khi đấy hằn lên những đường tơ máu trông rất đáng sợ, vẻ mặt của ông ta dần trở nên ngoan độc và đầy hung tàn.
Ông ta muốn Khương Trạch Dương nhận cái thai của nữ chính, dù sao ngày hôm đó cũng có hắn ta tham gia. Thế nhưng Khương lão gia thì lại không đồng ý với chuyện đấy.
Chuyện ngày hôm ấy phát sinh đâu phải chỉ có một mình con trai lão ta tham gia, chẳng phải còn ba vị đại thiếu gia của ba thế gia kia sao?
Vậy mà Long Cẩm Vân không biết xấu hổ lại dám chạy đến Khương gia bắt ép đổ vỏ? Trong khi vẫn chưa biết rõ cái thai của Long Thi Tịnh đang mang là của ai.
Chắc có lẽ là do Long Cẩm Vân không thể cũng như không dám tìm kiếm đến ba gia tộc kia, nên chỉ đành dùng mọi cách để thương lượng với Khương gia của lão.
Hai bên ban đầu từ bàn bạc rồi chuyển sang tranh cãi một cách quyết liệt. Âm thanh cãi vã giữa hai người càng lúc càng lớn, khi đó Khương Trạch Dương từ trên lầu bước xuống.
Hắn lúc này không còn là một nam chính phong độ ngời ngời nữa. Gương mặt hắn hốc hác, râu ria xồm xoàm, hai hốc mắt trũng sâu thâm quầng.
“Cha có chuyện gì mà ồn ào thế?” Giọng nói của Khương Trạch Dương đã không còn như trước mà trở nên khàn đục như thể hắn đã la hét gào thét trong suốt một khoảng thời gian dài.
Nhìn thấy dáng vẻ lúc này của nam chính thì Long Cẩm Vân chợt khựng lại và có chút chần chừ, nhưng rồi nghĩ đến danh tiết của con gái nên cũng đành cắn răng chịu đựng.
“Chuyện tôi nói với ông có bấy nhiêu, giờ ông liệu mà giải quyết. Chuyện này mà bể ra thì cùng lắm hai nhà Khương Long chết cùng thôi.” Long Cẩm Vân vẻ mặt ngoan độc nói.
“Thôi được rồi! Nếu ông đã nói vậy, tôi cũng nể tình chúng ta giao tình lâu năm. Giờ như vậy đi, ông tuyên bố Long Thị phá sản và để Khương Thị thu mua lại thì chúng ta lại bàn tiếp. Nhưng ông yên tâm đi, sau khi thu mua lại tôi sẽ sắp xếp cho ông tiếp tục quản lý cái tòa nhà tập đoàn Long Thị ấy. Còn không thì... ông cứ tự nhiên mà công khai, dù sao người chết chìm trước chính là cô con gái Long Thi Tịnh của ông.” Khương lão gia nở nụ cười nói.
Long Cẩm Vân lúc đó tức giận lắm nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống, bởi vì Khương lão gia ông ta nói không sai, mặc dù chuyện này có truyền ra ngoài thì người hứng chịu đầu tiên chính là con gái ông.
“Được rồi! Tôi sẽ sớm cho ông câu trả lời. Tốt nhất ông đừng có nuốt lời.” Long Cẩm Vân vành mắt đỏ lên, ông cố gắng hít sâu từng ngụm không khí mà nói.
“Tất nhiên! Còn giờ thì không tiễn Long lão gia. À không, phải nói là ông thông gia.” Khương lão gia gian trá nói.
Đợi đến lúc cha của nữ chính rời đi thì Khương lão gia mới ngước nhìn sang nam chính mà hỏi:
“Con nghĩ sao về hôn ước giữa con và Long Thi Tịnh.”
“Sao cũng được!” Khương Trạch Dương thờ ơ đáp lại rồi quay lưng bỏ đi về phòng.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Ngày hôm đó Long Cẩm Vân cả thân thể đều rã rời mệt mỏi, ông lê từng bước chân nặng nề vào phòng làm việc.
Ông ta đã ngồi suốt đêm suy nghĩ rất nhiều về chuyện lúc sáng đã nói với cái lão cáo già họ Khương kia.
Càng nghĩ Long Cẩm Vân càng rối rắm, ông ta lại đưa tay lên vò đầu.
Long Thị quan trọng nhưng danh tiếng và danh tiết của con gái ông lại quan trọng gấp bội.
Thế nên cuối cùng Long Cẩm Vân cũng quyết định làm theo thỏa thuận của ông ta với lão già họ Khương.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Qua ngày hôm sau, Long Cẩm Vân nhanh chóng làm theo như thỏa thuận.
Ông ta khi này thông báo Long Thị phá sản và đang trong thời gian chờ đợi thu mua.
Và trước khi công khai phá sản thì ông ta đã báo cho cái tên cáo già họ Khương kia biết.
Cứ tưởng người mua lại Long Thị sẽ là Khương gia nhưng nào ngờ lại là cái công ty chết tiệt kia.
Long Quân Dao quăng ra một số tiền lớn thu mua lại toàn bộ sản nghiệp của Long Thị.
Chờ đến khi Long Cẩm Vân hay tin thì đã quá muộn màng.
Long Cẩm Vân lúc đó mới bắt đầu ý thức được rằng cái tên già họ Khương và cái ả tên Quân Dao kia đã thông đồng với nhau chơi ông ta một vố lớn.
Cha nữ chính khi biết được tin đó thì tức đến mức muốn đột quỵ nhưng may mắn là ông ta phước lớn mạng lớn nên không sao.
Ngồi bên trong phòng sách ở nhà, Long Cẩm Vân không kiềm chế được sự phẫn nộ mà xô đổ hết tất cả những thứ nằm trên bàn xuống đất.
Lúc ấy thì chợt bản kiểm nghiệm ADN lại xuất hiện trong tầm mắt ông ta.
Chợt nhớ ra gì đó, Long Cẩm Vân cầm bản kết quả mau chóng mở ra xem bên trong viết gì. Lúc đấy, tim của ông ta không ngừng đập thình thịch một cách hồi hộp.
Chậm rãi liếc xuống bên dưới cuối trang giấy có dòng chữ kết luận.
ADN tương thích lên đến 99.99%, xác định có mối quan hệ huyết thống cha con.
Nhìn đến đó, Long Cẩm Vân từ hồi hộp chuyển sang bối rối rồi lại đến ngỡ ngàng.
Ông ta chưa từng nghĩ đến đứa con gái dị dạng xấu xí của mình vẫn còn sống, đã vậy bây giờ lại trở nên xinh đẹp đến thế.
Ngoài những cảm xúc kinh ngạc, ngỡ ngàng kia ra thì Long Cẩm Vân cũng cảm thấy khi này như vớ được một cái cộc cứu mạng giữa biển khơi.
Ông ta ngồi trong phòng sách tay vẫn cầm chặt bản kết quả bỗng bật cười lớn:
“Haha, đúng là ông trời giúp mình mà! Khương Tín, ông không ngờ đến đúng không!? Lần này để xem ai mới là người chết đầu tiên.”
Đôi mắt của Long Cẩm Vân khi đấy hằn lên những đường tơ máu trông rất đáng sợ, vẻ mặt của ông ta dần trở nên ngoan độc và đầy hung tàn.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172