Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về! - Chương 76:
Chương trước- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 76:
“Bịch!”
“A! Tiểu Mỹ!”
Trình Ngũ trợn mắt đầy hãi hùng mà thét lên. Tiểu Mỹ, Tiểu Mỹ của hắn...
Lục Tiểu Mỹ bị ném lên cao rồi té xuống thì tất cả tay chân lẫn cổ đều bị gãy. Lục Tiểu Mỹ cổ bị gãy nên đầu hơi ngửa về sau, còn hai mắt cô ta thì vẫn mở trừng trừng và lúc đó ở dưới nền đất dần bị nhuộm đỏ.
Đau quá! Cả thân thể của Lục Tiểu Mỹ cô bây giờ rất đau. Nữ chính khi này chưa chết hẳn mà vẫn còn nằm dưới đất thoi thóp với hơi thở yếu ớt.
Vẫn còn giữ được một chút thần trí nên Lục Tiểu Mỹ cố gắng không để đánh mất nó, bởi vì cô muốn sống!
Người ta xuyên vào tiểu thuyết thì làm nữ chính với cuộc sống sung túc, nếu không thì cũng từ nữ phụ bước lên con đường làm nữ chính, vậy mà còn Lục Tiểu Mỹ cô cớ sao lại phải chịu cái cảnh này cơ chứ? Cô thật sự không can tâm! Chỉ cần thêm một chút nữa thôi thì tất cả mọi thứ đã nằm trong tay của cô rồi.
Và nếu như không có sự xuất hiện của người nữ nhân tên Long Quân Dao thì có lẽ mọi thứ đã khác. Cô thực sự rất căm ghét cái người nữ nhân đấy, và bây giờ cô cũng có chút hối hận rồi, hối hận vì đã ra tay với nữ chính Lục Tiểu Na ngay trước mắt Long Quân Dao cô ta.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
“T-tôi chưa muốn chết...” Môi của Lục Tiểu Mỹ hơi mấp máy thều thào nói.
Ngay lúc này nam chính Trình Ngũ liền vọt đến bên cạnh nữ chính ngồi xuống muốn ôm lấy thân thể của Lục Tiểu Mỹ lên. Nhưng chỉ vừa hơi di chuyển thân thể của Lục Tiểu Mỹ thì cô ta liền nhịn không được mà chỉ kịp thét một tiếng:
“A!”
Sau tiếng kêu lên của nữ chính thì cô ta chính thức ngưng thở mà mất mạng trong tay của nam chính Trình Ngũ.
Thấy người nằm trong tay đã thực sự không còn thở nữa thì Trình Ngũ chợt thẫn người ra không dám tin. Còn Long Quân Dao đứng ở cạnh cười khẩy một cái rồi nói:
“Ối trời! Trình vương tử, anh giết cô ta mất rồi!”
“Con mẹ mày! Con điếm! Long Quân Dao, tao giết mày!” Trình Ngũ khi nghe những lời của Long Quân Dao thì nghiến răng nghiến lợi đầy căm phẫn rồi rít lên.
Đặt thi thể của nữ chính nằm xuống đất, Trình Ngũ như phát rồ phát dại mà lao đến chỗ của Long Quân Dao rồi liền múa tay múa chân muốn đánh cô.
Hết tung quyền rồi lại tung cước nhưng Trình Ngũ hoàn toàn không thể chạm đến một sợi lông tơ trên thân thể của đối phương.
Còn Long Quân Dao mặc cho Trình Ngũ đánh tới tấp nhưng cũng không hề đánh trả lấy một cái, mà cô chỉ nhẹ nhàng né tránh những đợt tấn công của nam chính.
Trình Ngũ cứ tiếp tục đánh như thế được một lúc thì cũng bắt đầu đuối sức, và tâm trạng khi dần được ổn định hơn một xíu thì hắn lại bị lời nói của Long Quân Dao kích động một lần nữa.
“Trình Ngũ, mày phát điên cái gì? Đừng làm ra cái điệu bộ như thể chính tay tao giết Lục Tiểu Mỹ vậy. Mày nên nhớ, cô ta chết là do mày động vào.” Vừa nói nụ cười trên môi của Long Quân Dao càng lúc càng trở nên đáng sợ.
Đối diện với nụ cười tà mị của Long Quân Dao thì Trình Ngũ hơi rùng mình, cái người nữ nhân trước mặt của hắn thật sự là có bệnh. Long Quân Dao cô ta đích thị là người điên, à không, phải nói là một con sói điên!
Đứng tại chỗ, Trình Ngũ không đáp lại lời của Long Quân Dao mà chỉ cúi mặt nghiếng răng đầy oán hận.
Cô ta nói đúng! Khi Long Quân Dao cô ta ném Tiểu Mỹ lên cao và sau khi Tiểu Mỹ đáp đất thì vẫn còn sống cho đến khi hắn chạm vào, thế nên không thể nói hoàn toàn cái chết của Tiểu Mỹ do cô ta gây ra, nhưng mà nếu Long Quân Dao không ném Tiểu Mỹ lên cao thì em ấy đã không có gì.
Nói cho cùng thì kẻ có tội lớn nhất vẫn là Long Quân Dao!
Nghĩ đến đây, Trình Ngũ đang cúi mặt chợt ngẩng đầu lên, cùng với đó hai mắt của hắn đã nổi đầy tơ máu trông chả khác gì một con dã thú đang giận dữ.
“Long Quân Dao, vẫn là mày nên đi chết đi!” Nam chính gào lên rồi bắn dị năng ra tấn công đối phương.
Hỏa cầu từ Trình Ngũ bắn ra lần này to gấp đôi so với những lần trước và có vẻ sức sát thương cũng rất lớn. Nhưng cuối cùng vẫn là để cho Long Quân Dao dễ dàng tránh né được.
Thấy đòn tấn công vừa rồi không trúng đối phương, thế nên khi này Trình Ngũ bắt đầu điên cuồng bắn dị năng ra liên tục về hướng của Long Quân Dao và đồng thời hắn cũng gào lên:
“Long Quân Dao, dị năng của mày là biến hình chứ gì? Vậy hãy biến trở về hình dạng sói mà đấu với tao này!”
“Trình Ngũ, mày nhầm lẫn ở chỗ nào rồi thì phải? Tao có bao giờ nói rằng dị năng của tao là biến hình đâu chứ.” Đáp lời nam chính, Long Quân Dao nhếch môi đầy khinh bỉ.
Dừng động tác bắn dị năng ra trong một giây, Trình Ngũ vừa kinh ngạc vừa kinh hãi mà thốt lên:
“Cái gì!”
“Tao chưa bao giờ nói dị năng của tao là biến hình cả.”
“Vậy... vậy rốt cuộc dị năng của mày là gì cơ chứ?” Trình Ngũ không dám tin vào những gì mà bản thân đã nghe nên có chút lấp bấp hỏi lại.
“Không gian.”
“Không gian? Không gian trữ thân?” Trình Ngũ nghe câu trả lời của Long Quân Dao xong thì có chút thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như dị năng của Long Quân Dao là không gian trữ thân, vậy thì nó sẽ không có sức tấn công cùng sát thương, thế nên, lợi thế vẫn là nghiêng về phía hắn.
Vừa nghĩ đến đấy, Trình Ngũ cảm thấy có chút nhẹ nhõm trong lòng, nhưng cảm giác đấy chưa tồn tại được lâu thì đã bị Long Quân Dao đánh đổ.
“Không, không phải là không gian trữ thân, mà nó là kiểm soát không gian.”
Trình Ngũ ban nãy vẫn còn cảm thấy thật may mắn khi dị năng của đối phương vô dụng trong chiến đấu, thế rồi khi nghe đến lời của đối phương đính chính lại năng lực của dị năng thì gương mặt của hắn chợt biến sắc.
“Kiểm soát không gian? Kiểm soát không gian là như thế nào?” Trình Ngũ buộc miệng hỏi.
“Là như thế này!”
Long Quân Dao đáp lời nam chính, song song với đó là hành động bàn tay của cô chậm rãi nắm lại thành hình nắm đấm, và từ hướng khu căn cứ bỗng vang lên âm thanh đổ vỡ “ầm, ầm”.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Khu căn cứ B lúc này giống như đang bị một thứ gì đó vô hình ở bốn phương tám hướng chèn ép thành một khối.
Bây giờ nhìn khu căn cứ đang dần đổ xuống, mọi người đứng bên ngoài bỗng có cảm giác như là cả không gian bao phủ xung quanh khu căn cứ đang nằm trong tay của Long Quân Dao, và cô xem nó chẳng khác gì tờ giấy nháp mà vò nát đi.
Mắt thấy không gian xung quanh khu căn cứ đang dần bị thu hẹp lại, và những kiến trúc giống như đụng phải một bức tường cứng rắn khác mà vỡ nát, rồi từ đấy mà những mảng bê tông từng tảng lớn rơi xuống.
Mọi người chứng kiến khung cảnh này thì càng lúc càng khiếp đảm với người nữ nhân đứng trước mặt họ.
“Dừng tay! Long Quân Dao, dừng tay! Mày có biết đang có hàng nghìn mạng sống ở bên trong đấy không?” Trình Ngũ hoảng sợ hét lên.
“Ở bên trong đấy có hàng nghìn mạng người của bên mày, vậy còn đám người của bọn mày đã giết mấy chục mạng người của bên tao thì sao?” Nét mặt của Long Quân Dao lúc này hơi trầm xuống.
“Mấy chục mạng người thì làm sao có thể so sánh với hàng nghìn mạng người bên trong khu căn cứ được chứ.” Trình Ngũ vội vàng đáp lời.
“Hả?”
“A! Tiểu Mỹ!”
Trình Ngũ trợn mắt đầy hãi hùng mà thét lên. Tiểu Mỹ, Tiểu Mỹ của hắn...
Lục Tiểu Mỹ bị ném lên cao rồi té xuống thì tất cả tay chân lẫn cổ đều bị gãy. Lục Tiểu Mỹ cổ bị gãy nên đầu hơi ngửa về sau, còn hai mắt cô ta thì vẫn mở trừng trừng và lúc đó ở dưới nền đất dần bị nhuộm đỏ.
Đau quá! Cả thân thể của Lục Tiểu Mỹ cô bây giờ rất đau. Nữ chính khi này chưa chết hẳn mà vẫn còn nằm dưới đất thoi thóp với hơi thở yếu ớt.
Vẫn còn giữ được một chút thần trí nên Lục Tiểu Mỹ cố gắng không để đánh mất nó, bởi vì cô muốn sống!
Người ta xuyên vào tiểu thuyết thì làm nữ chính với cuộc sống sung túc, nếu không thì cũng từ nữ phụ bước lên con đường làm nữ chính, vậy mà còn Lục Tiểu Mỹ cô cớ sao lại phải chịu cái cảnh này cơ chứ? Cô thật sự không can tâm! Chỉ cần thêm một chút nữa thôi thì tất cả mọi thứ đã nằm trong tay của cô rồi.
Và nếu như không có sự xuất hiện của người nữ nhân tên Long Quân Dao thì có lẽ mọi thứ đã khác. Cô thực sự rất căm ghét cái người nữ nhân đấy, và bây giờ cô cũng có chút hối hận rồi, hối hận vì đã ra tay với nữ chính Lục Tiểu Na ngay trước mắt Long Quân Dao cô ta.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
“T-tôi chưa muốn chết...” Môi của Lục Tiểu Mỹ hơi mấp máy thều thào nói.
Ngay lúc này nam chính Trình Ngũ liền vọt đến bên cạnh nữ chính ngồi xuống muốn ôm lấy thân thể của Lục Tiểu Mỹ lên. Nhưng chỉ vừa hơi di chuyển thân thể của Lục Tiểu Mỹ thì cô ta liền nhịn không được mà chỉ kịp thét một tiếng:
“A!”
Sau tiếng kêu lên của nữ chính thì cô ta chính thức ngưng thở mà mất mạng trong tay của nam chính Trình Ngũ.
Thấy người nằm trong tay đã thực sự không còn thở nữa thì Trình Ngũ chợt thẫn người ra không dám tin. Còn Long Quân Dao đứng ở cạnh cười khẩy một cái rồi nói:
“Ối trời! Trình vương tử, anh giết cô ta mất rồi!”
“Con mẹ mày! Con điếm! Long Quân Dao, tao giết mày!” Trình Ngũ khi nghe những lời của Long Quân Dao thì nghiến răng nghiến lợi đầy căm phẫn rồi rít lên.
Đặt thi thể của nữ chính nằm xuống đất, Trình Ngũ như phát rồ phát dại mà lao đến chỗ của Long Quân Dao rồi liền múa tay múa chân muốn đánh cô.
Hết tung quyền rồi lại tung cước nhưng Trình Ngũ hoàn toàn không thể chạm đến một sợi lông tơ trên thân thể của đối phương.
Còn Long Quân Dao mặc cho Trình Ngũ đánh tới tấp nhưng cũng không hề đánh trả lấy một cái, mà cô chỉ nhẹ nhàng né tránh những đợt tấn công của nam chính.
Trình Ngũ cứ tiếp tục đánh như thế được một lúc thì cũng bắt đầu đuối sức, và tâm trạng khi dần được ổn định hơn một xíu thì hắn lại bị lời nói của Long Quân Dao kích động một lần nữa.
“Trình Ngũ, mày phát điên cái gì? Đừng làm ra cái điệu bộ như thể chính tay tao giết Lục Tiểu Mỹ vậy. Mày nên nhớ, cô ta chết là do mày động vào.” Vừa nói nụ cười trên môi của Long Quân Dao càng lúc càng trở nên đáng sợ.
Đối diện với nụ cười tà mị của Long Quân Dao thì Trình Ngũ hơi rùng mình, cái người nữ nhân trước mặt của hắn thật sự là có bệnh. Long Quân Dao cô ta đích thị là người điên, à không, phải nói là một con sói điên!
Đứng tại chỗ, Trình Ngũ không đáp lại lời của Long Quân Dao mà chỉ cúi mặt nghiếng răng đầy oán hận.
Cô ta nói đúng! Khi Long Quân Dao cô ta ném Tiểu Mỹ lên cao và sau khi Tiểu Mỹ đáp đất thì vẫn còn sống cho đến khi hắn chạm vào, thế nên không thể nói hoàn toàn cái chết của Tiểu Mỹ do cô ta gây ra, nhưng mà nếu Long Quân Dao không ném Tiểu Mỹ lên cao thì em ấy đã không có gì.
Nói cho cùng thì kẻ có tội lớn nhất vẫn là Long Quân Dao!
Nghĩ đến đây, Trình Ngũ đang cúi mặt chợt ngẩng đầu lên, cùng với đó hai mắt của hắn đã nổi đầy tơ máu trông chả khác gì một con dã thú đang giận dữ.
“Long Quân Dao, vẫn là mày nên đi chết đi!” Nam chính gào lên rồi bắn dị năng ra tấn công đối phương.
Hỏa cầu từ Trình Ngũ bắn ra lần này to gấp đôi so với những lần trước và có vẻ sức sát thương cũng rất lớn. Nhưng cuối cùng vẫn là để cho Long Quân Dao dễ dàng tránh né được.
Thấy đòn tấn công vừa rồi không trúng đối phương, thế nên khi này Trình Ngũ bắt đầu điên cuồng bắn dị năng ra liên tục về hướng của Long Quân Dao và đồng thời hắn cũng gào lên:
“Long Quân Dao, dị năng của mày là biến hình chứ gì? Vậy hãy biến trở về hình dạng sói mà đấu với tao này!”
“Trình Ngũ, mày nhầm lẫn ở chỗ nào rồi thì phải? Tao có bao giờ nói rằng dị năng của tao là biến hình đâu chứ.” Đáp lời nam chính, Long Quân Dao nhếch môi đầy khinh bỉ.
Dừng động tác bắn dị năng ra trong một giây, Trình Ngũ vừa kinh ngạc vừa kinh hãi mà thốt lên:
“Cái gì!”
“Tao chưa bao giờ nói dị năng của tao là biến hình cả.”
“Vậy... vậy rốt cuộc dị năng của mày là gì cơ chứ?” Trình Ngũ không dám tin vào những gì mà bản thân đã nghe nên có chút lấp bấp hỏi lại.
“Không gian.”
“Không gian? Không gian trữ thân?” Trình Ngũ nghe câu trả lời của Long Quân Dao xong thì có chút thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như dị năng của Long Quân Dao là không gian trữ thân, vậy thì nó sẽ không có sức tấn công cùng sát thương, thế nên, lợi thế vẫn là nghiêng về phía hắn.
Vừa nghĩ đến đấy, Trình Ngũ cảm thấy có chút nhẹ nhõm trong lòng, nhưng cảm giác đấy chưa tồn tại được lâu thì đã bị Long Quân Dao đánh đổ.
“Không, không phải là không gian trữ thân, mà nó là kiểm soát không gian.”
Trình Ngũ ban nãy vẫn còn cảm thấy thật may mắn khi dị năng của đối phương vô dụng trong chiến đấu, thế rồi khi nghe đến lời của đối phương đính chính lại năng lực của dị năng thì gương mặt của hắn chợt biến sắc.
“Kiểm soát không gian? Kiểm soát không gian là như thế nào?” Trình Ngũ buộc miệng hỏi.
“Là như thế này!”
Long Quân Dao đáp lời nam chính, song song với đó là hành động bàn tay của cô chậm rãi nắm lại thành hình nắm đấm, và từ hướng khu căn cứ bỗng vang lên âm thanh đổ vỡ “ầm, ầm”.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Khu căn cứ B lúc này giống như đang bị một thứ gì đó vô hình ở bốn phương tám hướng chèn ép thành một khối.
Bây giờ nhìn khu căn cứ đang dần đổ xuống, mọi người đứng bên ngoài bỗng có cảm giác như là cả không gian bao phủ xung quanh khu căn cứ đang nằm trong tay của Long Quân Dao, và cô xem nó chẳng khác gì tờ giấy nháp mà vò nát đi.
Mắt thấy không gian xung quanh khu căn cứ đang dần bị thu hẹp lại, và những kiến trúc giống như đụng phải một bức tường cứng rắn khác mà vỡ nát, rồi từ đấy mà những mảng bê tông từng tảng lớn rơi xuống.
Mọi người chứng kiến khung cảnh này thì càng lúc càng khiếp đảm với người nữ nhân đứng trước mặt họ.
“Dừng tay! Long Quân Dao, dừng tay! Mày có biết đang có hàng nghìn mạng sống ở bên trong đấy không?” Trình Ngũ hoảng sợ hét lên.
“Ở bên trong đấy có hàng nghìn mạng người của bên mày, vậy còn đám người của bọn mày đã giết mấy chục mạng người của bên tao thì sao?” Nét mặt của Long Quân Dao lúc này hơi trầm xuống.
“Mấy chục mạng người thì làm sao có thể so sánh với hàng nghìn mạng người bên trong khu căn cứ được chứ.” Trình Ngũ vội vàng đáp lời.
“Hả?”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172