Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về! - Chương 12:
Chương trước- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 12:
Long Quân Dao tỉnh dậy, cô thấy mình đang ở trong không gian của hệ thống. Chưa kịp định hình, âm thanh máy móc của hệ thống lại vang lên.
\[Hệ thống\]: Chúc mừng ký chủ\! Chúc mừng cô đã thành công chia rẽ nam nữ chính\, và đoạt lấy được 60% ánh sáng của nam chính Ngạo Thiên\. Hiện tại\, cô đã có thể rời khỏi thế giới này để tiếp nhận một thế giới mới\.
"Hửm? Tại sao lại nhanh đến thế cơ chứ? Tôi vẫn chưa nói yêu đương với nữ chính thì sao có thể xem là đoạt được 60% hào quang của nam chính cơ chứ? Long Quân Dao sờ cằm thắc mắc.
\[Hệ thống\]: Bởi vì\, cô đã phá hoại gần như tất cả nút thắt quan trọng để dẫn đến mối liên kết chặt chẽ của nam nữ chính\.
"Thì ra là thế à! Nhưng... tôi vẫn chưa chơi đủ. Tôi sẽ ở lại cho đến khi tiến độ tròn 100%." Long Quân Dao quay sang nhìn thẳng vào cái màn hình lớn đang lơ lửng trong không trung, sâu dưới đáy mắt cô chợt lóe lên vài tia lạnh lẽo, độc đoán.
\[Hệ thống\]: Tại sao? Cô lúc này xem như đã hoàn thành nhiệm vụ và có quyền rời đi\. Vì sao lại\.\.\. ? Tôi chưa từng gặp qua ký chủ nào kì lạ như cô\!
"Bớt lắm lời đi!" Long Quân Dao trầm giọng nói.
Nghe thấy trong giọng nói của Long Quân Dao có sự không vui thì hệ thống liền ngay lập tức không thắc mắc nữa.
\[Hệ thống\]: Thông tin ký chủ\.
Tên đầy đủ: Long Quân Dao.
Tuổi: 27.
Nghề nghiệp: CEO.
Tài sản: Gồm có tập đoàn xuyên quốc gia LD, ba hòn đảo gồm 2 lớn 1 vừa, và nhiều tài sản khác. Không thể liệt kê hết.
Cấp bậc hiện tại: 4
Vật phẩm: Lửa phượng hoàng niết bàn trùng sinh (thời hạn sử dụng: vĩnh viễn)
Kỹ năng: Tất cả những kỹ năng có được từ thế giới thực.
Mở khóa: Sức mạnh phi thường.
Mở khóa: Lợi hại chiếm đoạt.
Khống chế: Màu sắc nữ phụ.
"À há! Cuối cùng cũng có được vật phẩm đầu tiên." Long Quân Dao nhìn ở khung vật phẩm, nơi vốn dĩ luôn trống không lại xuất hiện một khối lửa pha trộn giữa màu đỏ và cam rực rỡ thì khá hài lòng.
\[Hệ thống\]: Chẳng phải cô chưa muốn rời đi sao? Thân thể\, thể trạng của nguyên chủ vốn yếu nên thực sự không chịu nổi ca phẫu thuật này đâu\. Bây giờ\, cô muốn quay trở lại và khôi phục nhanh chóng là chuyện không thể\. Nhưng với vật phẩm này thì sẽ không có gì là khó cả\.
"Hmm... đã hiểu! Giờ thì phiền hệ thống phải đưa tôi trở về rồi." Long Quân Dao khẽ mỉm cười, nụ cười này làm cho hệ thống có chút e dè.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Quay trở về hiện tại, Long Quân Dao vẫn còn hôn mê nằm bất động trên giường bệnh.
Cô đã nằm như thế được hơn một tuần rồi, và vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại kể từ lúc ca phẫu thuật kết thúc.
Quay trở lại một chút, sau khi ca phẫu thuật thành công, Long Quân Dao được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt.
Vị bác sĩ bước ra từ phòng cấp cứu sau khi giải đáp mọi thắc mắc cũng như trấn an gia đình của Long Quân Dao xong liền rời đi, vừa vặn ngay sau đó đã có một màn hay ho diễn ra.
Ngạo Thiên xuất hiện khiến cho Tống Lộ Khiết trở nên kích động, nếu không tại hắn đẩy Long tiểu thư thì cô ấy đã không có việc gì.
Cô nàng tức giận lắm, cô muốn mắng hắn, muốn đánh hắn nhưng cũng phải cố nhịn xuống vì lúc ấy phòng cấp cứu vừa có người đẩy cửa bước ra. Tống Lộ Khiết cuống quýt chạy đến bên cạnh ông bà Long để nghe ngóng những gì vị bác sĩ nói.
Nghe hết những lời của bác sĩ, Tống Lộ Khiết rơi vào trạng thái đứng hình, cô như người mất hồn nhìn theo bóng lưng của vị bác sĩ đang rời đi. Cô thật sự không thể nào ngờ được Ngạo Thiên lại ra tay mạnh đến thế với Long tiểu thư.
Từ không thể tin, cô nàng dần dần chuyển sang tức giận. Tống Lộ Khiết quay sang hướng Ngạo Thiên gần như là hét vào mặt hắn.
"ANH HÀI LÒNG CHƯA? Tất cả đều do anh đấy! Bây giờ, cô ấy có thể có biến chứng về sau đấy. Anh vui chưa? Lúc nào cũng cư xử như thể tên thần kinh, cứ hở một chút thì lại gào lên và dùng bạo lực." Càng nói Tống Lộ Khiết càng không thể kiềm chế được sự kích động, nước mắt của cô nàng cũng lả chả rơi xuống.
Long lão gia từ đầu đến cuối đều im lặng chợt lên tiếng, ông hướng sang Tống Lộ Khiết mặt đanh lại hỏi:
"Có chuyện gì đã xảy ra?"
"Thưa Long lão gia, nếu ngài muốn biết rõ thì nên hỏi cái tên Ngạo Thiên này rồi!" Tống Lộ Khiết nước mắt lưng tròng, cô trợn mắt nhìn nam chính.
Long lão gia cũng chẳng phải ngu muội gì, ông cũng chả mắc bệnh tuổi già, ông còn rất minh mẫn nên dễ dàng đoán được chuyện gì. Ông liếc mắt nhìn sang người thanh niên vẫn còn đứng đấy như trời trồng mà không nói lời nào.
"Ngạo Thiên, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?" Long lão gia giọng khàn đục hỏi nam chính.
"Long lão gia, con... con thực không cố ý... con... con lúc đó quả không thể kiềm chế được sự tức giận nên đã lỡ tay đẩy Quân Dao một cái." Nam chính nhìn Long lão gia e thẹn nói không thành lời và cứ ấp a ấp úng.
"CÁI GÌ!? Cậu dám ra tay với con gái tôi?" Long cha nghe xong liền hai mắt long lên sòng sọc lớn tiếng quát.
"Thôi được rồi!" Long lão gia mắng con trai một tiếng rồi lại quay sang Tống Lộ Khiết nhỏ giọng nói. "Cháu gái, ta cảm ơn cháu đã làm bạn với cháu gái ta và cũng như đã giúp nó trong lúc hoạn nạn như lúc này. Chuyện này thì cứ để người lớn bọn ta giải quyết, nếu có thể thì phiền cháu đến phòng chăm sóc Quân Dao giúp chúng ta."
Tống Lộ Khiết nghe Long lão gia nói thế liền không do dự mà gật đầu dạ vâng đáp lời, cô nàng nhanh chóng rời khỏi hiện trường để lại một mình nam chính đối đầu với cả nhà ba người của Long gia.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Tống Lộ Khiết cô không biết kế tiếp sau đấy đã xảy ra chuyện gì, và cô cũng chẳng còn hứng thú mà quan tâm đến cái tên Ngạo Thiên ấy nữa. Ngày trước, cô thấy hắn cũng là một người tốt, cô cứ nghĩ hắn chính là một người khẩu thị tâm phi, khẩu xà tâm phật nên mới tốt bụng giúp cô, dù cho những lời nói của hắn có chút khó nghe.
Nhưng cuối cùng, đến hôm nay cô mới rõ một điều rằng, Ngạo Thiên hắn chưa bao giờ là người tốt cả. Chẳng qua do Tống Lộ Khiết cô may mắn được hắn đối xử tốt mà thôi.
Nữ chính thoát khỏi dòng suy nghĩ linh tinh, cô đưa mắt nhìn sang người con gái vẫn còn nằm trên giường bệnh với mấy sợi dây nhợ đang được ghim vào cơ thể. Không hiểu sao, mỗi lần Tống Lộ Khiết nhìn đến Long Quân Dao thì lại đau lòng.
Lúc này, nữ chính Tống Lộ Khiết lại nhớ đến những ngày trước đây, khi mà Long Quân Dao vẫn còn ghét và đối xử tệ với cô. Nếu như là ngày trước thì cô nàng sẽ không muốn nhớ đến đâu, vì các kí ức đấy cũng chả tốt đẹp gì cả. Nhưng lạ lùng thay, ngay lúc này những thứ nữ chính nhớ đến chỉ có chúng.
Ngồi bên cạnh giường bệnh, Tống Lộ Khiết nắm chặt bàn tay của Long Quân Dao, cô nàng cuối đầu áp trán lên bàn tay cô, khi này nữ chính chợt nhỏ giọng thì thầm:
"Tỉnh lại đi, em xin chị!"
(Từ bây giờ, LQD với TLK sẽ xưng hô là chị-em cho thân mật nhá mn!)
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Long Quân Dao cuối cùng cũng tỉnh lại, nhưng đấy là chuyện của một tuần kế tiếp nữa. Cô hôn mê gần hơn hai tuần, khi tỉnh lại người đầu tiên cô nhìn thấy chính mẹ mình.
Long mẹ nghe động tĩnh phát ra từ giường bệnh, vừa nhìn thấy Long Quân Dao tỉnh lại thì liền mừng rỡ lao đến ôm chầm lấy cô. Long cha hình như vừa từ công ty trở về, ông mở cửa định bước vào liền thấy con gái đã tỉnh thì ngay lập tức hối hả chạy đi gọi bác sĩ. Và ngay sau đó, chuyện cô tỉnh lại cũng được báo đến Long lão gia, đêm hôm đó là một buổi tối vui vẻ của Long gia ngay tại phòng bệnh của bệnh viện.
\[Hệ thống\]: Chúc mừng ký chủ\! Chúc mừng cô đã thành công chia rẽ nam nữ chính\, và đoạt lấy được 60% ánh sáng của nam chính Ngạo Thiên\. Hiện tại\, cô đã có thể rời khỏi thế giới này để tiếp nhận một thế giới mới\.
"Hửm? Tại sao lại nhanh đến thế cơ chứ? Tôi vẫn chưa nói yêu đương với nữ chính thì sao có thể xem là đoạt được 60% hào quang của nam chính cơ chứ? Long Quân Dao sờ cằm thắc mắc.
\[Hệ thống\]: Bởi vì\, cô đã phá hoại gần như tất cả nút thắt quan trọng để dẫn đến mối liên kết chặt chẽ của nam nữ chính\.
"Thì ra là thế à! Nhưng... tôi vẫn chưa chơi đủ. Tôi sẽ ở lại cho đến khi tiến độ tròn 100%." Long Quân Dao quay sang nhìn thẳng vào cái màn hình lớn đang lơ lửng trong không trung, sâu dưới đáy mắt cô chợt lóe lên vài tia lạnh lẽo, độc đoán.
\[Hệ thống\]: Tại sao? Cô lúc này xem như đã hoàn thành nhiệm vụ và có quyền rời đi\. Vì sao lại\.\.\. ? Tôi chưa từng gặp qua ký chủ nào kì lạ như cô\!
"Bớt lắm lời đi!" Long Quân Dao trầm giọng nói.
Nghe thấy trong giọng nói của Long Quân Dao có sự không vui thì hệ thống liền ngay lập tức không thắc mắc nữa.
\[Hệ thống\]: Thông tin ký chủ\.
Tên đầy đủ: Long Quân Dao.
Tuổi: 27.
Nghề nghiệp: CEO.
Tài sản: Gồm có tập đoàn xuyên quốc gia LD, ba hòn đảo gồm 2 lớn 1 vừa, và nhiều tài sản khác. Không thể liệt kê hết.
Cấp bậc hiện tại: 4
Vật phẩm: Lửa phượng hoàng niết bàn trùng sinh (thời hạn sử dụng: vĩnh viễn)
Kỹ năng: Tất cả những kỹ năng có được từ thế giới thực.
Mở khóa: Sức mạnh phi thường.
Mở khóa: Lợi hại chiếm đoạt.
Khống chế: Màu sắc nữ phụ.
"À há! Cuối cùng cũng có được vật phẩm đầu tiên." Long Quân Dao nhìn ở khung vật phẩm, nơi vốn dĩ luôn trống không lại xuất hiện một khối lửa pha trộn giữa màu đỏ và cam rực rỡ thì khá hài lòng.
\[Hệ thống\]: Chẳng phải cô chưa muốn rời đi sao? Thân thể\, thể trạng của nguyên chủ vốn yếu nên thực sự không chịu nổi ca phẫu thuật này đâu\. Bây giờ\, cô muốn quay trở lại và khôi phục nhanh chóng là chuyện không thể\. Nhưng với vật phẩm này thì sẽ không có gì là khó cả\.
"Hmm... đã hiểu! Giờ thì phiền hệ thống phải đưa tôi trở về rồi." Long Quân Dao khẽ mỉm cười, nụ cười này làm cho hệ thống có chút e dè.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Quay trở về hiện tại, Long Quân Dao vẫn còn hôn mê nằm bất động trên giường bệnh.
Cô đã nằm như thế được hơn một tuần rồi, và vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại kể từ lúc ca phẫu thuật kết thúc.
Quay trở lại một chút, sau khi ca phẫu thuật thành công, Long Quân Dao được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt.
Vị bác sĩ bước ra từ phòng cấp cứu sau khi giải đáp mọi thắc mắc cũng như trấn an gia đình của Long Quân Dao xong liền rời đi, vừa vặn ngay sau đó đã có một màn hay ho diễn ra.
Ngạo Thiên xuất hiện khiến cho Tống Lộ Khiết trở nên kích động, nếu không tại hắn đẩy Long tiểu thư thì cô ấy đã không có việc gì.
Cô nàng tức giận lắm, cô muốn mắng hắn, muốn đánh hắn nhưng cũng phải cố nhịn xuống vì lúc ấy phòng cấp cứu vừa có người đẩy cửa bước ra. Tống Lộ Khiết cuống quýt chạy đến bên cạnh ông bà Long để nghe ngóng những gì vị bác sĩ nói.
Nghe hết những lời của bác sĩ, Tống Lộ Khiết rơi vào trạng thái đứng hình, cô như người mất hồn nhìn theo bóng lưng của vị bác sĩ đang rời đi. Cô thật sự không thể nào ngờ được Ngạo Thiên lại ra tay mạnh đến thế với Long tiểu thư.
Từ không thể tin, cô nàng dần dần chuyển sang tức giận. Tống Lộ Khiết quay sang hướng Ngạo Thiên gần như là hét vào mặt hắn.
"ANH HÀI LÒNG CHƯA? Tất cả đều do anh đấy! Bây giờ, cô ấy có thể có biến chứng về sau đấy. Anh vui chưa? Lúc nào cũng cư xử như thể tên thần kinh, cứ hở một chút thì lại gào lên và dùng bạo lực." Càng nói Tống Lộ Khiết càng không thể kiềm chế được sự kích động, nước mắt của cô nàng cũng lả chả rơi xuống.
Long lão gia từ đầu đến cuối đều im lặng chợt lên tiếng, ông hướng sang Tống Lộ Khiết mặt đanh lại hỏi:
"Có chuyện gì đã xảy ra?"
"Thưa Long lão gia, nếu ngài muốn biết rõ thì nên hỏi cái tên Ngạo Thiên này rồi!" Tống Lộ Khiết nước mắt lưng tròng, cô trợn mắt nhìn nam chính.
Long lão gia cũng chẳng phải ngu muội gì, ông cũng chả mắc bệnh tuổi già, ông còn rất minh mẫn nên dễ dàng đoán được chuyện gì. Ông liếc mắt nhìn sang người thanh niên vẫn còn đứng đấy như trời trồng mà không nói lời nào.
"Ngạo Thiên, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?" Long lão gia giọng khàn đục hỏi nam chính.
"Long lão gia, con... con thực không cố ý... con... con lúc đó quả không thể kiềm chế được sự tức giận nên đã lỡ tay đẩy Quân Dao một cái." Nam chính nhìn Long lão gia e thẹn nói không thành lời và cứ ấp a ấp úng.
"CÁI GÌ!? Cậu dám ra tay với con gái tôi?" Long cha nghe xong liền hai mắt long lên sòng sọc lớn tiếng quát.
"Thôi được rồi!" Long lão gia mắng con trai một tiếng rồi lại quay sang Tống Lộ Khiết nhỏ giọng nói. "Cháu gái, ta cảm ơn cháu đã làm bạn với cháu gái ta và cũng như đã giúp nó trong lúc hoạn nạn như lúc này. Chuyện này thì cứ để người lớn bọn ta giải quyết, nếu có thể thì phiền cháu đến phòng chăm sóc Quân Dao giúp chúng ta."
Tống Lộ Khiết nghe Long lão gia nói thế liền không do dự mà gật đầu dạ vâng đáp lời, cô nàng nhanh chóng rời khỏi hiện trường để lại một mình nam chính đối đầu với cả nhà ba người của Long gia.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Tống Lộ Khiết cô không biết kế tiếp sau đấy đã xảy ra chuyện gì, và cô cũng chẳng còn hứng thú mà quan tâm đến cái tên Ngạo Thiên ấy nữa. Ngày trước, cô thấy hắn cũng là một người tốt, cô cứ nghĩ hắn chính là một người khẩu thị tâm phi, khẩu xà tâm phật nên mới tốt bụng giúp cô, dù cho những lời nói của hắn có chút khó nghe.
Nhưng cuối cùng, đến hôm nay cô mới rõ một điều rằng, Ngạo Thiên hắn chưa bao giờ là người tốt cả. Chẳng qua do Tống Lộ Khiết cô may mắn được hắn đối xử tốt mà thôi.
Nữ chính thoát khỏi dòng suy nghĩ linh tinh, cô đưa mắt nhìn sang người con gái vẫn còn nằm trên giường bệnh với mấy sợi dây nhợ đang được ghim vào cơ thể. Không hiểu sao, mỗi lần Tống Lộ Khiết nhìn đến Long Quân Dao thì lại đau lòng.
Lúc này, nữ chính Tống Lộ Khiết lại nhớ đến những ngày trước đây, khi mà Long Quân Dao vẫn còn ghét và đối xử tệ với cô. Nếu như là ngày trước thì cô nàng sẽ không muốn nhớ đến đâu, vì các kí ức đấy cũng chả tốt đẹp gì cả. Nhưng lạ lùng thay, ngay lúc này những thứ nữ chính nhớ đến chỉ có chúng.
Ngồi bên cạnh giường bệnh, Tống Lộ Khiết nắm chặt bàn tay của Long Quân Dao, cô nàng cuối đầu áp trán lên bàn tay cô, khi này nữ chính chợt nhỏ giọng thì thầm:
"Tỉnh lại đi, em xin chị!"
(Từ bây giờ, LQD với TLK sẽ xưng hô là chị-em cho thân mật nhá mn!)
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Long Quân Dao cuối cùng cũng tỉnh lại, nhưng đấy là chuyện của một tuần kế tiếp nữa. Cô hôn mê gần hơn hai tuần, khi tỉnh lại người đầu tiên cô nhìn thấy chính mẹ mình.
Long mẹ nghe động tĩnh phát ra từ giường bệnh, vừa nhìn thấy Long Quân Dao tỉnh lại thì liền mừng rỡ lao đến ôm chầm lấy cô. Long cha hình như vừa từ công ty trở về, ông mở cửa định bước vào liền thấy con gái đã tỉnh thì ngay lập tức hối hả chạy đi gọi bác sĩ. Và ngay sau đó, chuyện cô tỉnh lại cũng được báo đến Long lão gia, đêm hôm đó là một buổi tối vui vẻ của Long gia ngay tại phòng bệnh của bệnh viện.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172