Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về! - Chương 9:
Chương trước- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 9:
Long Quân Dao phóng xe trên đường, chạy vượt qua khỏi cánh cổng trường xa hoa, cô lái thẳng xe đi.
Lái xe với tốc độ của Long Quân Dao, chỉ mất 15 phút xe của cô liền dừng lại trước dãy nhà trọ nhỏ có phần xập xệ.
Bước từng bước lên chiếc cầu thang tồi tàn, âm thanh kẽo kẹt phát ra khiến cho Long Quân Dao khẽ cau mày, âm thanh thật chói tai. Dừng lại trước cánh cửa sắt nhỏ đã rỉ sét, Long Quân Dao đưa tay lên gõ nhẹ lên cánh cửa.
Không mất nhiều thời gian, sau khi tiếng gõ cửa vừa dứt thì cánh cửa cũng mở ra. Gương mặt nhỏ quen thuộc của Tống Lộ Khiết hiện ra ở đằng sau cánh cửa.
Nhìn người trước mắt, Tống Lộ Khiết trố mắt kinh ngạc. Qua một hồi lâu khá lâu, cô mới lấy lại được tinh thần lên tiếng:
"Long tiểu thư? Vì sao cô lại xuất hiện ở đây? Vì sao cô lại biết nhà của tôi?"
"Không có lý do thì tôi không thể đến hay sao? Cô đừng quên, hiện tại cô đang là người làm của tôi. Còn về vì sao tôi biết nhà cô thì có gì khó khăn và lạ lắm hay sao?" Long Quân Dao nghiêng đầu khẽ nhếch môi cười.
"Không, không có. Tôi không có ý đó." Hiểu lầm ý Long Quân Dao, tưởng cô đang bắt nạt chính mình, Tống Lộ Khiết vội vã giải thích.
"Tôi có làm gì cô đâu mà cuống quýt lên thế?"
"Tôi..." Biết bản thân đã nghĩ sai, Tống Lộ Khiết mặt đỏ lên cúi đầu.
Liếc nhìn gương mặt đang dần đỏ lên của Tống Lộ Khiết, Long Quân Dao khẽ mỉm cười nhưng rồi rất nhanh nụ cười ấy liền biến mất không còn dấu vết. Cô khi này lại nghiêm giọng, đứng từ trên nhìn xuống đỉnh đầu Tống Lộ Khiết nói:
"Cô còn định đứng ở đây đến khi nào nữa đây? Cô đừng quên hôm nay có bài kiểm tra quan trọng đấy."
"A! Tôi đến ngay!" Được Long Quân Dao nhắc nhở, cô nàng lúc này như mới chợt nhớ đến bài kiểm tra.
Vốn dĩ, lần này Long Quân Dao cô rời nhà sớm chạy đến nhà nữ chính là vì muốn phá hoại nút thắt quan trọng giữa nữ chính và nam chính.
Theo như nguyên tác, hôm nay Tống Lộ Khiết quên mất bài kiểm tra sẽ được làm vào tiết đầu tiên, đến khi bài kiểm tra diễn ra thì cô vẫn chưa có mặt, vì thường thì lớp của cô luôn học vào tiết 2 - 3. Và ngay lúc ấy, chính nam chính Ngạo Thiên đã nói với giáo viên xin được tạm khép lại bài kiểm tra, còn bản thân chạy đến nhà nữ chính đưa cô đến trường.
Cảm kích trước mọi thứ nam chính làm cho mình, nữ chính cũng bắt đầu mở lòng hơn với nam chính. Nhưng bây giờ lại có cô chen giữa, nên sẽ không dễ dàng cho nam chính rồi.
Long Quân Dao bước xuống từng nấc thang cũ kĩ, đến bên cạnh xe của chính mình dựa lưng vào đứng đấy chờ nữ chính Tống Lộ Khiết quay trở lại.
Không mất đến 10 phút, Tống Lộ Khiết đã chuẩn bị xong cặp sách vội vàng chạy xuống cầu thang. Vì gấp gáp, cô nàng nữ chính này lại hậu đậu, hai chân của cô, chân này vướn phải chân kia và rồi cả thân thể của cô đổ nhào về phía trước, xuống bên dưới cầu thang.
Long Quân Dao cũng bất ngờ trước tình cảnh này, cô phản xạ nhanh nhạy xông đến bên dưới cầu thang đỡ lấy Tống Lộ Khiết. Nhưng cuối cùng thì cả hai đều té nhào xuống nền đất.
Long Quân Dao nằm dưới nền đất, Tống Lộ Khiết được cô đỡ lấy nằm bên trên, ngay trong lòng của cô.
"Không sao chứ? Có bị thương không?" Long Quân Dao ân cần, giọng nói chứa đầy sự quan tâm nói.
"Tôi... tôi không sao!" Nằm trong lòng Long Quân Dao, mặt và cổ của Tống Lộ Khiết khi này trở nên đỏ bừng, cùng nóng rực theo từng hơi thở của Long Quân Dao đang nhè nhẹ lướt qua bên cổ cô nàng.
"Không sao, vậy còn không đứng lên!" Long Quân Dao nhìn nữ chính vẫn còn nằm trong lòng chính mình vẫn chưa chịu rời đi.
Nghe Long Quân Dao nói thế, lúc này Tống Lộ Khiết mới luống cuống mất tự nhiên rời khỏi lòng ngực của cô. Long Quân Dao ngồi dậy phủi cát dính đầy trên quần áo, xong tất cả cô đưa mắt nhìn sang nữ chính thì thấy cô nàng chẳng nói tiếng nào mà mặt thì vẫn cứ đỏ như thế.
"Đi thôi!"
Long Quân Dao lạnh nhạt quăng hai từ cho Tống Lộ Khiết rồi bước ra ngoài xe, bước đến xe rồi nhưng cảm nhận được hình như người ở phía sau không có đi theo chính mình nên cô đã quay đầu nhìn về sau.
Tống Lộ Khiết vẫn đứng tại chỗ nhưng nét mặt khi này có chút khó coi. Long Quân Dao lại phải đi đến gần cô lên tiếng hỏi:
"Có chuyện gì sao? Sắp trễ rồi đấy, cô muốn đứng ở đây đến khi nào?"
"Ch-chân tôi bị trật rồi. Đau quá! Tôi đi không nổi!" Tống Lộ Khiết hai mắt ửng đỏ, giọng nói run run như sắp khóc.
Long Quân Dao khi này thở dài thườn thượt, rốt cuộc nữ chính là người làm của cô, hay cô là người làm của cô ta đây. Dùng ánh mắt chán nản nhìn Tống Lộ Khiết trong vài phút, rồi cô lại tiếp tục thở dài.
Không muốn nhiều lời với nữ chính nữa, Long Quân Dao trực tiếp bế xốc cô nàng lên theo kiểu công chúa.
"L-Long tiểu thư, cô đang làm gì thế?" Tống Lộ Khiết bất ngờ trợn mắt sợ hãi lấp bấp.
"Mắt cô để trưng à? Nếu không muốn thì tự đi, nếu không nữa thì nằm xuống tôi sẽ kéo lê cô ra xe. Như nào? Chọn đi!" Long Quân Dao nhíu mày nhìn Tống Lộ Khiết đang được ôm trong ngực.
Bị lời nói của Long Quân Dao dọa, Tống Lộ Khiết cuối cùng cũng ngoan ngoãn không ý kiến nữa.
Bế nữ chính đến bên xe, đặt Tống Lộ Khiết xuống rồi với tay mở cửa xe, lúc này Long Quân Dao mới nhẹ nhàng đẩy cô nàng vào bên trong xe rồi đóng sầm cửa xe lại.
Tự nhận thức được bản thân đã khiến cho Long Quân Dao bực mình. Tống Lộ Khiết ngồi ở trong xe ngoan ngoãn cài dây an toàn chờ cô quay trở lại xe.
Long Quân Dao ngồi vào xe, quay sang nhìn xem Tống Lộ Khiết đã thắt dây an toàn hay chưa thì thấy cô nàng đã làm rồi. Long Quân Dao bây giờ mới tự cài dây an toàn cho chính mình rồi khởi động máy xe.
Âm thanh từ động cơ xe lại phát lên khiến cho dân cư ở bên trong dãy nhà trọ phải nhú đầu ra bên ngoài đưa mắt tò mò nhìn.
Không để tâm đến ánh mắt của người khác, Long Quân Dao không chút chần chừ đạp ga xe phóng đi rời khỏi con phố nhỏ.
Rất nhanh cả hai đều đã có mặt tại trường, trong lúc lái xe vào bên trong trường. Tất cả mọi người xung quanh ai nấy đều phải ngoáy nhìn chiếc xe trong sự hâm mộ.
Bọn họ cứ nghĩ lại có thêm một soái ca của đại gia tộc nào đó chuyển đến trường này học, nhưng đến khi cái người bước ra từ xe càng khiến cho họ bất ngờ.
"Long Quân Dao và Tống Lộ Khiết?"
Tuy là hai người ở trên xe, nhưng nhìn thôi cũng đủ biết chiếc xe này là của ai rồi. Tống Lộ Khiết làm gì có tiền để mua một chiếc trị giá bằng hai căn biệt thự cơ chứ.
Những người xung quanh mắt không rời khỏi, hay bỏ sót bất cứ hành động nào của Long Quân Dao sau khi cô ra khỏi xe.
Cô bước khỏi xe rồi lại tiếp tục vòng qua bên kia mở cửa xe đỡ Tống Lộ Khiết bước ra. Tống Lộ Khiết vừa bước ra thì Long Quân Dao liền đóng cửa xe rồi lại trực tiếp bế xốc cô nàng lên rời đi trong sự kinh ngạc của tất cả mọi người.
Cái cảnh tượng quái lạ gì đây? Một nữ nhân lại đi bế một nữ nhân khác? Đã vậy còn bế theo kiểu công chúa? Thật kỳ lạ!
Lái xe với tốc độ của Long Quân Dao, chỉ mất 15 phút xe của cô liền dừng lại trước dãy nhà trọ nhỏ có phần xập xệ.
Bước từng bước lên chiếc cầu thang tồi tàn, âm thanh kẽo kẹt phát ra khiến cho Long Quân Dao khẽ cau mày, âm thanh thật chói tai. Dừng lại trước cánh cửa sắt nhỏ đã rỉ sét, Long Quân Dao đưa tay lên gõ nhẹ lên cánh cửa.
Không mất nhiều thời gian, sau khi tiếng gõ cửa vừa dứt thì cánh cửa cũng mở ra. Gương mặt nhỏ quen thuộc của Tống Lộ Khiết hiện ra ở đằng sau cánh cửa.
Nhìn người trước mắt, Tống Lộ Khiết trố mắt kinh ngạc. Qua một hồi lâu khá lâu, cô mới lấy lại được tinh thần lên tiếng:
"Long tiểu thư? Vì sao cô lại xuất hiện ở đây? Vì sao cô lại biết nhà của tôi?"
"Không có lý do thì tôi không thể đến hay sao? Cô đừng quên, hiện tại cô đang là người làm của tôi. Còn về vì sao tôi biết nhà cô thì có gì khó khăn và lạ lắm hay sao?" Long Quân Dao nghiêng đầu khẽ nhếch môi cười.
"Không, không có. Tôi không có ý đó." Hiểu lầm ý Long Quân Dao, tưởng cô đang bắt nạt chính mình, Tống Lộ Khiết vội vã giải thích.
"Tôi có làm gì cô đâu mà cuống quýt lên thế?"
"Tôi..." Biết bản thân đã nghĩ sai, Tống Lộ Khiết mặt đỏ lên cúi đầu.
Liếc nhìn gương mặt đang dần đỏ lên của Tống Lộ Khiết, Long Quân Dao khẽ mỉm cười nhưng rồi rất nhanh nụ cười ấy liền biến mất không còn dấu vết. Cô khi này lại nghiêm giọng, đứng từ trên nhìn xuống đỉnh đầu Tống Lộ Khiết nói:
"Cô còn định đứng ở đây đến khi nào nữa đây? Cô đừng quên hôm nay có bài kiểm tra quan trọng đấy."
"A! Tôi đến ngay!" Được Long Quân Dao nhắc nhở, cô nàng lúc này như mới chợt nhớ đến bài kiểm tra.
Vốn dĩ, lần này Long Quân Dao cô rời nhà sớm chạy đến nhà nữ chính là vì muốn phá hoại nút thắt quan trọng giữa nữ chính và nam chính.
Theo như nguyên tác, hôm nay Tống Lộ Khiết quên mất bài kiểm tra sẽ được làm vào tiết đầu tiên, đến khi bài kiểm tra diễn ra thì cô vẫn chưa có mặt, vì thường thì lớp của cô luôn học vào tiết 2 - 3. Và ngay lúc ấy, chính nam chính Ngạo Thiên đã nói với giáo viên xin được tạm khép lại bài kiểm tra, còn bản thân chạy đến nhà nữ chính đưa cô đến trường.
Cảm kích trước mọi thứ nam chính làm cho mình, nữ chính cũng bắt đầu mở lòng hơn với nam chính. Nhưng bây giờ lại có cô chen giữa, nên sẽ không dễ dàng cho nam chính rồi.
Long Quân Dao bước xuống từng nấc thang cũ kĩ, đến bên cạnh xe của chính mình dựa lưng vào đứng đấy chờ nữ chính Tống Lộ Khiết quay trở lại.
Không mất đến 10 phút, Tống Lộ Khiết đã chuẩn bị xong cặp sách vội vàng chạy xuống cầu thang. Vì gấp gáp, cô nàng nữ chính này lại hậu đậu, hai chân của cô, chân này vướn phải chân kia và rồi cả thân thể của cô đổ nhào về phía trước, xuống bên dưới cầu thang.
Long Quân Dao cũng bất ngờ trước tình cảnh này, cô phản xạ nhanh nhạy xông đến bên dưới cầu thang đỡ lấy Tống Lộ Khiết. Nhưng cuối cùng thì cả hai đều té nhào xuống nền đất.
Long Quân Dao nằm dưới nền đất, Tống Lộ Khiết được cô đỡ lấy nằm bên trên, ngay trong lòng của cô.
"Không sao chứ? Có bị thương không?" Long Quân Dao ân cần, giọng nói chứa đầy sự quan tâm nói.
"Tôi... tôi không sao!" Nằm trong lòng Long Quân Dao, mặt và cổ của Tống Lộ Khiết khi này trở nên đỏ bừng, cùng nóng rực theo từng hơi thở của Long Quân Dao đang nhè nhẹ lướt qua bên cổ cô nàng.
"Không sao, vậy còn không đứng lên!" Long Quân Dao nhìn nữ chính vẫn còn nằm trong lòng chính mình vẫn chưa chịu rời đi.
Nghe Long Quân Dao nói thế, lúc này Tống Lộ Khiết mới luống cuống mất tự nhiên rời khỏi lòng ngực của cô. Long Quân Dao ngồi dậy phủi cát dính đầy trên quần áo, xong tất cả cô đưa mắt nhìn sang nữ chính thì thấy cô nàng chẳng nói tiếng nào mà mặt thì vẫn cứ đỏ như thế.
"Đi thôi!"
Long Quân Dao lạnh nhạt quăng hai từ cho Tống Lộ Khiết rồi bước ra ngoài xe, bước đến xe rồi nhưng cảm nhận được hình như người ở phía sau không có đi theo chính mình nên cô đã quay đầu nhìn về sau.
Tống Lộ Khiết vẫn đứng tại chỗ nhưng nét mặt khi này có chút khó coi. Long Quân Dao lại phải đi đến gần cô lên tiếng hỏi:
"Có chuyện gì sao? Sắp trễ rồi đấy, cô muốn đứng ở đây đến khi nào?"
"Ch-chân tôi bị trật rồi. Đau quá! Tôi đi không nổi!" Tống Lộ Khiết hai mắt ửng đỏ, giọng nói run run như sắp khóc.
Long Quân Dao khi này thở dài thườn thượt, rốt cuộc nữ chính là người làm của cô, hay cô là người làm của cô ta đây. Dùng ánh mắt chán nản nhìn Tống Lộ Khiết trong vài phút, rồi cô lại tiếp tục thở dài.
Không muốn nhiều lời với nữ chính nữa, Long Quân Dao trực tiếp bế xốc cô nàng lên theo kiểu công chúa.
"L-Long tiểu thư, cô đang làm gì thế?" Tống Lộ Khiết bất ngờ trợn mắt sợ hãi lấp bấp.
"Mắt cô để trưng à? Nếu không muốn thì tự đi, nếu không nữa thì nằm xuống tôi sẽ kéo lê cô ra xe. Như nào? Chọn đi!" Long Quân Dao nhíu mày nhìn Tống Lộ Khiết đang được ôm trong ngực.
Bị lời nói của Long Quân Dao dọa, Tống Lộ Khiết cuối cùng cũng ngoan ngoãn không ý kiến nữa.
Bế nữ chính đến bên xe, đặt Tống Lộ Khiết xuống rồi với tay mở cửa xe, lúc này Long Quân Dao mới nhẹ nhàng đẩy cô nàng vào bên trong xe rồi đóng sầm cửa xe lại.
Tự nhận thức được bản thân đã khiến cho Long Quân Dao bực mình. Tống Lộ Khiết ngồi ở trong xe ngoan ngoãn cài dây an toàn chờ cô quay trở lại xe.
Long Quân Dao ngồi vào xe, quay sang nhìn xem Tống Lộ Khiết đã thắt dây an toàn hay chưa thì thấy cô nàng đã làm rồi. Long Quân Dao bây giờ mới tự cài dây an toàn cho chính mình rồi khởi động máy xe.
Âm thanh từ động cơ xe lại phát lên khiến cho dân cư ở bên trong dãy nhà trọ phải nhú đầu ra bên ngoài đưa mắt tò mò nhìn.
Không để tâm đến ánh mắt của người khác, Long Quân Dao không chút chần chừ đạp ga xe phóng đi rời khỏi con phố nhỏ.
Rất nhanh cả hai đều đã có mặt tại trường, trong lúc lái xe vào bên trong trường. Tất cả mọi người xung quanh ai nấy đều phải ngoáy nhìn chiếc xe trong sự hâm mộ.
Bọn họ cứ nghĩ lại có thêm một soái ca của đại gia tộc nào đó chuyển đến trường này học, nhưng đến khi cái người bước ra từ xe càng khiến cho họ bất ngờ.
"Long Quân Dao và Tống Lộ Khiết?"
Tuy là hai người ở trên xe, nhưng nhìn thôi cũng đủ biết chiếc xe này là của ai rồi. Tống Lộ Khiết làm gì có tiền để mua một chiếc trị giá bằng hai căn biệt thự cơ chứ.
Những người xung quanh mắt không rời khỏi, hay bỏ sót bất cứ hành động nào của Long Quân Dao sau khi cô ra khỏi xe.
Cô bước khỏi xe rồi lại tiếp tục vòng qua bên kia mở cửa xe đỡ Tống Lộ Khiết bước ra. Tống Lộ Khiết vừa bước ra thì Long Quân Dao liền đóng cửa xe rồi lại trực tiếp bế xốc cô nàng lên rời đi trong sự kinh ngạc của tất cả mọi người.
Cái cảnh tượng quái lạ gì đây? Một nữ nhân lại đi bế một nữ nhân khác? Đã vậy còn bế theo kiểu công chúa? Thật kỳ lạ!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172