Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về! - Chương 29:
Chương trước- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 29:
Nha hoàn được lệnh nên nhanh chóng rời khỏi phòng, nàng chạy đến ngự trù phòng tìm gặp vị nhất phẩm ngự trù vẫn hay pha trà cho Long Quân Dao rồi liền đưa người đến gặp cô.
Long Quân Dao ngồi ở phòng chờ được một lúc, thì nha hoàn đã quay trở về cùng với một người nam nhân trông cũng đã ngoài tứ tuần.
Người nam nhân ấy đi đến trước mặt Long Quân Dao rồi quỳ xuống hành lễ:
“Nô tài xin thỉnh an hoàng hậu nương nương!”
“Ngươi là nhất phẩm ngự trù vẫn thường pha trà cho ta?” Long Quân Dao lướt mắt quan sát người đang quỳ trên đất.
Người kia bị cô nhìn đến cả thân thể đều trở nên căng thẳng, đến thở hắn cũng chẳng dám thở quá mạnh.
“Vâng! Chính là nô tài, thưa hoàng hậu nương nương!”
“Tốt! Vậy ta không nhiều lời nữa. Chắc ngươi có biết đến việc, sau hôm sinh thần hoàng thượng ta đã đột nhiên ngã bệnh và phải luôn trong trạng thái mê man suốt những ngày qua đúng chứ?” Long Quân Dao chăm chú nhìn tách trà trong tay mà không nhìn đến người đang quỳ trước mặt. Giọng nói của cô cứ trầm trầm vang lên khiến người kia run theo từng câu.
“V-vâng! Nô tài biết, thưa nương nương!”
“Thế ngươi biết thái y đã nói gì không?” Long Quân Dao đưa tách trà cho nha hoàn rồi liếc mắt nhìn sang vị nhất phẩm ngự trù.
“D-dạ, nô tài không biết!” Nghe đến đây, người đang quỳ càng lúc càng run rẩy.
“Thái y nói rằng, ta đây không phải bệnh! Mà là do bị trúng một loại độc. Lần đầu tiên uống phải loại độc này sẽ khiến người ta bất tỉnh trong nhiều ngày, và có những triệu chứng như mắc một căn bệnh lạ. Thế nhưng, về sau khi tỉnh lại và những ngày sau có tiếp tục uống bao nhiêu đi chăng nữa cũng không hề gì. Có điều, càng về sau sức khỏe ngày càng suy yếu, lục phủ ngũ tạng sẽ bị tàn phá cho đến chết. Và thái y đã phát hiện ra trong trà ta thường dùng có loại độc ấy. Ngươi nên giải thích như thế nào?”
Long Quân Dao lúc đó nói dối một cách trắng trợn, vì đã có thái y nào đến bắt mạch cho cô từ lúc tỉnh dậy đâu. Chẳng qua, cô chỉ muốn hù dọa một chút để truy ra người bỏ độc mà thôi.
Cô tin rằng cái tên đang ở trước mặt mình chẳng phải kẻ đã bỏ độc đâu, chắc chắn là có một người khác.
Vì thụ chính là một kẻ mưu mô cùng rất cẩn trọng, nên sẽ không có chuyện hắn mua chuộc bừa một kẻ nào đó để bỏ độc vào trà của cô đâu. Trừ khi đấy là người rất thân cận và rất được lòng tin ở hắn, như là một tên nô tài hoặc một nô tỳ thân cận nào đó của hắn chẳng hạn.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Và quả nhiên lời nói dối của Long Quân Dao đã phát huy được hiệu quả. Tên nhất phẩm ngự trù đang quỳ trên nền đất, hắn nghe cô nói xong mặt liền cắt không còn giọt máu.
Khi đó, hắn sợ đến nổi vừa nghe Long Quân Dao nói dứt câu, thì liền quỳ rạp dưới chân cô mà dập đầu liên tục và luôn miệng xin tha mạng cùng lời minh oan.
“H-hoàng hậu nương nương, xin tha mạng! Nô tài không có làm những chuyện đại nghịch bất đạo ấy. Nô tài bị oan!”
“Ngươi nói ngươi bị oan? Vậy lấy gì để minh chứng cho lời nói đấy? Trong khi trà của ta uống luôn là do ngươi chuẩn bị.” Long Quân Dao nửa ngồi nửa nằm trên tháp mỹ nhân, cô dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống đỉnh đầu của người trước mặt.
Tên nhất phẩm ngự trù vừa nghe cô nói như thế, thì liền cố gắng động não suy nghĩ xem trong lúc bản thân chuẩn bị trà, hoặc có sơ sót thì ai đã có mặt lúc đó.
Hắn lúc này vừa cố gắng suy nghĩ vừa cố gắng khống chế thân thể không được được run rẩy, nhưng không tài nào làm được.
Cố gắng suy nghĩ, cố gắng nhớ lại những gì bất thường, thì được một lúc sau hắn liền đột ngột ngẩng đầu với hai mắt sáng rực như vừa nhớ ra được gì đó.
“Bẩm hoàng hậu nương nương, nô tài đã nhớ được rồi! Mỗi khi vào đúng giờ nô tài chuẩn bị trà cho nương nương, thì lúc nào cũng trùng hợp là người bên Tiểu Ngư công tử đến chuẩn bị vài món gì đó. Có hôm thì là chè đậu đỏ, có hôm thì là chè hạt sen, không thì đến ngự trù phòng chưng tổ yến. Có thể là do bọn họ a!”
“Hửm? Ngươi dám chắc như thế? Nếu ngươi dám nói bừa đổ tội cho người khác thì hậu quả ra sao người biết chứ?”
“N-nô tài không dám nói bừa ạ!”
“Được! Thế ngươi cùng Hoa Nhi đi đến chỗ của tên Tiểu Ngư ấy mang người đến đây!” Long Quân Dao nói rồi đưa mắt nhìn sang nha hoàn đứng phía sau lưng của tên nam nhân đang quỳ trên đất.
Đúng vậy, nha hoàn với gương mặt trông có nét giống với Tống Lộ Khiết tên là Hoa Nhi, nàng cũng chính là nha hoàn thân cận đã tự sát trong cốt truyện sau khi nguyên chủ chết.
Hoa Nhi nghe theo lời Long Quân Dao, nàng nhanh chóng cùng tên nhất phẩm ngự trù lui xuống.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Hai người vừa đi khỏi phòng, Long Quân Dao liền gọi hệ thống lên.
“2503, mi có biết chính xác là ai bỏ độc vào trà không?”
[Tất nhiên là tôi biết!] Hệ thống nói với giọng tự hào.
“Thế là ai?”
[Chính là nô tỳ thân cận của thụ chính a!] Hệ thống nói xong, nó mới chợt nhận ra bản thân đã lỡ lời tiết lộ cho Long Quân Dao biết bí mật mất rồi. Nó còn định lập giao ước trao đổi với ký chủ a, nhưng mọi thứ đã đi tong rồi!
Hệ thống khóc chín dòng sông, thế nhưng vẫn cố tỏ ra không có gì. Còn Long Quân Dao thì rất hài lòng với câu trả lời của nó.
Quả nhiên cô đoán không sai! Cô khi này khẽ nở nụ cười mờ nhạt khẽ nhắm hờ mắt dưỡng thần trong lúc chờ đợi, nhưng thật ra cô đang giao tiếp với hệ thống.
“Tuy đã xác định được do nô tỳ thân cận của thụ chính làm, nhưng nếu không có chứng cứ thì làm sao buộc tôi cô ta? Này, mi thần thông quảng đại như thế có cách không?”
[Có! Nhưng tôi sẽ không làm không công.] Hệ thống vài giây trước vẫn còn chán nản vì lỡ mất cơ hội đưa ra điều kiện với ký chủ, thế nên vừa có cơ hội nó liền chụp lấy.
“Mi có cách gì?”
[Không thể tiết lộ a! Nhưng mà... nếu như cô chấp nhận chia một nửa số điểm ánh sáng để tôi thăng cấp hệ thống thì tôi sẽ giúp.] Hệ thống ranh mãnh nói.
“Được!” Long Quân Dao không chút chần chừ liền chấp nhận.
Không phải cô dễ dàng, hay dễ bị lừa gì đâu. Mà chẳng qua cô đã tính rõ thiệt hại cả rồi. Hệ thống muốn tính kế cô? Nó đừng có mơ a!
Hệ thống thì vẫn chưa hề hay biết gì về suy tính của Long Quân Dao, thế nên nó vừa nghe ký chủ chấp thuận liền vui vẻ offline chạy đi làm việc cho cô.
Còn Long Quân Dao lúc này rất thảnh thơi. Cô nằm ở tháp mỹ nhân nghỉ ngơi trong khi chờ đợi người đến. Vừa nằm cô vừa suy nghĩ, tên Lãnh Viêm này đúng là máu lạnh, nương tử hắn bất tỉnh hôn mê không đến thăm đã đành. Nay cô tỉnh lại cũng chẳng thấy bóng dáng hắn đâu.
Quả đúng là làm nữ phụ đam mỹ thật khổ mà!
Long Quân Dao ngồi ở phòng chờ được một lúc, thì nha hoàn đã quay trở về cùng với một người nam nhân trông cũng đã ngoài tứ tuần.
Người nam nhân ấy đi đến trước mặt Long Quân Dao rồi quỳ xuống hành lễ:
“Nô tài xin thỉnh an hoàng hậu nương nương!”
“Ngươi là nhất phẩm ngự trù vẫn thường pha trà cho ta?” Long Quân Dao lướt mắt quan sát người đang quỳ trên đất.
Người kia bị cô nhìn đến cả thân thể đều trở nên căng thẳng, đến thở hắn cũng chẳng dám thở quá mạnh.
“Vâng! Chính là nô tài, thưa hoàng hậu nương nương!”
“Tốt! Vậy ta không nhiều lời nữa. Chắc ngươi có biết đến việc, sau hôm sinh thần hoàng thượng ta đã đột nhiên ngã bệnh và phải luôn trong trạng thái mê man suốt những ngày qua đúng chứ?” Long Quân Dao chăm chú nhìn tách trà trong tay mà không nhìn đến người đang quỳ trước mặt. Giọng nói của cô cứ trầm trầm vang lên khiến người kia run theo từng câu.
“V-vâng! Nô tài biết, thưa nương nương!”
“Thế ngươi biết thái y đã nói gì không?” Long Quân Dao đưa tách trà cho nha hoàn rồi liếc mắt nhìn sang vị nhất phẩm ngự trù.
“D-dạ, nô tài không biết!” Nghe đến đây, người đang quỳ càng lúc càng run rẩy.
“Thái y nói rằng, ta đây không phải bệnh! Mà là do bị trúng một loại độc. Lần đầu tiên uống phải loại độc này sẽ khiến người ta bất tỉnh trong nhiều ngày, và có những triệu chứng như mắc một căn bệnh lạ. Thế nhưng, về sau khi tỉnh lại và những ngày sau có tiếp tục uống bao nhiêu đi chăng nữa cũng không hề gì. Có điều, càng về sau sức khỏe ngày càng suy yếu, lục phủ ngũ tạng sẽ bị tàn phá cho đến chết. Và thái y đã phát hiện ra trong trà ta thường dùng có loại độc ấy. Ngươi nên giải thích như thế nào?”
Long Quân Dao lúc đó nói dối một cách trắng trợn, vì đã có thái y nào đến bắt mạch cho cô từ lúc tỉnh dậy đâu. Chẳng qua, cô chỉ muốn hù dọa một chút để truy ra người bỏ độc mà thôi.
Cô tin rằng cái tên đang ở trước mặt mình chẳng phải kẻ đã bỏ độc đâu, chắc chắn là có một người khác.
Vì thụ chính là một kẻ mưu mô cùng rất cẩn trọng, nên sẽ không có chuyện hắn mua chuộc bừa một kẻ nào đó để bỏ độc vào trà của cô đâu. Trừ khi đấy là người rất thân cận và rất được lòng tin ở hắn, như là một tên nô tài hoặc một nô tỳ thân cận nào đó của hắn chẳng hạn.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Và quả nhiên lời nói dối của Long Quân Dao đã phát huy được hiệu quả. Tên nhất phẩm ngự trù đang quỳ trên nền đất, hắn nghe cô nói xong mặt liền cắt không còn giọt máu.
Khi đó, hắn sợ đến nổi vừa nghe Long Quân Dao nói dứt câu, thì liền quỳ rạp dưới chân cô mà dập đầu liên tục và luôn miệng xin tha mạng cùng lời minh oan.
“H-hoàng hậu nương nương, xin tha mạng! Nô tài không có làm những chuyện đại nghịch bất đạo ấy. Nô tài bị oan!”
“Ngươi nói ngươi bị oan? Vậy lấy gì để minh chứng cho lời nói đấy? Trong khi trà của ta uống luôn là do ngươi chuẩn bị.” Long Quân Dao nửa ngồi nửa nằm trên tháp mỹ nhân, cô dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống đỉnh đầu của người trước mặt.
Tên nhất phẩm ngự trù vừa nghe cô nói như thế, thì liền cố gắng động não suy nghĩ xem trong lúc bản thân chuẩn bị trà, hoặc có sơ sót thì ai đã có mặt lúc đó.
Hắn lúc này vừa cố gắng suy nghĩ vừa cố gắng khống chế thân thể không được được run rẩy, nhưng không tài nào làm được.
Cố gắng suy nghĩ, cố gắng nhớ lại những gì bất thường, thì được một lúc sau hắn liền đột ngột ngẩng đầu với hai mắt sáng rực như vừa nhớ ra được gì đó.
“Bẩm hoàng hậu nương nương, nô tài đã nhớ được rồi! Mỗi khi vào đúng giờ nô tài chuẩn bị trà cho nương nương, thì lúc nào cũng trùng hợp là người bên Tiểu Ngư công tử đến chuẩn bị vài món gì đó. Có hôm thì là chè đậu đỏ, có hôm thì là chè hạt sen, không thì đến ngự trù phòng chưng tổ yến. Có thể là do bọn họ a!”
“Hửm? Ngươi dám chắc như thế? Nếu ngươi dám nói bừa đổ tội cho người khác thì hậu quả ra sao người biết chứ?”
“N-nô tài không dám nói bừa ạ!”
“Được! Thế ngươi cùng Hoa Nhi đi đến chỗ của tên Tiểu Ngư ấy mang người đến đây!” Long Quân Dao nói rồi đưa mắt nhìn sang nha hoàn đứng phía sau lưng của tên nam nhân đang quỳ trên đất.
Đúng vậy, nha hoàn với gương mặt trông có nét giống với Tống Lộ Khiết tên là Hoa Nhi, nàng cũng chính là nha hoàn thân cận đã tự sát trong cốt truyện sau khi nguyên chủ chết.
Hoa Nhi nghe theo lời Long Quân Dao, nàng nhanh chóng cùng tên nhất phẩm ngự trù lui xuống.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Hai người vừa đi khỏi phòng, Long Quân Dao liền gọi hệ thống lên.
“2503, mi có biết chính xác là ai bỏ độc vào trà không?”
[Tất nhiên là tôi biết!] Hệ thống nói với giọng tự hào.
“Thế là ai?”
[Chính là nô tỳ thân cận của thụ chính a!] Hệ thống nói xong, nó mới chợt nhận ra bản thân đã lỡ lời tiết lộ cho Long Quân Dao biết bí mật mất rồi. Nó còn định lập giao ước trao đổi với ký chủ a, nhưng mọi thứ đã đi tong rồi!
Hệ thống khóc chín dòng sông, thế nhưng vẫn cố tỏ ra không có gì. Còn Long Quân Dao thì rất hài lòng với câu trả lời của nó.
Quả nhiên cô đoán không sai! Cô khi này khẽ nở nụ cười mờ nhạt khẽ nhắm hờ mắt dưỡng thần trong lúc chờ đợi, nhưng thật ra cô đang giao tiếp với hệ thống.
“Tuy đã xác định được do nô tỳ thân cận của thụ chính làm, nhưng nếu không có chứng cứ thì làm sao buộc tôi cô ta? Này, mi thần thông quảng đại như thế có cách không?”
[Có! Nhưng tôi sẽ không làm không công.] Hệ thống vài giây trước vẫn còn chán nản vì lỡ mất cơ hội đưa ra điều kiện với ký chủ, thế nên vừa có cơ hội nó liền chụp lấy.
“Mi có cách gì?”
[Không thể tiết lộ a! Nhưng mà... nếu như cô chấp nhận chia một nửa số điểm ánh sáng để tôi thăng cấp hệ thống thì tôi sẽ giúp.] Hệ thống ranh mãnh nói.
“Được!” Long Quân Dao không chút chần chừ liền chấp nhận.
Không phải cô dễ dàng, hay dễ bị lừa gì đâu. Mà chẳng qua cô đã tính rõ thiệt hại cả rồi. Hệ thống muốn tính kế cô? Nó đừng có mơ a!
Hệ thống thì vẫn chưa hề hay biết gì về suy tính của Long Quân Dao, thế nên nó vừa nghe ký chủ chấp thuận liền vui vẻ offline chạy đi làm việc cho cô.
Còn Long Quân Dao lúc này rất thảnh thơi. Cô nằm ở tháp mỹ nhân nghỉ ngơi trong khi chờ đợi người đến. Vừa nằm cô vừa suy nghĩ, tên Lãnh Viêm này đúng là máu lạnh, nương tử hắn bất tỉnh hôn mê không đến thăm đã đành. Nay cô tỉnh lại cũng chẳng thấy bóng dáng hắn đâu.
Quả đúng là làm nữ phụ đam mỹ thật khổ mà!
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172