Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về! - Chương 125:Cốt truyện (1)
Chương trước- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 125:Cốt truyện (1)
Thân thể đầy thương tích lớn nhỏ, Long Quân Dao nằm bên dưới đáy vực ý thức mơ hồ.
Cố gắng nâng mí mắt đang dần nặng trĩu lên, Long Quân Dao lờ mờ nhìn thấy phía trên bầu trời vần vũ mây đen đang dần có tia nắng, và tà áo màu tím đang phấp phơi giữa trời quang thì cô cảm thấy hình ảnh này có hơi loá mắt.
Long Quân Dao yếu ớt nheo mắt để cố nhìn rõ đối phương thì bỗng trước mắt cô chói loà một luồng ánh sáng rực rỡ như lửa đang lao đến. Chưa kịp nhìn rõ đấy là thứ gì thì cô đã bất tỉnh.
Tuy nói là bất tỉnh nhưng Long Quân Dao vẫn còn lưu lại một tia ý thức nhàn nhạt nên có thể nhận biết và cảm nhận được mọi thứ xung quanh.
Vật thể phát ra ánh sáng rực lửa ban nãy Long Quân Dao nhìn thấy đang lao đến với vận tóc xé gió và sau đó liền bay xuyên lồng ngực Long Quân Dao rồi cắm thẳng lên mặt đất gần đó.
Không nhịn được một cỗ tanh tưởi đang dần dâng lên , Long Quân Dao hai mắt nhắm tịt phun ra một ngụm máu lớn, và hơi thở dần nhạt đi. Cùng đó, bộ hoàng kim giáp vốn dĩ vừa rồi vẫn còn toả sáng rực rỡ dần sậm màu đi.
Vô Khuyết đứng từ trên cao đã xác định được rằng cô không thể nào vượt qua khỏi nên mới yên tâm phất tay áo rời đi.
Kết thúc trận chiến giữa cả hai, bầu trời đầy mây đen dần trở nên sáng sủa, ánh nắng khi này cũng đã có thể rọi qua những tầng mây đến với mặt đất.
Long Quân Dao nằm bất động dưới vực thẩm không rõ sống chết. Hệ thống lúc ấy bỗng xuất hiện.
[Ký chủ, xin tiếp nhận cốt truyện và ký ức của nguyên chủ!]
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Đây là một thế giới tiểu thuyết huyền ảo, cổ đại, khi mà con người có thể tu luyện thành tiên, và con người, yêu ma, thần tiên lại có thể tồn tại cùng một lúc.
Thuở thời sơ khai trong thời kỳ thượng cổ xa xưa, thất giới vẫn chưa hình thành.
Thời đó chỉ có một mảng không gian tĩnh lặng được gọi là ‘Hỗn Thiên’.
Hỗn Thiên chính là sự mở đầu cho tất cả, nhưng về sau ở hậu thế, mọi thứ về Hỗn Thiên chỉ còn là một truyền thuyết không rõ thực hư.
Và trong truyền thuyết về Hỗn Thiên, sách sử lúc bấy giờ vẫn còn một chút ghi chú nói rằng, ở thời kỳ Hỗn Thiên có sự xuất hiện của một thứ có hình dạng giống con người ở nhân giới hiện tại.
Kẻ đấy tay cầm theo trượng và ở trên tay đeo một thứ hình dạng giống một chiếc nhẫn. Sau đó, người ấy dùng hai thứ trong tay thiết lập lại Hỗn Thiên rồi tạo ra thất giới hiện tại.
Và kẻ đó được tất cả sinh vật ở thất giới gọi là ‘Hỗn Thiên nhân chủ’.
Thất giới sau khi được Hỗn Thiên nhân chủ tạo ra thì có bảy giới theo tự như sau:
Đứng đầu là thánh giới rồi kế đến lần lượt là thần giới, tiên giới, và sau cùng là nhân giới.
Có thể nói nhân giới là kẻ yếu nhất trong thất giới.
Và kế tiếp ba giới lần lượt là ma giới, yêu giới và quỷ giới. Ba giới này tồn tại độc lập, không giới nào mạnh hơn giới nào cả.
Người phàm ở nhân giới muốn tu luyện thành tiên thì phải chịu rất nhiều khổ cực. Và cứ một trăm năm thì cùng lắm chỉ có được mười người phi tiên lên tiên giới.
Còn những người đã phi tiên muốn thăng thần, thì phải chờ đợi, cùng tu luyện hơn ngàn năm mới được nhiều lắm là năm người có thể thành công thăng thần.
Từ thần muốn hoá thánh, thì có khi mất hơn cả vạn năm chỉ được một người. Và thường người ở thần giới có thể hoá thánh thành công chỉ có thể là Thần hoàng, người đứng đầu thần giới.
Ngoài ra, người phàm nếu có tâm tư bất chính cũng có thể sa đoạ thành ba giới kia. Dựa theo tâm ma của người bị sa đoạ mà họ có thể đoạ ma, hay thành yêu, hoặc là biến quỷ.
Và thường người phàm sa đoạ hoá thành một phần của ba giới kia thì đều bị những kẻ vốn được sinh ra thuộc ba giới ấy, hay còn gọi là kẻ thuần huyết, coi thường vô cùng.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Ở thế giới này cách tu luyện dựa vào ấn. Và ấn này sẽ xuất hiện khi người ở nhân giới khoảng tầm sáu hoặc bảy tuổi.
Nhân giới có hai loại ấn, một là phế ấn, những người mang phế ấn sẽ phải chịu kiếp mãi mãi không thể tu luyện và cả đời chỉ có thể làm người phàm.
Hai là kim ấn, những người mang kim ấn sẽ có thể tiếp tục tu luyện lên thành tiên.
Và ở tiên giới cũng có hai loại ấn, một là tiên ấn, hầu như những tiên nhân bình thường, những người vừa phi tiên sẽ có ấn này.
Hai là tiên quang ấn, tiên nhân cấp cao sẽ có ấn đấy.
Thần giới có thần ấn cho những người từ tiên thăng thần, và thần kim ấn dành cho những thượng thần cấp cao, cuối cùng là thần hoàng ấn. Chỉ có Thần hoàng mới có được ấn đó.
Ở thánh giới thì có tất cả bốn ấn phân chia theo màu sắc và cấp bậc lần lượt theo từ thấp đến cao như là lục thánh ấn, lam thánh ấn, kim thánh ấn và ấn mạnh nhất tam thượng giới chính là hoàng kim thánh ấn.
Ngược lại với tam thượng giới, ở tam địa giới gồm ma giới, yêu giới, quỷ giới, đồng đều có hai ấn, một là hắc ấn dành cho thường dân, những yêu ma quỷ quái cấp thấp. Và huyết ấn là dành cho hoàng tộc cấp cao.
Và ở tam địa giới, vừa sinh ra là ấn đã xuất hiện trên thân thể của họ.
Bên cạnh đó, nhân giới nằm giữa, cũng như là ranh giới chia cắt tam thượng – địa giới nên được gọi là hạ giới.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Đứng đầu tam thượng giới, gồm có Tiên thượng, Thần Hoàng và người được cho là đứng trên tất cả vạn vật ở thất giới, Thánh đế.
Còn ở tam địa giới, những kẻ đứng đầu đều lấy chung một chữ ‘Vương’ gồm, Ma vương, Yêu Vương, Quỷ Vương.
Và ở nhân giới, không có người đứng đầu duy nhất, mà bọn họ có các tông môn tông phái quản lý trật tự của nhân giới được phân chia theo từng vùng.
Cố gắng nâng mí mắt đang dần nặng trĩu lên, Long Quân Dao lờ mờ nhìn thấy phía trên bầu trời vần vũ mây đen đang dần có tia nắng, và tà áo màu tím đang phấp phơi giữa trời quang thì cô cảm thấy hình ảnh này có hơi loá mắt.
Long Quân Dao yếu ớt nheo mắt để cố nhìn rõ đối phương thì bỗng trước mắt cô chói loà một luồng ánh sáng rực rỡ như lửa đang lao đến. Chưa kịp nhìn rõ đấy là thứ gì thì cô đã bất tỉnh.
Tuy nói là bất tỉnh nhưng Long Quân Dao vẫn còn lưu lại một tia ý thức nhàn nhạt nên có thể nhận biết và cảm nhận được mọi thứ xung quanh.
Vật thể phát ra ánh sáng rực lửa ban nãy Long Quân Dao nhìn thấy đang lao đến với vận tóc xé gió và sau đó liền bay xuyên lồng ngực Long Quân Dao rồi cắm thẳng lên mặt đất gần đó.
Không nhịn được một cỗ tanh tưởi đang dần dâng lên , Long Quân Dao hai mắt nhắm tịt phun ra một ngụm máu lớn, và hơi thở dần nhạt đi. Cùng đó, bộ hoàng kim giáp vốn dĩ vừa rồi vẫn còn toả sáng rực rỡ dần sậm màu đi.
Vô Khuyết đứng từ trên cao đã xác định được rằng cô không thể nào vượt qua khỏi nên mới yên tâm phất tay áo rời đi.
Kết thúc trận chiến giữa cả hai, bầu trời đầy mây đen dần trở nên sáng sủa, ánh nắng khi này cũng đã có thể rọi qua những tầng mây đến với mặt đất.
Long Quân Dao nằm bất động dưới vực thẩm không rõ sống chết. Hệ thống lúc ấy bỗng xuất hiện.
[Ký chủ, xin tiếp nhận cốt truyện và ký ức của nguyên chủ!]
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Đây là một thế giới tiểu thuyết huyền ảo, cổ đại, khi mà con người có thể tu luyện thành tiên, và con người, yêu ma, thần tiên lại có thể tồn tại cùng một lúc.
Thuở thời sơ khai trong thời kỳ thượng cổ xa xưa, thất giới vẫn chưa hình thành.
Thời đó chỉ có một mảng không gian tĩnh lặng được gọi là ‘Hỗn Thiên’.
Hỗn Thiên chính là sự mở đầu cho tất cả, nhưng về sau ở hậu thế, mọi thứ về Hỗn Thiên chỉ còn là một truyền thuyết không rõ thực hư.
Và trong truyền thuyết về Hỗn Thiên, sách sử lúc bấy giờ vẫn còn một chút ghi chú nói rằng, ở thời kỳ Hỗn Thiên có sự xuất hiện của một thứ có hình dạng giống con người ở nhân giới hiện tại.
Kẻ đấy tay cầm theo trượng và ở trên tay đeo một thứ hình dạng giống một chiếc nhẫn. Sau đó, người ấy dùng hai thứ trong tay thiết lập lại Hỗn Thiên rồi tạo ra thất giới hiện tại.
Và kẻ đó được tất cả sinh vật ở thất giới gọi là ‘Hỗn Thiên nhân chủ’.
Thất giới sau khi được Hỗn Thiên nhân chủ tạo ra thì có bảy giới theo tự như sau:
Đứng đầu là thánh giới rồi kế đến lần lượt là thần giới, tiên giới, và sau cùng là nhân giới.
Có thể nói nhân giới là kẻ yếu nhất trong thất giới.
Và kế tiếp ba giới lần lượt là ma giới, yêu giới và quỷ giới. Ba giới này tồn tại độc lập, không giới nào mạnh hơn giới nào cả.
Người phàm ở nhân giới muốn tu luyện thành tiên thì phải chịu rất nhiều khổ cực. Và cứ một trăm năm thì cùng lắm chỉ có được mười người phi tiên lên tiên giới.
Còn những người đã phi tiên muốn thăng thần, thì phải chờ đợi, cùng tu luyện hơn ngàn năm mới được nhiều lắm là năm người có thể thành công thăng thần.
Từ thần muốn hoá thánh, thì có khi mất hơn cả vạn năm chỉ được một người. Và thường người ở thần giới có thể hoá thánh thành công chỉ có thể là Thần hoàng, người đứng đầu thần giới.
Ngoài ra, người phàm nếu có tâm tư bất chính cũng có thể sa đoạ thành ba giới kia. Dựa theo tâm ma của người bị sa đoạ mà họ có thể đoạ ma, hay thành yêu, hoặc là biến quỷ.
Và thường người phàm sa đoạ hoá thành một phần của ba giới kia thì đều bị những kẻ vốn được sinh ra thuộc ba giới ấy, hay còn gọi là kẻ thuần huyết, coi thường vô cùng.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Ở thế giới này cách tu luyện dựa vào ấn. Và ấn này sẽ xuất hiện khi người ở nhân giới khoảng tầm sáu hoặc bảy tuổi.
Nhân giới có hai loại ấn, một là phế ấn, những người mang phế ấn sẽ phải chịu kiếp mãi mãi không thể tu luyện và cả đời chỉ có thể làm người phàm.
Hai là kim ấn, những người mang kim ấn sẽ có thể tiếp tục tu luyện lên thành tiên.
Và ở tiên giới cũng có hai loại ấn, một là tiên ấn, hầu như những tiên nhân bình thường, những người vừa phi tiên sẽ có ấn này.
Hai là tiên quang ấn, tiên nhân cấp cao sẽ có ấn đấy.
Thần giới có thần ấn cho những người từ tiên thăng thần, và thần kim ấn dành cho những thượng thần cấp cao, cuối cùng là thần hoàng ấn. Chỉ có Thần hoàng mới có được ấn đó.
Ở thánh giới thì có tất cả bốn ấn phân chia theo màu sắc và cấp bậc lần lượt theo từ thấp đến cao như là lục thánh ấn, lam thánh ấn, kim thánh ấn và ấn mạnh nhất tam thượng giới chính là hoàng kim thánh ấn.
Ngược lại với tam thượng giới, ở tam địa giới gồm ma giới, yêu giới, quỷ giới, đồng đều có hai ấn, một là hắc ấn dành cho thường dân, những yêu ma quỷ quái cấp thấp. Và huyết ấn là dành cho hoàng tộc cấp cao.
Và ở tam địa giới, vừa sinh ra là ấn đã xuất hiện trên thân thể của họ.
Bên cạnh đó, nhân giới nằm giữa, cũng như là ranh giới chia cắt tam thượng – địa giới nên được gọi là hạ giới.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Đứng đầu tam thượng giới, gồm có Tiên thượng, Thần Hoàng và người được cho là đứng trên tất cả vạn vật ở thất giới, Thánh đế.
Còn ở tam địa giới, những kẻ đứng đầu đều lấy chung một chữ ‘Vương’ gồm, Ma vương, Yêu Vương, Quỷ Vương.
Và ở nhân giới, không có người đứng đầu duy nhất, mà bọn họ có các tông môn tông phái quản lý trật tự của nhân giới được phân chia theo từng vùng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172