Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về! - Chương 59:
Chương trước- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 59:
Long Quân Dao rời đi để lại nhóm thú dữ ở lại trong hang động canh chừng hành động của nhóm người nam chính. Còn cô khi này để xác thực Lục Tiểu Na và Lục Tiểu Mỹ rốt cuộc ai mới là A Khiết, nên cô đã phải đi đến hồ nước mà hai người ấy đang tắm.
Nơi đầu tiên mà Long Quân Dao đến chính là hồ Lục Thạch, nơi nhóm người Lục Tiểu Mỹ và ả Tiểu Đồng cùng mấy người nữ nhân khác đang tắm.
Y như tên gọi là Lục Thạch, xung quanh hồ nước này có đầy những tảng đá to lớn bị bao phủ bởi một tầng rong rêu khiến cho nó mang theo sắc xanh lục. Ngoài ra, nước dưới hồ cũng mang theo một màu lục nhàn nhạt như trà xanh.
Nhóm người đang ngâm mình dưới hồ nước vừa trông thấy con sói lớn từ bên ngoài bước vào thì liền tỏ ra hoảng hốt rồi co người lại.
Lục Tiểu Mỹ vẫn còn chưa hết bất ngờ trước sự xuất hiện của Long Quân Dao, cô ta hai tay bắt chéo che đi phần trước ngực của bản thân rồi lấp bấp nói:
“S-sói đại ca, sao ngài lại đến đây?”
Không đáp lời nữ chính, Long Quân Dao chỉ im lặng quan sát nhóm người bọn họ một lượt.
Cô khi ấy đưa mũi hít một hơi thật sâu rồi nét mặt cũng đanh lại. Mùi của A Khiết đã không còn nữa.
Để chắc chắn hơn, Long Quân Dao từ từ tiến đến gần nơi của Lục Tiểu Mỹ hơn một chút rồi hơi cúi người xuống, cô đưa mũi sát gần bên gương mặt của cô ta rồi hít hít vài cái.
Còn nữ chính Lục Tiểu Mỹ lúc ấy bị hành động của con thú lớn làm cho cứng đờ người vì sợ hãi.
Sau khi đã chắc chắn một điều rằng trên thân thể của nữ chính Lục Tiểu Mỹ đã không lưu lại mùi hương của A Khiết nữa, thì Long Quân Dao cũng buông tha cho cô ta mà kéo giãn khoảng cách của cả hai.
Tuy trên người của nữ chính này đã không còn lưu lại mùi hương vốn có của người mình thương nữa, nhưng vẫn còn một cách khác để nhận biết. Đó chính là vết bớt hình hoa luôn nằm trước ngực trái của A Khiết cũng như là Hoa Nhi.
Ở hai thế giới trước, ở trước phần ngực trái của A Khiết lẫn Hoa Nhi đều có một vết bớt hình hoa mẫu đơn, thế nên để xác định được Lục Tiểu Mỹ và Lục Tiểu Na ai mới là A Khiết thì chỉ cần xác nhận xem ở nơi đó có vết tích nào hay không thì liền rõ ràng ngay.
Vừa nhớ đến vết bớt thì Long Quân Dao liền dùng thị giác sắc bén của một dã thú mà quan sát.
Nhìn thấy tầm mắt của hắc lang đang di chuyển xuống phần dưới ngực của chính mình thì nữ chính Lục Tiểu Mỹ liền đỏ mặt vội vàng che kín phần ngực của mình hơn.
Ả Tiểu Đồng khi này thấy Lục Tiểu Mỹ bị mắt ánh của dã lang nhìn ở nơi nhạy cảm thì liền hùng hổ lên giọng nói:
“Này, nhìn đi đâu đấy! Đừng tưởng bản thân to lớn thì hay ho lắm. Nếu ngươi còn dám nhìn thì lát ta sẽ mách lại Trình vương tử để ngài ấy dạy dỗ lại ngươi đấy.”
Ả ta vừa nói dứt lời thì con gấu đen tên A Hắc vốn luôn ở gần đấy đang ngồi bệt dưới đất từ từ đứng dậy rồi gào vào mặt của ả.
Bị A Hắc dọa một trận, ả Tiểu Đồng cả khuôn mặt trở nên trắng bệch rồi đứng luôn cả hình không dám nhúc nhích nữa.
Không thèm đôi co với ả ta, Long Quân Dao lạnh lùng quay đầu bỏ đi.
Trên ngực trái của Lục Tiểu Mỹ hoàn toàn không có vết bớt gì cả, đã thế sau khi ngâm mình dưới nước thì mùi hương của A Khiết vốn dĩ ban đầu vẫn còn nhàn nhạt ở trên người cô ta cũng biến mất.
Chỉ với nhiêu đấy cũng quá rõ để Long Quân Dao biết được nữ chính này không phải là người mà bản thân cần tìm rồi.
Và nếu như nữ chính Lục Tiểu Mỹ không phải là A Khiết, vậy thì khả năng Lục Tiểu Na là người mà Long Quân Dao cần tìm lại tăng lên cao thêm một bậc.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Sau khi rời khỏi hồ Lục Thạch, Long Quân Dao tiếp tục đi đến hồ Ngọc Lam Trai mà Lục Tiểu Na và Tiểu Bạch đang ở đấy.
Vốn dĩ hồ nước này có tên là như thế bởi vì nó một hồ nước lộ thiên có được làn nước trong veo, và khi phản chiếu với bầu trời thì mặt nước liền có màu lam đẹp mắt. Ngoài ra với những tia nắng chiếu rọi, thì cả hồ nước khi đó như phát sáng mà lấp lánh trông rất đẹp mắt.
Đến nơi, Long Quân Dao không phát ra bất kỳ tiếng động gì mà chậm rãi tiến đến gần hồ nước.
Người con gái đang thư giãn ngâm mình dưới dòng nước hình như vẫn chưa phát hiện ra sự hiện diện của hắc lang cho đến khi Tiểu Bạch ở trên bờ kêu lên.
Giật mình với động tĩnh xuất phát từ con thỏ trắng, Lục Tiểu Na nhìn qua nó rồi chợt cảm thấy hình như có thứ gì đó đang nhìn chầm chầm vào mình thì liền quay đầu.
Cô nàng vừa quay đầu về sau thì ánh mắt của cô và con sói lớn giao nhau.
Long Quân Dao khi đấy tranh thủ lúc Lục Tiểu Na vẫn còn bất động vì kinh ngạc mà đưa mắt nhìn xuống phần ngực trái của cô nàng, thì ngay lập tức cô trông thấy cái vết bớt đỏ au có hình dạng của một đóa hoa nằm ở ngay đấy.
Chưa hết, bên mũi của Long Quân Dao khi đó còn ngửi thấy được mùi hương của A Khiết phát ra từ Lục Tiểu Na càng lúc càng nồng rõ hơn.
Sau một lúc đứng hình thì Lục Tiểu Na cũng hoàn hồn mà vội vã lấy tay che lấy những phần lộ ra của cơ thể.
Hắc lang khi này trong lòng chợt cảm thấy vui vẻ đến lạ thường, Long Quân Dao nhếch mép cười một cái rồi khoan thai bước đến gần hồ nước mặc cho cả gương mặt của người trước mắt đã đỏ đến mức trông chả khác gì quả cà chua chín.
Mắt thấy hắc lang có ý định bước gần đến mình, Lục Tiểu Na càng trở nên ngượng ngùng hơn, rồi trong vô thức chỉ cần Long Quân Dao tiến một bước thì cô nàng lại lùi một bước. Lục Tiểu Na lúc ấy trở nên lấp bấp mà lên tiếng thăm dò:
“S-sói đại ca?”
Nơi đầu tiên mà Long Quân Dao đến chính là hồ Lục Thạch, nơi nhóm người Lục Tiểu Mỹ và ả Tiểu Đồng cùng mấy người nữ nhân khác đang tắm.
Y như tên gọi là Lục Thạch, xung quanh hồ nước này có đầy những tảng đá to lớn bị bao phủ bởi một tầng rong rêu khiến cho nó mang theo sắc xanh lục. Ngoài ra, nước dưới hồ cũng mang theo một màu lục nhàn nhạt như trà xanh.
Nhóm người đang ngâm mình dưới hồ nước vừa trông thấy con sói lớn từ bên ngoài bước vào thì liền tỏ ra hoảng hốt rồi co người lại.
Lục Tiểu Mỹ vẫn còn chưa hết bất ngờ trước sự xuất hiện của Long Quân Dao, cô ta hai tay bắt chéo che đi phần trước ngực của bản thân rồi lấp bấp nói:
“S-sói đại ca, sao ngài lại đến đây?”
Không đáp lời nữ chính, Long Quân Dao chỉ im lặng quan sát nhóm người bọn họ một lượt.
Cô khi ấy đưa mũi hít một hơi thật sâu rồi nét mặt cũng đanh lại. Mùi của A Khiết đã không còn nữa.
Để chắc chắn hơn, Long Quân Dao từ từ tiến đến gần nơi của Lục Tiểu Mỹ hơn một chút rồi hơi cúi người xuống, cô đưa mũi sát gần bên gương mặt của cô ta rồi hít hít vài cái.
Còn nữ chính Lục Tiểu Mỹ lúc ấy bị hành động của con thú lớn làm cho cứng đờ người vì sợ hãi.
Sau khi đã chắc chắn một điều rằng trên thân thể của nữ chính Lục Tiểu Mỹ đã không lưu lại mùi hương của A Khiết nữa, thì Long Quân Dao cũng buông tha cho cô ta mà kéo giãn khoảng cách của cả hai.
Tuy trên người của nữ chính này đã không còn lưu lại mùi hương vốn có của người mình thương nữa, nhưng vẫn còn một cách khác để nhận biết. Đó chính là vết bớt hình hoa luôn nằm trước ngực trái của A Khiết cũng như là Hoa Nhi.
Ở hai thế giới trước, ở trước phần ngực trái của A Khiết lẫn Hoa Nhi đều có một vết bớt hình hoa mẫu đơn, thế nên để xác định được Lục Tiểu Mỹ và Lục Tiểu Na ai mới là A Khiết thì chỉ cần xác nhận xem ở nơi đó có vết tích nào hay không thì liền rõ ràng ngay.
Vừa nhớ đến vết bớt thì Long Quân Dao liền dùng thị giác sắc bén của một dã thú mà quan sát.
Nhìn thấy tầm mắt của hắc lang đang di chuyển xuống phần dưới ngực của chính mình thì nữ chính Lục Tiểu Mỹ liền đỏ mặt vội vàng che kín phần ngực của mình hơn.
Ả Tiểu Đồng khi này thấy Lục Tiểu Mỹ bị mắt ánh của dã lang nhìn ở nơi nhạy cảm thì liền hùng hổ lên giọng nói:
“Này, nhìn đi đâu đấy! Đừng tưởng bản thân to lớn thì hay ho lắm. Nếu ngươi còn dám nhìn thì lát ta sẽ mách lại Trình vương tử để ngài ấy dạy dỗ lại ngươi đấy.”
Ả ta vừa nói dứt lời thì con gấu đen tên A Hắc vốn luôn ở gần đấy đang ngồi bệt dưới đất từ từ đứng dậy rồi gào vào mặt của ả.
Bị A Hắc dọa một trận, ả Tiểu Đồng cả khuôn mặt trở nên trắng bệch rồi đứng luôn cả hình không dám nhúc nhích nữa.
Không thèm đôi co với ả ta, Long Quân Dao lạnh lùng quay đầu bỏ đi.
Trên ngực trái của Lục Tiểu Mỹ hoàn toàn không có vết bớt gì cả, đã thế sau khi ngâm mình dưới nước thì mùi hương của A Khiết vốn dĩ ban đầu vẫn còn nhàn nhạt ở trên người cô ta cũng biến mất.
Chỉ với nhiêu đấy cũng quá rõ để Long Quân Dao biết được nữ chính này không phải là người mà bản thân cần tìm rồi.
Và nếu như nữ chính Lục Tiểu Mỹ không phải là A Khiết, vậy thì khả năng Lục Tiểu Na là người mà Long Quân Dao cần tìm lại tăng lên cao thêm một bậc.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Sau khi rời khỏi hồ Lục Thạch, Long Quân Dao tiếp tục đi đến hồ Ngọc Lam Trai mà Lục Tiểu Na và Tiểu Bạch đang ở đấy.
Vốn dĩ hồ nước này có tên là như thế bởi vì nó một hồ nước lộ thiên có được làn nước trong veo, và khi phản chiếu với bầu trời thì mặt nước liền có màu lam đẹp mắt. Ngoài ra với những tia nắng chiếu rọi, thì cả hồ nước khi đó như phát sáng mà lấp lánh trông rất đẹp mắt.
Đến nơi, Long Quân Dao không phát ra bất kỳ tiếng động gì mà chậm rãi tiến đến gần hồ nước.
Người con gái đang thư giãn ngâm mình dưới dòng nước hình như vẫn chưa phát hiện ra sự hiện diện của hắc lang cho đến khi Tiểu Bạch ở trên bờ kêu lên.
Giật mình với động tĩnh xuất phát từ con thỏ trắng, Lục Tiểu Na nhìn qua nó rồi chợt cảm thấy hình như có thứ gì đó đang nhìn chầm chầm vào mình thì liền quay đầu.
Cô nàng vừa quay đầu về sau thì ánh mắt của cô và con sói lớn giao nhau.
Long Quân Dao khi đấy tranh thủ lúc Lục Tiểu Na vẫn còn bất động vì kinh ngạc mà đưa mắt nhìn xuống phần ngực trái của cô nàng, thì ngay lập tức cô trông thấy cái vết bớt đỏ au có hình dạng của một đóa hoa nằm ở ngay đấy.
Chưa hết, bên mũi của Long Quân Dao khi đó còn ngửi thấy được mùi hương của A Khiết phát ra từ Lục Tiểu Na càng lúc càng nồng rõ hơn.
Sau một lúc đứng hình thì Lục Tiểu Na cũng hoàn hồn mà vội vã lấy tay che lấy những phần lộ ra của cơ thể.
Hắc lang khi này trong lòng chợt cảm thấy vui vẻ đến lạ thường, Long Quân Dao nhếch mép cười một cái rồi khoan thai bước đến gần hồ nước mặc cho cả gương mặt của người trước mắt đã đỏ đến mức trông chả khác gì quả cà chua chín.
Mắt thấy hắc lang có ý định bước gần đến mình, Lục Tiểu Na càng trở nên ngượng ngùng hơn, rồi trong vô thức chỉ cần Long Quân Dao tiến một bước thì cô nàng lại lùi một bước. Lục Tiểu Na lúc ấy trở nên lấp bấp mà lên tiếng thăm dò:
“S-sói đại ca?”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172