Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về! - Chương 46:
Chương trước- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 46:
Chợt cảm thấy bất an mỗi khi nhớ đến Hoa Nhi, Long Quân Dao mấy ngày hôm nay lo lắng vô cùng.
Vì quá lo lắng, Long Quân Dao khi này cho người lẻn vào hoàng cung rồi đến Phượng Hoàng cung thăm dò tình hình của Hoa Nhi thì chẳng thấy người đâu.
Người cần tìm đâu thì không rõ nhưng người được phái đến thăm dò lại nghe ngóng được rất nhiều việc không hay về Long gia.
Không dám chậm trễ thêm, kẻ được phái đi lúc này vội vàng phi ngựa quay về quân doanh tìm Long lão tướng quân cùng hai huynh muội Long Quân Dao cấp báo lại tình hình.
Sau khi nghe hết những lời của người trước mắt nói, mi tâm của Long lão tướng quân cau chặt lại, hai bàn tay của ông đã siết chặt thành nắm đấm từ lúc nào.
Nhìn vẻ mặt của Long lão tướng quân thì Long Quân Dao cũng mờ hồ đoán được phụ thân nhà mình chắc đang rất tức giận.
Xong việc, người kia cuối cùng rời đi, bấy giờ bên trong lều trại chỉ còn lại ba cha con Long gia, Long lão tướng quân khi này ảo não thở dài nói:
“Long gia ta mấy đời xông pha chiến trường, cống hiến xương máu cho triều đình, vậy mà cuối cùng lại bị hoàng thượng gán cho cái mác thông đồng cùng quân địch, âm mưu tạo phản.”
“Phụ thân, người đừng quá bận tâm. Nếu như tên Lãnh Viêm ấy đã tuyệt tình như thế thì chúng ta cần gì nể nang hắn nữa cơ chứ.” Long Thần Vũ tay vỗ mạnh xuống bàn bất mãn nói.
Trong khi hai cha con đang bàn bạc thì chỉ có mỗi Long Quân Dao là thất thần ngồi bên cạnh không nói lời nào.
Long Quân Dao cô khi này nhớ đến lời của người khi nãy nói rằng không tìm thấy Hoa Nhi ở Phượng Hoàng cung, nhưng ngược lại thì hắn nghe thấy được mấy cung nữ khác bàn tán với nhau rằng Hoa Nhi do đắc tội với thụ chính và công chính nên đã bị bắt giam.
Nghe đến đây thì cô càng trở nên lo lắng, sự việc trúng độc lần trước, Hoa Nhi đã vô cùng thô bạo ép ả cung nữ của thụ chính uống chất độc nên có thể hắn ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng ấy. Càng suy nghĩ thì Long Quân Dao càng cảm thấy không ổn.
Chờ đến khi đã bàn xong việc, Long Quân Dao viện cớ thân thể không khỏe nên quay về lều của chính mình.
Ngồi bên trong lều trại chỉ còn một mình thì cô khi này bắt đầu gọi hệ thống online để hỏi chuyện.
[Ký chủ có chuyện gì?]
“2503, mi có thể giúp ta nhìn thấy Hoa Nhi như lần trước nhìn thấy A Khiết khi ở nhà Ngạo Thiên được không?”
[Ký chủ, không thể. Lần trước là ngoại lệ, còn lần này thì không.]
“Cái gì, ý ngươi là gì.”
[Chẳng có ý gì cả! Không thể là không thể thưa ký chủ.]
Thấy hệ thống kiên quyết không giúp thì Long Quân Dao càng lo lắng thì càng trở nên dễ nóng giận.
Không thể nhờ hệ thống tìm kiếm hay nhìn thấy Hoa Nhi nên sau một lúc ngồi suy tính đủ đường thì cuối cùng Long Quân Dao đã đưa ra một quyết định cuối cùng.
Nhanh chóng rời khỏi lều trại của mình, Long Quân Dao khi này đến tìm Long lão tướng quân rồi mau chóng cho triệu tập tất cả mọi người lại.
Theo dự kiến, hai tháng nữa thì bọn cô mới bắt đầu hành động nhưng bây giờ cô không thể chờ được nữa.
Từ hai tháng nữa mới hành động thì ngay lập tức thay đổi thành hai tuần nữa sẽ triển khai kế hoạch.
Tuy có chút thay đổi bất ngờ nhưng mọi người cũng không có quá nhiều ý kiến mà bắt đầu chuẩn bị mọi thứ cho đại sự sắp đến.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Năm thứ 14 Niên Lãnh, Long lão tướng quân cùng con trai và con gái ở ngoài biên cương chống giặc năm thứ hai.
Trước một tuần so với kế hoạch hành động của Long Quân Dao, khi Lãnh Viêm đang thượng triều thì bỗng có vài vị tướng quân áp giải một kẻ lạ mặt ăn vận kỳ lạ, và trông có vẻ không phải người dân của nước này lên đại điện.
Kẻ lạ mặt toàn thân bị dây thừng trói lại rồi đột ngột quỳ rạp xuống trước mặt Lãnh Viêm vội vàng dập đầu kêu lên:
“Ta chỉ nghe theo lời căn dặn của Long lão tướng quân mà thôi. Ta không biết gì cả.”
Bá quan văn võ vừa nghe kẻ lạ mặt nói thì liền lập tức như ong vỡ tổ mà bắt đầu lời qua tiếng lại bàn tán ồn ào.
Mặc kệ xung quanh ồn ào, Lãnh Viêm chau mày nhìn người quỳ dưới chân rồi hỏi:
“Ý của ngươi là gì? Long lão tướng quân thì có liên quan gì? Còn ngươi là ai?”
“Ta là đại thần của nước láng giềng được cử sang thâm nhập vào hoàng cung thăm dò. Còn Long lão tướng quân, ngài ấy chính là một người quan trọng trong kế hoạch của bọn ta. Ngài ấy chính là người sẽ chỉ huy mọi việc cho kế hoạch sắp đến.”
Tên lạ mặt vừa nói xong thì đại điện vốn đã ồn ào thì càng ồn hơn. Bá quan trên triều lúc này đã bắt đầu chia ra hai phe văn võ rõ rệt.
Bên văn thì không cần nghĩ nhiều mà hô lên rằng Long gia có ý tạo phản. Không thì nói Long lão tướng quân mưu mô cấu kết với quân địch và Lãnh Viêm cần phải xử trí lão ta thích đáng.
Quan văn thì cho rằng Long gia tạo phản nhưng về phía quan võ lại lập tức lên tiếng phản bác bênh vực. Bọn họ rất rõ Long gia đã cực khổ cống hiến nhiều đến như thế nào cho đất nước nên không thể có chuyện khi không Long lão tướng quân tạo phản được, và có thể sự việc này có ẩn tình.
Lúc này hai bên văn võ cứ lời qua tiếng lại ồn ào khiến cho Lãnh Viêm cũng rối trí theo, hắn khi ấy bất chợt lên tiếng:
“Đủ rồi! Trẫm tự biết giải quyết như thế nào. Các khanh không cần nhiều lời. Còn giờ thì hạ triều. Người đâu bắt giam tên lạ mặt này vào ngục cho ta.”
Nói rồi, Lãnh Viêm đứng lên phắt tay áo rời đi. Còn mấy vị bá quan hai bên văn võ khi này ngoài trừng mắt với nhau thì cũng chẳng nói gì thêm mà rời đi.
Cái tên tự xưng là đại thần của nước láng giếng khi này cũng bị ba bốn thị vệ xông lên lôi đi.
Lãnh Viêm khi quay lưng rời khỏi ngai vàng thì hắn chợt nhếch mép khoái trá. Cuối cùng cũng đến lúc thu được Long gia vào tay, hắn bây giờ thật phấn khích chờ đợi mọi thứ sắp đến.
Vì quá lo lắng, Long Quân Dao khi này cho người lẻn vào hoàng cung rồi đến Phượng Hoàng cung thăm dò tình hình của Hoa Nhi thì chẳng thấy người đâu.
Người cần tìm đâu thì không rõ nhưng người được phái đến thăm dò lại nghe ngóng được rất nhiều việc không hay về Long gia.
Không dám chậm trễ thêm, kẻ được phái đi lúc này vội vàng phi ngựa quay về quân doanh tìm Long lão tướng quân cùng hai huynh muội Long Quân Dao cấp báo lại tình hình.
Sau khi nghe hết những lời của người trước mắt nói, mi tâm của Long lão tướng quân cau chặt lại, hai bàn tay của ông đã siết chặt thành nắm đấm từ lúc nào.
Nhìn vẻ mặt của Long lão tướng quân thì Long Quân Dao cũng mờ hồ đoán được phụ thân nhà mình chắc đang rất tức giận.
Xong việc, người kia cuối cùng rời đi, bấy giờ bên trong lều trại chỉ còn lại ba cha con Long gia, Long lão tướng quân khi này ảo não thở dài nói:
“Long gia ta mấy đời xông pha chiến trường, cống hiến xương máu cho triều đình, vậy mà cuối cùng lại bị hoàng thượng gán cho cái mác thông đồng cùng quân địch, âm mưu tạo phản.”
“Phụ thân, người đừng quá bận tâm. Nếu như tên Lãnh Viêm ấy đã tuyệt tình như thế thì chúng ta cần gì nể nang hắn nữa cơ chứ.” Long Thần Vũ tay vỗ mạnh xuống bàn bất mãn nói.
Trong khi hai cha con đang bàn bạc thì chỉ có mỗi Long Quân Dao là thất thần ngồi bên cạnh không nói lời nào.
Long Quân Dao cô khi này nhớ đến lời của người khi nãy nói rằng không tìm thấy Hoa Nhi ở Phượng Hoàng cung, nhưng ngược lại thì hắn nghe thấy được mấy cung nữ khác bàn tán với nhau rằng Hoa Nhi do đắc tội với thụ chính và công chính nên đã bị bắt giam.
Nghe đến đây thì cô càng trở nên lo lắng, sự việc trúng độc lần trước, Hoa Nhi đã vô cùng thô bạo ép ả cung nữ của thụ chính uống chất độc nên có thể hắn ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng ấy. Càng suy nghĩ thì Long Quân Dao càng cảm thấy không ổn.
Chờ đến khi đã bàn xong việc, Long Quân Dao viện cớ thân thể không khỏe nên quay về lều của chính mình.
Ngồi bên trong lều trại chỉ còn một mình thì cô khi này bắt đầu gọi hệ thống online để hỏi chuyện.
[Ký chủ có chuyện gì?]
“2503, mi có thể giúp ta nhìn thấy Hoa Nhi như lần trước nhìn thấy A Khiết khi ở nhà Ngạo Thiên được không?”
[Ký chủ, không thể. Lần trước là ngoại lệ, còn lần này thì không.]
“Cái gì, ý ngươi là gì.”
[Chẳng có ý gì cả! Không thể là không thể thưa ký chủ.]
Thấy hệ thống kiên quyết không giúp thì Long Quân Dao càng lo lắng thì càng trở nên dễ nóng giận.
Không thể nhờ hệ thống tìm kiếm hay nhìn thấy Hoa Nhi nên sau một lúc ngồi suy tính đủ đường thì cuối cùng Long Quân Dao đã đưa ra một quyết định cuối cùng.
Nhanh chóng rời khỏi lều trại của mình, Long Quân Dao khi này đến tìm Long lão tướng quân rồi mau chóng cho triệu tập tất cả mọi người lại.
Theo dự kiến, hai tháng nữa thì bọn cô mới bắt đầu hành động nhưng bây giờ cô không thể chờ được nữa.
Từ hai tháng nữa mới hành động thì ngay lập tức thay đổi thành hai tuần nữa sẽ triển khai kế hoạch.
Tuy có chút thay đổi bất ngờ nhưng mọi người cũng không có quá nhiều ý kiến mà bắt đầu chuẩn bị mọi thứ cho đại sự sắp đến.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Năm thứ 14 Niên Lãnh, Long lão tướng quân cùng con trai và con gái ở ngoài biên cương chống giặc năm thứ hai.
Trước một tuần so với kế hoạch hành động của Long Quân Dao, khi Lãnh Viêm đang thượng triều thì bỗng có vài vị tướng quân áp giải một kẻ lạ mặt ăn vận kỳ lạ, và trông có vẻ không phải người dân của nước này lên đại điện.
Kẻ lạ mặt toàn thân bị dây thừng trói lại rồi đột ngột quỳ rạp xuống trước mặt Lãnh Viêm vội vàng dập đầu kêu lên:
“Ta chỉ nghe theo lời căn dặn của Long lão tướng quân mà thôi. Ta không biết gì cả.”
Bá quan văn võ vừa nghe kẻ lạ mặt nói thì liền lập tức như ong vỡ tổ mà bắt đầu lời qua tiếng lại bàn tán ồn ào.
Mặc kệ xung quanh ồn ào, Lãnh Viêm chau mày nhìn người quỳ dưới chân rồi hỏi:
“Ý của ngươi là gì? Long lão tướng quân thì có liên quan gì? Còn ngươi là ai?”
“Ta là đại thần của nước láng giềng được cử sang thâm nhập vào hoàng cung thăm dò. Còn Long lão tướng quân, ngài ấy chính là một người quan trọng trong kế hoạch của bọn ta. Ngài ấy chính là người sẽ chỉ huy mọi việc cho kế hoạch sắp đến.”
Tên lạ mặt vừa nói xong thì đại điện vốn đã ồn ào thì càng ồn hơn. Bá quan trên triều lúc này đã bắt đầu chia ra hai phe văn võ rõ rệt.
Bên văn thì không cần nghĩ nhiều mà hô lên rằng Long gia có ý tạo phản. Không thì nói Long lão tướng quân mưu mô cấu kết với quân địch và Lãnh Viêm cần phải xử trí lão ta thích đáng.
Quan văn thì cho rằng Long gia tạo phản nhưng về phía quan võ lại lập tức lên tiếng phản bác bênh vực. Bọn họ rất rõ Long gia đã cực khổ cống hiến nhiều đến như thế nào cho đất nước nên không thể có chuyện khi không Long lão tướng quân tạo phản được, và có thể sự việc này có ẩn tình.
Lúc này hai bên văn võ cứ lời qua tiếng lại ồn ào khiến cho Lãnh Viêm cũng rối trí theo, hắn khi ấy bất chợt lên tiếng:
“Đủ rồi! Trẫm tự biết giải quyết như thế nào. Các khanh không cần nhiều lời. Còn giờ thì hạ triều. Người đâu bắt giam tên lạ mặt này vào ngục cho ta.”
Nói rồi, Lãnh Viêm đứng lên phắt tay áo rời đi. Còn mấy vị bá quan hai bên văn võ khi này ngoài trừng mắt với nhau thì cũng chẳng nói gì thêm mà rời đi.
Cái tên tự xưng là đại thần của nước láng giếng khi này cũng bị ba bốn thị vệ xông lên lôi đi.
Lãnh Viêm khi quay lưng rời khỏi ngai vàng thì hắn chợt nhếch mép khoái trá. Cuối cùng cũng đến lúc thu được Long gia vào tay, hắn bây giờ thật phấn khích chờ đợi mọi thứ sắp đến.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172