Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về! - Chương 85:
Chương trước- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 85:
Phải ngủ ở phòng khách chật hẹp, Long Quân Dao cả đêm dường như không thể nào ngủ ngon được. Nền đất vừa cứng vừa lạnh nên trời chưa sáng thì cô đã bị cơn đau nhức ở lưng làm cho tỉnh giấc.
Hơi tỉnh ngủ, nhưng mà Long Quân Dao vẫn còn muốn ngủ thêm một chút nữa, nên mắt của cô vẫn còn nhắm chặt nhưng chưa ngủ được một chút gì, thì từ bên ngoài đã vang lên tiếng đập cửa rầm rầm.
Bị tiếng ồn làm cho tỉnh ngủ lần thứ hai, Long Quân Dao trong người vô cùng khó chịu. Cô chống người ngồi dậy, rồi đưa mắt nhìn sang cái đồng hồ cũ kỹ vẫn còn đang chạy ở trên vách tường thì thấy bây giờ chưa được năm giờ sáng nữa.
Long Quân Dao bực bội thầm mắng vài câu. Con bà nó! Giờ này mà tên thần kinh nào đến đập cửa thế? Định không để ai ngủ à? Lỡ như Tiểu Bạch và Hồ Lô thức giấc thì sao. Nghĩ như thế thì cô càng cáu hơn.
Còn người bên ngoài vẫn chưa rời đi mà vẫn đứng đấy đập cửa, cứ đập đúng ba cái vào cửa thì dừng một nhịp, người đấy cứ lặp lại thêm vài lần thì cánh cửa gỗ cũ dần mở ra.
“Trương Tiểu Bạch, cậu định khi nào mới đóng tiền nhà đây? Mấy lần trước tôi đến cậu đều ra ngoài sớm, thế nên để xem tôi đến vào giờ này thì cậu trốn đâu cho được.” Giọng nói mang theo sự nữ tính, cùng tràn đầy sự trẻ trung của người đứng ngoài cửa vang lên.
Người đến đập cửa là một người con gái trẻ tầm 20 – 21 tuổi gì đó. Cô gái khi này thấy người ở trong phòng này ra mở cửa nhưng vẫn không nói lời nào thì cô thấy có gì đó không đúng cho lắm.
Thường là mỗi lần cô đến đòi tiền nhà thì Trương Tiểu Bạch đều bày ra bộ dáng khẩn trương mà rối rít nói lời xin lỗi vì không thể đưa tiền nhà đúng hẹn, thế nhưng lần này tại sao cậu ta ra mở cửa mà không nói lời nào cơ chứ?
Càng lúc người đến thu tiền nhà càng cảm thấy kỳ lạ mà từ từ ngước mặt lên nhìn người đang đối diện chính mình.
Vừa nhìn thẳng người đang đứng trước mặt mình thì cô gái này liền hóa đá.
Ơ, người này là ai? Trương Tiểu Bạch đâu? Cô luôn đi thu tiền nhà ở đây sao không biết có người này sống ở đây nhỉ?
Cô gái chậm rãi liếc nhìn từ trên xuống dưới của người đứng trước mặt để đánh giá.
Sau một hồi quét từ trên xuống nhìn đối phương, thì bỗng gương mặt của cô gái trở nên đỏ như gấc.
Long Quân Dao vẫn còn buồn ngủ nên hơi tựa người vào vách cửa và khi đấy trông cô có hơi lả lướt một xíu. Long Quân Dao lúc đó đưa tay lên vuốt mái tóc đen bóng đang lù xù trước mặt ra sau, rồi cô đưa tay lên che miệng mà khẽ ngáp một cái.
Chẳng những thế, với bộ dạng xốc xếch đầy ngả ngớn cùng cám dỗ của Long Quân Dao thì thật sự là muốn câu hồn người khác.
Ngáp xong, cô mới liếc mắt nhìn xuống người đang đứng trước mặt mình.
À thì là một cô gái, dáng dấp cũng khá nhỏ nhắn nhưng có điều người này cao hơn Trương Tiểu Bạch một chút. Và cô gái này trông cũng khá thuận mắt đấy chứ, da trắng mặt xinh, đã thế vóc dáng cũng rất ra gì, ngực nở mông cong.
[Ký chủ, bây giờ tôi mới biết cô là một tên háo sắc!]
Hệ thống đột nhiên online mỉa mai Long Quân Dao rồi nhanh chân lặn mất tăm.
Long Quân Dao bị lời nói của hệ thống làm cho mày hơi cau lại, cùng lúc ấy người đứng ngoài cửa chợt lên tiếng:
“C-cho hỏi...”
Chưa nói hết câu thì lời nói của người đứng bên ngoài bị một giọng nói khác chen vào:
“Cô Tô, thật ngại quá khi phiền cô phải đến vào giờ này! Đây tiền nhà của tháng này.” Trương Tiểu Bạch động tác khẩn trương lấy tiền đưa cho đối phương.
Thấy không còn việc của mình thì Long Quân Dao cũng đi vào lại bên trong, cô vừa đi vừa ngáp ngắn ngáp dài.
Đi vào lại bên trong, Long Quân Dao đi đến bên phòng ngủ mở cửa nhìn vào trong thì thấy Hồ Lô vẫn còn ngủ say, lúc đấy không biết cô đã nghĩ gì mà bước vào trong rồi ôm lấy thân thể nhỏ xíu, ngắn cũn và mềm mềm thơm mùi sữa của Hồ Lô mà tiếp tục ngủ.
Còn Trương Tiểu Bạch đứng bên ngoài cửa, sau khi đưa tiền cho chủ nhà xong thì cậu đi định lại vào trong thì bị người nọ níu tay giữ lại.
“Này Tiểu Bạch, cái người vừa nãy là ai vậy? Nhìn đẹp trai thật đấy! Vừa hay anh ấy đúng sở thích của tôi. Anh ấy là gì của cậu? Bà con à? Hay là bạn bè? Anh ấy có bạn gái chưa? Cậu giới thiệu anh ấy cho tôi đi.”
“Cô Tô Mộc, có phải cô bị cận không? Người đó là nữ chứ không phải là nam đâu.” Trương Tiểu Bạch cười đầy gượng gạo đáp lời.
“Hả? Là nữ? Cái người đẹp trai ấy vậy mà là nữ? Còn cái chiều cao ấy nữa, nữ thì làm gì có ai cao được vậy cơ chứ.” Tô Mộc bàng hoàng không dám tin nói.
“Người ta là nữ đấy.” Trương Tiểu Bạch khẳng định thêm một lần nữa.
Nghe Trương Tiểu Bạch đã khẳng định về giới tính của người ban nãy thì Tô Mộc có hơi tiếc nuối, khó khắn lắm cô mới tìm được một người đúng chuẩn mẫu người mà cô mơ ước sẽ được lấy làm chồng, vậy mà người ta lại là nữ chứ không phải nam.
Tô Mộc tràn đầy thất vọng cầm theo tiền phòng mà bỏ đi, còn Trương Tiểu Bạch sau khi tỉnh giấc thì cũng không thể ngủ thêm được, theo thói quen cậu bắt đầu quét dọn phòng rồi chuẩn bị một ít bữa sáng chỗ hai của nợ kia.
Ngày trước, một mình cậu ôm một cục nợ nhỏ nhưng vô cùng đáng yêu là Hồ Lô thì đã đủ vất vả rồi, thế mà bây giờ lại thêm một cục nợ lớn là Long Quân Dao.
Trương Tiểu Bạch vừa làm việc nhà vừa càu nhàu trong lòng mà mắng người nọ vài câu.
Mắng một lúc thì cậu cũng phải suy nghĩ lại, thôi thì xem như là cũng nhờ có người nọ ở cùng mà Hồ Lô có thêm một phần ăn cũng tốt.
Hơi tỉnh ngủ, nhưng mà Long Quân Dao vẫn còn muốn ngủ thêm một chút nữa, nên mắt của cô vẫn còn nhắm chặt nhưng chưa ngủ được một chút gì, thì từ bên ngoài đã vang lên tiếng đập cửa rầm rầm.
Bị tiếng ồn làm cho tỉnh ngủ lần thứ hai, Long Quân Dao trong người vô cùng khó chịu. Cô chống người ngồi dậy, rồi đưa mắt nhìn sang cái đồng hồ cũ kỹ vẫn còn đang chạy ở trên vách tường thì thấy bây giờ chưa được năm giờ sáng nữa.
Long Quân Dao bực bội thầm mắng vài câu. Con bà nó! Giờ này mà tên thần kinh nào đến đập cửa thế? Định không để ai ngủ à? Lỡ như Tiểu Bạch và Hồ Lô thức giấc thì sao. Nghĩ như thế thì cô càng cáu hơn.
Còn người bên ngoài vẫn chưa rời đi mà vẫn đứng đấy đập cửa, cứ đập đúng ba cái vào cửa thì dừng một nhịp, người đấy cứ lặp lại thêm vài lần thì cánh cửa gỗ cũ dần mở ra.
“Trương Tiểu Bạch, cậu định khi nào mới đóng tiền nhà đây? Mấy lần trước tôi đến cậu đều ra ngoài sớm, thế nên để xem tôi đến vào giờ này thì cậu trốn đâu cho được.” Giọng nói mang theo sự nữ tính, cùng tràn đầy sự trẻ trung của người đứng ngoài cửa vang lên.
Người đến đập cửa là một người con gái trẻ tầm 20 – 21 tuổi gì đó. Cô gái khi này thấy người ở trong phòng này ra mở cửa nhưng vẫn không nói lời nào thì cô thấy có gì đó không đúng cho lắm.
Thường là mỗi lần cô đến đòi tiền nhà thì Trương Tiểu Bạch đều bày ra bộ dáng khẩn trương mà rối rít nói lời xin lỗi vì không thể đưa tiền nhà đúng hẹn, thế nhưng lần này tại sao cậu ta ra mở cửa mà không nói lời nào cơ chứ?
Càng lúc người đến thu tiền nhà càng cảm thấy kỳ lạ mà từ từ ngước mặt lên nhìn người đang đối diện chính mình.
Vừa nhìn thẳng người đang đứng trước mặt mình thì cô gái này liền hóa đá.
Ơ, người này là ai? Trương Tiểu Bạch đâu? Cô luôn đi thu tiền nhà ở đây sao không biết có người này sống ở đây nhỉ?
Cô gái chậm rãi liếc nhìn từ trên xuống dưới của người đứng trước mặt để đánh giá.
Sau một hồi quét từ trên xuống nhìn đối phương, thì bỗng gương mặt của cô gái trở nên đỏ như gấc.
Long Quân Dao vẫn còn buồn ngủ nên hơi tựa người vào vách cửa và khi đấy trông cô có hơi lả lướt một xíu. Long Quân Dao lúc đó đưa tay lên vuốt mái tóc đen bóng đang lù xù trước mặt ra sau, rồi cô đưa tay lên che miệng mà khẽ ngáp một cái.
Chẳng những thế, với bộ dạng xốc xếch đầy ngả ngớn cùng cám dỗ của Long Quân Dao thì thật sự là muốn câu hồn người khác.
Ngáp xong, cô mới liếc mắt nhìn xuống người đang đứng trước mặt mình.
À thì là một cô gái, dáng dấp cũng khá nhỏ nhắn nhưng có điều người này cao hơn Trương Tiểu Bạch một chút. Và cô gái này trông cũng khá thuận mắt đấy chứ, da trắng mặt xinh, đã thế vóc dáng cũng rất ra gì, ngực nở mông cong.
[Ký chủ, bây giờ tôi mới biết cô là một tên háo sắc!]
Hệ thống đột nhiên online mỉa mai Long Quân Dao rồi nhanh chân lặn mất tăm.
Long Quân Dao bị lời nói của hệ thống làm cho mày hơi cau lại, cùng lúc ấy người đứng ngoài cửa chợt lên tiếng:
“C-cho hỏi...”
Chưa nói hết câu thì lời nói của người đứng bên ngoài bị một giọng nói khác chen vào:
“Cô Tô, thật ngại quá khi phiền cô phải đến vào giờ này! Đây tiền nhà của tháng này.” Trương Tiểu Bạch động tác khẩn trương lấy tiền đưa cho đối phương.
Thấy không còn việc của mình thì Long Quân Dao cũng đi vào lại bên trong, cô vừa đi vừa ngáp ngắn ngáp dài.
Đi vào lại bên trong, Long Quân Dao đi đến bên phòng ngủ mở cửa nhìn vào trong thì thấy Hồ Lô vẫn còn ngủ say, lúc đấy không biết cô đã nghĩ gì mà bước vào trong rồi ôm lấy thân thể nhỏ xíu, ngắn cũn và mềm mềm thơm mùi sữa của Hồ Lô mà tiếp tục ngủ.
Còn Trương Tiểu Bạch đứng bên ngoài cửa, sau khi đưa tiền cho chủ nhà xong thì cậu đi định lại vào trong thì bị người nọ níu tay giữ lại.
“Này Tiểu Bạch, cái người vừa nãy là ai vậy? Nhìn đẹp trai thật đấy! Vừa hay anh ấy đúng sở thích của tôi. Anh ấy là gì của cậu? Bà con à? Hay là bạn bè? Anh ấy có bạn gái chưa? Cậu giới thiệu anh ấy cho tôi đi.”
“Cô Tô Mộc, có phải cô bị cận không? Người đó là nữ chứ không phải là nam đâu.” Trương Tiểu Bạch cười đầy gượng gạo đáp lời.
“Hả? Là nữ? Cái người đẹp trai ấy vậy mà là nữ? Còn cái chiều cao ấy nữa, nữ thì làm gì có ai cao được vậy cơ chứ.” Tô Mộc bàng hoàng không dám tin nói.
“Người ta là nữ đấy.” Trương Tiểu Bạch khẳng định thêm một lần nữa.
Nghe Trương Tiểu Bạch đã khẳng định về giới tính của người ban nãy thì Tô Mộc có hơi tiếc nuối, khó khắn lắm cô mới tìm được một người đúng chuẩn mẫu người mà cô mơ ước sẽ được lấy làm chồng, vậy mà người ta lại là nữ chứ không phải nam.
Tô Mộc tràn đầy thất vọng cầm theo tiền phòng mà bỏ đi, còn Trương Tiểu Bạch sau khi tỉnh giấc thì cũng không thể ngủ thêm được, theo thói quen cậu bắt đầu quét dọn phòng rồi chuẩn bị một ít bữa sáng chỗ hai của nợ kia.
Ngày trước, một mình cậu ôm một cục nợ nhỏ nhưng vô cùng đáng yêu là Hồ Lô thì đã đủ vất vả rồi, thế mà bây giờ lại thêm một cục nợ lớn là Long Quân Dao.
Trương Tiểu Bạch vừa làm việc nhà vừa càu nhàu trong lòng mà mắng người nọ vài câu.
Mắng một lúc thì cậu cũng phải suy nghĩ lại, thôi thì xem như là cũng nhờ có người nọ ở cùng mà Hồ Lô có thêm một phần ăn cũng tốt.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172