Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về! - Chương 143:
Chương trước- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Nam Chính, Các Người Có Thể Lĩnh Cơm Hộp Ra Về!
Chương 143:
Đáp lại sự mong đợi của bọn người tu tiên ở Nhân giới.
Bầu trời xám xịt vần vũ mây đen dày đặc dần lộ ra một tia sáng và một đám mây dày dần tản đi làm lộ ra bóng dáng của nhiều người bên trong đấy.
Một đám người ăn vận thanh thoát, thoát tục, không nhiễm chút bụi trần, ai nấy thân thể cũng toát lên tiên khí ngời ngời.
Dáng vẻ của bọn họ ai ai cũng lạnh đãm khó gần, nhưng mà ai cũng xinh đẹp rạng ngời với đôi đồng tử lục ngọc bảo.
Đám Tiên nhân vừa xuất hiện thì liền đưa mắt nhìn về hướng của kẻ nổi bật nhất chính là Long Quân Dao.
“Ngươi chính là kẻ đã thắng cuộc tỉ thí? Sức mạnh ấn của nhà ngươi rất lợi hại, bọn ta nhận lệnh của Tiên Thượng đến giúp ngươi phi tiên.” Một tên nam nhân trong đám tiên nhân nhàn nhạt không chút cảm xúc nói.
“Không phải! Tiên nhân, ả ta không phải thí sinh của cuộc thi, ả chính là Ma nữ, chính ả đã làm loạn cuộc thi.” Một tên trưởng lão gân cổ lên nói.
“Hửm...” Người nọ mặt lạnh không nói một lời, mà chỉ liếc mắt quan sát người vừa nói rồi lại nhìn Long Quân Dao.
Nhìn Long Quân Dao được một lúc, đột nhiên có một tên đứng phía sau hắn như nhớ ra gì đó rồi mau chóng lấy một tờ giấy từ trong tay áo ra đưa cho hắn.
Người nọ nghe tên phía sau nói gì đó rồi lại tiếp nhận tờ giấy để xem.
Nhìn tờ giấy rồi lại nhìn sang phía của Long Quân Dao, hắn ta khi này khẽ nhếch môi khinh bỉ nói:
“Thì ra là vị đó, thảo nào ta cứ thấy quen mắt. Ra là vị phế thánh tội đồ của cả tam thượng giới. Gì đây, muốn quay lại trả thù à?”
Hắn ta chính là con trai độc nhất của Tiên Thượng, người cai quản cả Tiên giới, thế nên bây giờ chỉ đối mặt với một kẻ cái gì cũng chẳng còn ngoài cái danh thì hắn làm gì phải sợ cơ chứ.
Long Quân Dao đối diện với lời nói khinh bỉ chế nhạo của người nọ nhưng vẫn không tức giận mà chỉ vờ như không hề nghe thấy cũng như nhìn thấy hắn.
Cô khi đó nhìn sang đám người phàm muốn tu tiên đang co ro đứng ở một bên, cô nhìn thẳng về hướng của người chưởng môn sở hữu món pháp khí dẫn đến Tiên giới mà nói:
“Có thể cho ta mượn món pháp khí ấy dùng một chút không? Dùng xong ta sẽ trả lại ngay.” Long Quân Dao hòa nhã nói.
Nhưng đáp lại lời nói của cô chỉ có một mảnh tĩnh lặng cùng với tiếng rít lên từng hồi của trận cuồng phong.
Nhìn thấy cô không quan tâm đến mình, tên Tiên nhân kia bỗng chốc nổi lên lửa giận rồi đột ngột xuất hiện bên cạnh vị chưởng môn kia.
Hắn cướp lấy món pháp khí trong tay người nọ rồi đưa lên nhìn ngắm.
Thì ra đây chính là thứ mà cha hắn từng tặng cho bọn người ở hạ giới. Ngay từ đầu hắn đã phản đối việc lấy tiên khí đưa cho phàm nhân giữ, vậy mà cha hắn vẫn làm.
Cầm pháp khí nọ trong tay, hắn mặt mày hung tợn một tay dùng sức bóp nát món đồ ấy.
Hủy hoại thứ mà Long Quân Dao cần, hắn ta khi này lại nghênh mặt lên nhìn cô một cách đầy khiêu khích thách thức.
Nói thật, Long Quân Dao không muốn đối đầu với Thần giới và Tiên giới, bởi vì cô thuộc tuýp người cái gì cũng phải đúng người đúng việc, nợ ai nấy trả và cô không muốn bất kỳ người vô tội bị vạ lây, nhưng lần này chắc sẽ là lần đầu tiên cô phá lệ.
Long Quân Dao mặt mày tối sầm, xung quanh cô chợt lạnh như băng và không khí đột ngột trở nên áp lực hơn hẳn.
Có người không thể chịu đựng nổi khí lực nặng nề như thế này, nên liền lăn ra đất ôm ngực khó khăn hít thở.
Ban đầu là một người, rồi đến hai người, ba người, bốn người,... rồi dần dần chẳng còn lại mấy ai có thể chịu đựng áp lực phát ra từ Long Quân Dao.
Đám người tu tiên bây giờ gần như đã gục hết, và chỉ còn lưu lại vài người ấn lực mạnh mới có thể chống chọi được mà không bị khí lực kỳ lạ kia đè bẹp dí dưới đất như những người khác.
Về nhóm Tiên nhân vẫn còn đứng trên cao cũng toát mồ hôi hột, bởi vì khí thế này quá đáng sợ đi, nó còn đáng sợ hơn cả lúc Tiên Thượng nổi giận nữa cơ...
Còn về tên Tiên nhân, con trai của tên Tiên Thượng gì đó, hắn bây giờ trong lòng cũng nổi lên một trận sợ hãi nhưng mà hắn vẫn cố chấp không để nó bộc lộ ra ngoài.
Hắn ta cứng đầu hất mặt lên cao mà nhìn Long Quân Dao, như thể hắn cho rằng cô sẽ không dám làm gì hắn vậy.
Nhưng mà hắn đã lầm to rồi...
Long Quân Dao khi đó nét mặt thoáng u ám đến đáng sợ, cô đưa tay lên chỉ về hướng của hắn, rồi kế đó là làm hành động hướng ngón tay đang chỉ về phía hắn xuống đất, thì liền lập tức hắn như bị một tảng núi đè nặng lên lưng làm cho quỳ rạp xuống đất ngay trong một cái chớp mắt.
Chứng kiến cảnh tượng hãi hùng đó, đám Tiên nhân đang ở phía trên cao kinh sợ kêu lên:
“Kỷ Quân điện hạ!”
Sau tiếng kêu đầy sợ hãi của nhóm người đang đứng trên cao thì thứ vô hình đang đè lên thân thể của Kỷ Quân dường như nặng thêm mấy bậc.
Thứ đó nặng đến mức đè hắn phun cả một ngụm huyết lớn.
Lúc bấy giờ, trên nét mặt lãnh đạm vốn có của các vị Tiên nhân cao cao tại thượng kia không còn giữ được sự bình thản không màng sự đời nữa, ai nấy mặt mày xanh xao trắng bệch trông rất đáng thương.
Có một vài vị Tiên nhân không thể tiếp tục đứng nhìn mà trực tiếp nhảy đến chỗ của Long Quân Dao động thủ.
Người đó vừa đánh một quyền, nhưng nắm đấm chưa kịp chạm vào y phục của Long Quân Dao, thì đã bị cô phất tay một cái làm cho bay xa mấy dặm rồi cuối cùng đâm phải một vách núi hộc ra một búng máu tươi.
Quá khiếp đảm trước sự khủng bố của Long Quân Dao, cả đám Tiên nhân giờ đây không còn ai dám tự tiện xông lên nữa mà chỉ dám trơ mắt nhìn cô hành hạ tên Kỷ Quân dưới chân.
“Các ngươi cứ việc xông lên, nhưng sau đó các ngươi còn mạng trở về hay không thì ta không rõ...” Nói xong, Long Quân Dao khẽ cong cong khóe môi tạo thành một nụ cười đầy quái gở và ma mị.
Bầu trời xám xịt vần vũ mây đen dày đặc dần lộ ra một tia sáng và một đám mây dày dần tản đi làm lộ ra bóng dáng của nhiều người bên trong đấy.
Một đám người ăn vận thanh thoát, thoát tục, không nhiễm chút bụi trần, ai nấy thân thể cũng toát lên tiên khí ngời ngời.
Dáng vẻ của bọn họ ai ai cũng lạnh đãm khó gần, nhưng mà ai cũng xinh đẹp rạng ngời với đôi đồng tử lục ngọc bảo.
Đám Tiên nhân vừa xuất hiện thì liền đưa mắt nhìn về hướng của kẻ nổi bật nhất chính là Long Quân Dao.
“Ngươi chính là kẻ đã thắng cuộc tỉ thí? Sức mạnh ấn của nhà ngươi rất lợi hại, bọn ta nhận lệnh của Tiên Thượng đến giúp ngươi phi tiên.” Một tên nam nhân trong đám tiên nhân nhàn nhạt không chút cảm xúc nói.
“Không phải! Tiên nhân, ả ta không phải thí sinh của cuộc thi, ả chính là Ma nữ, chính ả đã làm loạn cuộc thi.” Một tên trưởng lão gân cổ lên nói.
“Hửm...” Người nọ mặt lạnh không nói một lời, mà chỉ liếc mắt quan sát người vừa nói rồi lại nhìn Long Quân Dao.
Nhìn Long Quân Dao được một lúc, đột nhiên có một tên đứng phía sau hắn như nhớ ra gì đó rồi mau chóng lấy một tờ giấy từ trong tay áo ra đưa cho hắn.
Người nọ nghe tên phía sau nói gì đó rồi lại tiếp nhận tờ giấy để xem.
Nhìn tờ giấy rồi lại nhìn sang phía của Long Quân Dao, hắn ta khi này khẽ nhếch môi khinh bỉ nói:
“Thì ra là vị đó, thảo nào ta cứ thấy quen mắt. Ra là vị phế thánh tội đồ của cả tam thượng giới. Gì đây, muốn quay lại trả thù à?”
Hắn ta chính là con trai độc nhất của Tiên Thượng, người cai quản cả Tiên giới, thế nên bây giờ chỉ đối mặt với một kẻ cái gì cũng chẳng còn ngoài cái danh thì hắn làm gì phải sợ cơ chứ.
Long Quân Dao đối diện với lời nói khinh bỉ chế nhạo của người nọ nhưng vẫn không tức giận mà chỉ vờ như không hề nghe thấy cũng như nhìn thấy hắn.
Cô khi đó nhìn sang đám người phàm muốn tu tiên đang co ro đứng ở một bên, cô nhìn thẳng về hướng của người chưởng môn sở hữu món pháp khí dẫn đến Tiên giới mà nói:
“Có thể cho ta mượn món pháp khí ấy dùng một chút không? Dùng xong ta sẽ trả lại ngay.” Long Quân Dao hòa nhã nói.
Nhưng đáp lại lời nói của cô chỉ có một mảnh tĩnh lặng cùng với tiếng rít lên từng hồi của trận cuồng phong.
Nhìn thấy cô không quan tâm đến mình, tên Tiên nhân kia bỗng chốc nổi lên lửa giận rồi đột ngột xuất hiện bên cạnh vị chưởng môn kia.
Hắn cướp lấy món pháp khí trong tay người nọ rồi đưa lên nhìn ngắm.
Thì ra đây chính là thứ mà cha hắn từng tặng cho bọn người ở hạ giới. Ngay từ đầu hắn đã phản đối việc lấy tiên khí đưa cho phàm nhân giữ, vậy mà cha hắn vẫn làm.
Cầm pháp khí nọ trong tay, hắn mặt mày hung tợn một tay dùng sức bóp nát món đồ ấy.
Hủy hoại thứ mà Long Quân Dao cần, hắn ta khi này lại nghênh mặt lên nhìn cô một cách đầy khiêu khích thách thức.
Nói thật, Long Quân Dao không muốn đối đầu với Thần giới và Tiên giới, bởi vì cô thuộc tuýp người cái gì cũng phải đúng người đúng việc, nợ ai nấy trả và cô không muốn bất kỳ người vô tội bị vạ lây, nhưng lần này chắc sẽ là lần đầu tiên cô phá lệ.
Long Quân Dao mặt mày tối sầm, xung quanh cô chợt lạnh như băng và không khí đột ngột trở nên áp lực hơn hẳn.
Có người không thể chịu đựng nổi khí lực nặng nề như thế này, nên liền lăn ra đất ôm ngực khó khăn hít thở.
Ban đầu là một người, rồi đến hai người, ba người, bốn người,... rồi dần dần chẳng còn lại mấy ai có thể chịu đựng áp lực phát ra từ Long Quân Dao.
Đám người tu tiên bây giờ gần như đã gục hết, và chỉ còn lưu lại vài người ấn lực mạnh mới có thể chống chọi được mà không bị khí lực kỳ lạ kia đè bẹp dí dưới đất như những người khác.
Về nhóm Tiên nhân vẫn còn đứng trên cao cũng toát mồ hôi hột, bởi vì khí thế này quá đáng sợ đi, nó còn đáng sợ hơn cả lúc Tiên Thượng nổi giận nữa cơ...
Còn về tên Tiên nhân, con trai của tên Tiên Thượng gì đó, hắn bây giờ trong lòng cũng nổi lên một trận sợ hãi nhưng mà hắn vẫn cố chấp không để nó bộc lộ ra ngoài.
Hắn ta cứng đầu hất mặt lên cao mà nhìn Long Quân Dao, như thể hắn cho rằng cô sẽ không dám làm gì hắn vậy.
Nhưng mà hắn đã lầm to rồi...
Long Quân Dao khi đó nét mặt thoáng u ám đến đáng sợ, cô đưa tay lên chỉ về hướng của hắn, rồi kế đó là làm hành động hướng ngón tay đang chỉ về phía hắn xuống đất, thì liền lập tức hắn như bị một tảng núi đè nặng lên lưng làm cho quỳ rạp xuống đất ngay trong một cái chớp mắt.
Chứng kiến cảnh tượng hãi hùng đó, đám Tiên nhân đang ở phía trên cao kinh sợ kêu lên:
“Kỷ Quân điện hạ!”
Sau tiếng kêu đầy sợ hãi của nhóm người đang đứng trên cao thì thứ vô hình đang đè lên thân thể của Kỷ Quân dường như nặng thêm mấy bậc.
Thứ đó nặng đến mức đè hắn phun cả một ngụm huyết lớn.
Lúc bấy giờ, trên nét mặt lãnh đạm vốn có của các vị Tiên nhân cao cao tại thượng kia không còn giữ được sự bình thản không màng sự đời nữa, ai nấy mặt mày xanh xao trắng bệch trông rất đáng thương.
Có một vài vị Tiên nhân không thể tiếp tục đứng nhìn mà trực tiếp nhảy đến chỗ của Long Quân Dao động thủ.
Người đó vừa đánh một quyền, nhưng nắm đấm chưa kịp chạm vào y phục của Long Quân Dao, thì đã bị cô phất tay một cái làm cho bay xa mấy dặm rồi cuối cùng đâm phải một vách núi hộc ra một búng máu tươi.
Quá khiếp đảm trước sự khủng bố của Long Quân Dao, cả đám Tiên nhân giờ đây không còn ai dám tự tiện xông lên nữa mà chỉ dám trơ mắt nhìn cô hành hạ tên Kỷ Quân dưới chân.
“Các ngươi cứ việc xông lên, nhưng sau đó các ngươi còn mạng trở về hay không thì ta không rõ...” Nói xong, Long Quân Dao khẽ cong cong khóe môi tạo thành một nụ cười đầy quái gở và ma mị.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:Chương1
- Chương 2:
- Chương 3:
- Chương 4:
- Chương 5:
- Chương 6:
- Chương 7:
- Chương 8:
- Chương 9:
- Chương 10:
- Chương 11:
- Chương 12:
- Chương 13:
- Chương 14:
- Chương 15:
- Chương 16:
- Chương 17:
- Chương 18:
- Chương 19:
- Chương 20:
- Chương 21:
- Chương 22:
- Chương 23:
- Chương 24:
- Chương 25:Kết thúc thế giới đầu tiên.
- Chương 26:
- Chương 27:
- Chương 28:
- Chương 29:
- Chương 30:
- Chương 31:
- Chương 32:
- Chương 33:
- Chương 34:
- Chương 35:
- Chương 36:
- Chương 37:
- Chương 38:
- Chương 39:
- Chương 40:
- Chương 41:
- Chương 42:
- Chương 43:
- Chương 44:
- Chương 45:
- Chương 46:
- Chương 47:
- Chương 48:
- Chương 49:
- Chương 50:Kết thúc thế giới thứ 2
- Chương 51:
- Chương 52:
- Chương 53:
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:Kết thúc thế giới thứ 3
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:Cốt truyện thế giới thứ 4 (1)
- Chương 81:Cốt truyện thế giới thứ 4 (2)
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:H
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:Chuương 114
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:Kết thúc thế giới thứ 4
- Chương 121:Ngoại truyện - Nếu Long Thi Tịnh trọng sinh
- Chương 122:Ngoại truyện - Du lịch đảo
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:Cốt truyện (1)
- Chương 126:Cốt truyện (2)
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160
- Chương 161: Kết thúc thế giới thứ 5
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172