Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại - Chương 97
Chương trước- Chương 1: Sống lại
- Chương 2: Trì Quân
- Chương 3: Luận văn và thi đấu
- Chương 4: Lịch thi đấu
- Chương 5: Kiểm tra
- Chương 6: Chính thức khai mạc
- Chương 7: Trong cuộc thi
- Chương 8: Ý kiến đánh giá về bản thảo
- Chương 9: Bida
- Chương 10: Cuối kỳ
- Chương 11: Cuộc thi đấu ưu tú
- Chương 12: Mỹ nhân kế
- Chương 13: Châm ngòi ly gián
- Chương 14: Lý Trị Xương
- Chương 15: Săn bắn
- Chương 16: Lên men
- Chương 17: Uy hiếp
- Chương 18: Ngày tết đến gần
- Chương 19: Vượt đêm giao thừa
- Chương 20: Khai giảng về ký túc xá Giang Sắc Mộ
- Chương 21: Chung Dịch
- Chương 22: Kinh nghiệm của giáo viên hướng dẫn
- Chương 23: Làm khó dễ
- Chương 24: Viên Văn Tinh
- Chương 25: Chơi lửa ở mũi đao
- Chương 26: Thịnh Nguyên
- Chương 27: Công bằng
- Chương 28: Lời mời
- Chương 29: Gặp mặt nói chuyện
- Chương 30: Là thăm dò sao
- Chương 31: Tôi thích cậu
- Chương 32: Coi trọng Trì Quân
- Chương 33: Lời nói có ẩn ý
- Chương 34: Quản lý quỹ cho Chung Dịch
- Chương 35: Giám đốc Chu
- Chương 36: Thế ba chân vạc
- Chương 37: Bàn chuyện buổi tối
- Chương 38: Bóng rổ
- Chương 39: Trì Minh
- Chương 40: Bỏ tốt giữ xe
- Chương 41: Kẻ gian xảo Chung Dịch
- Chương 42: Cô Trương
- Chương 43: Khuy măng sét*
- Chương 44: Đường Hoài Du
- Chương 45: Nói lỡ
- Chương 46: Bóng đêm vô biên
- Chương 47: Vượt giới hạn
- Chương 48: Giấc mơ
- Chương 49: Đồ ăn Lĩnh Nam
- Chương 50: Hàng cây bên đường
- Chương 51: Lời nói trúng tâm sự
- Chương 52: Đồng ý không
- Chương 53: Hôn
- Chương 54: Năm cổ đông
- Chương 55: Thần tiên đánh nhau
- Chương 56: Chung Dịch đốt lửa
- Chương 57: Trì Quân
- Chương 58: Nếu như
- Chương 59: Lần thứ hai họp lớp
- Chương 60: Mâu thuẫn
- Chương 61: Viên Văn Tinh
- Chương 62: Diêu Hoa Huy
- Chương 63: Dự án đầu tư
- Chương 64: Tuyết đầu mùa
- Chương 65: Trực giác
- Chương 66: Mèo hoa
- Chương 67: Gió
- Chương 68: Thượng Hải
- Chương 69: Đường Đức
- Chương 70: Tùng Lan
- Chương 71: Thiếu niên Chung Dịch
- Chương 72: Có chạy đằng trời
- Chương 73: Đêm giao thừa
- Chương 74: Bắn pháo hoa
- Chương 75: Mọi người đến chúc tết
- Chương 76: Hai năm sau
- Chương 77: Chung Dịch say rượu
- Chương 78: Tỉnh rượu rồi à?
- Chương 79: Chu Tú Quân
- Chương 80: Thỏa hiệp
- Chương 81: Lâu dài
- Chương 82: Kế hoạch 5 năm
- Chương 83: Trì Bắc Dương
- Chương 84: Tốt nghiệp
- Chương 85: Tên trang web
- Chương 86: Phương Nguyên
- Chương 87: May mắn
- Chương 88: Ánh mắt
- Chương 89: Muốn cho em
- Chương 90: Con đường phía trước
- Chương 91: Sữa
- Chương 92: Nghiêm túc
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 96.1
- Chương 97
- Chương 97.1
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 100.1
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại
Chương 97
Chung Dịch "ngênh ngang vào nhà", Trì Nam Tang cảm thấy rất nhiều. Tất nhiên hai người ngồi cùng hàng ghế với ả không có khả năng không xúc động.
Trì Bắc Dương tạm thời dừng lại cuộc đối đầu bằng lời nói với em gái. Ngược lại quay sang quan sát Chung Dịch kỹ càng.
Ông ta tất nhiên biết người thanh niên này. Khi con trai ở Bắc Kinh đã đưa cậu đến công ty, đưa thẳng "bạn học" vào tổ dự án cốt lõi. Sau khi tốt nghiệp đại học lại dẫn về Thượng Hải, một tay đẩy đến vị trí "đồng nghiệp" hiện tại. Trì Bắc Dương suy bụng ta ra bụng người, ngờ vực lại nghi ngờ. Ông ta rất phòng bị với Trì Quân, nhưng thật ra càng thêm yên tâm với Trì Minh không thể hiện năng lực và tính cách nhẹ nhàng. Điều này có thể giải thích được vấn đề.
Với tư cách là người cầm lái của tập đoàn, Trì Bắc Dương đã xem Thịnh Nguyên là của riêng cho mình. Ông ta không thể hiểu được Trì Quân rốt cuộc là xuất phát từ tâm lý gì khi nâng đỡ Chung Dịch thành như bây giờ.
Hiện tại trong sự sắp xếp như vậy, có vẻ như...
Trì Bắc Dương dường như không có việc gì liếc mắt nhìn người vợ bên cạnh. Thầm nghĩ: Ông ba cũng không rộng lượng đến mức như vậy chứ.
Ông ta lại quyết định: Tiếp đến phải nhìn lại và điều tra lai lịch của Chung Dịch.
Về phần Tùng Lan. Bà đi một con đường khác. Sau khi ăn cơm tối xong, ông Trì lộ ra vẻ mỏi mệt, quản gia đỡ Trì Dung lên lầu nghỉ ngơi. Tùng Lan cầm lấy khăn ăn lau miệng, một động tác như vậy đều bị bà làm ra tao nhã.
Trì Nam Tang nhìn trong mắt, nhếch môi cười khinh thường.
Tùng Lan lại cười với ả với tâm trạng nhàn nhã thoải mái, nhẹ nhàng nói: “Nam Tang, em và Bắc Dương đã lâu không gặp nhau, có lẽ có chuyện muốn nói.” Đây đơn thuần là mở mắt nói dối.
Nhưng Tùng Lan nói xong thì quay đầu, không để ý đến sắc mặt tiếp theo của hai anh em hai người.
Tầm mắt chậm rãi lướt qua Trì Quân và Chung Dịch, cuối cùng nhìn về phía Trì Dao.
Vẫn là người mợ thân thiết. Gương mặt xinh đẹp quyến rũ, thái độ nhẹ nhàng nói: “Dao Dao có phải ngày càng cao hay không? Mẹ của cháu không bao giờ dẫn theo cháu ra ngoài... Nhưng ở tuổi này, học thêm nhiều thứ luôn là chuyện tốt.” Khi nói nửa câu đầu bà hơi nhíu mày, giống như Trì Nam Tang là kẻ ‘phá hư sự hòa thuận của gia đình’.
Trì Dao nghe vậy chỉ mỉm cười.
Chung Dịch nhìn cô, bỗng nhiên chợt nhận ra: Ưʍ... lúc Trì Dao cười lên hơi giống Trì Quân.
Hai người đều có má lúm đồng tiền, đôi mắt hơi híp lên. Bởi vì là con gái nên thoạt nhìn trông ngọt ngào hơn Trì Quân. Lúc này ngoan ngoãn trả lời: “Dạ, cháu nghe mẹ kể trước đây anh Tiểu Quân phải học rất nhiều môn. Mẹ luôn nói cháu hãy lấy anh Tiểu Quân làm mục tiêu mà cố gắng đấy.”
Sau những lời này, trên mặt Trì Nam Tang không hiện rõ thực tế rất quan tâm đến việc học hành của cháu trai mình.
Dễ dàng đẩy lùi chút mâu thuẫn mà Tùng Lan đẩy ra.
Ngay cả Trì Nam Tang, sau khi hơi nhíu mày đều thở dài, nhìn con gái: Mặc kệ nói như thế nào, đây là đứa con mà ả nhất thời cứng cỏi sinh ra. Lúc này cũng quả thật cố gắng.
Tùng Lan mỉm cười gật đầu, xem như thực hiện xong nhiệm vụ ‘quan tâm cháu gái’. Cuối cùng, bà vẫn nhìn về phía Chung Dịch và Trì Quân.
Bà nói: “Mẹ về phòng nghỉ ngơi một chút. Khoảng 30... 45 phút nữa, Tiểu Quân, con đến tìm mẹ nha.”
Trì Quân gật đầu. Như thể không ngạc nhiên, chủ đề cuối cùng cũng quay lại trên người mình.
Tùng Lan đứng lên, thong dong lên lầu. Bà biết mình và Trì Nam Tang xưa nay đều là hai loại người.
Trì Nam Tang khinh thường Tùng Lan nắm giữ phần chia hoa hồng của Trì Quân mấy năm nay, chơi bời vui vẻ trong giới phu nhân.
Trì Bắc Dương tạm thời dừng lại cuộc đối đầu bằng lời nói với em gái. Ngược lại quay sang quan sát Chung Dịch kỹ càng.
Ông ta tất nhiên biết người thanh niên này. Khi con trai ở Bắc Kinh đã đưa cậu đến công ty, đưa thẳng "bạn học" vào tổ dự án cốt lõi. Sau khi tốt nghiệp đại học lại dẫn về Thượng Hải, một tay đẩy đến vị trí "đồng nghiệp" hiện tại. Trì Bắc Dương suy bụng ta ra bụng người, ngờ vực lại nghi ngờ. Ông ta rất phòng bị với Trì Quân, nhưng thật ra càng thêm yên tâm với Trì Minh không thể hiện năng lực và tính cách nhẹ nhàng. Điều này có thể giải thích được vấn đề.
Với tư cách là người cầm lái của tập đoàn, Trì Bắc Dương đã xem Thịnh Nguyên là của riêng cho mình. Ông ta không thể hiểu được Trì Quân rốt cuộc là xuất phát từ tâm lý gì khi nâng đỡ Chung Dịch thành như bây giờ.
Hiện tại trong sự sắp xếp như vậy, có vẻ như...
Trì Bắc Dương dường như không có việc gì liếc mắt nhìn người vợ bên cạnh. Thầm nghĩ: Ông ba cũng không rộng lượng đến mức như vậy chứ.
Ông ta lại quyết định: Tiếp đến phải nhìn lại và điều tra lai lịch của Chung Dịch.
Về phần Tùng Lan. Bà đi một con đường khác. Sau khi ăn cơm tối xong, ông Trì lộ ra vẻ mỏi mệt, quản gia đỡ Trì Dung lên lầu nghỉ ngơi. Tùng Lan cầm lấy khăn ăn lau miệng, một động tác như vậy đều bị bà làm ra tao nhã.
Trì Nam Tang nhìn trong mắt, nhếch môi cười khinh thường.
Tùng Lan lại cười với ả với tâm trạng nhàn nhã thoải mái, nhẹ nhàng nói: “Nam Tang, em và Bắc Dương đã lâu không gặp nhau, có lẽ có chuyện muốn nói.” Đây đơn thuần là mở mắt nói dối.
Nhưng Tùng Lan nói xong thì quay đầu, không để ý đến sắc mặt tiếp theo của hai anh em hai người.
Tầm mắt chậm rãi lướt qua Trì Quân và Chung Dịch, cuối cùng nhìn về phía Trì Dao.
Vẫn là người mợ thân thiết. Gương mặt xinh đẹp quyến rũ, thái độ nhẹ nhàng nói: “Dao Dao có phải ngày càng cao hay không? Mẹ của cháu không bao giờ dẫn theo cháu ra ngoài... Nhưng ở tuổi này, học thêm nhiều thứ luôn là chuyện tốt.” Khi nói nửa câu đầu bà hơi nhíu mày, giống như Trì Nam Tang là kẻ ‘phá hư sự hòa thuận của gia đình’.
Trì Dao nghe vậy chỉ mỉm cười.
Chung Dịch nhìn cô, bỗng nhiên chợt nhận ra: Ưʍ... lúc Trì Dao cười lên hơi giống Trì Quân.
Hai người đều có má lúm đồng tiền, đôi mắt hơi híp lên. Bởi vì là con gái nên thoạt nhìn trông ngọt ngào hơn Trì Quân. Lúc này ngoan ngoãn trả lời: “Dạ, cháu nghe mẹ kể trước đây anh Tiểu Quân phải học rất nhiều môn. Mẹ luôn nói cháu hãy lấy anh Tiểu Quân làm mục tiêu mà cố gắng đấy.”
Sau những lời này, trên mặt Trì Nam Tang không hiện rõ thực tế rất quan tâm đến việc học hành của cháu trai mình.
Dễ dàng đẩy lùi chút mâu thuẫn mà Tùng Lan đẩy ra.
Ngay cả Trì Nam Tang, sau khi hơi nhíu mày đều thở dài, nhìn con gái: Mặc kệ nói như thế nào, đây là đứa con mà ả nhất thời cứng cỏi sinh ra. Lúc này cũng quả thật cố gắng.
Tùng Lan mỉm cười gật đầu, xem như thực hiện xong nhiệm vụ ‘quan tâm cháu gái’. Cuối cùng, bà vẫn nhìn về phía Chung Dịch và Trì Quân.
Bà nói: “Mẹ về phòng nghỉ ngơi một chút. Khoảng 30... 45 phút nữa, Tiểu Quân, con đến tìm mẹ nha.”
Trì Quân gật đầu. Như thể không ngạc nhiên, chủ đề cuối cùng cũng quay lại trên người mình.
Tùng Lan đứng lên, thong dong lên lầu. Bà biết mình và Trì Nam Tang xưa nay đều là hai loại người.
Trì Nam Tang khinh thường Tùng Lan nắm giữ phần chia hoa hồng của Trì Quân mấy năm nay, chơi bời vui vẻ trong giới phu nhân.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Sống lại
- Chương 2: Trì Quân
- Chương 3: Luận văn và thi đấu
- Chương 4: Lịch thi đấu
- Chương 5: Kiểm tra
- Chương 6: Chính thức khai mạc
- Chương 7: Trong cuộc thi
- Chương 8: Ý kiến đánh giá về bản thảo
- Chương 9: Bida
- Chương 10: Cuối kỳ
- Chương 11: Cuộc thi đấu ưu tú
- Chương 12: Mỹ nhân kế
- Chương 13: Châm ngòi ly gián
- Chương 14: Lý Trị Xương
- Chương 15: Săn bắn
- Chương 16: Lên men
- Chương 17: Uy hiếp
- Chương 18: Ngày tết đến gần
- Chương 19: Vượt đêm giao thừa
- Chương 20: Khai giảng về ký túc xá Giang Sắc Mộ
- Chương 21: Chung Dịch
- Chương 22: Kinh nghiệm của giáo viên hướng dẫn
- Chương 23: Làm khó dễ
- Chương 24: Viên Văn Tinh
- Chương 25: Chơi lửa ở mũi đao
- Chương 26: Thịnh Nguyên
- Chương 27: Công bằng
- Chương 28: Lời mời
- Chương 29: Gặp mặt nói chuyện
- Chương 30: Là thăm dò sao
- Chương 31: Tôi thích cậu
- Chương 32: Coi trọng Trì Quân
- Chương 33: Lời nói có ẩn ý
- Chương 34: Quản lý quỹ cho Chung Dịch
- Chương 35: Giám đốc Chu
- Chương 36: Thế ba chân vạc
- Chương 37: Bàn chuyện buổi tối
- Chương 38: Bóng rổ
- Chương 39: Trì Minh
- Chương 40: Bỏ tốt giữ xe
- Chương 41: Kẻ gian xảo Chung Dịch
- Chương 42: Cô Trương
- Chương 43: Khuy măng sét*
- Chương 44: Đường Hoài Du
- Chương 45: Nói lỡ
- Chương 46: Bóng đêm vô biên
- Chương 47: Vượt giới hạn
- Chương 48: Giấc mơ
- Chương 49: Đồ ăn Lĩnh Nam
- Chương 50: Hàng cây bên đường
- Chương 51: Lời nói trúng tâm sự
- Chương 52: Đồng ý không
- Chương 53: Hôn
- Chương 54: Năm cổ đông
- Chương 55: Thần tiên đánh nhau
- Chương 56: Chung Dịch đốt lửa
- Chương 57: Trì Quân
- Chương 58: Nếu như
- Chương 59: Lần thứ hai họp lớp
- Chương 60: Mâu thuẫn
- Chương 61: Viên Văn Tinh
- Chương 62: Diêu Hoa Huy
- Chương 63: Dự án đầu tư
- Chương 64: Tuyết đầu mùa
- Chương 65: Trực giác
- Chương 66: Mèo hoa
- Chương 67: Gió
- Chương 68: Thượng Hải
- Chương 69: Đường Đức
- Chương 70: Tùng Lan
- Chương 71: Thiếu niên Chung Dịch
- Chương 72: Có chạy đằng trời
- Chương 73: Đêm giao thừa
- Chương 74: Bắn pháo hoa
- Chương 75: Mọi người đến chúc tết
- Chương 76: Hai năm sau
- Chương 77: Chung Dịch say rượu
- Chương 78: Tỉnh rượu rồi à?
- Chương 79: Chu Tú Quân
- Chương 80: Thỏa hiệp
- Chương 81: Lâu dài
- Chương 82: Kế hoạch 5 năm
- Chương 83: Trì Bắc Dương
- Chương 84: Tốt nghiệp
- Chương 85: Tên trang web
- Chương 86: Phương Nguyên
- Chương 87: May mắn
- Chương 88: Ánh mắt
- Chương 89: Muốn cho em
- Chương 90: Con đường phía trước
- Chương 91: Sữa
- Chương 92: Nghiêm túc
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 96.1
- Chương 97
- Chương 97.1
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 100.1
- bình luận