Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh - Chương 35: Đánh du kích
Chương trước- Chương 1: Mình xuyên thư rồi sao?
- Chương 2: Bước đầu thay đổi kết cục
- Chương 3: Không biết sẽ chịu được đến skill thứ mấy đây
- Chương 4: Chuẩn bị đào hố cho tra nam
- Chương 5: Thu thập bằng chứng trước khi lên tòa
- Chương 6: Giá trị vũ lực level max
- Chương 7: Nam chính lên sàn
- Chương 8: Cậu bạn Lạc Tư lắm lời
- Chương 9: Ăn giấm
- Chương 10: Anh hùng cứu mỹ nhân
- Chương 11: Phiên tòa bùng nổ
- Chương 12: Knock out
- Chương 13: Lâm đào hố
- Chương 14: Dự án đầu tiên
- Chương 15: Ăn trưa với tiểu gia hỏa
- Chương 16: Không khí mập mờ
- Chương 17: Ra oai phủ đầu
- Chương 18: Đâu ai là người bình thường khi yêu
- Chương 19: Cuộc gặp gỡ "Tình cờ"
- Chương 20: Hẹn gặp mặt
- Chương 21: Ghen rồi
- Chương 22: Rượt đuổi
- Chương 23: Anh sẽ rất đau lòng
- Chương 24: Cô nam quả nữ
- Chương 25: Tự đào hố chôn mình
- Chương 26: Cẩu lương buổi sáng
- Chương 27: Ở riêng
- Chương 28: Anh hàng xóm
- Chương 29: Chạm mặt
- Chương 30: Lật ngược tình thế
- Chương 31: Dạ lan hương
- Chương 32: Thật hay thách
- Chương 33: Say
- Chương 34: Ông tơ bà nguyệt độ không nổi
- Chương 35: Đánh du kích
- Chương 36: Rớt liêm sỉ
- Chương 37: Lễ hội đêm trắng
- Chương 38: Hạt giống tình yêu
- Chương 39: Lần đầu làm bà chủ
- Chương 40: Có ý kiến?
- Chương 41: Lâm lưu manh login
- Chương 42: Để chị lo
- Chương 43: Trái chanh họ Lâm
- Chương 44: Mượn chanh tỏ tình
- Chương 45: So sweet
- Chương 46: Koala biết láy xe
- Chương 47: Miếng bánh lớn
- Chương 48: Tin tưởng
- Chương 49: Cậu bạn Mạc Chí Thiên
- Chương 50: Ong bướm vo ve
- Chương 51: Hoa đào nát
- Chương 52: Xem tóp tóp
- Chương 53: Đế chế
- Chương 54: Buổi tối đầy bối rối
- Chương 55: Lên phường
- Chương 56: Dập lửa
- Chương 57: Ngủ cùng! MẶC CÙNG!
- Chương 58: Trực nam chính hiệu
- Chương 59: Yên bình trước giông bão
- Chương 60: Tiếng sét ái tình
- Chương 61: Xem mắt phong cách Lâm tổng
- Chương 62: Tắt đèn (H nhẹ)
- Chương 63: Tin tức nóng
- Chương 64: Sóng ngầm
- Chương 65: Tranh cãi
- Chương 66: Hội bàn tròn
- Chương 67: Cơm hộp
- Chương 68: Thay đổi
- Chương 69: Chọc ghẹo
- Chương 70: Tai nạn
- Chương 71: Lo lắng
- Chương 72: Quen rồi
- Chương 73: Gián điệp
- Chương 74: Cô bé này thật thú vị
- Chương 75: Tuyết đầu mùa
- Chương 76: Lạ lắm
- Chương 77: Đấu thầu
- Chương 78: Quà
- Chương 79: Nhân tài
- Chương 80: Em gái mưa
- Chương 81: Bẫy con rể
- Chương 82: Hối lộ
- Chương 83: Đêm sinh nhật bên bờ biển
- Chương 84: Sau này
- Chương 85: Gây sự (1)
- Chương 86: Gây sự (2)
- Chương 87: Ngôi sao may mắn
- Chương 88: Mách lẻo
- Chương 89: Chim chuột
- Chương 90: Tương kế tựu kế
- Chương 91: Tiểu phiền phức
- Chương 92: Bị mời uống trà
- Chương 93: Lưỡng lự
- Chương 94: Đại chiến 300 hiệp
- Chương 95: Gãy gánh giữa đường
- Chương 96: Món quà sinh nhật đáng nhớ
- Chương 97: Xuân tình (H+)
- Chương 98: Màn chào sân
- Chương 99: Oanh động
- Chương 100: Biến số nằm ở con người
- Chương 101: Chị hai?
- Chương 102: Tình địch
- Chương 103: Sự cố
- Chương 104: Do thuốc, do rượu (H)
- Chương 105: Giấc mơ
- Chương 106: Lên hương
- Chương 107: Tất niên sóng gió
- Chương 108: Con mồi
- Chương 109: Hoa nở
- Chương 110: Thăm nguyên cáo (1)
- Chương 111: Thăm nguyên cáo (2)
- Chương 112: Âm mưu
- Chương 113: Kích thích
- Chương 114: Người nhà?
- Chương 115: Tình địch Premium
- Chương 116: Đại khai sát giới (1)
- Chương 117: Đại khai sát giới (2)
- Chương 118: Đại khai sát giới (3)
- Chương 119: Khơi màn
- Chương 120: Vị khách ở nhờ (1)
- Chương 121: Vị khách ở nhờ (2)
- Chương 122: Tiệc mừng thọ (1)
- Chương 123: Tiệc mừng thọ (2)
- Chương 124: Phiên tòa gay gắt (1)
- Chương 125: Phiên tòa gay gắt (2)
- Chương 126: Phiên tòa gay gắt (3)
- Chương 127: Ác mộng
- Chương 128: Ác mộng
- Chương 129: Nơi đảo nhỏ
- Chương 130: Khó khăn (1)
- Chương 131: Khó khăn (2)
- Chương 132: Tin tốt, tin xấu
- Chương 133: Ngã bệnh
- Chương 134: Thẻ vàng
- Chương 135: Lộ mặt
- Chương 136: Bộc bạch
- Chương 137: Lên kế hoạch
- Chương 138: Gặp người qua đường A
- Chương 139: Ngòi lửa
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh
Chương 35: Đánh du kích
Nửa tiếng sau, tại văn phòng tổng giám đốc Lâm thị, Lạc Tư đang như con rắn không xương mà quặt quẹo trên ghế sofa than thở:
"Lâm Đình Phong a~, không! Tôi phải gọi cậu là anh hai mới đúng. Tự nhiên cậu gọi tôi qua đây làm gì vậy?"
Lâm Đình Phong không thèm ngẩng đầu lên mà vẫn cúi đầu xem tài liệu, nhàn nhạt nói: "Xem vết thương cho thư kí của tôi."
"Thư kí? Tiểu Tâm Tâm của cậu à?", Lạc Tư đánh hơi có mùi ngược cẩu thì ngoẹo đầu hỏi.
"Ừ".
Lạc Tư bất lực nằm dài ra: "Anh hai của tôi ơi, vết thương đó đâu có vấn đề gì, cô ấy đi bất kỳ bệnh viện nào đều xử lí được mà, đâu cần gọi tôi tới."
Lâm Đình Phong cầm bút máy ký lên văn kiện rồi ngước mắt nhìn Lạc Tư: "Vậy tôi đầu tư nhiều tiền cho bệnh viện của cậu có lợi ích gì? Hay là tôi rút hết đi."
Lạc Tư nghe tới tiền đầu tư liền bật dậy, cười giả lả nói: "Ây da~ bạn hiền! Cậu gọi tôi đến là đúng rồi! Nói tới y thuật thì còn ai giỏi bằng Lạc Tư tôi chứ! Nhà tôi ba đời làm bác sĩ đó nha."
Lâm Đình Phong tiếp tục cúi đầu xem văn kiện, Lạc Tư thấy bản thân bị lơ thì chép chép miệng nói: "Cậu gọi cô ấy đến đây đi, mình xử lí vết thương cho cô ấy luôn."
"Đợi đến giờ nghỉ trưa đi, cô ấy còn phải làm việc."
Lạc Tư trợn trắng mắt, âm thầm rơi lệ, đồ có sắc quên bạn, sao cậu không nghĩ là mình còn đang làm việc mà phải vội vàng chạy tới đây ahuhu.
Nhìn đồng hồ chỉ mới 11 giờ, còn hơn một tiếng nữa mới tới giờ nghỉ trưa, Lạc Tư lấy điện thoại mở game lên, đi lại bàn làm việc của Lâm Đình Phong quơ quơ điện thoại trước mặt anh:
"Tiểu Phong Phong, đánh vài trận không? Lâu rồi không có cày ván nào với cậu."
Lâm Đình Phong buông văn kiện xuống, ký tên lên rồi ngã lưng ra ghế, vừa lấy điện thoại mở game vừa di chuyển môi mỏng nói: "Vào trận đi."
Lạc Tư hớn hở ngồi lên tay ghế của Lâm Đình Phong, hai người lập đội rồi vào trận.
...
Bên kia hai tên trẻ trâu đang cày game thì bên này Mộc Tâm vừa làm xong bản báo cáo dự án, cô định nhờ người đem đến phòng tổng giám đốc. Nhìn xung quanh thấy mọi người đều bận rộn, cô đành tự mình đem qua, đứng trước cửa phòng, cô gõ nhẹ hai cái rồi đầy cửa vào. Cửa mới vừa hé ra một khe nhỏ, thì âm thanh bên trong lập tức truyền tới tai Mộc Tâm làm cô đứng hình mất năm giây.
"Từ từ... Từ từ thôi, chậm một chút, tôi còn chưa thích ứng kịp tốc độ của cậu."
"Tôi đã rất chậm rồi, còn có thể nhanh hơn nữa."
"Ở giữa, tiến vào đi, đừng di chuyển xuống dưới."
"Chạy nước rút thôi, đàn lính của tôi sắp tràn ra rồi."
"A! Chờ chút tôi gần tới rồi!"
Mộc Tâm bối rối, chết mị rồi! Phát hiện tính dục của ông chủ, chuyến này có mà bị đưa lên sao hỏa luôn!
Cô nhẹ nhàng khép cửa lại, vuốt vuốt lòng ngực đang đập "Bum ba la" của mình rồi dỏng tai lên, khi không nghe tiếng động bên trong nữa cô mới đẩy cửa vào, thấy Lạc Tư đang ngồi trên tay ghế của Lâm Đình Phong thì cô bày ra bộ dạng sáng tỏ, à thì ra là vậy a~, hèn gì hai tính cách trái ngược mà lại làm bạn thân nhiều năm như vậy, đúng là "Thân" lắm nha!
Mộc Tâm mĩm cười chuyên nghiệp đi lại, đặt báo cáo lên bàn: "Lâm tổng, đây là báo cáo dự án ký kết với Linky, mời anh xem qua."
Lâm Đình Phong đặt điện thoại xuống bàn, không cầm báo cáo lên xem mà nhìn Mộc Tâm, ôn nhu nói: "Thư kí Mộc tới đúng lúc lắm, vết thương của cô cần được xử lí, để cậu ta xem cho cô đi."
Mộc Tâm cười đáp: "Cảm ơn Lâm tổng quan tâm, nhưng không cần phiền bác sĩ Lạc đâu ạ, tôi tự đến bệnh viện xử lí là được", Mộc Tâm thầm lau mồ hôi, tôi nào dám để bà chủ nhọc công chứ.
Lạc Tư làm bộ dáng vui vui vẻ vẻ đi phía Mộc Tâm nói: "Phiền gì chứ Tiểu Tâm Tâm, cô lại ghế ngồi đi tôi xem cho."
Mộc Tâm hơi lúng túng ngồi xuống ghế sofa, đưa tay để Lạc Tư xem, sau một loạt các thao tác khử trùng, cắt chỉ, bôi thuốc và quắn băng gạt. Lạc Tư vừa thu dọn vừa ý vị thâm tường nói: "Tiểu Tâm Tâm nha, con người được tình yêu nuôi dưỡng nó khác hẳn, vết thương mới ba ngày đã liền lại rồi! Cả con gián cũng chịu thua sức bình phục này a~"
Mộc Tây chớp chớp mắt, anh ta là đang ám chỉ mối quan hệ của mình và Lâm Đình Phong gần gũi quá sao? Ôi! Bé thụ đang ghen à? Máu hủ nữ của mình bắt đầu sục sôi rồi nha~.
Nghĩ rồi Mộc Tâm cười nói: "Bà con xa không bằng láng giềng gần mà! Hàng xóm giúp đỡ nhau là chuyện bình thường."
Lạc Tư nhiều chuyện đánh hơi được mùi bát quái, lập tức sáp lại gần Mộc Tâm hỏi: "Hàng xóm láng giềng? Tiểu Tâm Tâm, cô và tên đại ma vương đó là hàng xóm?"
"Đúng vậy, chỉ mới chuyển đến cùng chung cư thôi!", nói rồi Mộc Tâm định mở miệng giải thích thêm, sợ Lạc Tư hiểu lầm.
Nhưng lời Lạc Tư nói làm cô khô héo lời mà im bật: "Chặc chặc, đánh du kích kiểu này thì chỉ còn thiếu cảm giác rung tim thôi, hehe."
Logic này có bắc cầu treo cô cũng không theo kịp, Mộc Tâm đứng vậy: "Cảm ơn bác sĩ Lạc, tôi phải về làm việc rồi ạ."
...
Mộc Tâm đi rồi, Lạc Tư bắt đầu xà về phía Lâm Đình Phong: "Cậu nha, tấn công chớp nhoáng xong rồi chuyển qua nước ấm nấu ếch sao? Cậu lấy đâu ra tự tin ăn được thịt ếch vậy?"
Lâm Đĩnh Phong mĩm môi, đưa tay chỉ lên đầu mình: "Cậu thấy gì không?"
Lạc Tư nhìn theo hướng cậu ta chỉ nhưng chẳng thấy gì, nghi hoặc: "Có thấy gì đâu?"
Lâm Đình Phong tự tin nói: "Hào quang nam chính."
Lạc Tư nghẹn họng, tự luyến là một loại bệnh a~ nên chửa. Nghĩ rồi cậu ta làm bộ dạng mất hứng, đứng dậy vừa đi ra cửa vừa vẫy vẫy tay: "Ais hết vui! Mình về đây, đừng có hở một chút là gọi được không? Chẳng cho người ta tí không gian riêng gì cả, bye bye Tiểu Phong Phong."
"Lâm Đình Phong a~, không! Tôi phải gọi cậu là anh hai mới đúng. Tự nhiên cậu gọi tôi qua đây làm gì vậy?"
Lâm Đình Phong không thèm ngẩng đầu lên mà vẫn cúi đầu xem tài liệu, nhàn nhạt nói: "Xem vết thương cho thư kí của tôi."
"Thư kí? Tiểu Tâm Tâm của cậu à?", Lạc Tư đánh hơi có mùi ngược cẩu thì ngoẹo đầu hỏi.
"Ừ".
Lạc Tư bất lực nằm dài ra: "Anh hai của tôi ơi, vết thương đó đâu có vấn đề gì, cô ấy đi bất kỳ bệnh viện nào đều xử lí được mà, đâu cần gọi tôi tới."
Lâm Đình Phong cầm bút máy ký lên văn kiện rồi ngước mắt nhìn Lạc Tư: "Vậy tôi đầu tư nhiều tiền cho bệnh viện của cậu có lợi ích gì? Hay là tôi rút hết đi."
Lạc Tư nghe tới tiền đầu tư liền bật dậy, cười giả lả nói: "Ây da~ bạn hiền! Cậu gọi tôi đến là đúng rồi! Nói tới y thuật thì còn ai giỏi bằng Lạc Tư tôi chứ! Nhà tôi ba đời làm bác sĩ đó nha."
Lâm Đình Phong tiếp tục cúi đầu xem văn kiện, Lạc Tư thấy bản thân bị lơ thì chép chép miệng nói: "Cậu gọi cô ấy đến đây đi, mình xử lí vết thương cho cô ấy luôn."
"Đợi đến giờ nghỉ trưa đi, cô ấy còn phải làm việc."
Lạc Tư trợn trắng mắt, âm thầm rơi lệ, đồ có sắc quên bạn, sao cậu không nghĩ là mình còn đang làm việc mà phải vội vàng chạy tới đây ahuhu.
Nhìn đồng hồ chỉ mới 11 giờ, còn hơn một tiếng nữa mới tới giờ nghỉ trưa, Lạc Tư lấy điện thoại mở game lên, đi lại bàn làm việc của Lâm Đình Phong quơ quơ điện thoại trước mặt anh:
"Tiểu Phong Phong, đánh vài trận không? Lâu rồi không có cày ván nào với cậu."
Lâm Đình Phong buông văn kiện xuống, ký tên lên rồi ngã lưng ra ghế, vừa lấy điện thoại mở game vừa di chuyển môi mỏng nói: "Vào trận đi."
Lạc Tư hớn hở ngồi lên tay ghế của Lâm Đình Phong, hai người lập đội rồi vào trận.
...
Bên kia hai tên trẻ trâu đang cày game thì bên này Mộc Tâm vừa làm xong bản báo cáo dự án, cô định nhờ người đem đến phòng tổng giám đốc. Nhìn xung quanh thấy mọi người đều bận rộn, cô đành tự mình đem qua, đứng trước cửa phòng, cô gõ nhẹ hai cái rồi đầy cửa vào. Cửa mới vừa hé ra một khe nhỏ, thì âm thanh bên trong lập tức truyền tới tai Mộc Tâm làm cô đứng hình mất năm giây.
"Từ từ... Từ từ thôi, chậm một chút, tôi còn chưa thích ứng kịp tốc độ của cậu."
"Tôi đã rất chậm rồi, còn có thể nhanh hơn nữa."
"Ở giữa, tiến vào đi, đừng di chuyển xuống dưới."
"Chạy nước rút thôi, đàn lính của tôi sắp tràn ra rồi."
"A! Chờ chút tôi gần tới rồi!"
Mộc Tâm bối rối, chết mị rồi! Phát hiện tính dục của ông chủ, chuyến này có mà bị đưa lên sao hỏa luôn!
Cô nhẹ nhàng khép cửa lại, vuốt vuốt lòng ngực đang đập "Bum ba la" của mình rồi dỏng tai lên, khi không nghe tiếng động bên trong nữa cô mới đẩy cửa vào, thấy Lạc Tư đang ngồi trên tay ghế của Lâm Đình Phong thì cô bày ra bộ dạng sáng tỏ, à thì ra là vậy a~, hèn gì hai tính cách trái ngược mà lại làm bạn thân nhiều năm như vậy, đúng là "Thân" lắm nha!
Mộc Tâm mĩm cười chuyên nghiệp đi lại, đặt báo cáo lên bàn: "Lâm tổng, đây là báo cáo dự án ký kết với Linky, mời anh xem qua."
Lâm Đình Phong đặt điện thoại xuống bàn, không cầm báo cáo lên xem mà nhìn Mộc Tâm, ôn nhu nói: "Thư kí Mộc tới đúng lúc lắm, vết thương của cô cần được xử lí, để cậu ta xem cho cô đi."
Mộc Tâm cười đáp: "Cảm ơn Lâm tổng quan tâm, nhưng không cần phiền bác sĩ Lạc đâu ạ, tôi tự đến bệnh viện xử lí là được", Mộc Tâm thầm lau mồ hôi, tôi nào dám để bà chủ nhọc công chứ.
Lạc Tư làm bộ dáng vui vui vẻ vẻ đi phía Mộc Tâm nói: "Phiền gì chứ Tiểu Tâm Tâm, cô lại ghế ngồi đi tôi xem cho."
Mộc Tâm hơi lúng túng ngồi xuống ghế sofa, đưa tay để Lạc Tư xem, sau một loạt các thao tác khử trùng, cắt chỉ, bôi thuốc và quắn băng gạt. Lạc Tư vừa thu dọn vừa ý vị thâm tường nói: "Tiểu Tâm Tâm nha, con người được tình yêu nuôi dưỡng nó khác hẳn, vết thương mới ba ngày đã liền lại rồi! Cả con gián cũng chịu thua sức bình phục này a~"
Mộc Tây chớp chớp mắt, anh ta là đang ám chỉ mối quan hệ của mình và Lâm Đình Phong gần gũi quá sao? Ôi! Bé thụ đang ghen à? Máu hủ nữ của mình bắt đầu sục sôi rồi nha~.
Nghĩ rồi Mộc Tâm cười nói: "Bà con xa không bằng láng giềng gần mà! Hàng xóm giúp đỡ nhau là chuyện bình thường."
Lạc Tư nhiều chuyện đánh hơi được mùi bát quái, lập tức sáp lại gần Mộc Tâm hỏi: "Hàng xóm láng giềng? Tiểu Tâm Tâm, cô và tên đại ma vương đó là hàng xóm?"
"Đúng vậy, chỉ mới chuyển đến cùng chung cư thôi!", nói rồi Mộc Tâm định mở miệng giải thích thêm, sợ Lạc Tư hiểu lầm.
Nhưng lời Lạc Tư nói làm cô khô héo lời mà im bật: "Chặc chặc, đánh du kích kiểu này thì chỉ còn thiếu cảm giác rung tim thôi, hehe."
Logic này có bắc cầu treo cô cũng không theo kịp, Mộc Tâm đứng vậy: "Cảm ơn bác sĩ Lạc, tôi phải về làm việc rồi ạ."
...
Mộc Tâm đi rồi, Lạc Tư bắt đầu xà về phía Lâm Đình Phong: "Cậu nha, tấn công chớp nhoáng xong rồi chuyển qua nước ấm nấu ếch sao? Cậu lấy đâu ra tự tin ăn được thịt ếch vậy?"
Lâm Đĩnh Phong mĩm môi, đưa tay chỉ lên đầu mình: "Cậu thấy gì không?"
Lạc Tư nhìn theo hướng cậu ta chỉ nhưng chẳng thấy gì, nghi hoặc: "Có thấy gì đâu?"
Lâm Đình Phong tự tin nói: "Hào quang nam chính."
Lạc Tư nghẹn họng, tự luyến là một loại bệnh a~ nên chửa. Nghĩ rồi cậu ta làm bộ dạng mất hứng, đứng dậy vừa đi ra cửa vừa vẫy vẫy tay: "Ais hết vui! Mình về đây, đừng có hở một chút là gọi được không? Chẳng cho người ta tí không gian riêng gì cả, bye bye Tiểu Phong Phong."
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Mình xuyên thư rồi sao?
- Chương 2: Bước đầu thay đổi kết cục
- Chương 3: Không biết sẽ chịu được đến skill thứ mấy đây
- Chương 4: Chuẩn bị đào hố cho tra nam
- Chương 5: Thu thập bằng chứng trước khi lên tòa
- Chương 6: Giá trị vũ lực level max
- Chương 7: Nam chính lên sàn
- Chương 8: Cậu bạn Lạc Tư lắm lời
- Chương 9: Ăn giấm
- Chương 10: Anh hùng cứu mỹ nhân
- Chương 11: Phiên tòa bùng nổ
- Chương 12: Knock out
- Chương 13: Lâm đào hố
- Chương 14: Dự án đầu tiên
- Chương 15: Ăn trưa với tiểu gia hỏa
- Chương 16: Không khí mập mờ
- Chương 17: Ra oai phủ đầu
- Chương 18: Đâu ai là người bình thường khi yêu
- Chương 19: Cuộc gặp gỡ "Tình cờ"
- Chương 20: Hẹn gặp mặt
- Chương 21: Ghen rồi
- Chương 22: Rượt đuổi
- Chương 23: Anh sẽ rất đau lòng
- Chương 24: Cô nam quả nữ
- Chương 25: Tự đào hố chôn mình
- Chương 26: Cẩu lương buổi sáng
- Chương 27: Ở riêng
- Chương 28: Anh hàng xóm
- Chương 29: Chạm mặt
- Chương 30: Lật ngược tình thế
- Chương 31: Dạ lan hương
- Chương 32: Thật hay thách
- Chương 33: Say
- Chương 34: Ông tơ bà nguyệt độ không nổi
- Chương 35: Đánh du kích
- Chương 36: Rớt liêm sỉ
- Chương 37: Lễ hội đêm trắng
- Chương 38: Hạt giống tình yêu
- Chương 39: Lần đầu làm bà chủ
- Chương 40: Có ý kiến?
- Chương 41: Lâm lưu manh login
- Chương 42: Để chị lo
- Chương 43: Trái chanh họ Lâm
- Chương 44: Mượn chanh tỏ tình
- Chương 45: So sweet
- Chương 46: Koala biết láy xe
- Chương 47: Miếng bánh lớn
- Chương 48: Tin tưởng
- Chương 49: Cậu bạn Mạc Chí Thiên
- Chương 50: Ong bướm vo ve
- Chương 51: Hoa đào nát
- Chương 52: Xem tóp tóp
- Chương 53: Đế chế
- Chương 54: Buổi tối đầy bối rối
- Chương 55: Lên phường
- Chương 56: Dập lửa
- Chương 57: Ngủ cùng! MẶC CÙNG!
- Chương 58: Trực nam chính hiệu
- Chương 59: Yên bình trước giông bão
- Chương 60: Tiếng sét ái tình
- Chương 61: Xem mắt phong cách Lâm tổng
- Chương 62: Tắt đèn (H nhẹ)
- Chương 63: Tin tức nóng
- Chương 64: Sóng ngầm
- Chương 65: Tranh cãi
- Chương 66: Hội bàn tròn
- Chương 67: Cơm hộp
- Chương 68: Thay đổi
- Chương 69: Chọc ghẹo
- Chương 70: Tai nạn
- Chương 71: Lo lắng
- Chương 72: Quen rồi
- Chương 73: Gián điệp
- Chương 74: Cô bé này thật thú vị
- Chương 75: Tuyết đầu mùa
- Chương 76: Lạ lắm
- Chương 77: Đấu thầu
- Chương 78: Quà
- Chương 79: Nhân tài
- Chương 80: Em gái mưa
- Chương 81: Bẫy con rể
- Chương 82: Hối lộ
- Chương 83: Đêm sinh nhật bên bờ biển
- Chương 84: Sau này
- Chương 85: Gây sự (1)
- Chương 86: Gây sự (2)
- Chương 87: Ngôi sao may mắn
- Chương 88: Mách lẻo
- Chương 89: Chim chuột
- Chương 90: Tương kế tựu kế
- Chương 91: Tiểu phiền phức
- Chương 92: Bị mời uống trà
- Chương 93: Lưỡng lự
- Chương 94: Đại chiến 300 hiệp
- Chương 95: Gãy gánh giữa đường
- Chương 96: Món quà sinh nhật đáng nhớ
- Chương 97: Xuân tình (H+)
- Chương 98: Màn chào sân
- Chương 99: Oanh động
- Chương 100: Biến số nằm ở con người
- Chương 101: Chị hai?
- Chương 102: Tình địch
- Chương 103: Sự cố
- Chương 104: Do thuốc, do rượu (H)
- Chương 105: Giấc mơ
- Chương 106: Lên hương
- Chương 107: Tất niên sóng gió
- Chương 108: Con mồi
- Chương 109: Hoa nở
- Chương 110: Thăm nguyên cáo (1)
- Chương 111: Thăm nguyên cáo (2)
- Chương 112: Âm mưu
- Chương 113: Kích thích
- Chương 114: Người nhà?
- Chương 115: Tình địch Premium
- Chương 116: Đại khai sát giới (1)
- Chương 117: Đại khai sát giới (2)
- Chương 118: Đại khai sát giới (3)
- Chương 119: Khơi màn
- Chương 120: Vị khách ở nhờ (1)
- Chương 121: Vị khách ở nhờ (2)
- Chương 122: Tiệc mừng thọ (1)
- Chương 123: Tiệc mừng thọ (2)
- Chương 124: Phiên tòa gay gắt (1)
- Chương 125: Phiên tòa gay gắt (2)
- Chương 126: Phiên tòa gay gắt (3)
- Chương 127: Ác mộng
- Chương 128: Ác mộng
- Chương 129: Nơi đảo nhỏ
- Chương 130: Khó khăn (1)
- Chương 131: Khó khăn (2)
- Chương 132: Tin tốt, tin xấu
- Chương 133: Ngã bệnh
- Chương 134: Thẻ vàng
- Chương 135: Lộ mặt
- Chương 136: Bộc bạch
- Chương 137: Lên kế hoạch
- Chương 138: Gặp người qua đường A
- Chương 139: Ngòi lửa
- bình luận