Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh - Chương 77: Đấu thầu

Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh Chương 77: Đấu thầu
Ngày hôm nay là ngày mở thầu dự án với công ty Herbes&Beauté. Mộc Tâm định đi cùng A Khải đến buổi đấu thầu nhưng Lâm tổng của chúng ta lại bảo muốn đi với cô, thành ra lúc này Mộc Tâm đang ngồi trên ghế phụ của chiếc Maybach sang trọng.

Mộc Tâm mở túi xách lấy một sợi dây, buộc tóc lên sau gáy. Mái tóc dài xoăn nhẹ thả lơi được túm gọn lại làm lộ ra chiếc cổ trắng mịn. Cô dùng tay rẩy nhẹ cho phần tóc mái tơi ra, hai sợi tóc mai rũ xuống má làm cô trông vừa quyến rũ vừa đáng yêu.

Lâm Đình Phong đang láy xe, anh liếc mắt thấy bộ dáng động lòng người này của cô thì ánh mắt hơi sầm xuống. Không nói không rằng mà đưa tay tụt dây buộc tóc của cô xuống khiến mái tóc đen xõa tung ra.

Mộc Tâm vội la lên: "A! Anh làm cái gì vậy?"

Anh nghiêm túc láy xe, dùng giọng điệu bình bình phun ra một chữ: "Xấu!"

Cô liếc mắt nhìn anh, có thằng bạn trai nào như anh không? Thẳng thừng chê bạn gái mình xấu!: "Tối nay anh xác định ra sofa ngủ đi! Sofa 'đẹp' đó!"

Anh ngừng đèn đỏ, kéo cô qua hôn một cái: "Sofa làm sao 'đẹp' bằng giường em!"

Cô bất lực ngồi ra ghế, im lặng, cô đã rút ra bài học rồi! Không nên đối đầu với chúa tể của những con 'lươn', vì nó quá 'lẹo' đi~.

Lúc đi đến cửa thang máy thì chạm mặt một cặp nam nữ, Mộc Tâm làm ngơ như không thấy gì, đứng đợi bên cạnh Lâm Đình Phong.

Nhưng thương thì sẽ có một số người sợ thiên hạ không đủ loạn.

Trần Tiểu Như khoác tay Quý Tử Khiêm, mỉm cười nhìn Mộc Tâm: "Oh! Tiểu Tâm, chúng ta có duyên thật! Lại gặp nhau nữa rồi! Em cũng tham gia dự án này à?"

Mộc Tâm không nhìn cô ta lấy một cái, lành lạnh nói: "Cô nhận dự án này mà không điều tra đối thủ sao? Năng lực làm việc này! Chặc chặc! Thật là đáng lo!"

Cô ta lại tỏ vẻ như bị bắt nạt mà vẫn kiên cường, nhỏ giọng nói: "Chị... Do chị quá tập trung để hoàn thành dự án cho nên không có thời gian điều tra chuyện khác."

Cô nhìn bộ dáng đó của cô ta thì mỉm cười, đúng là giống hệt như trong nguyên tác miêu tả nha! Loại tính cách này... mình có chút nuốt không trôi: "Oh, ra vậy! Cô không nói tôi còn tưởng là cô quá tập trung sao chép dự án của người khác không đó! Ahihi!"

Trần Tiểu Như nghe câu đó thì nhất thời bị nghẹn họng, Quý Tử Khiêm nhíu mày, khó chịu nói: "Lâm tổng, phiền anh quản tốt nhân viên của mình đi!"

Lâm Đình Phong nhàn nhạt, nói: "Anh nên quản người phụ nữ của mình thì đúng hơn!"

Quý Tử Khiêm hừ mũi, tỏ vẻ ghét bỏ: "Là do nhân viên của anh không biết điều! Nói chuyện không biết lớn nhỏ, liên quan gì đến vợ tôi?"

Nghe thấy có người nói xấu cô, khí tức của anh bắt đầu trầm thấp: "Vậy anh biết tại sao cô ấy không biết điều không?"

Hắn ta nhướng mày: "Sao?"

Giọng nói Lâm Đình Phong lạnh lùng mang đầy hàn khí: "Vì ông đây cho phép đấy!", Nói rồi anh ôm eo Mộc Tâm đi ra khỏi thang máy.

Trần Tiểu Như tức giận nắm chặt tay, chết tiệt! Cái con nhỏ ngu xuẩn đó chắc chắn đã leo được lên người Lâm Đình Phong rồi! Nếu không sao anh ta lại bênh vực một cấp dưới như vậy chứ?

Cô ta điều tiết lại biểu cảm, dùng giọng điệu thật tâm, nói: "Hình như Tiểu Tâm đang quen Lâm tổng thì phải! Thấy em ấy như vậy, em cũng bớt tự trách!"

Nhìn Lâm Đình Phong ôm eo của cô, trong lòng Quý Tử Khiêm chợt có chút không thoải mái. Nghe giọng nói mềm mại bên tai của Trần Tiểu Như, anh ta thu lại cảm giác khó hiểu ấy, mỉm cười: "Chúng ta đi thôi!"

...

Vì để đảm bảo công tác bảo mật dự án, các công ty sẽ nộp dự án lên, người quyết sách sẽ xem và thảo luận để đưa ra quyết định cuối cùng.

Sau 30 phút đợi kết quả ở phòng chờ, một vị cổ đông đi ra thông báo: "Sau nhiều lần xem xét, dự án của hai bên đều rất hay và có nét tương đồng nhau. Nhưng giá của mà phía Quý thị đưa ra nhỉnh hơn một chút, cho nên chúng tôi quyết định chọn Quý thị làm bên hợp tác. Rất cảm ơn Lâm thị đã có thành ý đến đây!"

Mộc Tâm hơi bất ngờ: "Có thể cho tôi hỏi giá thầu của Quý thị lớn hơn bên tôi bao nhiêu không?"

"Cái này thì không được ạ! Vì đây là phiên thầu bảo mật. Chỉ có các cổ đông và công ty bên B mới biết được thôi."

Lâm Đình Phong ngồi phía sau cô, đi lên, hỏi: "Vậy chắc tôi có quyền biết nhỉ?"

Vị cổ đông thấy anh thì cười giả lả: "Lâm cổ đông, anh cũng đến à! Đương nhiên là anh có quyền biết rồi!"

"Bao nhiêu?", anh không kiên nhẫn, hỏi.

Ông ta nhìn nhìn Mộc Tâm ý bảo có người ngoài không tiện nói, Lâm Đình Phong thấy vậy thì nhíu mày: "Thu ánh mắt đó của ông lại, cô ấy là vợ tương lai của tôi! Nói luôn đi!"

Quý Tử Khiêm ở băng ghế bên cạch, nghe thấy từ 'vợ tương lai' phát ra từ miệng Lâm Đình Phong thì bất giác đưa mắt nhìn Mộc Tâm. Cô đang bình tĩnh, hiên ngang đứng đó mà không một chút nao núng hay thất vọng vì thua dự án. Anh cảm giác như mình đang nhìn một người xa lạ chứ không phải cô bé nhu thuận cùng mình lớn lên khi ấy nữa.

Nhận ra ánh mắt Quý Tử Khiêm có chút không đúng, Trần Tiểu Như nắm chặt tay tới nổi các móng tay hằn vào trong da thịt đến đỏ ửng, ánh mắt đầy lửa giận. Đúng là hồ ly tinh! Đi đến đâu cũng quyến rũ đàn ông hết, ôm đùi Lâm Đình Phong rồi mà còn muốn hấp dẫn Tử Khiêm.

Vị cổ đông nghe anh nói vậy thì tiếc nuối trong lòng, ông còn định giới thiệu con gái cho người ta mà người ta đã có vợ sắp cưới luôn rồi!

Ông ta cười nói: "Vâng, mức giá chênh lệch 10 triệu đồng ạ!"

Một câu trả lời của ông khiến ba người trong phòng chờ phải bất ngờ. Quý Tử Khiêm không ngờ lại cách nhau một cái giá sít sao như vậy. Một ý nghĩ về Trần Tiểu Như nảy ra trong đầu liền bị anh gạt đi. Cô ấy lương thiện lại cố gắng làm việc như vậy, sao có thể làm việc thấp hèn đó được. Chắc chắn là trùng hợp, chỉ do mình nghĩ nhiều thôi!

Mộc Tâm như không quá bất ngờ, cô làm như bâng quơ nói chuyện với Lâm Đình Phong, nhưng thực chất là muốn gieo một hạt giống nghi ngờ trong lòng Quý Tử Khiêm.

Theo quan sát của cô từ nảy đến giờ, hắn ta không hề biết gì về việc Trần Tiểu Như đã làm. Mặc dù hắn ta hành xử ác độc với Mộc Tiểu Tâm nhưng được cái tính tình ngay thẳng lại háo thắng, trên thương trường chưa bao giờ làm chuyện xấu như là cài cẫm gián điệp thương mại. Bây giờ cô châm ngòi quan hệ của hai người họ, biết đâu hào quang nam nữ chính sẽ giảm đi.

"Anh yêu, 10 triệu mua được cái gì nhỉ?"

Anh liền phối hợp trả lời: "Ừm... chắc là một cái điện thoại đời cũ."

Cô giả vờ nói giọng buồn buồn: "Aiz... em vì dự án này mà còn bị tai nạn xe cơ đấy! Giờ lại thua một cái điện thoại đời cũ! Người biết thì nói số em xúi quẩy! Còn người không biết sẽ nghĩ em bị trộm dự án nha~"

Lâm Đình Phong thấy cô diễn đến nghiện nhưng cũng vui vẻ diễn theo. Anh đi lại vuốt vuốt tóc cô, dắt cô đi về, dùng âm lượng đủ cho mọi người nghe thấy: "Không sao! Thua vì 10 triệu, anh tặng em 10% cổ phần của Herbes&Beauté để em trực tiếp quản lý bọn họ luôn!"

Nghe được câu nói của anh, Trần Tiểu Như tức đến nghiến chặt răng. Mình dùng nhiều thủ đoạn như vậy để giành được dự án. Mà con nhỏ hồ ly tinh đó chỉ cần nói vài câu đã trực tiếp làm người quản lý dự án của bên B luôn rồi! Mày cứ đắc ý đi! Sớm thôi! Tao sẽ khiến cái đùi mày ôm không đáng một xu.

...

Trên xe, Mộc Tâm không nhịn được mà cười lớn: "Haha, boss đại nhân! Anh quá ngầu đi! Người ta mới ăn giao thừa là anh đã cúng tới rầm tháng giêng luôn rồi!"

Lâm Đình Phong mỉm cười, kéo dây an toàn cho cô: "Bà xã tương lai quá khen rồi!"

"Em còn chưa nói anh đó! Em đồng ý làm vợ tương lai của anh khi nào?"

Anh nghiêng đầu, dựa gần về phía cô, giọng nói đầy từ tính: "Em dám không đồng ý?"

Mộc Tâm bị bộ dáng bá đạo tổng tài của anh làm cho đỏ mặt, cô đẩy anh ra: "Láy xe đi, chồng tương lai!"

Lâm Đình Phong thấy bộ dáng đỏ mặt của cô thì lại muốn trêu chọc: "Anh đồng ý làm chồng tương lai của em khi nào?"

Thấy anh nhái lại lời mình, cô phồng má, kéo cà vạt anh lại, cắn mạnh lên môi anh một cái cho bỏ ghét, sau đó quay đầu nhìn ra cửa sổ.

Lâm Đình Phong liếm liếm dấu son mà cô lưu lại trên môi mình, lắc đầu bất lực, sao cắn người mà cũng có thể đáng yêu như vậy chứ! Con hồ ly nhỏ đúng là càng ngày khiến mình càng nghiện mà!
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận