Long Châu - Chương 108: Đoàn gia
Chương trước- Chương 1: Nhiệm vụ "cuối cùng"
- Chương 2: Tình nghĩa anh em
- Chương 3: Thế giới mới, cuộc sống mới
- Chương 4: Nhiệm vụ đầu tiên
- Chương 5: Nữ nhân thật phiền phức
- Chương 6: Ám Minh giáo
- Chương 7: Cứu Tử Minh
- Chương 8: Đm hệ thống
- Chương 9: Luyện thể
- Chương 10: Hoàn thành nhiệm vụ
- Chương 11: Chức năng mới của hệ thống
- Chương 12: Thần khí, Thánh khí
- Chương 13: Thanh Lâu
- Chương 14: Gặp lại Thuý An
- Chương 15: Đấu giá hội
- Chương 16: Hoả + Thổ =?
- Chương 17: Kim thạch bí ẩn
- Chương 18: Cổ phù bí ẩn
- Chương 19: Lại phải làm anh hùng
- Chương 20: Tới Linh gia
- Chương 21: Chữa trị
- Chương 22: Minh gia tới
- Chương 23: Chiến Minh Uy
- Chương 24: Nhận chủ
- Chương 25: Khảo hạch
- Chương 26: Đến Tàng Thư Các
- Chương 27: Chủ tịch giả vờ và cái kết
- Chương 28: Ngậm máu phun bát cấp gia tộc
- Chương 29: Công năng của chất dịch
- Chương 30: Gặp lại cố nhân
- Chương 31: Minh Quang Biến Xạ Nhẫn
- Chương 32: Dung Nham
- Chương 33: Hồng Quan
- Chương 34: Chiêu mới
- Chương 35: Ánh Dương
- Chương 36: Long Tiêu
- Chương 37: Đến Nhật Nguyệt tháp
- Chương 38: Bị đột kích
- Chương 39: "Ăn" Ánh Dương
- Chương 40: Mục đích thực sự
- Chương 41: Đến Hoàng Sa đại lục
- Chương 42: Hai tấm cổ phù
- Chương 43: Đi nhờ, bị cướp
- Chương 44: Tác chiến
- Chương 45: An Bắc
- Chương 46: Quỷ
- Chương 47: Chạy khỏi ngạc ngư
- Chương 48: Thông đạo trong hòn đảo
- Chương 49: Kho tàng
- Chương 50: Đông Kì
- Chương 51: Khắc chế
- Chương 52: Trở về Minh Long Bang
- Chương 53: Lên đường
- Chương 54: Dị thuộc tính chưa trọn vẹn
- Chương 55: Đại hội bắt đầu
- Chương 56: Cao Tiến
- Chương 57: Mặc cả
- Chương 58: Hồng Quan chiến Lam Linh
- Chương 59: Chà đạp
- Chương 60: Nhật Quang Kiếm
- Chương 61: Trọng thương
- Chương 62: Quá khứ của Cao Tiến
- Chương 63: Quán quân
- Chương 64: Trong bảo khố
- Chương 65: Tới Đông Hải
- Chương 66: Hai tên quái vật
- Chương 67: Lại đá nhầm thiết bảng
- Chương 68: Thiên tài chiến thiên tài
- Chương 69: Tam hùng gặp mặt
- Chương 70: Hàn Băng Quỷ Vương
- Chương 71: Hợp sức
- Chương 72: Làm Thanh Giang
- Chương 73: Tung Sơn bí cảnh
- Chương 74: Kì phùng địch thủ
- Chương 75: Cùng một phe
- Chương 76: Nhị lang
- Chương 77: Hắc bào
- Chương 78: Long tộc
- Chương 79: Cánh cửa đá
- Chương 80: Chôn vùi
- Chương 81: Đoản mệnh?
- Chương 82: Công chúa trở lại
- Chương 83: Người chơi hệ thuốc
- Chương 84: Dưới đáy hồ
- Chương 85: Lam Linh trao thân
- Chương 86: Hắc Vũ đau lòng
- Chương 87: Cửu cấp mới xuất hiện
- Chương 88: Hoàng Kim Bảng tương lai
- Chương 89: Bàn kế hoạch
- Chương 90: Thăm Thuý An
- Chương 91: Bố cục thế giới
- Chương 92: Lại đến Hoàng Sa
- Chương 93: Cướp người người cướp
- Chương 94: Tham gia khảo hạch
- Chương 95: Chiến cùng cấp
- Chương 96: Bị truy sát
- Chương 97: Người trên Hoàng Kim Bảng
- Chương 98: Sức mạnh của Hoàng Kim Bảng
- Chương 100: Tú Ngọc
- Chương 101: Bằng hữu của Vu lão
- Chương 102: Lên đài
- Chương 103: Đánh bại theo cách cũ
- Chương 104: Nghi lễ bắt đầu
- Chương 105: Bách Linh Trận
- Chương 106: Khương lão
- Chương 107: Quậy tưng Hoàng Sa Động
- Chương 108: Đoàn gia
- Chương 109: Kiếp này ta có nên yêu?
- Chương 110: Chàng có yêu ta không? (Sắc)
- Chương 111: Luyện Tăng Nham Đan
- Chương 112: Tăng Nham Đan cuồng bạo
- Chương 113: Đến Bảo Thế Thành
- Chương 114: Hai phe quy tụ
- Chương 115: Bá Biên
- Chương 116: Anh tài tập hợp
- Chương 117: Đồng loạt bị vây công
- Chương 118: Tổ đội xui xẻo
- Chương 119: Dị quang thứ tư
- Chương 120: Giúp đỡ
- Chương 121: Truy đuổi
- Chương 122: Đối đầu Đinh Lăng
- Chương 123: Dị thuộc tính mới
- Chương 124: Đối đầu Đinh Dũng
- Chương 125: Lục Chí
- Chương 126: Lại bị cắt ngang
- Chương 127: Đại chiến bắt đầu
- Chương 128: Lần lượt đối chiến
- Chương 129: Bên bờ cái chết
- Chương 130: Bị nhốt
- Chương 131: Hồng Quan vs Nguyên Bảo
- Chương 132: Bá Biên vs Lãm Khôi
- Chương 133: Kích động
- Chương 134: Mang theo Thánh khí
- Chương 135: Vũ kĩ của Long tộc
- Chương 136: Quái vật
- Chương 137: Phối hợp
- Chương 138: Một lần nữa phối hợp
- Chương 139: Tê liệt
- Chương 140: Tam bảo hiển uy
- Chương 141: Uy lực kinh khủng
- Chương 142: Cướp đoạt
- Chương 143: Thanh Giang có biến
- Chương 144: Thể hiện toàn lực
- Chương 145: Tiếp tục trận chiến
- Chương 146: Kết liễu một cách khó khăn
- Chương 147: Cứu Thanh Giang
- Chương 148: Được cứu
- Chương 149: Số bái sư
- Chương 150: Luyện hồn
- Chương 151: Luyện đan - Thứ hạng mới
- Chương 152: Luyện hồn kĩ
- Chương 153: Uy của hồn lực
- Chương 154: Rời đi
- Chương 155: Thôn Hồn Quyết
- Chương 156: Sinh vật lạ
- Chương 157: Khí thế lấn át
- Chương 158: Thành Thánh chủ
- Chương 159: Linh Nhân Nghĩ tộc
- Chương 160: Đan điền khôi phục
- Chương 161: Trở về
- Chương 162: Ân ái
- Chương 163: Ân ái (tiếp)
- Chương 164: Chia tay
- Chương 165: Giúp
- Chương 166: Người trong xe
- Chương 167: Bắt đầu đấu giá
- Chương 168: Tài lực của Nguyên gia
- Chương 169: Đấu giá
- Chương 170: Về rồi lại đi
- Chương 171: Tiến vào mộ địa
- Chương 172: Đi lạc
- Chương 173: Không trụ nổi
- Chương 174: Sát khí
- Chương 175: Vô Thanh Ma Miêu
- Chương 176: Vây công
- Chương 177: Lưỡng Bại Câu Thương
- Chương 178: Tức giận
- Chương 179: Bùng phát sát khí
- Chương 180: Chạy
- Chương 181: Đây là con mồi của ta!
- Chương 182: Chấn Phong Ám Kiêu
- Chương 183: Lộ ngực
- Chương 184: Sau trận chiến
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Long Châu
Chương 108: Đoàn gia
Sáng sớm ngày hôm sau, trước đại môn Đoàn gia có một thanh niên mặc hắc y xuất hiện, đó chính là Hắc Vũ đã khôi phục diện mạo của mình.
- Dừng lại!
Ngay khi hắn vừa bước đến cửa thì liền bị vài tên đệ tử Đoàn gia cản lại, tu vi của tất cả đều đã đạt đến Hồn Quân.
- Hồn tu ở những nơi khác trên thiên hạ số lượng không nhiều nhưng ở Đoàn gia lại phải làm gác cổng - Hắc Vũ cảm thán một tiếng.
Hồn tu trên thế giới này luôn được trọng dụng, dù thực lực không cao cũng sẽ được bồi dưỡng, bọn hắn có thể luyện đan, chữa thương hoặc làm nhiều thứ khác, vai trò cũng giống như lang y vậy.
- Ta được lão nhân gia của các người cho gọi - Hắc Vũ nói.
- Ha ha ha, ngươi đang nói nhảm cái gì thế?
Đám đệ tử nghe xong liền bật cười như thể đây là câu chuyện buồn cười nhất bọn hắn từng được nghe.
Hắc Vũ nhìn thấy mấy tên này cợt nhả mình thì sắc mặt liền trầm xuống, tu vi Vũ Vương ngũ trọng ầm ầm mà phóng thích tạo ra uy áp khiến đám gác công phải biến sắc, cả đám nhất thời trở nên phòng bị.
- Có chuyện gì?
Lại một đám người nữa lao đến, lần này tu vi của bọn hắn cao hơn những tên gác cổng này một bậc, đã đạt đến cấp bậc Hồn Vương.
- Các vị sư huynh, tên này từ đâu đến lại dám cả gan nói là lão nhân gia cho gọi - Đám gác cổng trình báo.
- Hừ, ngươi đúng là ăn gan hùm mới dám lấy lý do này để đến Đoàn gia, lại còn có ý định động thủ.
Đám Hồn Vương nghe xong liền phẫn nộ, vừa rồi bọn hắn cảm giác ngoài cổng có khí tức mạnh mẽ nên liền chạy tới đây.
- Lời ta nói là thật, tin hay không tùy các ngươi. - Hắc Vũ cũng lười giải thích với đám người này.
- Có chuyện gì?
Lại một âm thanh vang lên, trước mặt Hắc Vũ và đám người xuất hiện một tên nam tử khác, đặc biệt tên này còn tạo cho Hắc Vũ một cảm giác nguy hiểm bởi vì khí tức trên người hắn đã đạt đến cấp Hồn Đế.
- Đại sư huynh, tên này đến Đoàn gia làm loạn, lại còn bảo do lão nhân gia gọi đến.
- Hừ, lão nhân gia là thân phận gì? Đến như ta còn chưa được diện kiến người thì tên cóc hôi như ngươi lại được người gọi sao?
Tên nam tử nghe xong liền gắt gỏng, hắn thân là đệ tử ưu tú nhất của Đoàn gia nhưng chưa bao giờ được diện kiến lão nhân gia bởi người luôn bế quan, thế mà tên này lại dám bảo là lão nhân gia cho mời.
Hắc Vũ đứng trước kẻ mạnh hơn thì không chút nao núng, sắc mặt vẫn lạnh lùng như không quan tâm đến lời nói của tên nam tử.
- Hừ, các ngươi nhanh cho tên ngốc này một trận rồi đuổi hắn đi.
Tên nam tử thấy Hắc Vũ dám làm ngơ trước lời nói của hắn thì đùng đùng phẫn nộ mà ra lệnh cho mấy tên đệ tử khác.
- Dừng lại!
Đám đệ tử nghe theo lệnh chuẩn bị xông lên đánh cho Hắc Vũ một trận thì lúc này một âm thanh nghiêm nghị vang lên ngăn cản bọn hắn.
Từ trên không trung, một vị nam tử trung niên tuổi chừng tứ tuần hạ xuống, quanh người tỏa ra một cỗ khí thế mạnh mẽ như sóng ngầm, vô cùng cao thâm.
- Bái kiến gia chủ! - Đám đệ tử nhìn thấy nam tử này thì lập tức hành lễ.
Nam tử trung niên cũng gật đầu một cái sau đó chuyển sang nhìn Hắc Vũ.
- Hắn là khách của ta, các ngươi dẫn hắn vào trong rồi chuẩn bị chỗ cho hắn.
Lão gia chủ hạ lệnh cho đám đệ tử sau đó mỉm cười với Hắc Vũ:
- Vị tiểu huynh đệ này, sắp tới ngươi cứ an tâm ở Đoàn gia chúng ta làm khách, sau khi giải quyết xong công việc ta sẽ đến gặp ngươi sau.
Lão cười niềm nở với Hắc Vũ rồi sau đó quay lưng rời đi.
Đám đệ tử còn lại thì chỉ biết nhìn Hắc Vũ mà nuốt xuống một cục kinh hãi, rốt cuộc tên này có thân phận gì mà đến cả gia chủ cũng phải đích thân đi ra đón tiếp.
Tên nam tử tu vi Hồn Đế sắc mặt cũng không hề dễ coi, suýt tí nữa hắn đã động thủ với khách của gia chủ, nếu chuyện này xảy ra cho dù thiên tài như vậy hắn không không thoát khỏi bị trách tội.
Đám bọn hắn lúc này không biết làm gì hơn ngoài việc tuân theo lệnh của gia chủ dẫn tên này tới một đình viện tốt để sắp xếp chỗ ở của hắn.
Hắc Vũ bước vào trong căn phòng, định thần ngồi xuống chiếc giường rồi lúc này mới lấy chiếc nhẫn chứa linh hồn Khương lão ra.
- Khương lão, Khương lão!
- Cái gì? Ồn chết đi được! - Giọng nói của lão từ trong nhẫn vọng ra giống như vừa ngủ dậy.
- Chúng ta đã đến Linh Dược Đảo rồi - Hắc Vũ nói.
- Cái gì? Nhanh như vậy đã đến rồi!?
Khương lão giật mình, hắn chỉ vừa ngủ được không lâu thì tên này đã từ Hoàng Sa bay tới Linh Dược đảo, trong trí nhớ của lão thì Hoàng Sa cách Linh Dược Đảo cũng không gần a.
- Vì có một chút chuyện xảy ra nên ta đã cấp tốc rời khỏi đó.
- Được rồi bây giờ ta sẽ nói chuyện chính với ngươi, Phục Hồn Thảo đâu?
Hắc Vũ nghe vậy liền lấy ra Phục Hồn Thảo cầm trên tay cho lão xem.
- Tốt tốt. Bây giờ như vậy, ta nghe ngươi và tên tiểu tử già kia nói chuyện về Linh Dược Đảo, chắc chắn là các ngươi có quen biết với bọn chúng đúng không?
- Tiểu tử già... Đúng vậy, Vu lão có quen biết với lão nhân gia của Đoàn gia.
- Tốt, cây Phục Hồn Thảo mà ngươi lấy được hiện vẫn chưa trưởng thành, ta cần ngươi nhờ bọn chúng chăm sóc nó chờ ngày nó phát triển ta sẽ cần dùng tới.
- Cái này thì tiểu tử không chắc mình làm được, nhưng lại sao lại phải nhất định là Linh Dược Đảo, chúng ta cũng có thể tự trồng được mà?
- Hừ, tiểu tử ngươi đúng là không biết gì cả, linh thảo muốn phát triển tốt cần có thiên địa linh khí dồi dào và thuần khiết nhất. Hai nơi trên thế giới này làm được việc đó chỉ có thể là Trọng Thế Đảo và Linh Dược Đảo.
- Ồ, nếu vậy ta sẽ cố giúp người, nhưng có làm được hay không thì ta không chắc.
- Không chắc cũng phải chắc, tương lai sau này ta rất cần đến cây Phục Hồn Thảo này.
Hắc Vũ cũng đành chịu thua trước sự cứng nhắc của lão.
- Phải rồi, Khương lão, không biết trước đây người là nhân vật như thế nào, vì sao hiện tại như vậy?
Nghe Hắc Vũ hỏi lão liền thở dài mốt hơi sau đó bắt đầu luyên thuyên về thời Hoàng Kim của mình và hai vị huynh đệ kia.
- Không ngờ người xưa kia lại khủng bố như vậy. Vậy người có biết Bách Linh Trận hiện tại đang ở đâu không?
Hắc Vũ vừa nghe xong giai thoại về lão và hai bằng hữu thì liền cảm thấy sục sôi tinh thần, nhất là khi nghe về Bách Linh Trận kia.
- Sau khi ta và tên khốn Băng Vương đồng thời vẫn lạc thì ta cũng không biết Bách Linh Trận đã xảy ra chuyện gì và đi đâu nhưng ta có một điều cần nhắc nhở ngươi.
- Khương lão cứ nói - Hắc Vũ tiếp lời.
- Nếu sau này ngươi có tìm được nó thì nhất định phải cẩn thận, Bách Linh Trận mỗi trận giác đều là thứ chết người, muốn chiếm hữu được nó còn khó hơn lên trời.
Hắc Vũ sao lại không hiểu chuyện này, trận pháp do ba người mạnh nhất tinh cầu hợp sức chế tạo ra có thể dễ dàng làm chủ như vậy sao?
- Nói chung sắp tới ngươi chỉ cần lo việc Phục Hồn Thảo là được.
- Tiểu tử sẽ cố hết sức.
Khương lão im lặng không đáp nhưng bên trong chiếc nhẫn, lão lẩm bẩm một câu mà Hắc Vũ không thể nghe thấy được:
- Nhất định ngươi phải làm được, đại nạn không còn xa nữa, đến lúc đó các ngươi cần phải có ta trợ giúp.
Hắc Vũ không nói chuyện với lão nữa mà đứng dậy rời khỏi phòng.
- Hệ thống, tìm cho ta chỗ ở của Ánh Dương.
...
- Lão gia hỏa ngươi bao nhiêu năm rồi vẫn không thay đổi, không biết đây là lần thứ bao nhiêu ta trị thương cho ngươi rồi.
Lão giả lưng còng chống gậy vừa nói, tay lão cũng vừa đánh ra những đám linh hoả màu xanh lục bích vào lưng Vu lão.
Ngọn lửa không gây sát thương mà xâm nhập vào cơ thể của lão, từ từ điều trị những vết nội thương bên trong.
Hai người hiện tại đang ở trong mật thất bế quan của Đoàn gia nên không lo có ai làm phiền.
- Hà hà, chỉ là lâu ngày khởi động xương cốt một chút thôi mà.
- Lần này ngươi mang tiểu tử kia đến là muốn ta giúp hắn luyện Tăng Nham Đan sao?
- Đúng vậy, cũng vì hắn mà ta bị thương như thế này đây, nữ nhân kia không hổ danh là người sở hữu Huyết Sa, sức mạnh quả thật không lường.
- Nhưng liệu với tu vi của hắn có đủ để phục dụng Tăng Nham Đan? - Lão giả có chút nghi hoặc hỏi.
- Nếu kết hợp thêm Ngự Linh Chế Trận thì ta nghĩ hắn sẽ ổn thôi.
- Cha chả, lão già người thật tùy tiện, trận pháp cấp cao của Đoàn gia ta cũng muốn mượn.
- Khà khà, lão gia hỏa ngươi đương nhiên sẽ không từ chối ta đúng không?
- Hừ, nể tình bằng hữu ta sẽ phá lệ giúp ngươi một lần, tuy nhiên sẽ không có lần sau nữa.
- Được được.
Lúc này từ bên ngoài, một thân ảnh nam nhân bước vào, đây chính là gia chủ của Đoàn gia.
- Thưa, phụ thân và tiền bối, tiểu tử kia đã tới - Hắn cung kính bẩm báo với hai người.
- Cứ để hắn nghỉ ngơi vài này, sau khi ta lo cho lão già này xong rồi gặp hắn sau cũng không muộn.
- Nhi tử đã rõ.
Tên gia chủ nói xong thì liền cáo lui ra ngoài để hai người tập trung trị thương.
- Dừng lại!
Ngay khi hắn vừa bước đến cửa thì liền bị vài tên đệ tử Đoàn gia cản lại, tu vi của tất cả đều đã đạt đến Hồn Quân.
- Hồn tu ở những nơi khác trên thiên hạ số lượng không nhiều nhưng ở Đoàn gia lại phải làm gác cổng - Hắc Vũ cảm thán một tiếng.
Hồn tu trên thế giới này luôn được trọng dụng, dù thực lực không cao cũng sẽ được bồi dưỡng, bọn hắn có thể luyện đan, chữa thương hoặc làm nhiều thứ khác, vai trò cũng giống như lang y vậy.
- Ta được lão nhân gia của các người cho gọi - Hắc Vũ nói.
- Ha ha ha, ngươi đang nói nhảm cái gì thế?
Đám đệ tử nghe xong liền bật cười như thể đây là câu chuyện buồn cười nhất bọn hắn từng được nghe.
Hắc Vũ nhìn thấy mấy tên này cợt nhả mình thì sắc mặt liền trầm xuống, tu vi Vũ Vương ngũ trọng ầm ầm mà phóng thích tạo ra uy áp khiến đám gác công phải biến sắc, cả đám nhất thời trở nên phòng bị.
- Có chuyện gì?
Lại một đám người nữa lao đến, lần này tu vi của bọn hắn cao hơn những tên gác cổng này một bậc, đã đạt đến cấp bậc Hồn Vương.
- Các vị sư huynh, tên này từ đâu đến lại dám cả gan nói là lão nhân gia cho gọi - Đám gác cổng trình báo.
- Hừ, ngươi đúng là ăn gan hùm mới dám lấy lý do này để đến Đoàn gia, lại còn có ý định động thủ.
Đám Hồn Vương nghe xong liền phẫn nộ, vừa rồi bọn hắn cảm giác ngoài cổng có khí tức mạnh mẽ nên liền chạy tới đây.
- Lời ta nói là thật, tin hay không tùy các ngươi. - Hắc Vũ cũng lười giải thích với đám người này.
- Có chuyện gì?
Lại một âm thanh vang lên, trước mặt Hắc Vũ và đám người xuất hiện một tên nam tử khác, đặc biệt tên này còn tạo cho Hắc Vũ một cảm giác nguy hiểm bởi vì khí tức trên người hắn đã đạt đến cấp Hồn Đế.
- Đại sư huynh, tên này đến Đoàn gia làm loạn, lại còn bảo do lão nhân gia gọi đến.
- Hừ, lão nhân gia là thân phận gì? Đến như ta còn chưa được diện kiến người thì tên cóc hôi như ngươi lại được người gọi sao?
Tên nam tử nghe xong liền gắt gỏng, hắn thân là đệ tử ưu tú nhất của Đoàn gia nhưng chưa bao giờ được diện kiến lão nhân gia bởi người luôn bế quan, thế mà tên này lại dám bảo là lão nhân gia cho mời.
Hắc Vũ đứng trước kẻ mạnh hơn thì không chút nao núng, sắc mặt vẫn lạnh lùng như không quan tâm đến lời nói của tên nam tử.
- Hừ, các ngươi nhanh cho tên ngốc này một trận rồi đuổi hắn đi.
Tên nam tử thấy Hắc Vũ dám làm ngơ trước lời nói của hắn thì đùng đùng phẫn nộ mà ra lệnh cho mấy tên đệ tử khác.
- Dừng lại!
Đám đệ tử nghe theo lệnh chuẩn bị xông lên đánh cho Hắc Vũ một trận thì lúc này một âm thanh nghiêm nghị vang lên ngăn cản bọn hắn.
Từ trên không trung, một vị nam tử trung niên tuổi chừng tứ tuần hạ xuống, quanh người tỏa ra một cỗ khí thế mạnh mẽ như sóng ngầm, vô cùng cao thâm.
- Bái kiến gia chủ! - Đám đệ tử nhìn thấy nam tử này thì lập tức hành lễ.
Nam tử trung niên cũng gật đầu một cái sau đó chuyển sang nhìn Hắc Vũ.
- Hắn là khách của ta, các ngươi dẫn hắn vào trong rồi chuẩn bị chỗ cho hắn.
Lão gia chủ hạ lệnh cho đám đệ tử sau đó mỉm cười với Hắc Vũ:
- Vị tiểu huynh đệ này, sắp tới ngươi cứ an tâm ở Đoàn gia chúng ta làm khách, sau khi giải quyết xong công việc ta sẽ đến gặp ngươi sau.
Lão cười niềm nở với Hắc Vũ rồi sau đó quay lưng rời đi.
Đám đệ tử còn lại thì chỉ biết nhìn Hắc Vũ mà nuốt xuống một cục kinh hãi, rốt cuộc tên này có thân phận gì mà đến cả gia chủ cũng phải đích thân đi ra đón tiếp.
Tên nam tử tu vi Hồn Đế sắc mặt cũng không hề dễ coi, suýt tí nữa hắn đã động thủ với khách của gia chủ, nếu chuyện này xảy ra cho dù thiên tài như vậy hắn không không thoát khỏi bị trách tội.
Đám bọn hắn lúc này không biết làm gì hơn ngoài việc tuân theo lệnh của gia chủ dẫn tên này tới một đình viện tốt để sắp xếp chỗ ở của hắn.
Hắc Vũ bước vào trong căn phòng, định thần ngồi xuống chiếc giường rồi lúc này mới lấy chiếc nhẫn chứa linh hồn Khương lão ra.
- Khương lão, Khương lão!
- Cái gì? Ồn chết đi được! - Giọng nói của lão từ trong nhẫn vọng ra giống như vừa ngủ dậy.
- Chúng ta đã đến Linh Dược Đảo rồi - Hắc Vũ nói.
- Cái gì? Nhanh như vậy đã đến rồi!?
Khương lão giật mình, hắn chỉ vừa ngủ được không lâu thì tên này đã từ Hoàng Sa bay tới Linh Dược đảo, trong trí nhớ của lão thì Hoàng Sa cách Linh Dược Đảo cũng không gần a.
- Vì có một chút chuyện xảy ra nên ta đã cấp tốc rời khỏi đó.
- Được rồi bây giờ ta sẽ nói chuyện chính với ngươi, Phục Hồn Thảo đâu?
Hắc Vũ nghe vậy liền lấy ra Phục Hồn Thảo cầm trên tay cho lão xem.
- Tốt tốt. Bây giờ như vậy, ta nghe ngươi và tên tiểu tử già kia nói chuyện về Linh Dược Đảo, chắc chắn là các ngươi có quen biết với bọn chúng đúng không?
- Tiểu tử già... Đúng vậy, Vu lão có quen biết với lão nhân gia của Đoàn gia.
- Tốt, cây Phục Hồn Thảo mà ngươi lấy được hiện vẫn chưa trưởng thành, ta cần ngươi nhờ bọn chúng chăm sóc nó chờ ngày nó phát triển ta sẽ cần dùng tới.
- Cái này thì tiểu tử không chắc mình làm được, nhưng lại sao lại phải nhất định là Linh Dược Đảo, chúng ta cũng có thể tự trồng được mà?
- Hừ, tiểu tử ngươi đúng là không biết gì cả, linh thảo muốn phát triển tốt cần có thiên địa linh khí dồi dào và thuần khiết nhất. Hai nơi trên thế giới này làm được việc đó chỉ có thể là Trọng Thế Đảo và Linh Dược Đảo.
- Ồ, nếu vậy ta sẽ cố giúp người, nhưng có làm được hay không thì ta không chắc.
- Không chắc cũng phải chắc, tương lai sau này ta rất cần đến cây Phục Hồn Thảo này.
Hắc Vũ cũng đành chịu thua trước sự cứng nhắc của lão.
- Phải rồi, Khương lão, không biết trước đây người là nhân vật như thế nào, vì sao hiện tại như vậy?
Nghe Hắc Vũ hỏi lão liền thở dài mốt hơi sau đó bắt đầu luyên thuyên về thời Hoàng Kim của mình và hai vị huynh đệ kia.
- Không ngờ người xưa kia lại khủng bố như vậy. Vậy người có biết Bách Linh Trận hiện tại đang ở đâu không?
Hắc Vũ vừa nghe xong giai thoại về lão và hai bằng hữu thì liền cảm thấy sục sôi tinh thần, nhất là khi nghe về Bách Linh Trận kia.
- Sau khi ta và tên khốn Băng Vương đồng thời vẫn lạc thì ta cũng không biết Bách Linh Trận đã xảy ra chuyện gì và đi đâu nhưng ta có một điều cần nhắc nhở ngươi.
- Khương lão cứ nói - Hắc Vũ tiếp lời.
- Nếu sau này ngươi có tìm được nó thì nhất định phải cẩn thận, Bách Linh Trận mỗi trận giác đều là thứ chết người, muốn chiếm hữu được nó còn khó hơn lên trời.
Hắc Vũ sao lại không hiểu chuyện này, trận pháp do ba người mạnh nhất tinh cầu hợp sức chế tạo ra có thể dễ dàng làm chủ như vậy sao?
- Nói chung sắp tới ngươi chỉ cần lo việc Phục Hồn Thảo là được.
- Tiểu tử sẽ cố hết sức.
Khương lão im lặng không đáp nhưng bên trong chiếc nhẫn, lão lẩm bẩm một câu mà Hắc Vũ không thể nghe thấy được:
- Nhất định ngươi phải làm được, đại nạn không còn xa nữa, đến lúc đó các ngươi cần phải có ta trợ giúp.
Hắc Vũ không nói chuyện với lão nữa mà đứng dậy rời khỏi phòng.
- Hệ thống, tìm cho ta chỗ ở của Ánh Dương.
...
- Lão gia hỏa ngươi bao nhiêu năm rồi vẫn không thay đổi, không biết đây là lần thứ bao nhiêu ta trị thương cho ngươi rồi.
Lão giả lưng còng chống gậy vừa nói, tay lão cũng vừa đánh ra những đám linh hoả màu xanh lục bích vào lưng Vu lão.
Ngọn lửa không gây sát thương mà xâm nhập vào cơ thể của lão, từ từ điều trị những vết nội thương bên trong.
Hai người hiện tại đang ở trong mật thất bế quan của Đoàn gia nên không lo có ai làm phiền.
- Hà hà, chỉ là lâu ngày khởi động xương cốt một chút thôi mà.
- Lần này ngươi mang tiểu tử kia đến là muốn ta giúp hắn luyện Tăng Nham Đan sao?
- Đúng vậy, cũng vì hắn mà ta bị thương như thế này đây, nữ nhân kia không hổ danh là người sở hữu Huyết Sa, sức mạnh quả thật không lường.
- Nhưng liệu với tu vi của hắn có đủ để phục dụng Tăng Nham Đan? - Lão giả có chút nghi hoặc hỏi.
- Nếu kết hợp thêm Ngự Linh Chế Trận thì ta nghĩ hắn sẽ ổn thôi.
- Cha chả, lão già người thật tùy tiện, trận pháp cấp cao của Đoàn gia ta cũng muốn mượn.
- Khà khà, lão gia hỏa ngươi đương nhiên sẽ không từ chối ta đúng không?
- Hừ, nể tình bằng hữu ta sẽ phá lệ giúp ngươi một lần, tuy nhiên sẽ không có lần sau nữa.
- Được được.
Lúc này từ bên ngoài, một thân ảnh nam nhân bước vào, đây chính là gia chủ của Đoàn gia.
- Thưa, phụ thân và tiền bối, tiểu tử kia đã tới - Hắn cung kính bẩm báo với hai người.
- Cứ để hắn nghỉ ngơi vài này, sau khi ta lo cho lão già này xong rồi gặp hắn sau cũng không muộn.
- Nhi tử đã rõ.
Tên gia chủ nói xong thì liền cáo lui ra ngoài để hai người tập trung trị thương.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nhiệm vụ "cuối cùng"
- Chương 2: Tình nghĩa anh em
- Chương 3: Thế giới mới, cuộc sống mới
- Chương 4: Nhiệm vụ đầu tiên
- Chương 5: Nữ nhân thật phiền phức
- Chương 6: Ám Minh giáo
- Chương 7: Cứu Tử Minh
- Chương 8: Đm hệ thống
- Chương 9: Luyện thể
- Chương 10: Hoàn thành nhiệm vụ
- Chương 11: Chức năng mới của hệ thống
- Chương 12: Thần khí, Thánh khí
- Chương 13: Thanh Lâu
- Chương 14: Gặp lại Thuý An
- Chương 15: Đấu giá hội
- Chương 16: Hoả + Thổ =?
- Chương 17: Kim thạch bí ẩn
- Chương 18: Cổ phù bí ẩn
- Chương 19: Lại phải làm anh hùng
- Chương 20: Tới Linh gia
- Chương 21: Chữa trị
- Chương 22: Minh gia tới
- Chương 23: Chiến Minh Uy
- Chương 24: Nhận chủ
- Chương 25: Khảo hạch
- Chương 26: Đến Tàng Thư Các
- Chương 27: Chủ tịch giả vờ và cái kết
- Chương 28: Ngậm máu phun bát cấp gia tộc
- Chương 29: Công năng của chất dịch
- Chương 30: Gặp lại cố nhân
- Chương 31: Minh Quang Biến Xạ Nhẫn
- Chương 32: Dung Nham
- Chương 33: Hồng Quan
- Chương 34: Chiêu mới
- Chương 35: Ánh Dương
- Chương 36: Long Tiêu
- Chương 37: Đến Nhật Nguyệt tháp
- Chương 38: Bị đột kích
- Chương 39: "Ăn" Ánh Dương
- Chương 40: Mục đích thực sự
- Chương 41: Đến Hoàng Sa đại lục
- Chương 42: Hai tấm cổ phù
- Chương 43: Đi nhờ, bị cướp
- Chương 44: Tác chiến
- Chương 45: An Bắc
- Chương 46: Quỷ
- Chương 47: Chạy khỏi ngạc ngư
- Chương 48: Thông đạo trong hòn đảo
- Chương 49: Kho tàng
- Chương 50: Đông Kì
- Chương 51: Khắc chế
- Chương 52: Trở về Minh Long Bang
- Chương 53: Lên đường
- Chương 54: Dị thuộc tính chưa trọn vẹn
- Chương 55: Đại hội bắt đầu
- Chương 56: Cao Tiến
- Chương 57: Mặc cả
- Chương 58: Hồng Quan chiến Lam Linh
- Chương 59: Chà đạp
- Chương 60: Nhật Quang Kiếm
- Chương 61: Trọng thương
- Chương 62: Quá khứ của Cao Tiến
- Chương 63: Quán quân
- Chương 64: Trong bảo khố
- Chương 65: Tới Đông Hải
- Chương 66: Hai tên quái vật
- Chương 67: Lại đá nhầm thiết bảng
- Chương 68: Thiên tài chiến thiên tài
- Chương 69: Tam hùng gặp mặt
- Chương 70: Hàn Băng Quỷ Vương
- Chương 71: Hợp sức
- Chương 72: Làm Thanh Giang
- Chương 73: Tung Sơn bí cảnh
- Chương 74: Kì phùng địch thủ
- Chương 75: Cùng một phe
- Chương 76: Nhị lang
- Chương 77: Hắc bào
- Chương 78: Long tộc
- Chương 79: Cánh cửa đá
- Chương 80: Chôn vùi
- Chương 81: Đoản mệnh?
- Chương 82: Công chúa trở lại
- Chương 83: Người chơi hệ thuốc
- Chương 84: Dưới đáy hồ
- Chương 85: Lam Linh trao thân
- Chương 86: Hắc Vũ đau lòng
- Chương 87: Cửu cấp mới xuất hiện
- Chương 88: Hoàng Kim Bảng tương lai
- Chương 89: Bàn kế hoạch
- Chương 90: Thăm Thuý An
- Chương 91: Bố cục thế giới
- Chương 92: Lại đến Hoàng Sa
- Chương 93: Cướp người người cướp
- Chương 94: Tham gia khảo hạch
- Chương 95: Chiến cùng cấp
- Chương 96: Bị truy sát
- Chương 97: Người trên Hoàng Kim Bảng
- Chương 98: Sức mạnh của Hoàng Kim Bảng
- Chương 100: Tú Ngọc
- Chương 101: Bằng hữu của Vu lão
- Chương 102: Lên đài
- Chương 103: Đánh bại theo cách cũ
- Chương 104: Nghi lễ bắt đầu
- Chương 105: Bách Linh Trận
- Chương 106: Khương lão
- Chương 107: Quậy tưng Hoàng Sa Động
- Chương 108: Đoàn gia
- Chương 109: Kiếp này ta có nên yêu?
- Chương 110: Chàng có yêu ta không? (Sắc)
- Chương 111: Luyện Tăng Nham Đan
- Chương 112: Tăng Nham Đan cuồng bạo
- Chương 113: Đến Bảo Thế Thành
- Chương 114: Hai phe quy tụ
- Chương 115: Bá Biên
- Chương 116: Anh tài tập hợp
- Chương 117: Đồng loạt bị vây công
- Chương 118: Tổ đội xui xẻo
- Chương 119: Dị quang thứ tư
- Chương 120: Giúp đỡ
- Chương 121: Truy đuổi
- Chương 122: Đối đầu Đinh Lăng
- Chương 123: Dị thuộc tính mới
- Chương 124: Đối đầu Đinh Dũng
- Chương 125: Lục Chí
- Chương 126: Lại bị cắt ngang
- Chương 127: Đại chiến bắt đầu
- Chương 128: Lần lượt đối chiến
- Chương 129: Bên bờ cái chết
- Chương 130: Bị nhốt
- Chương 131: Hồng Quan vs Nguyên Bảo
- Chương 132: Bá Biên vs Lãm Khôi
- Chương 133: Kích động
- Chương 134: Mang theo Thánh khí
- Chương 135: Vũ kĩ của Long tộc
- Chương 136: Quái vật
- Chương 137: Phối hợp
- Chương 138: Một lần nữa phối hợp
- Chương 139: Tê liệt
- Chương 140: Tam bảo hiển uy
- Chương 141: Uy lực kinh khủng
- Chương 142: Cướp đoạt
- Chương 143: Thanh Giang có biến
- Chương 144: Thể hiện toàn lực
- Chương 145: Tiếp tục trận chiến
- Chương 146: Kết liễu một cách khó khăn
- Chương 147: Cứu Thanh Giang
- Chương 148: Được cứu
- Chương 149: Số bái sư
- Chương 150: Luyện hồn
- Chương 151: Luyện đan - Thứ hạng mới
- Chương 152: Luyện hồn kĩ
- Chương 153: Uy của hồn lực
- Chương 154: Rời đi
- Chương 155: Thôn Hồn Quyết
- Chương 156: Sinh vật lạ
- Chương 157: Khí thế lấn át
- Chương 158: Thành Thánh chủ
- Chương 159: Linh Nhân Nghĩ tộc
- Chương 160: Đan điền khôi phục
- Chương 161: Trở về
- Chương 162: Ân ái
- Chương 163: Ân ái (tiếp)
- Chương 164: Chia tay
- Chương 165: Giúp
- Chương 166: Người trong xe
- Chương 167: Bắt đầu đấu giá
- Chương 168: Tài lực của Nguyên gia
- Chương 169: Đấu giá
- Chương 170: Về rồi lại đi
- Chương 171: Tiến vào mộ địa
- Chương 172: Đi lạc
- Chương 173: Không trụ nổi
- Chương 174: Sát khí
- Chương 175: Vô Thanh Ma Miêu
- Chương 176: Vây công
- Chương 177: Lưỡng Bại Câu Thương
- Chương 178: Tức giận
- Chương 179: Bùng phát sát khí
- Chương 180: Chạy
- Chương 181: Đây là con mồi của ta!
- Chương 182: Chấn Phong Ám Kiêu
- Chương 183: Lộ ngực
- Chương 184: Sau trận chiến
- bình luận