Long Châu - Chương 66: Hai tên quái vật
Chương trước- Chương 1: Nhiệm vụ "cuối cùng"
- Chương 2: Tình nghĩa anh em
- Chương 3: Thế giới mới, cuộc sống mới
- Chương 4: Nhiệm vụ đầu tiên
- Chương 5: Nữ nhân thật phiền phức
- Chương 6: Ám Minh giáo
- Chương 7: Cứu Tử Minh
- Chương 8: Đm hệ thống
- Chương 9: Luyện thể
- Chương 10: Hoàn thành nhiệm vụ
- Chương 11: Chức năng mới của hệ thống
- Chương 12: Thần khí, Thánh khí
- Chương 13: Thanh Lâu
- Chương 14: Gặp lại Thuý An
- Chương 15: Đấu giá hội
- Chương 16: Hoả + Thổ =?
- Chương 17: Kim thạch bí ẩn
- Chương 18: Cổ phù bí ẩn
- Chương 19: Lại phải làm anh hùng
- Chương 20: Tới Linh gia
- Chương 21: Chữa trị
- Chương 22: Minh gia tới
- Chương 23: Chiến Minh Uy
- Chương 24: Nhận chủ
- Chương 25: Khảo hạch
- Chương 26: Đến Tàng Thư Các
- Chương 27: Chủ tịch giả vờ và cái kết
- Chương 28: Ngậm máu phun bát cấp gia tộc
- Chương 29: Công năng của chất dịch
- Chương 30: Gặp lại cố nhân
- Chương 31: Minh Quang Biến Xạ Nhẫn
- Chương 32: Dung Nham
- Chương 33: Hồng Quan
- Chương 34: Chiêu mới
- Chương 35: Ánh Dương
- Chương 36: Long Tiêu
- Chương 37: Đến Nhật Nguyệt tháp
- Chương 38: Bị đột kích
- Chương 39: "Ăn" Ánh Dương
- Chương 40: Mục đích thực sự
- Chương 41: Đến Hoàng Sa đại lục
- Chương 42: Hai tấm cổ phù
- Chương 43: Đi nhờ, bị cướp
- Chương 44: Tác chiến
- Chương 45: An Bắc
- Chương 46: Quỷ
- Chương 47: Chạy khỏi ngạc ngư
- Chương 48: Thông đạo trong hòn đảo
- Chương 49: Kho tàng
- Chương 50: Đông Kì
- Chương 51: Khắc chế
- Chương 52: Trở về Minh Long Bang
- Chương 53: Lên đường
- Chương 54: Dị thuộc tính chưa trọn vẹn
- Chương 55: Đại hội bắt đầu
- Chương 56: Cao Tiến
- Chương 57: Mặc cả
- Chương 58: Hồng Quan chiến Lam Linh
- Chương 59: Chà đạp
- Chương 60: Nhật Quang Kiếm
- Chương 61: Trọng thương
- Chương 62: Quá khứ của Cao Tiến
- Chương 63: Quán quân
- Chương 64: Trong bảo khố
- Chương 65: Tới Đông Hải
- Chương 66: Hai tên quái vật
- Chương 67: Lại đá nhầm thiết bảng
- Chương 68: Thiên tài chiến thiên tài
- Chương 69: Tam hùng gặp mặt
- Chương 70: Hàn Băng Quỷ Vương
- Chương 71: Hợp sức
- Chương 72: Làm Thanh Giang
- Chương 73: Tung Sơn bí cảnh
- Chương 74: Kì phùng địch thủ
- Chương 75: Cùng một phe
- Chương 76: Nhị lang
- Chương 77: Hắc bào
- Chương 78: Long tộc
- Chương 79: Cánh cửa đá
- Chương 80: Chôn vùi
- Chương 81: Đoản mệnh?
- Chương 82: Công chúa trở lại
- Chương 83: Người chơi hệ thuốc
- Chương 84: Dưới đáy hồ
- Chương 85: Lam Linh trao thân
- Chương 86: Hắc Vũ đau lòng
- Chương 87: Cửu cấp mới xuất hiện
- Chương 88: Hoàng Kim Bảng tương lai
- Chương 89: Bàn kế hoạch
- Chương 90: Thăm Thuý An
- Chương 91: Bố cục thế giới
- Chương 92: Lại đến Hoàng Sa
- Chương 93: Cướp người người cướp
- Chương 94: Tham gia khảo hạch
- Chương 95: Chiến cùng cấp
- Chương 96: Bị truy sát
- Chương 97: Người trên Hoàng Kim Bảng
- Chương 98: Sức mạnh của Hoàng Kim Bảng
- Chương 100: Tú Ngọc
- Chương 101: Bằng hữu của Vu lão
- Chương 102: Lên đài
- Chương 103: Đánh bại theo cách cũ
- Chương 104: Nghi lễ bắt đầu
- Chương 105: Bách Linh Trận
- Chương 106: Khương lão
- Chương 107: Quậy tưng Hoàng Sa Động
- Chương 108: Đoàn gia
- Chương 109: Kiếp này ta có nên yêu?
- Chương 110: Chàng có yêu ta không? (Sắc)
- Chương 111: Luyện Tăng Nham Đan
- Chương 112: Tăng Nham Đan cuồng bạo
- Chương 113: Đến Bảo Thế Thành
- Chương 114: Hai phe quy tụ
- Chương 115: Bá Biên
- Chương 116: Anh tài tập hợp
- Chương 117: Đồng loạt bị vây công
- Chương 118: Tổ đội xui xẻo
- Chương 119: Dị quang thứ tư
- Chương 120: Giúp đỡ
- Chương 121: Truy đuổi
- Chương 122: Đối đầu Đinh Lăng
- Chương 123: Dị thuộc tính mới
- Chương 124: Đối đầu Đinh Dũng
- Chương 125: Lục Chí
- Chương 126: Lại bị cắt ngang
- Chương 127: Đại chiến bắt đầu
- Chương 128: Lần lượt đối chiến
- Chương 129: Bên bờ cái chết
- Chương 130: Bị nhốt
- Chương 131: Hồng Quan vs Nguyên Bảo
- Chương 132: Bá Biên vs Lãm Khôi
- Chương 133: Kích động
- Chương 134: Mang theo Thánh khí
- Chương 135: Vũ kĩ của Long tộc
- Chương 136: Quái vật
- Chương 137: Phối hợp
- Chương 138: Một lần nữa phối hợp
- Chương 139: Tê liệt
- Chương 140: Tam bảo hiển uy
- Chương 141: Uy lực kinh khủng
- Chương 142: Cướp đoạt
- Chương 143: Thanh Giang có biến
- Chương 144: Thể hiện toàn lực
- Chương 145: Tiếp tục trận chiến
- Chương 146: Kết liễu một cách khó khăn
- Chương 147: Cứu Thanh Giang
- Chương 148: Được cứu
- Chương 149: Số bái sư
- Chương 150: Luyện hồn
- Chương 151: Luyện đan - Thứ hạng mới
- Chương 152: Luyện hồn kĩ
- Chương 153: Uy của hồn lực
- Chương 154: Rời đi
- Chương 155: Thôn Hồn Quyết
- Chương 156: Sinh vật lạ
- Chương 157: Khí thế lấn át
- Chương 158: Thành Thánh chủ
- Chương 159: Linh Nhân Nghĩ tộc
- Chương 160: Đan điền khôi phục
- Chương 161: Trở về
- Chương 162: Ân ái
- Chương 163: Ân ái (tiếp)
- Chương 164: Chia tay
- Chương 165: Giúp
- Chương 166: Người trong xe
- Chương 167: Bắt đầu đấu giá
- Chương 168: Tài lực của Nguyên gia
- Chương 169: Đấu giá
- Chương 170: Về rồi lại đi
- Chương 171: Tiến vào mộ địa
- Chương 172: Đi lạc
- Chương 173: Không trụ nổi
- Chương 174: Sát khí
- Chương 175: Vô Thanh Ma Miêu
- Chương 176: Vây công
- Chương 177: Lưỡng Bại Câu Thương
- Chương 178: Tức giận
- Chương 179: Bùng phát sát khí
- Chương 180: Chạy
- Chương 181: Đây là con mồi của ta!
- Chương 182: Chấn Phong Ám Kiêu
- Chương 183: Lộ ngực
- Chương 184: Sau trận chiến
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Long Châu
Chương 66: Hai tên quái vật
Bốn hư ảnh hoả đao lập tức xuất hiện trên lưỡi đao, sức nóng lan tỏa khắp bên trong pham vi trận địa.
Hồng Quan và Lam Linh sắc mặt vẫn không đổi, quang mang và tử mộc khí bùng phát chuẩn bị nghênh chiến.
Bốn tên nam tử tay cầm đại đao chém mạnh vào hai người, hoả diễm bùng cháy bên trong hình vuông đến cực độ nhưng bên ngoài không lại không có chút gì.
Trận địa này có thể giúp nguyên khí không phải tập trung lại trong một diện tích, từ đó có thể khiến nhiệt độ tăng cao hơn nhiều.
Ánh sáng xanh trên tay Hồng Quan xuất hiện, hắn vỗ mạnh xuống đất, Thanh Quang Cầu một lần nữa xuất hiện bao phủ lấy cả hai.
Hoả diễm bên ngoài vẫn không ngừng thiêu đốt nhưng không thể xâm nhập được vào bên trong.
- Ngươi có cách gì phá trận không?
Lam Linh quay sang hỏi Hồng Quan, nàng cũng biết trận này không hề đơn giản.
- Chỉ có thể mạnh mẽ phá trận - Hắn chỉ lắc đầu đáp lại.
Lam Linh cũng gật đầu đồng ý, bất quá lúc này quang cầu đột nhiên rung chuyển mạnh.
Bốn hư ảnh hoả đao nện mạnh vào bề mặt quang cầu khiến nó vỡ toang, bốn lưỡi đao vẫn không dừng lại, cả bốn giáng xuống đầu cả hai.
Ầm
Lam Linh vừa định hành động thì hư ảnh thanh long đã xuất hiện, đầu nó va với bốn lưỡi đao, sóng xung kích lan tràn ra xung quanh khiến hoả diễm bay hỗn loạn.
Ngao
Thanh long quẫy đuôi một cái bốn hoả đao lập tức bị đập tan, thanh long cũng tan biến.
Hồng Quan và Lam Linh nhân cơ hội liền động, Tử Mộc Trảm và Nhật Quang Thần Trảm lập tức được thi triển.
Hai lực lượng một vàng một tím hợp lại thành chữ X nhằm vào một góc trận pháp mà bay tới với tốc độ chóng mặt.
Uỳnh
Hình vuông được hình thành từ bốn đường lửa lập tức bị phá vỡ, dư chấn cũng khiến bốn tên văng ra, sắc mặt cũng trở nên xám xịt.
Cả bốn tức tốc bỏ chạy thục mạng với tốc độ nhanh nhất có thể, chỉ hi vọng còn có thể giữ lại cái mạng của mình.
Hồng Quan thấy vậy cũng không thèm đuổi theo, hắn lúc này cũng đã tiêu hao khá nhiều, hơi thở đã trở nên nặng nhọc.
Hắn quay lưng định rời đi, ánh mắt cũng không nhìn lại xem tình trạng Lam Linh như thế nào.
- Này!
Tiếng gọi của Lam Linh khiến hắn dừng lại, mặt cũng quay lui nhìn nàng một cái.
Gương mặt của nàng lúc này cũng hơi mệt mỏi nhưng không hề làm giảm nhan sắc của nàng chút nào.
- Cảm ơn!
Hồng Quan sắc mặt vẫn lạnh lùng gật nhẹ rồi rốt cuộc cũng rời đi, nhưng chưa đi được bao xa thì chợt nhận ra nàng đang đi theo mình.
Hắn không có ý đuổi nàng đi nên cũng để nàng đi theo bên cạnh mình, dù sao cũng an toàn hơn là để nàng một mình.
...
Trở lại với Hắc Vũ, hắn vẫn đang trên đường tìm đến vị trí ngôi đền kia, trên đường đi hắn cũng gặp nhiều loại yêu thú nhưng cũng không mạnh lắm.
Bỗng phía gần đó xuất hiện âm thanh chiến đấu khiến hắn tò mò mà chạy nhanh đi tìm hiểu, Hắc Vũ núp sau một tảng đá để quan sát khung cảnh đang diễn ra.
Phía trước là một một con vượn khổng lồ có đến bốn cánh tay, lông của của nó có màu xanh xám như rêu phong, những nắm đấm to như đá tảng không ngừng nện xuống mặt đất.
- Tứ Thủ Địa Viên, ngũ giai trung kì - Âm thanh hệ thống vang lên.
Ở bên dưới, một tên thanh niên đang luồn lách tránh né, hắn mặc bộ y phục màu xanh lam, mái tóc màu ngắn màu đen pha chút trắng bạc, bên dưới là gương mặt nhìn có vẻ hiền lành, điềm đạm, trên tay hắn cầm một thanh hắc thương.
Hắc Vũ lập tức nhận ra kẻ này là ai liền bước ra gọi to:
- Long Tiêu!
Long Tiêu giật mình quay sang nhìn Hắc Vũ đang vẫy tay với hắn, lập tức một đấm của thổ viên khiến hắn văng ra xa, hai mắt trợn tròn vô cùng oán hận.
- Mẹ nóoooo!
Vốn ôn hòa như Long Tiêu cũng không nhịn được mà chửi lên một tiếng, hắn hận không thể tới đấm cho Hắc Vũ một phát vào mặt.
Hắc Vũ thì lúc này đang cười sằng sặc khoái chí, không hiểu sao hắn rất thích hành Long Tiêu và Hồng Quan.
Bất quá cũng cười không được lâu, con địa viên lúc này đã phát hiện ra Hắc Vũ.
Nó lập tức đổi mục tiêu, nắm đấm lại lao đến Hắc Vũ, thổ khí lan tràn khiến hắn phải lập tức trở nên nghiêm túc.
Huyết kim bao phủ trên tay, dung nham nóng rực bốc khói nghi ngút, hai quyền lập tức va chạm vào nhau, một tiếng ầm nổ lên khiến cây cối xung quanh cũng phải xiên vẹo.
Hắc Vũ không chịu được lâu, hắn nhanh chóng bị đấm bay ra sau, đập người vào một thân cây to khiến nó nứt toác.
Hú...
Con thổ viên cũng gầm rú lên, dung nham khiến cho tay nó bị thiêu đốt đến phỏng rộp.
Long Tiêu lúc này cũng nhanh chóng quay lại trận chiến, tử lôi trên mũi thương bùng phát cắm mạnh xuống lưng của nó.
Lôi điện chạy dọc khắp thân thể thổ viên khiến nó đau đớn mà gào thét.
Hắc Vũ cũng lần nữa quay lại, cánh tay kim loại đã bị nung đến đỏ rực, một quyền đấm mạnh vào bụng trong khi nó đang phân tâm.
Dung nham thiêu cháy phần bụng khiến thổ viên, lực va chạm khiến nó bay ra sau.
Long Tiêu nhân cơ hội, thân hình nhảy lên cao, hắc thương trên tay xoay tròn, tử lôi tụ tập trên lại.
- Bá Đình!
Một kích nện xuống đầu thổ viên, không gian lập tức băng liệt, sấm sét nổ đùng đùng.
Đầu con cự viên chống đỡ không được bao lâu rồi nứt toác như quả dưa hấu, toàn thân mất đi sinh cơ.
Long Tiêu thu lại hắc thương vào bên trong, quay lại nhìn Hắc Vũ.
Hắn thì lại đang nhìn vào cây thương của Long Tiêu, ánh mắt như nhận ra điều gì đó.
- Ngươi làm sao tới được đây? - Hắc Vũ hỏi.
Bí cảnh vừa mở ra không lâu, Vu lão phải xé rách không gian mới tới được đây trong thời gian ngắn như vậy, lúc trước Long Tiêu lại đang ở Trọng Thế Đảo, không lý nào hắn lại tới sớm như vậy.
Long Tiêu bắt đầu kể lại mọi chuyện, sau khi hai người từ biệt, hắn ở lại Trọng Thế Đảo một thời gian rồi tới Đông Hải rèn luyện, không ngờ lại đúng lúc bí cảnh mở ra nên hắn mới tới kịp.
- Ta phát hiện ở hướng Bắc có một ngôi đền, tới đó có lẽ sẽ biết được gì đó.
Long Tiêu cũng gật đầu, cả hai lên đường đi về hướng Bắc.
...
Ở một nơi khác, một nam tử mang y phục màu đỏ đô, trước ngực thêu năm ngôi sao vàng, cổ quấn chiếc khăn sọc.
Người này không ai khác chính là Đông Kì, hắn hiện tại vừa giết xong một con yêu thú loại xà.
- Thiếu chủ, lần này động chủ bảo chúng ta đến đây vì thứ gì sao?
Người vừa nói là một tên thanh niên có vẻ lớn tuổi hơn hắn nhưng thái độ lại vô cùng cung kính.
- Mẫu thân chỉ bảo ta tới đây dò xét chứ không nói gì cả, bất quá người dặn không được để trọng thương nếu không lúc chuyện kia tới sẽ vô cùng bất lợi.
Tên thanh niên nghe vậy thì càng cẩn trọng hơn, hắn không muốn mất cơ hội để tham gia chuyện kia, cả hai tiếp tục công việc của mình.
...
Tại một phía khác, động tĩnh đánh nhau đang diễn ra, âm thanh ầm ầm vang lên, vô số cây to cũng phải đổ gãy khiến những con yêu thú cấp thấp chạy tán loạn.
Kẻ đang đánh nhau là một tên thanh niên cơ bắp lực lưỡng, làn da màu đồng, mái tóc dài có phần lộn xộn như bờm sư tử, hắn mặc bộ y phục màu nâu đất khoét tay để lộ ra hai con chuột của mình.
Đối đầu với hắn cũng là một tên nam tử cơ bắp nhưng có lẽ không lực lưỡng bằng tên kia, hắn mặc bộ y phục màu xanh lam trông vô cùng đẹp đẽ.
Cả hai đánh nhau không ngớt, tên áo nâu là tu sĩ Phong thuộc tính, còn tên áo xanh không ngờ lại là tu sĩ tam hệ Mộc, Hoả, Phong.
Phong nhận bay vèo vèo xung quanh vị trí cả hai đánh nhau, những thân cây to gần đó cũng bị hằn lên nhiều vết chém.
- Phong Đao Nhận!
- Hoả Thiên Quyết!
Cả hai tên đều là Vũ Vương ngũ trọng nhưng tên áo nâu coi vậy mà không hề yếu thế trước tu sĩ tam hệ như tên áo xanh.
Cả hai không rõ đánh nhau vì chuyện gì nhưng vô cùng kịch liệt.
Rốt cuộc cũng có người lên tiếng, đó là tên áo nâu:
- Là ta nhìn thấy nó trước, nếu ngươi còn không mau tránh ra thì đừng trách ta nặng tay!
Hắn nói rồi chỉ vào một gốc linh dược gần đó, đây là một bông hoa bảy cánh màu trắng tinh, ở giữa ngụy hoa lại có màu đỏ rực, xung quanh nó Phong thuộc tính nhộn nhạo, có thể thấy đây là một gốc linh dược có tác dụng với tu sĩ hệ Phong.
- Hừ, để xem ngươi làm được gì.
Tên áo xanh vẫn không chịu nhường bước mà khiêu khích nói ra, hắn cũng muốn xem tên này có thể làm được gì mình mà mạnh mồm như vậy.
- Được, ta cho ngươi toại nguyện!
Lập tức, tên áo xanh cảm nhận phong thuộc tính xung quanh tên áo nâu như biến thành một lực lượng khác, thậm chí Phong thuộc tính trong cơ thể hắn cũng phải có chút kinh sợ.
Cổ tên áo nâu bắt đầu nổi lên những sợi gân, miệng hắn há to ra như sư tử.
Grao...
Một tiếng gầm như long như hổ vang lên, từ miệng tên áo nâu, một luồng âm thanh như có thể công phá tất cả mọi thứ bay đến phía tên áo xanh, không gian trên đường đi của nó cũng bị vặn vẹo đến mức đáng sợ.
Tên áo xanh ánh mắt lập tức kinh ngạc, hắn nhận ra thứ này là gì nên nhất thời kêu lên:
- Dị thuộc tính Sóng âm!
Lúc trước hắn cũng đã đọc qua không ít ghi chép về dị thuộc tính đã từng xuất hiện, trong đó có ghi chép về dị thuộc tính Sóng âm, không ngờ hôm nay lại được mắt chứng kiến.
Nhưng điều làm hắn phải lo lúc này là luồng sóng âm kia nhanh như chớp đã dùng tốc độ khủng bố mà lao đến phía hắn, từng bước sóng như gào thét phẫn nộ có thể vừa công kích vật lý vừa có thể công kích bằng âm ba.
Lỗ tai của hắn lúc này đã bắt đầu lùng bùng đau nhức, sóng âm như vũ bão bắn vào người hắn.
Ầm... Ầm...
Va chạm kịch liệt xảy ra, bụi đất bắn tung toé lên mù mịt cả góc rừng.
Tên áo nâu trên miệng nhếch lên nụ cười, hắn không tin tên này còn có thể đứng vững sau chiêu thức mạnh mẽ này của hắn.
Nhưng nụ cười đó cũng nhanh chóng vụt tắt bởi cảnh tượng xuất hiện trước mắt hắn.
Đám bụi đất bắt đầu tan đi, để lộ bên trong là một thân thể bất động gây chạm giác to lớn như một toà đại sơn không thể lay chuyển.
Tên nam tử áo xanh bây giờ giống như đã biến thành một thực thể khác, toàn thân hắn y phục đã tan nát hết nhưng thân thể thì vẫn lành lặn.
Chỉ khác là lúc này hắn không còn là một người bằng da bằng thịt nữa mà thay vào đó là một thân thể như đúc bằng một khối tinh thạch trong suốt nhiều góc cạnh, bề mặt của nó lấp lánh lạ thường.
Việc này khiến tên áo nâu sắc mặt kinh hãi kêu lên:
- Dị thuộc tính Kim Cương!
Hắn không thể ngờ bản thân đã mang dị thuộc tính vậy mà giờ đây lại gặp một tên mang dị thuộc tính khác.
Vốn kẻ hắn muốn đấu nhất chính là Hắc Vũ, bởi hắn cũng đã xem qua hình ảnh từ đại hội nên rất muốn được so tài cùng tên này vậy mà bây giờ chưa kịp đi tìm Hắc Vũ thì lại gặp tên áo xanh này.
Nếu có người khác chứng kiến trận chiến của bọn hắn nhất định sẽ kinh sợ không nói nên lời.
Dị thuộc tính là thứ gì chứ, muốn gặp là gặp sao?
Thế mà giờ đây lại có đến hai tên mang dị thuộc tính đang đánh nhau thử hỏi ai mà có thể kìm được phấn khích.
- Dị thuộc tính cũng không phải chỉ mình ngươi có a!
Tên áo xanh tự tin nói, kim cương là thứ vô cùng cứng rắn, hắn khiến tin tên này có thể làm tổn thương mình.
- Hừ, chuyện đó còn phải xem ai lợi hại hơn!
Tên áo nâu nói rồi lại vào tư thế chuẩn bị gầm, cổ hắn lại nổi lên từng sợi gân.
- Phong Long Ngâm!
Ngao...
Một tiếng long ngâm truyền ra, sóng âm lại lấy tốc độ nhanh khủng khiếp mà công phá tới.
Đây là dị thuộc tính vũ kĩ do tổ tiên hắn truyền lưu lại, uy lực còn khủng bố hơn so với tiếng gầm trước.
Tên áo xanh thì kém may mắn hơn, gia tộc của hắn chỉ là thất cấp, muốn mua được dị thuộc tính vũ kĩ là điều khó hơn lên trời, hiện tại chỉ có thể dùng sức bền bỉ của cơ thể để chống đỡ.
- Bất Tử Thân!
Hắn dậm mạnh chân xuống đất, tư thế đứng tấn giống như trở thành thái sơn bất động không gì có thể lay chuyển.
Âm ba rít gào, lực lượng như lũ quyết liên tục đánh vào thân thể cứng rắn của tên áo xanh.
Hai người một công một thủ vô cùng bá đạo nhưng không thể làm gì được nhau.
- Ta không tin không làm gì được ngươi!
Tên áo nâu thấy công kích của mình không thể làm gì được hắn thì vô cũng nóng nảy, bản thân quyết định sử dụng con bài cuối cùng.
Trong tay hắn xuất hiện một thứ trông giống như chiếc loa ở thời hiện đại, miệng loa được ghép bởi những tấm mỏng trông như cánh hoa, có một con rồng ngự bên trên, tên của nó là Long Ngâm Vọng.
- Khí tức này...là Thánh khí!
Tên áo xanh lập tức trầm trọng, tên kia vậy mà hết vũ kĩ dị thưộc tính cho đến Thánh khí cũng móc ra, so với tên nhà nghèo như hắn thật sự là chênh lệch.
Tên áo nâu miệng lại chuẩn bị gầm, loa để ngay trước miệng, cổ một lần nữa lại nổi gân.
- Phong Long Ngâm!
Ngaooooo.
Trên thân tên áo xanh lúc này xuất hiện một kiện mộc giáp màu xanh nhằm gia tăng lực phòng ngự, ít nhất cũng đã đạt tới Địa cấp trung phẩm.
Sóng âm lần này mạnh mẽ hơn lần trước nhiều, khí thế như có thể đào sông lấp biển ồ ạt mà đập vào thân thể của hắn, cây cối phía sau đổ rạp như cỏ.
Rắc...Rắc...
Mộc giáp trên người dưới áp lực khủng bố bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt, càng kinh dị hơn, là tên áo xanh bắt đầu cảm thầy đau đớn nhẹ trên cơ thể, kim cương khắp trên người bắt đầu kêu lách tách.
Thân thể vốn đang đứng vững trên mặt đất cũng đã bắt đầu bị đẩy ra sau, dưới mặt đất xuất hiện hai đường cày sâu do chân hắn để lại.
Nếu là người bình thường đối diện với âm ba này chỉ sợ lành ít dữ nhiều, may mà cơ thể hắn không giống bình thường nên có thể chịu được.
Thực ra thân thể hắn cũng chỉ vô địch về lực phòng ngự trong cùng cấp thôi chứ chưa phải là bất tử, chỉ cần một tu sĩ Vũ Vương cửu trọng tung toàn lực thôi là cũng đủ khiến thân thể hắn nát vụn.
Âm thanh tiêu tán, tên áo nâu lúc này mệt mỏi khụy gối xuống hơi thở gấp gáp có vẻ tiêu hao không ít.
Còn tên áo xanh đừng tưởng rằng hắn chỉ việc đứng im mà không mệt mỏi chút nào, để huy động được kim cương bao trùm lên cả thân thể như vậy thì hắn cũng đã tiêu hao không ít nguyên khí.
Cả hai tên đều đồng thời đình chiến mà ngồi xuống thở dốc, bọn hắn đều là những thiên tài ẩn giật nên ít khi ra ngoài thực chiến, đây là lần đầu bọn hắn mệt mỏi như vậy.
- Nghỉ, ta không...đánh nữa!
Tên áo nâu giọng nói không ra hơi vì hét quá nhiều.
- Ta cũng thôi!
Tên áo xanh cũng tạm đình chiến rồi ngồi xuống vận công phục hồi.
Hồng Quan và Lam Linh sắc mặt vẫn không đổi, quang mang và tử mộc khí bùng phát chuẩn bị nghênh chiến.
Bốn tên nam tử tay cầm đại đao chém mạnh vào hai người, hoả diễm bùng cháy bên trong hình vuông đến cực độ nhưng bên ngoài không lại không có chút gì.
Trận địa này có thể giúp nguyên khí không phải tập trung lại trong một diện tích, từ đó có thể khiến nhiệt độ tăng cao hơn nhiều.
Ánh sáng xanh trên tay Hồng Quan xuất hiện, hắn vỗ mạnh xuống đất, Thanh Quang Cầu một lần nữa xuất hiện bao phủ lấy cả hai.
Hoả diễm bên ngoài vẫn không ngừng thiêu đốt nhưng không thể xâm nhập được vào bên trong.
- Ngươi có cách gì phá trận không?
Lam Linh quay sang hỏi Hồng Quan, nàng cũng biết trận này không hề đơn giản.
- Chỉ có thể mạnh mẽ phá trận - Hắn chỉ lắc đầu đáp lại.
Lam Linh cũng gật đầu đồng ý, bất quá lúc này quang cầu đột nhiên rung chuyển mạnh.
Bốn hư ảnh hoả đao nện mạnh vào bề mặt quang cầu khiến nó vỡ toang, bốn lưỡi đao vẫn không dừng lại, cả bốn giáng xuống đầu cả hai.
Ầm
Lam Linh vừa định hành động thì hư ảnh thanh long đã xuất hiện, đầu nó va với bốn lưỡi đao, sóng xung kích lan tràn ra xung quanh khiến hoả diễm bay hỗn loạn.
Ngao
Thanh long quẫy đuôi một cái bốn hoả đao lập tức bị đập tan, thanh long cũng tan biến.
Hồng Quan và Lam Linh nhân cơ hội liền động, Tử Mộc Trảm và Nhật Quang Thần Trảm lập tức được thi triển.
Hai lực lượng một vàng một tím hợp lại thành chữ X nhằm vào một góc trận pháp mà bay tới với tốc độ chóng mặt.
Uỳnh
Hình vuông được hình thành từ bốn đường lửa lập tức bị phá vỡ, dư chấn cũng khiến bốn tên văng ra, sắc mặt cũng trở nên xám xịt.
Cả bốn tức tốc bỏ chạy thục mạng với tốc độ nhanh nhất có thể, chỉ hi vọng còn có thể giữ lại cái mạng của mình.
Hồng Quan thấy vậy cũng không thèm đuổi theo, hắn lúc này cũng đã tiêu hao khá nhiều, hơi thở đã trở nên nặng nhọc.
Hắn quay lưng định rời đi, ánh mắt cũng không nhìn lại xem tình trạng Lam Linh như thế nào.
- Này!
Tiếng gọi của Lam Linh khiến hắn dừng lại, mặt cũng quay lui nhìn nàng một cái.
Gương mặt của nàng lúc này cũng hơi mệt mỏi nhưng không hề làm giảm nhan sắc của nàng chút nào.
- Cảm ơn!
Hồng Quan sắc mặt vẫn lạnh lùng gật nhẹ rồi rốt cuộc cũng rời đi, nhưng chưa đi được bao xa thì chợt nhận ra nàng đang đi theo mình.
Hắn không có ý đuổi nàng đi nên cũng để nàng đi theo bên cạnh mình, dù sao cũng an toàn hơn là để nàng một mình.
...
Trở lại với Hắc Vũ, hắn vẫn đang trên đường tìm đến vị trí ngôi đền kia, trên đường đi hắn cũng gặp nhiều loại yêu thú nhưng cũng không mạnh lắm.
Bỗng phía gần đó xuất hiện âm thanh chiến đấu khiến hắn tò mò mà chạy nhanh đi tìm hiểu, Hắc Vũ núp sau một tảng đá để quan sát khung cảnh đang diễn ra.
Phía trước là một một con vượn khổng lồ có đến bốn cánh tay, lông của của nó có màu xanh xám như rêu phong, những nắm đấm to như đá tảng không ngừng nện xuống mặt đất.
- Tứ Thủ Địa Viên, ngũ giai trung kì - Âm thanh hệ thống vang lên.
Ở bên dưới, một tên thanh niên đang luồn lách tránh né, hắn mặc bộ y phục màu xanh lam, mái tóc màu ngắn màu đen pha chút trắng bạc, bên dưới là gương mặt nhìn có vẻ hiền lành, điềm đạm, trên tay hắn cầm một thanh hắc thương.
Hắc Vũ lập tức nhận ra kẻ này là ai liền bước ra gọi to:
- Long Tiêu!
Long Tiêu giật mình quay sang nhìn Hắc Vũ đang vẫy tay với hắn, lập tức một đấm của thổ viên khiến hắn văng ra xa, hai mắt trợn tròn vô cùng oán hận.
- Mẹ nóoooo!
Vốn ôn hòa như Long Tiêu cũng không nhịn được mà chửi lên một tiếng, hắn hận không thể tới đấm cho Hắc Vũ một phát vào mặt.
Hắc Vũ thì lúc này đang cười sằng sặc khoái chí, không hiểu sao hắn rất thích hành Long Tiêu và Hồng Quan.
Bất quá cũng cười không được lâu, con địa viên lúc này đã phát hiện ra Hắc Vũ.
Nó lập tức đổi mục tiêu, nắm đấm lại lao đến Hắc Vũ, thổ khí lan tràn khiến hắn phải lập tức trở nên nghiêm túc.
Huyết kim bao phủ trên tay, dung nham nóng rực bốc khói nghi ngút, hai quyền lập tức va chạm vào nhau, một tiếng ầm nổ lên khiến cây cối xung quanh cũng phải xiên vẹo.
Hắc Vũ không chịu được lâu, hắn nhanh chóng bị đấm bay ra sau, đập người vào một thân cây to khiến nó nứt toác.
Hú...
Con thổ viên cũng gầm rú lên, dung nham khiến cho tay nó bị thiêu đốt đến phỏng rộp.
Long Tiêu lúc này cũng nhanh chóng quay lại trận chiến, tử lôi trên mũi thương bùng phát cắm mạnh xuống lưng của nó.
Lôi điện chạy dọc khắp thân thể thổ viên khiến nó đau đớn mà gào thét.
Hắc Vũ cũng lần nữa quay lại, cánh tay kim loại đã bị nung đến đỏ rực, một quyền đấm mạnh vào bụng trong khi nó đang phân tâm.
Dung nham thiêu cháy phần bụng khiến thổ viên, lực va chạm khiến nó bay ra sau.
Long Tiêu nhân cơ hội, thân hình nhảy lên cao, hắc thương trên tay xoay tròn, tử lôi tụ tập trên lại.
- Bá Đình!
Một kích nện xuống đầu thổ viên, không gian lập tức băng liệt, sấm sét nổ đùng đùng.
Đầu con cự viên chống đỡ không được bao lâu rồi nứt toác như quả dưa hấu, toàn thân mất đi sinh cơ.
Long Tiêu thu lại hắc thương vào bên trong, quay lại nhìn Hắc Vũ.
Hắn thì lại đang nhìn vào cây thương của Long Tiêu, ánh mắt như nhận ra điều gì đó.
- Ngươi làm sao tới được đây? - Hắc Vũ hỏi.
Bí cảnh vừa mở ra không lâu, Vu lão phải xé rách không gian mới tới được đây trong thời gian ngắn như vậy, lúc trước Long Tiêu lại đang ở Trọng Thế Đảo, không lý nào hắn lại tới sớm như vậy.
Long Tiêu bắt đầu kể lại mọi chuyện, sau khi hai người từ biệt, hắn ở lại Trọng Thế Đảo một thời gian rồi tới Đông Hải rèn luyện, không ngờ lại đúng lúc bí cảnh mở ra nên hắn mới tới kịp.
- Ta phát hiện ở hướng Bắc có một ngôi đền, tới đó có lẽ sẽ biết được gì đó.
Long Tiêu cũng gật đầu, cả hai lên đường đi về hướng Bắc.
...
Ở một nơi khác, một nam tử mang y phục màu đỏ đô, trước ngực thêu năm ngôi sao vàng, cổ quấn chiếc khăn sọc.
Người này không ai khác chính là Đông Kì, hắn hiện tại vừa giết xong một con yêu thú loại xà.
- Thiếu chủ, lần này động chủ bảo chúng ta đến đây vì thứ gì sao?
Người vừa nói là một tên thanh niên có vẻ lớn tuổi hơn hắn nhưng thái độ lại vô cùng cung kính.
- Mẫu thân chỉ bảo ta tới đây dò xét chứ không nói gì cả, bất quá người dặn không được để trọng thương nếu không lúc chuyện kia tới sẽ vô cùng bất lợi.
Tên thanh niên nghe vậy thì càng cẩn trọng hơn, hắn không muốn mất cơ hội để tham gia chuyện kia, cả hai tiếp tục công việc của mình.
...
Tại một phía khác, động tĩnh đánh nhau đang diễn ra, âm thanh ầm ầm vang lên, vô số cây to cũng phải đổ gãy khiến những con yêu thú cấp thấp chạy tán loạn.
Kẻ đang đánh nhau là một tên thanh niên cơ bắp lực lưỡng, làn da màu đồng, mái tóc dài có phần lộn xộn như bờm sư tử, hắn mặc bộ y phục màu nâu đất khoét tay để lộ ra hai con chuột của mình.
Đối đầu với hắn cũng là một tên nam tử cơ bắp nhưng có lẽ không lực lưỡng bằng tên kia, hắn mặc bộ y phục màu xanh lam trông vô cùng đẹp đẽ.
Cả hai đánh nhau không ngớt, tên áo nâu là tu sĩ Phong thuộc tính, còn tên áo xanh không ngờ lại là tu sĩ tam hệ Mộc, Hoả, Phong.
Phong nhận bay vèo vèo xung quanh vị trí cả hai đánh nhau, những thân cây to gần đó cũng bị hằn lên nhiều vết chém.
- Phong Đao Nhận!
- Hoả Thiên Quyết!
Cả hai tên đều là Vũ Vương ngũ trọng nhưng tên áo nâu coi vậy mà không hề yếu thế trước tu sĩ tam hệ như tên áo xanh.
Cả hai không rõ đánh nhau vì chuyện gì nhưng vô cùng kịch liệt.
Rốt cuộc cũng có người lên tiếng, đó là tên áo nâu:
- Là ta nhìn thấy nó trước, nếu ngươi còn không mau tránh ra thì đừng trách ta nặng tay!
Hắn nói rồi chỉ vào một gốc linh dược gần đó, đây là một bông hoa bảy cánh màu trắng tinh, ở giữa ngụy hoa lại có màu đỏ rực, xung quanh nó Phong thuộc tính nhộn nhạo, có thể thấy đây là một gốc linh dược có tác dụng với tu sĩ hệ Phong.
- Hừ, để xem ngươi làm được gì.
Tên áo xanh vẫn không chịu nhường bước mà khiêu khích nói ra, hắn cũng muốn xem tên này có thể làm được gì mình mà mạnh mồm như vậy.
- Được, ta cho ngươi toại nguyện!
Lập tức, tên áo xanh cảm nhận phong thuộc tính xung quanh tên áo nâu như biến thành một lực lượng khác, thậm chí Phong thuộc tính trong cơ thể hắn cũng phải có chút kinh sợ.
Cổ tên áo nâu bắt đầu nổi lên những sợi gân, miệng hắn há to ra như sư tử.
Grao...
Một tiếng gầm như long như hổ vang lên, từ miệng tên áo nâu, một luồng âm thanh như có thể công phá tất cả mọi thứ bay đến phía tên áo xanh, không gian trên đường đi của nó cũng bị vặn vẹo đến mức đáng sợ.
Tên áo xanh ánh mắt lập tức kinh ngạc, hắn nhận ra thứ này là gì nên nhất thời kêu lên:
- Dị thuộc tính Sóng âm!
Lúc trước hắn cũng đã đọc qua không ít ghi chép về dị thuộc tính đã từng xuất hiện, trong đó có ghi chép về dị thuộc tính Sóng âm, không ngờ hôm nay lại được mắt chứng kiến.
Nhưng điều làm hắn phải lo lúc này là luồng sóng âm kia nhanh như chớp đã dùng tốc độ khủng bố mà lao đến phía hắn, từng bước sóng như gào thét phẫn nộ có thể vừa công kích vật lý vừa có thể công kích bằng âm ba.
Lỗ tai của hắn lúc này đã bắt đầu lùng bùng đau nhức, sóng âm như vũ bão bắn vào người hắn.
Ầm... Ầm...
Va chạm kịch liệt xảy ra, bụi đất bắn tung toé lên mù mịt cả góc rừng.
Tên áo nâu trên miệng nhếch lên nụ cười, hắn không tin tên này còn có thể đứng vững sau chiêu thức mạnh mẽ này của hắn.
Nhưng nụ cười đó cũng nhanh chóng vụt tắt bởi cảnh tượng xuất hiện trước mắt hắn.
Đám bụi đất bắt đầu tan đi, để lộ bên trong là một thân thể bất động gây chạm giác to lớn như một toà đại sơn không thể lay chuyển.
Tên nam tử áo xanh bây giờ giống như đã biến thành một thực thể khác, toàn thân hắn y phục đã tan nát hết nhưng thân thể thì vẫn lành lặn.
Chỉ khác là lúc này hắn không còn là một người bằng da bằng thịt nữa mà thay vào đó là một thân thể như đúc bằng một khối tinh thạch trong suốt nhiều góc cạnh, bề mặt của nó lấp lánh lạ thường.
Việc này khiến tên áo nâu sắc mặt kinh hãi kêu lên:
- Dị thuộc tính Kim Cương!
Hắn không thể ngờ bản thân đã mang dị thuộc tính vậy mà giờ đây lại gặp một tên mang dị thuộc tính khác.
Vốn kẻ hắn muốn đấu nhất chính là Hắc Vũ, bởi hắn cũng đã xem qua hình ảnh từ đại hội nên rất muốn được so tài cùng tên này vậy mà bây giờ chưa kịp đi tìm Hắc Vũ thì lại gặp tên áo xanh này.
Nếu có người khác chứng kiến trận chiến của bọn hắn nhất định sẽ kinh sợ không nói nên lời.
Dị thuộc tính là thứ gì chứ, muốn gặp là gặp sao?
Thế mà giờ đây lại có đến hai tên mang dị thuộc tính đang đánh nhau thử hỏi ai mà có thể kìm được phấn khích.
- Dị thuộc tính cũng không phải chỉ mình ngươi có a!
Tên áo xanh tự tin nói, kim cương là thứ vô cùng cứng rắn, hắn khiến tin tên này có thể làm tổn thương mình.
- Hừ, chuyện đó còn phải xem ai lợi hại hơn!
Tên áo nâu nói rồi lại vào tư thế chuẩn bị gầm, cổ hắn lại nổi lên từng sợi gân.
- Phong Long Ngâm!
Ngao...
Một tiếng long ngâm truyền ra, sóng âm lại lấy tốc độ nhanh khủng khiếp mà công phá tới.
Đây là dị thuộc tính vũ kĩ do tổ tiên hắn truyền lưu lại, uy lực còn khủng bố hơn so với tiếng gầm trước.
Tên áo xanh thì kém may mắn hơn, gia tộc của hắn chỉ là thất cấp, muốn mua được dị thuộc tính vũ kĩ là điều khó hơn lên trời, hiện tại chỉ có thể dùng sức bền bỉ của cơ thể để chống đỡ.
- Bất Tử Thân!
Hắn dậm mạnh chân xuống đất, tư thế đứng tấn giống như trở thành thái sơn bất động không gì có thể lay chuyển.
Âm ba rít gào, lực lượng như lũ quyết liên tục đánh vào thân thể cứng rắn của tên áo xanh.
Hai người một công một thủ vô cùng bá đạo nhưng không thể làm gì được nhau.
- Ta không tin không làm gì được ngươi!
Tên áo nâu thấy công kích của mình không thể làm gì được hắn thì vô cũng nóng nảy, bản thân quyết định sử dụng con bài cuối cùng.
Trong tay hắn xuất hiện một thứ trông giống như chiếc loa ở thời hiện đại, miệng loa được ghép bởi những tấm mỏng trông như cánh hoa, có một con rồng ngự bên trên, tên của nó là Long Ngâm Vọng.
- Khí tức này...là Thánh khí!
Tên áo xanh lập tức trầm trọng, tên kia vậy mà hết vũ kĩ dị thưộc tính cho đến Thánh khí cũng móc ra, so với tên nhà nghèo như hắn thật sự là chênh lệch.
Tên áo nâu miệng lại chuẩn bị gầm, loa để ngay trước miệng, cổ một lần nữa lại nổi gân.
- Phong Long Ngâm!
Ngaooooo.
Trên thân tên áo xanh lúc này xuất hiện một kiện mộc giáp màu xanh nhằm gia tăng lực phòng ngự, ít nhất cũng đã đạt tới Địa cấp trung phẩm.
Sóng âm lần này mạnh mẽ hơn lần trước nhiều, khí thế như có thể đào sông lấp biển ồ ạt mà đập vào thân thể của hắn, cây cối phía sau đổ rạp như cỏ.
Rắc...Rắc...
Mộc giáp trên người dưới áp lực khủng bố bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt, càng kinh dị hơn, là tên áo xanh bắt đầu cảm thầy đau đớn nhẹ trên cơ thể, kim cương khắp trên người bắt đầu kêu lách tách.
Thân thể vốn đang đứng vững trên mặt đất cũng đã bắt đầu bị đẩy ra sau, dưới mặt đất xuất hiện hai đường cày sâu do chân hắn để lại.
Nếu là người bình thường đối diện với âm ba này chỉ sợ lành ít dữ nhiều, may mà cơ thể hắn không giống bình thường nên có thể chịu được.
Thực ra thân thể hắn cũng chỉ vô địch về lực phòng ngự trong cùng cấp thôi chứ chưa phải là bất tử, chỉ cần một tu sĩ Vũ Vương cửu trọng tung toàn lực thôi là cũng đủ khiến thân thể hắn nát vụn.
Âm thanh tiêu tán, tên áo nâu lúc này mệt mỏi khụy gối xuống hơi thở gấp gáp có vẻ tiêu hao không ít.
Còn tên áo xanh đừng tưởng rằng hắn chỉ việc đứng im mà không mệt mỏi chút nào, để huy động được kim cương bao trùm lên cả thân thể như vậy thì hắn cũng đã tiêu hao không ít nguyên khí.
Cả hai tên đều đồng thời đình chiến mà ngồi xuống thở dốc, bọn hắn đều là những thiên tài ẩn giật nên ít khi ra ngoài thực chiến, đây là lần đầu bọn hắn mệt mỏi như vậy.
- Nghỉ, ta không...đánh nữa!
Tên áo nâu giọng nói không ra hơi vì hét quá nhiều.
- Ta cũng thôi!
Tên áo xanh cũng tạm đình chiến rồi ngồi xuống vận công phục hồi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nhiệm vụ "cuối cùng"
- Chương 2: Tình nghĩa anh em
- Chương 3: Thế giới mới, cuộc sống mới
- Chương 4: Nhiệm vụ đầu tiên
- Chương 5: Nữ nhân thật phiền phức
- Chương 6: Ám Minh giáo
- Chương 7: Cứu Tử Minh
- Chương 8: Đm hệ thống
- Chương 9: Luyện thể
- Chương 10: Hoàn thành nhiệm vụ
- Chương 11: Chức năng mới của hệ thống
- Chương 12: Thần khí, Thánh khí
- Chương 13: Thanh Lâu
- Chương 14: Gặp lại Thuý An
- Chương 15: Đấu giá hội
- Chương 16: Hoả + Thổ =?
- Chương 17: Kim thạch bí ẩn
- Chương 18: Cổ phù bí ẩn
- Chương 19: Lại phải làm anh hùng
- Chương 20: Tới Linh gia
- Chương 21: Chữa trị
- Chương 22: Minh gia tới
- Chương 23: Chiến Minh Uy
- Chương 24: Nhận chủ
- Chương 25: Khảo hạch
- Chương 26: Đến Tàng Thư Các
- Chương 27: Chủ tịch giả vờ và cái kết
- Chương 28: Ngậm máu phun bát cấp gia tộc
- Chương 29: Công năng của chất dịch
- Chương 30: Gặp lại cố nhân
- Chương 31: Minh Quang Biến Xạ Nhẫn
- Chương 32: Dung Nham
- Chương 33: Hồng Quan
- Chương 34: Chiêu mới
- Chương 35: Ánh Dương
- Chương 36: Long Tiêu
- Chương 37: Đến Nhật Nguyệt tháp
- Chương 38: Bị đột kích
- Chương 39: "Ăn" Ánh Dương
- Chương 40: Mục đích thực sự
- Chương 41: Đến Hoàng Sa đại lục
- Chương 42: Hai tấm cổ phù
- Chương 43: Đi nhờ, bị cướp
- Chương 44: Tác chiến
- Chương 45: An Bắc
- Chương 46: Quỷ
- Chương 47: Chạy khỏi ngạc ngư
- Chương 48: Thông đạo trong hòn đảo
- Chương 49: Kho tàng
- Chương 50: Đông Kì
- Chương 51: Khắc chế
- Chương 52: Trở về Minh Long Bang
- Chương 53: Lên đường
- Chương 54: Dị thuộc tính chưa trọn vẹn
- Chương 55: Đại hội bắt đầu
- Chương 56: Cao Tiến
- Chương 57: Mặc cả
- Chương 58: Hồng Quan chiến Lam Linh
- Chương 59: Chà đạp
- Chương 60: Nhật Quang Kiếm
- Chương 61: Trọng thương
- Chương 62: Quá khứ của Cao Tiến
- Chương 63: Quán quân
- Chương 64: Trong bảo khố
- Chương 65: Tới Đông Hải
- Chương 66: Hai tên quái vật
- Chương 67: Lại đá nhầm thiết bảng
- Chương 68: Thiên tài chiến thiên tài
- Chương 69: Tam hùng gặp mặt
- Chương 70: Hàn Băng Quỷ Vương
- Chương 71: Hợp sức
- Chương 72: Làm Thanh Giang
- Chương 73: Tung Sơn bí cảnh
- Chương 74: Kì phùng địch thủ
- Chương 75: Cùng một phe
- Chương 76: Nhị lang
- Chương 77: Hắc bào
- Chương 78: Long tộc
- Chương 79: Cánh cửa đá
- Chương 80: Chôn vùi
- Chương 81: Đoản mệnh?
- Chương 82: Công chúa trở lại
- Chương 83: Người chơi hệ thuốc
- Chương 84: Dưới đáy hồ
- Chương 85: Lam Linh trao thân
- Chương 86: Hắc Vũ đau lòng
- Chương 87: Cửu cấp mới xuất hiện
- Chương 88: Hoàng Kim Bảng tương lai
- Chương 89: Bàn kế hoạch
- Chương 90: Thăm Thuý An
- Chương 91: Bố cục thế giới
- Chương 92: Lại đến Hoàng Sa
- Chương 93: Cướp người người cướp
- Chương 94: Tham gia khảo hạch
- Chương 95: Chiến cùng cấp
- Chương 96: Bị truy sát
- Chương 97: Người trên Hoàng Kim Bảng
- Chương 98: Sức mạnh của Hoàng Kim Bảng
- Chương 100: Tú Ngọc
- Chương 101: Bằng hữu của Vu lão
- Chương 102: Lên đài
- Chương 103: Đánh bại theo cách cũ
- Chương 104: Nghi lễ bắt đầu
- Chương 105: Bách Linh Trận
- Chương 106: Khương lão
- Chương 107: Quậy tưng Hoàng Sa Động
- Chương 108: Đoàn gia
- Chương 109: Kiếp này ta có nên yêu?
- Chương 110: Chàng có yêu ta không? (Sắc)
- Chương 111: Luyện Tăng Nham Đan
- Chương 112: Tăng Nham Đan cuồng bạo
- Chương 113: Đến Bảo Thế Thành
- Chương 114: Hai phe quy tụ
- Chương 115: Bá Biên
- Chương 116: Anh tài tập hợp
- Chương 117: Đồng loạt bị vây công
- Chương 118: Tổ đội xui xẻo
- Chương 119: Dị quang thứ tư
- Chương 120: Giúp đỡ
- Chương 121: Truy đuổi
- Chương 122: Đối đầu Đinh Lăng
- Chương 123: Dị thuộc tính mới
- Chương 124: Đối đầu Đinh Dũng
- Chương 125: Lục Chí
- Chương 126: Lại bị cắt ngang
- Chương 127: Đại chiến bắt đầu
- Chương 128: Lần lượt đối chiến
- Chương 129: Bên bờ cái chết
- Chương 130: Bị nhốt
- Chương 131: Hồng Quan vs Nguyên Bảo
- Chương 132: Bá Biên vs Lãm Khôi
- Chương 133: Kích động
- Chương 134: Mang theo Thánh khí
- Chương 135: Vũ kĩ của Long tộc
- Chương 136: Quái vật
- Chương 137: Phối hợp
- Chương 138: Một lần nữa phối hợp
- Chương 139: Tê liệt
- Chương 140: Tam bảo hiển uy
- Chương 141: Uy lực kinh khủng
- Chương 142: Cướp đoạt
- Chương 143: Thanh Giang có biến
- Chương 144: Thể hiện toàn lực
- Chương 145: Tiếp tục trận chiến
- Chương 146: Kết liễu một cách khó khăn
- Chương 147: Cứu Thanh Giang
- Chương 148: Được cứu
- Chương 149: Số bái sư
- Chương 150: Luyện hồn
- Chương 151: Luyện đan - Thứ hạng mới
- Chương 152: Luyện hồn kĩ
- Chương 153: Uy của hồn lực
- Chương 154: Rời đi
- Chương 155: Thôn Hồn Quyết
- Chương 156: Sinh vật lạ
- Chương 157: Khí thế lấn át
- Chương 158: Thành Thánh chủ
- Chương 159: Linh Nhân Nghĩ tộc
- Chương 160: Đan điền khôi phục
- Chương 161: Trở về
- Chương 162: Ân ái
- Chương 163: Ân ái (tiếp)
- Chương 164: Chia tay
- Chương 165: Giúp
- Chương 166: Người trong xe
- Chương 167: Bắt đầu đấu giá
- Chương 168: Tài lực của Nguyên gia
- Chương 169: Đấu giá
- Chương 170: Về rồi lại đi
- Chương 171: Tiến vào mộ địa
- Chương 172: Đi lạc
- Chương 173: Không trụ nổi
- Chương 174: Sát khí
- Chương 175: Vô Thanh Ma Miêu
- Chương 176: Vây công
- Chương 177: Lưỡng Bại Câu Thương
- Chương 178: Tức giận
- Chương 179: Bùng phát sát khí
- Chương 180: Chạy
- Chương 181: Đây là con mồi của ta!
- Chương 182: Chấn Phong Ám Kiêu
- Chương 183: Lộ ngực
- Chương 184: Sau trận chiến
- bình luận