Long Châu - Chương 83: Người chơi hệ thuốc

Long Châu Chương 83: Người chơi hệ thuốc
Lúc này thân ảnh Long Mãnh và Long Mưu xuất hiện, bọn hắn lập tức lao đến chỗ Long Tiêu đang nằm bên dưới.

Lần trước tuy bị thương nhưng cũng không đến nỗi nặng nên bọn hắn cũng lập tức bám theo Long Tương.

Vì tốc độ chậm hơn nên cả hai cũng chỉ vừa mới tới được đây, thấy tình cảnh hiện tại bọn hắn cũng định vào giúp nhưng lúc này lại nghe theo sự chỉ đạo của Long Tương nên lập tức hướng về phía Long Tiêu.

Long Tiêu lúc này vẫn còn nằm bất động dưới hố không ý thức được mình gặp nguy hiểm nên không có phản ứng gì.

- Chết đi tên tạp chủng!

Long Mãnh và Long Mưu cười lạnh, vũ kĩ ngưng tụ trên tay, dưới trạng thái không phòng bị của Long Tiêu thì có thể dễ dàng nghiền chết hắn.

- Không xong!

Thanh Trì và Thúy An cảm thấy không ổn liền muốn lao đi cứu giúp nhưng Long Tương không để cho việc đó xảy ra, hai trảo cào tới khiến hai người buộc phải dừng ý định.

- Hừ, thân mình lo chưa xong còn muốn lo cho kẻ khác!

Công kích của Long Mãnh và Long Mưu chuẩn bị giáng xuống nơi Long Tiêu đang nằm bỗng nhiên trước mặt bọn hắn xuất hiện hai thân ảnh.

Hai lực lượng đỏ tím bắn ra đối chọi với công kích của bọn hắn, bốn lực lượng va vào nhau nổ vang mặt đất.

Hai người vừa xuất hiện kịp lúc là Lam Linh và Hồng Ngân, nhận ra ý định của hai tên này các nàng buộc phải giao lại Long Tương cho Thuý An và Thanh Trì để tới ứng cứu.

Va chạm khiến bốn chiêu thức nổ tung, Long Mãnh và Long Mưu thì không vấn đề nhưng còn Lam Linh và Hồng Ngân bởi vì yếu hơn một chút nên bị đẩy lùi.

- Ta lo tên Vũ Vương ngũ trọng, ngươi lo tên tứ trọng - Hồng Ngân nói.

Mặc dù nàng chỉ mới là Vũ Vương tứ trọng nhưng nhìn tình trạng thương thế của Long Mãnh lúc này thì cũng có chút tự tin khi cầm cự trước hắn.

Lam Linh cũng ngay lập tức lao đến Long Mưu, Tử Ngọc Tiên quất tới tấp vào hắn, bên này Hồng Ngân và Long Mãnh cũng bắt đầu lao đến nhau, Nhật Hoả Kiếm xuất hiện trên tay nàng.

- Chỉ là Vũ Vương tam trọng cũng muốn đấu với ta?

Long Mưu thấy Lam Linh chủ động lao đến mình thì tỏ ra khinh thường, nhưng rất nhanh sắc mặt hắn lại thay đổi.

Với thuộc tính biến dị của nàng cộng thêm vết thương của hắn khiến thực lực của hắn hiện tại chỉ có thể đánh ngang cơ với nàng.

Thậm chí nhờ vào Tử Ngọc Tiên mà nàng còn có thể lấn lướt khiến hắn chỉ có thể bị động chống đỡ.

Bên này, tình thế lại ngược lại, Hồng Ngân không thể vượt cấp chiến đấu nên chỉ có thể chật vật chống đỡ công kích của Long Mãnh, nhưng hắn cũng chỉ có thể áp đảo nàng mà không thể lập tức diệt sát.

Long Mưu thấy tình hình có vẻ không ổn, nếu như cứ đánh như vậy thì bọn hắn không thể lấy mạng Long Tiêu nhanh được, lỡ như hắn tỉnh dậy thì bọn hắn sẽ gặp nguy to.

Hắn nhanh chóng lấy ra viên Cuồng Đan đem nuốt vào trong, Lam Linh chứng kiến cảnh này thì gương mặt biến sắc.

Hắn đã dùng đến Cuồng Đan, như vậy có nghĩa là nàng sẽ khó mà chiến đấu với hắn được nữa.

Viên đan được vừa vào trong, khí tức của Long Mưu chợt mạnh mẽ trở lại, ánh mắt hắn đỏ ngầu hưng phấn.


Hắn điên cuồng lao đến công kích Lam Linh, những công kích như vũ bão liên tục được tung ra khiến nàng khó khắn chống đỡ.

Lam Linh vừa đánh vừa lùi vào bên trong rừng, nàng dụ hắn đuổi theo mình vào bên trong, thân thể như một con sóc bật nhảy từ cây này sang cây khác.

Long Mưu tuy đang điên cuồng nhưng cũng không có mất trí, hắn thừa biết nàng đang dụ mình đi xa khỏi nơi đó nên lập tức quay trở lại hướng về phía Long Tiêu.

Một đám bụi tiên nổ ra che khuất tầm nhìn của Long Mưu sau đó một Tử Mộc Trảm lại ập tới chặn đầu hắn.

Tên này chỉ có thể phản công trước chiêu này, thủy cầu trong tay lập tức bắn ra đối đầu với nó.

Hai lực lượng va chạm rồi nổ tung, Long Mưu biết nếu mình không hạ Lam Linh trước thì khó lòng mà đụng đến được Long Tiêu nên lập tức lao đến phía nàng.

Lam Linh lại tiếp tục nhanh như sóc đạp qua những thân cây mà phóng đi, tuy nhiên để so tốc độ với Long tộc thì nàng vẫn chưa đủ nên nhanh chóng bị bắt kịp.

Lam Linh phi bằng băng qua cánh rừng, thần thức không ngừng tập trung ra sau để phòng khi Long Mưu quay trở lại.

Chợt bỗng nhiên có một thứ khiến nàng khựng lại, ánh mắt lập tức ngưng trọng.

Nàng không ngờ mình chạy một hồi lại dẫn tên kia chạy tới chỗ Hồng Quan đang nằm.

Lam Linh không nghĩ nhiều lập tức lao đến chỗ hắn rồi đặt tên này lên lưng rồi cõng đi, nếu như để hắn lại, một lát nữa Long Mưu đuổi đến chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Vừa đặt Hồng Quan lên vai, hơi nóng từ cơ thể và hơi thở của hắn liền truyền qua người nàng khiến nàng giật mình.

Nhiệt độ của hắn hiện tại khoảng 45 độ, nếu đổi lại là người bình thường thì đã sớm chết từ lâu, may mà hắn vẫn chịu được.

Cả hai người tiếp tục chạy tiếp một hơi thì Long Mưu đã đuổi đến ngay phía sau, cả hai cùng đua nhau mà chạy.

- Lôi Long Trảo!

Hai trảo bùng phát sấm sét vung ra, tiếng loẹt xoẹt rè rè, lực lượng khủng bố đánh tới hai người Thúy An và Thanh Trì.

Từ khí tức vũ kĩ phát ra, hai người đều âm thầm khiếp sợ, quả nhiên sức mạnh của Long tộc không thể khinh thường.

Long Mãnh cũng vô cùng tự tin vào vũ kĩ mình đánh ra, tuy đã đạt đến Địa cấp cao giai nhưng với sức mạnh của mình hắn tự tin có thể vượt qua được cấp độ đó.

- Dùng toàn lực! - Thúy An hét lên.

Nàng biết nếu không toàn lực chống lại kích này thì cả hai người có khả năng cao sẽ bị thương nặng.

Thiên Hoả Kiếm xuất hiện trên tay, Ngũ Hoả Kiếm Quyết được chém ra, năm đường kiếm rực lửa lần này hợp lại làm một, uy lực tăng lên gấp bội, Thanh Trì cũng lập tức đánh ra một đại hoả chưởng.

Lôi điện và hoả diễm bắn vào nhau, không khí xung quanh chúng bị bóp méo đến vặn vẹo, sóng xung kích ầm ầm nổ tung.

Dư chấn mạnh mẽ đến mức hất bay cả Thuý An và Thanh Trì ra xa, khoé môi cả hai có chút máu chảy ra, Long Tương dựa vào lực lượng có cơ thể của mình mà có thể chống chọi.

Khi vụ nổ vừa tan, thân hình rồng trắng của hắn lại xuất hiện, cuồn cuộn, mạnh mẽ xuyên qua dư chấn mà lao về phía Thúy An và Thanh Trì.

Cái miệng hắn há to, lôi thuộc tính chạy trong hàm răng kêu roẹt roẹt, trảo của hắn lại vung lên chuẩn bị cào Thúy An.

- Ngươi dám đụng tới nàng ta sẽ giết ngươi!

Long Tương tuy bất ngờ trước giọng nói vang lên nhưng trảo ấn vẫn không dừng lại, không gì có thể ngăn cản hắn lấy mạng bọn chúng ngay lúc này.

Long Trảo vẫn ầm ầm hạ xuống, Thúy An tuy bị đánh bay nhưng thương thế cũng không nặng, kiếm của nàng được nâng lên , hoả diễm chuẩn bị bùng phát để phòng ngự.

Vụt

Bỗng nhiên một bóng đen xuất hiện bên cạnh, một tay hắn ôm lấy nàng, cánh tay còn lại vươn lên về phía trước.

Ầm

Một hư ảnh bàn tay xuất hiện đấm mạnh vào long trảo của Long Tương, va chạm khiến gió lốc nổi lên vù vù.

Móng vuốt của Long Tương bỗng chốc bị đẩy lùi, long trảo của hắn run lên bần bật vì tê dại.

- Ngươi là...

Ánh mắt hắn run rẩy trước thân ảnh vừa xuất hiện, trong lòng lại có chút kì quái, khó hiểu.

Bóng đen lúc này cũng hạ mình xuống đất, hắn đặt Thúy An xuống, ánh mắt nhìn nàng ân cần có chút ấm áp mà bấy lâu nay tưởng chừng như đã mất, bàn tay hắn đưa lên lấy tay áo lau đi vết máu trên miệng nàng khiến nàng có chút ngỡ ngàng rồi không nói một lời quay lưng phi người lên không trung.

- Ta cho ngươi lựa chọn, mau cút khỏi đây! - Hắn dùng ánh mắt lạnh nhìn Long Tương.

- Haha, Cao Tiến ngươi đây là đang làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn phản bội lại liên minh sao?

Kẻ vừa đến chính là Cao Tiến, sau khi nhận chủ xong hắc bào hắn đã quay trở lại nơi đã gặp Thúy An lúc đầu rồi một lần nữa cứu nàng.

Không ngờ sau khi nhận chủ xong Cao Tiến lại tiếp tục đột phá lên Vũ Vương lục trọng, hiện tại Hắc Vũ và Hồng Quan đã không thể là đối thủ của hắn nữa.

- Ta làm gì tự ta biết, không liên can tới ngươi, nếu còn không mau cút, đừng trách ta không nể mặt Quốc Vương.

- Hừ, ngươi tự cho mình là thiên tài duy nhất sao, ngươi khinh thường ta rồi đấy!

Long Tương mạnh miệng nói, hắn không sợ Cao Tiến, huống hồ trong người hắn vẫn còn thủ đoạn khác.

Ngao

Long Tương vặn mình lao đến Cao Tiến, hai vuốt của hắn cuồng bạo vung ra, ánh mắt hung dữ đến cực điểm, có thể thấy tác dụng của Cuồng Đan mạnh mẽ đến mức nào.

- Hừ, không biết lượng sức mình. Hố Đen!

Cao Tiến hừ lạnh rồi xông lên nghênh đón hắn, hư ảnh bàn tay quỷ xuất hiện trên cánh tay hắn, Hố Đen hắc ám xuất hiện phía trước nắm đấm.

Có thể thấy Cao Tiến coi thường tên này đến mức Hoàng Hôn Hắc Ám cũng không thèm sử dụng.

Hai trảo của Long Tương giáng xuống thân ảnh của Cao Tiến nhưng hắn chỉ lẳng lặng đứng im như thể chờ đợi.

Ngay khi Long Tương đã tới gần nắm đấm của hắn lúc này mới chuyển động, hư ảnh nắm đấm với Hố Đen phía đấm thẳng vào hai trảo đang ập đến.

Hai trảo đấu một quyền, lôi điện và bóng tối gặp nhau, âm thanh ầm ầm vù vù vang lên, hai sắc màu trắng đen không ngừng lan rộng ra xung quanh.

Sắc mặt Long Tương vẫn hung dữ tới cực điểm còn Cao Tiến vẫn bình thản giữ được khuôn mặt lạnh vốn có, hoàn toàn là hai thái cực đối lập nhau.

Rầm

Lúc này bỗng nhiên bên cánh tay còn lại của Cao Tiến xuất hiện một hư ảnh nắm đấm nữa, nắm đấm trực tiếp đấm thẳng vào mõm của Long Tương khiến cơ thể hắn loạng choạng hơi ngả ra sau, miệng hộc ra một ngụm máu, trong ánh mắt có một tia không cảm lòng, có nhiều căm phẫn.

Cao Tiến lúc này không có ý định dừng tay, tên này đã khiêu chiến với hắn thì nhất định phải dập cho ra bã mới thôi.

Hắn dậm mạnh chân vào hư không rồi lao bắn đi với tốc độ vô cùng kinh khủng nhờ vào đôi hắc ngoa dưới chân.

Phải nói trong Thập đại Thần khí thì ngoài Cuồng Phong Ba Động Dực thì Hắc Ám Quỷ Thể Bào chính là thần khí gia tăng tốc độ thân pháp kinh khủng nhất.

Thoáng chốc thân ảnh Cao Tiến đã biến mất vào hư không khiến Long Tương phải biến sắc dò tìm xung quanh.

Rầm

Một âm thanh va chạm vang lên, Long Tương lúc này chợt cảm thấy đau nhói ở lưng, thân thể hắn như thiên thạch rơi xuống mặt đất bên dưới.

Ầm ầm

Cơ thể rồng trắng đập mạnh vào mặt đất phá hỏng cả một quả đồi.

Vừa rồi Cao Tiến đã chớp nhoáng xuất hiện tung một quyền vào lưng hắn.

Long Tương chật vật nhấc mình đứng dậy, long phiến trên cơ thể hắn rụng lả tả, ánh mắt hắn trở nên đỏ ngầu đầy phẫn uất.

- Là ngươi ép ta!

Long Tương thét lớn một tiếng vang trời rồi tiếp tục lấy ra một viên Cuồng Đan rồi nuốt vào trong miệng.

- Ồ, ngươi đây là muốn tự sát sao?

Ngao

Long Tương không thèm quan tâm tới lời của Cao Tiến, miệng lớn của hắn rống lên chấn động bát phương, khí tức trong cơ thể một lần nữa bùng phát.

Hắn đã nuốt viên Cuồng Đan thứ hai, cơ thể lập tức trở lại sung mãn, nhưng cái giá cũng không nhỏ.

Sau khi viên thứ hai hết hiệu lực, hắn sẽ không khác gì một tên phế nhân trong hơn mười ngày, thậm chí còn không thể nói.

Không thể cử động trong một bí cảnh đầy rẫy những nguy hiểm như vậy chẳng khác nào tự sát cả, phải nói hắn đã đưa ra cái giá quá lớn để đối đầu với Cao Tiến.

Bốn trảo của Long Tương dẫm mạnh vào mặt đất, cả cơ thể lập tức bay lên trên không trở lại với chiến trường.

- Long Lực!

Thiên phú công kích một lần nữa được sử dụng, lần này hắn huy động lực lượng tới mức cực điểm chính là muốn đánh bại được Cao Tiến.

- Hừ, thích thì ta chiều, đằng nào cũng cần thử chiêu mới một chút.

Cao Tiến thầm nghĩ trong đầu, thân thể lập tức cử động, cánh tay hắn đưa ra phía sau cầm lấy mép của hắc bào dài đến quét đất, tư thế sẵn sàng nghênh chiến.

- Đi chết đi!

Long Tương gầm một tiếng, long thể lao vun vút đến phía Cao Tiến, cái đuôi hắn quất mạnh xuống thân thể nhỏ bé của tên này, lôi điện bùng phát nổ ầm ầm.

Trước cái quất đuôi sắp ập đến, Cao Tiến chỉ nhẹ nhàng cười mỉm, áo choàng sau lưng hắn không gió mà bay.

- Quỷ Trảo!

Giọng nói hắn nhẩm trong miệng, cánh tay đang cầm vào mép áo choàng đột nhiên cử động, đem tấm áo choàng rũ mạnh về phía trước.

Bốn đường sọc đỏ máu trên tấm áo lập tức sáng rực lên, bốn lưỡi dao bé nhỏ cũng xoay nhanh như chong chóng, phía trước mặt Cao Tiến bỗng nhiên xuất hiện bốn vết rách bóng tối.

Bốn vết rách giống như vết cào của hư ảnh bàn tay quỷ nhanh chóng phóng đến cái đuôi của Long Tương đang nện xuống.

Hai công kích va chạm nhau, không có bất cứ tiếng nổ nào xảy ra mà chỉ nghe thấy âm thanh roẹt roẹt như tiếng xé.

Thân thể long tộc của Long Tương cũng đột nhiên dừng lại giữa không trung, cái đuôi cũng không còn nện xuống nữa.

Sự việc diễn ra khiến Hồng Ngân và Long Mãnh cũng phải tạm thời ngưng chiến, ánh mắt hướng về nơi đó quan sát.

- Chuyện gì xảy ra?

Thuý An và Thanh Trì đứng xem cũng ngơ ngác không hiểu, chỉ thấy lúc này đây ánh mắt Long Tương đã dại ra, chiến ý điên cuồng lúc đầu cũng không còn nữa mà đã trở nên vô thần.

Rắc rắc xoẹt

Những âm thanh vang lên, trên cái đuôi của Long Tương đột nhiên vảy rồng và thịt nứt vỡ, máu tươi phun ra không ngừng, bên trên xuất hiện bốn vết rách lớn.

Cơ thể của Long Tương cũng theo đó mà đổ rầm xuống quả đồi bên dưới sau đó dần thu nhỏ lại thành hình người, cơ thể be bét máu tươi.

- Long Tương ca!

Long Mãnh lúc này tạm thời bỏ qua trận chiến mà lao về phía Long Tương.

Địa vị của tên này trong tộc còn lớn hơn hắn, nếu như tên này xảy ra chuyện gì thì hắn cũng không giữ được mạng.

Cao Tiến nhìn thấy Long Tương đã toàn bại lúc này mới yên tâm, hắn đưa mắt nhìn về phía Thuý An một lần nữa rồi mới rời đi, từ đầu đến cuối không nói lấy một lời với nàng
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận