Long Châu - Chương 86: Hắc Vũ đau lòng
Chương trước- Chương 1: Nhiệm vụ "cuối cùng"
- Chương 2: Tình nghĩa anh em
- Chương 3: Thế giới mới, cuộc sống mới
- Chương 4: Nhiệm vụ đầu tiên
- Chương 5: Nữ nhân thật phiền phức
- Chương 6: Ám Minh giáo
- Chương 7: Cứu Tử Minh
- Chương 8: Đm hệ thống
- Chương 9: Luyện thể
- Chương 10: Hoàn thành nhiệm vụ
- Chương 11: Chức năng mới của hệ thống
- Chương 12: Thần khí, Thánh khí
- Chương 13: Thanh Lâu
- Chương 14: Gặp lại Thuý An
- Chương 15: Đấu giá hội
- Chương 16: Hoả + Thổ =?
- Chương 17: Kim thạch bí ẩn
- Chương 18: Cổ phù bí ẩn
- Chương 19: Lại phải làm anh hùng
- Chương 20: Tới Linh gia
- Chương 21: Chữa trị
- Chương 22: Minh gia tới
- Chương 23: Chiến Minh Uy
- Chương 24: Nhận chủ
- Chương 25: Khảo hạch
- Chương 26: Đến Tàng Thư Các
- Chương 27: Chủ tịch giả vờ và cái kết
- Chương 28: Ngậm máu phun bát cấp gia tộc
- Chương 29: Công năng của chất dịch
- Chương 30: Gặp lại cố nhân
- Chương 31: Minh Quang Biến Xạ Nhẫn
- Chương 32: Dung Nham
- Chương 33: Hồng Quan
- Chương 34: Chiêu mới
- Chương 35: Ánh Dương
- Chương 36: Long Tiêu
- Chương 37: Đến Nhật Nguyệt tháp
- Chương 38: Bị đột kích
- Chương 39: "Ăn" Ánh Dương
- Chương 40: Mục đích thực sự
- Chương 41: Đến Hoàng Sa đại lục
- Chương 42: Hai tấm cổ phù
- Chương 43: Đi nhờ, bị cướp
- Chương 44: Tác chiến
- Chương 45: An Bắc
- Chương 46: Quỷ
- Chương 47: Chạy khỏi ngạc ngư
- Chương 48: Thông đạo trong hòn đảo
- Chương 49: Kho tàng
- Chương 50: Đông Kì
- Chương 51: Khắc chế
- Chương 52: Trở về Minh Long Bang
- Chương 53: Lên đường
- Chương 54: Dị thuộc tính chưa trọn vẹn
- Chương 55: Đại hội bắt đầu
- Chương 56: Cao Tiến
- Chương 57: Mặc cả
- Chương 58: Hồng Quan chiến Lam Linh
- Chương 59: Chà đạp
- Chương 60: Nhật Quang Kiếm
- Chương 61: Trọng thương
- Chương 62: Quá khứ của Cao Tiến
- Chương 63: Quán quân
- Chương 64: Trong bảo khố
- Chương 65: Tới Đông Hải
- Chương 66: Hai tên quái vật
- Chương 67: Lại đá nhầm thiết bảng
- Chương 68: Thiên tài chiến thiên tài
- Chương 69: Tam hùng gặp mặt
- Chương 70: Hàn Băng Quỷ Vương
- Chương 71: Hợp sức
- Chương 72: Làm Thanh Giang
- Chương 73: Tung Sơn bí cảnh
- Chương 74: Kì phùng địch thủ
- Chương 75: Cùng một phe
- Chương 76: Nhị lang
- Chương 77: Hắc bào
- Chương 78: Long tộc
- Chương 79: Cánh cửa đá
- Chương 80: Chôn vùi
- Chương 81: Đoản mệnh?
- Chương 82: Công chúa trở lại
- Chương 83: Người chơi hệ thuốc
- Chương 84: Dưới đáy hồ
- Chương 85: Lam Linh trao thân
- Chương 86: Hắc Vũ đau lòng
- Chương 87: Cửu cấp mới xuất hiện
- Chương 88: Hoàng Kim Bảng tương lai
- Chương 89: Bàn kế hoạch
- Chương 90: Thăm Thuý An
- Chương 91: Bố cục thế giới
- Chương 92: Lại đến Hoàng Sa
- Chương 93: Cướp người người cướp
- Chương 94: Tham gia khảo hạch
- Chương 95: Chiến cùng cấp
- Chương 96: Bị truy sát
- Chương 97: Người trên Hoàng Kim Bảng
- Chương 98: Sức mạnh của Hoàng Kim Bảng
- Chương 100: Tú Ngọc
- Chương 101: Bằng hữu của Vu lão
- Chương 102: Lên đài
- Chương 103: Đánh bại theo cách cũ
- Chương 104: Nghi lễ bắt đầu
- Chương 105: Bách Linh Trận
- Chương 106: Khương lão
- Chương 107: Quậy tưng Hoàng Sa Động
- Chương 108: Đoàn gia
- Chương 109: Kiếp này ta có nên yêu?
- Chương 110: Chàng có yêu ta không? (Sắc)
- Chương 111: Luyện Tăng Nham Đan
- Chương 112: Tăng Nham Đan cuồng bạo
- Chương 113: Đến Bảo Thế Thành
- Chương 114: Hai phe quy tụ
- Chương 115: Bá Biên
- Chương 116: Anh tài tập hợp
- Chương 117: Đồng loạt bị vây công
- Chương 118: Tổ đội xui xẻo
- Chương 119: Dị quang thứ tư
- Chương 120: Giúp đỡ
- Chương 121: Truy đuổi
- Chương 122: Đối đầu Đinh Lăng
- Chương 123: Dị thuộc tính mới
- Chương 124: Đối đầu Đinh Dũng
- Chương 125: Lục Chí
- Chương 126: Lại bị cắt ngang
- Chương 127: Đại chiến bắt đầu
- Chương 128: Lần lượt đối chiến
- Chương 129: Bên bờ cái chết
- Chương 130: Bị nhốt
- Chương 131: Hồng Quan vs Nguyên Bảo
- Chương 132: Bá Biên vs Lãm Khôi
- Chương 133: Kích động
- Chương 134: Mang theo Thánh khí
- Chương 135: Vũ kĩ của Long tộc
- Chương 136: Quái vật
- Chương 137: Phối hợp
- Chương 138: Một lần nữa phối hợp
- Chương 139: Tê liệt
- Chương 140: Tam bảo hiển uy
- Chương 141: Uy lực kinh khủng
- Chương 142: Cướp đoạt
- Chương 143: Thanh Giang có biến
- Chương 144: Thể hiện toàn lực
- Chương 145: Tiếp tục trận chiến
- Chương 146: Kết liễu một cách khó khăn
- Chương 147: Cứu Thanh Giang
- Chương 148: Được cứu
- Chương 149: Số bái sư
- Chương 150: Luyện hồn
- Chương 151: Luyện đan - Thứ hạng mới
- Chương 152: Luyện hồn kĩ
- Chương 153: Uy của hồn lực
- Chương 154: Rời đi
- Chương 155: Thôn Hồn Quyết
- Chương 156: Sinh vật lạ
- Chương 157: Khí thế lấn át
- Chương 158: Thành Thánh chủ
- Chương 159: Linh Nhân Nghĩ tộc
- Chương 160: Đan điền khôi phục
- Chương 161: Trở về
- Chương 162: Ân ái
- Chương 163: Ân ái (tiếp)
- Chương 164: Chia tay
- Chương 165: Giúp
- Chương 166: Người trong xe
- Chương 167: Bắt đầu đấu giá
- Chương 168: Tài lực của Nguyên gia
- Chương 169: Đấu giá
- Chương 170: Về rồi lại đi
- Chương 171: Tiến vào mộ địa
- Chương 172: Đi lạc
- Chương 173: Không trụ nổi
- Chương 174: Sát khí
- Chương 175: Vô Thanh Ma Miêu
- Chương 176: Vây công
- Chương 177: Lưỡng Bại Câu Thương
- Chương 178: Tức giận
- Chương 179: Bùng phát sát khí
- Chương 180: Chạy
- Chương 181: Đây là con mồi của ta!
- Chương 182: Chấn Phong Ám Kiêu
- Chương 183: Lộ ngực
- Chương 184: Sau trận chiến
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Long Châu
Chương 86: Hắc Vũ đau lòng
Trong hang động kín mít không có lối ra, bóng tối bủa vây lấy xung quanh, hai thân thể trần truồng không mảnh vải che thân đang dính chặt lấy nhau, cả bên trên lẫn bên dưới đều được kết nối.
Hồng Quan sau một hồi hôn say đắm Lam Linh lúc này mới chậm chậm nhả nàng ra, bờ môi của cả hai hiện giờ đã đỏ ửng và ướt đẫm.
Hai chiếc mũi cọ cọ vào nhau, hơi thở của hai người đều đặn như hoà làm một.
- Chàng mau động đi, dưới đó của ta khó chịu lắm rồi.
Lam Linh đỏ mặt nói lí nhí trong miệng như sợ bị Hồng Quan nghe thấy.
Hồng Quan nghe vậy hạ thân bắt đầu di chuyển, dương vật đang cương cứng từ từ tiến vào sâu bên trong cho đến khi chạm tới hoa huyệt.
- Ưm!
Lam Linh lần đầu tiên bị chạm đến nơi sâu nhất thì không nhịn được mà run rẩy một cái, cơ thể nàng cũng căng cứng lên.
- Đau không?
Hồng Quan vuốt nhẹ tóc mai của nàng rồi ân cần hỏi han.
- Không sao, chàng tiếp tục đi.
Hồng Quan nghe vậy thì yên tâm hơn, dương vật bắt đầu đều đặn nhấp ra nhấp vào, những âm thanh nhóp nhép cùng tiếng thở dốc của hai người vang lên khiến bầu không khí yên tĩnh bên trong hang động bị phá vỡ.
Hồng Quan cảm nhận những thớ thịt bên trong của Lam Linh liên tục co bóp thì cảm thấy sung sướng đến cực điểm, hắn bắt đầu nhấp nhanh dần lên.
- Ư, Linh nhi, ta ra rồi!
Hồng Quan gồng mình, dương vật bên dưới giật giật rồi bắn vào bên trong nàng vô số tinh hoa.
Cả cơ thể hắn đổ gục xuống đè lên thân thể của Lam Linh, hơi thở nóng hổi phả vào cái cổ trắng ngần của nàng.
Lần đầu tiên chưa có nhiều kinh nghiệm, lại mới tiếp xúc với khoái cảm của xác thịt nên việc chưa đến chợ đã hết tiền là việc bình thường.
Lam Linh lúc này hơi thất vọng vì lần đầu tiên của nàng vẫn chưa thể chạm đến điểm sung sướng nhưng nhìn Hồng Quan lúc này thở dốc gục trên cơ thể nàng chỉ có thể đưa bàn tay lên ôm lấy tấm lưng trần của hắn mà an ủi.
Bất quá rất nhanh khuôn mặt nàng lại rạng ngời vui vẻ bởi vì chưa qua được bao lâu, dương vật Hồng Quan lại cứng trở lại.
Hồng Quan là trai tân, mới chỉ một lần làm sao có thể đủ cho hắn được, lúc này hắn đã rời khỏi cơ thể nàng, côn thịt lại một lần nữa thúc vào bên trong.
- A a!
Lần này hắn không sợ làm đau nàng nữa, những cú nhấp cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn, dương vật như chiếc máy khâu liên tục ra vào khiến Lam Linh như muốn điên lên.
Cái miệng hắn cũng không còn rảnh rỗi nữa mà cúi xuống ngậm lấy bầu vú nàng mà nhấm nháp, ngực nàng bị hắn xoa thành muôn hình vạn trạng.
Bạch bạch bạch
Hồng Quan không còn là một con ngựa non, hắn điên cuồng nhấp mạnh hơn nữa, nhấp đến da thịt của hai người vỗ bành bạch vào nhau, nhấp cho Lam Linh rên thành tiếng hắn mới thoả mãn.
- Á, mạnh quá, ta sắp ra rồi, a...
Lam Linh như mất đi lý trí, nàng cũng không ngờ lần này hắn lại làm mạnh đến vậy, hai chân nàng tê tái đến mức phải quắp chặt lấy hông của hắn, hai bàn tay bóp chặt lấy bờ vai và bắp tay như muốn bóp nát hắn.
Cuối cùng nàng cũng không chịu nổi hét lên một tiếng, cơ thể nàng nàng co giật liên tục, bên trong bắn ra một tia nước ấm.
Hồng Quan cũng nhấp thêm chục phát nữa rồi đẩy mạnh một cái vào sâu bên trong, tinh dịch bắn mạnh lấp đầy hết trong huyệt động của nàng.
Hai người xong xuôi nằm vật ra thảm cỏ mà thở hồng hộc rồi lại lao vào mà ôm ấp, hôn say đắm.
Một lúc sau, cả hai mới buông nhau ra, Hồng Quan thì nằm ngửa trên đất, Lam Linh vẫn nằm trong vòng tay hắn, đầu nàng nép sát vào ngực, cánh tay choàng sang mà ôm lấy cơ thể cường tráng của hắn.
- Chuyện gì đã xảy ra? Sao chúng ta lại ở đây? - Hồng Quan hỏi.
Lam Linh lúc này mới đem mọi chuyện diễn ra sau khi hắn ngất đi kể lại, từ việc bọn nàng gặp phải Long Tiêu bị truy sát, rồi đến lúc nàng đưa hắn trốn chạy, cho đến lúc cả hai bị hút vào đây.
Hồng Quan lúc này mới vội vã kiểm tra trong cơ thể hắn, đúng là hiện lại đang có sự hiện hữu của khối chóp trong suốt đó thật.
Nó chỉ ở đó, lẳng lặng lơ lửng trong đan điền của hắn mà không có bất cứ động tĩnh gì, thậm chí hắn muốn di chuyển hoặc gọi nó ra cũng không được.
Hồng Quan đành mặc kệ mà cúi xuống hôn vào mái tóc của Lam Linh, hít một hơi sâu để cảm nhận mùi hương trên đó, dù sao hiện tại khối chóp cũng không làm gì tổn hại đến hắn nên cũng không cần phải lo lắng nhiều.
- Sau khi ra khỏi bí cảnh này ta sẽ cùng phụ thân đến Lam gia để hỏi cưới nàng.
Hồng Quan chính trực khẳng định, hắn muốn ở bên nàng mãi mãi từ nay đến về sau.
Ít ra tên này cũng không giống tên Hắc Vũ, ăn cho đã rồi chạy mất.
- Không vội, chúng ta còn trẻ, còn nhiều chuyện phải làm, còn nhiều nơi phải đi, trước sau gì chúng ta cũng ở bên nhau mà. Vả lại không phải chàng từng nói chàng phải mạnh lên vì số phận và trách nhiệm sao?
Hồng Quan nghe thấy thì gật đầu đồng ý, hiện tại hắn vẫn còn quá yếu, đến cả bảo vệ nàng còn chưa chắc làm tốt.
Huống hồ nam nhi chí lớn ở tại bốn phương, một nam nhân cuồng chiến như hắn lại bị vợ con, gia đình trói buộc chắc chắn thành tựu khó có thể đứng trên thiên hạ được, kiểu gì cũng bị những tên như Hắc Vũ, Long Tiêu, Tịnh Hải, Hồ Sơn, rồi còn đám người Đinh Dũng, Đông Kì, Cao Tiến bỏ xa.
- Chúng ta mau tìm cách rời khỏi đây thôi.
Cuộc vui nào cũng phải có hồi kết, hai người cũng không thể cứ vậy ôm nhau mãi được, cả hai nhanh chóng đứng dậy mặc y phục vào.
Hồng Quan đi quanh vách hang để thử xem có cơ quan hay cánh cửa nào ở bên trong không, nhưng khi vừa tới gần bức tường lập tức đã có thể nghe thấy tiếng nước động bên ngoài.
Cánh tay hắn lập tức vung lên một đấm khiến bức tường trước mặt giống như là giấy, ngay lập tức bị đấm thủng, nước từ bên ngoài lập tức tràn vào bên trong.
Hồng Quan và Lam Linh cùng nhau bước ra bên ngoài, cảnh tượng hoàn toàn trống trải hiện ra trước mắt hai người.
Hoá ra nơi này nằm ở ngay giữa đáy cái hồ, xung quanh lúc này không có lấy một sinh vật bén mảng tới.
Lam Linh bước ra ngoài cảm nhận lúc này lực lượng thời gian đã biến mất hoàn toàn nên cũng hết lo lắng, có lẽ cũng vì vậy mà những sinh vật bị nhốt trong này cũng đã được giải thoát ra bên ngoài rồi trở về với bầy đàn.
Cả hai không còn lưu luyến gì nữa lập tức ngoi lên bờ, lần này cũng không có bị Cáp Ngư hay con thú nào tấn công nữa, có lẽ bọn chúng đang vui vẻ khi gặp lại bạn bè.
Hai người nhanh chóng trở lại nơi lúc đầu xảy ra cuộc chiến để tìm đám người Thuý An, đi lâu như vậy chắc chắn bọn họ đang lo lắng mà tìm kiếm cả hai khắp nơi.
...
Trên một vùng đất đầy dấu tích đổ nát, mặt đất lộn xộn không hề bằng phẳng, một cánh tay bỗng nhiên từ dưới đất chui lên.
Sau đó cánh tay này bám vào mặt đất rồi dùng sức kéo cả thân thể phía dưới lên, bùn đất phủ kín lấy y phục của tên này trông vô cùng thảm bại.
Đây chính là Hắc Vũ sau bao ngày bị đúng đất đá chôn vùi, kì lạ là hắn vẫn còn sống mặc dù lúc đó không thể sử dụng nguyên khí để bảo vệ cơ thể mình.
Hắn chui ra khỏi mặt đất liền lấy một viên đan dược nuốt vào trong miệng rồi ngồi vận công thêm vài này để khôi phục chút thương thế cũ.
Lúc này hắn mới thoải mái mà đứng lên vươn duỗi tay chân thả lỏng, nhiều ngày bị kẹt dưới lòng đất khiến hắn khó có thể di chuyển thoải mái như hiện tại.
- Phải tìm chỗ nào tắm rửa một chút mới được.
Hắc Vũ nói rồi đi tìm chỗ có nước, hắn nhắm một hướng rồi rời khỏi nơi đó.
Thân ảnh hắn dạo bước trong cánh rừng, tuy nhiên chưa đi được bao xa, một cảnh tượng khiến mặt hắn nhất thời đóng băng.
Trái tim hắn cảm giác như có thứ gì đó vừa đâm xuyên qua, ánh mắt hắn thất thần từng bước tiến lại gần, khuôn mặt giống như không tin vào thứ trước mắt.
- Kẻ nào?!
Khuôn mặt hắn co lại đến dữ dội, hàm răng nghiến chặt vào nhau như có thể cắn vỡ lẫn nhau, hắn chầm chậm khụy một gối xuống, cánh tay vươn ra sờ lên một cái xác rồi lại sờ tiếp một cái xác bên cạnh, rồi lại sờ tiếp một cái xác bên cạnh nữa.
Ba cái xác nhỏ nằm gần sát nhau, bộ lông trắng muốt vốn có bây giờ đã bị bụi đất làm cho lem luốc, trên cơ thể đã có dấu hiệu phân hủy, có lẽ là đã chết nhiều ngày.
Hắn vuốt ve lấy ba cái xác, đôi mắt đỏ hoe muốn khóc nhưng không thể khóc được.
Không sai, đây chính là xác của ba con sói con mà lúc trước hắn đã chơi đùa quấn quýt.
Ba con sói nhỏ này gợi cho hắn nhớ về kiếp trước, hắn cũng có nuôi một con chó, tình cảm cả hai giống như huynh đệ, thậm chí có thể coi như phụ tử, nhưng chỉ sau một biến cố, nó đã bị người khác giết.
Điều này khiến Hắc Vũ điên lên, ngay sau đó hắn đã giết cả nhà thậm chí là gần hết thuộc hạ của tên kia và tất nhiên là có cả hắn.
Hiện tại nhìn cả ba con sói đều đã chết khiến hắn nhớ lại về quá khứ của mình với thú cưng và còn gợi hắn nhớ về một người mà hắn không bao giờ muốn nhắc đến nữa.
- Rốt cuộc là kẻ nào đã làm!
Hắc Vũ đau đớn gằn giọng, hắn lúc này mới để ý, ba cái xác nhỏ đều khô khốc, toàn thân không còn chút máu huyết nào, việc này làm hắn ngay lập tức biết thủ phạm là ai.
Nhưng cũng ngay lập tức hắn lại đặt câu hỏi, cha mẹ bọn chúng đâu, tại sao lại không bảo vệ bọn chúng.
Hắc Vũ giống như suy đoán được điều gì, hắn liền ôm lấy xác của ba con sói nhỏ đi tìm kiếm.
Không mất bao lâu hắn đã tìm thấy ở cách đó một nơi không xa, có hai cái xác lớn đang nằm đó.
Hai cái xác hiện tại chỉ còn trơ trọi xương, thịt cũng đã bị những yêu thú nhỏ ăn gần hết.
Một cái xác nằm một hướng khác nhau, trên mặt đất gần đó còn có bốn khúc xương chân rơi rạc nằm lộn xộn.
Hắc Vũ lúc này cố kìm lại thương cảm, hắn im lặng một hồi lâu cuối cùng cũng đặt ba cái xác nhỏ xuống đất.
Rồi tìm một chỗ đẹp gần đó, đào một cái hố lớn, sau đó đem năm cái xác lần lượt đặt cạnh nhau, cuối cùng là lấp đất lại tạo thành một nấm mộ, xong xuôi lúc này mới rời đi.
Hồng Quan sau một hồi hôn say đắm Lam Linh lúc này mới chậm chậm nhả nàng ra, bờ môi của cả hai hiện giờ đã đỏ ửng và ướt đẫm.
Hai chiếc mũi cọ cọ vào nhau, hơi thở của hai người đều đặn như hoà làm một.
- Chàng mau động đi, dưới đó của ta khó chịu lắm rồi.
Lam Linh đỏ mặt nói lí nhí trong miệng như sợ bị Hồng Quan nghe thấy.
Hồng Quan nghe vậy hạ thân bắt đầu di chuyển, dương vật đang cương cứng từ từ tiến vào sâu bên trong cho đến khi chạm tới hoa huyệt.
- Ưm!
Lam Linh lần đầu tiên bị chạm đến nơi sâu nhất thì không nhịn được mà run rẩy một cái, cơ thể nàng cũng căng cứng lên.
- Đau không?
Hồng Quan vuốt nhẹ tóc mai của nàng rồi ân cần hỏi han.
- Không sao, chàng tiếp tục đi.
Hồng Quan nghe vậy thì yên tâm hơn, dương vật bắt đầu đều đặn nhấp ra nhấp vào, những âm thanh nhóp nhép cùng tiếng thở dốc của hai người vang lên khiến bầu không khí yên tĩnh bên trong hang động bị phá vỡ.
Hồng Quan cảm nhận những thớ thịt bên trong của Lam Linh liên tục co bóp thì cảm thấy sung sướng đến cực điểm, hắn bắt đầu nhấp nhanh dần lên.
- Ư, Linh nhi, ta ra rồi!
Hồng Quan gồng mình, dương vật bên dưới giật giật rồi bắn vào bên trong nàng vô số tinh hoa.
Cả cơ thể hắn đổ gục xuống đè lên thân thể của Lam Linh, hơi thở nóng hổi phả vào cái cổ trắng ngần của nàng.
Lần đầu tiên chưa có nhiều kinh nghiệm, lại mới tiếp xúc với khoái cảm của xác thịt nên việc chưa đến chợ đã hết tiền là việc bình thường.
Lam Linh lúc này hơi thất vọng vì lần đầu tiên của nàng vẫn chưa thể chạm đến điểm sung sướng nhưng nhìn Hồng Quan lúc này thở dốc gục trên cơ thể nàng chỉ có thể đưa bàn tay lên ôm lấy tấm lưng trần của hắn mà an ủi.
Bất quá rất nhanh khuôn mặt nàng lại rạng ngời vui vẻ bởi vì chưa qua được bao lâu, dương vật Hồng Quan lại cứng trở lại.
Hồng Quan là trai tân, mới chỉ một lần làm sao có thể đủ cho hắn được, lúc này hắn đã rời khỏi cơ thể nàng, côn thịt lại một lần nữa thúc vào bên trong.
- A a!
Lần này hắn không sợ làm đau nàng nữa, những cú nhấp cũng dần trở nên mạnh mẽ hơn, dương vật như chiếc máy khâu liên tục ra vào khiến Lam Linh như muốn điên lên.
Cái miệng hắn cũng không còn rảnh rỗi nữa mà cúi xuống ngậm lấy bầu vú nàng mà nhấm nháp, ngực nàng bị hắn xoa thành muôn hình vạn trạng.
Bạch bạch bạch
Hồng Quan không còn là một con ngựa non, hắn điên cuồng nhấp mạnh hơn nữa, nhấp đến da thịt của hai người vỗ bành bạch vào nhau, nhấp cho Lam Linh rên thành tiếng hắn mới thoả mãn.
- Á, mạnh quá, ta sắp ra rồi, a...
Lam Linh như mất đi lý trí, nàng cũng không ngờ lần này hắn lại làm mạnh đến vậy, hai chân nàng tê tái đến mức phải quắp chặt lấy hông của hắn, hai bàn tay bóp chặt lấy bờ vai và bắp tay như muốn bóp nát hắn.
Cuối cùng nàng cũng không chịu nổi hét lên một tiếng, cơ thể nàng nàng co giật liên tục, bên trong bắn ra một tia nước ấm.
Hồng Quan cũng nhấp thêm chục phát nữa rồi đẩy mạnh một cái vào sâu bên trong, tinh dịch bắn mạnh lấp đầy hết trong huyệt động của nàng.
Hai người xong xuôi nằm vật ra thảm cỏ mà thở hồng hộc rồi lại lao vào mà ôm ấp, hôn say đắm.
Một lúc sau, cả hai mới buông nhau ra, Hồng Quan thì nằm ngửa trên đất, Lam Linh vẫn nằm trong vòng tay hắn, đầu nàng nép sát vào ngực, cánh tay choàng sang mà ôm lấy cơ thể cường tráng của hắn.
- Chuyện gì đã xảy ra? Sao chúng ta lại ở đây? - Hồng Quan hỏi.
Lam Linh lúc này mới đem mọi chuyện diễn ra sau khi hắn ngất đi kể lại, từ việc bọn nàng gặp phải Long Tiêu bị truy sát, rồi đến lúc nàng đưa hắn trốn chạy, cho đến lúc cả hai bị hút vào đây.
Hồng Quan lúc này mới vội vã kiểm tra trong cơ thể hắn, đúng là hiện lại đang có sự hiện hữu của khối chóp trong suốt đó thật.
Nó chỉ ở đó, lẳng lặng lơ lửng trong đan điền của hắn mà không có bất cứ động tĩnh gì, thậm chí hắn muốn di chuyển hoặc gọi nó ra cũng không được.
Hồng Quan đành mặc kệ mà cúi xuống hôn vào mái tóc của Lam Linh, hít một hơi sâu để cảm nhận mùi hương trên đó, dù sao hiện tại khối chóp cũng không làm gì tổn hại đến hắn nên cũng không cần phải lo lắng nhiều.
- Sau khi ra khỏi bí cảnh này ta sẽ cùng phụ thân đến Lam gia để hỏi cưới nàng.
Hồng Quan chính trực khẳng định, hắn muốn ở bên nàng mãi mãi từ nay đến về sau.
Ít ra tên này cũng không giống tên Hắc Vũ, ăn cho đã rồi chạy mất.
- Không vội, chúng ta còn trẻ, còn nhiều chuyện phải làm, còn nhiều nơi phải đi, trước sau gì chúng ta cũng ở bên nhau mà. Vả lại không phải chàng từng nói chàng phải mạnh lên vì số phận và trách nhiệm sao?
Hồng Quan nghe thấy thì gật đầu đồng ý, hiện tại hắn vẫn còn quá yếu, đến cả bảo vệ nàng còn chưa chắc làm tốt.
Huống hồ nam nhi chí lớn ở tại bốn phương, một nam nhân cuồng chiến như hắn lại bị vợ con, gia đình trói buộc chắc chắn thành tựu khó có thể đứng trên thiên hạ được, kiểu gì cũng bị những tên như Hắc Vũ, Long Tiêu, Tịnh Hải, Hồ Sơn, rồi còn đám người Đinh Dũng, Đông Kì, Cao Tiến bỏ xa.
- Chúng ta mau tìm cách rời khỏi đây thôi.
Cuộc vui nào cũng phải có hồi kết, hai người cũng không thể cứ vậy ôm nhau mãi được, cả hai nhanh chóng đứng dậy mặc y phục vào.
Hồng Quan đi quanh vách hang để thử xem có cơ quan hay cánh cửa nào ở bên trong không, nhưng khi vừa tới gần bức tường lập tức đã có thể nghe thấy tiếng nước động bên ngoài.
Cánh tay hắn lập tức vung lên một đấm khiến bức tường trước mặt giống như là giấy, ngay lập tức bị đấm thủng, nước từ bên ngoài lập tức tràn vào bên trong.
Hồng Quan và Lam Linh cùng nhau bước ra bên ngoài, cảnh tượng hoàn toàn trống trải hiện ra trước mắt hai người.
Hoá ra nơi này nằm ở ngay giữa đáy cái hồ, xung quanh lúc này không có lấy một sinh vật bén mảng tới.
Lam Linh bước ra ngoài cảm nhận lúc này lực lượng thời gian đã biến mất hoàn toàn nên cũng hết lo lắng, có lẽ cũng vì vậy mà những sinh vật bị nhốt trong này cũng đã được giải thoát ra bên ngoài rồi trở về với bầy đàn.
Cả hai không còn lưu luyến gì nữa lập tức ngoi lên bờ, lần này cũng không có bị Cáp Ngư hay con thú nào tấn công nữa, có lẽ bọn chúng đang vui vẻ khi gặp lại bạn bè.
Hai người nhanh chóng trở lại nơi lúc đầu xảy ra cuộc chiến để tìm đám người Thuý An, đi lâu như vậy chắc chắn bọn họ đang lo lắng mà tìm kiếm cả hai khắp nơi.
...
Trên một vùng đất đầy dấu tích đổ nát, mặt đất lộn xộn không hề bằng phẳng, một cánh tay bỗng nhiên từ dưới đất chui lên.
Sau đó cánh tay này bám vào mặt đất rồi dùng sức kéo cả thân thể phía dưới lên, bùn đất phủ kín lấy y phục của tên này trông vô cùng thảm bại.
Đây chính là Hắc Vũ sau bao ngày bị đúng đất đá chôn vùi, kì lạ là hắn vẫn còn sống mặc dù lúc đó không thể sử dụng nguyên khí để bảo vệ cơ thể mình.
Hắn chui ra khỏi mặt đất liền lấy một viên đan dược nuốt vào trong miệng rồi ngồi vận công thêm vài này để khôi phục chút thương thế cũ.
Lúc này hắn mới thoải mái mà đứng lên vươn duỗi tay chân thả lỏng, nhiều ngày bị kẹt dưới lòng đất khiến hắn khó có thể di chuyển thoải mái như hiện tại.
- Phải tìm chỗ nào tắm rửa một chút mới được.
Hắc Vũ nói rồi đi tìm chỗ có nước, hắn nhắm một hướng rồi rời khỏi nơi đó.
Thân ảnh hắn dạo bước trong cánh rừng, tuy nhiên chưa đi được bao xa, một cảnh tượng khiến mặt hắn nhất thời đóng băng.
Trái tim hắn cảm giác như có thứ gì đó vừa đâm xuyên qua, ánh mắt hắn thất thần từng bước tiến lại gần, khuôn mặt giống như không tin vào thứ trước mắt.
- Kẻ nào?!
Khuôn mặt hắn co lại đến dữ dội, hàm răng nghiến chặt vào nhau như có thể cắn vỡ lẫn nhau, hắn chầm chậm khụy một gối xuống, cánh tay vươn ra sờ lên một cái xác rồi lại sờ tiếp một cái xác bên cạnh, rồi lại sờ tiếp một cái xác bên cạnh nữa.
Ba cái xác nhỏ nằm gần sát nhau, bộ lông trắng muốt vốn có bây giờ đã bị bụi đất làm cho lem luốc, trên cơ thể đã có dấu hiệu phân hủy, có lẽ là đã chết nhiều ngày.
Hắn vuốt ve lấy ba cái xác, đôi mắt đỏ hoe muốn khóc nhưng không thể khóc được.
Không sai, đây chính là xác của ba con sói con mà lúc trước hắn đã chơi đùa quấn quýt.
Ba con sói nhỏ này gợi cho hắn nhớ về kiếp trước, hắn cũng có nuôi một con chó, tình cảm cả hai giống như huynh đệ, thậm chí có thể coi như phụ tử, nhưng chỉ sau một biến cố, nó đã bị người khác giết.
Điều này khiến Hắc Vũ điên lên, ngay sau đó hắn đã giết cả nhà thậm chí là gần hết thuộc hạ của tên kia và tất nhiên là có cả hắn.
Hiện tại nhìn cả ba con sói đều đã chết khiến hắn nhớ lại về quá khứ của mình với thú cưng và còn gợi hắn nhớ về một người mà hắn không bao giờ muốn nhắc đến nữa.
- Rốt cuộc là kẻ nào đã làm!
Hắc Vũ đau đớn gằn giọng, hắn lúc này mới để ý, ba cái xác nhỏ đều khô khốc, toàn thân không còn chút máu huyết nào, việc này làm hắn ngay lập tức biết thủ phạm là ai.
Nhưng cũng ngay lập tức hắn lại đặt câu hỏi, cha mẹ bọn chúng đâu, tại sao lại không bảo vệ bọn chúng.
Hắc Vũ giống như suy đoán được điều gì, hắn liền ôm lấy xác của ba con sói nhỏ đi tìm kiếm.
Không mất bao lâu hắn đã tìm thấy ở cách đó một nơi không xa, có hai cái xác lớn đang nằm đó.
Hai cái xác hiện tại chỉ còn trơ trọi xương, thịt cũng đã bị những yêu thú nhỏ ăn gần hết.
Một cái xác nằm một hướng khác nhau, trên mặt đất gần đó còn có bốn khúc xương chân rơi rạc nằm lộn xộn.
Hắc Vũ lúc này cố kìm lại thương cảm, hắn im lặng một hồi lâu cuối cùng cũng đặt ba cái xác nhỏ xuống đất.
Rồi tìm một chỗ đẹp gần đó, đào một cái hố lớn, sau đó đem năm cái xác lần lượt đặt cạnh nhau, cuối cùng là lấp đất lại tạo thành một nấm mộ, xong xuôi lúc này mới rời đi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Nhiệm vụ "cuối cùng"
- Chương 2: Tình nghĩa anh em
- Chương 3: Thế giới mới, cuộc sống mới
- Chương 4: Nhiệm vụ đầu tiên
- Chương 5: Nữ nhân thật phiền phức
- Chương 6: Ám Minh giáo
- Chương 7: Cứu Tử Minh
- Chương 8: Đm hệ thống
- Chương 9: Luyện thể
- Chương 10: Hoàn thành nhiệm vụ
- Chương 11: Chức năng mới của hệ thống
- Chương 12: Thần khí, Thánh khí
- Chương 13: Thanh Lâu
- Chương 14: Gặp lại Thuý An
- Chương 15: Đấu giá hội
- Chương 16: Hoả + Thổ =?
- Chương 17: Kim thạch bí ẩn
- Chương 18: Cổ phù bí ẩn
- Chương 19: Lại phải làm anh hùng
- Chương 20: Tới Linh gia
- Chương 21: Chữa trị
- Chương 22: Minh gia tới
- Chương 23: Chiến Minh Uy
- Chương 24: Nhận chủ
- Chương 25: Khảo hạch
- Chương 26: Đến Tàng Thư Các
- Chương 27: Chủ tịch giả vờ và cái kết
- Chương 28: Ngậm máu phun bát cấp gia tộc
- Chương 29: Công năng của chất dịch
- Chương 30: Gặp lại cố nhân
- Chương 31: Minh Quang Biến Xạ Nhẫn
- Chương 32: Dung Nham
- Chương 33: Hồng Quan
- Chương 34: Chiêu mới
- Chương 35: Ánh Dương
- Chương 36: Long Tiêu
- Chương 37: Đến Nhật Nguyệt tháp
- Chương 38: Bị đột kích
- Chương 39: "Ăn" Ánh Dương
- Chương 40: Mục đích thực sự
- Chương 41: Đến Hoàng Sa đại lục
- Chương 42: Hai tấm cổ phù
- Chương 43: Đi nhờ, bị cướp
- Chương 44: Tác chiến
- Chương 45: An Bắc
- Chương 46: Quỷ
- Chương 47: Chạy khỏi ngạc ngư
- Chương 48: Thông đạo trong hòn đảo
- Chương 49: Kho tàng
- Chương 50: Đông Kì
- Chương 51: Khắc chế
- Chương 52: Trở về Minh Long Bang
- Chương 53: Lên đường
- Chương 54: Dị thuộc tính chưa trọn vẹn
- Chương 55: Đại hội bắt đầu
- Chương 56: Cao Tiến
- Chương 57: Mặc cả
- Chương 58: Hồng Quan chiến Lam Linh
- Chương 59: Chà đạp
- Chương 60: Nhật Quang Kiếm
- Chương 61: Trọng thương
- Chương 62: Quá khứ của Cao Tiến
- Chương 63: Quán quân
- Chương 64: Trong bảo khố
- Chương 65: Tới Đông Hải
- Chương 66: Hai tên quái vật
- Chương 67: Lại đá nhầm thiết bảng
- Chương 68: Thiên tài chiến thiên tài
- Chương 69: Tam hùng gặp mặt
- Chương 70: Hàn Băng Quỷ Vương
- Chương 71: Hợp sức
- Chương 72: Làm Thanh Giang
- Chương 73: Tung Sơn bí cảnh
- Chương 74: Kì phùng địch thủ
- Chương 75: Cùng một phe
- Chương 76: Nhị lang
- Chương 77: Hắc bào
- Chương 78: Long tộc
- Chương 79: Cánh cửa đá
- Chương 80: Chôn vùi
- Chương 81: Đoản mệnh?
- Chương 82: Công chúa trở lại
- Chương 83: Người chơi hệ thuốc
- Chương 84: Dưới đáy hồ
- Chương 85: Lam Linh trao thân
- Chương 86: Hắc Vũ đau lòng
- Chương 87: Cửu cấp mới xuất hiện
- Chương 88: Hoàng Kim Bảng tương lai
- Chương 89: Bàn kế hoạch
- Chương 90: Thăm Thuý An
- Chương 91: Bố cục thế giới
- Chương 92: Lại đến Hoàng Sa
- Chương 93: Cướp người người cướp
- Chương 94: Tham gia khảo hạch
- Chương 95: Chiến cùng cấp
- Chương 96: Bị truy sát
- Chương 97: Người trên Hoàng Kim Bảng
- Chương 98: Sức mạnh của Hoàng Kim Bảng
- Chương 100: Tú Ngọc
- Chương 101: Bằng hữu của Vu lão
- Chương 102: Lên đài
- Chương 103: Đánh bại theo cách cũ
- Chương 104: Nghi lễ bắt đầu
- Chương 105: Bách Linh Trận
- Chương 106: Khương lão
- Chương 107: Quậy tưng Hoàng Sa Động
- Chương 108: Đoàn gia
- Chương 109: Kiếp này ta có nên yêu?
- Chương 110: Chàng có yêu ta không? (Sắc)
- Chương 111: Luyện Tăng Nham Đan
- Chương 112: Tăng Nham Đan cuồng bạo
- Chương 113: Đến Bảo Thế Thành
- Chương 114: Hai phe quy tụ
- Chương 115: Bá Biên
- Chương 116: Anh tài tập hợp
- Chương 117: Đồng loạt bị vây công
- Chương 118: Tổ đội xui xẻo
- Chương 119: Dị quang thứ tư
- Chương 120: Giúp đỡ
- Chương 121: Truy đuổi
- Chương 122: Đối đầu Đinh Lăng
- Chương 123: Dị thuộc tính mới
- Chương 124: Đối đầu Đinh Dũng
- Chương 125: Lục Chí
- Chương 126: Lại bị cắt ngang
- Chương 127: Đại chiến bắt đầu
- Chương 128: Lần lượt đối chiến
- Chương 129: Bên bờ cái chết
- Chương 130: Bị nhốt
- Chương 131: Hồng Quan vs Nguyên Bảo
- Chương 132: Bá Biên vs Lãm Khôi
- Chương 133: Kích động
- Chương 134: Mang theo Thánh khí
- Chương 135: Vũ kĩ của Long tộc
- Chương 136: Quái vật
- Chương 137: Phối hợp
- Chương 138: Một lần nữa phối hợp
- Chương 139: Tê liệt
- Chương 140: Tam bảo hiển uy
- Chương 141: Uy lực kinh khủng
- Chương 142: Cướp đoạt
- Chương 143: Thanh Giang có biến
- Chương 144: Thể hiện toàn lực
- Chương 145: Tiếp tục trận chiến
- Chương 146: Kết liễu một cách khó khăn
- Chương 147: Cứu Thanh Giang
- Chương 148: Được cứu
- Chương 149: Số bái sư
- Chương 150: Luyện hồn
- Chương 151: Luyện đan - Thứ hạng mới
- Chương 152: Luyện hồn kĩ
- Chương 153: Uy của hồn lực
- Chương 154: Rời đi
- Chương 155: Thôn Hồn Quyết
- Chương 156: Sinh vật lạ
- Chương 157: Khí thế lấn át
- Chương 158: Thành Thánh chủ
- Chương 159: Linh Nhân Nghĩ tộc
- Chương 160: Đan điền khôi phục
- Chương 161: Trở về
- Chương 162: Ân ái
- Chương 163: Ân ái (tiếp)
- Chương 164: Chia tay
- Chương 165: Giúp
- Chương 166: Người trong xe
- Chương 167: Bắt đầu đấu giá
- Chương 168: Tài lực của Nguyên gia
- Chương 169: Đấu giá
- Chương 170: Về rồi lại đi
- Chương 171: Tiến vào mộ địa
- Chương 172: Đi lạc
- Chương 173: Không trụ nổi
- Chương 174: Sát khí
- Chương 175: Vô Thanh Ma Miêu
- Chương 176: Vây công
- Chương 177: Lưỡng Bại Câu Thương
- Chương 178: Tức giận
- Chương 179: Bùng phát sát khí
- Chương 180: Chạy
- Chương 181: Đây là con mồi của ta!
- Chương 182: Chấn Phong Ám Kiêu
- Chương 183: Lộ ngực
- Chương 184: Sau trận chiến
- bình luận