Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn - Chương 24: Ai Lười?

Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn Chương 24: Ai Lười?
Nhào lên sân đánh thêm liên tiếp ba trận Thiên Long cảm thấy bắt đầu hồi hộp liên tiếp rồi, trận thứ năm cậu gặp một thằng nhóc, thằng nhóc này khiến Thiên Long cảm thấy nguy hiểm nhưng mà lại không biết nguy hiểm cái gì.

Lại gần nó ba mét đột nhiên nó lôi đâu ra con dao phi lên, Thiên Long đã thủ sẵn vội lách một cái chân quệt qua người thằng nhóc.

ầm.

Nó lao thẳng đập vào lồng sắt, Thiên Long thì bị một vết xước trắng nơi eo, nguy hiểm thật, thằng bé này chắc là con nhà thế gia nào đó bị bắt cóc đến đây, nhìn ánh mắt của nó duy chỉ tuyệt vọng, với độ dẻo dai cơ thể như vậy chắc chắn là đã được đào tạo từ nhỏ rất khắt khe đây.

ầm ầm ầm.

Thiên Long liên tục né đòn đôi khi lại quệt thằng bé cái cho nó té xấp mặt, đến khi không chịu nổi nữa thằng bé bất tỉnh, chắc là ban tổ chức không giết nó vội đâu, đợi vài năm nữa thằng bé này thế nào cũng là một sát thủ thứ thiệc chứ chả chơi.

Hai hôm nay thằng Tuấn cười trong sự lo lắng, nhưng đa phần là cười nhiều hơn, tiền cứ rớt như mưa xuống làm Tuấn nó có xu hướng coi tiền hơn bạn rồi đấy.

Về nhà thì đã là 8h tối, Thiên Long nằm vật lên giường, giờ này bé Như hình như đi học thêm, Thiên Long cũng chả lo mấy bởi bà cô dạy thêm hình như đang ngồi trên đầu hắn thì phải, nghe bé như nói bà cô thuê nhà ở trên phòng nhà mình.

Tắm xong Thiên Long nằm ngủ lúc nào không hay, đôi tay đã nhuốm máu quá nhiều, giết người không phải không thấy gì, mà là thần kinh lúc nào cũng trong tình trạng căng thẳng, chỉ khi về nhà gần con bé Thiên Long mới cảm thấy bình thản.

Thiên Long ngủ được lúc thì bé như cũng mệt mỏi đi về, vào phòng thấy Thiên Long nằm đó tính mắng một tý nhưng lại thôi, đi lại đấm bóp tay chân cho cậu ta, bé Như đấm bóp tay chân cho Thiên Long mà con bé cảm giác bất lực vô cùng, cái quái gì cứng vậy? đấm hết sức lại không lỡ mà đấm vừa lại cảm giác lấy trứng chọi đá! một phần là bé yếu phần còn lại Thiên Long khỏe vậy thôi...

Thiên Long quàng một cái lật con bé khóa nó cả chân cả người lại:

- ôm tý nào!

Bé Như trong lòng Thiên Long vật vã đẩy cánh tay vạm vỡ của cậu ta lên, không làm sao được thở phì phì mắng:

- út chưa tắm, khó chịu chết mất, có thấy mùi không?

Thiên Long lại ôm chặt hơn nói:

- không sao! anh ngửi được, vẫn thơm chán.

- xin anh hai mà. Út không chịu được, cả ngày vận động cả người không chỗ nào là thơm hết á!

- anh hai út còn lạ gì nữa! hơi khắm tý thôi, ôm tý đi mà!

- anh hai... phải nói ẩn ý đừng có nói toạc ra vậy!

- nằm im không anh cho út lên đỉnh luôn tin không?

- cái gì? út mà sợ hả? nằm im thì nằm im, ai sợ ai!

- tốt, có tiến bộ.

- hựm...

Chuyện gì chứ chuyện đó là bé Như sợ lắm, lên thì sướng thật đấy, nhưng mà nghĩ xa thêm một chút nữa thử xem, sáng dậy sớm giặt cái ga cái chăn trùn hết cả cơ.

Hai anh em ôm nhau ngủ đến hai giờ đêm, Thiên Long lần này phải vất vả lắm mới kéo con bé dậy được, đói quá ai chịu nổi, may mà Thiên Long có mua một chút đồ ăn nhanh, dậy ăn uống lo lê vệ sinh nhẹ một cái rồi đi ngủ tiếp.

Thiên Long nhìn bé Như lên giường như mất hồn rồi thả người cái ình phát lên giường, hắn đi lại kéo nó dậy cằn nhằn:

- đi tắm mau, hôi quá không cho ngủ nữa!

- suỵt...

- suỵt cái đầu, may dậy đi tắm!

- ư ư ư...

Sống chết không dậy là không dậy, trước đây mấy tiếng thì không cho, bây giờ thì... Mặc.

Thiên Long không làm sao được nhưng lại thấy con bé mệt quá rồi, đành ôm nó ngủ tiếp, đùa sao chứ ôm người đẹp ngủ là điều hạnh phúc nhất đấy! mà ai chả biết mùi từ cơ thể phị nữ tiết ra lại là mùi thơm nhất, kích thích nam nhân

Sáng hôm sau Thiên Long chào con bé đi học xong lập tức đến đấu trường, hôm nay khiêu chiến được tổng cộng thêm hai người là 7 người.

Hôm nay Đấu Trường đông đến nghẹt thở, đã từ lâu rồi khách đến Đấu Trường đông đến vậy, ai nấy mặt cũng nhìn chằm chằm về phía lồng sắt vì hôm nay sẽ có một Đấu sĩ đặc biệt, là kẻ Khiêu Chiến.

Từ khi mở Đấu Trường đến nay thì chưa có kẻ Khiêu Chiến nào xuất hiện nên ai cũng háo hức xem hắn là ai.

- Alo… mọi người chú ý… còn mười lăm phút nữa trận đấu đầu tiên của kẻ Khiêu chiến đã có chuỗi 10 và một Sơ cấp sẽ bắt đầu, mọi người tranh thủ đặt cược đi… tỉ lệ 1 bồi 1 cho cả hai bên.

Trọng tài đứng lên cao rồi dõng dạc tuyên bố.

Không quan tâm bên ngoài, trong một căn phòng nhỏ ở phía dưới, Thiên Long đang ngồi trên ghế, hít thở đều từng nhịp, nhắm mất dưỡng thần cho trận đấu sắp tới của mình, phía sau hắn là thằng Tuấn

lúc này đầu của Tuấn sưng tấy nhiều chỗ chẳng khác nào đầu heo… đặc biệt là hai má in hằng hai bàn tay đỏ chót… nhìn qua là biết bị đánh thảm cỡ nào rồi. Cũng không thể trách được, đều là cái miệng tiện ăn nói bố láo bị Thiên Long vả cho sưng người.

- cậu muốn sài vũ khí gì,?

Rrọng tài rụt rè hỏi, chuyện gì chứ đối với chuyện này làm hắn hơi bị sợ, đối mặt với thanh niên này làm hắn không có dũng khí thở sâu.

- không cần, tôi tự dùng đôi tay là được rồi!

Thiên Long ngồi điều hòa khí liên tục bị cắn nuốt vào người cậu ta, cậu ta cảm thấy tầng giới kia sắp đạt được rồi, đã sờ được vào da lông nó rồi, còn việc dùng vũ khí thì thôi bỏ đi, tay hắn cũng quá đủ rồi, dùng vũ khí chỉ làm nắm bắt linh hoạt đi thôi.

- được rồi!

Lau mồ hôi trọng tài đi ra vội vã, từ khi đấu trường mở ra chưa có kẻ nào khiêu chiến, nay mới có lần đầu nên hắn hơi sợ.

- trận đấu của số 382 với kẻ kiêu chiến chuẩn bị bắt đầu.

- két.

Cửa mở lớn, một thanh niên bước ra, gương mặt góc cạnh sắc nét đẹp cân đối, nước da nâu nâu hơi bóng, cao tầm mét 8, quần thể thao đen phong cách bất càn đời, đến khi mọi người nhìn vào cái hình xăm sau lưng hắn mới hít một hơi lạnh, nhìn phát mọi người biết luôn là ai, Hắc Long im im gây song gió quy mô nhỏ nhiều năm trước, đến nay đùng cái gây khá nhiều động tĩnh khiến giới giang hồ lung lay như sắp đổi chủ, nghe hai chữ Hắc Long như nghe sấm rền bên tai khiến thế giới ngầm đổi sắc.

Phía bên kia một tên đô con lực lưỡng đi ra, thân thể không có gì ngoài múi cơ quần cuộn, khiến bao nàng phải đỏ mặt vì thẹn ngực không bằng.

- haha... nhóc con mày chết chắc rồi.

Chắc tên đô con này vẫn chưa biết Thiên Long là kẻ thế nào! nhỏ nhỏ mà có võ đó a.

- trận đấu bắt đầu.

Trọng tài hô một cái rồi nhảy xuống sàn, trên không trung một lồng sắt bắt đầu thả dần xuống.

- ầm.

Lồng sắt hạ xuống êm đẹp thì bên trong cũng lập tức giao chiến, Thiên Long dùng tay trần lao lên đấm liên tiếp mười hít vào ngực thằng đô con kia rồi nhảy ra, nhìn thấy tên kia không hề bị sao chỉ vẩy vẩy như ruồi vừa bu.

Đến lượt tên đô con lao lên, Thiên Long phải liên tục nhảy bật cóc thay đổi vị trí, đùa sao chứ bị một đấm vậy là có nửa tờ thông hành ngắm điện diêm vương rồi đấy.

Trên võ đài liên tục nổi lên những lỗ nhỏ do tên lắm thịt kia nện, Thiên Long chấn tĩnh lâu lâu nhào vào đấm cái rồi nhảy ra.

- ầm ầm... xoẹt xoẹt....

- bá bá bá....

Giao tranh đã xong Thiên Long lập tức vận khí lao lên, qua vài lần tìm hiểu cậu ta đã biết bọn đô con vầy cực kỳ đau khổ với thứ đằng sau, vị thế cậu ta liên tục lao lên và đấm sau lưng
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận