Nợ Âm Khó Thoát - Chương 14: ngọn núi sau nhà có vấn đề?

Nợ Âm Khó Thoát

Chương 14: ngọn núi sau nhà có vấn đề?

Khoảng thời gian này xảy ra nhiều chuyện như vậy, tôi vậy mà lại không chú ý đến một nhân tố quan trọng nhất, đó chính là nguyên do bắt đầu của tất cả mọi chuyện.

Tôi còn nhớ buổi tối hôm xảy ra chuyện, có một người phụ nữ đến gõ cửa nhà chúng tôi, cô ta nói đến tìm con cô ta, kết quả, hành vi của ông nội đột nhiên trở lên vô cùng kỳ lạ.

Lúc đầu là mặc áo liệm cho tôi, sau đó trực tiếp xông ra khỏi cửa, sáng sớm ngày thứ hai, ông nội bỗng nhiên ra đi một cách rất ly kỳ.

Hiện tại đột nhiên nhớ tới, tất cả mọi chuyện này hình như đều có liên quan đến người phụ nữ đêm đó đến gõ cửa?

Tối hôm đó, người phụ nữ gõ cửa đó rốt cuộc là ai?

Nghĩ muốn nổ não, trong đầu cũng nghĩ không ra phụ nữ trong cả thôn ai phù hợp nhất, hiện tại, Hạ Mạch đột nhiên nhắc tới mộ phần của mẹ tôi ở ngọn núi sau nhà.

Trong đầu tôi bỗng nhiên hiện ra một ý nghĩ vô cùng hoang đường, đồng thời cũng khiến tôi khó mà tưởng tượng nổi, người phụ đến gõ cửa tối hôm đó, có lẽ nào là mẹ tôi?

Tự tôi cũng bị suy nghĩ này của mình dọa cho một trận, mẹ? Làm sao có thể? Mẹ đã chết mười tám năm rồi, sợ rằng bây giờ cũng chỉ còn lại một bộ xương trắng, việc này làm sao có thể?

Nghĩ đến đây tôi vội vàng gạt bỏ suy nghĩ này ra khỏi đầu mình, lúc này, tiếng của Hạ Mạch lại truyền đến.

- Tranh thủ lúc này, anh mau nói cho tôi biết nguyên do và diễn biến những việc xảy ra trong nhà anh.

Nghe thấy giọng nói của Hạ Mạch, tôi theo bản năng nhăn mày:

- Ý gì? Tranh thủ lúc này? Cô không muốn để Lão Thi Tượng biết? Cô cùng tôi đến đây, là bởi vì Lão Thi Tượng đúng chứ?

Ánh mắt nghi hoặc của tôi rơi lên người Hạ Mạch trước mắt, lập tức lên tiếng gặt hỏi, tôi biết Hạ Mạch rất xinh đẹp, nhưng tôi cũng không thể vì cô ấy xinh đẹp mà bỏ qua nhiều chi tiết.

Đối với câu hỏi của tôi, Hạ Mạch lập tức cười cười:

- Làm sao? Anh nghi ngờ tôi? Nếu như anh cảm thấy tôi không đáng tin, vậy tôi hiện tại có thể lập tức rời đi.

Hạ Mạch là một người quyết đoán, sau khi nói xong, đôi mắt nhìn thẳng vào tôi, tôi trầm mặc không lên tiếng, Hạ Mạch thế mà lại trực tiếp quay người, đi về phía trước.

Thấy vậy trong lòng tôi bỗng vội vã, vội vàng tiến lên giữ Hạ Mạch lại.

- Tôi không phải có ý đó, cô cũng biết, việc trong nhà tôi có chút phức tạp.

Nói xong, tôi nhìn Hạ Mạch, lúc này sắc mặt cô ấy có chút nặng nề.

- Tôi nói cho anh biết, có thể tới đây với anh, đúng là bởi vì tôi nhìn thấy Lão Thi Tượng đó, có điều cũng là vì anh, mặc dù giữa chúng ta không có giao tình gì, nhưng anh đã mời tôi ăn một que kem, cho nên không muốn giương mắt nhìn anh tự dâng tặng tính mạng của mình vô ích.

- Còn đối với những việc khác, tôi cũng không muốn nói quá nhiều, nói nhiều ngược lại còn bị nói là đang che đậy, đợi sau này anh sẽ biết.

Sau khi nói xong, Hạ Mạch quay người lần nữa, có điều tôi biết, lần này cô ấy sẽ không rời đi.

Nhưng, trong lòng tôi lại bởi vì lời nói của Hạ Mạch mà trở lên vô cùng buồn bực, ý của Hạ Mạch đã rất rõ ràng, Lão Thi Tượng có vấn đề.

Cô ấy lúc trước không muốn manh động, là bởi vì muốn đợi nhìn ra vấn đề của Lão Thi Tượng, cô ấy không muốn nhìn tôi chết, cho nên mới cùng tôi trở về nhà.

Trong lòng tôi bởi vì những lời nói của Hạ Mạch mà trở lên có chút hỗn loạn, Lão Thi Tượng là Lương tiên sinh tìm đến, hiện tại Hạ Mạch lại nói với tôi, Lão Thi Tượng có vấn đề?

Tôi không phải kẻ ngốc, lời nói của Hạ Mạch, tạm thời chỉ biết nghe, nghĩ đến đây tôi vội vàng đuổi theo sau cô ấy.

Sau khi về đến nhà, đúng vào lúc tới giờ cơm, tôi nói với bố Lão Thi Tượng không về nhà ăn cơm, bố không nói gì, bảo tôi vào bếp bưng trà.

Vào đến bếp, bố nhăn mày hỏi tôi, Hạ Mạch là thế nào? Tôi cũng không giấu giếm, đều nói thật với bố.

Bà nội ở một bên lên tiếng, nói tôi cũng không còn nhỏ, đến lúc tìm vợ rồi, bà nội vẫn còn muốn được bế chắt thì mới nhắm mắt được.

Nghe thấy vậy tôi không biết phải nói gì, chủ đề sao lại chuyển đi nhanh như vậy cơ chứ?

Lúc này, tôi cũng trực tiếp nói với bố, nói lát nữa muốn đi thắp hương cho mẹ, nhưng khi tôi vừa nói xong, tôi phát hiện biểu cảm của bố trở lên vô cùng nặng nề.

- Là con bé đó bảo con đi?

Tôi bỗng đơ người ra, không ngờ bố lại đoán trúng, nhưng tôi nhìn thấy biểu cảm của bố có chút cổ quái, nói đích thực là Hạ Mạch muốn đi.

Cô ấy gặt hỏi chuyện của mẹ, tôi liền nói với cô ấy mẹ mất rồi, cô ấy nói muốn đi cúng bái.

Lông mày nhíu chặt lại của bố vẫn chưa dãn ra, trầm mặc một lúc, sau đó giọng nói trầm thấp của bố truyền tới:

- Đi thì có thể đi, con nhớ kỹ, thắp xong hương lập tức trở về.

Trong lòng tôi có chút nghi hoặc, không biết tại sao, nói tới Hạ Mạch muốn đi cúng bái mẹ, biểu cảm của bố lại trở lên nặng nề như vậy.

Đến ngay cả bà nội ở một bên, sắc mặt cũng bắt đầu có chút khó coi.

Tôi cũng không hỏi nhiều, trực tiếp bưng trà đi ra khỏi bếp, không lâu sau đã bắt đầu ăn cơm, lúc ăn cơm, Lão Thi Tượng vẫn chưa quay lại, nói thật, thế này có chút ngại, dù sao người ta cũng là đến giúp nhà tôi xử lý việc.

Hiện tại chúng tôi đang ăn cơm, còn Lão Thi Tượng lại đang bận rộn ở bên ngoài, có điều đây là yêu cầu của ông ta, tôi cũng không biết nói gì.

Sau khi ăn xong, tôi đi đến nhà chính lấy hương nến và tiền vàng, đem theo Hạ Mạch đi về hướng ngọn núi sau nhà, suốt dọc đường, tôi nhìn thấy ánh mắt của Hạ Mạch không ngừng quan sát bốn phía, tôi cũng không biết cô ấy đang đánh giá cái gì.

Đến mộ phần của mẹ, tôi nhìn thấy Hạ Mạch ngồi xổm xuống đất, không động đậy, tôi kéo kéo Hạ Mạch, hỏi cô ấy làm sao vậy?

Lúc này, Hạ Mạch sắc mặt nặng nề nhìn tôi, hỏi tôi chắc chắn mẹ tôi khó sinh mà chết?

Tôi bị câu hỏi này của Hạ Mạch lại lần nữa làm cho ngây ra, hỏi cô ấy có ý gì? Chuyện mẹ tôi khó sinh mà chết, bố, bà nội, và cả ông nội đều nói như vậy.

Lẽ nào bọn họ còn có thể lừa gạt tôi sao? Lúc này, Hạ Mạch lại lắc đầu, sau đó nhìn tôi nói:

- Anh có bao giờ nghĩ tới một khả năng?

Tôi nhìn gương mặt nặng nề của Hạ Mạch, trong lòng cũng bắt đầu trở lên rối loạn, hỏi cô ấy khả năng gì?

Hạ Mạch trầm mặc giây lát, sau đó trực tiếp lên tiếng nói với tôi:

- Buổi tối hôm xảy ra chuyện, là mẹ anh gõ cửa.

Mặc dù tôi sớm đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng lời nói của Hạ Mạch vẫn giống như một chiếc chùy sắt, trực tiếp đâm thẳng vào trái tim tôi, khiến cho hơi thở của tôi trở lên khó khăn hơn.

Lồng ngực tôi không ngừng nhấp nhô, trong lòng lại chấn động đến mức khó nói lên lời, nếu như nói lúc trước đây chỉ là phán đoán của mình tôi, thì hiện tại, phán đoán của Hạ Mạch thế mà lại trùng lặp với tôi.

Tôi không biết phải nói gì, mà Hạ Mạch lại vội vàng lên tiếng nói với tôi, bảo tôi đừng kích động, đây chỉ là phán đoán, sự tình cụ thể thế nào phải từ từ, ví dụ như, hiện tại phải tìm hiểu rõ mẹ tôi vì sao mà chết?

Điểm này rất quan trọng, sau đó Hạ Mạch trực tiếp lên tiếng nói với tôi, mộ của mẹ tôi, có chút kỳ quặc, hơn nữa khiến cô ấy càng thêm khó hiểu, mảng đất này trên thực tế căn bản không thể mai táng người mất.

Cho dù là thầy âm dương năng lực bình thường, cũng không thể đem người mất mai táng tại nơi này, vì vậy cô ấy rất nghi hoặc.

Sau khi nói xong, Hạ Mạch đã lấy hương nến từ trong tay tôi, nói trước tiên thắp hương cho mẹ tôi đã.

Đợi lúc tôi phản ứng lại, Hạ Mạch đã bắt đầu châm nến, lúc này, Hạ Mạch đưa mắt nhìn sang ngôi mộ nhỏ bên cạnh, hỏi tôi đây là mộ của ai?

Tôi nói đây là một ngôi mộ vô danh, có điều mỗi lần tôi đến thắp hương cho mẹ, đều tiện thể cúng bái một chút, Hạ Mạch gật đầu, không hỏi gì thêm.

Sau khi cúng bái mẹ tôi xong, chúng tôi thắp cho ngôi mộ nhỏ bên cạnh một nén hương, sau đó Hạ Mạch đi xung quanh mộ của mẹ tôi một vòng, Hạ Mạch lắc đầu, thấp giọng nói, cô ấy vẫn chưa nhìn ra điểm gì.

Chúng tôi chỉ có thể quay trở về, trên đường, tôi nhịn không được, gặt hỏi Hạ Mạch:

- Có phải cô phát hiện ra điều gì rồi không, cho nên mới đến thắp hương cho mẹ tôi?

Hỏi xong, tôi đưa mắt nhìn Hạ Mạch, thấy cô ấy khẽ nhíu mày, lúc đầu cảm thấy Hạ Mạch sẽ không nói với tôi, nhưng không ngờ cô ấy lại trực tiếp lên tiếng:

- Không sai, thực ra lúc tôi vừa đến, đã phát hiện khí trường sau nhà anh có chút cổ quái, nhưng cụ thể thế nào lại không nắm rõ được, lúc đầu cho rằng sau khi tới xem sẽ phát hiện ra chút gì đó, nhưng tôi đánh giá cao bản thân rồi.

Nói xong, Hạ Mạch lại chìm vào trầm mặc, không lên tiếng nữa, sau khi chúng tôi về đến nhà, phát hiện Lão Thi Tượng thế mà vẫn chưa quay lại.

Về đến nhà, trong lòng tôi cứ suy nghĩ mãi những lời Hạ Mạch nói với tôi, mẹ tôi rốt cuộc vì sao mà chết? Bố tôi bọn họ có lừa tôi hay không?

Nhưng tôi cảm thấy đột ngột đi hỏi thế này, có chút không hay, cho nên chuẩn bị suy xét trước rồi mới hỏi.

Lại đợi thêm hơn một tiếng đồng hồ nữa, sắc trời đã có chút tối, tôi lúc này mới nhìn thấy một bóng người xuất hiện ngoài sân nhà, là Lão Thi Tượng.

Tôi và bố vội vàng chạy ra đón, hỏi Lão Thi Tượng tình hình thế nào rồi?

Lão Thi Tượng gật đầu, lên tiếng:

- Tìm thấy rồi, có điều cụ thể vẫn phải đi xem một chút.

Nghe thấy vậy trong lòng tôi bỗng nhiên vui mừng, sau đó bố bảo Lão Thi Tượng ăn chút đồ, bận rộn cả chiều rồi, vẫn chưa ăn gì. Lão Thi Tượng gật gật đầu, hình nhue cũng rất đói.

Bà nội vội vàng vào bếp hâm nóng lại thức ăn, đợi Lão Thi Tượng ăn xong, lúc đầu bố chuẩn bị kêu Lão Thi Tượng đi nghỉ ngơi một lát, nhưng ông ta lập tức đứng dậy, nói chuyện không thể chậm trễ, bảo tôi mau dẫn ông ta đi ngọn núi sau nhà.

Nghe thấy vậy, cả bố và tôi đều đứng đơ tại chỗ, trầm mặc giây lát, bố mới lên tiếng gặt hỏi Lão Thi Tượng:

- Thi tiên sinh, ý của ông là, mảnh đất ông đang tìm, ở ngọn núi sau nhà chúng tôi?

Lão Thi Tượng gật đầu, hỏi bố có vấn đề gì sao? Bố đứng đơ trên mặt đất, rất lâu sau vẫn chưa lên tiếng.

- Sau núi không mai táng được!

Lúc này, bà nội vẫn luôn không nói gì, bất chợt lại lên tiếng.

Lão Thi Tượng nhíu mày, nhìn bà nội một cái, lại đưa mắt nhìn bố, lập tức căn nhà rơi vào trầm lặng.

Rất lâu sau, bố mới thở dài lên tiếng:

- Tôi dẫn ông đi.

Nhìn thấy biểu cảm nặng nề của bố, tôi bản năng cảm nhận được có gì đó không đúng, sau đó, tôi nghĩ đến mộ phần của mẹ ở ngọn núi sau nhà.

Tất cả những việc này, lẽ nào thực sự có liên quan tới mẹ tôi sao?

Bằng không, lúc Lão Thi Tượng nói ông ta tìm thấy chỗ ở ngọn núi sau nhà, bố tại sao lại lộ ra sắc mặt đó?

Đây rốt cuộc là trùng hợp? Hay là có nguyên nhân khác? Còn lời bà nội nói lại có ý gì?
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận