Nợ Âm Khó Thoát - Chương 248: ba thế lực ngáng chân

Nợ Âm Khó Thoát

Chương 248: ba thế lực ngáng chân

Bởi nếu ông ta không ra tay, vậy thì người chết chỉ sợ chính là ông ta, lá chắn duy nhất hiện giờ của ông ta, chính là tôi.

Chỉ cần không cẩn thận, có thể sẽ bị Cửu chấp sự của cục số chín tóm gọn.

Tôi nhìn Cửu chấp sự, cảm thấy luồng khí toát ra từ trên người ông ấy còn khủng bố hơn cả lão Liễu mà tôi từng gặp qua.

Lão Liễu khi xuất hiện thực lực chính là cảnh giới Nguyên Đan, mà thực lực của Cửu chấp sự có lẽ còn trên cả lão Liễu, cho nên mới khiến Lương Triều Sinh kiêng dè như thế,

Lương Triều Sinh hình như đã bắt đầu nóng ruột, lập tức, đồng tử Cửu chấp sự hơi co lại, một luồng khí lạnh toát ra từ trong đôi mắt của ông ấy.

Rõ ràng, ông ấy đã bị hành động của Lương Triều Sinh chọc giận, nhưng ông ấy vẫn chưa ra tay, bởi vì câu nói muốn giết tôi của Lương Triều Sinh, không phải một trò đùa.

Mùi thuốc súng nồng nặc khắp cả căn phòng đá, Mễ Trần mặt mày nôn nóng nhìn thẳng vào vị trí của Lương Triều Sinh.

Nói chính xác hơn là nhìn tôi đang nằm trong tay ông ta, tôi cảm thấy ông ta dùng sức rất vừa vặn, chỉ để lại cho tôi chút không khí để thở.

Chỉ cần tôi có hành động khác thường nào, ông ta sẽ ngay lập tức bẻ gãy cổ tôi, đây chính là chênh lệch thực lực, tôi bị Lương Triều Sinh áp bức, bằng không, cục diện cũng không như bây giờ.

- Gừ…

Nữ thi ở giữa đĩa tròn lại lần nữa gầm lên một tiếng đầy phẫn nộ, nhìn thẳng vào người Lương Triều Sinh.

- Cô cứ yên tâm đợi ở đó cho tôi, bằng không thằng nhãi này phải chết!

Tiếng nói âm hiểm của Lương Triều Sinh vang ra, lòng tôi càng thêm khẳng định, lão khốn Lương Triều Sinh làm tất cả những việc này, chính là vì muốn khống chế nữ thi.


Mà sau tất cả, tôi nghi ngờ thực lực của nữ thi chỉ e sẽ còn tăng lên mạnh hơn nữa, đến lúc đó, lại là một lá chắn tuyệt vời cho Lương Triều Sinh.

Nhất định không được để lão già đó đạt được mục đích, trong đầu tôi lóe qua rất nhiều kế sách, nhưng lại phát hiện, tạm thời không thể áp dụng.

Chính vào lúc này, trong không trung lại lần nữa xuất hiện một hố không gian khác.

Khi hố không gian thứ hai xuất hiện, tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều quay ngoắt đầu lại, nhìn về phía đó.

Lúc này, từ trong hố không gian bước ra vài thân người toàn thân phủ kín một lớp áo choàng đen.

Khi những người này xuất hiện, tôi rõ ràng cảm nhận thấy thân cả người Lương Triều Sinh run lên bần bật.

Ánh mắt của ông ta vô cùng kinh hãi, hình như không thể tin nổi những gì trước mắt, những người này xuất hiện ở đây, cả tôi cũng cảm thấy kinh ngạc vô cùng, bởi vì ở trong những người này, có bóng dáng của bố tôi.

- ố ồ, chỗ này náo nhiệt quá nhỉ!

Bố tôi nhàn nhạt nói, có điều vẻ ngoài hiện tại của ông ấy, chắc là Lương Triều Sinh không thể nhận ra, lúc trước tôi đã từng gặp bố, cho nên mới biết.

- các, các người sao có thể tìm thấy chỗ này?

Lương Triều Sinh như biết rõ thế lực đứng sau đám người này, kinh hãi hô lên một tiếng.

Nhưng đối với điều đó, bố tôi lại xua xua tay, nói tiếp:

- Tìm thấy chỗ này rất khó à? Ông biết không, đây vốn dĩ không phải là nơi của môn phái âm thi, lẽ nào ông cho rằng môn phái âm thi đã có thể chiếm làm của riêng rồi à?

Nghe xong bố nói vậy, tôi cũng hơi hiểu ra ý tứ trong lời nói của bố, tôi cứ có cảm giác ông ấy biết rất nhiều.

Cửu chấp sự có thể xuất hiện ở đây, là vì nhờ có bùa không gian trong tay Mễ Trần, nhưng hiện tại bố tôi còn dẫn theo một đám người tới, rõ ràng là không có ai giúp đỡ bọn họ.

Cũng chính là nói, là tự bọn họ tìm tới? lúc trước Lương Triều Sinh kia nom tự tin lắm, cho rằng không ai tìm ra được nơi này.

Cục diện lúc này, chẳng khác gì đã đập thẳng vào mặt ông ta.

Sắc mặt Lương Triều Sinh căng thẳng, bắt đầu kéo xa khoảng cách với đám người nọ.

- Ô kìa, con tin trong tay ông là ai thế? Giết rồi chắc cũng không ảnh hưởng gì tới ông nhỉ?

Lời bố tôi vừa dứt, sắc mặt Lương Triều Sinh đã đại biến, cả người bố phóng vụt tới chỗ bên này, mục tiêu chính là tôi, kẻ đang nằm trong tay Lương Triều Sinh.

Nhưng tôi biết, bố đang muốn cứu tôi, chỉ có điều là dùng một cách hơi khác lạ một chút thôi.

Hiện tại, cho dù bố muốn giết tôi, Lương Triều Sinh cũng nhất định sẽ phải bất đắc dĩ bảo vệ tôi, bởi vì nếu tôi chết rồi, ông ta không còn gì để uy hiếp nữ thi nữa, đồng thời còn cả bên phía cục số chín.

Cho nên, mặc dù bây giờ tôi là con tin của ông ta, nhưng ông ta cũng không thể để tôi xảy ra chuyện.

- Này cái lũ người của cục số chín kia, lẽ nào các người cứ đứng đó giương mắt nhìn người của mình bị người khác giết chết ư? Còn không mau qua đây giúp một tay!


Lương Triều Sinh rít lên một tiếng, thân hình của bố tôi đã xuất hiện ở ngay trước mặt ông ta, luồng khí khủng bố bắt đầu toát ra ngoài, hai người đập mạnh vào nhau.

Một tay Lương Triều Sinh nắm chặt tôi, tay còn lại không ngừng chống cự công kích của bố tôi, bố tôi cứ không ngừng nhắm vào tôi, nhưng lần nào cũng bị Lương Triều Sinh cản lại.

- Cục số chín, nếu các người còn không qua đây giúp một tay, tôi sắp không chống cự được rồi, đến lúc đó đừng trách lão phu hại chết người của các người!

Lương Triều Sinh hô lớn, lần này, tôi cũng đã cảm nhận thấy một luồng gió thổi tới từ sau lưng, phóng tới chỗ Lương Triều Sinh.

Đồng thời, còn truyền tới một giọng nói lạnh lùng:

- Các hạ, chuyện của các hạ với Lương Triều Sinh tôi không quan tâm, nhưng người của cục số chín, các hạ không thể giết!

Đây là tiếng nói khàn khàn của Cửu chấp sự, ông ấy đã đi tới cạnh Lương Triều Sinh, cũng bắt đầu ra tay với bố tôi.

Lúc này Lương Triều Sinh mới thở phào nhẹ nhõm được một hơi, trận chiến càng lúc càng thêm ác liệt, mà lúc này bỗng nhiên, Cửu chấp sự lại ra tay với Lương Triều Sinh.

Bị tấn công bất ngờ, Lương Triều Sinh chẳng kịp phản ứng, giây tiếp theo, tôi thấy Lương Triều Sinh hoảng hốt nhìn tôi một cái, nhưng lúc này Cửu chấp sự đã đến cạnh tôi, cướp tôi khỏi móng vuốt của Lương Triều Sinh.

Lương Triều Sinh căn bản không kịp phản ứng, tôi cảm thấy trước mắt vụt qua một cái, khi ổn định lại, đã phát hiện đang ở cạnh Mễ Trần.

Cả người tôi nhẹ nhõm thở hắt ra một hơi, ném thẳng hai viên đan dược vào trong miệng, ngồi khoanh chân xuống đất, im lặng khôi phục thương thế trên người.

Sắc mặt Lương Triều Sinh khó coi đáng sợ, nhưng ông ta cũng coi như khá quyết đoán, không do dự, thân hình phóng sang một bên, ống tay áo khẽ phất một cái.

Thình, thình!

Hai âm thanh cực lớn vang lên, tôi nhìn thấy ở giữa hiện trường, xuất hiện hai cỗ quan tài, mà bên trong quan tài, còn đang toát ra luồng khí thế đáng sợ.

Giây tiếp theo, cả hai tay của Lương Triều Sinh đều đập mạnh lên nắp quan tài, nắp quan tài bay ra, một luồng khí huyết sát khủng bố xung thiên cũng truyền ra từ trong quan tài.

Luồng khí huyết sát bắt đầu công kích vào vị trí trái tim của tất cả mọi người, ngay lập tức, tôi thấy có hai thân hình trực tiếp đứng thẳng dậy từ trong quan tài, tôi thực sự đã bị dọa đứng tim.

Tôi cảm nhận rất rõ khí mùi toát ra từ trên hai thi thể, đã vượt qua hắc cương, lẽ nào, hai cỗ cương thi này đều là thi vương?

Thương thế cũng đã hồi phục kha khá, nhưng tôi vẫn chưa thể bình tĩnh lại, đứng thẳng dậy, im lặng nhìn Lương Triều Sinh.

Tôi không thể ngờ, ông ta vẫn còn hai cánh tay đắc lực, hiện tại có ba thế lực, rất khó nói rốt cuộc là thế lực bên nào mạnh nhất.

Nói chính xác hơn, ba thế lực, đều khó nhằn.

Nhưng nghĩ kỹ càng hơn, thì tình thế của cục số chín, vẫn hơi lép vế một chút, nhưng khi trong lòng tôi vừa lóe qua suy nghĩ này, đã nghe thấy tiếng nói nhàn nhạt của Lương Triều Sinh.

- Các vị, cho dù thế nào, chúng ta cũng là nội chiến, nhưng cục số chín chính là kẻ địch truyền kiếp của chúng ta, hay là chúng ta cứ liên thủ với nhau giải quyết chúng, sau đó nói tiếp?

Không ngờ vào lúc quan trọng, Lương Triều Sinh lại nghĩ ra chiêu trò này?

Lòng tôi bắt đầu dâng lên một dự cảm không tốt!
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận